Lại một ngày cứ như vậy trôi qua trong lo lắng, Giản Chính Dương cũng không có trở về, điện thoại vẫn tắt máy như cũ, gọi cho mẹ Giản cũng không có liên lạc, đến lúc này Tiểu Thỏ mới phát hiện hiểu biết của cô về Giản Chính Dương thật sự quá ít, ngoại trừ hai số điện thoại không thể liên lạc, lúc này không biết đến đâu tìm anh, không biết bây giờ phải làm gì.
Ngày hôm sau, lúc luật sư Vương đến nhà lần nữa, Tiểu Thỏ ngay cả nói chuyện cũng không cho anh ta cơ hội mở miệng, chỉ lạnh lùng liếc mắt anh ta một cái rồi trực tiếp đóng cửa.
Luật sư Vương nhìn cánh cửa đóng kín, bất đắc dĩ sờ sờ mũi, xem ra cô gái này thật sự rất ghét anh, mới vừa rồi nhìn anh như kiểu hận không thể tiêu diệt được, nhưng mà công việc còn chưa xử lý, cũng không thể đi như thế được, lại gõ cửa lần nữa.
Ở trong nhà, Tiểu Thỏ dứt khoát tắt chuông cửa, tiếp đó bật máy tính mở nhạc, âm thanh cực lớn, anh ta bạo gan cứ tiếp tục đập cửa đi, tốt nhất là đập đến lúc gãy tay luôn, cô xấu xa nghĩ, đối với luật sư do bà cụ Giản phái tới, Tiểu Thỏ không hề có thiện cảm, xem anh ta như là tay sai của bà cụ Giản, cô rất bình tĩnh mới không trực tiếp xông lên đánh cho anh ta một trận.
Không thể không nói, luật sư có năng lực, kiên trì mà không phải người thường có thể so sánh, sau một lúc phát hiện chuông cửa không vang lên, luật sư Vương đại khái có thể phán đoán được hành vi của Tiểu Thỏ, không khỏi có chút buồn cười, nếu cô ấy cho rằng chỉ như vậy là có thể khiến anh từ bỏ, vậy thì cũng quá xem thường thẻ vàng luật sư của anh rồi.
Anh cũng không cho là Tiểu Thỏ sẽ mở cửa cho mình, nhưng vẫn ngay thẳng đứng chờ ở ngoài, vài phút lại gõ cửa một lần, chẳng qua muốn nhắc nhở người ở trong nhà, anh còn đang ở ngoài.
Nếu không phải đang có thù địch, đối với sự nhẫn nại của luật sư Vương, Tiểu Thỏ nhất định sẽ cho anh ta một ngón tay cái thẳng đứng, cách vài phút cửa nhà lại vang lên cũng có nghĩa là anh ta vẫn đang đứng bên ngoài, mãi cho tới tám giờ tối, luật sư Vương mới chịu rời đi, lúc đi còn lớn tiếng nói với cô ngày mai gặp lại, chỉ kém chút chưa khiến cô tức chết.
Suy nghĩ một chút, Tiểu Thỏ mở cửa, chạy tới lầu năm gọi luật sư Vương, bị cô gọi, luật sư Vương hơi ngạc nhiên, “Cô Bạch nghĩ thông suốt rồi sao?”
“Nằm mơ.” Bạch Tiểu Thỏ không chút khách khí, trừng mắt liếc anh ta, “Tôi muốn gặp bà cụ Giản.”
Bà cụ Giản? Xem ra là oán hận rất nhiều, trong mắt luật sư Vương hiện lên ý cười mà chính anh cũng không phát hiện, “Ngại quá cô Bạch, bà Giản đã giao việc này cho tôi toàn quyền xử lý, bà ấy không muốn gặp cô.”
Tiểu Thỏ nghiến răng, “Vậy anh cút đi.” Trông thấy luật sư Vương không để ý nữa, Tiểu Thỏ tức giận bừng bừng nhằm hướng người vừa đi, mạnh mẽ nói “Chúc anh trở về bị xe đụng.” Bị đụng chết càng tốt, sớm chết sớm đầu thai, Tiểu Thỏ vừa quay trở về nhà, vừa oán giận nghĩ thầm.
Nghe được tiếng đóng cửa rất mạnh, luật sư Vương cười cười, chúc anh bị xe đụng chết sao, nếu lời nguyền mà có tác dụng, anh đã sớm chết không biết bao nhiêu lần.
So với lời lẽ khó nghe này, anh càng khẳng định tâm tình có nhiều kích động, mặc dù Bạch Tiểu Thỏ rất chán ghét anh, nhưng vẫn không nhẫn tâm ra tay đánh người, mới vừa rồi có mắng chửi anh vài câu, đối với người này, xem như đã rất có tố chất.
Thật ra, đối với chuyện bị cô mắng chửi, anh vốn không hề để bụng tính toán, chẳng qua là, nửa giờ sau, anh còn không nghĩ như vậy, phía trước xuất hiện một chiếc xe lớn, vì để tránh va chạm, luật sư Vương cho xe chạy qua bên cạnh chỗ cây lớn đồng thời xe cũng đâm mạnh vào thân cây gần đó, tuy rằng đệm bảo vệ trong xe tự động bật lên, nhưng mà đầu vẫn bị đụng vào cửa kính xe, trước khi ngất xỉu, anh còn nghĩ, tối hôm nay không biết là trùng hợp hay là lời nguyền thật sự linh nghiệm, chẳng lẽ anh thật sự mất mạng, bởi
Ngày hôm sau, lúc luật sư Vương đến nhà lần nữa, Tiểu Thỏ ngay cả nói chuyện cũng không cho anh ta cơ hội mở miệng, chỉ lạnh lùng liếc mắt anh ta một cái rồi trực tiếp đóng cửa.
Luật sư Vương nhìn cánh cửa đóng kín, bất đắc dĩ sờ sờ mũi, xem ra cô gái này thật sự rất ghét anh, mới vừa rồi nhìn anh như kiểu hận không thể tiêu diệt được, nhưng mà công việc còn chưa xử lý, cũng không thể đi như thế được, lại gõ cửa lần nữa.
Ở trong nhà, Tiểu Thỏ dứt khoát tắt chuông cửa, tiếp đó bật máy tính mở nhạc, âm thanh cực lớn, anh ta bạo gan cứ tiếp tục đập cửa đi, tốt nhất là đập đến lúc gãy tay luôn, cô xấu xa nghĩ, đối với luật sư do bà cụ Giản phái tới, Tiểu Thỏ không hề có thiện cảm, xem anh ta như là tay sai của bà cụ Giản, cô rất bình tĩnh mới không trực tiếp xông lên đánh cho anh ta một trận.
Không thể không nói, luật sư có năng lực, kiên trì mà không phải người thường có thể so sánh, sau một lúc phát hiện chuông cửa không vang lên, luật sư Vương đại khái có thể phán đoán được hành vi của Tiểu Thỏ, không khỏi có chút buồn cười, nếu cô ấy cho rằng chỉ như vậy là có thể khiến anh từ bỏ, vậy thì cũng quá xem thường thẻ vàng luật sư của anh rồi.
Anh cũng không cho là Tiểu Thỏ sẽ mở cửa cho mình, nhưng vẫn ngay thẳng đứng chờ ở ngoài, vài phút lại gõ cửa một lần, chẳng qua muốn nhắc nhở người ở trong nhà, anh còn đang ở ngoài.
Nếu không phải đang có thù địch, đối với sự nhẫn nại của luật sư Vương, Tiểu Thỏ nhất định sẽ cho anh ta một ngón tay cái thẳng đứng, cách vài phút cửa nhà lại vang lên cũng có nghĩa là anh ta vẫn đang đứng bên ngoài, mãi cho tới tám giờ tối, luật sư Vương mới chịu rời đi, lúc đi còn lớn tiếng nói với cô ngày mai gặp lại, chỉ kém chút chưa khiến cô tức chết.
Suy nghĩ một chút, Tiểu Thỏ mở cửa, chạy tới lầu năm gọi luật sư Vương, bị cô gọi, luật sư Vương hơi ngạc nhiên, “Cô Bạch nghĩ thông suốt rồi sao?”
“Nằm mơ.” Bạch Tiểu Thỏ không chút khách khí, trừng mắt liếc anh ta, “Tôi muốn gặp bà cụ Giản.”
Bà cụ Giản? Xem ra là oán hận rất nhiều, trong mắt luật sư Vương hiện lên ý cười mà chính anh cũng không phát hiện, “Ngại quá cô Bạch, bà Giản đã giao việc này cho tôi toàn quyền xử lý, bà ấy không muốn gặp cô.”
Tiểu Thỏ nghiến răng, “Vậy anh cút đi.” Trông thấy luật sư Vương không để ý nữa, Tiểu Thỏ tức giận bừng bừng nhằm hướng người vừa đi, mạnh mẽ nói “Chúc anh trở về bị xe đụng.” Bị đụng chết càng tốt, sớm chết sớm đầu thai, Tiểu Thỏ vừa quay trở về nhà, vừa oán giận nghĩ thầm.
Nghe được tiếng đóng cửa rất mạnh, luật sư Vương cười cười, chúc anh bị xe đụng chết sao, nếu lời nguyền mà có tác dụng, anh đã sớm chết không biết bao nhiêu lần.
So với lời lẽ khó nghe này, anh càng khẳng định tâm tình có nhiều kích động, mặc dù Bạch Tiểu Thỏ rất chán ghét anh, nhưng vẫn không nhẫn tâm ra tay đánh người, mới vừa rồi có mắng chửi anh vài câu, đối với người này, xem như đã rất có tố chất.
Thật ra, đối với chuyện bị cô mắng chửi, anh vốn không hề để bụng tính toán, chẳng qua là, nửa giờ sau, anh còn không nghĩ như vậy, phía trước xuất hiện một chiếc xe lớn, vì để tránh va chạm, luật sư Vương cho xe chạy qua bên cạnh chỗ cây lớn đồng thời xe cũng đâm mạnh vào thân cây gần đó, tuy rằng đệm bảo vệ trong xe tự động bật lên, nhưng mà đầu vẫn bị đụng vào cửa kính xe, trước khi ngất xỉu, anh còn nghĩ, tối hôm nay không biết là trùng hợp hay là lời nguyền thật sự linh nghiệm, chẳng lẽ anh thật sự mất mạng, bởi
/119
|