Đệ tử đứng bên dược đỉnh số 1 thi nhau nghị luận, mặc dù Tô Phong nghe thấy không sót một chữ, nhưng, hắn chỉ coi như gió thoảng bên tai thì cứ để cho nó bay qua, mặt vẫn tươi tỉnh, không hề chịu nửa phần ảnh hưởng.
Rất nhanh, đã có đệ tử mang đến linh tâm thảo, tử nguyên hoa, hoàng tinh chi hai năm trăm nắm đến cho Hoàng Phủ Cực. Hoàng Phủ Cực nhận linh dược, để sang một bên, lập tức triển thị Hư Viêm Quyết, bàn tay đặt xuống dưới đỉnh, từ lòng bàn tay xuất hiện một đường hỏa diễm hư huyễn.
Một lúc sau, dược đỉnh bị nung đỏ rực, Hoàng Phủ Cực bắt đầu luyện dược, hắn thi triển hỏa lực Hư Viêm Quyết tứ trùng, mất hơn nửa canh giờ để luyện ta nguyên linh đan hạ phẩm hoàn hảo.
Thu nguyên linh đan hạ phẩm vào trong hộp, Hoàng Phủ Cực mang đến trước mặt Hoàng Dược Tiên nói:
- Mời thủ tọa sư bá kiểm nghiệm.
Việc kiểm tra đan dược luyện ra có đạt tiêu chuẩn hay không là công việc của người giám sát. Hoàng Dược Tiên quan sát một lúc, mặt lộ vẻ vui mừng, nói:
- Đan dược tứ phẩm, loại tốt.
Đan dược sư khác nhau, đan dược luyện ra đương nhiên cũng có hiệu quả khác nhau, cho nên, cùng một loại đan dược cũng có phân thành tốt xấu.
Loại hoàn chỉnh, loại xuất sắc, loại tốt, loại hợp tiêu chuẩn và loại không đạt tiêu chuẩn là cấp độ tốt xấu của một loại đan dược. Loại hoàn chỉnh là loại đan dược hoàn hảo vô khuyết, có thể phát huy một trăm phần trăm dược lực. Loại xuất sắc có thể phát huy chín mươi phần trăm dược lực, loại tốt có thể phát huy tám mươi phần trăm dược lực, loại đủ tiêu chuẩn phát huy sáu mươi phần trăm dược lực, loại không đủ tiêu chuẩn, phát huy dưới sáu mươi phần trăm dược lực.
Viên thuốc của Hoàng Phủ Cực đạt loại tốt đã là rất không tệ.
Hoàng Phủ Cực cười toe toét đứng sang một bên, lúc đi qua chỗ Tô Phong, ánh mắt lộ vẻ khinh bỉ ha ha cười.
Tô Phong chẳng thèm để ý, trực tiếp bước đến bên dược đỉnh, Hoàng Dược Tiên hỏi:
- Tô Phong, ngươi cần nguyên liệu luyện đan gì?
Tô Phong chắp tay nói:
- Khởi bẩm sư bá, đệ tử cần linh tâm thảo, tử nguyên hoa, hoành tinh chi trưởng thành năm trăm năm trở lên, mỗi loại một gốc...
Cái gì...? Linh tâm thảo, tử nguyên hoa, hoàng tinh chi trưởng thành năm trăm năm trở lên....?
Tiếng Tô Phong, như một tiếng sét, vang lên trong lòng mọi người.
Linh thảo năm trăm năm trở lên là khái niệm gì?
Linh thảo hai trăm năm có thể luyện ra đan dược tứ phẩm, linh thảo ba trăm năm có thể luyện ra đan dược ngũ phẩm, linh thảo bốn trăm năm có thể luyện ra đan dược lục phẩm, linh thảo năm trăm năm, có thể luyện ra đan dược thất phẩm...
Linh tâm thảo, tử nguyên hoa, hoàng tinh chi trưởng thành năm trăm năm trở lên mặc dù không luyện ra đan dược thất phẩm, nhưng có thể luyện ra nguyên linh đan cực phẩm, mặc dù nguyên linh đan cực phẩm và nguyên linh đan thượng phẩm đều thuộc đan dược lục phẩm.
Nhưng....
Luyện nguyên linh đan cực phẩm khó hơn luyện nguyên linh đan thượng phẩm gấp mười lần.
Đan dược sư luyện ra nguyên linh đan cực phẩm cũng giống như đan dược sư thất phẩm luyện ra Trúc thai đan, chín mươi chín phần trăm là có thể đột phá phẩm cấp.
Mọi người tròn mắt nhìn Tô Phong, cả quảng trường gần như lặng ngắt, ngay cả những đệ tử đang luyện đan dược cũng dừng mọi hành động, kinh ngạc nhìn hắn.
Nhập môn mới một năm mà muốn luyện đan dược lục phẩm, hơn nữa còn là nguyên linh đan cực phẩm mà chín mươi chín phần trăm đan dược lục phẩm sư không thể luyện ra.
Trừ Hư Tử Uyên, không ai tin những gì Tô Phong nói là thật.
Hoàng Dược Tiên nuốt nước bọt, hồi hộp hỏi:
- Tô Phong, ngươi nói lại lần nữa, lúc nãy ta nghe không rõ.
Tô Phong mỉm cười, nói:
- Đệ tử cần linh tâm thảo, tử nguyên hoa, hoàng tinh chi trưởng thành năm trăm năm trở lên, mỗi loại một gốc.
Tiếng Tô Phong một lần nữa đáp xuống xuống tai mọi người, vẫn âm vang như sấm rền, khiến màng nhĩ họ không khỏi lùng bùng.
Hoàng Dược Tiên vẫn có chút không tin, hỏi:
- Ngươi muốn luyện loại đan dược gì?
- Nguyên linh đan cực phẩm...
Tô Phong gật đầu nói.
Hoàng Dược Tiên nhìn Tô Phong, Hoàng Phủ Cực sớm đã bị ông ném ra chín tầng mây xanh, đệ tử mới nhập môn này nói muốn luyện nguyên linh đan cực phẩm khó nhất trong đan dược lục phẩm?
Là thật sao? Hoàng Dược Tiên không khỏi tự hỏi mình, ông lắc lắc đầu, nói:
- Tô Phong, nguyên linh đan cực phẩm, là ai dạy ngươi?
Tô Phong nói:
- Là Tử Uyên sư tỷ.
Nói đoạn, Tô Phong quay đầu nhìn Hư Tử Uyên mỉm cười.
Lúc nãy ngồi cạnh Vô Chân, Hư Tử Uyên chẳng có lấy một nụ cười, nhưng Tô Phong vừa nhìn sang hướng ấy, nàng lập tức tặng cho hắn một nụ cười ngọt ngào, gật gật chào.
Tô Phong lập tức cảm nhận một ánh mắt sắc như dao quét qua mặt mình, chắc chắn là Vô Chân đang nổi máu ghen tị, hắn nói chuyện với Hư Tử Uyên lâu như vậy mà Hư Tử Uyên chẳng thèm mỉm cười với hắn.
Vậy mà... Với Tô Phong nàng lại có thể cười ngọt ngào đến vậy?
Thấy Hư Tử Uyên gật đầu, Hoàng Dược Tiên cuối cùng cũng tin Tô Phong có thể luyện ra đan dược lục phẩm, chỉ có điều, ông vẫn cảm thấy có chút phiêu phiêu, nhập môn mới được một năm mà luyện ra đan dược lục phẩm, trong lịch sử Bách Thảo Phong, có lẽ cũng chỉ có vị thủ tọa đầu tiên, Đan Tử tông sư mới có thiên phân đó?
- Lấy linh dược mà Tô Phong cần ra đây...
Hoàng Dược Tiên cất lời.
…
Là thật...? Là thật sao...?
Các đệ tử thấy Hoàng Dược Tiên sai người đi lấy linh dược, tròn mắt ngạc nhiên, đệ tử nhập môn mới được một năm mà đã trở thành đan dược sư lục phẩm, hơn nữa, còn luyện nguyên linh đan cực phẩm mà hơn chín mươi phần trăm đan dược sư lục phẩm đều không luyện được.
Người chấn động nhất có lẽ phải là Hoàng Phủ Cực, lúc mới bước xuống, đi qua chỗ Tô Phong hắn còn lộ ra một nụ cười giễu cợt, không ngờ Tô Phong vừa lên đã tuyên bố sẽ luyện đan dược lục phẩm?
Giữa hai phẩm cấp đan dược sư là vô số trở ngại không thể vượt qua, đan dược tứ phẩm sư không thể luyện ra đan dược ngũ phẩm, cho nên dù chỉ kém một cấp nhưng địa vị giữa các đan dược sư vẫn khác nhau rất nhiều.
Vậy đan dược tứ phẩm sư kém đan dược sư lục phẩm sẽ là bao xa?
Điều này không phải là thật... Chắc chắn không phải là thật...
Hoàng Phủ Cực tự lẩm bẩm trong miệng: Hắn không thể luyện được, hắn sẽ làm hỏng linh dược và bị chủ tọa sư bá trách mắng...
Đại hội luyện đan, đệ tử có thể tự báo lên đan dược mà mình muốn luyện, tông môn sẽ cung cấp linh dược, nhưng... nếu như luyện đan thất bại, làm hỏng linh dược, sẽ bị tông môn trách cứ.
Bởi vậy, trên đại hội luyện đan, đệ tử muốn luyện đan dược gì, trên cơ bản phải chắc chắn mình có thể luyện ra đan dược đó, chứ không bao giờ thử cái mới.
Không ít người cũng ôm tâm tư như Hoàng Phủ Cực, nghĩ là Tô Phong coi luyện đan đại hội như trò trẻ con, họ căn bản không tin, một đệ tử mới nhập một năm có thể luyện ra đan dược lục phẩm, hơn nữa còn là nguyên linh đan cực phẩm.
Không ít đệ tử áo lam nhập môn hơn hai mươi lăm năm, ngay cả đan dược ngũ phẩm cũng không luyện được, trong khi Tô Phong mới nhập môn một năm, liệu có làm được không?
Do dù là thiên tài luyện đan Hư Tử Uyên cũng phải mất thời gian ba năm mới thành đan dược sư lục phẩm, Tô Phong mới nhập môn một năm, liệu có làm được không?
Không... không thể... hắn nhất định thất bại.
Không chỉ là chấn động, mà còn có cả ghen tị, các đệ tử đều không tin, Tô Phong có thể luyện ra nguyên linh đan cực phẩm.
Không nói các đệ tử, phụ trách của mười bốn dược đỉnh còn lại cũng tạm thời bảo đệ tử dừng công việc luyện đan, đi đến vị trí dược đỉnh số 1, Tô Phong, trở thành trung tâm chú ý của tất cả tu sĩ trên quảng trường Bách Thảo Phong.
Không nói đệ tử không tin, ngay cả các vị trưởng lão cũng mặt đầy hoài nghi, Hoàng Dược Tin thì nửa tin nửa ngờ, vừa kinh hỉ lại vừa nghi hoặc... nếu như đúng là đệ tử này mới chỉ nhập môn một năm mà đã trở thành đan dược sư lục phẩm, thì đúng là không thể tin nổi.
Nếu như không phải là Đan Tử tổ sư lão chuyển thế trùng sinh, không ai có thể trong vòng một năm trở thành đan dược sư lục phẩm? Hoàng Dược Tiên thầm nghĩ.
Chỉ có Hư Tử Uyên là vẫn giữ sắc mặt bình thường, miệng tỉm tủm cười. Chỉ có nàng mới biết, nguyên linh đan cực phẩm có là gì? Trong bàn tay yêu nghiệt của Tô Phong, đan dược thai nguyên đan thất phẩm, một năm cũng có thể luyện ra...
Cũng có một người, tỏ vẻ khó chịu với Tô Phong, trong mắt Vô Chân, cho dù Tô Phong có thể luyện ra đan dược cao cấp, không có thực lực cường hãn cũng chỉ là một kẻ yếu đuối biết luyện đan mà thôi, kẻ mạnh thực sự, là kẻ có cảnh giới tu vi vô cùng cường hãn.
Mặc dù là Hoàng Phủ Hạo cảnh báo, nhưng đã qua miệng Vô Chân mà còn có người dám làm trái, Vô Chân cảm thấy rất không vui. Đệ tử Hư Thiên Tông, trừ đại sư huynh Vân Phiêu Trần ra, không ai dám làm trái ý hắn, cho dù là tiên căn thượng phẩm Hoàng Phủ Cực, thấy hắn cũng phải tỏ ra cung kính, nghe lời răm rắp.
Tất cả mọi ánh mắt đều đang dồn về phía Tô Phong. Tô Phong không hề có vẻ không thích ứng, đã có đệ tử mang linh dược đến cho hắn. Tô Phong nhận lấy, đặt sang một bên, bắt đầu luyện đan.
Tô Phong dùng Chân khí tiên thiên vận hành Hư Viêm Quyết, tay trái giơ ra, đặt dưới dược đỉnh, một ngọn diễm như có như không xuất hiện giữa lòng bàn tay, hóa thành vài thước lớn nhỏ, bao phủ toàn bộ phần đáy đỉnh.
- Hỏa lực Hư Viêm Quyết cửu trung...?
Rất nhanh, đã có đệ tử mang đến linh tâm thảo, tử nguyên hoa, hoàng tinh chi hai năm trăm nắm đến cho Hoàng Phủ Cực. Hoàng Phủ Cực nhận linh dược, để sang một bên, lập tức triển thị Hư Viêm Quyết, bàn tay đặt xuống dưới đỉnh, từ lòng bàn tay xuất hiện một đường hỏa diễm hư huyễn.
Một lúc sau, dược đỉnh bị nung đỏ rực, Hoàng Phủ Cực bắt đầu luyện dược, hắn thi triển hỏa lực Hư Viêm Quyết tứ trùng, mất hơn nửa canh giờ để luyện ta nguyên linh đan hạ phẩm hoàn hảo.
Thu nguyên linh đan hạ phẩm vào trong hộp, Hoàng Phủ Cực mang đến trước mặt Hoàng Dược Tiên nói:
- Mời thủ tọa sư bá kiểm nghiệm.
Việc kiểm tra đan dược luyện ra có đạt tiêu chuẩn hay không là công việc của người giám sát. Hoàng Dược Tiên quan sát một lúc, mặt lộ vẻ vui mừng, nói:
- Đan dược tứ phẩm, loại tốt.
Đan dược sư khác nhau, đan dược luyện ra đương nhiên cũng có hiệu quả khác nhau, cho nên, cùng một loại đan dược cũng có phân thành tốt xấu.
Loại hoàn chỉnh, loại xuất sắc, loại tốt, loại hợp tiêu chuẩn và loại không đạt tiêu chuẩn là cấp độ tốt xấu của một loại đan dược. Loại hoàn chỉnh là loại đan dược hoàn hảo vô khuyết, có thể phát huy một trăm phần trăm dược lực. Loại xuất sắc có thể phát huy chín mươi phần trăm dược lực, loại tốt có thể phát huy tám mươi phần trăm dược lực, loại đủ tiêu chuẩn phát huy sáu mươi phần trăm dược lực, loại không đủ tiêu chuẩn, phát huy dưới sáu mươi phần trăm dược lực.
Viên thuốc của Hoàng Phủ Cực đạt loại tốt đã là rất không tệ.
Hoàng Phủ Cực cười toe toét đứng sang một bên, lúc đi qua chỗ Tô Phong, ánh mắt lộ vẻ khinh bỉ ha ha cười.
Tô Phong chẳng thèm để ý, trực tiếp bước đến bên dược đỉnh, Hoàng Dược Tiên hỏi:
- Tô Phong, ngươi cần nguyên liệu luyện đan gì?
Tô Phong chắp tay nói:
- Khởi bẩm sư bá, đệ tử cần linh tâm thảo, tử nguyên hoa, hoành tinh chi trưởng thành năm trăm năm trở lên, mỗi loại một gốc...
Cái gì...? Linh tâm thảo, tử nguyên hoa, hoàng tinh chi trưởng thành năm trăm năm trở lên....?
Tiếng Tô Phong, như một tiếng sét, vang lên trong lòng mọi người.
Linh thảo năm trăm năm trở lên là khái niệm gì?
Linh thảo hai trăm năm có thể luyện ra đan dược tứ phẩm, linh thảo ba trăm năm có thể luyện ra đan dược ngũ phẩm, linh thảo bốn trăm năm có thể luyện ra đan dược lục phẩm, linh thảo năm trăm năm, có thể luyện ra đan dược thất phẩm...
Linh tâm thảo, tử nguyên hoa, hoàng tinh chi trưởng thành năm trăm năm trở lên mặc dù không luyện ra đan dược thất phẩm, nhưng có thể luyện ra nguyên linh đan cực phẩm, mặc dù nguyên linh đan cực phẩm và nguyên linh đan thượng phẩm đều thuộc đan dược lục phẩm.
Nhưng....
Luyện nguyên linh đan cực phẩm khó hơn luyện nguyên linh đan thượng phẩm gấp mười lần.
Đan dược sư luyện ra nguyên linh đan cực phẩm cũng giống như đan dược sư thất phẩm luyện ra Trúc thai đan, chín mươi chín phần trăm là có thể đột phá phẩm cấp.
Mọi người tròn mắt nhìn Tô Phong, cả quảng trường gần như lặng ngắt, ngay cả những đệ tử đang luyện đan dược cũng dừng mọi hành động, kinh ngạc nhìn hắn.
Nhập môn mới một năm mà muốn luyện đan dược lục phẩm, hơn nữa còn là nguyên linh đan cực phẩm mà chín mươi chín phần trăm đan dược lục phẩm sư không thể luyện ra.
Trừ Hư Tử Uyên, không ai tin những gì Tô Phong nói là thật.
Hoàng Dược Tiên nuốt nước bọt, hồi hộp hỏi:
- Tô Phong, ngươi nói lại lần nữa, lúc nãy ta nghe không rõ.
Tô Phong mỉm cười, nói:
- Đệ tử cần linh tâm thảo, tử nguyên hoa, hoàng tinh chi trưởng thành năm trăm năm trở lên, mỗi loại một gốc.
Tiếng Tô Phong một lần nữa đáp xuống xuống tai mọi người, vẫn âm vang như sấm rền, khiến màng nhĩ họ không khỏi lùng bùng.
Hoàng Dược Tiên vẫn có chút không tin, hỏi:
- Ngươi muốn luyện loại đan dược gì?
- Nguyên linh đan cực phẩm...
Tô Phong gật đầu nói.
Hoàng Dược Tiên nhìn Tô Phong, Hoàng Phủ Cực sớm đã bị ông ném ra chín tầng mây xanh, đệ tử mới nhập môn này nói muốn luyện nguyên linh đan cực phẩm khó nhất trong đan dược lục phẩm?
Là thật sao? Hoàng Dược Tiên không khỏi tự hỏi mình, ông lắc lắc đầu, nói:
- Tô Phong, nguyên linh đan cực phẩm, là ai dạy ngươi?
Tô Phong nói:
- Là Tử Uyên sư tỷ.
Nói đoạn, Tô Phong quay đầu nhìn Hư Tử Uyên mỉm cười.
Lúc nãy ngồi cạnh Vô Chân, Hư Tử Uyên chẳng có lấy một nụ cười, nhưng Tô Phong vừa nhìn sang hướng ấy, nàng lập tức tặng cho hắn một nụ cười ngọt ngào, gật gật chào.
Tô Phong lập tức cảm nhận một ánh mắt sắc như dao quét qua mặt mình, chắc chắn là Vô Chân đang nổi máu ghen tị, hắn nói chuyện với Hư Tử Uyên lâu như vậy mà Hư Tử Uyên chẳng thèm mỉm cười với hắn.
Vậy mà... Với Tô Phong nàng lại có thể cười ngọt ngào đến vậy?
Thấy Hư Tử Uyên gật đầu, Hoàng Dược Tiên cuối cùng cũng tin Tô Phong có thể luyện ra đan dược lục phẩm, chỉ có điều, ông vẫn cảm thấy có chút phiêu phiêu, nhập môn mới được một năm mà luyện ra đan dược lục phẩm, trong lịch sử Bách Thảo Phong, có lẽ cũng chỉ có vị thủ tọa đầu tiên, Đan Tử tông sư mới có thiên phân đó?
- Lấy linh dược mà Tô Phong cần ra đây...
Hoàng Dược Tiên cất lời.
…
Là thật...? Là thật sao...?
Các đệ tử thấy Hoàng Dược Tiên sai người đi lấy linh dược, tròn mắt ngạc nhiên, đệ tử nhập môn mới được một năm mà đã trở thành đan dược sư lục phẩm, hơn nữa, còn luyện nguyên linh đan cực phẩm mà hơn chín mươi phần trăm đan dược sư lục phẩm đều không luyện được.
Người chấn động nhất có lẽ phải là Hoàng Phủ Cực, lúc mới bước xuống, đi qua chỗ Tô Phong hắn còn lộ ra một nụ cười giễu cợt, không ngờ Tô Phong vừa lên đã tuyên bố sẽ luyện đan dược lục phẩm?
Giữa hai phẩm cấp đan dược sư là vô số trở ngại không thể vượt qua, đan dược tứ phẩm sư không thể luyện ra đan dược ngũ phẩm, cho nên dù chỉ kém một cấp nhưng địa vị giữa các đan dược sư vẫn khác nhau rất nhiều.
Vậy đan dược tứ phẩm sư kém đan dược sư lục phẩm sẽ là bao xa?
Điều này không phải là thật... Chắc chắn không phải là thật...
Hoàng Phủ Cực tự lẩm bẩm trong miệng: Hắn không thể luyện được, hắn sẽ làm hỏng linh dược và bị chủ tọa sư bá trách mắng...
Đại hội luyện đan, đệ tử có thể tự báo lên đan dược mà mình muốn luyện, tông môn sẽ cung cấp linh dược, nhưng... nếu như luyện đan thất bại, làm hỏng linh dược, sẽ bị tông môn trách cứ.
Bởi vậy, trên đại hội luyện đan, đệ tử muốn luyện đan dược gì, trên cơ bản phải chắc chắn mình có thể luyện ra đan dược đó, chứ không bao giờ thử cái mới.
Không ít người cũng ôm tâm tư như Hoàng Phủ Cực, nghĩ là Tô Phong coi luyện đan đại hội như trò trẻ con, họ căn bản không tin, một đệ tử mới nhập một năm có thể luyện ra đan dược lục phẩm, hơn nữa còn là nguyên linh đan cực phẩm.
Không ít đệ tử áo lam nhập môn hơn hai mươi lăm năm, ngay cả đan dược ngũ phẩm cũng không luyện được, trong khi Tô Phong mới nhập môn một năm, liệu có làm được không?
Do dù là thiên tài luyện đan Hư Tử Uyên cũng phải mất thời gian ba năm mới thành đan dược sư lục phẩm, Tô Phong mới nhập môn một năm, liệu có làm được không?
Không... không thể... hắn nhất định thất bại.
Không chỉ là chấn động, mà còn có cả ghen tị, các đệ tử đều không tin, Tô Phong có thể luyện ra nguyên linh đan cực phẩm.
Không nói các đệ tử, phụ trách của mười bốn dược đỉnh còn lại cũng tạm thời bảo đệ tử dừng công việc luyện đan, đi đến vị trí dược đỉnh số 1, Tô Phong, trở thành trung tâm chú ý của tất cả tu sĩ trên quảng trường Bách Thảo Phong.
Không nói đệ tử không tin, ngay cả các vị trưởng lão cũng mặt đầy hoài nghi, Hoàng Dược Tin thì nửa tin nửa ngờ, vừa kinh hỉ lại vừa nghi hoặc... nếu như đúng là đệ tử này mới chỉ nhập môn một năm mà đã trở thành đan dược sư lục phẩm, thì đúng là không thể tin nổi.
Nếu như không phải là Đan Tử tổ sư lão chuyển thế trùng sinh, không ai có thể trong vòng một năm trở thành đan dược sư lục phẩm? Hoàng Dược Tiên thầm nghĩ.
Chỉ có Hư Tử Uyên là vẫn giữ sắc mặt bình thường, miệng tỉm tủm cười. Chỉ có nàng mới biết, nguyên linh đan cực phẩm có là gì? Trong bàn tay yêu nghiệt của Tô Phong, đan dược thai nguyên đan thất phẩm, một năm cũng có thể luyện ra...
Cũng có một người, tỏ vẻ khó chịu với Tô Phong, trong mắt Vô Chân, cho dù Tô Phong có thể luyện ra đan dược cao cấp, không có thực lực cường hãn cũng chỉ là một kẻ yếu đuối biết luyện đan mà thôi, kẻ mạnh thực sự, là kẻ có cảnh giới tu vi vô cùng cường hãn.
Mặc dù là Hoàng Phủ Hạo cảnh báo, nhưng đã qua miệng Vô Chân mà còn có người dám làm trái, Vô Chân cảm thấy rất không vui. Đệ tử Hư Thiên Tông, trừ đại sư huynh Vân Phiêu Trần ra, không ai dám làm trái ý hắn, cho dù là tiên căn thượng phẩm Hoàng Phủ Cực, thấy hắn cũng phải tỏ ra cung kính, nghe lời răm rắp.
Tất cả mọi ánh mắt đều đang dồn về phía Tô Phong. Tô Phong không hề có vẻ không thích ứng, đã có đệ tử mang linh dược đến cho hắn. Tô Phong nhận lấy, đặt sang một bên, bắt đầu luyện đan.
Tô Phong dùng Chân khí tiên thiên vận hành Hư Viêm Quyết, tay trái giơ ra, đặt dưới dược đỉnh, một ngọn diễm như có như không xuất hiện giữa lòng bàn tay, hóa thành vài thước lớn nhỏ, bao phủ toàn bộ phần đáy đỉnh.
- Hỏa lực Hư Viêm Quyết cửu trung...?
/95
|