Phương thiên họa kích đánh lén này, chính là Phi Bằng đại thánh. Một kích này của hắn, chính là dùng hết tinh hoa võ học cả đời của hắn, muốn một kích thọc chết Nhậm Thương Khung.
Lại không nghĩ rằng, đến vị trí gần thắng lợi chỉ có một trượng, lại bỗng nhiên sinh ra biến cố. Một kích đi xuống, lại bị một tấm chắn kim sắc ngăn trở.
Kỳ diệu hơn chính là, tấm chắn màu vàng này, lại không có bị một kích này của hắn phá hư. Ngược lại có thể tùy ý biến hình, hóa thân thành khôi giáp nhập vào trên người người tuổi trẻ kia, cuối cùng cho người kia mượn một phần sức lực
Biến cố liên tiếp bực này, quả thực là mới nghe lần đầu.
Đầu óc Phi Bằng đại thánh co giật, đột nhiên nhớ lại một người, quát lên:
- Nhậm Thương Khung, ngươi chính là Nhậm Thương Khung? Diệt sát Đa Đầu Đại Thánh, Kim Tê đại thánh chính là ngươi?
Thân hình Nhậm Thương Khung trôi lơ lửng ở giữa không trung, ánh mắt nhìn Phi Bằng đại thánh, một thân khôi giáp, vũ mao cao lớn, giống như đại bàng giương cánh.
- Súc sinh tóc mọc như lông kia, là yêu nghiệt phương nào?
Nhậm Thương Khung cười lạnh hỏi.
Phi Bằng đại thánh giận tím mặt:
- Tiểu tạp chủng, miệng cũng cứng rắn lắm, ăn một kích nữa của ta!
- Hừ, súc sinh tóc mọc như lông, chớ có càn rỡ, ăn ta một đao trước!
Đế La không biết đến lúc nào, đã từ trận pháp thoát thân, một đao trực tiếp đánh tới sau lưng, hướng sau lưng Phi Bằng đại thánh chém tới.
Uy thế một đao kia rất mạnh, hóa thành ánh đao màu bạc, như Minh Nguyệt treo cao, thật lâu không tiêu tan, một đao quang hoa tới cực hạn.
Bỗng nhiên hóa thành ngàn đao vạn đao, chém về phía Phi Bằng đại thánh.
Phi Bằng đại thánh thất kinh, tay nhanh chóng vun lên, vội vàng đỡ lấy một đao kia. Một đao kia bất kể là uy năng, hay là khí tràng, cũng không phải là Phi Bằng đại thánh hắn có thể phớt lờ.
Nếu như không cẩn thận, bị ánh đao lướt trúng, kết quả rất có thể chính là nuốt hận tại chỗ.
Phi Bằng đại thánh không dám chậm trễ, hắn cũng không có tấm chắn hộ thân như Nhậm Thương Khung, một đao kia tới đây, hắn không dám có nửa điểm qua loa.
Xuy!
Lại là một đao!
Đao kỹ của Đế La, chính là bách chiến thành danh, trải qua thiên chuy bách luyện mà ra đao kỹ giết người. Một khi để hắn nắm giữ chủ động công kích, cho dù là Phi Bằng đại thánh là cấp ba Đại Thánh, trong lúc nhất thời, cũng mất đi quyền chủ động.
Dù sao, thực lực của Đế La cũng là Đại Đạo tam trọng.
Lúc này, hai vị Đại Thánh Phi Hổ cùng Phi Hùng, cũng song song giết tới.
Nhậm Thương Khung dằng dặc cười một tiếng, thân hình bay lên cao, giống như xích sắt vượt qua sông, cản ở trên không trung.
Phi Hổ đại thánh nghiến răng nghiến lợi, quát lên:
- Phi Hùng, chúng ta tả hữu giáp công, đem tiểu tử này giết chết.
Nhậm Thương Khung cười hắc hắc:
- Các ngươi mà cũng đòi giết ta, xem chiêu!
Tả hữu hai cái Cửu Dương Đại Thủ Ấn vỗ ra, Đại Ngũ Hành Lôi Âm Trúc Kiếm không chút khách khí, kiếm khí liên tục hướng hai Đại Thánh kia chào hỏi đi qua.
Cùng lúc đó, tay áo Nhậm Thương Khung run lên, bốn Lưu Kim khôi lỗi Thần Thông cảnh, hóa thành bốn đạo lưu quang, hướng Phi Hùng đại thánh bắn tới.
Phi Hùng đại thánh không biết nặng nhẹ, bàn tay khổng lồ vỗ ra:
- Cút ngay, chút tài mọn!
Công kích của Phi Hùng đại thánh, cường đại, bá đạo, nhưng không có bao nhiêu sức tưởng tượng đáng nói.
- Tiểu tử, đi chết đi!
Hai tay của Phi Hùng đại thánh hóa thành một, lại đánh ra một dãy núi khổng lồ, hung hăng hướng Nhậm Thương Khung đập xuống. Dãy núi khổng lồ này, tự nhiên là Pháp Tướng Đại Thánh, chính là thần thông thuộc tính thổ.
Bất quá, thật muốn bị Pháp Tướng này ngăn chận, sợ rằng tư vị sẽ không so với bị núi lớn thật ngăn chận tốt hơn.
Nhậm Thương Khung không sợ nhất, chính là loại công kích liều mạng. Mạnh thì mạnh, nhưng tốc độ chậm, căn bản là không thể gây thương tổn được Nhậm Thương Khung.
Thái Dương Chi Dực của Nhậm Thương Khung một quyển, tay áo vung lên, một đạo kim sắc lưu quang, bằng tốc độ giống như tia chớp hướng Phi Hổ đại thánh đánh tới.
Lưu Kim khôi lỗi Đại Đạo cảnh, rốt cục xuất động!
Mà bên kia, Phi Hùng đại thánh cũng bị bốn Lưu Kim khôi lỗi Thần Thông cảnh cuốn lấy, bất luận công kích của hắn lạnh thấu xương cỡ nào, hung mãnh cỡ nào, Lưu Kim khôi lỗi kia cũng đánh không chết, quấn quít chặt lấy.
Lưu Kim khôi lỗi Đại Đạo cảnh đánh về phía Phi Hổ đại thánh, Phi Hổ đại thánh cười lạnh một tiếng, miệng rộng mở ra, phun tới một đạo Hổ Vương Thiên Cương Hỏa.
- Tiểu tử, muốn dùng khôi lỗi này đối phó ta sao? Xem ta luyện hóa khôi lỗi đáng thương này như thế nào!
Phi Hổ đại thánh cực kỳ tự phụ, Hổ Vương Thiên Cương Hỏa này của hắn, không chỗ nào không luyện. Lời không khách khí mà nói, cho dù là Đại Đạo hậu kỳ cường giả, nếu như bị Thiên Cương Hỏa hắn cuốn lấy, cũng bị luyện hóa thành mảnh vụn.
Hắn cũng không tin, này chỉ là con rối, có thể chống được Thiên Cương Hỏa của hắn luyện hóa?
Bất quá, mọi việc đều có ngoại lệ. Kia Thiên Cương Hỏa bao lấy Lưu Kim khôi lỗi Đại Đạo, còn chưa kịp phát uy, Lưu Kim khôi lỗi kia bỗng nhiên biến hình, giống như một đạo sóng nước, bổ nhào về phía trước, liền từ trong hỏa diễm chui ra. Sau khi xông tới, lập tức huyễn hóa hình người, một quyền đập tới mũi Phi Hổ đại thánh.
- Cái quỷ gì vậy?
Phi Hổ đại thánh quả thực nhìn u mê, khôi lỗi lại có thể dùng như vậy? Hơn nữa, cái này gọi là đánh lộn sao? Thế nào cùng tiểu hài tử ẩu đả giống nhau, một quyền hướng lỗ mũi đập tới?
Thiếp thân vật lộn?
Bất quá, Phi Hổ đại thánh hiển nhiên không ngờ rằng, đây là cơn ác mộng của hắn bắt đầu. Nhìn thấy Phi Hùng đại thánh bên kia, có bốn kim quang khôi lỗi, mà hắn bên này, chỉ có một kim quang khôi lỗi, nên hắn vừa bắt đầu có nới lỏng một hơi, cảm thấy chỉ là một kim quang khôi lỗi, có thể vây được mình sao?
Bất quá, rất nhanh hắn liền phát hiện, chuyện số lượng không phải tính như vậy. Cái kim quang khôi lỗi này, mỗi một hành động, dĩ nhiên lại là Đại Đạo cấp.
Bất kể là tốc độ, hay là lực lượng, cũng đạt đến Đại Đạo cấp!
Mặc dù, công kích kia không tính siêu cấp cường giả, nhưng nếu như hắn không cẩn thận, bị xua trúng một quyền mà nói, tuyệt đối đủ để hắn trọng thương.
Nhưng mà, công kích của Phi Hổ đại thánh hắn, cho dù từng quyền đến thịt, kim quang con rối này tối đa cũng chính là thối lui mấy bước, rất nhanh sẽ trở lại.
Đánh không chết!
Nhậm Thương Khung cười hắc hắc, trong tay đã cầm Vạn Tượng Phi Đao, chuẩn bị đánh lén. Liền vào lúc này, bỗng nhiên Nhậm Thương Khung biến sắc.
Chỉ thấy được phương vị phía nam, một đoàn mây đen tốc độ vô cùng nhanh, nhanh chóng cuốn tới đây. Uy thế này rất mãnh liệt, khí thế mạnh, tuyệt đối là trước nay chưa từng có.
Phi Hổ đại thánh thấy thế, mừng rỡ:
- Ha ha ha, là lão tổ tự mình giá lâm, tiểu tử, ngươi nhất định phải chết!
Quả nhiên, Phi Hổ đại thánh vừa dứt lời, thật xa liền truyền đến thanh âm của Quỷ Xa lão tổ:
- Loài người đê tiện Nam Thiên Các, hôm nay, Quỷ Xa lão tổ ta, muốn đem bọn ngươi một lưới bắt hết!
Thanh âm này mặc dù xa xôi, nhưng mang theo một cỗ uy năng đáng sợ, có một cỗ uy năng làm rung động lòng người, làm cho trong lòng Nhậm Thương Khung khẽ chấn động.
Nếu như không phải thần thức của hắn cường đại, thanh âm này sợ rằng cũng có thể đánh thần hồn hắn xơ xác.
- Quỷ Xa lão quái?
Khóe miệng Nhậm Thương Khung tràn ra một tia mỉm cười thản nhiên, hết thảy, đều ở trong dự định của hắn, Quỷ Xa lão quái, quả nhiên tự mình xuất động rồi.
Lập tức không chút hoang mang, truyền thức cho Lý Dật Phong:
- Sư tôn, Quỷ Xa lão quái tự thân xuất mã, Quỷ Xa Bộ có sáu tên đại thánh, xuất hiện ở nơi này. Nên chỉ có một gã Đại Thánh ở lại trấn giữ!
- Thương Khung, không nên hành động theo cảm tình, bảo trọng làm đầu.
- Sư tôn, ta nhiều nhất kiềm chế hai người bọn họ một thời thần. Các người cũng chỉ có hai canh giờ!
Nhậm Thương Khung rất rõ ràng, Lưu Kim khôi lỗi hấp thu một lần linh thạch, nhiều lắm là có thể duy trì hai canh giờ chiến đấu.
Mặc dù, Nhậm Thương Khung bây giờ có đầy đủ Lưu Kim khôi lỗi thay phiên, nhưng thần thức của hắn, lại không cách nào tiêu hao thời gian dài như thế.
Cho nên, trận chiến này, hắn nhiều nhất chỉ kiên trì được hai canh giờ.
Đem thần thức tăng lên tới trạng thái đỉnh, thân ảnh Nhậm Thương Khung thoáng một cái, biến mất tại chỗ. Mặc dù Quỷ Xa lão quái kia đằng đằng sát khí, Nhậm Thương Khung lại không tính toán làm anh hùng, bây giờ, hắn muốn đổi lại cách chơi.
Tốc độ của Quỷ Xa lão tổ rất nhanh, Phi Loan đại thánh kia là yêu linh phi hành, tốc độ tự nhiên cũng sẽ không chậm.
Khi đến gần Lang Nha Cốc, bỗng nhiên trong sơn cốc, thoát ra hai đạo thân ảnh, chính là Phi Hùng đại thánh cùng Phi Hổ đại thánh.
Phi Hổ đại thánh vừa thấy Quỷ Xa lão quái, liền kêu lên:
- Lão tổ, Phi Tượng đạo hữu bị giết, Phi Bằng đạo hữu bị bọn họ vây khốn rồi!
Phi Hùng đại thánh lo lắng nói:
- Loài người kéo tới bảy tám Đại Đạo cảnh cường giả, đồng thời xuất động. Lão tổ tự mình chạy tới, thật sự là quá tốt.
Quỷ Xa lão tổ sửng sốt, ánh mắt có chút giật mình, nhìn về phương vị Lang Nha Cốc.
- Bảy tám Đại Đạo cường giả? Nam Thiên Các này, đến lúc nào có nhiều Đại Đạo cảnh cường giả như vậy rồi?
Trong lòng Quỷ Xa lão tổ cảm thấy buồn bực.
- Lão tổ, việc này không nên chậm trễ, chúng ta mau mau đi vào.
Phi Loan đại thánh cũng có chút lo lắng, hắn cũng không hy vọng, ở tronr tay Nam Thiên Các hao binh tổn tướng.
Quỷ Xa lão tổ gật đầu, ánh mắt nhìn lướt qua Phi Hổ đại thánh cùng Phi Hùng đại thánh, thân thể một lướt, nhấc lên Thần Quang, như muốn cất cánh.
Nói thì chậm, khi đó thì nhanh.
Thân thể Quỷ Xa lão tổ giương lên, động tác tiếp theo lại là một quyền trực tiếp đánh tới Phi Hổ đại thánh bên cạnh, trong miệng nhe răng cười:
- Giả thần giả quỷ, muốn lừa gạt lão tổ ta sao?
Phanh!
Một quyền nện ở trên người Phi Hổ đại thánh, pháp thân Phi Hổ đại thánh giống như một pho tượng điêu khắc, toàn thân hé ra rất nhiều cái khe, bỗng nhiên hóa thành một đoàn kim quang, trực tiếp tản ra.
Giữa kim quang, một đạo quang hoa trực tiếp bắn về phía Quỷ Xa lão tổ, hung hăng hướng mặt Quỷ Xa lão tổ chém tới.
- Hừ, còn muốn giả thần giả quỷ sao?
Quỷ Xa lão tổ đưa tay một trảo, một đạo lực lượng đáng sợ, trực tiếp đem phi đao này xu giam cầm.
Mà bên kia, một thanh phi đao liền nhanh chóng chém về phía cổ Phi Loan đại thánh.
Phi Loan đại thánh dưới tình thế cấp bách, cổ co rụt lại, thuận tay vỗ ra.
Ba!
Phi đao xẹt qua bàn tay của hắn, xuy một tiếng, để lại một vết máu thật dài!
Lần này, sự cường đại của Quỷ Xa lão tổ thể hiện đi ra. Một trảo kia, bất kể là tốc độ, hay là lực lượng, đều muốn trực tiếp khống chế được phi đao.
Mà Phi Loan đại thánh, mặc dù kịp phản ứng, nhưng dưới tình huống bối rối, chỉ có thể lấy tay đi đỡ. Chênh lệch giữa hai người, vừa xem là hiểu ngay.
Nhìn rãnh máu chảy đầm đìa trên tay, Phi Loan đại thánh cũng là âm thầm nghiêm nghị.
Cánh tay Quỷ Xa lão tổ dùng sức, hét lớn một tiếng:
- Phá cho ta!
Phát lực cường đại, hướng về phía Vạn Tượng Phi Đao hung hăng nhéo một cái, tính toán đem phi đao này xoắn thành mảnh nhỏ. Nhưng mà, một màn làm Quỷ Xa lão tổ không nghĩ tới xảy ra.
Phi đao kia bị lực lượng xoắn tít, chẳng những không có cắn nát, ngược lại hóa thành một đoàn tia sáng, giống như cá trơn chạy trốn!
Lần này, đừng nói là Phi Loan đại thánh, coi như là bản thân Quỷ Xa lão tổ, cũng là trợn mắt hốc mồm, hai mắt bắn ra quang mang khó có thể tin, nhìn phương hướng phi đao kia biến mất, thật lâu cũng chưa hồi phục tinh thần.
Lại không nghĩ rằng, đến vị trí gần thắng lợi chỉ có một trượng, lại bỗng nhiên sinh ra biến cố. Một kích đi xuống, lại bị một tấm chắn kim sắc ngăn trở.
Kỳ diệu hơn chính là, tấm chắn màu vàng này, lại không có bị một kích này của hắn phá hư. Ngược lại có thể tùy ý biến hình, hóa thân thành khôi giáp nhập vào trên người người tuổi trẻ kia, cuối cùng cho người kia mượn một phần sức lực
Biến cố liên tiếp bực này, quả thực là mới nghe lần đầu.
Đầu óc Phi Bằng đại thánh co giật, đột nhiên nhớ lại một người, quát lên:
- Nhậm Thương Khung, ngươi chính là Nhậm Thương Khung? Diệt sát Đa Đầu Đại Thánh, Kim Tê đại thánh chính là ngươi?
Thân hình Nhậm Thương Khung trôi lơ lửng ở giữa không trung, ánh mắt nhìn Phi Bằng đại thánh, một thân khôi giáp, vũ mao cao lớn, giống như đại bàng giương cánh.
- Súc sinh tóc mọc như lông kia, là yêu nghiệt phương nào?
Nhậm Thương Khung cười lạnh hỏi.
Phi Bằng đại thánh giận tím mặt:
- Tiểu tạp chủng, miệng cũng cứng rắn lắm, ăn một kích nữa của ta!
- Hừ, súc sinh tóc mọc như lông, chớ có càn rỡ, ăn ta một đao trước!
Đế La không biết đến lúc nào, đã từ trận pháp thoát thân, một đao trực tiếp đánh tới sau lưng, hướng sau lưng Phi Bằng đại thánh chém tới.
Uy thế một đao kia rất mạnh, hóa thành ánh đao màu bạc, như Minh Nguyệt treo cao, thật lâu không tiêu tan, một đao quang hoa tới cực hạn.
Bỗng nhiên hóa thành ngàn đao vạn đao, chém về phía Phi Bằng đại thánh.
Phi Bằng đại thánh thất kinh, tay nhanh chóng vun lên, vội vàng đỡ lấy một đao kia. Một đao kia bất kể là uy năng, hay là khí tràng, cũng không phải là Phi Bằng đại thánh hắn có thể phớt lờ.
Nếu như không cẩn thận, bị ánh đao lướt trúng, kết quả rất có thể chính là nuốt hận tại chỗ.
Phi Bằng đại thánh không dám chậm trễ, hắn cũng không có tấm chắn hộ thân như Nhậm Thương Khung, một đao kia tới đây, hắn không dám có nửa điểm qua loa.
Xuy!
Lại là một đao!
Đao kỹ của Đế La, chính là bách chiến thành danh, trải qua thiên chuy bách luyện mà ra đao kỹ giết người. Một khi để hắn nắm giữ chủ động công kích, cho dù là Phi Bằng đại thánh là cấp ba Đại Thánh, trong lúc nhất thời, cũng mất đi quyền chủ động.
Dù sao, thực lực của Đế La cũng là Đại Đạo tam trọng.
Lúc này, hai vị Đại Thánh Phi Hổ cùng Phi Hùng, cũng song song giết tới.
Nhậm Thương Khung dằng dặc cười một tiếng, thân hình bay lên cao, giống như xích sắt vượt qua sông, cản ở trên không trung.
Phi Hổ đại thánh nghiến răng nghiến lợi, quát lên:
- Phi Hùng, chúng ta tả hữu giáp công, đem tiểu tử này giết chết.
Nhậm Thương Khung cười hắc hắc:
- Các ngươi mà cũng đòi giết ta, xem chiêu!
Tả hữu hai cái Cửu Dương Đại Thủ Ấn vỗ ra, Đại Ngũ Hành Lôi Âm Trúc Kiếm không chút khách khí, kiếm khí liên tục hướng hai Đại Thánh kia chào hỏi đi qua.
Cùng lúc đó, tay áo Nhậm Thương Khung run lên, bốn Lưu Kim khôi lỗi Thần Thông cảnh, hóa thành bốn đạo lưu quang, hướng Phi Hùng đại thánh bắn tới.
Phi Hùng đại thánh không biết nặng nhẹ, bàn tay khổng lồ vỗ ra:
- Cút ngay, chút tài mọn!
Công kích của Phi Hùng đại thánh, cường đại, bá đạo, nhưng không có bao nhiêu sức tưởng tượng đáng nói.
- Tiểu tử, đi chết đi!
Hai tay của Phi Hùng đại thánh hóa thành một, lại đánh ra một dãy núi khổng lồ, hung hăng hướng Nhậm Thương Khung đập xuống. Dãy núi khổng lồ này, tự nhiên là Pháp Tướng Đại Thánh, chính là thần thông thuộc tính thổ.
Bất quá, thật muốn bị Pháp Tướng này ngăn chận, sợ rằng tư vị sẽ không so với bị núi lớn thật ngăn chận tốt hơn.
Nhậm Thương Khung không sợ nhất, chính là loại công kích liều mạng. Mạnh thì mạnh, nhưng tốc độ chậm, căn bản là không thể gây thương tổn được Nhậm Thương Khung.
Thái Dương Chi Dực của Nhậm Thương Khung một quyển, tay áo vung lên, một đạo kim sắc lưu quang, bằng tốc độ giống như tia chớp hướng Phi Hổ đại thánh đánh tới.
Lưu Kim khôi lỗi Đại Đạo cảnh, rốt cục xuất động!
Mà bên kia, Phi Hùng đại thánh cũng bị bốn Lưu Kim khôi lỗi Thần Thông cảnh cuốn lấy, bất luận công kích của hắn lạnh thấu xương cỡ nào, hung mãnh cỡ nào, Lưu Kim khôi lỗi kia cũng đánh không chết, quấn quít chặt lấy.
Lưu Kim khôi lỗi Đại Đạo cảnh đánh về phía Phi Hổ đại thánh, Phi Hổ đại thánh cười lạnh một tiếng, miệng rộng mở ra, phun tới một đạo Hổ Vương Thiên Cương Hỏa.
- Tiểu tử, muốn dùng khôi lỗi này đối phó ta sao? Xem ta luyện hóa khôi lỗi đáng thương này như thế nào!
Phi Hổ đại thánh cực kỳ tự phụ, Hổ Vương Thiên Cương Hỏa này của hắn, không chỗ nào không luyện. Lời không khách khí mà nói, cho dù là Đại Đạo hậu kỳ cường giả, nếu như bị Thiên Cương Hỏa hắn cuốn lấy, cũng bị luyện hóa thành mảnh vụn.
Hắn cũng không tin, này chỉ là con rối, có thể chống được Thiên Cương Hỏa của hắn luyện hóa?
Bất quá, mọi việc đều có ngoại lệ. Kia Thiên Cương Hỏa bao lấy Lưu Kim khôi lỗi Đại Đạo, còn chưa kịp phát uy, Lưu Kim khôi lỗi kia bỗng nhiên biến hình, giống như một đạo sóng nước, bổ nhào về phía trước, liền từ trong hỏa diễm chui ra. Sau khi xông tới, lập tức huyễn hóa hình người, một quyền đập tới mũi Phi Hổ đại thánh.
- Cái quỷ gì vậy?
Phi Hổ đại thánh quả thực nhìn u mê, khôi lỗi lại có thể dùng như vậy? Hơn nữa, cái này gọi là đánh lộn sao? Thế nào cùng tiểu hài tử ẩu đả giống nhau, một quyền hướng lỗ mũi đập tới?
Thiếp thân vật lộn?
Bất quá, Phi Hổ đại thánh hiển nhiên không ngờ rằng, đây là cơn ác mộng của hắn bắt đầu. Nhìn thấy Phi Hùng đại thánh bên kia, có bốn kim quang khôi lỗi, mà hắn bên này, chỉ có một kim quang khôi lỗi, nên hắn vừa bắt đầu có nới lỏng một hơi, cảm thấy chỉ là một kim quang khôi lỗi, có thể vây được mình sao?
Bất quá, rất nhanh hắn liền phát hiện, chuyện số lượng không phải tính như vậy. Cái kim quang khôi lỗi này, mỗi một hành động, dĩ nhiên lại là Đại Đạo cấp.
Bất kể là tốc độ, hay là lực lượng, cũng đạt đến Đại Đạo cấp!
Mặc dù, công kích kia không tính siêu cấp cường giả, nhưng nếu như hắn không cẩn thận, bị xua trúng một quyền mà nói, tuyệt đối đủ để hắn trọng thương.
Nhưng mà, công kích của Phi Hổ đại thánh hắn, cho dù từng quyền đến thịt, kim quang con rối này tối đa cũng chính là thối lui mấy bước, rất nhanh sẽ trở lại.
Đánh không chết!
Nhậm Thương Khung cười hắc hắc, trong tay đã cầm Vạn Tượng Phi Đao, chuẩn bị đánh lén. Liền vào lúc này, bỗng nhiên Nhậm Thương Khung biến sắc.
Chỉ thấy được phương vị phía nam, một đoàn mây đen tốc độ vô cùng nhanh, nhanh chóng cuốn tới đây. Uy thế này rất mãnh liệt, khí thế mạnh, tuyệt đối là trước nay chưa từng có.
Phi Hổ đại thánh thấy thế, mừng rỡ:
- Ha ha ha, là lão tổ tự mình giá lâm, tiểu tử, ngươi nhất định phải chết!
Quả nhiên, Phi Hổ đại thánh vừa dứt lời, thật xa liền truyền đến thanh âm của Quỷ Xa lão tổ:
- Loài người đê tiện Nam Thiên Các, hôm nay, Quỷ Xa lão tổ ta, muốn đem bọn ngươi một lưới bắt hết!
Thanh âm này mặc dù xa xôi, nhưng mang theo một cỗ uy năng đáng sợ, có một cỗ uy năng làm rung động lòng người, làm cho trong lòng Nhậm Thương Khung khẽ chấn động.
Nếu như không phải thần thức của hắn cường đại, thanh âm này sợ rằng cũng có thể đánh thần hồn hắn xơ xác.
- Quỷ Xa lão quái?
Khóe miệng Nhậm Thương Khung tràn ra một tia mỉm cười thản nhiên, hết thảy, đều ở trong dự định của hắn, Quỷ Xa lão quái, quả nhiên tự mình xuất động rồi.
Lập tức không chút hoang mang, truyền thức cho Lý Dật Phong:
- Sư tôn, Quỷ Xa lão quái tự thân xuất mã, Quỷ Xa Bộ có sáu tên đại thánh, xuất hiện ở nơi này. Nên chỉ có một gã Đại Thánh ở lại trấn giữ!
- Thương Khung, không nên hành động theo cảm tình, bảo trọng làm đầu.
- Sư tôn, ta nhiều nhất kiềm chế hai người bọn họ một thời thần. Các người cũng chỉ có hai canh giờ!
Nhậm Thương Khung rất rõ ràng, Lưu Kim khôi lỗi hấp thu một lần linh thạch, nhiều lắm là có thể duy trì hai canh giờ chiến đấu.
Mặc dù, Nhậm Thương Khung bây giờ có đầy đủ Lưu Kim khôi lỗi thay phiên, nhưng thần thức của hắn, lại không cách nào tiêu hao thời gian dài như thế.
Cho nên, trận chiến này, hắn nhiều nhất chỉ kiên trì được hai canh giờ.
Đem thần thức tăng lên tới trạng thái đỉnh, thân ảnh Nhậm Thương Khung thoáng một cái, biến mất tại chỗ. Mặc dù Quỷ Xa lão quái kia đằng đằng sát khí, Nhậm Thương Khung lại không tính toán làm anh hùng, bây giờ, hắn muốn đổi lại cách chơi.
Tốc độ của Quỷ Xa lão tổ rất nhanh, Phi Loan đại thánh kia là yêu linh phi hành, tốc độ tự nhiên cũng sẽ không chậm.
Khi đến gần Lang Nha Cốc, bỗng nhiên trong sơn cốc, thoát ra hai đạo thân ảnh, chính là Phi Hùng đại thánh cùng Phi Hổ đại thánh.
Phi Hổ đại thánh vừa thấy Quỷ Xa lão quái, liền kêu lên:
- Lão tổ, Phi Tượng đạo hữu bị giết, Phi Bằng đạo hữu bị bọn họ vây khốn rồi!
Phi Hùng đại thánh lo lắng nói:
- Loài người kéo tới bảy tám Đại Đạo cảnh cường giả, đồng thời xuất động. Lão tổ tự mình chạy tới, thật sự là quá tốt.
Quỷ Xa lão tổ sửng sốt, ánh mắt có chút giật mình, nhìn về phương vị Lang Nha Cốc.
- Bảy tám Đại Đạo cường giả? Nam Thiên Các này, đến lúc nào có nhiều Đại Đạo cảnh cường giả như vậy rồi?
Trong lòng Quỷ Xa lão tổ cảm thấy buồn bực.
- Lão tổ, việc này không nên chậm trễ, chúng ta mau mau đi vào.
Phi Loan đại thánh cũng có chút lo lắng, hắn cũng không hy vọng, ở tronr tay Nam Thiên Các hao binh tổn tướng.
Quỷ Xa lão tổ gật đầu, ánh mắt nhìn lướt qua Phi Hổ đại thánh cùng Phi Hùng đại thánh, thân thể một lướt, nhấc lên Thần Quang, như muốn cất cánh.
Nói thì chậm, khi đó thì nhanh.
Thân thể Quỷ Xa lão tổ giương lên, động tác tiếp theo lại là một quyền trực tiếp đánh tới Phi Hổ đại thánh bên cạnh, trong miệng nhe răng cười:
- Giả thần giả quỷ, muốn lừa gạt lão tổ ta sao?
Phanh!
Một quyền nện ở trên người Phi Hổ đại thánh, pháp thân Phi Hổ đại thánh giống như một pho tượng điêu khắc, toàn thân hé ra rất nhiều cái khe, bỗng nhiên hóa thành một đoàn kim quang, trực tiếp tản ra.
Giữa kim quang, một đạo quang hoa trực tiếp bắn về phía Quỷ Xa lão tổ, hung hăng hướng mặt Quỷ Xa lão tổ chém tới.
- Hừ, còn muốn giả thần giả quỷ sao?
Quỷ Xa lão tổ đưa tay một trảo, một đạo lực lượng đáng sợ, trực tiếp đem phi đao này xu giam cầm.
Mà bên kia, một thanh phi đao liền nhanh chóng chém về phía cổ Phi Loan đại thánh.
Phi Loan đại thánh dưới tình thế cấp bách, cổ co rụt lại, thuận tay vỗ ra.
Ba!
Phi đao xẹt qua bàn tay của hắn, xuy một tiếng, để lại một vết máu thật dài!
Lần này, sự cường đại của Quỷ Xa lão tổ thể hiện đi ra. Một trảo kia, bất kể là tốc độ, hay là lực lượng, đều muốn trực tiếp khống chế được phi đao.
Mà Phi Loan đại thánh, mặc dù kịp phản ứng, nhưng dưới tình huống bối rối, chỉ có thể lấy tay đi đỡ. Chênh lệch giữa hai người, vừa xem là hiểu ngay.
Nhìn rãnh máu chảy đầm đìa trên tay, Phi Loan đại thánh cũng là âm thầm nghiêm nghị.
Cánh tay Quỷ Xa lão tổ dùng sức, hét lớn một tiếng:
- Phá cho ta!
Phát lực cường đại, hướng về phía Vạn Tượng Phi Đao hung hăng nhéo một cái, tính toán đem phi đao này xoắn thành mảnh nhỏ. Nhưng mà, một màn làm Quỷ Xa lão tổ không nghĩ tới xảy ra.
Phi đao kia bị lực lượng xoắn tít, chẳng những không có cắn nát, ngược lại hóa thành một đoàn tia sáng, giống như cá trơn chạy trốn!
Lần này, đừng nói là Phi Loan đại thánh, coi như là bản thân Quỷ Xa lão tổ, cũng là trợn mắt hốc mồm, hai mắt bắn ra quang mang khó có thể tin, nhìn phương hướng phi đao kia biến mất, thật lâu cũng chưa hồi phục tinh thần.
/925
|