Tại một căn biệt thự nguy nga cách xa thành phố,nơi này yên tĩnh đến lạ lùng dường như ta có thể nghe rõ tiếng sóng biển. Trong một căn phòng rộng,phong cách công chúa,trên chiếc giường to lớn,nơi ấy có một tiên nữ,không là một thiếu nữ,cô ấy nằm đấy khiến mọi vật như mờ đi. Ánh nắng xuyên qua tấm màn chíu rọi lên khuôn mặt trắng nhợt ấy,cô nhíu đôi mày lại rồi từ từ mở đôi mắt to ra.
Hàn Tú Nhi tỉnh dậy,nhìn căn phòng xa lạ nàng bàng hoàng,phong cách này như căn phòng của côn chúa,mọi thứ đều hiện đại khiến đầu nàng chỉ nghĩ được...
Nàng xuyên không rồi sao?
Trần Lãnh đi vào phòng,nhìn thấy nàng tỉnh lại hắn nhẹ nhàng kéo nàng tựa vào lòng mình
"Em tỉnh dậy thật tốt,anh lo cho em nhiều a..."
"Anh Lãnh đây là thế giớ của chúng ta sao? Anh làm thế nào đưa em tới đây thế?"_ nàng hỏi
"Tú Nhi ngốc,anh đã nói chỉ cần em bị tổn thương anh sẽ đem em về thế giới của chúng ta mà,còn về chuyện xuyên không thì đây là bí mật của gia tộc anh nên anh không nói với em được."_Hắn mỉm cười nói.
Nàng trầm mặt nàng không biết nên làm gì đây,nơi đây không có ca ca nàng buồn nhưng nàng vẫn chưa quên việc hắn ta đánh nàng,không những thế còn đem người giết nàng,có lẽ nếu không nhờ Trần Lãnh nàng đã chết rồi...
Hàn Tú Nhi tỉnh dậy,nhìn căn phòng xa lạ nàng bàng hoàng,phong cách này như căn phòng của côn chúa,mọi thứ đều hiện đại khiến đầu nàng chỉ nghĩ được...
Nàng xuyên không rồi sao?
Trần Lãnh đi vào phòng,nhìn thấy nàng tỉnh lại hắn nhẹ nhàng kéo nàng tựa vào lòng mình
"Em tỉnh dậy thật tốt,anh lo cho em nhiều a..."
"Anh Lãnh đây là thế giớ của chúng ta sao? Anh làm thế nào đưa em tới đây thế?"_ nàng hỏi
"Tú Nhi ngốc,anh đã nói chỉ cần em bị tổn thương anh sẽ đem em về thế giới của chúng ta mà,còn về chuyện xuyên không thì đây là bí mật của gia tộc anh nên anh không nói với em được."_Hắn mỉm cười nói.
Nàng trầm mặt nàng không biết nên làm gì đây,nơi đây không có ca ca nàng buồn nhưng nàng vẫn chưa quên việc hắn ta đánh nàng,không những thế còn đem người giết nàng,có lẽ nếu không nhờ Trần Lãnh nàng đã chết rồi...
/38
|