Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy - Ngôn tình hot nhất 2021

Chương 2318: Để tôi kể cho nghe một chuyện nhé [5]

/3688


Sở Ninh Dực dựa người đứng cách Thủy An Lạc không xa, anh vẫn cúi đầu vuốt ve cúc áo trong tay mình, thứ đồ của tên Hàng Giả kia.

Anh không hề ngẩng đầu lên, ngón tay thon dài khẽ chuyển động, như thể nó là cái gì đó chơi rất hay vậy.

“Người họa sĩ không thèm để ý tới cô ta, mà kể cả có để ý thì cũng chỉ là châm chọc khiêu khích, cô gái đó rất đau lòng nên cuối cùng đã nói cho người họa sĩ biết lý do tại sao mà cô ấy không thể ở bên cạnh anh ta.” Thủy An Lạc nói đến đây thì ngừng một chút, ngón tay đãng gõ nhịp lên lồng pha lê cũng ngừng lại rồi quay đầu nhìn Lawrence: “Bởi vì cô ta là con gái của Long gia, bởi vì cô gái ấy là Long nữ, là người gánh vác sứ mệnh của gia tộc, cho nên cô ta chỉ có thể nghe theo lệnh của mẹ mình, gả cho người định mệnh.”

Lawrence hơi nheo mắt lại, mặc dù đây không hoàn toàn là sự thật, nhưng ông ta thừa nhận nó đúng.

Hai tay của Thủy An Lạc chống lên lồng pha lê, nhìn cô gái bên trong: “Mà trùng hợp ở chỗ người mà họa sĩ kia chiếm lấy thân phận lại đang giúp đỡ người đã thay đổi cuộc đời ông ta cứu một người phụ nữ đã chết nhiều năm, phải dựa vào thuốc để duy trì nhịp tim.”

Và người phụ nữ ấy đang nằm ở đây,

“Cô...”

“Suỵt...” Thủy An Lạc quay lại, cắt lời Lawrence: “Chuyện còn chưa kể xong mà, đừng vội.” Thủy An Lạc nói thản nhiên như thể cô đang thật sự kể một câu chuyện xưa vậy.

Sở Ninh Dực từ từ ngẩng lên, tiếp tục nghịch cái cúc áo rồi đột nhiên nghe bộp một tiếng.

Nút áo vỡ làm đôi, khiến Thủy An Lạc quay đầu lại nhìn.

Sở Ninh Dực quẳng nó đi như đang ném một thứ rác rưởi, nhàn nhạt nói: “Hơi mạnh tay.”

Thủy An Lạc gật đầu rồi quay lại nhìn Lawrence.

Mà lúc này chú Hạng đang quan sát mọi chuyện lại đột nhiên đứng dậy, nhìn thẳng vào người đàn ông đang nhàn nhã đứng bên kia: “Sở Ninh Dực! Người này là Sở Ninh Dực...”

Băng Tuyết bàng hoàng nhìn về phía anh, dường như đang hỏi sao có thể như vậy?

Vẻ mặt của Thủy An Lạc cũng giống y như lúc đó.

Chú Hạng xoay người, đi về phía hầm băng.

Sở Ninh Dực vốn đứng cách cửa hầm băng không xa, sau khi cúc áo vỡ nát anh liền thong thả bước lên mấy bước, từ từ lấy một cái chai trong túi của mình ra, ỷ thế thân cao liền đổ vào cái rãnh cửa hầm băng.

Lawrence kinh hoàng ngẩng phắt đầu lên: “Số Bảy! Cậu làm cái gì vậy?”

“Ngài họa sĩ đừng kích động, chẳng phải câu chuyện vẫn còn chưa kết thúc sao?” Thủy An Lạc ngăn ông ta lại, tiếp tục cười nói: “Người họa sĩ kia không tin được lời cô gái ấy nói, bởi vì người họa sĩ kia cảm thấy mấy cái như là rồng...” Thủy An Lạc vừa nói vừa chỉ chỉ con rồng đang uống lượn phía trên: “... chỉ có thể có trong thần thoại mà thôi.”

Lúc này Sở Ninh Dực đã đóng băng toàn bộ cánh cửa dẫn vào hầm băng.

Kể cả là chú Hạng và Băng Tuyết chạy vội tới, nhất thời cũng không thể mở cửa ra được.

“Cô gái đó thấy người họa sĩ có vẻ như đồng ý tha thứ cho mình, thậm chí thời gian ở chung với nhau cũng nhiều hơn cho nên rất hạnh phúc, chứng trầm cảm cũng giảm đi không ít, còn người họa sĩ kia cũng lấy được rất nhiều tin tức về Long tộc hơn!” Thủy An Lạc vừa nói vừa từ từ bước đến gần: “Vào lúc này, em gái bỏ đi mấy năm của cô gái đó kết hôn, chuẩn bị sinh con, thân làm Long nữ nên cô gái đó lập tức cảm nhận được thân phận của đứa bé kia, đây đúng là một bi kịch.” Thủy An Lạc nhìn lão họa sĩ nói với giọng điệu thản nhiên, nhưng trong đó cũng tràn ngập ý tứ mỉa mai.

/3688

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status