Ngày 13.6.1948 là ngay trọng đại đối với Bảy Viễn: Tướng De la Tour gắn lon đại tá cho tư lệnh quân đội Bình Xuyên. Cũng từ ngày này, ba tiểu đoàn Bình Xuyên được cấp lương hàng tháng. Bảy Viễn mừng rỡ biết chắc tương lai hàng thần của mình đã được bảo đảm. Lập tức ngài Ðại tá làm hai việc dự định từ lâu:
- Thứ nhất, làm lễ cầu siêu cho các đồng đội đã chết trong cuộc thanh trừng... Ngôi chùa nhỏ dưới dạ cầu Chứ Y, sát văn phòng Bình Xuyên được giao làm lễ cầu siêu thật trịnh trọng. Các chỉ huy đều tham gia. Maurice Thiên đến chùa cúng vái cẩn thận.
- Việc thứ hai là tổ chức tiệc thết đãi các chiến hữu đã vượt qua thử thách lớn trong đời. Các binh tôm tướng cá trung thành với Bảy Viễn được mời tới tửu lâu Ðại La Thiên sống một đêm "Nhất dạ đế vương" .
Mỗi người được quyền mời một "người đẹp không khó tánh" - chữ của Bảy Viễn tặng cho các em vũ nữ trong Chợ Lớn.
Trước thái độ chịu chơi của đại ca, đám em út của Bảy Viễn đều vui vẻ hứa hẹn sẽ hết lòng phò tá đàn anh.
Tướng De la Tour giao ngay công tác cho Bảy Viễn:
- Ngày nay, Bình Xuyên chính thức là quân đội bổ túc của chính quyền cựu hoàng Bảo Ðại, các ông được hưởng tiền lương hàng tháng như lính thân binh. Quyền lợi đi đôi với nghĩa vụ. Tôi chính thức giao vai trò bảo vệ an ninh thành phố Sài Gòn - Chợ lớn cho Bình Xuyên các ông.
Bảy Viễn vui vẻ dáp:
- Anh em Bình Xuyên đang mong được Thiếu tướng giao nhiệm vụ. Bảo vệ an ninh Sài Gòn - Chợ Lớn là công tác thích ứng với anh em Bình Xuyên, vì đa số đều là dân thành phố trước khi tham gia kháng chiến.
Tướng De la Tour nói tiếp:
- Các ban Công tác thành của Việt Minh thường ra đây quyên góp tiền bạc, thuốc men đưa vô khu. Các ông phải diệt cho được những đầu mối tiếp tế đó. Ðó là nhiệm vụ thứ nhất. Thứ hai, các ông phải cung cấp tin tức của Việt Minh cho nhà binh Pháp. Về phương diện này, các ông liên hệ với Phòng Nhì mà chỉ huy là thiếu tá Savani .
Bảy Viễn gật:
- Xin nhận hai nhiệm vụ Thiếu tướng giao.
Từ ngày ấy, dân Sài Gòn thấy lính Bình Xuyên tụ tập ở các ngã ra vào thành phố. Tiếng là đón bắt những cán bộ Việt Minh len lỏi ra vô thành nhưng trên thực tế thì đám lưu manh này dòm ngó những nhà có máu mặt để làm tiền, đón đường phụ nữ đẹp di chợ để trêu ghẹo, cợt nhả.
Nhiều vụ ẩu đả trong quán nhậu xảy ra chỉ vì tranh giành gái. Lính Bình Xuyên trở thành mối lo sợ của người dân lương thiện.
Một hôm Maurice Thiên tới bàn với Bảy Viễn:
- Công việc đã ổn rồi, bây giờ ta nên tìm cánh làm áp phe đi Ðại tá.
- Làm áp phe là sao? Nói cụ thể nghe?
- Sài Gòn - Chợ Lớn có hai "máy đẻ tiền" : khu Ðại Thế Giới và sòng bạc Kim Chung. Lâu nay Ðại Thế Giới do mấy tay tài phiệt Ma cao đấu thầu khai thác. Chúng giàu "nứt trứng".
Bảy Viễn gật:
- Lớn thuyền lớn sóng. Nghe nói đóng thuế nhà nước hàng ngày mấy trăm ngàn.
Maurice Thiên cười:
- Ðóng thuế và trừ mọi chi phí, mỗi tháng chúng vẫn còn lời nữa triệu bạc. Nguyên tắc làm ăn của chúng là "moitié moitié" (chia đôi) - nhà nước một nửa, chúng một nửa.
Bảy Viễn lắc đầu:
- Mình không có tiền đấu thầu với chúng nó.
Maurice Thiên khoát tay:
- Tiền bạc không thành vấn đề. Cái chính là Ðại tá có chịu đứng ra khai thác Ðại Thế Giới và Kim Chung hay không?
Bảy Viễn đắn đo:
- Thấy tiền thì ham, nhưng nghe nói có ngày xảy ra mấy vụ tự tử vì thua tài xỉu. Mình sợ mang tiếng... .
Tư Thiên cười:
- Ðã muốn làm giàu thì phải gác bỏ lương tâm ra ngoài. Sánh có chữ "Vi nhân bất phú" và "Vi phú bất nhân".
Bảy Viễn im lặng, Tư Thiên nói tiếp:
- Mình khai thác hai cái máy đẻ tiền này còn hơn là để nó trong tay mấy thằng xì thẩu Ma cao. Hàng tháng nó gửi bạc triệu về xứ. Còn nếu tiền đó trong tay mình thì mình có thể dùng vào việc nghĩa như xảy cất tổng hành dinh Bình Xuyên cho khang trang thay vì ở phố nhỏ hẹp trong Chợ Lớn. Có số vốn đó, ta còn làm được nhiều việc hữu ích khác nữa.
Thấy Bảy Viền có vẻ xuôi theo, Maurice nói thêm:
- Tối nay tôi mời Ðại tá vô Ðại Thế Giới chơi, đại tá sẽ quan sát và quyết định có nên khai thác cái máy đẻ tiền này hay không. Nội chuyện "bắt bò lạc" trong đó cũng thú vị tuyệt trần rồi ?
Nghe nói "bắt bò lạc", Bảy Viễn cười tươi rói:
- Ðược ! Tối nay mình đi "bắt bò lạc" chơi !
- Thứ nhất, làm lễ cầu siêu cho các đồng đội đã chết trong cuộc thanh trừng... Ngôi chùa nhỏ dưới dạ cầu Chứ Y, sát văn phòng Bình Xuyên được giao làm lễ cầu siêu thật trịnh trọng. Các chỉ huy đều tham gia. Maurice Thiên đến chùa cúng vái cẩn thận.
- Việc thứ hai là tổ chức tiệc thết đãi các chiến hữu đã vượt qua thử thách lớn trong đời. Các binh tôm tướng cá trung thành với Bảy Viễn được mời tới tửu lâu Ðại La Thiên sống một đêm "Nhất dạ đế vương" .
Mỗi người được quyền mời một "người đẹp không khó tánh" - chữ của Bảy Viễn tặng cho các em vũ nữ trong Chợ Lớn.
Trước thái độ chịu chơi của đại ca, đám em út của Bảy Viễn đều vui vẻ hứa hẹn sẽ hết lòng phò tá đàn anh.
Tướng De la Tour giao ngay công tác cho Bảy Viễn:
- Ngày nay, Bình Xuyên chính thức là quân đội bổ túc của chính quyền cựu hoàng Bảo Ðại, các ông được hưởng tiền lương hàng tháng như lính thân binh. Quyền lợi đi đôi với nghĩa vụ. Tôi chính thức giao vai trò bảo vệ an ninh thành phố Sài Gòn - Chợ lớn cho Bình Xuyên các ông.
Bảy Viễn vui vẻ dáp:
- Anh em Bình Xuyên đang mong được Thiếu tướng giao nhiệm vụ. Bảo vệ an ninh Sài Gòn - Chợ Lớn là công tác thích ứng với anh em Bình Xuyên, vì đa số đều là dân thành phố trước khi tham gia kháng chiến.
Tướng De la Tour nói tiếp:
- Các ban Công tác thành của Việt Minh thường ra đây quyên góp tiền bạc, thuốc men đưa vô khu. Các ông phải diệt cho được những đầu mối tiếp tế đó. Ðó là nhiệm vụ thứ nhất. Thứ hai, các ông phải cung cấp tin tức của Việt Minh cho nhà binh Pháp. Về phương diện này, các ông liên hệ với Phòng Nhì mà chỉ huy là thiếu tá Savani .
Bảy Viễn gật:
- Xin nhận hai nhiệm vụ Thiếu tướng giao.
Từ ngày ấy, dân Sài Gòn thấy lính Bình Xuyên tụ tập ở các ngã ra vào thành phố. Tiếng là đón bắt những cán bộ Việt Minh len lỏi ra vô thành nhưng trên thực tế thì đám lưu manh này dòm ngó những nhà có máu mặt để làm tiền, đón đường phụ nữ đẹp di chợ để trêu ghẹo, cợt nhả.
Nhiều vụ ẩu đả trong quán nhậu xảy ra chỉ vì tranh giành gái. Lính Bình Xuyên trở thành mối lo sợ của người dân lương thiện.
Một hôm Maurice Thiên tới bàn với Bảy Viễn:
- Công việc đã ổn rồi, bây giờ ta nên tìm cánh làm áp phe đi Ðại tá.
- Làm áp phe là sao? Nói cụ thể nghe?
- Sài Gòn - Chợ Lớn có hai "máy đẻ tiền" : khu Ðại Thế Giới và sòng bạc Kim Chung. Lâu nay Ðại Thế Giới do mấy tay tài phiệt Ma cao đấu thầu khai thác. Chúng giàu "nứt trứng".
Bảy Viễn gật:
- Lớn thuyền lớn sóng. Nghe nói đóng thuế nhà nước hàng ngày mấy trăm ngàn.
Maurice Thiên cười:
- Ðóng thuế và trừ mọi chi phí, mỗi tháng chúng vẫn còn lời nữa triệu bạc. Nguyên tắc làm ăn của chúng là "moitié moitié" (chia đôi) - nhà nước một nửa, chúng một nửa.
Bảy Viễn lắc đầu:
- Mình không có tiền đấu thầu với chúng nó.
Maurice Thiên khoát tay:
- Tiền bạc không thành vấn đề. Cái chính là Ðại tá có chịu đứng ra khai thác Ðại Thế Giới và Kim Chung hay không?
Bảy Viễn đắn đo:
- Thấy tiền thì ham, nhưng nghe nói có ngày xảy ra mấy vụ tự tử vì thua tài xỉu. Mình sợ mang tiếng... .
Tư Thiên cười:
- Ðã muốn làm giàu thì phải gác bỏ lương tâm ra ngoài. Sánh có chữ "Vi nhân bất phú" và "Vi phú bất nhân".
Bảy Viễn im lặng, Tư Thiên nói tiếp:
- Mình khai thác hai cái máy đẻ tiền này còn hơn là để nó trong tay mấy thằng xì thẩu Ma cao. Hàng tháng nó gửi bạc triệu về xứ. Còn nếu tiền đó trong tay mình thì mình có thể dùng vào việc nghĩa như xảy cất tổng hành dinh Bình Xuyên cho khang trang thay vì ở phố nhỏ hẹp trong Chợ Lớn. Có số vốn đó, ta còn làm được nhiều việc hữu ích khác nữa.
Thấy Bảy Viền có vẻ xuôi theo, Maurice nói thêm:
- Tối nay tôi mời Ðại tá vô Ðại Thế Giới chơi, đại tá sẽ quan sát và quyết định có nên khai thác cái máy đẻ tiền này hay không. Nội chuyện "bắt bò lạc" trong đó cũng thú vị tuyệt trần rồi ?
Nghe nói "bắt bò lạc", Bảy Viễn cười tươi rói:
- Ðược ! Tối nay mình đi "bắt bò lạc" chơi !
/79
|