“Tôi cũng cảm thấy vậy!”
Diệp Phàm cười đáp.
Lúc này, đột nhiên có tiếng chuông điện thoại di động vang lên.
Thượng Quan Lưu Ly cầm di động lên nhìn, trực tiếp cúp máy, nhưng rất nhanh đầu dây bên kia lại gọi tới.
“Có chuyện gì?” Thượng Quan Lưu Ly nhận điện thoại lạnh nhạt nói. “Mày đang ở đâu?”
“Ông đã đuổi tôi rồi, hiện tại tôi đã không còn là người của nhà Thượng Quan
nữa. “Tôi ở đâu không liên quan gì tới ông!”
Thượng Quan Lưu Ly nói xong, đang định cúp điện thoại, nhưng lời của Thượng Quan Hồng ở đầu dây bên kia lại khiến sắc mặt cô thay đổi.
“Mày lập tức trở về, nếu không tao sẽ ném tất cả di vật của mẹ mày ra ngoài!” Thượng Quan Hồng lạnh lùng nói. “Ông...
Lúc này, Thượng Quan Lưu Ly vô cùng tức giận, ánh mắt cô tràn đầy lửa hận, điện thoại di động trong tay như bị bóp nát!
“Cô có mâu thuẫn với người nhà à?” Diệp Phàm tò mò nhìn Thượng Quan Lưu Ly. “Tôi phải về trước đây, cảm ơn anhl”
Thượng Quan Lưu Ly hít sâu vài hơi, đè nén lửa giận trong lòng, đứng dậy đi ra ngoài.
“Cô Thượng Quan, cô...” “Cô Đường, tôi có việc phải về trước, lần sau tôi sẽ cảm tạ hai người!” Thượng Quan Lưu Ly ra khỏi phòng nhìn thấy Đường Sở Sở, nói một câu rồi rời đi.
“Cô ấy sao vậy?”
Đường Sở Sở tò mò nhìn Diệp Phàm. Diệp Phàm tùy ý đáp.
Lúc này, di động của Đường Sở Sở vang lên, cô vừa nhận máy, biểu cảm trên gương mặt lập tức thay đổi.
“Có chuyện gì thế?” Diệp Phàm nhìn sắc mặt Đường Sở Sở không ổn bèn hỏi.
“Sáng sớm hôm nay, tổng bộ tập đoàn Đường thị bị một đám người thần bí đập phá. Toàn bộ trụ sở bị phá hủy hoàn toàn, còn có mấy chục nhân viên bị thương.”
“Lúc này, thị trường chứng khoán của Đường thị đang bị xí nghiệp đứng đầu ngành dược ở Long Quốc - Công ty dược phẩm Khang Thành tấn công. Thua lỗ nặng nề!”
Đường Sở Sở nói với vẻ khó coi.
Nghe được tin tức này, sắc mặt Diệp Phàm lạnh xuống: “Ai mà to gan như vậy?”
“Anh Tiểu Phàm, xem ra chúng ta phải nhanh chóng về Thiên Hải!"
Đường Sở Sở nói.
“Ngày mai chỉ nhánh Đế Đô sẽ khai trương, sao mà em về được?”
“Đừng lo lắng bên phía Thiên Hải, anh sẽ cho người đi xử lý!”
Diệp Phàm an ủi.
Hắn trực tiếp liên lạc với Hoa Hồng Đỏ, bảo cô lập tức điều tra rõ xem ai là kẻ đứng sau ra tay với Đường thị.
Rất nhanh, Hoa Hồng Đỏ đã gửi tin tức tới.
Kẻ đập phá trụ sở Đường Thị là do nhà họ Tôn, một thế gia của Hạnh Lâm Giới, mà tập đoàn dược phẩm Khang Thành đánh lén thị trường chứng khoán Đường thị cũng thuộc sở hữu của nhà họ Tôn!
Diệp Phàm cười đáp.
Lúc này, đột nhiên có tiếng chuông điện thoại di động vang lên.
Thượng Quan Lưu Ly cầm di động lên nhìn, trực tiếp cúp máy, nhưng rất nhanh đầu dây bên kia lại gọi tới.
“Có chuyện gì?” Thượng Quan Lưu Ly nhận điện thoại lạnh nhạt nói. “Mày đang ở đâu?”
“Ông đã đuổi tôi rồi, hiện tại tôi đã không còn là người của nhà Thượng Quan
nữa. “Tôi ở đâu không liên quan gì tới ông!”
Thượng Quan Lưu Ly nói xong, đang định cúp điện thoại, nhưng lời của Thượng Quan Hồng ở đầu dây bên kia lại khiến sắc mặt cô thay đổi.
“Mày lập tức trở về, nếu không tao sẽ ném tất cả di vật của mẹ mày ra ngoài!” Thượng Quan Hồng lạnh lùng nói. “Ông...
Lúc này, Thượng Quan Lưu Ly vô cùng tức giận, ánh mắt cô tràn đầy lửa hận, điện thoại di động trong tay như bị bóp nát!
“Cô có mâu thuẫn với người nhà à?” Diệp Phàm tò mò nhìn Thượng Quan Lưu Ly. “Tôi phải về trước đây, cảm ơn anhl”
Thượng Quan Lưu Ly hít sâu vài hơi, đè nén lửa giận trong lòng, đứng dậy đi ra ngoài.
“Cô Thượng Quan, cô...” “Cô Đường, tôi có việc phải về trước, lần sau tôi sẽ cảm tạ hai người!” Thượng Quan Lưu Ly ra khỏi phòng nhìn thấy Đường Sở Sở, nói một câu rồi rời đi.
“Cô ấy sao vậy?”
Đường Sở Sở tò mò nhìn Diệp Phàm. Diệp Phàm tùy ý đáp.
Lúc này, di động của Đường Sở Sở vang lên, cô vừa nhận máy, biểu cảm trên gương mặt lập tức thay đổi.
“Có chuyện gì thế?” Diệp Phàm nhìn sắc mặt Đường Sở Sở không ổn bèn hỏi.
“Sáng sớm hôm nay, tổng bộ tập đoàn Đường thị bị một đám người thần bí đập phá. Toàn bộ trụ sở bị phá hủy hoàn toàn, còn có mấy chục nhân viên bị thương.”
“Lúc này, thị trường chứng khoán của Đường thị đang bị xí nghiệp đứng đầu ngành dược ở Long Quốc - Công ty dược phẩm Khang Thành tấn công. Thua lỗ nặng nề!”
Đường Sở Sở nói với vẻ khó coi.
Nghe được tin tức này, sắc mặt Diệp Phàm lạnh xuống: “Ai mà to gan như vậy?”
“Anh Tiểu Phàm, xem ra chúng ta phải nhanh chóng về Thiên Hải!"
Đường Sở Sở nói.
“Ngày mai chỉ nhánh Đế Đô sẽ khai trương, sao mà em về được?”
“Đừng lo lắng bên phía Thiên Hải, anh sẽ cho người đi xử lý!”
Diệp Phàm an ủi.
Hắn trực tiếp liên lạc với Hoa Hồng Đỏ, bảo cô lập tức điều tra rõ xem ai là kẻ đứng sau ra tay với Đường thị.
Rất nhanh, Hoa Hồng Đỏ đã gửi tin tức tới.
Kẻ đập phá trụ sở Đường Thị là do nhà họ Tôn, một thế gia của Hạnh Lâm Giới, mà tập đoàn dược phẩm Khang Thành đánh lén thị trường chứng khoán Đường thị cũng thuộc sở hữu của nhà họ Tôn!
/778
|