Thừa hưởng vẻ đẹp bẩm sinh từ ba và mẹ làm ra sản phẩm lâm hàn phong là một con người hoàn hảo, lượng fan còn hơn cả ba mình lúc trước. Cũng vì thế mà hôm nay. Khi đã chán với việc đi học mẫu giáo, nhìn đống đồ chơi và lũ bạn ' đần độn ' bắt đầu tập đọc, viết làm nhóc phát ngán. Nhóc bây giờ đã sẵn rằng nói tiếng anh, tiếng hàn đẳng cấp hơn cả phiên dịch cao cấp. Kết quả phân bố gen trội và tổng hợp hai bộ não thiên tài là chất xám của đứa bé khiến ta nể phục. Hôm nay, chuẩn bị cho kỳ nghỉ. Ai có thể ngăn cản được quyền lực tối cao đành phải nhờ vào mẹ. Cô cau mày đến trường. Bảo bối của cô từ lúc nào biết quậy phá như vậy. Cô tiến nhanh đến giảng đường theo lời chỉ dẫn của giáo viên. Nếu là ngày bình thường cô sẽ cho hàn phong thoải mãi nhưng hôm nay nghe giáo viên nói có mời một người về làm giảng viên, xin cô giúp kéo bảo bảo ra . Gần mấy chục học viên chú ý vào người con gái đẹp như chưa có thể đẹp hơn, mắt cô nhìn vào cuối giảng đường, chiếu thẳng vào tiểu bảo bối đang ung dung nhìn vào chiếc laptop đắt tiền mà hắn mới mua cho
- lâm hàn phong
- mẹ - phong rời mắt khỏi laptop, nhìn cô, nở nụ cười mê hoặc
- ra ngay. Sao con dám
- mẹ
không kịp rồi, từ hành lang đã truyền đến tiếng bước chân, cô nhăn mặt nhìn phong
- mẹ cùng lắm cũng bằng tuổi họ. Mẹ ở lại đây đi cũng được. Chưa chắc giảng viên đã nhận ra mẹ
cô nhìn quanh. Thật không ngờ. Đây chính là bạn học năm năm trước của cô. Royal phân lớp học từ đầu, tính theo khối học. Chỉ có những kẻ quá lười học, điểm thi thấp liền bị đá đít ra khỏi trường. Lớp cô trước đây học thật bình thường. Cô không muốn gây sự chú ý nên học lớp chọn hai, thi luôn đứng đầu nhưng phải ép, phải bấu víu không chịu đi dù ai lôi kéo thế nên ba người kia cũng phải bám trụ. Tuy là hai lớp đều mang chữ vip nhưng ruốt cục cũng không khác nhau là mấy. Nhưng khổ nỗi, học ở lớp I đều bị điều tra gia thế, rất đau đầu
giảng viên được mời bước vào. Cả giảng đường đứng dậy. Cô ngồi ở vị trí cao nhất, xa nhất và dễ nhìn nhất. Khoé môi cô giật giật. Người phía trên bục trong bộ comple màu đen đẹp đến điên người. Người bên cạnh cô có vẻ phấn khích, liên tục kéo tay cô
- ba. Ba kìa
hình như lâm hàn thiên không hề biết đến sự tồn tại của hai mẹ con. Cũng đúng. Nhiều học viên như vậy. Tốt nhất là hắn đừng thấy. Ông trời lại không có mắt. Hàn phong ngay lập tức gọi điện cho ba, hắn tắt máy, bực mình dồn lên, phong lập tức đổi chiến lược quay sang nhắn tin. 'Chắc là ba sẽ chịu đọc ' phong thầm nghĩ, bằng không đêm nay lâm hàn thiên sẽ không có đường làm ăn
" ba . Sao ba không nghe điện thoại của con "
ngay sau đó lập tức nhận được hồi âm " ba đang bận "
" 64 ! 64"
hắn cau mày không hiểu. Nhìn quanh giảng đường. Ánh mắt cô bắt gặp cái nhìn đang dò xét như tia lase , cười trừ . . . Tội .
Kết thúc giờ dạy, phong nhanh chóng chạy đến bên hắn
- ba quả rất giỏi
- sao con lại ở đây
- vượt cấp
cô đi phía sau, thiên quay người nhìn cô, như một phản xạ có điều kiện , cô giật mình
- sao lại nhìn em?
- hoàng ngọc băng nhi. Tớ muốn gặp cậu- một giọng nói vang lên
- - -
- cô ta gặp em có chuyện gì vậy ?- hắn hỏi
- không có chuyện gì cả. Là chuyện cũ không muốn nhắc lại - cô nghiêng người
- vậy sao?
- ừ
cũng chỉ là nhỏ lam thú nhận về việc năm năm trước , khi nhỏ ăn cắp sợi dây chuyền của cô giúp thiên ân, cô không muốn nhắc lại. Qua rồi khơi lại chỉ tổ thêm đau, chẳng được thêm gì cả.
sau bữa tối, cô lập tức lên phòng, phong đi phía sau giật giật tay cô
- sao. Lâm hàn phong, không phải giật, chẳng ai cứu được con đâu. Ba phạt con ngày mai tự lập. Không gặp ba mẹ trong một ngày, tự đi học. Bây giờ thì về phòng
- xì . Nó đã như thế lúc trước anh phạt bằng không
cô nhìn phong đi về phòng, không khỏi bất bình lên tiếng
- còn cả em
- em làm gì - cô nhìn hắn
- làm gì? Em là nghi can
- anh
- về phòng. Hình phạt của em nhẹ hơn con . Anh đảm bảo
- - -
đúng thật hình phạt của cô vô cùng ' nhẹ ' hơn hàn phong. Cô chỉ việc ở trong phòng, mà không, một người khác ở cùng. Điều đó làm cô biết điều hẳn lên, không nên chơi với lửa bởi nó sẽ đốt cháy trong tích tắc. Và cô đã bị đốt cháy bởi một ngọn lửa mãi không ai dập được. Cô bị hại, rõ là vậy, chỉ có điều người ta có muốn hiểu hay thừa nước đục thả câu. Cuối cùng, cô mãi khá ghi lâm hàn thiên không phải là một người có thể đùa
/170
|