Buổi casting sẽ tổ chức tại tòa nhà chính của Xán Tinh, hai phòng hội nghị với sức chứa ngàn người được mở làm khu tiếp đãi. Lúc Đỗ Thanh Học và Kiều Mạt tới nơi, ngoài tòa nhà đã tụ tập rất đông người, đa số là truyền thông và các fan nghe tin nên kéo đến, đám người bu kín mít trước cổng chính, đưa mắt kiếm tìm biển số xe và gương mặt quen thuộc.
Lần đầu tiên Kiều Mạt chứng kiến cục diện như vậy, không khỏi hơi ngạc nhiên, liên tục lia mắt ra ngoài dòm lung tung. Nom điệu bộ của Kiều Mạt, đáy lòng Đỗ Thanh Học có chút ngũ vị tạp trần.
Kiều Mạt vốn là tiểu minh tinh hạng ba không mấy tiếng tăm, năm ấy nhờ chuyện hủy hợp đồng với Hoa Dung nên tên Kiều Mạt xem như được lên trang nhất một lần. Tuy rằng chỉ được nhắc tới một lần trong bài báo cả ngàn chữ: cùng ngày, Hoa Dung tuyên bố tách nhóm với Kiều Mạt đã hợp tác ba năm, chính thức ký hợp đồng với Thịnh Dương.
Sau đó, Hoa Dung không ngừng tiến bước mạnh mẽ, liên tục nhận quảng cáo cho hai nhãn hiệu nổi danh quốc tế, lại diễn vai nam thứ trong bộ phim điện ảnh của đạo diễn nổi tiếng, thanh danh dần lên cao, lời mời ùa đến không ngớt. Trái ngược với hắn, Kiều Mạt quả thực người cũng như tên, dần dà tan biến trong đại dương mênh mông của giới giải trí như bọt biển.
Đỗ Thanh Học đã lăn lộn trong giới một thời gian kha khá, mấy năm trước cũng từng gặp Kiều Mạt khi ấy mới debut không lâu, tuy cậu và Hoa Dung còn mang theo vài phần non nớt, nhưng hai thanh niên đẹp trai đứng cùng nhau cũng vô cùng hút mắt và đậm chất ngôi sao, hấp dẫn hàng loạt thiếu nữ thanh xuân. Ai ngờ chỉ vài năm ngắn ngủi đã cảnh còn người mất, đôi bạn thân ngày xưa lại cách biệt tít tắp như thế.
Đỗ Thanh Học tiếp nhận Kiều Mạt đúng thời điểm cậu nghèo túng nhất, gầy như da bọc xương, làn da nhợt nhạt, đôi mắt to như muốn lồi hẳn ra ngoài. Mới đầu Đỗ Thanh Học sợ hết hồn, suy nghĩ đầu tiên trong não chính là: Đừng nói tên này nghiện thuốc nha?
Về sau điều tra thêm mới biết không phải thế, từ khi chia đôi ngả với Hoa Dung, Kiều Mạt không cách nào gượng dậy nổi, bất tri bất giác bỏ phí một năm, người đại diện tiền nhiệm cũng xuôi theo chiều gió, quay ngoắt sang Thịnh Dương. Kể từ đó, Kiều Mạt lại càng không có cơ hội. Xem xét tư liệu của Kiều Mạt xong, Đỗ Thanh Học biết cậu không có người thân, họ hàng nuôi lớn cậu cũng gần như cắt liên lạc với Kiều Mạt sau khi cậu lên đại học. Tính tình Kiều Mạt hướng nội lại hơi quái gở, xung quanh cơ hồ không có bạn bè. Một người tính cách như vậy lại có thể sống tốt trong showbiz mấy năm, Đỗ Thanh Học khá ngạc nhiên.
Song tiếp xúc với Kiều Mạt vài lần, Đỗ Thanh Học liền biết cậu là trai cong, hơn nữa còn thích Hoa Dung, hai người là bạn đại học, cùng lập nhóm từ hồi còn ngồi trên giảng đường. Kiều Mạt làm hết thảy đều vì Hoa Dung, nghĩa vô phản cố theo Hoa Dung phấn đấu, mãi tới khi Hoa Dung nghĩa vô phản cố đá cậu đi.
*nghĩa vô phản cố: làm việc nghĩa không được chùn bước
Từ miệng Kiều Mạt, Đỗ Thanh Học biết cậu từ nhỏ đã nhát gan tự ti, phát hiện mình thích đàn ông lại càng nâng không nổi đầu. Cậu vẫn luôn yêu thầm Hoa Dung, về sau dần biết có rất nhiều đồng tính luyến ái lén lút vụng trộm trong giới, áp lực tâm lý mới giảm bớt đôi chút. Mãi đến một năm trước, cậu rốt cuộc cố lấy dũng khí thổ lộ với Hoa Dung, phản ứng của Hoa Dung hôm ấy hơi nằm ngoài dự đoán của cậu, vô cùng bình tĩnh, nhưng cũng chẳng tỏ thái độ. Kiều Mạt thấp thỏm chờ mong một tuần, kết quả lại là rã nhóm.
Chuyện kế tiếp khỏi nói cũng biết, vì tình yêu mà không gượng dậy nổi, cuộc sống hàng ngày trôi qua trong gian nan, rồi diện mạo tiều tụy gì gì đó, nội dung máu chó sánh ngang tình cảm thiên địa.
Công ty chủ quản của Đỗ Thanh Học là một công ty nhỏ chỉ có mười mấy nhân viên, sếp lớn dựa hơi tập đoàn Hạo Nguyệt, bảo Đỗ Thanh Học ký với Kiều Mạt cũng do thấy Hoa Dung đầu quân cho Thịnh Dương xong thì danh tiếng ngày càng hot nên muốn đả kích, lại nghĩ Kiều Mạt có thể mượn danh nghĩa nhóm cũ để làm bàn đạp lăng xê, bạn tốt ngày xưa giờ thành tử địch cũng là chiêu trò giới thuyền thông thích hóng hớt nhất.
Đỗ Thanh Học hiểu ý công ty, tiếp xúc một thời gian thì chính thức ký với Kiều Mạt, một mặt dặn cậu điều dưỡng thân thể, mặt khác lại nghĩ cách tìm cơ hội để Kiều Mạt tái xuất. Thấy Kiều Mạt cả ngày mặt ủ mày chau, Đỗ Thanh Học thực tình không tài nào ưa nổi cái người này, song anh ta dù sao cũng là người đại diện chuyên nghiệp, có gai mắt Kiều Mạt đến mấy vẫn lập kế hoạch thay đổi hình tượng cho cậu, định cho Kiều Mạt chạy theo con đường yêu nam, tiếp đó nhận giúp cậu một quảng cáo áo sơmi.
*yêu nam: nam yêu tinh, ngược với yêu nữ/nữ yêu tinh
Bản thân Kiều Mạt vốn không tồi, vừa ăn diện phát là khiến mọi người lác mắt ngay, thân hình thon gầy, mặt trang điểm đậm, mang theo chút mỹ cảm chán chường, rất phù hợp với thẩm mỹ trung tính đang thịnh hành hiện nay, hiệu quả cực tốt.
Cũng chính quảng cáo ấy khiến Tống Tử Dương chú ý tới Kiều Mạt. Lúc đầu Kiều Mạt sống chết không đồng ý, Đỗ Thanh Học cũng chẳng ép cậu, kết quả không lâu sau, Kiều Mạt vác đôi mắt đỏ bừng đến tìm anh ta, bảo là nghĩ thông rồi. Đỗ Thanh Học bèn liên hệ với Tống Tử Dương, sắp xếp gặp mặt trên du thuyền, anh ta cứ tưởng nếu Tống Tử Dương hứng thú với Kiều Mạt thì có thể thừa dịp này giúp cậu đổi hình tượng hoàn toàn luôn.
Ngặt nỗi người tính không bằng trời tính, sự tình mấy ngày nay đã vuột khỏi tầm kiểm soát của Đỗ Thanh Học, anh ta chỉ có thể chịu cảnh bị sét đánh thôi. Mà Kiều Mạt bây giờ cũng xem như chuyển hình tượng triệt để, chẳng qua chuyển hơi lệch…
Đỗ Thanh Học chỉ nghĩ Kiều Mạt nhảy xuống biển nên bị đụng hư đầu, nào biết thực chất đã đổi ruột hoàn toàn rồi.
Đỗ Thanh Học đậu xe dưới ga ra ngầm, xuống xe cùng Kiều Mạt, thang máy vừa lên tới đại sảnh lầu hai đã nhìn thấy một đống người bu quanh ai đó trong phòng giữa, đèn flash chớp nháy liên hồi.
Kiều Mạt tập trung quan sát, đối tượng bị phóng viên bao vây là một người đàn ông nom quen quen, nhưng nghĩ mãi chẳng ra đã gặp ở đâu. Dòm lướt qua, các fan xung quanh đang giơ đủ loại bảng, phía trên vẽ trái tim hường phấn bự chảng cùng ba chữ “Mạc Vũ Sinh” ngay chính giữa.
“Mạc Vũ Sinh?” Kiều Mạt nghiêm túc suy ngẫm, đoạn quay sang hỏi: “Anh Đỗ, tôi quen người này à?”
Mặt Đỗ Thanh Học chẳng có cảm xúc gì: “Cậu không biết anh ta, nhưng chắc anh ta nhớ cậu đấy.” Cú nhào tiêu hồn trong Kim Điện kia, bất cứ ai cũng khó mà quên được.
“Ồ.” Kiều Mạt nghe xong thì xoay người theo Đỗ Thanh Học bước sang một bên.
Nhưng đúng lúc này, Mạc Vũ Sinh đang bị phóng viên bao vây vừa ngẩng đầu đã bắt gặp bóng dáng Kiều Mạt, liền cất tiếng gọi:
“Kiều Mạt?”
Kiều Mạt nghe vậy thì dừng bước, Đỗ Thanh Học cũng thoáng sửng sốt, anh ta không ngờ Mạc Vũ Sinh lại có thể kêu tên Kiều Mạt, coi bộ sau đêm đó, độ nổi tiếng của Kiều Mạt tăng cao đáng kể…
Trong thời gian hai người dừng bước, Mạc Vũ Sinh đã ôn hòa tránh khỏi vòng vây phóng viên, đến bên cạnh Kiều Mạt.“Kiều Mạt, đúng là cậu rồi, tôi suýt nữa không nhận ra đấy, sao? Hôm nay cậu cũng tới tham gia casting hả?” Mạc Vũ Sinh mỉm cười hòa nhã với Kiều Mạt, giọng điệu thân thiết cứ như hai người là bạn bè lâu năm.
Kiều Mạt dòm người trước mắt, vẫn nhớ không nổi từng gặp ở đâu, nhưng trông cũng không khó ưa, thế là gật đầu, lịch sự đáp:
“Đúng vậy, Mạc tiên sinh.”
Mạc Vũ Sinh nghe thấy xưng hô này, ý cười trên mặt càng rõ nét, anh tự nhiên khoác tay lên vai Kiều Mạt, cười bảo:
“Khéo ghê, tôi cũng thế, đi thôi, chúng ta cùng vào.”
Nói xong, hai người sóng vai tiến vào phòng hội nghị số 1.
Các phóng viên phía sau hết bấm tách tách thật nhanh, lại viết xoẹt xoẹt lên sổ: Mạc Vũ Sinh vs Kiều Mạt (ai ta?).
Cơ mà ngay lúc này, thang máy sau lưng cũng kêu leng keng, một tiếng thét kinh hãi vang lên: “Hoa Dung, Hoa Dung đến.”
Thoáng cái, các phóng viên lại cất bước chỉnh tề cùng chạy ra đằng sau, hướng về phía thang máy.
Chỉ thấy một người đàn ông diện áo sơmi xanh lá bước ra khỏi thang máy, diện mạo không tệ, bôi keo vuốt tóc sáng bóng, đeo kính râm, mỉm cười gật đầu lia lịa với các phóng viên trước thang máy, hàm răng trắng lóa đến độ người ta mở mắt không nổi.
“Xin hỏi mục tiêu lần này của anh Hoa Dung là vai nam thứ của đúng không?”
“Xem ra mục tiêu của tôi đã là tâm tư Tư Mã Chiêu rồi, ha ha, đúng vậy, tôi rất thích nhân vật Lộc Dương.”
“Có tin đồn đoàn phim đã sớm quyết định nam chính và nam thứ rồi, chính là Mạc Vũ Sinh và anh, xin hỏi có đúng như vậy không?”
“Sao có thể chứ, nếu thật thì tốt quá rồi.”
“Tháng trước có người chụp được ảnh anh xuất hiện tại sòng bạc, đánh ba tiếng thua mất năm trăm vạn, xin hỏi người trong ảnh có đúng là anh không?”
“Tôi cũng thấy tấm ảnh đó rồi, chỉ có thể nói là trình độ photoshop rất khá, hi vọng lần sau sẽ có ảnh chỉnh được chính diện của tôi, vậy mới càng có sức thuyết phục.”
“Gần đây nổi lên tin đồn anh với ảnh hậu Tạ Thanh Thần qua lại thân thiết, hai người có định yêu nhau không?”
“Vụ này… Ha ha, hiện Thanh Thần với tôi là bạn thân.”
“Xin hỏi anh Hoa Dung, bạn cùng nhóm trước kia của anh là Kiều Mạt cũng đến tham dự buổi casting hôm nay, hơn nữa cả hai đều mặc màu xanh, phải chăng đã bàn trước với nhau?” Nguồn:
…
Với mấy vấn đề trước của phóng viên, Hoa Dung luôn mỉm cười trả lời từng câu một, hoặc trực tiếp hoặc khôi hài, tóm lại rất lễ phép và khéo léo, chuyện trò vui vẻ. Chẳng qua câu cuối hiển nhiên hơi nằm ngoài dự đoán của hắn, sắc mặt hắn khẽ cứng lại, quay đầu nhìn phóng viên đặt câu hỏi, là phóng viên của một website tin tức chủ lưu. Hoa Dung có ấn tượng với trang web này, hồi ấy chính họ là người đầu tiên tung ra tin tức hắn có ý định về dưới trướng Thịnh Dương.
Thảo nào đã qua một năm mà phóng viên web này vẫn là người đầu tiên nhớ rõ quan hệ giữa Kiều Mạt và Hoa Dung.
Hoa Dung ngây ra vài giây, sau đó nụ cười chiêu bài lập tức trở lại trên mặt, nói:
“Thật sao? Hôm nay Kiều Mạt cũng tới à? Vậy đúng là trùng hợp, trước đó tôi cũng không biết cậu ấy sẽ đến, vì một năm qua cậu ấy tương đối yên lặng mà. Là anh em tốt cùng nhau ra mắt, tôi vẫn luôn hi vọng sự nghiệp của cậu ấy tiến triển tích cực hơn, nếu lần này có cơ hội quay phim chung thì hay quá rồi. Về phần màu sắc trang phục, có lẽ do chúng tôi đều là fan hâm mộ của đội Lục Thành chăng?”
Phóng viên xung quanh cười vang, hai vệ sĩ sau lưng Hoa Dung tức thời nhân cơ hội che chở hắn đi vào hội trường.
Ý cười trên mặt Hoa Dung vẫn giữ nguyên, có điều đôi mắt ẩn dưới kính râm đã nhuốm vài phần sắc lạnh, hắn vừa đi vừa nói nhỏ với trợ lý bên cạnh: “Đi xem Kiều Mạt ở đâu.”
Lần đầu tiên Kiều Mạt chứng kiến cục diện như vậy, không khỏi hơi ngạc nhiên, liên tục lia mắt ra ngoài dòm lung tung. Nom điệu bộ của Kiều Mạt, đáy lòng Đỗ Thanh Học có chút ngũ vị tạp trần.
Kiều Mạt vốn là tiểu minh tinh hạng ba không mấy tiếng tăm, năm ấy nhờ chuyện hủy hợp đồng với Hoa Dung nên tên Kiều Mạt xem như được lên trang nhất một lần. Tuy rằng chỉ được nhắc tới một lần trong bài báo cả ngàn chữ: cùng ngày, Hoa Dung tuyên bố tách nhóm với Kiều Mạt đã hợp tác ba năm, chính thức ký hợp đồng với Thịnh Dương.
Sau đó, Hoa Dung không ngừng tiến bước mạnh mẽ, liên tục nhận quảng cáo cho hai nhãn hiệu nổi danh quốc tế, lại diễn vai nam thứ trong bộ phim điện ảnh của đạo diễn nổi tiếng, thanh danh dần lên cao, lời mời ùa đến không ngớt. Trái ngược với hắn, Kiều Mạt quả thực người cũng như tên, dần dà tan biến trong đại dương mênh mông của giới giải trí như bọt biển.
Đỗ Thanh Học đã lăn lộn trong giới một thời gian kha khá, mấy năm trước cũng từng gặp Kiều Mạt khi ấy mới debut không lâu, tuy cậu và Hoa Dung còn mang theo vài phần non nớt, nhưng hai thanh niên đẹp trai đứng cùng nhau cũng vô cùng hút mắt và đậm chất ngôi sao, hấp dẫn hàng loạt thiếu nữ thanh xuân. Ai ngờ chỉ vài năm ngắn ngủi đã cảnh còn người mất, đôi bạn thân ngày xưa lại cách biệt tít tắp như thế.
Đỗ Thanh Học tiếp nhận Kiều Mạt đúng thời điểm cậu nghèo túng nhất, gầy như da bọc xương, làn da nhợt nhạt, đôi mắt to như muốn lồi hẳn ra ngoài. Mới đầu Đỗ Thanh Học sợ hết hồn, suy nghĩ đầu tiên trong não chính là: Đừng nói tên này nghiện thuốc nha?
Về sau điều tra thêm mới biết không phải thế, từ khi chia đôi ngả với Hoa Dung, Kiều Mạt không cách nào gượng dậy nổi, bất tri bất giác bỏ phí một năm, người đại diện tiền nhiệm cũng xuôi theo chiều gió, quay ngoắt sang Thịnh Dương. Kể từ đó, Kiều Mạt lại càng không có cơ hội. Xem xét tư liệu của Kiều Mạt xong, Đỗ Thanh Học biết cậu không có người thân, họ hàng nuôi lớn cậu cũng gần như cắt liên lạc với Kiều Mạt sau khi cậu lên đại học. Tính tình Kiều Mạt hướng nội lại hơi quái gở, xung quanh cơ hồ không có bạn bè. Một người tính cách như vậy lại có thể sống tốt trong showbiz mấy năm, Đỗ Thanh Học khá ngạc nhiên.
Song tiếp xúc với Kiều Mạt vài lần, Đỗ Thanh Học liền biết cậu là trai cong, hơn nữa còn thích Hoa Dung, hai người là bạn đại học, cùng lập nhóm từ hồi còn ngồi trên giảng đường. Kiều Mạt làm hết thảy đều vì Hoa Dung, nghĩa vô phản cố theo Hoa Dung phấn đấu, mãi tới khi Hoa Dung nghĩa vô phản cố đá cậu đi.
*nghĩa vô phản cố: làm việc nghĩa không được chùn bước
Từ miệng Kiều Mạt, Đỗ Thanh Học biết cậu từ nhỏ đã nhát gan tự ti, phát hiện mình thích đàn ông lại càng nâng không nổi đầu. Cậu vẫn luôn yêu thầm Hoa Dung, về sau dần biết có rất nhiều đồng tính luyến ái lén lút vụng trộm trong giới, áp lực tâm lý mới giảm bớt đôi chút. Mãi đến một năm trước, cậu rốt cuộc cố lấy dũng khí thổ lộ với Hoa Dung, phản ứng của Hoa Dung hôm ấy hơi nằm ngoài dự đoán của cậu, vô cùng bình tĩnh, nhưng cũng chẳng tỏ thái độ. Kiều Mạt thấp thỏm chờ mong một tuần, kết quả lại là rã nhóm.
Chuyện kế tiếp khỏi nói cũng biết, vì tình yêu mà không gượng dậy nổi, cuộc sống hàng ngày trôi qua trong gian nan, rồi diện mạo tiều tụy gì gì đó, nội dung máu chó sánh ngang tình cảm thiên địa.
Công ty chủ quản của Đỗ Thanh Học là một công ty nhỏ chỉ có mười mấy nhân viên, sếp lớn dựa hơi tập đoàn Hạo Nguyệt, bảo Đỗ Thanh Học ký với Kiều Mạt cũng do thấy Hoa Dung đầu quân cho Thịnh Dương xong thì danh tiếng ngày càng hot nên muốn đả kích, lại nghĩ Kiều Mạt có thể mượn danh nghĩa nhóm cũ để làm bàn đạp lăng xê, bạn tốt ngày xưa giờ thành tử địch cũng là chiêu trò giới thuyền thông thích hóng hớt nhất.
Đỗ Thanh Học hiểu ý công ty, tiếp xúc một thời gian thì chính thức ký với Kiều Mạt, một mặt dặn cậu điều dưỡng thân thể, mặt khác lại nghĩ cách tìm cơ hội để Kiều Mạt tái xuất. Thấy Kiều Mạt cả ngày mặt ủ mày chau, Đỗ Thanh Học thực tình không tài nào ưa nổi cái người này, song anh ta dù sao cũng là người đại diện chuyên nghiệp, có gai mắt Kiều Mạt đến mấy vẫn lập kế hoạch thay đổi hình tượng cho cậu, định cho Kiều Mạt chạy theo con đường yêu nam, tiếp đó nhận giúp cậu một quảng cáo áo sơmi.
*yêu nam: nam yêu tinh, ngược với yêu nữ/nữ yêu tinh
Bản thân Kiều Mạt vốn không tồi, vừa ăn diện phát là khiến mọi người lác mắt ngay, thân hình thon gầy, mặt trang điểm đậm, mang theo chút mỹ cảm chán chường, rất phù hợp với thẩm mỹ trung tính đang thịnh hành hiện nay, hiệu quả cực tốt.
Cũng chính quảng cáo ấy khiến Tống Tử Dương chú ý tới Kiều Mạt. Lúc đầu Kiều Mạt sống chết không đồng ý, Đỗ Thanh Học cũng chẳng ép cậu, kết quả không lâu sau, Kiều Mạt vác đôi mắt đỏ bừng đến tìm anh ta, bảo là nghĩ thông rồi. Đỗ Thanh Học bèn liên hệ với Tống Tử Dương, sắp xếp gặp mặt trên du thuyền, anh ta cứ tưởng nếu Tống Tử Dương hứng thú với Kiều Mạt thì có thể thừa dịp này giúp cậu đổi hình tượng hoàn toàn luôn.
Ngặt nỗi người tính không bằng trời tính, sự tình mấy ngày nay đã vuột khỏi tầm kiểm soát của Đỗ Thanh Học, anh ta chỉ có thể chịu cảnh bị sét đánh thôi. Mà Kiều Mạt bây giờ cũng xem như chuyển hình tượng triệt để, chẳng qua chuyển hơi lệch…
Đỗ Thanh Học chỉ nghĩ Kiều Mạt nhảy xuống biển nên bị đụng hư đầu, nào biết thực chất đã đổi ruột hoàn toàn rồi.
Đỗ Thanh Học đậu xe dưới ga ra ngầm, xuống xe cùng Kiều Mạt, thang máy vừa lên tới đại sảnh lầu hai đã nhìn thấy một đống người bu quanh ai đó trong phòng giữa, đèn flash chớp nháy liên hồi.
Kiều Mạt tập trung quan sát, đối tượng bị phóng viên bao vây là một người đàn ông nom quen quen, nhưng nghĩ mãi chẳng ra đã gặp ở đâu. Dòm lướt qua, các fan xung quanh đang giơ đủ loại bảng, phía trên vẽ trái tim hường phấn bự chảng cùng ba chữ “Mạc Vũ Sinh” ngay chính giữa.
“Mạc Vũ Sinh?” Kiều Mạt nghiêm túc suy ngẫm, đoạn quay sang hỏi: “Anh Đỗ, tôi quen người này à?”
Mặt Đỗ Thanh Học chẳng có cảm xúc gì: “Cậu không biết anh ta, nhưng chắc anh ta nhớ cậu đấy.” Cú nhào tiêu hồn trong Kim Điện kia, bất cứ ai cũng khó mà quên được.
“Ồ.” Kiều Mạt nghe xong thì xoay người theo Đỗ Thanh Học bước sang một bên.
Nhưng đúng lúc này, Mạc Vũ Sinh đang bị phóng viên bao vây vừa ngẩng đầu đã bắt gặp bóng dáng Kiều Mạt, liền cất tiếng gọi:
“Kiều Mạt?”
Kiều Mạt nghe vậy thì dừng bước, Đỗ Thanh Học cũng thoáng sửng sốt, anh ta không ngờ Mạc Vũ Sinh lại có thể kêu tên Kiều Mạt, coi bộ sau đêm đó, độ nổi tiếng của Kiều Mạt tăng cao đáng kể…
Trong thời gian hai người dừng bước, Mạc Vũ Sinh đã ôn hòa tránh khỏi vòng vây phóng viên, đến bên cạnh Kiều Mạt.“Kiều Mạt, đúng là cậu rồi, tôi suýt nữa không nhận ra đấy, sao? Hôm nay cậu cũng tới tham gia casting
Kiều Mạt dòm người trước mắt, vẫn nhớ không nổi từng gặp ở đâu, nhưng trông cũng không khó ưa, thế là gật đầu, lịch sự đáp:
“Đúng vậy, Mạc tiên sinh.”
Mạc Vũ Sinh nghe thấy xưng hô này, ý cười trên mặt càng rõ nét, anh tự nhiên khoác tay lên vai Kiều Mạt, cười bảo:
“Khéo ghê, tôi cũng thế, đi thôi, chúng ta cùng vào.”
Nói xong, hai người sóng vai tiến vào phòng hội nghị số 1.
Các phóng viên phía sau hết bấm tách tách thật nhanh, lại viết xoẹt xoẹt lên sổ: Mạc Vũ Sinh vs Kiều Mạt (ai ta?).
Cơ mà ngay lúc này, thang máy sau lưng cũng kêu leng keng, một tiếng thét kinh hãi vang lên: “Hoa Dung, Hoa Dung đến.”
Thoáng cái, các phóng viên lại cất bước chỉnh tề cùng chạy ra đằng sau, hướng về phía thang máy.
Chỉ thấy một người đàn ông diện áo sơmi xanh lá bước ra khỏi thang máy, diện mạo không tệ, bôi keo vuốt tóc sáng bóng, đeo kính râm, mỉm cười gật đầu lia lịa với các phóng viên trước thang máy, hàm răng trắng lóa đến độ người ta mở mắt không nổi.
“Xin hỏi mục tiêu lần này của anh Hoa Dung là vai nam thứ của
“Xem ra mục tiêu của tôi đã là tâm tư Tư Mã Chiêu rồi, ha ha, đúng vậy, tôi rất thích nhân vật Lộc Dương.”
“Có tin đồn đoàn phim đã sớm quyết định nam chính và nam thứ rồi, chính là Mạc Vũ Sinh và anh, xin hỏi có đúng như vậy không?”
“Sao có thể chứ, nếu thật thì tốt quá rồi.”
“Tháng trước có người chụp được ảnh anh xuất hiện tại sòng bạc, đánh ba tiếng thua mất năm trăm vạn, xin hỏi người trong ảnh có đúng là anh không?”
“Tôi cũng thấy tấm ảnh đó rồi, chỉ có thể nói là trình độ photoshop rất khá, hi vọng lần sau sẽ có ảnh chỉnh được chính diện của tôi, vậy mới càng có sức thuyết phục.”
“Gần đây nổi lên tin đồn anh với ảnh hậu Tạ Thanh Thần qua lại thân thiết, hai người có định yêu nhau không?”
“Vụ này… Ha ha, hiện Thanh Thần với tôi là bạn thân.”
“Xin hỏi anh Hoa Dung, bạn cùng nhóm trước kia của anh là Kiều Mạt cũng đến tham dự buổi casting hôm nay, hơn nữa cả hai đều mặc màu xanh, phải chăng đã bàn trước với nhau?” Nguồn:
…
Với mấy vấn đề trước của phóng viên, Hoa Dung luôn mỉm cười trả lời từng câu một, hoặc trực tiếp hoặc khôi hài, tóm lại rất lễ phép và khéo léo, chuyện trò vui vẻ. Chẳng qua câu cuối hiển nhiên hơi nằm ngoài dự đoán của hắn, sắc mặt hắn khẽ cứng lại, quay đầu nhìn phóng viên đặt câu hỏi, là phóng viên của một website tin tức chủ lưu. Hoa Dung có ấn tượng với trang web này, hồi ấy chính họ là người đầu tiên tung ra tin tức hắn có ý định về dưới trướng Thịnh Dương.
Thảo nào đã qua một năm mà phóng viên web này vẫn là người đầu tiên nhớ rõ quan hệ giữa Kiều Mạt và Hoa Dung.
Hoa Dung ngây ra vài giây, sau đó nụ cười chiêu bài lập tức trở lại trên mặt, nói:
“Thật sao? Hôm nay Kiều Mạt cũng tới à? Vậy đúng là trùng hợp, trước đó tôi cũng không biết cậu ấy sẽ đến, vì một năm qua cậu ấy tương đối yên lặng mà. Là anh em tốt cùng nhau ra mắt, tôi vẫn luôn hi vọng sự nghiệp của cậu ấy tiến triển tích cực hơn, nếu lần này có cơ hội quay phim chung thì hay quá rồi. Về phần màu sắc trang phục, có lẽ do chúng tôi đều là fan hâm mộ của đội Lục Thành chăng?”
Phóng viên xung quanh cười vang, hai vệ sĩ sau lưng Hoa Dung tức thời nhân cơ hội che chở hắn đi vào hội trường.
Ý cười trên mặt Hoa Dung vẫn giữ nguyên, có điều đôi mắt ẩn dưới kính râm đã nhuốm vài phần sắc lạnh, hắn vừa đi vừa nói nhỏ với trợ lý bên cạnh: “Đi xem Kiều Mạt ở đâu.”
/109
|