CHƯƠNG 5
-Ổ của ngươi?
Khiếu nhìn vòng quanh thần điện của mình.
-Ngươi cần một cái ổ như thế nào?
-Có chút cỏ bên trên liền có thể.
-Như vậy a.
Khiếu nghĩ tiên giới nơi nào có thể tìm cho thỏ nhỏ cái ổ.
-Ngươi ở nơi này chờ ta không ra khỏi thần điện, ta đi ra ngoài tìm ổ cho ngươi.
-Ân.
Bé thỏ nhỏ dùng sức gật đầu.
-Ta sẽ không chạy loạn.
Trừ bỏ thần điện của Khiếu, tiên thảo của tiên giới đều là không thể động, ngược lại có thể đi tìm Hoa Thần nương nương xin một ít hoa nhưng là dùng hoa cho bé thỏ lót ổ có thể hay không, cái đó ngủ ngon sao?
Khiếu còn đang suy nghĩ bỗng chạm mặt Lam Thái Hòa, liếc nhìn giỏ hoa trong tay hắn.
Cái giỏ hoa bằng mây đó lớn nhỏ cũng không sai biệt, Khiếu nhắm mắt đi lên.
-Lam Thái Hòa có thể hay không đem giỏ hoa của ngươi cho ta mượn dùng mấy ngày.
Khiếu là muốn mấy ngày này cho bé thỏ ở trong giỏ hoa trước khi cho đi.
-Hổ Thần Quân muốn mượn đi làm cái gì?
Giỏ hoa nhưng là pháp khí của Lam Thái Hòa.
-Đương nhiên nếu như ngươi có thể nhận nuôi một bé thỏ phàm trần, cái đó giỏ hoa ta cũng sẽ không mượn.
-Cùng con thỏ phàm trần có quan hệ gì sao?
-Ta ở phàm trần nhặt được một bé thỏ, muốn tìm cho bé một cái ổ.
-A!
-Ngươi mang về?
-Đúng vậy.
-Ha ha!
Lam Thái Hòa cười, bất quá cũng không có ý tứ gì khác. Thỏ vốn là thức ăn của hổ, hổ lại hảo tâm chứa chấp một con thỏ cũng coi là thiên cổ kỳ văn.
-Ta còn có một giỏ hoa cũ đưa cho ngươi tốt lắm, sau này cũng không cần liền để lại cho bé thỏ nhỏ kia đi.
Lam Thái Hòa để cho Khiếu chờ, trở về bát tiên cư mang tới cái giỏ hoa cũ đó cho Khiếu.
– Giỏ hoa này vốn là pháp khí, ta đem khẩu quyết nói cho ngươi biết, nó có thể trở nên lớn nhỏ dùng làm công cụ phi hành rất tốt, có lẽ đối với thỏ nhỏ hữu dụng.
Lam Thái Hòa đem khẩu quyết nói cho Khiếu, Khiếu đến tạ xoay người đi về, Lam Thái Hòa sau lưng hắn nhắc nhở.
-Có lẽ ngươi có thể hỏi Hằng Nga một chút. Có thể hay không đem thỏ nhỏ đưa đến nơi đó của nàng cùng thỏ ngọc làm bạn.
-Đa tạ nhắc nhở.
-Ổ của ngươi?
Khiếu nhìn vòng quanh thần điện của mình.
-Ngươi cần một cái ổ như thế nào?
-Có chút cỏ bên trên liền có thể.
-Như vậy a.
Khiếu nghĩ tiên giới nơi nào có thể tìm cho thỏ nhỏ cái ổ.
-Ngươi ở nơi này chờ ta không ra khỏi thần điện, ta đi ra ngoài tìm ổ cho ngươi.
-Ân.
Bé thỏ nhỏ dùng sức gật đầu.
-Ta sẽ không chạy loạn.
Trừ bỏ thần điện của Khiếu, tiên thảo của tiên giới đều là không thể động, ngược lại có thể đi tìm Hoa Thần nương nương xin một ít hoa nhưng là dùng hoa cho bé thỏ lót ổ có thể hay không, cái đó ngủ ngon sao?
Khiếu còn đang suy nghĩ bỗng chạm mặt Lam Thái Hòa, liếc nhìn giỏ hoa trong tay hắn.
Cái giỏ hoa bằng mây đó lớn nhỏ cũng không sai biệt, Khiếu nhắm mắt đi lên.
-Lam Thái Hòa có thể hay không đem giỏ hoa của ngươi cho ta mượn dùng mấy ngày.
Khiếu là muốn mấy ngày này cho bé thỏ ở trong giỏ hoa trước khi cho đi.
-Hổ Thần Quân muốn mượn đi làm cái gì?
Giỏ hoa nhưng là pháp khí của Lam Thái Hòa.
-Đương nhiên nếu như ngươi có thể nhận nuôi một bé thỏ phàm trần, cái đó giỏ hoa ta cũng sẽ không mượn.
-Cùng con thỏ phàm trần có quan hệ gì sao?
-Ta ở phàm trần nhặt được một bé thỏ, muốn tìm cho bé một cái ổ.
-A!
-Ngươi mang về?
-Đúng vậy.
-Ha ha!
Lam Thái Hòa cười, bất quá cũng không có ý tứ gì khác. Thỏ vốn là thức ăn của hổ, hổ lại hảo tâm chứa chấp một con thỏ cũng coi là thiên cổ kỳ văn.
-Ta còn có một giỏ hoa cũ đưa cho ngươi tốt lắm, sau này cũng không cần liền để lại cho bé thỏ nhỏ kia đi.
Lam Thái Hòa để cho Khiếu chờ, trở về bát tiên cư mang tới cái giỏ hoa cũ đó cho Khiếu.
– Giỏ hoa này vốn là pháp khí, ta đem khẩu quyết nói cho ngươi biết, nó có thể trở nên lớn nhỏ dùng làm công cụ phi hành rất tốt, có lẽ đối với thỏ nhỏ hữu dụng.
Lam Thái Hòa đem khẩu quyết nói cho Khiếu, Khiếu đến tạ xoay người đi về, Lam Thái Hòa sau lưng hắn nhắc nhở.
-Có lẽ ngươi có thể hỏi Hằng Nga một chút. Có thể hay không đem thỏ nhỏ đưa đến nơi đó của nàng cùng thỏ ngọc làm bạn.
-Đa tạ nhắc nhở.
/47
|