CHƯƠNG 14
Thu Vũ ở trong phòng khách vô tư xem tivi.
Để không làm phiền đến Đàm Du Nhiễm, cậu dành cả buổi chiều xem tivi trong phòng khách, cậu đã xem đến phát chán rồi.
"Anh Diệc Phong, anh đang ở trên tivi kìa.” Thu Vũ chỉ vào màn hình, nói với Phỉ Phỉ.
Con mèo ragdoll quay đầu liếc nhìn tivi, sau đó nó quay đầu lại tiếp tục liếm lông.
Thường thì khi Đàm Du Nhiễm vào phòng bếp, Phỉ Phỉ cũng đi vào theo, nhưng hôm nay Lạc Anh lại theo cô vào, nên nó không vào nữa.
Như Bạch Thiển đã nói, cô dâu là của mọi người, họ phải bàn bạc và phân bổ thời gian ở chung với cô dâu một cách công bằng.
Trong phòng bếp, Đàm Du Nhiễm đang băm nhỏ thịt heo và thịt bò. Thức ăn của mèo rất đơn giản và dễ làm. Cô định trộn thịt heo với thịt bò thành thịt viên, sau đó thêm một ít súp lơ.
Không nghĩ tới khi cô định thêm thịt heo vào bát, Lạc Anh đã nhảy lên bàn, nhẹ nhàng đẩy thịt heo ra.
“Anh không thích ăn thịt heo?” Đàm Du Nhiễm đưa thịt viên cho Lạc Anh.
Lạc Anh đẩy miếng thịt ra, hai mắt nhìn thẳng Đàm Du Nhiễm.
“Được rồi.” Phần ăn của Lạc Anh sẽ chỉ có thịt bò.
“Thịt bò được không?” Đàm Du Nhiễm đưa miếng bò viên cho Lạc Anh.
Lạc Anh ăn miếng bò viên trên tay Đàm Du Nhiễm, sau đó xoa xoa lòng bàn tay của cô.
Đàm Du Nhiễm hiểu hành động này có nghĩa là thích.
Cô không ngờ Lạc Anh lại kén ăn như vậy, cô nghĩ con mèo có tính tình trầm ổn như vậy không bao giờ kén ăn.
Đàm Du Nhiễm nhanh chóng chuẩn bị đồ ăn cho mèo, thấy ba con mèo đang ăn ngon lành, cô tự tin quay về phòng bếp.
Mấy con mèo này rất khó phục vụ, lúc nấu cơm cô còn phải đề phòng, cô sợ bị chúng nhảy lên đánh.
Đàm Du Nhiễm không chuẩn bị bữa tối cho Bạch Thiển, vốn dĩ cô lo lắng Bạch Thiển sẽ về sớm, nhưng sau đó cô nghĩ, nếu lúc về cậu ta đói bụng thì vẫn còn thức ăn cho mèo.
Sau bữa tối, Đàm Du Nhiễm xem TV với Thu Vũ trong phòng khách, trước khi đi ngủ, cô dẫn anh vào phòng ngủ dành cho khách, sắp xếp mọi thứ rồi mới trở về phòng của mình.
Thật là một ngày mệt mỏi.
Đàm Du Nhiễm cảm thấy cô đã trải qua quá nhiều chuyện trong vòng chưa đầy một ngày.
Lúc nằm xuống gối, cô vẫn có chút không thể tin được, nhưng cô thật sự rất mệt, cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Trong khi ngủ, Đàm Du Nhiễm cảm thấy có một thân thể ấm áp ở sau lưng, ngay sau đó, trước mặt cũng xuất hiện một người.
Cả hai đều có thân hình cao ráo, cơ bắp cuồn cuộn nhưng sẽ không khiến Đàm Du Nhiễm cảm thấy khó chịu, thay vào đó, Đàm Du Nhiễm ưm một tiếng rồi tiến lại gần nguồn ấm áp kia.
Nhưng khi cô tỉnh dậy vào buổi sáng, trên giường chỉ có một mình cô.
Đàm Du Nhiễm nghĩ rằng đêm qua cô nằm mơ, cô tưởng rằng lại có một mèo biến thành hình người và trèo lên giường của cô.
Cô vừa ngáp, vừa đi đến phòng ngủ dành cho khách xem Thu Vũ có ổn không, không ngờ con mèo màu cam đã biến mất khỏi phòng cho khách từ lâu, trên giường chỉ còn lại một mảnh giấy.
"Em có việc phải về nhà, em sẽ trở lại sau vài ngày. Nhiễm Nhiễm nhất định phải nhớ em nha. Thu Vũ."
Nét chữ của Thu Vũ rất đẹp, tinh tế và gọn gàng. Thấy vậy, Đàm Du Nhiễm bắt đầu tự kiểm điểm bản thân.
Nét chữ của cô còn không đẹp bằng một con mèo, haha.
Sau khi Đàm Du Nhiễm cất mẩu giấy, cô đi tới phòng khách.
Trên ghế sofa trong phòng khách, có một người đàn ông cực kì đẹp trai.
Đàm Du Nhiễm đứng hình, cô xoay người muốn về phòng.
Nhất định là tư thế rời giường của cô không đúng, cô phải về giường ngủ thêm một lát.
“Lại đây.” Người đàn ông với mái tóc vàng nhạt cùng với đôi mắt xanh, diện mạo này rõ ràng là con lai.
Ngũ quan trên khuôn mặt mang dáng dấp của người phương Tây cùng với nét tinh tế của người phương Đông.
Theo lời Đàm Du Nhiễm, cô thật sự chỉ có thể dùng vẻ ngoài ưa nhìn đánh giá dáng vẻ của một người đàn ông, không phân biệt tuổi tác.
"Nhiễm Nhiễm, lại đây.” Tính tình của người đàn ông này có vẻ rất tốt, hắn ôn hòa gọi lần thứ hai.
Đàm Du Nhiễm theo phản xạ bước tới.
“Anh, anh là ai?” Đàm Du Nhiễm cố tỏ ra là mình ổn nhưng cô không làm được.
Người này chẳng phải là thái tử của nước E hay sao?
Anh ta xuất hiện trong phòng khách của cô nghĩa anh ta là một trong số con mèo của cô phải không?
Cô mới chỉ nghe ếch biến thành hoàng tử, không ngờ mèo cũng có thể biến thành hoàng tử?
/296
|