Năm 2100, Phía tây bắc Thành phố Đà Lạt thuộc Việt Nam, trước đây là một vùng núi non trùng điệp, nằm trong vườn quốc gia Chư Yang Sin giờ đã trở thành một khu vực gọi là thánh địa của khoa học mà không chỉ các học viên của Việt Nam mà toàn bộ các thành viên khoa học xuất sắc trên toàn thế giới hướng tới.
Gần hai mươi năm trước, năm 2082 nhà bác học vô danh Việt Nam tuyên bố với cả thế giới rằng ông có thể chủ động thay đổi hoàn toàn các chuỗi gen của con người và những động vật khác khiến cả thế giới rúng động. Nếu quả thật ông làm được, thì khoảng cách con người bước trên con đường “bất tử” không còn xa xôi gì. Những người dân bình thường, họ sẽ không nghĩ tới việc hưởng lợi ích gì, bởi vì họ không với tới. Nhưng mà những nhà cầm quyền, các nhà tài phiệt, hay những thương nhân giàu có sẽ điên cuồng chạy theo cái gọi là bất tử dù phải trả bất cứ giá nào. Trong khi đó những người lãnh đạo các quốc gia trên thế giới đều thuộc một trong ba loại người đứng trên đỉnh kim tự tháp này. Bọn họ lập tức có phản ứng kịch liệt.
Thế giới như muốn trở mình, các tầng lớp thượng lưu đều tích cực suy nghĩ biện pháp để có được nhà bác học vô danh kia. Hay ít nhất là biết được thành quả nghiên cứu của hắn. Từng đoàn ngoại giao ùn ùn kéo tới Việt Nam. Đi kèm những hành động “ngoài sáng”, những hành động “trong tối” cũng được điên cuồng triển khai. Từng đội, từng đội đặc nhiệm của các quốc gia, các gia tộc ngay trong đêm đều tiến hành đột nhập vào Việt Nam. Những ngành tình báo cũng dừng hết mọi hành động theo dõi, chuyển về tra tìm nhà khoa học vô danh cùng thành quả nghiên cứu của ông.
Các đoàn đàm phán đã tới, và trước khi họ tiếp xúc với các nhà lãnh đạo của Việt Nam, họ đã ngầm liên lạc với nhau và thống nhất ra một số quan điểm khiến các nhà lãnh đạo Việt Nam mới nghe cũng phải xanh mặt.
Ngay lúc mới gặp họ đã tuyên bố Việt Nam phải giao ra nhà khoa học vô danh kia, nếu không, các nước sẽ liên hợp nhau và tuyên bố Việt Nam là chùm phát xít thứ năm, và sẽ đưa quân vào càn quét, tiêu diện “nguồn gốc tai họa của nhân loại” này.
Đây gọi là có thực lực thì không cần đi đường vòng vo. Việt Nam phải đứng trước thời khắc khó khăn nhất trong lịch sử. Bởi vì chỉ cần một quyết định sai lầm, cái tên Việt Nam sẽ bị xóa sổ trên thế giới, cộng thêm cái ô danh là “chủ nghĩa phát xít độc tài, âm mưu đẩy thế giới vào hủy diệt”. Mặc dù người tinh mắt đều phát hiện ra nhiều vấn đề, nhưng nắm tay to thì nắm đạo lý lớn. Cái gọi là “quan hệ ngoại giao tốt đẹp” mà Việt Nam xây dựng cả thế kỷ nay giờ như bong bóng xà phòng, thổi nhẹ là vỡ.
Thường thường trong tình huống này, các nhà lãnh đạo Việt Nam nhất định sẽ bán đi nguồn “chất xám” quý báu, dâng tặng nhà khoa học vĩ đại giống như họ vẫn thường làm trong nhiều thập kỷ qua. Nhưng là lần này họ phản ứng lại khiến không chỉ các thế lực lớn trên thế giới mà tất cả người dân Việt Nam cũng phải “vỗ tay khen hay”.
Những nhà lãnh đạo Việt Nam đã phát hiện ra khe hở giữa khối liên minh giữa các thế lực lớn trên thế giới này. Bọn họ mặc dù rất hùng hổ, tuy nhiên trong lòng ai cũng có tính toán riêng. Đây chắc chắn không phải là một khối đoàn kết.
Nhận ra điều này, các nhà lãnh đạo Việt Nam cùng lúc thực hiện hai phương án. Một là bí mật liên lạc với một số thế lực lớn nhất và hứa hẹn cung cấp cho họ những ưu đãi hơn. Thứ hai là tung ra những cơ sở nghiên cứu bước đầu của nhà khoa học để dẹp yên các thế lực nhỏ.
Hai biện pháp này gần như công khai cho các thế lực biết, tuy nhiên bọn họ cũng không dám làm khó. Mục đích của bọn họ chỉ là gây sức ép để giành lấy nhà khoa học kia, nếu không được, bọn họ cũng muốn có tài liệu nghiên cứu. Nếu Việt Nam muốn “ngọc đá cùng tan” thì bọn họ cũng không được lợi lộc gì. Dù sao, người sống lâu nhất trong bọn họ thì vài chục năm sau cũng chết. Cái họ muốn là trường sinh bất tử. Trong khi đó tính “cứng đầu cứng cổ” của Việt Nam họ cũng không còn lạ lẫm gì, ép họ quá đáng rất có thể dân tộc nhỏ bé này sẽ hành động chống trả kịch liệt lại thật cũng không chừng, và hậu quả thì dù thế lực lớn mạnh như nước Hoa Kỳ cũng chưa chắc đỡ nổi.
Việc thứ ba mà các nhà lãnh đạo Việt Nam thực hiện là lập tức xây dựng một học viện tầm cỡ quốc tế tại vườn quốc gia Chư Yang Sin, nằm ở phía tây bắc thành phố Đà Lạt. Do nhà khoa học vô danh kia có khả năng tái tạo lại cơ thể con người, giống như bàn tay vị thần cho nên học viện được gọi là Học Viện Bàn Tay Thần. Logo biểu tượng một bàn tay huyền ảo đang nâng, trong lòng bàn tay có sợi gen phát ra quang mang chói lòa.
Phải nói “nước cờ” này của các nhà lãnh đạo Việt Nam quả là cực kỳ cao tay. Bởi vì bọn họ không tiết lộ các tài liệu một cách công khai, mà xây dựng một học viện như vậy để các thế lực lớn cử người tới học tập. Vừa khiến bọn họ đạt được mục đích, không có cảm giác bị coi rẻ khi nhận tập tài liệu một cách “đại chúng”, lại có thể thành lập một học viện nổi tiếng để thu hút nhân tài trên khắp thế giới. Một công đôi ba việc, khiến những nhà phân tích phải kinh ngạc thốt lên…quả là tài tình.
Học Viện Bàn Tay Thần ra đời, biệt danh Bàn Tay Thần cũng là tên mà mọi người gọi nhà khoa học vô danh kia. Tuy nhiên tính từ lúc tuyên bố thành quả khoa học của mình, người có biệt danh Bàn Tay Thần này cũng mất tích. Có người dự đoán ông ta bị một thế lực lớn nào đó bắt đi, cũng có người nói ông ta được các nhà lãnh đạo Việt Nam bảo vệ nghiêm ngặt. Tuy nhiên chỉ các thế lực lớn mới biết, ông ta thực sự mất tích thật, bởi vì hiện tại, không ai sở hữu được nhà khoa học thần kỳ này cả.
Trên tàu phi hành HS330-C, Lê đang dõi mắt theo dõi các màn hình cảm ứng ở hai bên. Trên màn hình, hiển thị phong cảnh tuyệt đẹp ở phía dưới. Hình ảnh được phóng to nên có thể quan sát từng nóc nhà, từng căn tháp cao chót vót vươn tới sát tầng mây, từng đứa trẻ đang vui đùa trên đường, cảm giác thật thoải mái. Tuy nhiên, không lâu sau, tàu phi hành bắt đầu bay vào một vùng rừng rậm. Màn hình phía cánh phải đang chiếu một đàn cò nhiều tới cả vạn con, đang kết thành hình chữ “V” nằm ngang trên bầu trời, mà rẽ ngang. Màn hình bên cạnh lại thể hiện một cảnh bốn con đại bàng đất đang phối hợp bắt một con hổ con. Bọn chúng phân công nhiệm vụ cho từng con rất cụ thể, con dùng để dụ con hổ mẹ đi, con bay vòng vòng cảnh giác con hổ bố có thể trở về bất cứ lúc nào. Hai con còn lại lao vút xuống, dùng móng vuốt sắc nhọn cắp đầu cắp đuôi con hổ con rồi cấp tốc bay đi…
Ở màn hình cánh trái, một đàn sếu đang đậu dưới một hồ nước rộng lớn, đột ngột bay vút lên. Trong lúc những khách hàng tưởng cả đàn sếu bay va đập vào tàu phi hành thì chúng như cảm ứng được điều gì khó chịu, bay rẽ sang hai bên. Từ nhiều năm trước, các nhà khoa học đã quan tâm tới việc phát triển từ trường đuổi dã thú. Và tới hiện nay, công nghệ này không chỉ áp dụng cho phi cầm mà từ trường xua đuổi cả những động vật nguy hiểm dưới đất cũng đã được nghiên cứu ra. Cả tàu phi hành tựa như con dao sắc bén, chẻ đôi đàn sếu đỏ, kỳ quan khiến nhiều người chưa chứng kiến bao giờ phải bụm miệng kinh hô…
Mọi người còn đang ngẩn ngơ trước những hình ảnh thiên nhiên hoang dã thu được từ ngoại cảnh thì một giọng nói điện tử từ hai bên thành tàu phi hành vang lên:
“Đã tới địa phận của Học Viện Bàn Tay Thần, kính xin quý khách yên ổn chỗ ngồi, chuẩn bị hạ cánh”
Trên vị trí điều khiển, nhân viên phụ ngồi cạnh người lái chính cầm một cái micro và nói:
- Đây là tàu phi hành số HS330-C, xin phép được vào bến đỗ.
Một giọng điện tử vang lên:
“Đã xác định. Tàu phi hành HS330-C được phép vào bến công cộng số bốn”
Tàu phi hành chìm vào yên lặng. Những khách hàng chưa tới bao giờ thì đều cố gắng muốn thông qua các màn hình hai bên dãy và ở trước mặt để quan sát xem học viện huyền thoại này có bộ dáng như thế nào. Những khách hàng đã tới đây một hay nhiều lần thì vẻ mặt bình tĩnh tuy nhiên vẫn nhịn không được kích động trong lòng.
Khoảng hai phút sau vẻ mặt của Lê cũng trở nên cực độ kinh ngạc. Đây là một quần thể kiên trúc gồm rất nhiều tòa tháp cao tầng, quây lấy một tòa nhà khổng lồ ở giữa. Mỗi tòa tháp lại như một mô hình trái đất thu nhỏ, có vườn cây, có công viên, có bể bơi, có các siêu thị nhà hàng…
Nhiều kiến trúc được thiết kế nhô hẳn ra khỏi tòa tháp, cảnh tượng thật hùng tráng. Vừa lách qua một tòa tháp khổng lồ ở rìa ngoài, giọng nói điện tử trên tàu phi hành lần nữa vang lên:
“Kính chào quý khách, các vị đã bước vào phạm vi quản lý của Học Viện Bàn Tay Thần. Tất cả các hoạt động ở đây đều được máy chủ BTT điều hành. Học viện bao gồm một trăm linh hai tòa tháp, chia làm năm vòng, hình ngũ giác, trong ngoài bao bọc lấy nhau. Ngoại trừ tòa tháp khổng lồ trung tâm chỉ có những người có quyền hành tối cao mới được vào thì năm tòa tháp vây lấy tòa trung tâm là tổng bộ của năm ngành nghiên cứu của học viện. Năm ngành nghiên cứu lần lượt về cấu trúc gen cùng những liên quan của các lĩnh vực “con người”, “động vật” “thực vật” “dị gen” và “ứng dụng”. Thông tin cụ thể quý khách có thể tìm hiểu tại các thư viện công cộng và nội quy của học viện. Quý khách nào mới đến xin kiểm tra thông tin kỹ trên bảng điện tử ở bến đỗ xe. Khuyến cáo, không nên tới những khu vực được phân cấp khi cấp bậc của quý vị chưa đủ. Chúc quý khách một ngày tốt lành.”
Gần hai mươi năm trước, năm 2082 nhà bác học vô danh Việt Nam tuyên bố với cả thế giới rằng ông có thể chủ động thay đổi hoàn toàn các chuỗi gen của con người và những động vật khác khiến cả thế giới rúng động. Nếu quả thật ông làm được, thì khoảng cách con người bước trên con đường “bất tử” không còn xa xôi gì. Những người dân bình thường, họ sẽ không nghĩ tới việc hưởng lợi ích gì, bởi vì họ không với tới. Nhưng mà những nhà cầm quyền, các nhà tài phiệt, hay những thương nhân giàu có sẽ điên cuồng chạy theo cái gọi là bất tử dù phải trả bất cứ giá nào. Trong khi đó những người lãnh đạo các quốc gia trên thế giới đều thuộc một trong ba loại người đứng trên đỉnh kim tự tháp này. Bọn họ lập tức có phản ứng kịch liệt.
Thế giới như muốn trở mình, các tầng lớp thượng lưu đều tích cực suy nghĩ biện pháp để có được nhà bác học vô danh kia. Hay ít nhất là biết được thành quả nghiên cứu của hắn. Từng đoàn ngoại giao ùn ùn kéo tới Việt Nam. Đi kèm những hành động “ngoài sáng”, những hành động “trong tối” cũng được điên cuồng triển khai. Từng đội, từng đội đặc nhiệm của các quốc gia, các gia tộc ngay trong đêm đều tiến hành đột nhập vào Việt Nam. Những ngành tình báo cũng dừng hết mọi hành động theo dõi, chuyển về tra tìm nhà khoa học vô danh cùng thành quả nghiên cứu của ông.
Các đoàn đàm phán đã tới, và trước khi họ tiếp xúc với các nhà lãnh đạo của Việt Nam, họ đã ngầm liên lạc với nhau và thống nhất ra một số quan điểm khiến các nhà lãnh đạo Việt Nam mới nghe cũng phải xanh mặt.
Ngay lúc mới gặp họ đã tuyên bố Việt Nam phải giao ra nhà khoa học vô danh kia, nếu không, các nước sẽ liên hợp nhau và tuyên bố Việt Nam là chùm phát xít thứ năm, và sẽ đưa quân vào càn quét, tiêu diện “nguồn gốc tai họa của nhân loại” này.
Đây gọi là có thực lực thì không cần đi đường vòng vo. Việt Nam phải đứng trước thời khắc khó khăn nhất trong lịch sử. Bởi vì chỉ cần một quyết định sai lầm, cái tên Việt Nam sẽ bị xóa sổ trên thế giới, cộng thêm cái ô danh là “chủ nghĩa phát xít độc tài, âm mưu đẩy thế giới vào hủy diệt”. Mặc dù người tinh mắt đều phát hiện ra nhiều vấn đề, nhưng nắm tay to thì nắm đạo lý lớn. Cái gọi là “quan hệ ngoại giao tốt đẹp” mà Việt Nam xây dựng cả thế kỷ nay giờ như bong bóng xà phòng, thổi nhẹ là vỡ.
Thường thường trong tình huống này, các nhà lãnh đạo Việt Nam nhất định sẽ bán đi nguồn “chất xám” quý báu, dâng tặng nhà khoa học vĩ đại giống như họ vẫn thường làm trong nhiều thập kỷ qua. Nhưng là lần này họ phản ứng lại khiến không chỉ các thế lực lớn trên thế giới mà tất cả người dân Việt Nam cũng phải “vỗ tay khen hay”.
Những nhà lãnh đạo Việt Nam đã phát hiện ra khe hở giữa khối liên minh giữa các thế lực lớn trên thế giới này. Bọn họ mặc dù rất hùng hổ, tuy nhiên trong lòng ai cũng có tính toán riêng. Đây chắc chắn không phải là một khối đoàn kết.
Nhận ra điều này, các nhà lãnh đạo Việt Nam cùng lúc thực hiện hai phương án. Một là bí mật liên lạc với một số thế lực lớn nhất và hứa hẹn cung cấp cho họ những ưu đãi hơn. Thứ hai là tung ra những cơ sở nghiên cứu bước đầu của nhà khoa học để dẹp yên các thế lực nhỏ.
Hai biện pháp này gần như công khai cho các thế lực biết, tuy nhiên bọn họ cũng không dám làm khó. Mục đích của bọn họ chỉ là gây sức ép để giành lấy nhà khoa học kia, nếu không được, bọn họ cũng muốn có tài liệu nghiên cứu. Nếu Việt Nam muốn “ngọc đá cùng tan” thì bọn họ cũng không được lợi lộc gì. Dù sao, người sống lâu nhất trong bọn họ thì vài chục năm sau cũng chết. Cái họ muốn là trường sinh bất tử. Trong khi đó tính “cứng đầu cứng cổ” của Việt Nam họ cũng không còn lạ lẫm gì, ép họ quá đáng rất có thể dân tộc nhỏ bé này sẽ hành động chống trả kịch liệt lại thật cũng không chừng, và hậu quả thì dù thế lực lớn mạnh như nước Hoa Kỳ cũng chưa chắc đỡ nổi.
Việc thứ ba mà các nhà lãnh đạo Việt Nam thực hiện là lập tức xây dựng một học viện tầm cỡ quốc tế tại vườn quốc gia Chư Yang Sin, nằm ở phía tây bắc thành phố Đà Lạt. Do nhà khoa học vô danh kia có khả năng tái tạo lại cơ thể con người, giống như bàn tay vị thần cho nên học viện được gọi là Học Viện Bàn Tay Thần. Logo biểu tượng một bàn tay huyền ảo đang nâng, trong lòng bàn tay có sợi gen phát ra quang mang chói lòa.
Phải nói “nước cờ” này của các nhà lãnh đạo Việt Nam quả là cực kỳ cao tay. Bởi vì bọn họ không tiết lộ các tài liệu một cách công khai, mà xây dựng một học viện như vậy để các thế lực lớn cử người tới học tập. Vừa khiến bọn họ đạt được mục đích, không có cảm giác bị coi rẻ khi nhận tập tài liệu một cách “đại chúng”, lại có thể thành lập một học viện nổi tiếng để thu hút nhân tài trên khắp thế giới. Một công đôi ba việc, khiến những nhà phân tích phải kinh ngạc thốt lên…quả là tài tình.
Học Viện Bàn Tay Thần ra đời, biệt danh Bàn Tay Thần cũng là tên mà mọi người gọi nhà khoa học vô danh kia. Tuy nhiên tính từ lúc tuyên bố thành quả khoa học của mình, người có biệt danh Bàn Tay Thần này cũng mất tích. Có người dự đoán ông ta bị một thế lực lớn nào đó bắt đi, cũng có người nói ông ta được các nhà lãnh đạo Việt Nam bảo vệ nghiêm ngặt. Tuy nhiên chỉ các thế lực lớn mới biết, ông ta thực sự mất tích thật, bởi vì hiện tại, không ai sở hữu được nhà khoa học thần kỳ này cả.
Trên tàu phi hành HS330-C, Lê đang dõi mắt theo dõi các màn hình cảm ứng ở hai bên. Trên màn hình, hiển thị phong cảnh tuyệt đẹp ở phía dưới. Hình ảnh được phóng to nên có thể quan sát từng nóc nhà, từng căn tháp cao chót vót vươn tới sát tầng mây, từng đứa trẻ đang vui đùa trên đường, cảm giác thật thoải mái. Tuy nhiên, không lâu sau, tàu phi hành bắt đầu bay vào một vùng rừng rậm. Màn hình phía cánh phải đang chiếu một đàn cò nhiều tới cả vạn con, đang kết thành hình chữ “V” nằm ngang trên bầu trời, mà rẽ ngang. Màn hình bên cạnh lại thể hiện một cảnh bốn con đại bàng đất đang phối hợp bắt một con hổ con. Bọn chúng phân công nhiệm vụ cho từng con rất cụ thể, con dùng để dụ con hổ mẹ đi, con bay vòng vòng cảnh giác con hổ bố có thể trở về bất cứ lúc nào. Hai con còn lại lao vút xuống, dùng móng vuốt sắc nhọn cắp đầu cắp đuôi con hổ con rồi cấp tốc bay đi…
Ở màn hình cánh trái, một đàn sếu đang đậu dưới một hồ nước rộng lớn, đột ngột bay vút lên. Trong lúc những khách hàng tưởng cả đàn sếu bay va đập vào tàu phi hành thì chúng như cảm ứng được điều gì khó chịu, bay rẽ sang hai bên. Từ nhiều năm trước, các nhà khoa học đã quan tâm tới việc phát triển từ trường đuổi dã thú. Và tới hiện nay, công nghệ này không chỉ áp dụng cho phi cầm mà từ trường xua đuổi cả những động vật nguy hiểm dưới đất cũng đã được nghiên cứu ra. Cả tàu phi hành tựa như con dao sắc bén, chẻ đôi đàn sếu đỏ, kỳ quan khiến nhiều người chưa chứng kiến bao giờ phải bụm miệng kinh hô…
Mọi người còn đang ngẩn ngơ trước những hình ảnh thiên nhiên hoang dã thu được từ ngoại cảnh thì một giọng nói điện tử từ hai bên thành tàu phi hành vang lên:
“Đã tới địa phận của Học Viện Bàn Tay Thần, kính xin quý khách yên ổn chỗ ngồi, chuẩn bị hạ cánh”
Trên vị trí điều khiển, nhân viên phụ ngồi cạnh người lái chính cầm một cái micro và nói:
- Đây là tàu phi hành số HS330-C, xin phép được vào bến đỗ.
Một giọng điện tử vang lên:
“Đã xác định. Tàu phi hành HS330-C được phép vào bến công cộng số bốn”
Tàu phi hành chìm vào yên lặng. Những khách hàng chưa tới bao giờ thì đều cố gắng muốn thông qua các màn hình hai bên dãy và ở trước mặt để quan sát xem học viện huyền thoại này có bộ dáng như thế nào. Những khách hàng đã tới đây một hay nhiều lần thì vẻ mặt bình tĩnh tuy nhiên vẫn nhịn không được kích động trong lòng.
Khoảng hai phút sau vẻ mặt của Lê cũng trở nên cực độ kinh ngạc. Đây là một quần thể kiên trúc gồm rất nhiều tòa tháp cao tầng, quây lấy một tòa nhà khổng lồ ở giữa. Mỗi tòa tháp lại như một mô hình trái đất thu nhỏ, có vườn cây, có công viên, có bể bơi, có các siêu thị nhà hàng…
Nhiều kiến trúc được thiết kế nhô hẳn ra khỏi tòa tháp, cảnh tượng thật hùng tráng. Vừa lách qua một tòa tháp khổng lồ ở rìa ngoài, giọng nói điện tử trên tàu phi hành lần nữa vang lên:
“Kính chào quý khách, các vị đã bước vào phạm vi quản lý của Học Viện Bàn Tay Thần. Tất cả các hoạt động ở đây đều được máy chủ BTT điều hành. Học viện bao gồm một trăm linh hai tòa tháp, chia làm năm vòng, hình ngũ giác, trong ngoài bao bọc lấy nhau. Ngoại trừ tòa tháp khổng lồ trung tâm chỉ có những người có quyền hành tối cao mới được vào thì năm tòa tháp vây lấy tòa trung tâm là tổng bộ của năm ngành nghiên cứu của học viện. Năm ngành nghiên cứu lần lượt về cấu trúc gen cùng những liên quan của các lĩnh vực “con người”, “động vật” “thực vật” “dị gen” và “ứng dụng”. Thông tin cụ thể quý khách có thể tìm hiểu tại các thư viện công cộng và nội quy của học viện. Quý khách nào mới đến xin kiểm tra thông tin kỹ trên bảng điện tử ở bến đỗ xe. Khuyến cáo, không nên tới những khu vực được phân cấp khi cấp bậc của quý vị chưa đủ. Chúc quý khách một ngày tốt lành.”
/30
|