Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Chương 115 - Trên đời này không có ai là tôi không thể đắc tội!
/778
|
Lúc này, đám người của thương hội Thiên Long đều ngây ra.
Bọn họ không ngờ, ngay cả em trai của một trong chín thần tài thương hội Thiên Long mà hắn cũng dám đánh!
ệp công tử, anh trai của hẳn ta là một trong chín người giàu có nhất của thương hội Thiên Long - Hứa Thế Thiên, không thể đắc tội!”
Minh Hách vội vàng nhắc nhở Diệp Phàm.
Ở Long Quốc, đắc tội với cửu đại thần tài, hậu quả vô cùng nghiêm trọng.
Với năng lực của thương hội Thiên Long, cho dù là nhà giàu quyền thế nhất Đế Đô cũng có thể bị xóa sổ ngay lập tức!
“Trên đời này không có ai là tôi không thể đắc tội!”
Diệp Phàm khinh thường đáp.
Dứt lời, hắn bước về phía Hứa Thế Thần.
“Mày...mày không được qua đây!”
“Anh trai tao là thần tài của thương hội Thiên Long, mày dám đụng đến tao, anh ấy sẽ không tha cho mày!”
Hứa Thế Thần nhìn Diệp Phàm đang đi về phía mình, hắn mạnh miệng gào lên.
“Cậu đừng làm bậy!” “Thân phận của hắn ta không tầm thường, nếu cậu giết chết hắn thì toàn bộ nền kinh tế của Long Quốc
cũng sẽ rung chuyển!”
Lúc này, Tô Lâm xuất hiện, trầm giọng nói với Diệp Phàm.
Một khi Hứa Thế Thần chết đi, anh trai Hứa Thế Thiên của hẳn ta chắc chắn sẽ không chịu để yên.
Lấy thân phận thần tài thương hội Thiên Long.
Nếu hắn ta ra tay, kinh tế của Long Quốc cũng sẽ rối loạn!
“Nếu ông còn dám ngăn tôi, cả ông cũng sẽ đi chết!” Diệp Phàm lạnh giọng quát.
Gương mặt Tô Lâm khẽ thay đổi, trông thấy ánh mắt của Diệp Phàm, trong lòng ông ta không ngừng run rẩy.
Ông ta có dự cảm, nếu như còn tiếp tục ngăn cản người này thì mình cũng phải bỏ mạng ở đây.
Cuối cùng, Tô Lâm lùi về sau.
Diệp Phàm tiếp tục đi về phía Hứa Thế Thần.
Lúc này, bầu không khí ở hiện trường vô cùng áp lực. Cộc cộc cộc!!!
Lúc này, một loạt tiếng bước chân vang lên từ phía sau Hứa Thế Thần.
Một ông già đứng bên cạnh hắn ta.
Người này chính là đấu giá viên của thương hội Thiên Long — Nhan Hòa.
“Nhan lão, ông...” Hứa Thế Thần ngẩng đầu nhìn Nhan Hòa, vẻ mặt hắn thay đổi, ngạc nhiên vì sao đối phương lại xuất hiện ở nơi này.
“Nhan lão, ông tới đúng lúc lắm, mau giết chết thằng ranh này, hắn ta muốn giết tôi!”
Hứa Thế Thần vội vàng cầu cứu Nhan Hòa.
Hắn ta biết thân phận của Nhan Hòa còn cao hơn địa vị của anh trai mình.
Hơn nữa Nhan lão còn là cao thủ hàng đầu, nếu như ông ấy ra tay thì nhất định sẽ giết được người kia!
“Cậu không nên tới đây!
Nhan Hòa nhìn Hứa Thế Thần, thản nhiên nói một câu. Đột nhiên ông ta ra tay, bóp nát cổ Hứa Thế Thần.
Lúc này, đầu Hứa Thế Thần vẹo sang một bên, nằm trên mặt đất, hai mắt trừng lớn tràn đầy vẻ không thể tin nổi, chết không nhắm mắt.
Hắn ta không ngờ Nhan lão lại ra tay với mình! Vì sao?
Trong lòng Hứa Thế Thần có hàng vạn câu hỏi tại sao nhưng lại không có câu trả lời!
Những người khác trông thấy cảnh tượng này, ai nấy đều mang vẻ mặt khiếp sợ.
Người của thương hội Giang Nam cũng ngây người.
Ánh mắt Diệp Phàm cũng có chút ngạc nhiên nhìn Nhan Hòa.
Nghe danh Nhan Hòa và thủ đoạn ra tay quyết đoán của ông ta, xem ra đối phương không đơn giản chỉ là một đấu giá viên tâm thường!
“Diệp công tử, ngại quá, chuyện này chỉ là hiểu nhầm, tất cả chỉ là hành vi cá nhân của Hứa Thế Thần, không liên quan gì tới thương hội Thiên Long, xin cậu thứ lỗi!"
Nhan Hòa bước lên nói với Diệp Phàm.
“Nếu ông đã giết hắn rồi, vậy cũng không có gì cần nói thêm nữa!”
Diệp Phàm bĩu môi. “Hôm nay, tôi thay mặt cho thương hội Thiên Long tới chúc mừng Đường thị khai trương chi nhánh thành công!”
“Chúng tôi đặc biệt đưa tới một phần lễ vật chúc. mừng!”
Nhan Hòa nói.
Nói xong, hơn chục người xuất hiện mang theo hai con sư tử làm bằng vàng ròng.
Mọi người nhìn thấy hai con sư tử vàng kim khí phách này, ánh mắt ai nấy đều lộ ra vẻ khiếp sợ.
Hai tượng sư tử làm bằng vàng ròng, chỗ này phải bao nhiêu tiền đây?
Vậy cũng quá hào khí rồi!
Tất cả mọi người xung quanh đều chấn động không thôi!
“Lễ vật này của ông cũng đủ nặng đấy!” Diệp Phàm nhìn Nhan Hòa, hờ hững nói. “Có hai pho tượng sư tử trấn giữ, Đường thị nhất
định sẽ vẻ vang thắng lợi, không còn kẻ xấu tới xâm phạm!”
Nhan Hòa mỉm cười nói.
Tặng xong sư tử, ánh mắt Nhan Hòa liếc sang đám người Từ Vũ: “Kể từ ngày hôm nay, mấy người không còn bất cứ quan hệ gì với thương hội Giang Nam và thương hội Thiên Long”
Dứt lời, ông ta trực tiếp rời đi.
Biểu cảm của đám Từ Uy cực kỳ khó coi, cơ thể bọn họ run lên, gương mặt tái nhợt!
Bây giờ thương hội Thiên Long không cần bọn họ nữa, đối mặt với điện Long Vương chẳng khác nào chờ chết?
“Anh Tiểu Phàm, anh quen với ông ấy sao?”
Đường Sở Sở tò mò hỏi Diệp Phàm.
“Không quen!”
Diệp Phàm lắc đầu, hắn quả thật không quen ông ta, nhưng đối phương không chỉ tự tay giết chết em trai của thành viên cấp cao thương hội Thiên Long vì đắc tội với hắn, còn tặng đại lễ hai tượng sư tử bằng vàng ròng, chắc chắn mục đích không hề đơn giản!
“Lễ nào, ông ấy quen biết với các sư phụ?”
Diệp Phàm thầm suy đoán.
Nếu như hắn đã không quen đối phương.
Cách giải thích duy nhất là đối phương biết một trong những sư phụ nên mới giúp đỡ hắn như vậy!
Nhưng hiện tại hắn cũng không cách nào có được câu trả lời, không nghĩ những chuyện này nữa, Diệp Phàm liếc mắt về phía đám người Từ Uy.
“Xin...Xin lỗi!” Khi Diệp Phàm nhìn tới, Từ Uy và đám người thương hội Giang Nam bị dọa tới quỳ xuống trước mặt Diệp
Phàm xin tha thứ.
“Tôi đã từng cơ hội rồi, đáng tiếc mấy người lại không biết quý trọng!”
“Khương Uyên, giao bọn họ lại cho ông đó!”
“Dạy dỗ bọn họ tốt vào!”
Diệp Phàm hừ lạnh.
“RõI”
Khương Uyên gật đầu, hắt phất tay, người của điện Long Vương mang toàn bộ người của thương hội Giang Nam đi.
“Được rồi, lễ khai trương tiếp tục!”
Diệp Phàm lên tiếng.
Tiếp theo, lễ khai trương chỉ nhánh Đường Thị tiếp tục diễn ra.
Mặc dù không có người của thương hội Thiên Long ở đây.
Nhưng buổi lễ khai trương vẫn rất náo nhiệt.
Và sau chuyện vừa xảy ra, không ai dám coi thường Đường thị nữa.
Dù sao thì ngay cả người của thương hội Thiên Long cũng đích thân mang lễ tới chúc mừng.
Chỉ một câu của Diệp Phàm đã bắt toàn bộ người của thương hội Giang Nam.
Ai còn dám đối đầu với Đường thị nữa?
Lúc này, Minh Hách, Cảnh Thiên và người nhà họ Vương, còn có cả Tô Lâm đều vô cùng chấn động.
Bọn họ không ngờ, Diệp Phàm còn quen biết với cả thành viên cấp cao của thương hội Thiên Long.
Hơn nữa, Nhan Hòa còn dám giết chết em trai của một trong chín tài thần.
Điều này chứng minh, thân phận và địa vị của ông ta tuyệt đối không thấp hơn, nếu không thì đối phương cũng sẽ không dám làm như vậy!
Vậy mà người có thân phận địa vị cao quý như Nhan Hòa lại cung kính với Diệp Phàm như vậy, có thể tưởng tượng được thế lực sau lưng Diệp Phàm đáng sợ tới mức nào!
Giờ phút này, trong lòng tất cả bọn họ đều có suy nghĩ phải quan hệ thật tốt với Diệp Phàm!
Nếu có thể bám lấy người này, tương lai gia tộc của họ sẽ có vô số lợi ích!
Một tiếng sau.
Buổi lễ khai trương kết thúc, phân bộ Đường Thị bắt đầu làm việc bình thường!
“Thiếu chủ, đây là giấy chuyển nhượng tài sản của từng người, bọn họ giao ra toàn bộ gia tài, muốn giữ lấy cái mạng!”
“Nên xử lý thế nào, xin thiếu chủ định đoạt!”
Khương Uyên lấy ra một xấp giấy chuyển nhượng tài sản giao cho Diệp Phàm.
Số này cộng lại cũng phải tương đương với cả cái thương hội Giang Nam!
Bọn họ không ngờ, ngay cả em trai của một trong chín thần tài thương hội Thiên Long mà hắn cũng dám đánh!
ệp công tử, anh trai của hẳn ta là một trong chín người giàu có nhất của thương hội Thiên Long - Hứa Thế Thiên, không thể đắc tội!”
Minh Hách vội vàng nhắc nhở Diệp Phàm.
Ở Long Quốc, đắc tội với cửu đại thần tài, hậu quả vô cùng nghiêm trọng.
Với năng lực của thương hội Thiên Long, cho dù là nhà giàu quyền thế nhất Đế Đô cũng có thể bị xóa sổ ngay lập tức!
“Trên đời này không có ai là tôi không thể đắc tội!”
Diệp Phàm khinh thường đáp.
Dứt lời, hắn bước về phía Hứa Thế Thần.
“Mày...mày không được qua đây!”
“Anh trai tao là thần tài của thương hội Thiên Long, mày dám đụng đến tao, anh ấy sẽ không tha cho mày!”
Hứa Thế Thần nhìn Diệp Phàm đang đi về phía mình, hắn mạnh miệng gào lên.
“Cậu đừng làm bậy!” “Thân phận của hắn ta không tầm thường, nếu cậu giết chết hắn thì toàn bộ nền kinh tế của Long Quốc
cũng sẽ rung chuyển!”
Lúc này, Tô Lâm xuất hiện, trầm giọng nói với Diệp Phàm.
Một khi Hứa Thế Thần chết đi, anh trai Hứa Thế Thiên của hẳn ta chắc chắn sẽ không chịu để yên.
Lấy thân phận thần tài thương hội Thiên Long.
Nếu hắn ta ra tay, kinh tế của Long Quốc cũng sẽ rối loạn!
“Nếu ông còn dám ngăn tôi, cả ông cũng sẽ đi chết!” Diệp Phàm lạnh giọng quát.
Gương mặt Tô Lâm khẽ thay đổi, trông thấy ánh mắt của Diệp Phàm, trong lòng ông ta không ngừng run rẩy.
Ông ta có dự cảm, nếu như còn tiếp tục ngăn cản người này thì mình cũng phải bỏ mạng ở đây.
Cuối cùng, Tô Lâm lùi về sau.
Diệp Phàm tiếp tục đi về phía Hứa Thế Thần.
Lúc này, bầu không khí ở hiện trường vô cùng áp lực. Cộc cộc cộc!!!
Lúc này, một loạt tiếng bước chân vang lên từ phía sau Hứa Thế Thần.
Một ông già đứng bên cạnh hắn ta.
Người này chính là đấu giá viên của thương hội Thiên Long — Nhan Hòa.
“Nhan lão, ông...” Hứa Thế Thần ngẩng đầu nhìn Nhan Hòa, vẻ mặt hắn thay đổi, ngạc nhiên vì sao đối phương lại xuất hiện ở nơi này.
“Nhan lão, ông tới đúng lúc lắm, mau giết chết thằng ranh này, hắn ta muốn giết tôi!”
Hứa Thế Thần vội vàng cầu cứu Nhan Hòa.
Hắn ta biết thân phận của Nhan Hòa còn cao hơn địa vị của anh trai mình.
Hơn nữa Nhan lão còn là cao thủ hàng đầu, nếu như ông ấy ra tay thì nhất định sẽ giết được người kia!
“Cậu không nên tới đây!
Nhan Hòa nhìn Hứa Thế Thần, thản nhiên nói một câu. Đột nhiên ông ta ra tay, bóp nát cổ Hứa Thế Thần.
Lúc này, đầu Hứa Thế Thần vẹo sang một bên, nằm trên mặt đất, hai mắt trừng lớn tràn đầy vẻ không thể tin nổi, chết không nhắm mắt.
Hắn ta không ngờ Nhan lão lại ra tay với mình! Vì sao?
Trong lòng Hứa Thế Thần có hàng vạn câu hỏi tại sao nhưng lại không có câu trả lời!
Những người khác trông thấy cảnh tượng này, ai nấy đều mang vẻ mặt khiếp sợ.
Người của thương hội Giang Nam cũng ngây người.
Ánh mắt Diệp Phàm cũng có chút ngạc nhiên nhìn Nhan Hòa.
Nghe danh Nhan Hòa và thủ đoạn ra tay quyết đoán của ông ta, xem ra đối phương không đơn giản chỉ là một đấu giá viên tâm thường!
“Diệp công tử, ngại quá, chuyện này chỉ là hiểu nhầm, tất cả chỉ là hành vi cá nhân của Hứa Thế Thần, không liên quan gì tới thương hội Thiên Long, xin cậu thứ lỗi!"
Nhan Hòa bước lên nói với Diệp Phàm.
“Nếu ông đã giết hắn rồi, vậy cũng không có gì cần nói thêm nữa!”
Diệp Phàm bĩu môi. “Hôm nay, tôi thay mặt cho thương hội Thiên Long tới chúc mừng Đường thị khai trương chi nhánh thành công!”
“Chúng tôi đặc biệt đưa tới một phần lễ vật chúc. mừng!”
Nhan Hòa nói.
Nói xong, hơn chục người xuất hiện mang theo hai con sư tử làm bằng vàng ròng.
Mọi người nhìn thấy hai con sư tử vàng kim khí phách này, ánh mắt ai nấy đều lộ ra vẻ khiếp sợ.
Hai tượng sư tử làm bằng vàng ròng, chỗ này phải bao nhiêu tiền đây?
Vậy cũng quá hào khí rồi!
Tất cả mọi người xung quanh đều chấn động không thôi!
“Lễ vật này của ông cũng đủ nặng đấy!” Diệp Phàm nhìn Nhan Hòa, hờ hững nói. “Có hai pho tượng sư tử trấn giữ, Đường thị nhất
định sẽ vẻ vang thắng lợi, không còn kẻ xấu tới xâm phạm!”
Nhan Hòa mỉm cười nói.
Tặng xong sư tử, ánh mắt Nhan Hòa liếc sang đám người Từ Vũ: “Kể từ ngày hôm nay, mấy người không còn bất cứ quan hệ gì với thương hội Giang Nam và thương hội Thiên Long”
Dứt lời, ông ta trực tiếp rời đi.
Biểu cảm của đám Từ Uy cực kỳ khó coi, cơ thể bọn họ run lên, gương mặt tái nhợt!
Bây giờ thương hội Thiên Long không cần bọn họ nữa, đối mặt với điện Long Vương chẳng khác nào chờ chết?
“Anh Tiểu Phàm, anh quen với ông ấy sao?”
Đường Sở Sở tò mò hỏi Diệp Phàm.
“Không quen!”
Diệp Phàm lắc đầu, hắn quả thật không quen ông ta, nhưng đối phương không chỉ tự tay giết chết em trai của thành viên cấp cao thương hội Thiên Long vì đắc tội với hắn, còn tặng đại lễ hai tượng sư tử bằng vàng ròng, chắc chắn mục đích không hề đơn giản!
“Lễ nào, ông ấy quen biết với các sư phụ?”
Diệp Phàm thầm suy đoán.
Nếu như hắn đã không quen đối phương.
Cách giải thích duy nhất là đối phương biết một trong những sư phụ nên mới giúp đỡ hắn như vậy!
Nhưng hiện tại hắn cũng không cách nào có được câu trả lời, không nghĩ những chuyện này nữa, Diệp Phàm liếc mắt về phía đám người Từ Uy.
“Xin...Xin lỗi!” Khi Diệp Phàm nhìn tới, Từ Uy và đám người thương hội Giang Nam bị dọa tới quỳ xuống trước mặt Diệp
Phàm xin tha thứ.
“Tôi đã từng cơ hội rồi, đáng tiếc mấy người lại không biết quý trọng!”
“Khương Uyên, giao bọn họ lại cho ông đó!”
“Dạy dỗ bọn họ tốt vào!”
Diệp Phàm hừ lạnh.
“RõI”
Khương Uyên gật đầu, hắt phất tay, người của điện Long Vương mang toàn bộ người của thương hội Giang Nam đi.
“Được rồi, lễ khai trương tiếp tục!”
Diệp Phàm lên tiếng.
Tiếp theo, lễ khai trương chỉ nhánh Đường Thị tiếp tục diễn ra.
Mặc dù không có người của thương hội Thiên Long ở đây.
Nhưng buổi lễ khai trương vẫn rất náo nhiệt.
Và sau chuyện vừa xảy ra, không ai dám coi thường Đường thị nữa.
Dù sao thì ngay cả người của thương hội Thiên Long cũng đích thân mang lễ tới chúc mừng.
Chỉ một câu của Diệp Phàm đã bắt toàn bộ người của thương hội Giang Nam.
Ai còn dám đối đầu với Đường thị nữa?
Lúc này, Minh Hách, Cảnh Thiên và người nhà họ Vương, còn có cả Tô Lâm đều vô cùng chấn động.
Bọn họ không ngờ, Diệp Phàm còn quen biết với cả thành viên cấp cao của thương hội Thiên Long.
Hơn nữa, Nhan Hòa còn dám giết chết em trai của một trong chín tài thần.
Điều này chứng minh, thân phận và địa vị của ông ta tuyệt đối không thấp hơn, nếu không thì đối phương cũng sẽ không dám làm như vậy!
Vậy mà người có thân phận địa vị cao quý như Nhan Hòa lại cung kính với Diệp Phàm như vậy, có thể tưởng tượng được thế lực sau lưng Diệp Phàm đáng sợ tới mức nào!
Giờ phút này, trong lòng tất cả bọn họ đều có suy nghĩ phải quan hệ thật tốt với Diệp Phàm!
Nếu có thể bám lấy người này, tương lai gia tộc của họ sẽ có vô số lợi ích!
Một tiếng sau.
Buổi lễ khai trương kết thúc, phân bộ Đường Thị bắt đầu làm việc bình thường!
“Thiếu chủ, đây là giấy chuyển nhượng tài sản của từng người, bọn họ giao ra toàn bộ gia tài, muốn giữ lấy cái mạng!”
“Nên xử lý thế nào, xin thiếu chủ định đoạt!”
Khương Uyên lấy ra một xấp giấy chuyển nhượng tài sản giao cho Diệp Phàm.
Số này cộng lại cũng phải tương đương với cả cái thương hội Giang Nam!
/778
|