Bé Cưng, Về Đội Anh Nào! Ngoan! Ngoan!

Chương 3: Vị Trí Đại Ca Bị Cướp Và Tai Nạn Bất Ngờ

/34


Bánh bèo tỉnh dậy, dụi dụi đôi mắt đã thấy khuôn mặt của thằng quỷ xứ ngồi cạnh mình. Không chỉ có thế, Dương Trí còn cầm đống tập của Bánh bèo xem xét, ra vẻ suýt xoa lắm. con bé cảm thấy ngứa mắt vô cùng:

“ tên kia, ai cho đụng vào sách vở của tôi thế hở?”

Dương Trí không trả lời vội, lắc lắc cái đầu : “ Học tệ quá”

Câu nói của Dương Trí làm Bánh bèo càng thêm bực mình, con bé hét toáng lên: “ Trả đây!”

“ suỵt! im nào, lát anh cho kẹo”_con bé im bặt, ngạc nhiên, tay của Dương Trí đặt lên môi của Bánh bèo ra dấu im lặng, bờ môi có thể cảm nhận rằng da tay của Dương Trí rất mịn, lúc này Bánh Bèo mới để ý đến khuôn mặt của Dương Trí…cũng tạm được! Con bé quay ngắt sang chỗ khác, miệng lầm bầm: “ đồ khó ưa”

Bấy giờ, Dương Trí mới quay lại, phán một câu xanh rờn:” Tôi sẽ làm gia sư cho em”

Đoàng…đoàng…!!!_sao bay trên đầu

Chỉ 7 chữ! Đúng! Chỉ có 7 chữ nhưng lại là gông xiềng nặng trịch. Dương Trí không biết rằng 7 chữ này có sức công phá rất lớn đối với Bánh Bèo.

“ Không”_con bé ra chiều phản đối

“ là lệnh của cô Kiều Oanh…tôi không làm trái được”

“ Ồ tô kê! Ồ tô kê!”_bánh bèo ôm đầu, lắc đầu nguầy nguậy, rồi lại giơ hai tay lên bắt bắt: “ chữ ơi..về với chị”

Dương Trí bật cười, con bé nổi cáu:

“ cười gì mà cười, cười xấu quắc mà cũng cười”

“ tôi cười đẹp hơn tên của em”

“ đoàng đoàng….!!!” Bánh Bèo đơ lần hai. Ý này nhạo bán tên của Bánh Bèo xấu hết chỗ chê, con bé “ cảm động” nói không nên lời.

“ Xuân…Xuân Quả! Từ giờ gọi tôi là Xuân Quả”_con bé quả quyết nhìn.

“ được thôi. Dẫn tôi đi gặp đàn em nào?”

“ đàn em gì?”_con bé ngây thơ nhìn.

“ à từ giờ tôi là gia sư của em thì kiêm luôn là đại ca của xóm này nhé, lát nữa gặp dẫn tôi đi gặp chúng nó, nhà tôi kế bên.”_Dương Trí cười gian xảo.

“ Không!!!”_con bé chạy một mạch ra khỏi phòng, “ mẹ, mẹ ơi! Bạn ấy bắt nạt con…híc híc..”_ Xuân Quả giả bộ mếu máo.

“ sao nào con gái!”_ Kiều OAnh ôm nhu đứa con gái của mình.

“ bạn ấy bảo sẽ làm gia sư cho con, con không chịu đâu. Mẹ à, Tiểu Khuê hứa từ nay sẽ chăm ngoan mà..híc..híc”_ Kiều Oanh đã rõ ý của con gái mình. Cô là ai chứ? Là mẹ của Tiểu Khuê thì khỏi nói, chỉ giỏi giả bộ.

“ Con nói con ngoan!”

*gật*

“con hứa con chăm”

*gật gật*

“ mẹ nhớ câu này con đã nói lần này là lần thứ 54 rồi đấy, học thì lúc nào cũng hạng bét, chỉ biết chơi, con nhìn Dương Trí mà học tập đi kìa, người ta mới tý tuổi đầu mà đã du học về nước rồi đấy, tiếng anh tiếng tàu đều thông thạo, ăn nói lại lễ phép, người xưa có câu “ gần mực thì đen, gần đèn thì sáng” mẹ nhất định phải để cho hai đứa học chung, có thế con mới giỏi được”_ Kiều OAnh tuôn một tràng, mặt mày Xuân Quả mếu máo.

“ mẹ à…..con..con”

“ con con gì nữa, lên phòng đóng cửa kiểm điểm lại cho mẹ”

“ con biết rồi con là con nuôi chứ gì, hức hức!”_con bé tức quá, xông ngay ra đường, Kiều Oanh và chồng hốt hoảng đuổi theo con bé, đúng là Kiều Oanh có nặng lời, nhưng như thế chỉ muốn tốt cho con gái thôi mà, không có ý so sánh như thế đâu.

“ Tiểu Khuê!!! Con!!!”_*bíp bíp, đoàng!*

Con bé nằm giữa đường….máu lênh láng chảy…!!!

Kiều OAnh ngất ngay giữa đường, bố Xuân Quả đau đớn nhìn hai mẹ con nằm bất động, Dương Trí chạy đến, đau lòng thay cho Minh Thái-bố Xuân Quả. Nhìn Xuân Quả, Dương Trí thấy áy náy. Ngay khi hai mẹ con được chuyển vào bệnh viện, cả Dương Trí và Minh Thái đứng ngồi không yên, mẹ thì nằm phòng dưỡng sức, con thì đang cấp cứu chưa biết sống chết thế nào. Hận bản thân đã không kịp thời can ngăn đúng lúc, nếu Xuân Quả có bị gì chắc Minh Thái sẽ hận bản thân lắm. Cả Dương Trí cũng không thua gì, tâm can nóng như lửa đốt.

*cạch*_cánh cửa bật mở, vị bác sĩ già mồ hôi nhễ nhại, nở một nụ cười với hai người.

“ cháu gái đã không sao nữa rồi, tuy nhiên…cháu bé sẽ bị tích tụ máu bầm ở não, có thể sẽ mất trí nhớ và kém thông minh hơn các bạn cùng trang lứa.”

Minh Thái nghe tin thì bàng hoàng, đau lòng nhìn đứa con gái nhỏ nhắn của mình. Dương Trí cũng lẽo đẽo đi theo để thăm bạn. Lòng dấy lên cảm xúc áy náy, Dương Trí tự nhủ với lòng :” nhất định mình sẽ bù đắp cho Xuân Quả”

Người con trai lớn nhìn con trai nhỏ, ảo não nặng nề. Minh Thái thì lo chăm sóc cho Kiều Oanh, còn Dương Trí thì ngồi nhìn Xuân Quả.

Một mảng kí ức bị lãng quên, liệu sẽ mở lên một hành trang mới, một cuộc đời mới cho một cô bé, hay sẽ là vòng xoáy định mệnh khốc liệt cho những đứa trẻ. Chỉ có thời gian mới có thể trả lời!


/34

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status