"Long Soái đến nhanh thật đấy, xem ra ông rất coi trọng người đệ tử này của Tiêu Thiên Sáchl"
"Nhưng mà ông đừng lo, lần này tôi đến đây chỉ muốn nhận thức một chút thiếu niên thiên tài này có thể so với chiến thần Thiên Sách năm đó không, cũng sẽ không ra tay với cậu tal"
Bạch Thao mỉm cười.
"Dù ông có ra tay cũng không đánh lại tôi!"
Diệp Phàm nhếch miệng.
Ôil Lúc này, người đàn ông trung niên tức giận nhìn chằm chằm Diệp Phàm.
Sắc mặt Long Chiến Thiên cũng thay đổi, đang muốn nói chuyện thì Bạch Thao. đã nói: "Quả nhiên là đệ tử của Tiêu Thiên Sách, rất cuồng vọng!"
"Nhưng mà tôi đã già rồi, không thích hợp để ra tay!"
"Nếu muốn đánh nhau, đến lúc đó sẽ có người đến tìm cậu để đánh!" Bạch Thao nói.
"Sẵn sàng đón tiếp!"
Diệp Phàm lạnh lùng nói.
"Chàng trai trẻ, tôi muốn nhắc cậu một câu, cây cao thì phải chịu gió lớn!" "Có thực lực là chuyện tốt, nhưng vẫn nên khiêm tốn một chút!"
"Thế giới này sẽ không bao giờ thiếu thiên tài!"
Bạch Thao nói xong thì bước ra ngoài.
"Ông ta chạy đến đây chỉ để nói nhảm à?"
Diệp Phàm ngạc nhiên nói.
"Ý nghĩa trong lời nói của Bạch tôn chủ không hề đơn giản!"
"Nếu tôi đoán không sai, e rằng sắp có một cơn bão ập đến! "
Long Chiến Thiên trầm giọng nói.
"Là bão gì?"
"Đến lúc đó cậu sẽ biết!"
"Khi đó, có lẽ cậu cũng phải ra tay đấy!"
Long Chiến Thiên nhìn Diệp Phàm nói.
"Mà này, Bạch tôn chủ này là ai? Trông dáng vẻ của ông, rất e dè ông ta!" Diệp Phàm nhìn Long Chiến Thiên hỏi.
"Cậu có từng nghe về Hộ Quốc Chí Tôn chưa?"
Long Chiến Thiên hỏi.
"Hộ Quốc Chí Tôn?"
"Chưa từng nghe!"
Diệp Phàm lắc đầu.
"Hộ Quốc Chí Tôn là Thần bảo vệ thực sự của Long Quốc, bọn họ âm thầm bảo vệ Long Quốc, còn được gọi là Định Hải Thần Châm của Long Quốc!"
"Hộ Quốc Chí Tôn bao gồm chín người, đại diện cho chín quận, bảo vệ toàn bộ Long Quốc!"
"Hộ Quốc Chí Tôn bao gồm chín người, đại diện cho chín quận, bảo vệ toàn bộ Long Quốc!"
"Bạch tôn chủ là một trong chín Hộ Quốc Chí Tôn, quân Bạch Hổ năm đó là do ông ta sáng lập!"
"Chín người Hộ Quốc Chí Tôn bất kể là địa vị, thân phận hay thực lực đều là sự tồn tại đỉnh cao ở Long Quốc, ngay cả những lão già trong Nội Các phải cung kính ba phần khi đối mặt với bọn họ, không dám phạm sai lầm!"
"Long Soái tôi đây ở trước mặt Hộ Quốc Chí Tôn cũng phải cúi đầu!"
Long Chiến Thiên giới thiệu chỉ tiết.
"Long Quốc còn che giấu cường giả như vậy!"
Đôi mắt Diệp Phàm lóe lên.
"Trước đây cậu đã giết Dương Thiên Hổ, tôi rất lo lắng Bạch tôn chủ sẽ làm gì cậu!"
"Nên lần này khi biết Bạch tôn chủ đến tìm cậu, tôi đã chạy đến đây ngay lập tức!"
Long Chiến Thiên bình tĩnh nói.
"Cảm ơn!"
Diệp Phàm cảm ơn ông ta.
"Cậu không cần cảm ơn tôi, chỉ cần cậu đừng đắc tội Bạch tôn chủ nữa là được, đương nhiên những Hộ Quốc Chí Tôn khác cậu cũng không được đắc tội, nếu không ngay cả tôi cũng không cứu được cậu!"
Long Chiến Thiên nhìn Diệp Phàm dặn dò.
"Chỉ cần bọn họ không khiêu khích tôi, đương nhiên tôi sẽ không đắc tội với bọn họ!"
Diệp Phàm thản nhiên nói. "Tốt nhất là như vậy!" Long Chiến Thiên nói.
Nhưng ông ta không biết rằng tên này đã đắc tội một Hộ Quốc Chí Tôn khác rồi, nếu biết thì sợ là ông ta sẽ tức giận đến hộc máu ngay tại chỗ!
"Nhưng mà ông đừng lo, lần này tôi đến đây chỉ muốn nhận thức một chút thiếu niên thiên tài này có thể so với chiến thần Thiên Sách năm đó không, cũng sẽ không ra tay với cậu tal"
Bạch Thao mỉm cười.
"Dù ông có ra tay cũng không đánh lại tôi!"
Diệp Phàm nhếch miệng.
Ôil Lúc này, người đàn ông trung niên tức giận nhìn chằm chằm Diệp Phàm.
Sắc mặt Long Chiến Thiên cũng thay đổi, đang muốn nói chuyện thì Bạch Thao. đã nói: "Quả nhiên là đệ tử của Tiêu Thiên Sách, rất cuồng vọng!"
"Nhưng mà tôi đã già rồi, không thích hợp để ra tay!"
"Nếu muốn đánh nhau, đến lúc đó sẽ có người đến tìm cậu để đánh!" Bạch Thao nói.
"Sẵn sàng đón tiếp!"
Diệp Phàm lạnh lùng nói.
"Chàng trai trẻ, tôi muốn nhắc cậu một câu, cây cao thì phải chịu gió lớn!" "Có thực lực là chuyện tốt, nhưng vẫn nên khiêm tốn một chút!"
"Thế giới này sẽ không bao giờ thiếu thiên tài!"
Bạch Thao nói xong thì bước ra ngoài.
"Ông ta chạy đến đây chỉ để nói nhảm à?"
Diệp Phàm ngạc nhiên nói.
"Ý nghĩa trong lời nói của Bạch tôn chủ không hề đơn giản!"
"Nếu tôi đoán không sai, e rằng sắp có một cơn bão ập đến! "
Long Chiến Thiên trầm giọng nói.
"Là bão gì?"
"Đến lúc đó cậu sẽ biết!"
"Khi đó, có lẽ cậu cũng phải ra tay đấy!"
Long Chiến Thiên nhìn Diệp Phàm nói.
"Mà này, Bạch tôn chủ này là ai? Trông dáng vẻ của ông, rất e dè ông ta!" Diệp Phàm nhìn Long Chiến Thiên hỏi.
"Cậu có từng nghe về Hộ Quốc Chí Tôn chưa?"
Long Chiến Thiên hỏi.
"Hộ Quốc Chí Tôn?"
"Chưa từng nghe!"
Diệp Phàm lắc đầu.
"Hộ Quốc Chí Tôn là Thần bảo vệ thực sự của Long Quốc, bọn họ âm thầm bảo vệ Long Quốc, còn được gọi là Định Hải Thần Châm của Long Quốc!"
"Hộ Quốc Chí Tôn bao gồm chín người, đại diện cho chín quận, bảo vệ toàn bộ Long Quốc!"
"Hộ Quốc Chí Tôn bao gồm chín người, đại diện cho chín quận, bảo vệ toàn bộ Long Quốc!"
"Bạch tôn chủ là một trong chín Hộ Quốc Chí Tôn, quân Bạch Hổ năm đó là do ông ta sáng lập!"
"Chín người Hộ Quốc Chí Tôn bất kể là địa vị, thân phận hay thực lực đều là sự tồn tại đỉnh cao ở Long Quốc, ngay cả những lão già trong Nội Các phải cung kính ba phần khi đối mặt với bọn họ, không dám phạm sai lầm!"
"Long Soái tôi đây ở trước mặt Hộ Quốc Chí Tôn cũng phải cúi đầu!"
Long Chiến Thiên giới thiệu chỉ tiết.
"Long Quốc còn che giấu cường giả như vậy!"
Đôi mắt Diệp Phàm lóe lên.
"Trước đây cậu đã giết Dương Thiên Hổ, tôi rất lo lắng Bạch tôn chủ sẽ làm gì cậu!"
"Nên lần này khi biết Bạch tôn chủ đến tìm cậu, tôi đã chạy đến đây ngay lập tức!"
Long Chiến Thiên bình tĩnh nói.
"Cảm ơn!"
Diệp Phàm cảm ơn ông ta.
"Cậu không cần cảm ơn tôi, chỉ cần cậu đừng đắc tội Bạch tôn chủ nữa là được, đương nhiên những Hộ Quốc Chí Tôn khác cậu cũng không được đắc tội, nếu không ngay cả tôi cũng không cứu được cậu!"
Long Chiến Thiên nhìn Diệp Phàm dặn dò.
"Chỉ cần bọn họ không khiêu khích tôi, đương nhiên tôi sẽ không đắc tội với bọn họ!"
Diệp Phàm thản nhiên nói. "Tốt nhất là như vậy!" Long Chiến Thiên nói.
Nhưng ông ta không biết rằng tên này đã đắc tội một Hộ Quốc Chí Tôn khác rồi, nếu biết thì sợ là ông ta sẽ tức giận đến hộc máu ngay tại chỗ!
/778
|