Bệnh Bệ Hạ Cũng Không Nhẹ

Chương 58 - Chương 58

/100


Hôm sau, trời mới vừa tờ mờ sáng, Tô Nghiêu liền gọi Gấm Diên cùng Gấm Thục trang điểm, chuẩn bị trở về Tướng phủ thăm người thân.

Từ đêm đó nàng rời đi, còn chưa từng gặp lại Tô phu nhân và Tô Anh, đến Tô Tự cũng chỉ là ở trong triều đình ngắm nhìn một cái, không trao đổi gì. Mặc dù nàng cũng không phải thật sự là Tô Dao, nhưng thời gian chung đụng lâu như vậy, trong lúc vô tình cũng đặt bọn họ ở trong lòng, nhất là Tô Anh, cũng không biết cô nương này bây giờ thế nào.

Tướng phủ đã sớm nhận được thiệp Hoàng hậu nương nương phải về phủ thăm người thân, nghĩ đến cũng bắt đầu chuẩn bị rất sớm.

Ngồi giữa xe phượng, Tô Nghiêu mặc trang phục lộng lẫy, chống trán nghĩ tình cảnh đêm qua.

Có lẽ bởi vì lúc trước vẫn quá mức kháng cự, cho nên Diệp Lâm cũng không thể đủ tin tưởng nàng thẳng thắn. Mặc dù đêm qua Tô Dao ở lại tẩm điện của Diệp Lâm, nhưng trên thực tế hai người chia phòng mà ngủ, Tô Nghiêu ngủ ở trên giường rồng, Diệp Lâm ngủ ở thư phòng.

Tô Nghiêu có chút xấu hổ, ngồi ở trên giường cũng không biết tay nên để ở nơi nào, trừng mắt nhìn Diệp Lâm thu thập xong tất cả công việc, xoay người đi đến thư phòng, nín nửa ngày rốt cuộc nói một câu: Thật ra thì..... Ừm..... Thật ra thì ngươi không cần như vậy, giường rồng lớn như vậy, vậy..... Cũng có thể đủ cho hai người ngủ.....

Để nàng không biết xấu hổ như vậy, chiếm đoạt long sàng của Hoàng đế còn muốn để Hoàng đế ngủ trên sập nhỏ trong thư phòng, nàng vị Hoàng hậu này thật sự hơi quá đáng.

Nghe như thế, Diệp Lâm vốn là trầm mặc đi được một nửa chợt dừng bước, quay người yên lặng nhìn Tô Nghiêu không nói lời nào, tròng mắt màu đen đầy lửa suýt nữa thiêu cháy Tô Nghiêu, thấy Tô Nghiêu thắt tay áo cúi đầu ngồi ở bên giường, không khỏi cười một tiếng, bước nhanh tới chỗ Tô Nghiêu.

Tô Nghiêu, người đang mời ta? Lời còn chưa dứt, người nọ đã khoát tay, đặt Tô Nghiêu ở trên giường, tóc dài vốn là dùng trâm cài đã xoã xuống, trải dài trên hoa văn hình mây.

Người nọ nhìn trên cao nhìn xuống cười chúm chím, Tô Nghiêu chợt nhớ tới đêm thành thân ấy, chuyện xảy ra ở trong Phượng Ngô điện khó có thể mở miệng, không biết sao gò má liền từ từ đỏ lên, nói chuyện càng không rõ ràng, lắp ba lắp bắp để lộ ra đáy lòng nàng khẩn trương: “Ngươi..... Ngươi ngươi không thể..... Không thể giống như ngày đó, muốn nàng làm chuyện như vậy. Vậy coi như cái gì.

Diệp Lâm tinh tế quét qua khuôn mặt nhỏ nhắn đang ửng đỏ của nàng, trong lòng thoải mái, cười khẽ một tiếng, cúi người hôn mi tâm Tô Nghiêu một cái, cười như không cười nói: Tô Nghiêu, ta sẽ không làm thế với ngươi, trừ phi, bản thân ngươi nguyện đến trong lòng ta.

Lời nói cần nói, người đang đè ở trên người Tô Nghiêu nhẹ nhàng đứng dậy, ưu nhã sửa ống tay áo không quay đầu lại đi đến thư phòng.

Tô Nghiêu có thể lưu lại, hắn tự nhiên thật vui mừng, nhưng Diệp Lâm cũng biết, nếu là nằm ở trên một cái giường với Tô Dao, hắn tuyệt đối không làm được có mắt không có tròng, khắc chế lực chú ý đặt trên người Tô Nghiêu, vậy tương đương với lẻ, Tô Nghiêu không để ý, nhưng hắn để ý.

Trơ mắt nhìn bóng lưng cao lớn của Diệp Lâm biến mất ở cửa thư phòng, Tô Nghiêu há miệng, rốt cuộc không thể phát ra một chút tiếng. Diệp Lâm đi như vậy? Là nàng vừa nói lời có nghĩa khác sao? Bất luận là Tô Dao hay là Tô


/100

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status