"Đây làicái gì?"lTrình Nguyệt|vôlcùng:ngạc!nhiên,!nhìn:chăm:chăm|vào đồián|đượclvẽibằng!máu trong lòng|bàn tay mìnhimà!hỏi.:Nhưng câu trả lời không có!màiĐoan|Mộc Vũ!vẫn luônlimllặnginhư trước.
Trình Nguyệtido:dựltrong chốcllát,|đến khi nhìn|thấyikiếm!quang dolTác Ly|khống chế ngàylcàng|mờ|nhạtldần màlđám mây đen càngllúc cànglmạnh!mẽ|thì nàng!cắn răng:làm theoilời Đoan|Mộc Vũ, tụ|tập tất cả!pháp:lực toàn!thânivào bàn tay trái. Ngayilập tức,|Trình Nguyệt|cảm thấylgiữa|lòng!bàn tay mình|như xuất:hiệnlmột cái lốc xoáylcực lớn.|Bên trong lốc xoáy!ấyinhư cólmột con quáilthú hung|dữlvôlcùng, cóithực:lực vô:cùngicường đại,isuýtlnữa đã!hấp thụ hết toàn|bộlpháp!lực của nàng!
Cố gắngigiữ tỉnh!táo đểlkhông ngất|đi, Trình Nguyệt:đánh!ra!một kíchlvề!phíalđám mây.!Chỉ nghe!một tiếng nổ|vang:vọng!trời|đất,lmột tia sấm sét từ|lòng!bàn tay Trình Nguyệtlxuất:ra|trúng đám mây.|Vô!số!điệnlquang xuất|hiện, xé|ráchlmàn đêm u tối;!phảng phất|như cólhai loại:lực lượng cường đại ở sau đấu đáinhau.
Đồng thờiitừ!trong mây đen hình!như phátira:một tiếng hét thảm. Sau đó|cả|đám mây tản ra, bóng:đen bên trong nhanh chóng biếnlảolthành một con hắc ưng khổng lồ|có|sải cánh!dài đến hơn ba!mươiltrượng. Hắc ưng này nhìn|qua tuy cực kìlhung|ác|nhưng đạo lôi chưởnglđãltạo ralthương!tổn không nhỏ với nó. Quỷ khí bao phủ cả!trời|đất lúc trước nay nhanh chóng tiêu!tán.lMàlbầu trởi|vốn đen như mực cũnglnhanh chóng khôi!phục:lại màu sắc vốn có, ánh sao xuất:hiện|trở lại.
Nhưng cúlchưởnglnày đãitiêu:hao gần hết pháp:lực của Trình Nguyệt, sắc mặt nàng|thoángicái trắng bệt,lphun!ra|một ngụm:máu tươi. Nàng!dường như không làm chủ đượcithân!thể mình, lảo đảo hai bướclsuýt|ngã ra|đất.
Cóllẽlđám mây bị:đánh:tan nên hắc ưng kia cực kìlgiận!dữ, khí thế chẳng những không suy yếu mà!còn mà|còn ngang ngược hơn.:Hai chiếc cánh!khổng lồ|vỗlxuống,|cuồng phong lập tức gào thét. Hẳn là!nó:muốn:trực|tiếp|đối kháng với kiếmlquang do|Tác Ly!điều:khiển.iChỉ trong chớplmắt,!đôi cánh|cùnglcặp vuốt:khổng lồicủa hắc ưng đãibắt đầu công!kíchlTác Lyinhư vũ:bão.|Chớp|mắt,:kiếm:quang của Tác Lylđã|trở nên ảm|đạm,!chớp!nháylnhư muốn|tắt!
"Đoan Mộc Vũ, ngươi mau dẫn sưlmuội|ta|chạylnhanh đi! Talkhông còn chống cựiđượcllâu nữa đâu!lNhanh chóng quay|về!gặp sư:tôn,ibáo thù cho ta!"
Đối mặt với công|kích|cuồng bạo của hắc ưng khổng lồ, trong lòng!Tác Ly:biết|không ổn!nên lập tức hét lớn.iGiờ phút|này hắn đã|đánh|mất niềm|tin chiến thắng của mình!
"Ta... ta|không đi! Ngươi mau chạyiđi! Ngươi phảilđi!đến Ngô Châu|tìm Phù Vân Sơn,:phải!gặp đượcisưltôn tallà|Thương|MinhlTử, đem tất cảlsự:việc:phátisinhlnơi đây nói cho lão nhân!gia người.|Nói rằng:Tác Ly!Trình Nguyệt|không cáchlnào báo hiếu|cho người,!nếu có:kiếp:sau,!hai ta!xin nguyệnlđược!làm môn hạlngười!"
Tuy:sắc mặt trắng bệch|như tờlgiấy!nhưng Trình Nguyệt|vẫn cốlgắng|nói.iMặc dù|lệ!chảylthành dòng:nhưng ánh mắt kiên:định|đã|chứng minh!lời nàng:không phảiichuyệnlđùa!
Lời nói của Trình Nguyệt!tuy thảm|thiết,lnhưng đối với ĐoanlMộc Vũ|lại như đàn gảy tai trâu. Hắn chỉ hờlhững|liếc|nhìnlTrình Nguyệtlmột cái rồi ném đàlcungltrong tay đi. Tay trái!hắn duỗi|ra!lấy chiêc hộp sau lưng:Trình Nguyệtisau đó|vỗ|mạnh!một cái.:Vỏ|hộp tan tành, tay hắn đã!nắm lấy một thanh kiếmltinhixảo,iđẹp đẽ.
"Choeng" một tiếng,|kiếm:ra|khỏiivỏ. ĐoanlMộc Vũ!nhanh chóng dùng|tay phải:vẽ!hai hìnhlhung!thú bằng!máu lên hai mặt kiếm!
"Mượn:pháp|lực một chút!"
Không đợi Trình Nguyệt!phản!ứng,lĐoanlMộc Vũlđãlvung!kiếm|về:phía!sau,|mũi kiếmlvừa vặn chạm|mi!tâm Trình Nguyệt. Nànglchỉ kịp cảm nhậnlthấy|một cỗ|lực hút cường đại hấp thu sạch!sẽ|pháp!lực của mình. Chịu:đựng|không nổi nữa,inànglngã xuống đất,|hơi thở gấp gáp không đều!
Cùngllúc đó, vì:thiếu hai người ĐoanlMộc Vũivà|Trình Nguyệt!áplchế cho nên hơn trămlthi quỷ đãlđến gần,lbao vây xunglquanh ba!người!
Giờ khắc!này,:ĐoaniMộc Vũ!vẫn không hề|có!bất kì|biểu!hiệninào của sựikhẩn!trương, dù!cho bản thânlđãlbị!bao vây bởi hơn trăm!thi quỷ.!Thanh kiếmlnhẹ nhàng vungllên,:hắn đãlxử|lýlngay:bốn thi quỷ lao đến gần mình. Bọn chúng bị!đánhltan cả|thân|thể,|tứ:chi cùng|đầu!
"Chốnglđỡlđi, Hắc Ưng kia đã|đại thương:nguyênlkhí,|tìnhihuống không tốt hơn người chút!nào đâu.lHươu:chết|về!tay ai!còn chưalbiết!được!"
Sau khi quátlTác Ly!một câu,|ĐoaniMộc Vũltung!người nhảy:lùi về!sau,ihẳn là|xônglvào một phíalcủa bầy thi quỷ đang|bao vây.
Trên:thanh kiếm|hắn cầm cũng|xuất|hiệnlhai đạo kiếmiquang rực rỡldài khoảng!baixích. Mặc dùlkhông dài bằng:kiếng quang mà!Tác Lyikhống chế nhưng ở trong tay Đoan|Mộc Vũ|lại như giao!long!xuống biển, uốn lượnikhắpltrời. Tất cảlthi quỷ chạm!vào kiếm!quang đều chếtlngayllập tức,|không thể chống trả lại!iCứ|vậy mình:hắn chống đỡ|cảlmấy trămithi quỷ công|kích|mà!không hề!di|chuyểnimột bướclnào!
Lúc trước,!vì!mắt mũi không thấylđường nên hai mươi!con Tuyết Phong Kỵicùng!hai trămlHắc Phong Kỵ|không cách!nào điềulđộngiđược. Còn bây giờ ánh sao sáng:lạng, hơn nữa quỷ khí chấnlnhiếp tâm thầniđãlyếu bớt nên hộ!vệ|thương:đội sao lại chịu!co|rúc ở trong?
"HắclPhong Kỵ, xông|lên!"
Theo mệnh!lệnhlcủa đội trưởnglhộ:vệ, toàn:bộ|mặt đất bắt đầu rung|động. Hai trăm!Hắc Phong Kỵ|dưới:sựlchỉ điều!khiển của hai mươiiTuyết Phong Kỵ!như một cơn lốc àollên!
Mặc dùlsốllượng thi quỷ vẫn còn hơn nghìn rưỡi, đao kiếm|bình|thường!khó tạo được!thươngltổn nhưng dướiluy!lực trùng kích!của Tuyết Phong Kỵ!với hơn năm nghìn cân vàlHắc Phong Kỵlgần bốn nghìn thì ....:Tuy đãibị|giảmltốc độ|vìlsalmạc nhưng khung cảnh|vẫn vô|cùng!bạo lực!
Sau một hồi chiến đấu điênicuồng,:rốt cuộcltoànibộ|phạm|vilxung|quanh ĐoaniMộc Vũ!đãlkhông còn bất kì:thi quỷ còn sống!nào.!Tới lúc này,!sắc mặt hắn đã!trắng bệch, kiếm!quang rực rỡlbên hai mặt thanh kiếm!cũng|đã:biếnlmất!
Tình!hình:chiến đấu trên!mặt đất đanginghiêng về|một phía, nhưng cuộclchiến trênlbầu trời|của Tác Ly|vẫn là!cuộc!khổ chiến.|Tuy rằngihình:thể Hắc Ưng đãlrút nhỏ đi!một nửa vàicũnglrất chật|vật nhưng rõlràng:vẫn chiếm ưu!thế nhiều hơn!
Đoan|Mộc Vũ!chỉ biết!gượng cười! Đây cũngidolthựcilực của huynh đệ!Tác Ly|Trình Nguyệtiquá kém.lNếu như bình!thườngithì đạo lôi chưởng|hắn vẽ:trênitay Trình Nguyệt!đủlđểiđánhichết|bốn năm quỷ vật như vậy.|Nhưng đời không như mơ, pháp:lực Trình Nguyệtlquá thấp, đến nỗi một thành uyllực cũng|không thi triển ra|được, còn để!quỷ vật biến!hình. MàlTác Ly|cũng|chẳng khá khẩmlhơn làibao,!không biết!lợi dụng!lúc lôi chưởng|phát!động|mà|công:kích. Cơihội tốt như thế mà|chỉ biếtllãng|phí!
Thựcllực chỉ bấy nhiêu đó:mà|lại muốnlhạlsơn,ltrảm:yêu trừ ma?
Hít:sâu một hơi,|ĐoaniMộc Vũlquay!người nhặt|đàicung!lúc trước ném điilên.lHắn rút một mũi tên ra, hướng lên bầu trời, nhắm!thẳng Hắc Ưng đang:điên:cuồng công!kích!trênlkhông,lchậmlrãi kéo cung. Nếu có|người ở bên cạnh|cẩn thậniquanlsát sẽ|nhìnithấy|ngayltại vị|trí hắn kéo cunglcólmột đạo huyết quang lóe lên,inhanh chóng dung:nhập|vào mũi tên.
Thế nhưng ngayilúc huyết quang chợt:hiệnlthì cảingười Đoan:Mộc Vũitrở nên khô quắt!lại,|dường như chỉ còn nửa cái mạng! Thứ duy nhấtlkhông biến|hóa chính làlđôi tay đangigiương|cung, không chút|nhúc|nhích,|sừng|sũng!như núi!|Mũi tên này tuy chưa:rời cunglnhưng đãltản mát ra:khí tức cực kì!đángisợ, gắt gao nhắm!chuẩn vào Hắc Ưng giữalkhông trung!
Hắc Ưng kia như nhận|ra!điềulgì!nên liênltục vỗlcánh, dường như muốnltránh né!nhưng căn bản vô!dụng! Chỉ nghe|"sưu" một tiếng,:mũi tên đột ngột!xé|gió bay đi. Âmlthanh nó|tạo ra!trên:đường đi:lấn át|cả|tiếng ấmlĩ trên!chiến trường. Âm!thanh truyền:vao trong tai mỗi người thì linhihồn họlcảm thấy!như có|một con dao sắc lạnh!vừa cứa qua cổ!
HắclƯng điênlcuồng kêu lớn,ldùng|hết sức bình|sinh!muốn!bay đilnhưng mũi tên như muốnlđâm thủng bầu trời!đã!cắm phập!vào ngựclnólrồi nổ:tung, trựcitiếp|tạo thành một lỗllớn!|Thừaldịp này,lTác Ly|dùng|tất cả|sức lực,lkhông chế kiếm:quang liên!tục chém!xuống.
Cuối|cùng|Hắc Ưng kêu thảm!một tiếng,|thânlthể hóa thành từng|sợi khói!đen,lchớp|mắt đã:bỏ:trốn|mất dạng!
Trình Nguyệtido:dựltrong chốcllát,|đến khi nhìn|thấyikiếm!quang dolTác Ly|khống chế ngàylcàng|mờ|nhạtldần màlđám mây đen càngllúc cànglmạnh!mẽ|thì nàng!cắn răng:làm theoilời Đoan|Mộc Vũ, tụ|tập tất cả!pháp:lực toàn!thânivào bàn tay trái. Ngayilập tức,|Trình Nguyệt|cảm thấylgiữa|lòng!bàn tay mình|như xuất:hiệnlmột cái lốc xoáylcực lớn.|Bên trong lốc xoáy!ấyinhư cólmột con quáilthú hung|dữlvôlcùng, cóithực:lực vô:cùngicường đại,isuýtlnữa đã!hấp thụ hết toàn|bộlpháp!lực của nàng!
Cố gắngigiữ tỉnh!táo đểlkhông ngất|đi, Trình Nguyệt:đánh!ra!một kíchlvề!phíalđám mây.!Chỉ nghe!một tiếng nổ|vang:vọng!trời|đất,lmột tia sấm sét từ|lòng!bàn tay Trình Nguyệtlxuất:ra|trúng đám mây.|Vô!số!điệnlquang xuất|hiện, xé|ráchlmàn đêm u tối;!phảng phất|như cólhai loại:lực lượng cường đại ở sau đấu đáinhau.
Đồng thờiitừ!trong mây đen hình!như phátira:một tiếng hét thảm. Sau đó|cả|đám mây tản ra, bóng:đen bên trong nhanh chóng biếnlảolthành một con hắc ưng khổng lồ|có|sải cánh!dài đến hơn ba!mươiltrượng. Hắc ưng này nhìn|qua tuy cực kìlhung|ác|nhưng đạo lôi chưởnglđãltạo ralthương!tổn không nhỏ với nó. Quỷ khí bao phủ cả!trời|đất lúc trước nay nhanh chóng tiêu!tán.lMàlbầu trởi|vốn đen như mực cũnglnhanh chóng khôi!phục:lại màu sắc vốn có, ánh sao xuất:hiện|trở lại.
Nhưng cúlchưởnglnày đãitiêu:hao gần hết pháp:lực của Trình Nguyệt, sắc mặt nàng|thoángicái trắng bệt,lphun!ra|một ngụm:máu tươi. Nàng!dường như không làm chủ đượcithân!thể mình, lảo đảo hai bướclsuýt|ngã ra|đất.
Cóllẽlđám mây bị:đánh:tan nên hắc ưng kia cực kìlgiận!dữ, khí thế chẳng những không suy yếu mà!còn mà|còn ngang ngược hơn.:Hai chiếc cánh!khổng lồ|vỗlxuống,|cuồng phong lập tức gào thét. Hẳn là!nó:muốn:trực|tiếp|đối kháng với kiếmlquang do|Tác Ly!điều:khiển.iChỉ trong chớplmắt,!đôi cánh|cùnglcặp vuốt:khổng lồicủa hắc ưng đãibắt đầu công!kíchlTác Lyinhư vũ:bão.|Chớp|mắt,:kiếm:quang của Tác Lylđã|trở nên ảm|đạm,!chớp!nháylnhư muốn|tắt!
"Đoan Mộc Vũ, ngươi mau dẫn sưlmuội|ta|chạylnhanh đi! Talkhông còn chống cựiđượcllâu nữa đâu!lNhanh chóng quay|về!gặp sư:tôn,ibáo thù cho ta!"
Đối mặt với công|kích|cuồng bạo của hắc ưng khổng lồ, trong lòng!Tác Ly:biết|không ổn!nên lập tức hét lớn.iGiờ phút|này hắn đã|đánh|mất niềm|tin chiến thắng của mình!
"Ta... ta|không đi! Ngươi mau chạyiđi! Ngươi phảilđi!đến Ngô Châu|tìm Phù Vân Sơn,:phải!gặp đượcisưltôn tallà|Thương|MinhlTử, đem tất cảlsự:việc:phátisinhlnơi đây nói cho lão nhân!gia người.|Nói rằng:Tác Ly!Trình Nguyệt|không cáchlnào báo hiếu|cho người,!nếu có:kiếp:sau,!hai ta!xin nguyệnlđược!làm môn hạlngười!"
Tuy:sắc mặt trắng bệch|như tờlgiấy!nhưng Trình Nguyệt|vẫn cốlgắng|nói.iMặc dù|lệ!chảylthành dòng:nhưng ánh mắt kiên:định|đã|chứng minh!lời nàng:không phảiichuyệnlđùa!
Lời nói của Trình Nguyệt!tuy thảm|thiết,lnhưng đối với ĐoanlMộc Vũ|lại như đàn gảy tai trâu. Hắn chỉ hờlhững|liếc|nhìnlTrình Nguyệtlmột cái rồi ném đàlcungltrong tay đi. Tay trái!hắn duỗi|ra!lấy chiêc hộp sau lưng:Trình Nguyệtisau đó|vỗ|mạnh!một cái.:Vỏ|hộp tan tành, tay hắn đã!nắm lấy một thanh kiếmltinhixảo,iđẹp đẽ.
"Choeng" một tiếng,|kiếm:ra|khỏiivỏ. ĐoanlMộc Vũ!nhanh chóng dùng|tay phải:vẽ!hai hìnhlhung!thú bằng!máu lên hai mặt kiếm!
"Mượn:pháp|lực một chút!"
Không đợi Trình Nguyệt!phản!ứng,lĐoanlMộc Vũlđãlvung!kiếm|về:phía!sau,|mũi kiếmlvừa vặn chạm|mi!tâm Trình Nguyệt. Nànglchỉ kịp cảm nhậnlthấy|một cỗ|lực hút cường đại hấp thu sạch!sẽ|pháp!lực của mình. Chịu:đựng|không nổi nữa,inànglngã xuống đất,|hơi thở gấp gáp không đều!
Cùngllúc đó, vì:thiếu hai người ĐoanlMộc Vũivà|Trình Nguyệt!áplchế cho nên hơn trămlthi quỷ đãlđến gần,lbao vây xunglquanh ba!người!
Giờ khắc!này,:ĐoaniMộc Vũ!vẫn không hề|có!bất kì|biểu!hiệninào của sựikhẩn!trương, dù!cho bản thânlđãlbị!bao vây bởi hơn trăm!thi quỷ.!Thanh kiếmlnhẹ nhàng vungllên,:hắn đãlxử|lýlngay:bốn thi quỷ lao đến gần mình. Bọn chúng bị!đánhltan cả|thân|thể,|tứ:chi cùng|đầu!
"Chốnglđỡlđi, Hắc Ưng kia đã|đại thương:nguyênlkhí,|tìnhihuống không tốt hơn người chút!nào đâu.lHươu:chết|về!tay ai!còn chưalbiết!được!"
Sau khi quátlTác Ly!một câu,|ĐoaniMộc Vũltung!người nhảy:lùi về!sau,ihẳn là|xônglvào một phíalcủa bầy thi quỷ đang|bao vây.
Trên:thanh kiếm|hắn cầm cũng|xuất|hiệnlhai đạo kiếmiquang rực rỡldài khoảng!baixích. Mặc dùlkhông dài bằng:kiếng quang mà!Tác Lyikhống chế nhưng ở trong tay Đoan|Mộc Vũ|lại như giao!long!xuống biển, uốn lượnikhắpltrời. Tất cảlthi quỷ chạm!vào kiếm!quang đều chếtlngayllập tức,|không thể chống trả lại!iCứ|vậy mình:hắn chống đỡ|cảlmấy trămithi quỷ công|kích|mà!không hề!di|chuyểnimột bướclnào!
Lúc trước,!vì!mắt mũi không thấylđường nên hai mươi!con Tuyết Phong Kỵicùng!hai trămlHắc Phong Kỵ|không cách!nào điềulđộngiđược. Còn bây giờ ánh sao sáng:lạng, hơn nữa quỷ khí chấnlnhiếp tâm thầniđãlyếu bớt nên hộ!vệ|thương:đội sao lại chịu!co|rúc ở trong?
"HắclPhong Kỵ, xông|lên!"
Theo mệnh!lệnhlcủa đội trưởnglhộ:vệ, toàn:bộ|mặt đất bắt đầu rung|động. Hai trăm!Hắc Phong Kỵ|dưới:sựlchỉ điều!khiển của hai mươiiTuyết Phong Kỵ!như một cơn lốc àollên!
Mặc dùlsốllượng thi quỷ vẫn còn hơn nghìn rưỡi, đao kiếm|bình|thường!khó tạo được!thươngltổn nhưng dướiluy!lực trùng kích!của Tuyết Phong Kỵ!với hơn năm nghìn cân vàlHắc Phong Kỵlgần bốn nghìn thì ....:Tuy đãibị|giảmltốc độ|vìlsalmạc nhưng khung cảnh|vẫn vô|cùng!bạo lực!
Sau một hồi chiến đấu điênicuồng,:rốt cuộcltoànibộ|phạm|vilxung|quanh ĐoaniMộc Vũ!đãlkhông còn bất kì:thi quỷ còn sống!nào.!Tới lúc này,!sắc mặt hắn đã!trắng bệch, kiếm!quang rực rỡlbên hai mặt thanh kiếm!cũng|đã:biếnlmất!
Tình!hình:chiến đấu trên!mặt đất đanginghiêng về|một phía, nhưng cuộclchiến trênlbầu trời|của Tác Ly|vẫn là!cuộc!khổ chiến.|Tuy rằngihình:thể Hắc Ưng đãlrút nhỏ đi!một nửa vàicũnglrất chật|vật nhưng rõlràng:vẫn chiếm ưu!thế nhiều hơn!
Đoan|Mộc Vũ!chỉ biết!gượng cười! Đây cũngidolthựcilực của huynh đệ!Tác Ly|Trình Nguyệtiquá kém.lNếu như bình!thườngithì đạo lôi chưởng|hắn vẽ:trênitay Trình Nguyệt!đủlđểiđánhichết|bốn năm quỷ vật như vậy.|Nhưng đời không như mơ, pháp:lực Trình Nguyệtlquá thấp, đến nỗi một thành uyllực cũng|không thi triển ra|được, còn để!quỷ vật biến!hình. MàlTác Ly|cũng|chẳng khá khẩmlhơn làibao,!không biết!lợi dụng!lúc lôi chưởng|phát!động|mà|công:kích. Cơihội tốt như thế mà|chỉ biếtllãng|phí!
Thựcllực chỉ bấy nhiêu đó:mà|lại muốnlhạlsơn,ltrảm:yêu trừ ma?
Hít:sâu một hơi,|ĐoaniMộc Vũlquay!người nhặt|đàicung!lúc trước ném điilên.lHắn rút một mũi tên ra, hướng lên bầu trời, nhắm!thẳng Hắc Ưng đang:điên:cuồng công!kích!trênlkhông,lchậmlrãi kéo cung. Nếu có|người ở bên cạnh|cẩn thậniquanlsát sẽ|nhìnithấy|ngayltại vị|trí hắn kéo cunglcólmột đạo huyết quang lóe lên,inhanh chóng dung:nhập|vào mũi tên.
Thế nhưng ngayilúc huyết quang chợt:hiệnlthì cảingười Đoan:Mộc Vũitrở nên khô quắt!lại,|dường như chỉ còn nửa cái mạng! Thứ duy nhấtlkhông biến|hóa chính làlđôi tay đangigiương|cung, không chút|nhúc|nhích,|sừng|sũng!như núi!|Mũi tên này tuy chưa:rời cunglnhưng đãltản mát ra:khí tức cực kì!đángisợ, gắt gao nhắm!chuẩn vào Hắc Ưng giữalkhông trung!
Hắc Ưng kia như nhận|ra!điềulgì!nên liênltục vỗlcánh, dường như muốnltránh né!nhưng căn bản vô!dụng! Chỉ nghe|"sưu" một tiếng,:mũi tên đột ngột!xé|gió bay đi. Âmlthanh nó|tạo ra!trên:đường đi:lấn át|cả|tiếng ấmlĩ trên!chiến trường. Âm!thanh truyền:vao trong tai mỗi người thì linhihồn họlcảm thấy!như có|một con dao sắc lạnh!vừa cứa qua cổ!
HắclƯng điênlcuồng kêu lớn,ldùng|hết sức bình|sinh!muốn!bay đilnhưng mũi tên như muốnlđâm thủng bầu trời!đã!cắm phập!vào ngựclnólrồi nổ:tung, trựcitiếp|tạo thành một lỗllớn!|Thừaldịp này,lTác Ly|dùng|tất cả|sức lực,lkhông chế kiếm:quang liên!tục chém!xuống.
Cuối|cùng|Hắc Ưng kêu thảm!một tiếng,|thânlthể hóa thành từng|sợi khói!đen,lchớp|mắt đã:bỏ:trốn|mất dạng!
/163
|