Ba loại tài liệu, theo thứ tự là Ngưng Chi Thạch Lộ, Ngọc La Đại Trân Châu, cùng với Ngọc Xuân Tử.
Ngưng Chi Thạch Lộ sớm đã có. Lúc trước, thời điểm từ gia tộc đạt được ban thưởng, liền chọn nó, chính là sơ linh cấp hai Linh dược, tuy trân quý nhưng Nhậm Thương Khung cũng không tiếc rẻ.
Ngọc Xuân Tử có hai khỏa, cũng rất đầy đủ.
Ngọc La Đại Trân Châu, lúc trước Bắc Cung tộc trưởng đưa tới lễ vật có nó ở bên trong, khoảng chừng hơn mười khối. Trân châu này tuy không phải Linh dược, nhưng lại là vật dưỡng nhan rất tốt.
Ba kiện đồ vật hợp cùng một chỗ, ngược lại thật sự là phối hợp tuyệt hảo.
Nhậm Thương Khung lấy ra một viên Ngọc La Đại Trân Châu, đặt ở trong thùng, đem đập nát. Sau đó đem Ngưng Chi Thạch Lộ đổ ra một nửa, lại đem một viên Ngọc Xuân Tử đập nát dung nhập, sau khi quấy đều thì đổ tất cả vào một cái bát thuốc đã chuẩn bị sẵng, sau đó đem đi chưng cách thủy.
Trong cả quá trình, Nhậm Thương Khung không gặp trắc trở gì. Ước chừng qua nửa canh giờ, bát thuốc kia rốt cục có chút phản ứng, một cổ ôn hương từ thuốc bát thuốc kia không ngừng truyền tới.
Nhậm Thương Khung biết rõ, đây là mùi thơm của Ngọc Xuân Tử.
Thấy chuyển biến như thế, Nhậm Thương Khung biết rõ thời cơ đã đến. Liền đem lửa tắt hết, sau đó mở nắp bát thuốc kia, chỉ thấy bên trong bát thuốc kia ôn nhuận như ngọc cao, màu sắc như bạch nhũ, từ xa nhìn tới giống như một chén đậu hủ mới ra lò vậy.
- Thành công rồi, hình dáng như đậu hủ, màu sắc như bạch cao, có mùi thơm của Ngọc Xuân Tử. Chính là như vậy, ha ha...
Lần đầu luyện chế đã thành công, Nhậm Thương Khung tự nhiên là đắc ý.
Lập tức lấy ra mấy cái lọ ngọc, bắt đầu đem những "Ngọc Dung Hồi Xuân Lộ" này bỏ vào.
Đại công cáo thành!
Nhậm Thương Khung đem mấy cái lọ ngọc cất kỹ, cũng không vội đi tìm Nhậm Thanh Sương. Mà là đi vào trong phòng mình, phân phó tiểu Kỳ nói:
- Tiểu Kỳ, mặc kệ ai tới, đều ngăn trở cho ta, không cho bất cứ ai tới gần phòng ta, nhớ rõ chưa.
Từ khi ở tháp điển tịch trở về, trong nội tâm Nhậm Thương Khung chỉ ghi nhớ hai chuyện, một là luyện chế Ngọc Dung Hồi Xuân Lộ, hai là khai mở không gian giới chỉ.
Căn cứ theo trong điển tịch mà Nhậm Thương Khung đọc được, muốn cỡi bỏ trận pháp của không gian giới chỉ, phải nắm giữ một ít thủ quyết tất yếu, còn phải tìm được trận nhãn của trận pháp phòng ngự này.
Cái gọi là trận nhãn, chính là điểm mấu chốt hình thành trận pháp phòng ngự của không gian giới chỉ.
Nếu như là Thiên Nhân cảnh cường giả, bằng vào lực cảm ứng cường đại của bản thân, tự nhiên là không cần tốn nhiều sức liền có thể tìm được.
Nhưng Nhậm Thương Khung giờ phút này, mới chỉ là võ đạo Trúc Cơ đệ lục trọng, tự nhiên không có khả năng nhẹ nhàng như vậy.
Bất quá ưu thế Nhậm Thương Khung cũng rất rõ ràng. Hắn có được đại đạo hạt giống. Đại đạo hạt giống là cái gì? Chính là có siêu cấp cường giả khai quang, gieo xuống trụ cột tu luyện cường đại nhất vào trong cơ thể hắn khi hắn còn nằm trong bụng mẹ, đại đạo hạt giống này, kỳ thật chính là một loại căn cốt thiên phú ưu việt.
Đại đạo hạt giống này tại trong cơ thể của hắn thai nghén, chỉ cần thức tỉnh, nó sẽ bắt đầu phát triển. Tựa như các loại thực vật sinh trưởng vậy.
Người có đại đạo hạt giống, lực cảm ứng so với người bình thường lớn hơn rất nhiều. Dù sao, chỉ cần đã thức tỉnh đại đạo hạt giống võ giả, thì tiến cảnh tiên thiên căn bản không thành vấn đề.
Nói cách khác, tu luyện giả có được đại đạo hạt giống, ít nhất cũng có thể tu luyện tới Thiên Nhân cảnh.
Nhậm Thương Khung đã có kinh nghiệm lần thứ nhất, đã sơ bộ nhận thức phải làm như thế nào để kích thích đại đạo hạt giống, để nó sinh ra một loại cộng minh.
Đúng vậy, hắn hôm nay, chính là muốn nhờ lực cộng minh của đại đạo hạt giống, để tìm kiếm trận nhãn của không gian giới chỉ.
Chỉ cần tìm được trận nhãn, Nhậm Thương Khung có năm thành nắm chắc đem trận pháp này mở ra, tiến vào bên trong không gian giới chỉ.
Linh lực của Nhậm Thương Khung không ngừng thúc dục, tầng ngoài không gian giới chỉ bắt đầu xuất hiện quang hoàn nhàn nhạt. Ánh sáng này tựa như một đoàn Tinh Vân thâm thúy không ngừng chuyển động, những phù văn ở tầng ngoài cũng bắt đầu khởi động.
Cái này là toàn bộ trận pháp phòng ngự của không gian giới chỉ. Tầng Tinh Vân này giống như sương trắng, cùng với phù văn lưu chuyển kia chính là trận pháp.
Nhậm Thương Khung nghiêm túc quan sát từng cái phù văn, dụng tâm thể ngộ.
Trận pháp phòng ngự bên ngoài này, mặc kệ từ góc độ nào xem xét, tựa hồ chỉ giống như một đoàn Tinh Vân chuyển động mà thôi.
Các lổ chân lông toàn thân Nhậm Thương Khung toàn bộ đều dựng lên.
Lại một lần nữa, hắn cảm thấy tất cả khiếu huyệt trong cơ thể đồng thời mở ra, cảm giác giống như nham thạch nóng chảy sôi trào lại một lần nữa đánh thẳng vào thân thể của hắn.
Đại đạo hạt giống, dưới sự kích thích không ngừng của hắn, lại một lần nữa sinh ra cộng minh.
Nhậm Thương Khung giờ phút này hai mắt bắn ra một đạo quang mang, tựa như một lưỡi dao sắc bén, đâm thẳng tới mảnh Tinh Vân kia.
Răng rắc!
Đạo quang mang trong mắt Nhậm Thương Khung đã tập trung vào một điểm mơ hồ trong đoàn tinh vân.
- Chính là chỗ này.
Nhậm Thương Khung vui mừng quá đỗi. Vừa rồi trong nháy mắt đó, đại đạo hạt giống trong cơ thể hắn bỗng nhiên cảm thấy một cổ rung động cường đại, lại để cho Nhậm Thương Khung ý thức được, trận nhãn chính là ở chỗ này.
Nói cách khác, đại đạo hạt giống tuyệt đối sẽ không sinh ra đặc thù cộng minh nếu như không gặp phải địa điểm đặc biệt nào đó!
Sau khi tập trung vị trí kia, thủ quyết Nhậm Thương Khung di chuyển, thoáng một phát, linh lực không ngừng đánh vào điểm đó.
Chỉ thấy trận pháp phòng ngự run rẩy không ngừng, phát ra từng đợt âm thanh nứt gãy chói tai.
Nhậm Thương Khung vui mừng quá đỗi, lại lần nữa đánh thẳng vào, từng đạo thủ quyết đem lực cộng minh trong cơ thể dung hợp vào nhau đánh tới.
Cũng không biết đánh bao nhiêu lần, Nhậm Thương Khung rốt cục cảm thấy một loại cảm giác hư thoát vô lực. Mà cái trận nhãn kia, lại chỉ bị bóc ra một phần ba.
Hô!
Nhậm Thương Khung thở ra trọc khí, hữu khí vô lực nằm ở trên giường. Nhưng trong lòng thì kích động không thôi. Mặc dù không có đem không gian giới chỉ toàn bộ mở ra, nhưng ít ra đã tìm được bí quyết.
Không hổ là bảo vật mà Thiên Nhân cảnh cường giả mới có thể có ah.
Nhậm Thương Khung cảm khái rất sâu, vừa rồi hắn toàn lực trùng kích, tuy nhiên cảm giác được rất rõ ràng, không gian giới chỉ này bởi vì thời gian quá lâu, trận pháp phòng ngự hư hao rất nhiều, nhưng cổ lực lượng phòng ngự này, với hắn mà nói vẫn là rất cường đại.
Nếu không phải có đại đạo hạt giống, Nhậm Thương Khung căn bản không có khả năng tìm được trận nhãn, chớ nói chi là toàn lực phá vỡ trận pháp phòng ngự.
Hôm nay, bí quyết là đã tìm được. Dùng tiến độ này mà nói, toàn lực trùng kích hai lần nữa, liền có thể hoàn toàn đem nó mở ra.
Bất quá trước mắt toàn thân khí lực dùng hết, không nghỉ ngơi một ngày một đêm, sợ là khôi phục không được như cũ.
Nhậm Thương Khung cũng không vội lắm.
Ba bốn ngày tiếp theo, Nhậm Thương Khung sau khi nghĩ ngơi thì liên tục trùng kích vào trận pháp. Bế quan sáu ngày, cuối cùng đã tới một bước cuối cùng.
Nhậm Thương Khung nhìn lại trận pháp phòng ngự, đã thấy nó hoàn toàn vỡ ra, tất cả phù văn đã không còn có quy tắc nữa, trận nhãn lung lay muốn sụp đổ.
Nhậm Thương Khung dồn hết khí lực, gầm nhẹ một tiếng, bắn ra hai đạo kình khí đánh tới.
- Mở cho ta!
Một đạo bạch quang chớp động, toàn bộ trận pháp ầm ầm vẫn lạc.
Một cái không gian rất kỳ quái đập vào tầm mắt Nhậm Thương Khung.
- Này... Cái này là không gian giới chỉ sao?
Nhậm Thương Khung dựa theo giảng pháp về không gian giới chỉ, thao tác thoáng một phát, phát hiện quả nhiên là đồ tốt.
Cái không gian này, cũng không phải lớn đến mức không tính được, ước chừng chỉ bằng một phần mười căn phòng Nhậm Thương Khung.
Làm cho Nhậm Thương Khung không ngờ chính là, bên trong không gian lại có một cái kệ bằng đá, mà trên kệ đá lại bày đầy các loại điển tịch!
Ở một kệ đá lại bày rất nhiều bình lọ kỳ quái, còn có ba cái tiểu đỉnh, trừ những thứ này ra thì không có một tục vật nào khác.
Nhậm Thương Khung vốn mơ mộng trong này có thể giấu vài món tuyệt thế Thần binh,…. Không nghĩ tới trong này đều là điển tịch phong cách cổ xưa.
Nhậm Thương Khung con mắt trước tiên đứng ở kệ đá hàng thứ hai.
Bởi vì kệ đá hàng thứ hai không có những vật khác, chỉ có một quyển sách. Hơn nữa, ngoại hình của quyển sách này hoàn toàn khác với những điển tịch khác. Hơi lớn hơn một chút, dày hơn một ít.
Nhậm Thương Khung theo bản năng đem quyển sách này lấy ra, trang đầu có bốn chữ to giương nanh múa vuốt… Vạn Dược Tôn Sư.
Chẳng lẽ là một điển tịch liên quan đến Linh dược?
Nhậm Thương Khung trong lòng khẽ động, mở ra tờ thứ nhất, nghiêm túc đọc.
“Vạn Dược tôn sư là đan, Vạn Dược chi linh là đan, Vạn Dược chi vương là đan... Ta tên Vạn Dược Tôn, suốt đời đào tạo Linh dược, luyện chế linh đan. Tất cả đại đạo, đan đạo một đường. Cuốn sách này chính là dùng tâm huyết cả đời của ta viết ra..."
Vạn Dược Tôn!
Tuy Nhậm Thương Khung chưa từng nghe qua cái danh tự này, nhưng chứng kiến ba chữ kia, trong lòng liền dâng lên một cảm giác rung động mãnh liệt, ba chữ kia, phảng phất ẩn chứa thiên địa đại đạo, có năng lực dời non lấp biển, hô phong hoán vũ!
Ngưng Chi Thạch Lộ sớm đã có. Lúc trước, thời điểm từ gia tộc đạt được ban thưởng, liền chọn nó, chính là sơ linh cấp hai Linh dược, tuy trân quý nhưng Nhậm Thương Khung cũng không tiếc rẻ.
Ngọc Xuân Tử có hai khỏa, cũng rất đầy đủ.
Ngọc La Đại Trân Châu, lúc trước Bắc Cung tộc trưởng đưa tới lễ vật có nó ở bên trong, khoảng chừng hơn mười khối. Trân châu này tuy không phải Linh dược, nhưng lại là vật dưỡng nhan rất tốt.
Ba kiện đồ vật hợp cùng một chỗ, ngược lại thật sự là phối hợp tuyệt hảo.
Nhậm Thương Khung lấy ra một viên Ngọc La Đại Trân Châu, đặt ở trong thùng, đem đập nát. Sau đó đem Ngưng Chi Thạch Lộ đổ ra một nửa, lại đem một viên Ngọc Xuân Tử đập nát dung nhập, sau khi quấy đều thì đổ tất cả vào một cái bát thuốc đã chuẩn bị sẵng, sau đó đem đi chưng cách thủy.
Trong cả quá trình, Nhậm Thương Khung không gặp trắc trở gì. Ước chừng qua nửa canh giờ, bát thuốc kia rốt cục có chút phản ứng, một cổ ôn hương từ thuốc bát thuốc kia không ngừng truyền tới.
Nhậm Thương Khung biết rõ, đây là mùi thơm của Ngọc Xuân Tử.
Thấy chuyển biến như thế, Nhậm Thương Khung biết rõ thời cơ đã đến. Liền đem lửa tắt hết, sau đó mở nắp bát thuốc kia, chỉ thấy bên trong bát thuốc kia ôn nhuận như ngọc cao, màu sắc như bạch nhũ, từ xa nhìn tới giống như một chén đậu hủ mới ra lò vậy.
- Thành công rồi, hình dáng như đậu hủ, màu sắc như bạch cao, có mùi thơm của Ngọc Xuân Tử. Chính là như vậy, ha ha...
Lần đầu luyện chế đã thành công, Nhậm Thương Khung tự nhiên là đắc ý.
Lập tức lấy ra mấy cái lọ ngọc, bắt đầu đem những "Ngọc Dung Hồi Xuân Lộ" này bỏ vào.
Đại công cáo thành!
Nhậm Thương Khung đem mấy cái lọ ngọc cất kỹ, cũng không vội đi tìm Nhậm Thanh Sương. Mà là đi vào trong phòng mình, phân phó tiểu Kỳ nói:
- Tiểu Kỳ, mặc kệ ai tới, đều ngăn trở cho ta, không cho bất cứ ai tới gần phòng ta, nhớ rõ chưa.
Từ khi ở tháp điển tịch trở về, trong nội tâm Nhậm Thương Khung chỉ ghi nhớ hai chuyện, một là luyện chế Ngọc Dung Hồi Xuân Lộ, hai là khai mở không gian giới chỉ.
Căn cứ theo trong điển tịch mà Nhậm Thương Khung đọc được, muốn cỡi bỏ trận pháp của không gian giới chỉ, phải nắm giữ một ít thủ quyết tất yếu, còn phải tìm được trận nhãn của trận pháp phòng ngự này.
Cái gọi là trận nhãn, chính là điểm mấu chốt hình thành trận pháp phòng ngự của không gian giới chỉ.
Nếu như là Thiên Nhân cảnh cường giả, bằng vào lực cảm ứng cường đại của bản thân, tự nhiên là không cần tốn nhiều sức liền có thể tìm được.
Nhưng Nhậm Thương Khung giờ phút này, mới chỉ là võ đạo Trúc Cơ đệ lục trọng, tự nhiên không có khả năng nhẹ nhàng như vậy.
Bất quá ưu thế Nhậm Thương Khung cũng rất rõ ràng. Hắn có được đại đạo hạt giống. Đại đạo hạt giống là cái gì? Chính là có siêu cấp cường giả khai quang, gieo xuống trụ cột tu luyện cường đại nhất vào trong cơ thể hắn khi hắn còn nằm trong bụng mẹ, đại đạo hạt giống này, kỳ thật chính là một loại căn cốt thiên phú ưu việt.
Đại đạo hạt giống này tại trong cơ thể của hắn thai nghén, chỉ cần thức tỉnh, nó sẽ bắt đầu phát triển. Tựa như các loại thực vật sinh trưởng vậy.
Người có đại đạo hạt giống, lực cảm ứng so với người bình thường lớn hơn rất nhiều. Dù sao, chỉ cần đã thức tỉnh đại đạo hạt giống võ giả, thì tiến cảnh tiên thiên căn bản không thành vấn đề.
Nói cách khác, tu luyện giả có được đại đạo hạt giống, ít nhất cũng có thể tu luyện tới Thiên Nhân cảnh.
Nhậm Thương Khung đã có kinh nghiệm lần thứ nhất, đã sơ bộ nhận thức phải làm như thế nào để kích thích đại đạo hạt giống, để nó sinh ra một loại cộng minh.
Đúng vậy, hắn hôm nay, chính là muốn nhờ lực cộng minh của đại đạo hạt giống, để tìm kiếm trận nhãn của không gian giới chỉ.
Chỉ cần tìm được trận nhãn, Nhậm Thương Khung có năm thành nắm chắc đem trận pháp này mở ra, tiến vào bên trong không gian giới chỉ.
Linh lực của Nhậm Thương Khung không ngừng thúc dục, tầng ngoài không gian giới chỉ bắt đầu xuất hiện quang hoàn nhàn nhạt. Ánh sáng này tựa như một đoàn Tinh Vân thâm thúy không ngừng chuyển động, những phù văn ở tầng ngoài cũng bắt đầu khởi động.
Cái này là toàn bộ trận pháp phòng ngự của không gian giới chỉ. Tầng Tinh Vân này giống như sương trắng, cùng với phù văn lưu chuyển kia chính là trận pháp.
Nhậm Thương Khung nghiêm túc quan sát từng cái phù văn, dụng tâm thể ngộ.
Trận pháp phòng ngự bên ngoài này, mặc kệ từ góc độ nào xem xét, tựa hồ chỉ giống như một đoàn Tinh Vân chuyển động mà thôi.
Các lổ chân lông toàn thân Nhậm Thương Khung toàn bộ đều dựng lên.
Lại một lần nữa, hắn cảm thấy tất cả khiếu huyệt trong cơ thể đồng thời mở ra, cảm giác giống như nham thạch nóng chảy sôi trào lại một lần nữa đánh thẳng vào thân thể của hắn.
Đại đạo hạt giống, dưới sự kích thích không ngừng của hắn, lại một lần nữa sinh ra cộng minh.
Nhậm Thương Khung giờ phút này hai mắt bắn ra một đạo quang mang, tựa như một lưỡi dao sắc bén, đâm thẳng tới mảnh Tinh Vân kia.
Răng rắc!
Đạo quang mang trong mắt Nhậm Thương Khung đã tập trung vào một điểm mơ hồ trong đoàn tinh vân.
- Chính là chỗ này.
Nhậm Thương Khung vui mừng quá đỗi. Vừa rồi trong nháy mắt đó, đại đạo hạt giống trong cơ thể hắn bỗng nhiên cảm thấy một cổ rung động cường đại, lại để cho Nhậm Thương Khung ý thức được, trận nhãn chính là ở chỗ này.
Nói cách khác, đại đạo hạt giống tuyệt đối sẽ không sinh ra đặc thù cộng minh nếu như không gặp phải địa điểm đặc biệt nào đó!
Sau khi tập trung vị trí kia, thủ quyết Nhậm Thương Khung di chuyển, thoáng một phát, linh lực không ngừng đánh vào điểm đó.
Chỉ thấy trận pháp phòng ngự run rẩy không ngừng, phát ra từng đợt âm thanh nứt gãy chói tai.
Nhậm Thương Khung vui mừng quá đỗi, lại lần nữa đánh thẳng vào, từng đạo thủ quyết đem lực cộng minh trong cơ thể dung hợp vào nhau đánh tới.
Cũng không biết đánh bao nhiêu lần, Nhậm Thương Khung rốt cục cảm thấy một loại cảm giác hư thoát vô lực. Mà cái trận nhãn kia, lại chỉ bị bóc ra một phần ba.
Hô!
Nhậm Thương Khung thở ra trọc khí, hữu khí vô lực nằm ở trên giường. Nhưng trong lòng thì kích động không thôi. Mặc dù không có đem không gian giới chỉ toàn bộ mở ra, nhưng ít ra đã tìm được bí quyết.
Không hổ là bảo vật mà Thiên Nhân cảnh cường giả mới có thể có ah.
Nhậm Thương Khung cảm khái rất sâu, vừa rồi hắn toàn lực trùng kích, tuy nhiên cảm giác được rất rõ ràng, không gian giới chỉ này bởi vì thời gian quá lâu, trận pháp phòng ngự hư hao rất nhiều, nhưng cổ lực lượng phòng ngự này, với hắn mà nói vẫn là rất cường đại.
Nếu không phải có đại đạo hạt giống, Nhậm Thương Khung căn bản không có khả năng tìm được trận nhãn, chớ nói chi là toàn lực phá vỡ trận pháp phòng ngự.
Hôm nay, bí quyết là đã tìm được. Dùng tiến độ này mà nói, toàn lực trùng kích hai lần nữa, liền có thể hoàn toàn đem nó mở ra.
Bất quá trước mắt toàn thân khí lực dùng hết, không nghỉ ngơi một ngày một đêm, sợ là khôi phục không được như cũ.
Nhậm Thương Khung cũng không vội lắm.
Ba bốn ngày tiếp theo, Nhậm Thương Khung sau khi nghĩ ngơi thì liên tục trùng kích vào trận pháp. Bế quan sáu ngày, cuối cùng đã tới một bước cuối cùng.
Nhậm Thương Khung nhìn lại trận pháp phòng ngự, đã thấy nó hoàn toàn vỡ ra, tất cả phù văn đã không còn có quy tắc nữa, trận nhãn lung lay muốn sụp đổ.
Nhậm Thương Khung dồn hết khí lực, gầm nhẹ một tiếng, bắn ra hai đạo kình khí đánh tới.
- Mở cho ta!
Một đạo bạch quang chớp động, toàn bộ trận pháp ầm ầm vẫn lạc.
Một cái không gian rất kỳ quái đập vào tầm mắt Nhậm Thương Khung.
- Này... Cái này là không gian giới chỉ sao?
Nhậm Thương Khung dựa theo giảng pháp về không gian giới chỉ, thao tác thoáng một phát, phát hiện quả nhiên là đồ tốt.
Cái không gian này, cũng không phải lớn đến mức không tính được, ước chừng chỉ bằng một phần mười căn phòng Nhậm Thương Khung.
Làm cho Nhậm Thương Khung không ngờ chính là, bên trong không gian lại có một cái kệ bằng đá, mà trên kệ đá lại bày đầy các loại điển tịch!
Ở một kệ đá lại bày rất nhiều bình lọ kỳ quái, còn có ba cái tiểu đỉnh, trừ những thứ này ra thì không có một tục vật nào khác.
Nhậm Thương Khung vốn mơ mộng trong này có thể giấu vài món tuyệt thế Thần binh,…. Không nghĩ tới trong này đều là điển tịch phong cách cổ xưa.
Nhậm Thương Khung con mắt trước tiên đứng ở kệ đá hàng thứ hai.
Bởi vì kệ đá hàng thứ hai không có những vật khác, chỉ có một quyển sách. Hơn nữa, ngoại hình của quyển sách này hoàn toàn khác với những điển tịch khác. Hơi lớn hơn một chút, dày hơn một ít.
Nhậm Thương Khung theo bản năng đem quyển sách này lấy ra, trang đầu có bốn chữ to giương nanh múa vuốt… Vạn Dược Tôn Sư.
Chẳng lẽ là một điển tịch liên quan đến Linh dược?
Nhậm Thương Khung trong lòng khẽ động, mở ra tờ thứ nhất, nghiêm túc đọc.
“Vạn Dược tôn sư là đan, Vạn Dược chi linh là đan, Vạn Dược chi vương là đan... Ta tên Vạn Dược Tôn, suốt đời đào tạo Linh dược, luyện chế linh đan. Tất cả đại đạo, đan đạo một đường. Cuốn sách này chính là dùng tâm huyết cả đời của ta viết ra..."
Vạn Dược Tôn!
Tuy Nhậm Thương Khung chưa từng nghe qua cái danh tự này, nhưng chứng kiến ba chữ kia, trong lòng liền dâng lên một cảm giác rung động mãnh liệt, ba chữ kia, phảng phất ẩn chứa thiên địa đại đạo, có năng lực dời non lấp biển, hô phong hoán vũ!
/925
|