Ngay lúc những tiếng “hưu hưu” xé gió vang lên giữa không trung, rất nhiều cây châm dài màu máu xuất hiện, phô thiên cái địa đâm xuống. Chúng lập tức bao phủ toàn bộ phạm vi hơn trăm trượng xung quanh.
Tuy rằng những cây châm này chỉ dài nửa xích lại vô cùng mỏng manh, nhưng số lượng dày đặc đến mức làm cho người khác sợ hãi mất hết hồn vía.
Sau khi cơn mưa châm rợp trời qua đi, không trung giống như được bao phủ bởi một đám mây đen. Có ít nhất vài trăm con quái vật trên lưng mọc hai cái cánh khổng lồ, nhưng thân thể lại mang hình dáng con người đang gào thét leo tới. Đám quái vật này toàn bộ đều có bộ dáng mặt xanh răng nhọn, vô cùng dữ tợn. Nhưng chỉ cần dựa vào trang phục còn chưa rách nát hoàn toàn trên người chúng thì có thể nhận ra đây là một phần dân cư đã mất tích của trấn Hồi Long!
"Đám huyết nô này giao cho ta. Ngươi giúp ta phòng ngự đi!"
Đoan Mộc Vũ trầm giọng quát lên rồi tức khắc lao vọt ra ngoài, cùng lúc đó Hổ Cốt Cung đã bắn ra. Dây cung bật lên ba tiếng vang dội, mười lăm mũi tên nhẹ làm từ Chuẩn Mộc đã phá không bay ra. Với kỹ thuật bách phát bách trúng của Đoan Mộc Vũ, tức thì mười lăm huyết nô trên không trung lập tức rớt xuống.
Nhưng số lượng huyết nô lại đông tới vài trăm. Lúc chúng thấy Đoan Mộc Vũ xuất hiện liền cười “hách hách” quái dị. Từ trong miệng chúng tiếp tục phun ra những cây châm màu máu, bao phủ toàn bộ phạm vi mười trượng xung quanh Đoan Mộc Vũ, cho dù làm cách nào, hắn cũng trốn không thoát .
Nhưng đúng lúc đó có một âm thanh réo rắt vang lên, không khí xung quanh thân thể Đoan Mộc Vũ bỗng nhiên trở nên lạnh buốt. Ngay sau đó, ba lá chắn bằng băng cực lớn cao một trượng hiện ra từ trong hư vô. Chúng không ngừng xoay tròn, chặn đứng toàn bộ số châm bắn tới.
Đó chắc chắn là pháp thuật hệ băng do cô gái áo đỏ xuất ra.
Nhân cơ hội đó, Đoan Mộc Vũ gấp rút kéo cung. Hắn dùng tốc độ nhanh như chớp, liên tiếp bắn ra từng mũi tên nhẹ bằng Chuẩn Mộc vào giữa không trung không ngừng nghỉ. Chỉ một người bắn cung mà muốn tạo ra cảnh tượng mưa tên rợp trời thì phải dùng tốc độ khiến người khác không thể nhìn rõ tay kéo cung bắn rồi lắp tên, chỉ nghe được tiếng mũi tên xé gió "hưu hưu hưu"!
Cho đến khi Đoan Mộc Vũ bắn hết một trăm mũi tên nhẹ bằng Chuẩn Mộc thì thời gian mới chỉ trôi qua được mười mấy hơi thở. Giữa không trung, mấy trăm huyết nô giờ chỉ còn lại một nửa.
Tuy nhiên trong khoảng thời gian đó, đám huyết nô cũng đã tấn công bằng những cây châm dài màu máu ba lượt. Ba tấm lá chắn bằng băng cực lớn bảo vệ quanh thân thể Đoan Mộc Vũ không thể nào chống đỡ được nữa, lập tức vỡ vụn.
Rất may cho hai người Đoan Mộc Vũ là đám huyết nô này chắc chắn vừa mới được tạo ra nên chúng chỉ có khả năng phun ra bốn lượt châm. Lúc này, số huyết nô còn sống sót đều bổ nhào xuống mặt đất, vây kín xung quanh Đoan Mộc Vũ.
Trước tình huống như vậy, hắn vẫn bình tĩnh như thường. Nhanh chóng lùi về phía sau né tránh, Đoan Mộc Vũ vừa dùng loại tên nặng làm từ Chuẩn Mộc bắn ra liên tục. Số tên nặng này khác với số tên nhẹ lúc trước, tuy không thể bắn ra nhiều mũi tên cùng một lúc nhưng uy lực lại mạnh hơn rất nhiều. Một mũi tên nặng ít nhất có thể xuyên thủng bốn năm huyết nô, hơn nữa lúc này chúng lại đang ở trên mặt đất nên sức sát thương càng rõ rệt hơn!
Đoan Mộc Vũ vừa đánh vừa lui còn cô gái áo đỏ từ đầu tới giờ vẫn nấp ở một nơi, không hề ra tay. Kinh nghiệm chiến đấu của nàng cũng cực kỳ phong phú, không cần hỏi vẫn có thể đoán được ý đồ của Đoan Mộc Vũ. Bởi vì mấy con huyết nô này chẳng qua chỉ là một đám lính quèn, Dạ Huyết Yêu Bức mới là kẻ khó đối phó nhất. Pháp lực hiện giờ của nàng không nhiều cho lắm nên không thể lãng phí số pháp lực quý giá đó để đấu với đám huyết nô này.
Lúc này, Đoan Mộc Vũ đã bắn sạch hai mươi mũi tên nặng bằng Chuẩn Mộc. Số huyết nô còn sót chưa đầy năm mươi con. Nhưng ngay lúc đó hắn lại thu hồi Hổ Cốt Cung, rút hàn thiết chủy thủ ra rồi lao tới. Sở dĩ hắn làm như vậy bởi vì mười lăm mũi Thiết Mộc Hổ Nha Tiễn đã gia cường Tật Phong Thuật sau lưng hắn không thể nào phí một cách vô ích được.
Mặc dầu Đoan Mộc Vũ chuyên sử dụng cung tên, nhưng không có nghĩa phương thức công kích khác của hắn không có hiệu quả. Nắm chặt hàn thiết chủy thủ trong tay, Đoan Mộc Vũ di chuyển theo một loại bộ pháp kỳ dị không khác gì một bóng ma, lao vào giữa đám huyết nô. Những nơi hắn lướt qua máu phun ra như mưa, khí lạnh lan tràn. Đám huyết nô cực kỳ hung ác nhưng không một con nào có thể địch lại hắn.
Đến khi con huyết nô cuối cùng ngã xuống đất, Đoan Mộc Vũ cũng đã rất mệt. Từ khi bắt đầu ra tay cho đến giờ, thời gian nửa chén trà nhỏ vẫn chưa trôi qua hết. Việc hắn một mình đánh chết mấy trăm huyết nô này đối với người ngoài thực sự là chuyện vô cùng khó tin.
Nhưng đúng vào lúc này, Đoan Mộc Vũ còn chưa thở xong một hơi thì hàng loạt âm thanh như tiếng cú kêu bỗng vang lên từ một nơi nào đó trên sườn núi phía sau trấn Hồi Long. Âm thanh này hết sức chói tai, xuyên thẳng vào trong đầu gây ra cảm giác cực kỳ khó chịu.
Đáng sợ hơn nữa chính là âm thanh này lại không khác gì một cơn lốc. Nó như thực chất, xoáy thành vòng tròn, tàn phá khắp nơi. Những nơi nó đi qua, nhà cửa của dân chúng nối tiếp nhau tốc mái lên, bốn phía xung quanh đều trở thành một đống hỗn độn. Về phần Đoan Mộc Vũ, chính là người đầu tiên bị quăng ra bên ngoài hơn mười trượng rồi bị nội thương không nhẹ. Còn chỗ ẩn núp của cô gái áo đỏ cũng bị phá tan tành. Bởi vậy có thể thấy được, âm thanh này kinh khủng đến cỡ nào!
Cùng lúc âm thanh đó đang tàn phá bừa bãi thì một bóng đen khổng lồ đã cắt ngang bầu trời, mang theo uy áp vô tận lao thẳng tới Đoan Mộc Vũ. Tốc độ di chuyển của bóng đen này nhanh tới chóng mặt, khó có thể tưởng tượng ra được. Chỉ trong nháy mắt là nó có thể quắp được Đoan Mộc Vũ đang co ro tê liệt.
"Yêu nghiệt, hãy nhận lấy cái chết!"
Cô gái áo đỏ đã chuẩn bị sẵn từ lâu liền hét một tiếng thanh thúy rồi nhảy vọt lên từ trong đống đổ nát mà tấn công. Một vệt kiếm trắng như tuyết hiện ra giữa không trung, chặn đứng đường tiến về phía trước của bóng đen nọ.
Kiếm quang trắng như tuyết đột nhiên biến đổi giữa tiếng gào rú của kiếm khí. Kiếm chiêu biến đổi: dùng phương thức trực tiếp nhất, điên cuồng nhất chém ba nhát liên tiếp. Ba nhát chém giống như ba đợt sóng lớn, đợt sau nhanh hơn cao hơn đợt trước. Đến khi nhát kiếm cuối cùng chém xuống, toàn bộ không trung đều đã bị kiếm quang bao phủ. Uy lực mạnh mẽ tới mức chỉ cần dư chấn của nó đã có thể san bằng trấn Hồi.
Kiếm chiêu đến mức độ đó bóng đen kia sao né tránh được. Ngay lập tức nó bị ba vệt kiếm kia chém thẳng vào người. Chỉ nghe thấy tiếng kêu thảm thiết xuyên thấu mây xanh vang lên, máu đen phun ra khắp nơi giống như trời đang trút xuống một cơn mưa máu đen ngòm. Trong nháy mắt bóng đen đó đã bị trọng thương, sau đó bay vụt ra xa vài trăm trượng rồi hóa thành một bầy dơi màu máu che kín bầu trời, bay loạn khắp nơi. Mặc dù kiếm quang kia xé gió chém tới, tiêu diệt hơn phân nửa đám dơi đó nhưng chân thân của bóng đen vẫn tránh được.
Ba cú chém liên tiếp bằng kiếm quang này chính là Ngự Kiếm Thuật vô cùng bá đạo. Chẳng qua, sau khi cô gái áo đỏ thi triển Ngự Kiếm Thuật này thì pháp lực trong cơ thể đã không còn đủ để tiếp tục khống chế thêm lần nữa, nếu không bóng đen kia chết chắc. Cho nên nàng không truy kích, đành phải thu hồi thanh kiếm rồi bảo vệ Đoan Mộc Vũ.
"Hắc hắc hắc! Ta còn tưởng có cao thủ nào tới, hóa ra chỉ là một đám miệng hùm gan sứa. Bắt hai người các ngươi lại rồi luyện thành huyết nô còn hơn xa ba trăm người phàm!"
Giữa không trung, giọng nói chói tai kia lại tiếp tục vang lên. Ngay sau đó, tiếng gió “vù vù” vừa mới lọt vào tai, đã thấy bóng đen khổng lồ xuất hiện trở lại. Rõ ràng là một con dơi đen quái dị khổng lồ, vô cùng ghớm ghiếc. Đôi mắt nó đỏ ngầu như máu, chính là Dạ Huyết Yêu Bức có cấp bậc Xích Mục. Thực lực ngang ngửa với con yêu xà mà bọn bọ đã từng được chạm chán trong dòng sông lớn ngày trước.
Vừa mới dứt lời, Dạ Huyết Yêu Bức vỗ nhẹ hai cánh. Trong tiếng gió gào rít, liên tiếp mười hai lưỡi đao gió dài hơn một thước đã cắt xé không gian bay tới. Mười hai lưỡi đao gió này lợi hại hơn vô số lần so với những cây châm màu máu mà đám huyết nô phun ra lúc trước.
Hơi thở sắc bén bao phủ toàn bộ chiến trường!
Tuy rằng những cây châm này chỉ dài nửa xích lại vô cùng mỏng manh, nhưng số lượng dày đặc đến mức làm cho người khác sợ hãi mất hết hồn vía.
Sau khi cơn mưa châm rợp trời qua đi, không trung giống như được bao phủ bởi một đám mây đen. Có ít nhất vài trăm con quái vật trên lưng mọc hai cái cánh khổng lồ, nhưng thân thể lại mang hình dáng con người đang gào thét leo tới. Đám quái vật này toàn bộ đều có bộ dáng mặt xanh răng nhọn, vô cùng dữ tợn. Nhưng chỉ cần dựa vào trang phục còn chưa rách nát hoàn toàn trên người chúng thì có thể nhận ra đây là một phần dân cư đã mất tích của trấn Hồi Long!
"Đám huyết nô này giao cho ta. Ngươi giúp ta phòng ngự đi!"
Đoan Mộc Vũ trầm giọng quát lên rồi tức khắc lao vọt ra ngoài, cùng lúc đó Hổ Cốt Cung đã bắn ra. Dây cung bật lên ba tiếng vang dội, mười lăm mũi tên nhẹ làm từ Chuẩn Mộc đã phá không bay ra. Với kỹ thuật bách phát bách trúng của Đoan Mộc Vũ, tức thì mười lăm huyết nô trên không trung lập tức rớt xuống.
Nhưng số lượng huyết nô lại đông tới vài trăm. Lúc chúng thấy Đoan Mộc Vũ xuất hiện liền cười “hách hách” quái dị. Từ trong miệng chúng tiếp tục phun ra những cây châm màu máu, bao phủ toàn bộ phạm vi mười trượng xung quanh Đoan Mộc Vũ, cho dù làm cách nào, hắn cũng trốn không thoát .
Nhưng đúng lúc đó có một âm thanh réo rắt vang lên, không khí xung quanh thân thể Đoan Mộc Vũ bỗng nhiên trở nên lạnh buốt. Ngay sau đó, ba lá chắn bằng băng cực lớn cao một trượng hiện ra từ trong hư vô. Chúng không ngừng xoay tròn, chặn đứng toàn bộ số châm bắn tới.
Đó chắc chắn là pháp thuật hệ băng do cô gái áo đỏ xuất ra.
Nhân cơ hội đó, Đoan Mộc Vũ gấp rút kéo cung. Hắn dùng tốc độ nhanh như chớp, liên tiếp bắn ra từng mũi tên nhẹ bằng Chuẩn Mộc vào giữa không trung không ngừng nghỉ. Chỉ một người bắn cung mà muốn tạo ra cảnh tượng mưa tên rợp trời thì phải dùng tốc độ khiến người khác không thể nhìn rõ tay kéo cung bắn rồi lắp tên, chỉ nghe được tiếng mũi tên xé gió "hưu hưu hưu"!
Cho đến khi Đoan Mộc Vũ bắn hết một trăm mũi tên nhẹ bằng Chuẩn Mộc thì thời gian mới chỉ trôi qua được mười mấy hơi thở. Giữa không trung, mấy trăm huyết nô giờ chỉ còn lại một nửa.
Tuy nhiên trong khoảng thời gian đó, đám huyết nô cũng đã tấn công bằng những cây châm dài màu máu ba lượt. Ba tấm lá chắn bằng băng cực lớn bảo vệ quanh thân thể Đoan Mộc Vũ không thể nào chống đỡ được nữa, lập tức vỡ vụn.
Rất may cho hai người Đoan Mộc Vũ là đám huyết nô này chắc chắn vừa mới được tạo ra nên chúng chỉ có khả năng phun ra bốn lượt châm. Lúc này, số huyết nô còn sống sót đều bổ nhào xuống mặt đất, vây kín xung quanh Đoan Mộc Vũ.
Trước tình huống như vậy, hắn vẫn bình tĩnh như thường. Nhanh chóng lùi về phía sau né tránh, Đoan Mộc Vũ vừa dùng loại tên nặng làm từ Chuẩn Mộc bắn ra liên tục. Số tên nặng này khác với số tên nhẹ lúc trước, tuy không thể bắn ra nhiều mũi tên cùng một lúc nhưng uy lực lại mạnh hơn rất nhiều. Một mũi tên nặng ít nhất có thể xuyên thủng bốn năm huyết nô, hơn nữa lúc này chúng lại đang ở trên mặt đất nên sức sát thương càng rõ rệt hơn!
Đoan Mộc Vũ vừa đánh vừa lui còn cô gái áo đỏ từ đầu tới giờ vẫn nấp ở một nơi, không hề ra tay. Kinh nghiệm chiến đấu của nàng cũng cực kỳ phong phú, không cần hỏi vẫn có thể đoán được ý đồ của Đoan Mộc Vũ. Bởi vì mấy con huyết nô này chẳng qua chỉ là một đám lính quèn, Dạ Huyết Yêu Bức mới là kẻ khó đối phó nhất. Pháp lực hiện giờ của nàng không nhiều cho lắm nên không thể lãng phí số pháp lực quý giá đó để đấu với đám huyết nô này.
Lúc này, Đoan Mộc Vũ đã bắn sạch hai mươi mũi tên nặng bằng Chuẩn Mộc. Số huyết nô còn sót chưa đầy năm mươi con. Nhưng ngay lúc đó hắn lại thu hồi Hổ Cốt Cung, rút hàn thiết chủy thủ ra rồi lao tới. Sở dĩ hắn làm như vậy bởi vì mười lăm mũi Thiết Mộc Hổ Nha Tiễn đã gia cường Tật Phong Thuật sau lưng hắn không thể nào phí một cách vô ích được.
Mặc dầu Đoan Mộc Vũ chuyên sử dụng cung tên, nhưng không có nghĩa phương thức công kích khác của hắn không có hiệu quả. Nắm chặt hàn thiết chủy thủ trong tay, Đoan Mộc Vũ di chuyển theo một loại bộ pháp kỳ dị không khác gì một bóng ma, lao vào giữa đám huyết nô. Những nơi hắn lướt qua máu phun ra như mưa, khí lạnh lan tràn. Đám huyết nô cực kỳ hung ác nhưng không một con nào có thể địch lại hắn.
Đến khi con huyết nô cuối cùng ngã xuống đất, Đoan Mộc Vũ cũng đã rất mệt. Từ khi bắt đầu ra tay cho đến giờ, thời gian nửa chén trà nhỏ vẫn chưa trôi qua hết. Việc hắn một mình đánh chết mấy trăm huyết nô này đối với người ngoài thực sự là chuyện vô cùng khó tin.
Nhưng đúng vào lúc này, Đoan Mộc Vũ còn chưa thở xong một hơi thì hàng loạt âm thanh như tiếng cú kêu bỗng vang lên từ một nơi nào đó trên sườn núi phía sau trấn Hồi Long. Âm thanh này hết sức chói tai, xuyên thẳng vào trong đầu gây ra cảm giác cực kỳ khó chịu.
Đáng sợ hơn nữa chính là âm thanh này lại không khác gì một cơn lốc. Nó như thực chất, xoáy thành vòng tròn, tàn phá khắp nơi. Những nơi nó đi qua, nhà cửa của dân chúng nối tiếp nhau tốc mái lên, bốn phía xung quanh đều trở thành một đống hỗn độn. Về phần Đoan Mộc Vũ, chính là người đầu tiên bị quăng ra bên ngoài hơn mười trượng rồi bị nội thương không nhẹ. Còn chỗ ẩn núp của cô gái áo đỏ cũng bị phá tan tành. Bởi vậy có thể thấy được, âm thanh này kinh khủng đến cỡ nào!
Cùng lúc âm thanh đó đang tàn phá bừa bãi thì một bóng đen khổng lồ đã cắt ngang bầu trời, mang theo uy áp vô tận lao thẳng tới Đoan Mộc Vũ. Tốc độ di chuyển của bóng đen này nhanh tới chóng mặt, khó có thể tưởng tượng ra được. Chỉ trong nháy mắt là nó có thể quắp được Đoan Mộc Vũ đang co ro tê liệt.
"Yêu nghiệt, hãy nhận lấy cái chết!"
Cô gái áo đỏ đã chuẩn bị sẵn từ lâu liền hét một tiếng thanh thúy rồi nhảy vọt lên từ trong đống đổ nát mà tấn công. Một vệt kiếm trắng như tuyết hiện ra giữa không trung, chặn đứng đường tiến về phía trước của bóng đen nọ.
Kiếm quang trắng như tuyết đột nhiên biến đổi giữa tiếng gào rú của kiếm khí. Kiếm chiêu biến đổi: dùng phương thức trực tiếp nhất, điên cuồng nhất chém ba nhát liên tiếp. Ba nhát chém giống như ba đợt sóng lớn, đợt sau nhanh hơn cao hơn đợt trước. Đến khi nhát kiếm cuối cùng chém xuống, toàn bộ không trung đều đã bị kiếm quang bao phủ. Uy lực mạnh mẽ tới mức chỉ cần dư chấn của nó đã có thể san bằng trấn Hồi.
Kiếm chiêu đến mức độ đó bóng đen kia sao né tránh được. Ngay lập tức nó bị ba vệt kiếm kia chém thẳng vào người. Chỉ nghe thấy tiếng kêu thảm thiết xuyên thấu mây xanh vang lên, máu đen phun ra khắp nơi giống như trời đang trút xuống một cơn mưa máu đen ngòm. Trong nháy mắt bóng đen đó đã bị trọng thương, sau đó bay vụt ra xa vài trăm trượng rồi hóa thành một bầy dơi màu máu che kín bầu trời, bay loạn khắp nơi. Mặc dù kiếm quang kia xé gió chém tới, tiêu diệt hơn phân nửa đám dơi đó nhưng chân thân của bóng đen vẫn tránh được.
Ba cú chém liên tiếp bằng kiếm quang này chính là Ngự Kiếm Thuật vô cùng bá đạo. Chẳng qua, sau khi cô gái áo đỏ thi triển Ngự Kiếm Thuật này thì pháp lực trong cơ thể đã không còn đủ để tiếp tục khống chế thêm lần nữa, nếu không bóng đen kia chết chắc. Cho nên nàng không truy kích, đành phải thu hồi thanh kiếm rồi bảo vệ Đoan Mộc Vũ.
"Hắc hắc hắc! Ta còn tưởng có cao thủ nào tới, hóa ra chỉ là một đám miệng hùm gan sứa. Bắt hai người các ngươi lại rồi luyện thành huyết nô còn hơn xa ba trăm người phàm!"
Giữa không trung, giọng nói chói tai kia lại tiếp tục vang lên. Ngay sau đó, tiếng gió “vù vù” vừa mới lọt vào tai, đã thấy bóng đen khổng lồ xuất hiện trở lại. Rõ ràng là một con dơi đen quái dị khổng lồ, vô cùng ghớm ghiếc. Đôi mắt nó đỏ ngầu như máu, chính là Dạ Huyết Yêu Bức có cấp bậc Xích Mục. Thực lực ngang ngửa với con yêu xà mà bọn bọ đã từng được chạm chán trong dòng sông lớn ngày trước.
Vừa mới dứt lời, Dạ Huyết Yêu Bức vỗ nhẹ hai cánh. Trong tiếng gió gào rít, liên tiếp mười hai lưỡi đao gió dài hơn một thước đã cắt xé không gian bay tới. Mười hai lưỡi đao gió này lợi hại hơn vô số lần so với những cây châm màu máu mà đám huyết nô phun ra lúc trước.
Hơi thở sắc bén bao phủ toàn bộ chiến trường!
/163
|