Chưởng Kiếm Quái Cơ thấy Thạch Kiếm trầm tư suy nghĩ, mỉm cười nói:
- Thiếu hiệp bất tất phải dày công suy nghĩ, lão bà bảo đảm đoán suốt đời vẫn không ra.
Thạch Kiếm cười đau khổ, run run đôi vai.
Chưởng Kiếm Quái Cơ bỗng nhiên hỏi:
- Đúng rồi, ta còn chưa hỏi thiếu hiệp đến đây với mục đích gì? Câu nói này thức tỉnh Thạch Kiếm, chàng mỉm cười vỗ vào cẩm nang trong người nói:
- Tại hạ mang Bát Bảo đến đây giao cho tám vị tiền bối đây.
Chàng liếc nhìn Quỷ Cốc khom người hành lễ nói:
- Mong lão tiền bối cho phép tại hạ xuống cốc.
Chưởng Kiếm Quái Cơ mỉm cười nói:
- Điều này đương nhiên là được rồi, tám lão già kia đang đợi có ngày hôm nay, đều cũng nhờ ngươi tài giỏi thu Chương Bát Bảo.
Thạch Kiếm đa tạ.
Chưởng Kiếm Quái Cơ liền thi triển khinh công lướt đi.
Thạch Kiếm cũng thi triển thân pháp đuổi theo sau lưng bà lão.
Thân pháp của Chưởng Kiếm Quái Cơ thật kinh người, tung người phóng một cái đã đến miệng cốc, bà xoay lại nói với Thạch Kiếm:
- Xuống dưới thôi! Vừa nói, thân hình bà ta như một con yến bổ thẳng xuống đáy cốc.
Thạch Kiếm khẽ vận khí, chân điểm nhẹ trên mặt đất, thân hình là là lướt theo bà ta xuống cốc.
Chưởng Kiếm Quái Cơ vừa xuống đến cốc liền cất giọng gọi to:
- Các lão già ơi! Việc vui đã đến rồi.
Thạch Kiếm xuống đến cốc, chỉ thấy tám vị lão tiền bối vẫn lõa lồ, nhắm mắt ngồi xếp bằng, chính giữa đặt một cái lư to, cao bảy thước, bụng lư to tròn như một cái trống, giống hệt như Càn Khôn Dung Bảo Lư ở Thủy Tiên Trì.
Chàng cảm thấy kỳ lạ, quay lại nhìn Chưởng Kiếm Quái Cơ.
Chưởng Kiếm Quái Cơ hiểu ý bèn nói nhỏ:
- Cái lư to đó chính là Càn Khôn Dung Bảo Lư đấy, cái lư mà thiếu hiệp thấy ở Thủy Tiên Trì là đồ giả, do Tiên nhi đặt để đùa với những kẻ tham lam thôi.
Thạch Kiếm vỡ lẽ ra, đến trước mặt Bát Tuyệt hành lễ nói:
- Tám vị lão tiền bối, sau mấy năm xa cách tiểu bối đã tìm thấy Bát Bảo, mong các vị thu lại.
Bỗng nhiên tám vị lão tiền bối mở mắt ra, chiếu luồng tinh quang hỏi:
- Thiếu hiệp đã hoàn thành nhiệm vụ rồi sao? Thạch Kiếm đáp:
- Vâng, tại hạ đã hoàn thành nhiệm vụ rồi.
Dứt lời chàng liền lấy tám món bảo khí ra.
Tám vị lão nhân lần lượt cầm món bảo khí của mình lên, ngắm nghía, vẻ mặt vui mừng khôn xiết.
Chưởng Kiếm Quái Cơ lên tiếng hỏi:
- Này các lão già, bảo vật các vị đã tìm lại được rồi, hãy làm ơn để ta xuất giang hồ đi.
Từ Nguyên Bình, cầm Lục Tình Kiếm trên tay ngẩng đầu nói:
- Không được! Cát Trường Sanh cũng phụ họa theo:
- Đúng đấy! Lão bà còn có nhiệm vụ nữa mà.
Chưởng Kiếm Quái Cơ giận dữ nói:
- Không được cũng phải được, ta muốn đi thì các vị cũng không làm gì được ta đâu.
Bỗng nhiên Tống Thanh Sơn nói:
- Được rồi, bà muốn đi thì cứ đi, huynh đệ chúng ta không cản đâu, nhưng mà tiếng tăm của bà sẽ tan theo dòng nước đấy.
Chưởng Kiếm Quái Cơ nhụt chí nói:
- Hừ, già mà vẫn chưa chết, lão nên biết là ta chưa nuốt lời bao giờ.
Thạch Kiếm thấy các vị tiền bối cười nói dí dỏm nhưng rất coi trọng chữ tín. Thầm nghĩ các vị tiền bối làm mọi người kính nể là ở điểm này.
Bỗng nghe Chưởng Kiếm Quái Cơ than rằng:
- Các vị không để ta ra ngoài, ta quả thật ăn ngủ không yên.
Lạc Nhất Phong hỏi dồn:
- Tại sao không yên? Chưởng Kiếm Quái Cơ chau mày:
- Phái Thiên Ngoại tung hoành võ lâm, các vị là hào kiệt võ lâm mà nhẫn tâm để bọn dị tộc thâu tóm võ lâm như thế sao? Thượng Quan Linh ngạc nhiên hỏi:
- Có chuyện như thế sao? Quái Cơ hừ một tiếng lạnh lùng nói:
- Lẽ nào ta lại gạt các ngươi.
Hoàng Phủ Duy đặt Thánh Nữ Kiếm xuống hỏi:
- Như vậy chúng ta làm sao bây giờ? Bạch Như Vân lên tiếng nói:
- Chúng ta đều là người ẩn dật, giờ xen vào chuyện giang hồ e là không ổn...
Quái Cơ lên tiếng nói:
- Các vị quy ẩn nhưng ta thì không mà.
Phương Lập Thanh cười hì hì nói:
- Bà không quy ẩn nhưng đánh cuộc thua anh em chúng ta, thì cũng phải ngoan ngoãn theo chúng ta chứ.
Chưởng Kiếm Quái Cơ giận dỗi nói:
- Nhưng ta đâu phải bán thân cho các vị.
Từ Nguyên Bình chậm rãi nói:
- Cũng gần như là thế.
Quái Cơ tức giận vô cùng, bà chớp chớp mắt, Chương lâu mới trấn tĩnh, cuối cùng mới lên tiếng hỏi:
- Vậy bây giờ các vị tính sao? Tống Thanh Sơn chỉ Thạch Kiếm nói:
- Người thích hợp để đi quét sạch quỷ ma là thiếu hiệp này.
Quái Cơ tròn mắt nói:
- Là thiếu hiệp này sao, hắn chỉ là một đứa trẻ.
Từ Nguyên Bình nói:
- Bà đừng xem thường gã, nếu không phải kinh nghiệm kém cỏi thì ngoài cửa cốc bà đã thua gã rồi.
Lời nói của lão làm Thạch Kiếm thất kinh, vừa rồi gã đấu với Chưởng Kiếm Quái Cơ ngoài Quỷ Cốc trong này lại thấy rõ ràng như thế, quả thật như là thần tiên mà.
Thượng Quan Linh đề nghị:
- Chư huynh, Thiên Ngoại Phái cũng không phải tầm thường, chúng ta cần giúp đỡ hắn mới được.
Lạc Nhất Phong hỏi:
- Vậy chúng ta phải làm sao? Thượng Quan Linh lại nói tiếp:
- Chúng ta sắp sửa luyện thành Thoát Thai Hoán Cốt và sắp tới sẽ tu luyện Kim Cương Bất Hoại Thể, vì thế không cần binh khí nữa, vũ khí đối với chúng ta cũng vô dụng chi bằng hãy dùng Càn Khôn Dung Bảo Lư này cùng với Bát Bảo luyện thành một thanh Phi Kiếm để sau này dùng Phi Kiếm sát địch diệt quần ma.
Lạc Nhất Phong tán thành nói:
- Ý kiến của Thượng Quan huynh rất hay, chúng ta hãy truyền Bát Bảo Kiếm Pháp mà chúng ta đã nghiên cứu mấy chục năm nay cho gã không phải là rất hay sao? Mọi người tán thành ngay.
Chưởng Kiếm Quái Cơ cũng vỗ tay cười to nói:
- Các vị đã có ý này thì lão bà cũng sẽ đem tuyệt chiêu mà lão bà nghiên cứu để đối phó với độc chiêu của Hồng Mao Đảo Chủ truyền cho gã.
Từ Nguyên Bình Cười nói:
- Như vậy đúng là một công hai việc, không những thay bà rửa hận nửa chiêu hai mươi năm trước, bà cũng an tâm lưu lại Quỷ Cốc này.
Quái Cơ hờn dỗi nói:
- Các vị đều đã luyện thành kỳ công Thoát Thai Hoán Cốt còn lại mỗi mình ta trơ trọi nơi đây. Quả là vô nhân đạo.
Tám vị lão nhân nhìn nhau cười to.
Tống Thanh Sơn nói:
- Các huynh đệ chúng ta bắt đầu truyền Bát Bảo Kiếm Pháp cho gã, ai truyền trước đây? Thượng Quan Linh nói:
- Đương nhiên là Từ huynh truyền trước rồi.
Từ Nguyên Bình đứng dậy nói:
- Chiêu này của ta là Mỹ Nhân Can Qua.
Nói xong dùng thanh Lục Tình kiếm đâm thẳng tới, phút chốc tạo thành muôn vàn kiếm ảnh đâm tới các đại huyệt quan trọng của đối phương, làm đối phương không thể phòng thủ nỗi, chiêu này vô cùng lợi hại.
Từ Nguyên Bình thu kiếm lại mỉm cười hỏi Thạch Kiếm:
- Thiếu hiệp đã xem kỹ chưa? Thạch Kiếm vốn tư chất thông minh, bèn theo đó mà học. Từ Nguyên Bình đứng bên chỉ giáo, một lát sau Từ Nguyên Bình cất lời khen:
- Quả nhiên là hiếm có.
Vừa dứt lời liền quay sang Lạc Nhất Phương nói:
- Giờ tới lượt Lạc huynh rồi đấy! Lạc Nhất Phong nói to:
- Chiêu này là Vô Phong Khởi Lăng.
Thạch Kiếm mất nửa canh giờ đã múa thành thục chiêu thứ hai này.
Tiếp theo là chiêu Thiên Lao Địa Viễn của Tống Thanh Sơn lão tiền bối. Chiêu Tuyết Hoa Phiêu Linh của Bạch Như Vân, chiêu Sa Mạc Tô Phong của Cát Trường Sanh, chiêu Đơn Đao Trực Nhập của Hoàng Phủ Duy, chiêu Kiếm Ảnh Huyết Quang của Phương Lập Thanh và cuối cùng là chiêu Vạn Lưu Quy Tông của Thượng Quan Linh.
Mất nửa ngày Thạch Kiếm mới luyện xong bộ Bát Bảo Kiếm Pháp này. Từ Nguyên Bình thấy chàng đã thành thục tám chiêu liền nói:
- Như vậy là được rồi, chỉ còn thiếu hỏa hầu thôi.
Rồi quay sang Chưởng Kiếm Quái Cơ nói:
- Pho Bát Bảo Kiếm Pháp đã truyền xong rồi, chúng ta phải vào thạch động dùng Tinh, Khí, Thần của bảo vật để phục hồi nguyên hình xưa, sau khi nghe tiếng gầm to thì hãy vào trong lấy Bát Bảo ra, sau đó hãy phong tỏa cửa động, và suốt đời bà phải canh giữ ngoài cửa động cho anh em chúng tôi.
Chưởng Kiếm Quái Cơ đành phải nói:
- Được thôi! Từ Nguyên Binh mang Bát Bảo vào trong thạch động, bảy vị còn lại theo sau.
Một lúc sau tiếng gầm vang to từ thạch động ra, Thạch Kiếm hỏi:
- Tám vị tiền bối đã khôi phục nguyên hình rồi sao? Chưởng Kiếm Quái Cơ gật đầu.
Sau tiếng gầm, Quái Cơ vào trong ôm Bát Bảo đi ra.
Bà đem Bát Bảo bỏ vào trong Càn Khôn Dung Bảo Lư, rồi đến trước cửa động song chưởng đẩy nhẹ ra, phút chốc từng mảnh đá ào ào đổ xuống, cửa động dần bịt kín, không còn một khe hở nào.
Thạch Kiếm ngạc nhiên hỏi:
- Tám vị lão tiền bối đâu rồi? Quái Cơ chậm rãi nói:
- Họ đã đạt đến đỉnh cao của võ học, tu luyện thành Kim Cương Bất Hoại Chi Thể.
Thạch Kiếm kinh ngạc nói:
- Có thể như thế sao? Quái Cơ bực bội nói:
- Lẽ nào ta gạt ngươi.
Thạch Kiếm nhìn vào thạch động, nửa kinh ngạc, nửa như vui mừng.
Quái Cơ nói:
- Đừng có mà ở đó ngẩn người ra, thiếu hiệp còn có nhiều chuyện phải làm nữa đấy.
Thạch Kiếm quay người lai, Chưởng Kiếm Quái Cơ chỉ vào Càn Khôn Dung Bảo Lư nói:
- Ba ngày sau Bát Bảo trong lò này sẽ tan ra thành một thanh Phi Kiếm dài ba tấc, đến lúc đó thì thiếu hiệp có thể dùng nó để quét sạch tà ma trừ họa cho võ lâm rồi.
Thạch Kiếm hào khí cao ngất trời cao giọng nói:
- Tại hạ thề quét sạch tà ma, bình định võ lâm Trung Nguyên.
Quái Cơ nói:
- Như thế mới là bản sắc của nam tử hán đại trượng phu.
Nói xong bà nghiêm túc nói:
- Đến đây ta truyền chiêu pháp phá địch cho thiếu hiệp.
Thạch Kiếm nghiêm túc tập trung tinh thần theo dõi.
Chưởng Kiếm Quái Cơ lại tiếp:
- Hồng Mao Đảo Chủ đánh với ngươi nếu thi triển chiêu Viên Mao Trích Vân...
Nói đến đây bà thi triển khinh công tung người lên cao, giơ cánh tay ra như muốn hái mây trên không vậy.
Quái Cơ nói:
- Thì ngươi hãy dùng kiếm pháp thi triển chiêu Hiên Viên Hùng Phong để phá.
Thân hình bà tựa như Thái Sơn hoành ngang bốc cao lên, muôn vàn nhân ảnh bao trùm không trung, trời trong xanh như có tiếng sét nổi lên.
Thạch Kiếm chăm chú nhìn, thầm thán phục.
Thân hình Quái Cơ nhẹ nhàng đáp xuống, mỉm cười hỏi:
- Thiếu hiệp xem kỹ chưa? Thạch Kiếm chắp tay nói:
- Đa tạ tiền bối, tại hạ sẽ gắng thử xem.
Nói xong vận khí tung người lên múa như đúc pho Hiên Viên Hùng Phong, trông chẳng khác như Quái Cơ chút nào.
Quái Cơ cười nói:
- Thiếu hiệp quả là đóa kỳ hoa của võ lâm trong một trăm năm nay.
Thạch Kiếm nói:
- Tiền bối quá khen đấy.
Quái Cơ nói:
- Trong ba ngày, thiếu hiệp phải luyện cho thành thục, sau ba ngày thiếu hiệp có thể mang Phi Kiếm ra ngoài trừ họa cho võ lâm rồi đó.
Thời gian qua nhanh như gió thoảng, sau ba ngày Thạch Kiếm đã luyện thành thục pho Bát Bảo Kiếm Pháp và chiêu Hiên Viên Hùng Phong.
Chưởng Kiếm Quái Cơ mừng rỡ nói:
- Ba ngày đã qua rồi, ta phải khai Lư lấy kiếm rồi đây.
Thạch Kiếm Chương hộp theo dõi, chỉ thấy Quái Cơ mở nắp Lư lên thì một luồng hào quang phát ra chói lọi.
Chàng nhìn kỹ thì thấy trên tay Quái Cơ là một thanh kiếm dài ba tấc.
Chưởng Kiếm Quái Cơ trao thanh đoản kiếm cho chàng rồi nói:
- Thanh kiếm này gọi là Bát Bảo Phi Kiếm.
Thạch Kiếm đưa hai tay nhận lấy thanh đoản kiếm.
Quái Cơ dạy cách dùng cho chàng rồi nói:
- Thiếu hiếp thử dùng xem sao? Thạch Kiếm vận chân khí, Bát Bảo Phi Kiếm từ từ bay lên, lướt thẳng ra ngoài một trượng tỏa ra hào quang lấp lánh. Tiếp theo đó chàng nhả khí thu kiếm về.
Chưởng Kiếm Quái Cơ vui mừng quá đỗi nói:
- Việc lớn đã thành...
Bỗng nhiên ngoài cốc nổi lên những tiếng quái gở.
Chưởng Kiếm Quái Cơ nói:
- Thiếu hiệp hãy ra ngoài đi, đám người ngoài kia chính là để thử kiếm đó.
Thạch Kiếm từ biệt, thân hình bốc lên phóng ra ngoài Quỷ Cốc như một con phi điểu.
Tiếng rít quái gở mỗi lúc một rõ hơn.
- Thiếu hiệp bất tất phải dày công suy nghĩ, lão bà bảo đảm đoán suốt đời vẫn không ra.
Thạch Kiếm cười đau khổ, run run đôi vai.
Chưởng Kiếm Quái Cơ bỗng nhiên hỏi:
- Đúng rồi, ta còn chưa hỏi thiếu hiệp đến đây với mục đích gì? Câu nói này thức tỉnh Thạch Kiếm, chàng mỉm cười vỗ vào cẩm nang trong người nói:
- Tại hạ mang Bát Bảo đến đây giao cho tám vị tiền bối đây.
Chàng liếc nhìn Quỷ Cốc khom người hành lễ nói:
- Mong lão tiền bối cho phép tại hạ xuống cốc.
Chưởng Kiếm Quái Cơ mỉm cười nói:
- Điều này đương nhiên là được rồi, tám lão già kia đang đợi có ngày hôm nay, đều cũng nhờ ngươi tài giỏi thu Chương Bát Bảo.
Thạch Kiếm đa tạ.
Chưởng Kiếm Quái Cơ liền thi triển khinh công lướt đi.
Thạch Kiếm cũng thi triển thân pháp đuổi theo sau lưng bà lão.
Thân pháp của Chưởng Kiếm Quái Cơ thật kinh người, tung người phóng một cái đã đến miệng cốc, bà xoay lại nói với Thạch Kiếm:
- Xuống dưới thôi! Vừa nói, thân hình bà ta như một con yến bổ thẳng xuống đáy cốc.
Thạch Kiếm khẽ vận khí, chân điểm nhẹ trên mặt đất, thân hình là là lướt theo bà ta xuống cốc.
Chưởng Kiếm Quái Cơ vừa xuống đến cốc liền cất giọng gọi to:
- Các lão già ơi! Việc vui đã đến rồi.
Thạch Kiếm xuống đến cốc, chỉ thấy tám vị lão tiền bối vẫn lõa lồ, nhắm mắt ngồi xếp bằng, chính giữa đặt một cái lư to, cao bảy thước, bụng lư to tròn như một cái trống, giống hệt như Càn Khôn Dung Bảo Lư ở Thủy Tiên Trì.
Chàng cảm thấy kỳ lạ, quay lại nhìn Chưởng Kiếm Quái Cơ.
Chưởng Kiếm Quái Cơ hiểu ý bèn nói nhỏ:
- Cái lư to đó chính là Càn Khôn Dung Bảo Lư đấy, cái lư mà thiếu hiệp thấy ở Thủy Tiên Trì là đồ giả, do Tiên nhi đặt để đùa với những kẻ tham lam thôi.
Thạch Kiếm vỡ lẽ ra, đến trước mặt Bát Tuyệt hành lễ nói:
- Tám vị lão tiền bối, sau mấy năm xa cách tiểu bối đã tìm thấy Bát Bảo, mong các vị thu lại.
Bỗng nhiên tám vị lão tiền bối mở mắt ra, chiếu luồng tinh quang hỏi:
- Thiếu hiệp đã hoàn thành nhiệm vụ rồi sao? Thạch Kiếm đáp:
- Vâng, tại hạ đã hoàn thành nhiệm vụ rồi.
Dứt lời chàng liền lấy tám món bảo khí ra.
Tám vị lão nhân lần lượt cầm món bảo khí của mình lên, ngắm nghía, vẻ mặt vui mừng khôn xiết.
Chưởng Kiếm Quái Cơ lên tiếng hỏi:
- Này các lão già, bảo vật các vị đã tìm lại được rồi, hãy làm ơn để ta xuất giang hồ đi.
Từ Nguyên Bình, cầm Lục Tình Kiếm trên tay ngẩng đầu nói:
- Không được! Cát Trường Sanh cũng phụ họa theo:
- Đúng đấy! Lão bà còn có nhiệm vụ nữa mà.
Chưởng Kiếm Quái Cơ giận dữ nói:
- Không được cũng phải được, ta muốn đi thì các vị cũng không làm gì được ta đâu.
Bỗng nhiên Tống Thanh Sơn nói:
- Được rồi, bà muốn đi thì cứ đi, huynh đệ chúng ta không cản đâu, nhưng mà tiếng tăm của bà sẽ tan theo dòng nước đấy.
Chưởng Kiếm Quái Cơ nhụt chí nói:
- Hừ, già mà vẫn chưa chết, lão nên biết là ta chưa nuốt lời bao giờ.
Thạch Kiếm thấy các vị tiền bối cười nói dí dỏm nhưng rất coi trọng chữ tín. Thầm nghĩ các vị tiền bối làm mọi người kính nể là ở điểm này.
Bỗng nghe Chưởng Kiếm Quái Cơ than rằng:
- Các vị không để ta ra ngoài, ta quả thật ăn ngủ không yên.
Lạc Nhất Phong hỏi dồn:
- Tại sao không yên? Chưởng Kiếm Quái Cơ chau mày:
- Phái Thiên Ngoại tung hoành võ lâm, các vị là hào kiệt võ lâm mà nhẫn tâm để bọn dị tộc thâu tóm võ lâm như thế sao? Thượng Quan Linh ngạc nhiên hỏi:
- Có chuyện như thế sao? Quái Cơ hừ một tiếng lạnh lùng nói:
- Lẽ nào ta lại gạt các ngươi.
Hoàng Phủ Duy đặt Thánh Nữ Kiếm xuống hỏi:
- Như vậy chúng ta làm sao bây giờ? Bạch Như Vân lên tiếng nói:
- Chúng ta đều là người ẩn dật, giờ xen vào chuyện giang hồ e là không ổn...
Quái Cơ lên tiếng nói:
- Các vị quy ẩn nhưng ta thì không mà.
Phương Lập Thanh cười hì hì nói:
- Bà không quy ẩn nhưng đánh cuộc thua anh em chúng ta, thì cũng phải ngoan ngoãn theo chúng ta chứ.
Chưởng Kiếm Quái Cơ giận dỗi nói:
- Nhưng ta đâu phải bán thân cho các vị.
Từ Nguyên Bình chậm rãi nói:
- Cũng gần như là thế.
Quái Cơ tức giận vô cùng, bà chớp chớp mắt, Chương lâu mới trấn tĩnh, cuối cùng mới lên tiếng hỏi:
- Vậy bây giờ các vị tính sao? Tống Thanh Sơn chỉ Thạch Kiếm nói:
- Người thích hợp để đi quét sạch quỷ ma là thiếu hiệp này.
Quái Cơ tròn mắt nói:
- Là thiếu hiệp này sao, hắn chỉ là một đứa trẻ.
Từ Nguyên Bình nói:
- Bà đừng xem thường gã, nếu không phải kinh nghiệm kém cỏi thì ngoài cửa cốc bà đã thua gã rồi.
Lời nói của lão làm Thạch Kiếm thất kinh, vừa rồi gã đấu với Chưởng Kiếm Quái Cơ ngoài Quỷ Cốc trong này lại thấy rõ ràng như thế, quả thật như là thần tiên mà.
Thượng Quan Linh đề nghị:
- Chư huynh, Thiên Ngoại Phái cũng không phải tầm thường, chúng ta cần giúp đỡ hắn mới được.
Lạc Nhất Phong hỏi:
- Vậy chúng ta phải làm sao? Thượng Quan Linh lại nói tiếp:
- Chúng ta sắp sửa luyện thành Thoát Thai Hoán Cốt và sắp tới sẽ tu luyện Kim Cương Bất Hoại Thể, vì thế không cần binh khí nữa, vũ khí đối với chúng ta cũng vô dụng chi bằng hãy dùng Càn Khôn Dung Bảo Lư này cùng với Bát Bảo luyện thành một thanh Phi Kiếm để sau này dùng Phi Kiếm sát địch diệt quần ma.
Lạc Nhất Phong tán thành nói:
- Ý kiến của Thượng Quan huynh rất hay, chúng ta hãy truyền Bát Bảo Kiếm Pháp mà chúng ta đã nghiên cứu mấy chục năm nay cho gã không phải là rất hay sao? Mọi người tán thành ngay.
Chưởng Kiếm Quái Cơ cũng vỗ tay cười to nói:
- Các vị đã có ý này thì lão bà cũng sẽ đem tuyệt chiêu mà lão bà nghiên cứu để đối phó với độc chiêu của Hồng Mao Đảo Chủ truyền cho gã.
Từ Nguyên Bình Cười nói:
- Như vậy đúng là một công hai việc, không những thay bà rửa hận nửa chiêu hai mươi năm trước, bà cũng an tâm lưu lại Quỷ Cốc này.
Quái Cơ hờn dỗi nói:
- Các vị đều đã luyện thành kỳ công Thoát Thai Hoán Cốt còn lại mỗi mình ta trơ trọi nơi đây. Quả là vô nhân đạo.
Tám vị lão nhân nhìn nhau cười to.
Tống Thanh Sơn nói:
- Các huynh đệ chúng ta bắt đầu truyền Bát Bảo Kiếm Pháp cho gã, ai truyền trước đây? Thượng Quan Linh nói:
- Đương nhiên là Từ huynh truyền trước rồi.
Từ Nguyên Bình đứng dậy nói:
- Chiêu này của ta là Mỹ Nhân Can Qua.
Nói xong dùng thanh Lục Tình kiếm đâm thẳng tới, phút chốc tạo thành muôn vàn kiếm ảnh đâm tới các đại huyệt quan trọng của đối phương, làm đối phương không thể phòng thủ nỗi, chiêu này vô cùng lợi hại.
Từ Nguyên Bình thu kiếm lại mỉm cười hỏi Thạch Kiếm:
- Thiếu hiệp đã xem kỹ chưa? Thạch Kiếm vốn tư chất thông minh, bèn theo đó mà học. Từ Nguyên Bình đứng bên chỉ giáo, một lát sau Từ Nguyên Bình cất lời khen:
- Quả nhiên là hiếm có.
Vừa dứt lời liền quay sang Lạc Nhất Phương nói:
- Giờ tới lượt Lạc huynh rồi đấy! Lạc Nhất Phong nói to:
- Chiêu này là Vô Phong Khởi Lăng.
Thạch Kiếm mất nửa canh giờ đã múa thành thục chiêu thứ hai này.
Tiếp theo là chiêu Thiên Lao Địa Viễn của Tống Thanh Sơn lão tiền bối. Chiêu Tuyết Hoa Phiêu Linh của Bạch Như Vân, chiêu Sa Mạc Tô Phong của Cát Trường Sanh, chiêu Đơn Đao Trực Nhập của Hoàng Phủ Duy, chiêu Kiếm Ảnh Huyết Quang của Phương Lập Thanh và cuối cùng là chiêu Vạn Lưu Quy Tông của Thượng Quan Linh.
Mất nửa ngày Thạch Kiếm mới luyện xong bộ Bát Bảo Kiếm Pháp này. Từ Nguyên Bình thấy chàng đã thành thục tám chiêu liền nói:
- Như vậy là được rồi, chỉ còn thiếu hỏa hầu thôi.
Rồi quay sang Chưởng Kiếm Quái Cơ nói:
- Pho Bát Bảo Kiếm Pháp đã truyền xong rồi, chúng ta phải vào thạch động dùng Tinh, Khí, Thần của bảo vật để phục hồi nguyên hình xưa, sau khi nghe tiếng gầm to thì hãy vào trong lấy Bát Bảo ra, sau đó hãy phong tỏa cửa động, và suốt đời bà phải canh giữ ngoài cửa động cho anh em chúng tôi.
Chưởng Kiếm Quái Cơ đành phải nói:
- Được thôi! Từ Nguyên Binh mang Bát Bảo vào trong thạch động, bảy vị còn lại theo sau.
Một lúc sau tiếng gầm vang to từ thạch động ra, Thạch Kiếm hỏi:
- Tám vị tiền bối đã khôi phục nguyên hình rồi sao? Chưởng Kiếm Quái Cơ gật đầu.
Sau tiếng gầm, Quái Cơ vào trong ôm Bát Bảo đi ra.
Bà đem Bát Bảo bỏ vào trong Càn Khôn Dung Bảo Lư, rồi đến trước cửa động song chưởng đẩy nhẹ ra, phút chốc từng mảnh đá ào ào đổ xuống, cửa động dần bịt kín, không còn một khe hở nào.
Thạch Kiếm ngạc nhiên hỏi:
- Tám vị lão tiền bối đâu rồi? Quái Cơ chậm rãi nói:
- Họ đã đạt đến đỉnh cao của võ học, tu luyện thành Kim Cương Bất Hoại Chi Thể.
Thạch Kiếm kinh ngạc nói:
- Có thể như thế sao? Quái Cơ bực bội nói:
- Lẽ nào ta gạt ngươi.
Thạch Kiếm nhìn vào thạch động, nửa kinh ngạc, nửa như vui mừng.
Quái Cơ nói:
- Đừng có mà ở đó ngẩn người ra, thiếu hiệp còn có nhiều chuyện phải làm nữa đấy.
Thạch Kiếm quay người lai, Chưởng Kiếm Quái Cơ chỉ vào Càn Khôn Dung Bảo Lư nói:
- Ba ngày sau Bát Bảo trong lò này sẽ tan ra thành một thanh Phi Kiếm dài ba tấc, đến lúc đó thì thiếu hiệp có thể dùng nó để quét sạch tà ma trừ họa cho võ lâm rồi.
Thạch Kiếm hào khí cao ngất trời cao giọng nói:
- Tại hạ thề quét sạch tà ma, bình định võ lâm Trung Nguyên.
Quái Cơ nói:
- Như thế mới là bản sắc của nam tử hán đại trượng phu.
Nói xong bà nghiêm túc nói:
- Đến đây ta truyền chiêu pháp phá địch cho thiếu hiệp.
Thạch Kiếm nghiêm túc tập trung tinh thần theo dõi.
Chưởng Kiếm Quái Cơ lại tiếp:
- Hồng Mao Đảo Chủ đánh với ngươi nếu thi triển chiêu Viên Mao Trích Vân...
Nói đến đây bà thi triển khinh công tung người lên cao, giơ cánh tay ra như muốn hái mây trên không vậy.
Quái Cơ nói:
- Thì ngươi hãy dùng kiếm pháp thi triển chiêu Hiên Viên Hùng Phong để phá.
Thân hình bà tựa như Thái Sơn hoành ngang bốc cao lên, muôn vàn nhân ảnh bao trùm không trung, trời trong xanh như có tiếng sét nổi lên.
Thạch Kiếm chăm chú nhìn, thầm thán phục.
Thân hình Quái Cơ nhẹ nhàng đáp xuống, mỉm cười hỏi:
- Thiếu hiệp xem kỹ chưa? Thạch Kiếm chắp tay nói:
- Đa tạ tiền bối, tại hạ sẽ gắng thử xem.
Nói xong vận khí tung người lên múa như đúc pho Hiên Viên Hùng Phong, trông chẳng khác như Quái Cơ chút nào.
Quái Cơ cười nói:
- Thiếu hiệp quả là đóa kỳ hoa của võ lâm trong một trăm năm nay.
Thạch Kiếm nói:
- Tiền bối quá khen đấy.
Quái Cơ nói:
- Trong ba ngày, thiếu hiệp phải luyện cho thành thục, sau ba ngày thiếu hiệp có thể mang Phi Kiếm ra ngoài trừ họa cho võ lâm rồi đó.
Thời gian qua nhanh như gió thoảng, sau ba ngày Thạch Kiếm đã luyện thành thục pho Bát Bảo Kiếm Pháp và chiêu Hiên Viên Hùng Phong.
Chưởng Kiếm Quái Cơ mừng rỡ nói:
- Ba ngày đã qua rồi, ta phải khai Lư lấy kiếm rồi đây.
Thạch Kiếm Chương hộp theo dõi, chỉ thấy Quái Cơ mở nắp Lư lên thì một luồng hào quang phát ra chói lọi.
Chàng nhìn kỹ thì thấy trên tay Quái Cơ là một thanh kiếm dài ba tấc.
Chưởng Kiếm Quái Cơ trao thanh đoản kiếm cho chàng rồi nói:
- Thanh kiếm này gọi là Bát Bảo Phi Kiếm.
Thạch Kiếm đưa hai tay nhận lấy thanh đoản kiếm.
Quái Cơ dạy cách dùng cho chàng rồi nói:
- Thiếu hiếp thử dùng xem sao? Thạch Kiếm vận chân khí, Bát Bảo Phi Kiếm từ từ bay lên, lướt thẳng ra ngoài một trượng tỏa ra hào quang lấp lánh. Tiếp theo đó chàng nhả khí thu kiếm về.
Chưởng Kiếm Quái Cơ vui mừng quá đỗi nói:
- Việc lớn đã thành...
Bỗng nhiên ngoài cốc nổi lên những tiếng quái gở.
Chưởng Kiếm Quái Cơ nói:
- Thiếu hiệp hãy ra ngoài đi, đám người ngoài kia chính là để thử kiếm đó.
Thạch Kiếm từ biệt, thân hình bốc lên phóng ra ngoài Quỷ Cốc như một con phi điểu.
Tiếng rít quái gở mỗi lúc một rõ hơn.
/72
|