Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 125 - Thực lực của Đại sư phụ mạnh đến mức nào?
/778
|
“Vận dụng lực lượng tình báo của Bách Hoa Lâu, đào hết gốc gác của Độc Tông cho tôi!”
Diệp Phàm nói với Xuân Lan.
Xem tình hình này, Độc Tông đang tro tàn lại cháy. Nếu đã vậy, phải hoàn toàn tiêu diệt.
“Vâng, thiếu chủ!”
Xuân Lan gật đầu.
“Dọn đẹp nơi này đi!”
Diệp Phàm nói xong đi vào trong phòng.
Đúng lúc, Đường Sở Sở tắm xong mặc áo ngủ đi ra. Hai người nhìn nhau, không khí có chút xấu hổ. “Sở Sở, vừa rồi xin lỗi!”
Diệp Phàm lúng túng nói.
“Anh Tiểu Phàm, không sao, em đã là người của anh, nhìn một chút cũng không sao!”
Đường Sở Sở ngập ngừng nói.
“Sở Sở, bây giờ em đã là võ giả. Tiếp theo, mỗi ngày em tu luyện theo tâm pháp kia là được, với lực lượng Huyền m trong cơ thể em, rất nhanh em sẽ là cao thủ đứng đầu!”
Diệp Phàm nói.
“Có thể mạnh được như Đại sư phụ không?”
Đường Sở Sở nói.
“Cái này..."
Diệp Phàm không biết nên trả lời thế nào, sống bên cạnh Đại sư phụ nhiều năm như vậy, hắn vẫn chưa nhìn thấu được thực lực của đại sư phụ.
Dù sao hắn biết, cho dù hắn và sáu sư phụ còn lại cùng lên, cũng không đỡ được một chiêu của Đại sư phụ.
Chính miệng Nhị sư phụ nói vậy.
Đừng nhìn sáu sư phụ kia của hắn, mỗi người có thân phận bất phàm, ở bên ngoài đều là bá chủ một phương hoặc đứng đầu võ đạo, nhưng đứng trước mặt Đại sư phụ, một đám cực kỳ ngoan ngoãn!
Diệp Phàm và sáu sư phụ của hắn cũng không biết Đại sư phụ mạnh đến mức nào.
'Trước kia hắn cũng từng hỏi Đại sư phụ, nhưng đối phương vần chưa trả lời.
“Anh Diệp Phàm, em chỉ tùy tiện hỏi thôi
Đường Sở Sở thấy Diệp Phàm không biết trả lời như thế nào, vội vàng nói.
“Vợ à, em chắc chắn sẽ mạnh như Đại sư phụ!” Diệp Phàm cổ vũ Đường Sở Sở. “Vâng!”
Đường Sở Sở nghe được những lời này, trong lòng cực kỳ ngọt ngào.
'Trong một cung điện hắc ám ở nước ngoài.
“Thông báo cho bốn hộ pháp Ám Dạ, lần này phải đem được Thanh Nữ về, còn những người bên cạnh Thánh Nữ, giết không tha!”
Một âm thanh lạnh băng vang vọng trong cung điện.
“Vâng!”
Một âm thanh khác vang lên.
Hôm saul
Trần Tiểu Manh vừa mới xuống tầng, nhìn thấy Đường Sở Sở đang uống sữa bò, ngạc nhiên nói: “Chị họ, sao cảm giác chị như thay đổi thành người khác vậy?”
“Thay đổi thành người khác, đâu có?”
Đường Sở Sở nhìn chính mình.
“Chị họ, làn da của chị trắng hơn, khuôn mặt càng thêm xinh đẹp, còn có khí chất này của chị, biến hóa hơn trước rất nhiều!”
“Đêm qua chị đã trải qua gì vậy?”
“Hay là...”
Trần Tiểu Manh đảo mắt, trên mặt xuất hiện biểu tình tà ác.
“Con nhóc này, lại nghĩ gì vậy?”
Đường Sở Sở nhìn sắc mặt kia của Trần Tiểu Manh, biết ngay đối phương đang nghĩ đến chuyện xấu xa gì đó.
“Chị họ, nghe nói thiếu nữ biến thành phụ nữ thực sự, thân thể sẽ thay đổi, có phải tối qua chị và Diệp
Phàm...”
Trần Tiểu Manh đến gần Đường Sở Sở, nhỏ giọng nói.
Nhưng cô còn chưa nói xong đã bị Đường Sở Sở. ngắt lời.
“Con nhóc chết tiệt này, nói bừa gì vậy?”
“Không cói”
Đường Sở Sở vội vàng giải thích, nhưng trong đầu không nhịn được nhớ lại cảnh tối qua cô trần trụi đứng trước mặt Diệp Phàm, sắc mặt đỏ bừng.
“Không có, vậy sao mặt chị lại đỏ như vậy?”
“Chắc chắn hai người đã ăn vụng trái cấm!”
Trân Tiểu Manh nói.
“Hai người đang nói gì vậy?”
Lúc này, Diệp Phàm đi ra.
“Cuối cùng vẫn để anh thực hiện được!”
Trần Tiểu Mnah nhìn Diệp Phàm, nói xong xoay người rời đi.
“Cô nhóc này lại đang nói gì vậy?” Diệp Phàm tò mò hỏi.
“Tiểu Manh nhìn thấy cơ thể em thay đổi, cho rằng tối qua chúng ta làm cái đó!”
Đường Sở Sở lúng túng nói. “Con nhóc này hay tưởng tượng thật!” Diệp Phàm không còn gì để nói.
Sau khi tẩy kinh phạt tủy, lại thành võ giả, Đường Sở
Sở sẽ khác biệt so với lúc trước rất nhiều! Lúc này, điện thoại của Diệp Phàm vang lên. Hăn nghe máy, sau đó nhíu mày lại.
Sau đó Diệp Phàm rời khỏi biệt thự, đi đến nhà của Lâm Thi m.
Trong nhà Lâm Thi m.
Nơi này rất lộn xộn, hiển nhiên đã trải qua một trận đánh nhau kịch liệt.
Lâm Thi _m trốn ở góc tường, cầm điện thoại, sắc mặt tái nhợt.
Lúc này, một đám mặc đồ đen lao vào.
“Con bé này là con gái của Lâm Lang Thiên, mang đi
Một người mặc đồ đen trong đó nói. “Mấy người định làm gì?” “Mấy người làm gì cha của tôi?”
Lâm Thi _m nhìn nhóm người này, sợ hãi nói, không ngừng kêu lên.
Đám người này không trả lời câu hỏi của Lâm Thi m, bắt lấy kéo cô đi ra ngoài.
Khi bọn họ xuống tầng 1, chuẩn bị rời đi.
Diệp Phàm lái xe đến, phanh gấp, dừng trước mặt bọn họ.
Hắn mở cửa xe, đi xuống, nhìn đám người này, lạnh nhạt nói: “Thả cô ấy rai”
“Mày là ai? Đừng xen vào chuyện người khác!” Một người mặc đồ đen nói.
Diệp Phàm bước lên, tung một đấm, đánh bay tên mặc đồ đen này ra ngoài, nện trên tường, chết tại chỗ.
Âm ầm ầm!
Ngay sau đó, Diệp Phàm dùng tốc độ tia chớp, giết chết tất cả đám người mặc đồ đen này.
“Thi m, cô không sao chứ?”
Diệp Phàm nhìn Lâm Thi _m, nói.
“Hu hu hu!”
Lâm Thi m ôm chầm lấy Diệp Phàm, khóc thút thít. “Chuyện gì vậy?”
Diệp Phàm hỏi.
“Sáng nay, có một đám người nhảy vào nhà tôi, sau đó đánh nhau với cha tôi.” “Sau đó cha tôi xông ra ngoài, bọn họ cũng đuổi theo, tôi gọi điện thoại cho anh, không ngờ bọn họ lại trở lại muốn bắt tôi!”
“Anh nói xem, liệu cha tôi có xảy ra chuyện hay không?”
Lâm Thi m lo lắng nói.
“Đừng lo, với thực lực của chú, chắc sẽ không sao, cô có số của ông ấy không, gọi xem!”
Diệp Phàm an ủi, nói.
Lâm Thi _m gọi điện cho cha, nhưng không ai nghe. “Không ai nghe, cha của tôi...”
“Đừng tự dọa mình, tôi cho người đi tìm xeml”
“Bây giờ cô ở đây không an toàn, tôi tìm một chỗ khác cho cô!”
“Mấy ngày nay cô cũng đừng đi học.” Diệp Phàm nói. “Ừ, cảm ơn anhl”
“Nếu không có anh, tôi cũng không biết nên làm gì bây giờ!”
Lâm Thi m nói.
Sau đó, Diệp Phàm bảo Xuân Lan sắp xếp một chỗ ở cho Lâm Thi_m, sai người bảo vệ cô, đồng thời bảo. Xuân Lan cho người đi điều tra thân phận của đám người mặc đồ đen kia và tung tích của Lâm Lang Thiên.
“Thiếu chủ, tôi vừa nhận được tin, có một đội lính đánh thuê võ trang bí mật xâm nhập vào Thiên Hải, số lượng hơn hai ngàn!”
Xuân Lan nói.
“Đoàn lính đánh thuê, có ha người? Hướng về tôi?”
Diệp Phàm tò mò hỏi.
“Đúng vậy, theo điều tra, bọn họ đều là thế lực được nhà họ Hạng bồi dưỡng bên ngoài, lân này lẻn vào Thiên Hải để tìm thiếu thủ báo thù cho Bá Vương Minh!”
Xuân Lan nói.
“Nhà họ Hạng này có chút năng lực, vậy mà còn bồi dưỡng đoàn lính đánh thuê!”
“Nếu đã vậy, vậy giải quyết đi!”
Diệp Phàm lạnh nhạt nói.
Diệp Phàm nói với Xuân Lan.
Xem tình hình này, Độc Tông đang tro tàn lại cháy. Nếu đã vậy, phải hoàn toàn tiêu diệt.
“Vâng, thiếu chủ!”
Xuân Lan gật đầu.
“Dọn đẹp nơi này đi!”
Diệp Phàm nói xong đi vào trong phòng.
Đúng lúc, Đường Sở Sở tắm xong mặc áo ngủ đi ra. Hai người nhìn nhau, không khí có chút xấu hổ. “Sở Sở, vừa rồi xin lỗi!”
Diệp Phàm lúng túng nói.
“Anh Tiểu Phàm, không sao, em đã là người của anh, nhìn một chút cũng không sao!”
Đường Sở Sở ngập ngừng nói.
“Sở Sở, bây giờ em đã là võ giả. Tiếp theo, mỗi ngày em tu luyện theo tâm pháp kia là được, với lực lượng Huyền m trong cơ thể em, rất nhanh em sẽ là cao thủ đứng đầu!”
Diệp Phàm nói.
“Có thể mạnh được như Đại sư phụ không?”
Đường Sở Sở nói.
“Cái này..."
Diệp Phàm không biết nên trả lời thế nào, sống bên cạnh Đại sư phụ nhiều năm như vậy, hắn vẫn chưa nhìn thấu được thực lực của đại sư phụ.
Dù sao hắn biết, cho dù hắn và sáu sư phụ còn lại cùng lên, cũng không đỡ được một chiêu của Đại sư phụ.
Chính miệng Nhị sư phụ nói vậy.
Đừng nhìn sáu sư phụ kia của hắn, mỗi người có thân phận bất phàm, ở bên ngoài đều là bá chủ một phương hoặc đứng đầu võ đạo, nhưng đứng trước mặt Đại sư phụ, một đám cực kỳ ngoan ngoãn!
Diệp Phàm và sáu sư phụ của hắn cũng không biết Đại sư phụ mạnh đến mức nào.
'Trước kia hắn cũng từng hỏi Đại sư phụ, nhưng đối phương vần chưa trả lời.
“Anh Diệp Phàm, em chỉ tùy tiện hỏi thôi
Đường Sở Sở thấy Diệp Phàm không biết trả lời như thế nào, vội vàng nói.
“Vợ à, em chắc chắn sẽ mạnh như Đại sư phụ!” Diệp Phàm cổ vũ Đường Sở Sở. “Vâng!”
Đường Sở Sở nghe được những lời này, trong lòng cực kỳ ngọt ngào.
'Trong một cung điện hắc ám ở nước ngoài.
“Thông báo cho bốn hộ pháp Ám Dạ, lần này phải đem được Thanh Nữ về, còn những người bên cạnh Thánh Nữ, giết không tha!”
Một âm thanh lạnh băng vang vọng trong cung điện.
“Vâng!”
Một âm thanh khác vang lên.
Hôm saul
Trần Tiểu Manh vừa mới xuống tầng, nhìn thấy Đường Sở Sở đang uống sữa bò, ngạc nhiên nói: “Chị họ, sao cảm giác chị như thay đổi thành người khác vậy?”
“Thay đổi thành người khác, đâu có?”
Đường Sở Sở nhìn chính mình.
“Chị họ, làn da của chị trắng hơn, khuôn mặt càng thêm xinh đẹp, còn có khí chất này của chị, biến hóa hơn trước rất nhiều!”
“Đêm qua chị đã trải qua gì vậy?”
“Hay là...”
Trần Tiểu Manh đảo mắt, trên mặt xuất hiện biểu tình tà ác.
“Con nhóc này, lại nghĩ gì vậy?”
Đường Sở Sở nhìn sắc mặt kia của Trần Tiểu Manh, biết ngay đối phương đang nghĩ đến chuyện xấu xa gì đó.
“Chị họ, nghe nói thiếu nữ biến thành phụ nữ thực sự, thân thể sẽ thay đổi, có phải tối qua chị và Diệp
Phàm...”
Trần Tiểu Manh đến gần Đường Sở Sở, nhỏ giọng nói.
Nhưng cô còn chưa nói xong đã bị Đường Sở Sở. ngắt lời.
“Con nhóc chết tiệt này, nói bừa gì vậy?”
“Không cói”
Đường Sở Sở vội vàng giải thích, nhưng trong đầu không nhịn được nhớ lại cảnh tối qua cô trần trụi đứng trước mặt Diệp Phàm, sắc mặt đỏ bừng.
“Không có, vậy sao mặt chị lại đỏ như vậy?”
“Chắc chắn hai người đã ăn vụng trái cấm!”
Trân Tiểu Manh nói.
“Hai người đang nói gì vậy?”
Lúc này, Diệp Phàm đi ra.
“Cuối cùng vẫn để anh thực hiện được!”
Trần Tiểu Mnah nhìn Diệp Phàm, nói xong xoay người rời đi.
“Cô nhóc này lại đang nói gì vậy?” Diệp Phàm tò mò hỏi.
“Tiểu Manh nhìn thấy cơ thể em thay đổi, cho rằng tối qua chúng ta làm cái đó!”
Đường Sở Sở lúng túng nói. “Con nhóc này hay tưởng tượng thật!” Diệp Phàm không còn gì để nói.
Sau khi tẩy kinh phạt tủy, lại thành võ giả, Đường Sở
Sở sẽ khác biệt so với lúc trước rất nhiều! Lúc này, điện thoại của Diệp Phàm vang lên. Hăn nghe máy, sau đó nhíu mày lại.
Sau đó Diệp Phàm rời khỏi biệt thự, đi đến nhà của Lâm Thi m.
Trong nhà Lâm Thi m.
Nơi này rất lộn xộn, hiển nhiên đã trải qua một trận đánh nhau kịch liệt.
Lâm Thi _m trốn ở góc tường, cầm điện thoại, sắc mặt tái nhợt.
Lúc này, một đám mặc đồ đen lao vào.
“Con bé này là con gái của Lâm Lang Thiên, mang đi
Một người mặc đồ đen trong đó nói. “Mấy người định làm gì?” “Mấy người làm gì cha của tôi?”
Lâm Thi _m nhìn nhóm người này, sợ hãi nói, không ngừng kêu lên.
Đám người này không trả lời câu hỏi của Lâm Thi m, bắt lấy kéo cô đi ra ngoài.
Khi bọn họ xuống tầng 1, chuẩn bị rời đi.
Diệp Phàm lái xe đến, phanh gấp, dừng trước mặt bọn họ.
Hắn mở cửa xe, đi xuống, nhìn đám người này, lạnh nhạt nói: “Thả cô ấy rai”
“Mày là ai? Đừng xen vào chuyện người khác!” Một người mặc đồ đen nói.
Diệp Phàm bước lên, tung một đấm, đánh bay tên mặc đồ đen này ra ngoài, nện trên tường, chết tại chỗ.
Âm ầm ầm!
Ngay sau đó, Diệp Phàm dùng tốc độ tia chớp, giết chết tất cả đám người mặc đồ đen này.
“Thi m, cô không sao chứ?”
Diệp Phàm nhìn Lâm Thi _m, nói.
“Hu hu hu!”
Lâm Thi m ôm chầm lấy Diệp Phàm, khóc thút thít. “Chuyện gì vậy?”
Diệp Phàm hỏi.
“Sáng nay, có một đám người nhảy vào nhà tôi, sau đó đánh nhau với cha tôi.” “Sau đó cha tôi xông ra ngoài, bọn họ cũng đuổi theo, tôi gọi điện thoại cho anh, không ngờ bọn họ lại trở lại muốn bắt tôi!”
“Anh nói xem, liệu cha tôi có xảy ra chuyện hay không?”
Lâm Thi m lo lắng nói.
“Đừng lo, với thực lực của chú, chắc sẽ không sao, cô có số của ông ấy không, gọi xem!”
Diệp Phàm an ủi, nói.
Lâm Thi _m gọi điện cho cha, nhưng không ai nghe. “Không ai nghe, cha của tôi...”
“Đừng tự dọa mình, tôi cho người đi tìm xeml”
“Bây giờ cô ở đây không an toàn, tôi tìm một chỗ khác cho cô!”
“Mấy ngày nay cô cũng đừng đi học.” Diệp Phàm nói. “Ừ, cảm ơn anhl”
“Nếu không có anh, tôi cũng không biết nên làm gì bây giờ!”
Lâm Thi m nói.
Sau đó, Diệp Phàm bảo Xuân Lan sắp xếp một chỗ ở cho Lâm Thi_m, sai người bảo vệ cô, đồng thời bảo. Xuân Lan cho người đi điều tra thân phận của đám người mặc đồ đen kia và tung tích của Lâm Lang Thiên.
“Thiếu chủ, tôi vừa nhận được tin, có một đội lính đánh thuê võ trang bí mật xâm nhập vào Thiên Hải, số lượng hơn hai ngàn!”
Xuân Lan nói.
“Đoàn lính đánh thuê, có ha người? Hướng về tôi?”
Diệp Phàm tò mò hỏi.
“Đúng vậy, theo điều tra, bọn họ đều là thế lực được nhà họ Hạng bồi dưỡng bên ngoài, lân này lẻn vào Thiên Hải để tìm thiếu thủ báo thù cho Bá Vương Minh!”
Xuân Lan nói.
“Nhà họ Hạng này có chút năng lực, vậy mà còn bồi dưỡng đoàn lính đánh thuê!”
“Nếu đã vậy, vậy giải quyết đi!”
Diệp Phàm lạnh nhạt nói.
/778
|