CHƯƠNG 21
Khiếu mang theo bé thỏ nhỏ đi đến chỗ Bách Thảo tiên, Bách Thảo tiên để cho bọn họ chờ ở cửa để tránh dọa sợ các tiên thảo khác, vào trong đem rau cỏ phàm trần đưa ra.
Bính Bính vừa thấy củ cà rốt biểu tình liền rạng rỡ.
-Cám ơn gia gia.
-Thật là một bé con lễ độ, nếu không phải là phần lớn tiên thảo ở trong chỗ ta đều sợ ngươi, ta nhất định sẽ mời ngươi vào nhà chơi. Sau này nếu Khiếu không có thời gian, ngươi liền tự mình tới lấy ăn đồ đi, trên trời những bé con khả ái như ngươi không nhiều lắm, ta đều nhớ rõ.
-Ân!
Bính Bính ôm củ cà rốt, chờ Bách Thảo tiên đi vào, bé cùng Khiếu nói.
-Hổ ca ca sau này Bính Bính tự mình tới xin đồ ăn, như vậy cũng sẽ không phiền toái cho hổ ca ca.
-Ngươi nhớ đường sao?
-Nhớ.
Bé thỏ nhỏ rất cố gắng tự lực cánh sinh.
Giống như các bậc phụ mẫu lần đầu tiên để cho hài tử ra cửa mua đồ, Khiếu khát vọng bé thỏ nhỏ học được một ít năng lực tự lực cánh sinh,
Nhưng lại không yên lòng, vì vậy ở thời điểm hai ngày sau bé thỏ nhỏ nói muốn tự mình đi xin thêm củ cà rốt, Khiếu thâm trầm gật đầu một cái.
-Đi đi, trên đường cẩn thận.
Phía trước giỏ hoa mang bé thỏ nhỏ từ từ bay ra cửa, phía sau Khiếu liền đi theo, bất quá Khiếu ẩn thân.
Chỉ thấy Bính Bính dáng vẻ hết sức tò mò nhìn đông tới nhìn tây, thỉnh thoảng Bính Bính thấy cảm thấy hứng thú với thứ gì sẽ dừng lại, đi lên ngửi ngửi mấy cái, cũng may trên đường hơi có trì hoãn, nhưng vẫn là dựa theo đường cũ hai lần trước đi tới cửa Bách thảo cư.
-Bách Thảo gia gia có nhà không?
Khiếu cười cười, tiểu tử kia thật là lễ phép, chính là thanh âm kia quá nhỏ.
Bé thỏ nhỏ cố gắng rướn người lại gọi mấy tiếng.
Bách Thảo tiên cầm củ cà rốt và các loại rau củ đi ra thả vào trong giỏ hoa, còn thuận tay sờ sờ đầu bé thỏ nhỏ.
-Hài tử ngoan, tự mình tới đây.
-Ân! Lão Quân gia gia nói nên học hỏi để tự lực cánh sinh.
-Ân! Ngươi làm rất tốt, lúc trở về không nên chạy loạn, thiên giới rất lớn, đi không tốt sẽ lạc đường.
-Bính Bính biết. Gia gia gặp lại sau.
Bé thỏ nhỏ phe phẩy lỗ tai cùng Bách Thảo tiên nói tạm biệt.
Khiếu mang theo bé thỏ nhỏ đi đến chỗ Bách Thảo tiên, Bách Thảo tiên để cho bọn họ chờ ở cửa để tránh dọa sợ các tiên thảo khác, vào trong đem rau cỏ phàm trần đưa ra.
Bính Bính vừa thấy củ cà rốt biểu tình liền rạng rỡ.
-Cám ơn gia gia.
-Thật là một bé con lễ độ, nếu không phải là phần lớn tiên thảo ở trong chỗ ta đều sợ ngươi, ta nhất định sẽ mời ngươi vào nhà chơi. Sau này nếu Khiếu không có thời gian, ngươi liền tự mình tới lấy ăn đồ đi, trên trời những bé con khả ái như ngươi không nhiều lắm, ta đều nhớ rõ.
-Ân!
Bính Bính ôm củ cà rốt, chờ Bách Thảo tiên đi vào, bé cùng Khiếu nói.
-Hổ ca ca sau này Bính Bính tự mình tới xin đồ ăn, như vậy cũng sẽ không phiền toái cho hổ ca ca.
-Ngươi nhớ đường sao?
-Nhớ.
Bé thỏ nhỏ rất cố gắng tự lực cánh sinh.
Giống như các bậc phụ mẫu lần đầu tiên để cho hài tử ra cửa mua đồ, Khiếu khát vọng bé thỏ nhỏ học được một ít năng lực tự lực cánh sinh,
Nhưng lại không yên lòng, vì vậy ở thời điểm hai ngày sau bé thỏ nhỏ nói muốn tự mình đi xin thêm củ cà rốt, Khiếu thâm trầm gật đầu một cái.
-Đi đi, trên đường cẩn thận.
Phía trước giỏ hoa mang bé thỏ nhỏ từ từ bay ra cửa, phía sau Khiếu liền đi theo, bất quá Khiếu ẩn thân.
Chỉ thấy Bính Bính dáng vẻ hết sức tò mò nhìn đông tới nhìn tây, thỉnh thoảng Bính Bính thấy cảm thấy hứng thú với thứ gì sẽ dừng lại, đi lên ngửi ngửi mấy cái, cũng may trên đường hơi có trì hoãn, nhưng vẫn là dựa theo đường cũ hai lần trước đi tới cửa Bách thảo cư.
-Bách Thảo gia gia có nhà không?
Khiếu cười cười, tiểu tử kia thật là lễ phép, chính là thanh âm kia quá nhỏ.
Bé thỏ nhỏ cố gắng rướn người lại gọi mấy tiếng.
Bách Thảo tiên cầm củ cà rốt và các loại rau củ đi ra thả vào trong giỏ hoa, còn thuận tay sờ sờ đầu bé thỏ nhỏ.
-Hài tử ngoan, tự mình tới đây.
-Ân! Lão Quân gia gia nói nên học hỏi để tự lực cánh sinh.
-Ân! Ngươi làm rất tốt, lúc trở về không nên chạy loạn, thiên giới rất lớn, đi không tốt sẽ lạc đường.
-Bính Bính biết. Gia gia gặp lại sau.
Bé thỏ nhỏ phe phẩy lỗ tai cùng Bách Thảo tiên nói tạm biệt.
/47
|