Kim chúc tánh mạng cực nhanh phi tới, bên trong vang lên những tiếng cười ồn ã.
"Da Lỗ lão đại, huynh cứ yên tâm đi, lão Tam đã cam đoan với huynh rồi thì tên Áo Đinh kia hẳn phải chết không thể nghi ngờ" Kiều Trì đứng bên cạnh cười nói. Mối thù của Da Lỗ đối với Áo Đinh đã xâm nhập vào linh hồn, nếu không giết chết được Áo Đinh thì đáy lòng Da Lỗ vẫn còn một cây dằm.
Da Lỗ cũng gật đầu hướng Lâm Lôi cười "Vậy, phải làm phiền lão Tam rồi"
"Chúng ta từ U Minh sơn đến Vong Linh thánh sơn phải trải qua một quãng đường rất dài và thời gian khá lâu" Lâm Lôi cười nói "Trên đường đi, ta sẽ thông qua thần thức điều tra, hơn nữa sẽ khống chế kim chúc tánh mạng đi qua một số nơi trọng yếu, có lẽ trên đường đi chúng ta sẽ tìm thấy Áo Đinh"
Linh hồn lực của Lâm Lôi so với chủ thần thực còn mạnh hơn.
Những hạn chế của Minh giới so với vị diện chiến trường yếu hơn rất nhiều. Tại Minh giới, thần thức ẩn chứa uy năng có thể phát tán ra đến tám trăm ngàn dặm, Kim chúc tánh mạng đuộc Lâm Lôi khống chế một ngày đi cũng được gần ngàn ngàn dặm, với tốc độ như thế mỗi ngày Lâm Lôi tìm tòi một lần.
Con đường tìm kiếm cùng phân bố nhiệm vụ, đây chính là hai biện pháp.
Vừa đi vừa tìm, cộng với phân bố nhiệm vụ khả năng tìm được Áo Đinh không phải là khó.
"Nếu trên đường mà phát hiện được thì thực là tốt quá" Da Lỗ mỉm cười nói.
Lâm Lôi trông thấy Da Lỗ như thế đáy lòng âm thầm thở dài. Năm đó Da Lỗ luôn là người tiêu sái nhất, phóng khoáng nhất mà bây giờ Lâm Lôi thấy được trong lòng của Da Lỗ đang ngập tràn áp lực. Cừu hận này đang dần ăn mòn linh hồn của Da Lỗ. bây giờ hắn có nghĩ dễ dàng, tiêu sái thì cũng không thể làm được.
Dưới sự khống chế của Lâm Lôi, kim chúc tánh mạng phi hành cực nhanh, hơn ba năm sau liền tiến vào địa phận của Bắc Hài phủ.
"Cuối cùng cũng đến một cái phủ, từ đó đến Vong linh thánh sơn cũng nhanh" Kiều Trì cười ha ha nói.
Nhưng Bối Bối lại nói thầm "Bắc Hài phủ chính là một phủ quan trọng nhất ở phía bắc của Minh giới, đến bây giờ chưa tìm được Áo Đinh, xem ra lão đại muốn tìm Ác ma tòa thành để phân bố nhiệm vụ. Hừ, để cho Áo Đinh sống lâu thêm một chút nữa"
Lâm Lôi chú ý tới sắc mặt của Da Lỗ nhìn không tốt lắm.
"Ảnh hưởng của Áo Đinh đối với Da Lỗ thực là lớn à" Đáy lòng Lâm Lôi thầm than.
Lâm Lôi hoàn toàn có thể giải thích, nếu là mình trong thời kỳ còn là Thánh vực, có một thượng vị thần khống chế mình, khiến cho mình giết đi thê tử, giết con, giết huynh đệ, giết bằng hữu ... lại hành hạ mình cho tới chết, chính mình cũng giống Da Lỗ nổi điên mà trả thù. Không trả được thù, có chết cũng không cam lòng.
Lâm Lôi vỗ vỗ vào bả vai Da Lỗ "Yên tâm, hắn không trốn thoát được đâu"
"Ài!" nhưng Da Lỗ lại ra vẻ tươi cười "Không sao, ta có thể chờ, ít nhất bây giờ đã có được cơ hội trả thù rồi"
Minh giới Bắc Hài phủ - trên thảo nguyên ngoài thành Hải Đức.
Nơi này là nơi đóng quân một lượng binh lính lớn nên cũng xây dựng một số thành trì. Bắc Hài phủ đệ nhất cường giả, chủ phủ cũng là chủ thần sứ giả - Tái Nhân Đặc cũng định cư tại đây. Với địa vị của Tái Nhân Đặc thì thuộc hạ cũng có một số cường giả là thất tinh ác ma, trong đó có Áo Đinh.
Một đạo thân ảnh màu đen từ trên cao hạ xuống.
"Đại nhân" Bọn binh lính lập tức khom người.
"Uhm" Hắc bào nhân đạm mạc gật đầu, sau đó hắn chậm rãi đi bộ vào trong. Một lát sau hắn đã tới trước mặt Tái Nhân Đặc.
"Phủ chủ, chuyện đã giải quyết" Hắc bào nhân hướng phía Tái Nhân Đặc cung kính nói. Tái Nhân Đặc giờ này mặc một bộ quần áo màu trắng, y dựa lưng vào ghế tay cầm một quyển sách nhãn nhã đọc. Nghe được hắc bào nhân bẩm báo xong liền mỉm cười gật đầu. "Ân, Áo Đinh, ngươi ở bên ngoài có nghe được tin tức gì về vị diện chiến trường không? Đại quyết chiến ở chiến trường cũng đã trôi qua được gần một trăm năm rồi"
Tái Nhân Đặc không tham gia vị diện chiến tranh, hơn nữa Bắc hài phủ ở một địa phương rất xa, tin tức muốn đến đây cũng cần phải có thời gian dài.
"Thuộc hạ lần này cũng gặp qua một số người, phần lớn thực lực của một nhóm, chủ phủ hay thủ lĩnh cũng không được nghe. Tin tức từ vị diện chiến trường có lẽ cần phải một quãng thời gian nữa, nhưng mà lần này thuộc hạ ra ngoài lại dò xét được một tin tức"
"Tin tức gì?" Tái Nhân Đặc có chút hứng thú ngẩng đầu nhìn về phía Áo Đinh.
Áo Đinh được bao phủ bởi hắc bào lộ ra vẻ tươi cười nói "Chủ phủ, U Minh sơn đã công khai với bên ngoài. Người thứ tư có được U Minh quả, thuộc hạ điều tra qua đó là Bá Lặc Lôi."
"Bá Lặc Lôi? Xem ra Lâm Lôi thất bại rồi" Tái Nhân Đặc cũng cười cười.
"U Minh sơn nguy cơ đầy rẫy" Áo Đinh nở nụ cười đắc ý "Thành công là tên Bá Lặc Lôi kia, ta xem Lâm Lôi đã chết tại U Minh sơn, cho dù không có chết thì ngàn năm qua hắn đã sớm rời khỏi Minh giới rồi. Theo ta quan sát hắn muốn gặp chủ thần thì sẽ không đơn giản bỏ qua cơ hội đó, có khả năng đã chết trong U Minh sơn rồi" Tái Nhân Đặc mỉm cười nói "Tốt lắm, Áo Đinh. Giờ này thì ngươi có thể hoàn toàn yên tâm được rồi"
Lâm Lôi đối với Áo Đinh thực sự là cơn ác mộng.
"Bây giờ đã yên tâm hơn, thuộc hạ không quấy rầy Chủ phủ nữa" Áo Đinh có chút khom người rồi nhẹ nhàng lui ra.
Giờ phút này trên trời cao của Bắc Hài phủ.
Giống như trước kia, Lâm Lôi vẫn dùng thần thức điều tra, hắn vừa điều tra vừa nói "Đây chính là địa phận của Bắc Hài phủ phủ chủ Tái Nhân Đặc, từ Tái Nhân Đặc nói cho ta biết chỗ của U Minh sơn, lần này thành công thực lòng ta phải cảm kích hắn, gì?" Sắc mặt Lâm Lôi đột nhiên biến đổi.
"Lão đại, làm sao vậy?" Bên cạnh Bối Bối nghi hoặc hỏi.
"Lão tam, phát hiện ra Áo Đinh sao?" Da Lỗ liền nói, phàm là những lần Lâm Lôi dùng thần thức điều tra khi trên mặt hắn có biến hóa thì Da Lỗ đều đoán như vậy, chỉ là những lần đoán trước của hắn đều là sai.
Lâm Lôi liền nhìn về phía Da Lỗ cười lớn "Áo Đinh, là Áo Đinh ... ha ha rốt cuộc Áo Đinh cũng xuất hiện, hơn nữa lại là bên cạnh của Tái Nhân Đặc ..." Đột nhiên Lâm Lôi sáng tở "Xem ra lúc đầu vợ chồng Tái Nhân Đặc cố ý lừa ta"
Lâm Lôi cũng không ngốc, chỉ cần thấy Áo Đinh xuất hiện bên cạnh Tái Nhân Đặc hắn liền dễ dàng đoán ra, lúc đầu Tái Nhân Đặc nói dối nên hắn đã đi về một hướng khác.
"Áo Đinh bên cạnh Tái Nhân Đặc?" Bối Bối cũng cả giận nói "Lão đại, lúc đó ta nhìn vợ chồng Tái Nhân Đặc nói chuyện có gì đó không đúng, hắn nói huynh đi U Minh sơn rõ ràng là đi chết mà"
"Vậy phải cảm ơn hắn rồi" Kiều Trì cười nói "Lão Tam, nhờ có họ ngươi mới có cơ hội, có thể đột phá lên đại viên mãn, nếu bọn Áo Đinh bọn họ biết được chắc hối hận đến ói máu quá"
Về chuyện linh hồn biến dị Lâm Lôi cũng không nói ra vì hắn sợ nhiều người tuyên truyền ra ngoài, hắn chỉ nói mình đạt tới đại viên mãn.
"Đúng, phải còn thực sự cảm kích bọn họ" Lâm Lôi quét mắt về hướng Đông Bắc quát khẽ "Đi, chúng ta đi gặp Tái Nhân Đặc và Áo Đinh"
"Áo Đinh" Da Lỗ nghiến răng, ánh mắt lãnh lệ.
Nhất thời Lâm Lôi khống chế kim chúc táng mạng tốc độ tăng lên cực hạn.
Dưới tay của Bắc Hài phủ chủ có một số gã thuộc hạ là thất tinh ác ma, những người này đều có thành trì riêng.
Mà hiện giờ Áo Đinh đang đứng trên thành trì của mình, thoải mái ngắm mặt trời và nhìn ngắm thảo nguyên. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"Ân?" Áo Đinh nhướng mày, phía chân trời xa xa đang có một đạo kim chúc tánh mạng theo hướng này cực nhanh bay tới. Kinh chúc tánh mạng này phi hành cực nhanh khiến Áo Đinh kinh sợ "Tốc độ nhanh như vậy, xem ra khống chế kim chúc tánh mạng cũng là siêu cấp cường giả"
"Áo Đinh"
Âm thanh trầm thấp trong chốc lát lan truyền đến trăm ngàn dặm, đa số binh lính, kể cả Bắc Hài chủ cũng giật mình bừng tỉnh.
"Người nào?" Áo Đinh sắc mặt khẽ biến.
Đến phạm vi trước Áo Đinh, kim chúc tánh mạng chợt tiêu thất, lộ ra một đám người, cầm đầu là Lâm Lôi.
"Lâm Lôi" Áo Đinh sợ đến sắc mặt đại biến "Thế là thế nào? Lâm Lôi này sao lại còn sống? Cho dù còn sống làm sao có thể quay lại?"
"Sưu" Nhóm người từ trên không hạ xuống.
"Những kẻ mới đến dừng lại" Một tiếng gầm vang lên, nhất thời bọn thủ vệ đều bay tới, ngay lập tức gần một trăm tên lính bao vây nhóm người của Lâm Lôi.
"Cút" Lâm Lôi khẽ quát.
Một cỗ lực vô hình nhanh chóng tản ra, đánh lên trên người của nhóm binh lính, đám binh lính lập tức bị đánh bay. Cũng may Lâm Lôi không hạ độc thủ, nếu không nhóm người này đã sớm bị giết chết.
Một đám người của Lâm Lôi như không hề có ảnh hưởng gì, cứ như vậy từ trên cao hạ xuống, phàm là binh lính cản trở họ đều bị phản chấn văng sang hai bên.
"Thủ đoạn gì thế này?" Áo Đinh trong lòng khiếp sợ.
Giết thượng vị thần không khó, nhưng thủ đoạn mà Lâm Lôi vừa thi triển khiến người ta kinh hãi. Lâm Lôi nhìn về hướng Áo Đinh.
"Áo Đinh, ngươi biết ta chứ?" Một tiếng nói được phát qua kẽ răng, Da Lỗ gắt gao nhìn chằm chằm Áo Đinh.
Áo Đinh quay đầu nhìn, vừa trong thấy Da Lỗ hắn đã cười rộ lên "Ha ha ha ta còn tưởng là ai, nguyên lai là Đạo Sâm thương hội hội chủ, không nghĩ ngươi là vong linh mà còn có thể đạt tới thần cấp, thực sự là ngoài dự liệu của ta a, sau khi đạt được thần cấp còn có gặp được huynh đệ, thực là khó à.
Áo Đinh tựa hồ không sợ hãi.
"Lâm Lôi" Một đạo âm thanh trầm ấm, ôn hòa vang lên.
Lâm Lôi quay lại nhìn, hắn thấy năm đạo thân ảnh đang bay tới. cầm đầu chính là Tái Nhân Đặc phủ chủ Bắc Hài phủ, vợ hắn A Ny Tháp, bên cạnh Tái Nhân Đặc còn có Ba thuộc hạ, tất cả đều là Thất tinh ác ma cảnh giới cao thủ.
"Tái Nhân Đặc" Lâm Lôi liền nói.
"Lâm Lôi, ngươi tới đây cũng nên thông báo một tiếng, ta sẽ tới tận nơi nghênh đón a" Tái Nhân Đặc cười nói xong thì năm người bọn họ cũng tới bên cạnh Áo Đinh, Lâm Lôi cũng không hề ngăn cản.
Lần này trên không trung xuất hiện hai phương nhân mã giằng co, phía bên dưới có một số lượng lớn binh lính quan khán.
Nếu Tái Nhân Đặc mà ra lệnh một tiếng có lẽ tất cả binh lính bên dưới đều lao cả lên.
"Thông báo một tiếng? "Lâm Lôi lạnh nhạt cười "Tái Nhân Đặc, phỏng chừng nếu ta thông báo cho ngươi một tiếng, ngươi lại thông báo cho tên Áo Đinh này chạy trốn ... ha ha thực không thể nghĩ được Tái Nhân Đặc ngươi địa vị là chủ phủ cũng có thủ đoạn này đùa bỡn, thực buồn cười ..."
Sắc mặt Tái Nhân Đặc sầm xuống.
"Hừ, ngươi chỉ là một Thanh Long nhất tộc trưởng lão?" Đáy lòng Tái Nhân Đặc cười thầm "Trước đây ta còn lo lắng tên Lâm Lôi này là Đại Viên mãn, nhưng tại U Minh sơn hắn không có được U Minh quả, dám chắc không phải đại viên mãn" Nguyên lai Tái Nhân Đặc có được thông tin từ Bát đại thánh tộc mới lo lắng thực lực của Lâm Lôi.
Nhưng kết quả tại U Minh sơn khiến Tái Nhân Đặc yên tâm.
Chính xác, nếu lúc đầu Lâm Lôi là đại viên mãn thì U Minh quả chắc chắn hắn dễ dàng lấy được.
"Tái Nhân Đặc, ngươi nên lui qua một bên, chuyện này không quan hệ đến ngươi" Lâm Lôi lạnh lung nói "Mục tiêu của ta chỉ có một, chính là hắn – Áo Đinh" Lâm Lôi nhìn về phía Áo Đinh.
Áo Đinh liền nhìn về phía Tái Nhân Đặc.
Tái Nhân Đặc cười cười nhìn Lâm Lôi "Lâm Lôi, ta cũng đã lấy lễ ra tiếp ngươi, ngươi cần gì càn rỡ vậy? Áo Đinh là thuộc hạ của ta, nếu chỉ một câu của ngươi mà ta để cho ngươi động thủ giết hắn, Tái Nhân Đặc ta làm sao làm được Chủ phủ? Nếu hắn đã là thuộc hạ của ta, ta tuyệt đối không để ngươi mang hắn đi. Lâm Lôi ... nếu ngươi thức thời bây giờ hãy đi đi, nếu không đừng trách ta không nể mặt, như vậy sẽ không dễ coi đâu"
Tái Nhân Lặc giờ này tự tin mười phần.
"Tái Nhân Đặc" Bối Bối tức giận mắng "Lần trước ngươi cố ý gạt chúng ta để chúng ta đi U Minh sơn, chúng ta còn chưa tìm ngươi tính sổ là đã nể mặt ngươi lắm rồi, ngươi chỉ là một chủ phủ, trước mặt huynh đệ ta còn bày trò? Ngươi có tư cách sao?" Sau khi trải qua vị diện chiến trường, Bối Bối cũng không thèm để tên Tái Nhân Đặc này vào mắt, muốn giết Tái Nhân Đặc, Bối Bối mười phần nắm chắc.
"Làm càn" Tái Nhân Đặc sắc mặt khó coi khẽ quát.
Đột nhiên trên tay Tái Nhân Đặc xuất hiện một trường thương màu đen, một cỗ hơi thở đáng sợ từ trường thương lan tỏa ra xung quanh. Nhất thời Áo Đinh đứng bên cạnh nở nụ cười.
"Sưu" Tái Nhân Đặc trực tiếp nhằm Bối Bối, hiển nhiên những lời của Bối Bối làm hắn nổi giận.
Thực quỷ dị ...
Lâm Lôi thân hình đang còn đứng yên tại chỗ nhưng trước mặt Tái Nhân Đặc lại xuất hiện một ảo ảnh mơ hồ.
"Bùng" một cước trực tiếp đánh thẳng vào ngực Tái Nhân Đặc, Tái Nhân Đặc lúc này như là một bì cát hướng phía dưới bay xuống.
"Oanh" một góc tòa thành tan nát, sau đó ầm ầm đổ xuống mặt đất. Giờ phút này, thân ảnh đầu tiên của Lâm Lôi mới chậm rãi tiêu tán, mà ảo ảnh mơ hồ nọ dần hiện ra thân thể hắn.
Áo Đinh, mấy tên thất tinh ác ma, phủ chủ phu nhân A Ny Tháp, cùng với những binh lính đang quan khán lúc này sợ ngây người.
"Phụt" Tái Nhân Đặc phun ra một ngụm máu tươi, hắn nằm trên mặt đất hoảng sợ nhìn về phía Lâm Lôi.
Đây là tốc độ gì?
Lâm Lôi nhìn về phía Tái Nhân Đặc đang nằm trên mặt đất đạm mạc nói "Ngươi đứng qua một bên, nếu còn kiêu ngạo thì đừng trách ta không lưu tình" Lâm Lôi nói xong, quay đầu nhìn về phía Áo Đinh, ánh mắt cực kỳ lạnh lẽo.
Áo Đinh giờ này sắc mặt trắng bệnh, thân thể run rẩy.
"Da Lỗ lão đại, huynh cứ yên tâm đi, lão Tam đã cam đoan với huynh rồi thì tên Áo Đinh kia hẳn phải chết không thể nghi ngờ" Kiều Trì đứng bên cạnh cười nói. Mối thù của Da Lỗ đối với Áo Đinh đã xâm nhập vào linh hồn, nếu không giết chết được Áo Đinh thì đáy lòng Da Lỗ vẫn còn một cây dằm.
Da Lỗ cũng gật đầu hướng Lâm Lôi cười "Vậy, phải làm phiền lão Tam rồi"
"Chúng ta từ U Minh sơn đến Vong Linh thánh sơn phải trải qua một quãng đường rất dài và thời gian khá lâu" Lâm Lôi cười nói "Trên đường đi, ta sẽ thông qua thần thức điều tra, hơn nữa sẽ khống chế kim chúc tánh mạng đi qua một số nơi trọng yếu, có lẽ trên đường đi chúng ta sẽ tìm thấy Áo Đinh"
Linh hồn lực của Lâm Lôi so với chủ thần thực còn mạnh hơn.
Những hạn chế của Minh giới so với vị diện chiến trường yếu hơn rất nhiều. Tại Minh giới, thần thức ẩn chứa uy năng có thể phát tán ra đến tám trăm ngàn dặm, Kim chúc tánh mạng đuộc Lâm Lôi khống chế một ngày đi cũng được gần ngàn ngàn dặm, với tốc độ như thế mỗi ngày Lâm Lôi tìm tòi một lần.
Con đường tìm kiếm cùng phân bố nhiệm vụ, đây chính là hai biện pháp.
Vừa đi vừa tìm, cộng với phân bố nhiệm vụ khả năng tìm được Áo Đinh không phải là khó.
"Nếu trên đường mà phát hiện được thì thực là tốt quá" Da Lỗ mỉm cười nói.
Lâm Lôi trông thấy Da Lỗ như thế đáy lòng âm thầm thở dài. Năm đó Da Lỗ luôn là người tiêu sái nhất, phóng khoáng nhất mà bây giờ Lâm Lôi thấy được trong lòng của Da Lỗ đang ngập tràn áp lực. Cừu hận này đang dần ăn mòn linh hồn của Da Lỗ. bây giờ hắn có nghĩ dễ dàng, tiêu sái thì cũng không thể làm được.
Dưới sự khống chế của Lâm Lôi, kim chúc tánh mạng phi hành cực nhanh, hơn ba năm sau liền tiến vào địa phận của Bắc Hài phủ.
"Cuối cùng cũng đến một cái phủ, từ đó đến Vong linh thánh sơn cũng nhanh" Kiều Trì cười ha ha nói.
Nhưng Bối Bối lại nói thầm "Bắc Hài phủ chính là một phủ quan trọng nhất ở phía bắc của Minh giới, đến bây giờ chưa tìm được Áo Đinh, xem ra lão đại muốn tìm Ác ma tòa thành để phân bố nhiệm vụ. Hừ, để cho Áo Đinh sống lâu thêm một chút nữa"
Lâm Lôi chú ý tới sắc mặt của Da Lỗ nhìn không tốt lắm.
"Ảnh hưởng của Áo Đinh đối với Da Lỗ thực là lớn à" Đáy lòng Lâm Lôi thầm than.
Lâm Lôi hoàn toàn có thể giải thích, nếu là mình trong thời kỳ còn là Thánh vực, có một thượng vị thần khống chế mình, khiến cho mình giết đi thê tử, giết con, giết huynh đệ, giết bằng hữu ... lại hành hạ mình cho tới chết, chính mình cũng giống Da Lỗ nổi điên mà trả thù. Không trả được thù, có chết cũng không cam lòng.
Lâm Lôi vỗ vỗ vào bả vai Da Lỗ "Yên tâm, hắn không trốn thoát được đâu"
"Ài!" nhưng Da Lỗ lại ra vẻ tươi cười "Không sao, ta có thể chờ, ít nhất bây giờ đã có được cơ hội trả thù rồi"
Minh giới Bắc Hài phủ - trên thảo nguyên ngoài thành Hải Đức.
Nơi này là nơi đóng quân một lượng binh lính lớn nên cũng xây dựng một số thành trì. Bắc Hài phủ đệ nhất cường giả, chủ phủ cũng là chủ thần sứ giả - Tái Nhân Đặc cũng định cư tại đây. Với địa vị của Tái Nhân Đặc thì thuộc hạ cũng có một số cường giả là thất tinh ác ma, trong đó có Áo Đinh.
Một đạo thân ảnh màu đen từ trên cao hạ xuống.
"Đại nhân" Bọn binh lính lập tức khom người.
"Uhm" Hắc bào nhân đạm mạc gật đầu, sau đó hắn chậm rãi đi bộ vào trong. Một lát sau hắn đã tới trước mặt Tái Nhân Đặc.
"Phủ chủ, chuyện đã giải quyết" Hắc bào nhân hướng phía Tái Nhân Đặc cung kính nói. Tái Nhân Đặc giờ này mặc một bộ quần áo màu trắng, y dựa lưng vào ghế tay cầm một quyển sách nhãn nhã đọc. Nghe được hắc bào nhân bẩm báo xong liền mỉm cười gật đầu. "Ân, Áo Đinh, ngươi ở bên ngoài có nghe được tin tức gì về vị diện chiến trường không? Đại quyết chiến ở chiến trường cũng đã trôi qua được gần một trăm năm rồi"
Tái Nhân Đặc không tham gia vị diện chiến tranh, hơn nữa Bắc hài phủ ở một địa phương rất xa, tin tức muốn đến đây cũng cần phải có thời gian dài.
"Thuộc hạ lần này cũng gặp qua một số người, phần lớn thực lực của một nhóm, chủ phủ hay thủ lĩnh cũng không được nghe. Tin tức từ vị diện chiến trường có lẽ cần phải một quãng thời gian nữa, nhưng mà lần này thuộc hạ ra ngoài lại dò xét được một tin tức"
"Tin tức gì?" Tái Nhân Đặc có chút hứng thú ngẩng đầu nhìn về phía Áo Đinh.
Áo Đinh được bao phủ bởi hắc bào lộ ra vẻ tươi cười nói "Chủ phủ, U Minh sơn đã công khai với bên ngoài. Người thứ tư có được U Minh quả, thuộc hạ điều tra qua đó là Bá Lặc Lôi."
"Bá Lặc Lôi? Xem ra Lâm Lôi thất bại rồi" Tái Nhân Đặc cũng cười cười.
"U Minh sơn nguy cơ đầy rẫy" Áo Đinh nở nụ cười đắc ý "Thành công là tên Bá Lặc Lôi kia, ta xem Lâm Lôi đã chết tại U Minh sơn, cho dù không có chết thì ngàn năm qua hắn đã sớm rời khỏi Minh giới rồi. Theo ta quan sát hắn muốn gặp chủ thần thì sẽ không đơn giản bỏ qua cơ hội đó, có khả năng đã chết trong U Minh sơn rồi" Tái Nhân Đặc mỉm cười nói "Tốt lắm, Áo Đinh. Giờ này thì ngươi có thể hoàn toàn yên tâm được rồi"
Lâm Lôi đối với Áo Đinh thực sự là cơn ác mộng.
"Bây giờ đã yên tâm hơn, thuộc hạ không quấy rầy Chủ phủ nữa" Áo Đinh có chút khom người rồi nhẹ nhàng lui ra.
Giờ phút này trên trời cao của Bắc Hài phủ.
Giống như trước kia, Lâm Lôi vẫn dùng thần thức điều tra, hắn vừa điều tra vừa nói "Đây chính là địa phận của Bắc Hài phủ phủ chủ Tái Nhân Đặc, từ Tái Nhân Đặc nói cho ta biết chỗ của U Minh sơn, lần này thành công thực lòng ta phải cảm kích hắn, gì?" Sắc mặt Lâm Lôi đột nhiên biến đổi.
"Lão đại, làm sao vậy?" Bên cạnh Bối Bối nghi hoặc hỏi.
"Lão tam, phát hiện ra Áo Đinh sao?" Da Lỗ liền nói, phàm là những lần Lâm Lôi dùng thần thức điều tra khi trên mặt hắn có biến hóa thì Da Lỗ đều đoán như vậy, chỉ là những lần đoán trước của hắn đều là sai.
Lâm Lôi liền nhìn về phía Da Lỗ cười lớn "Áo Đinh, là Áo Đinh ... ha ha rốt cuộc Áo Đinh cũng xuất hiện, hơn nữa lại là bên cạnh của Tái Nhân Đặc ..." Đột nhiên Lâm Lôi sáng tở "Xem ra lúc đầu vợ chồng Tái Nhân Đặc cố ý lừa ta"
Lâm Lôi cũng không ngốc, chỉ cần thấy Áo Đinh xuất hiện bên cạnh Tái Nhân Đặc hắn liền dễ dàng đoán ra, lúc đầu Tái Nhân Đặc nói dối nên hắn đã đi về một hướng khác.
"Áo Đinh bên cạnh Tái Nhân Đặc?" Bối Bối cũng cả giận nói "Lão đại, lúc đó ta nhìn vợ chồng Tái Nhân Đặc nói chuyện có gì đó không đúng, hắn nói huynh đi U Minh sơn rõ ràng là đi chết mà"
"Vậy phải cảm ơn hắn rồi" Kiều Trì cười nói "Lão Tam, nhờ có họ ngươi mới có cơ hội, có thể đột phá lên đại viên mãn, nếu bọn Áo Đinh bọn họ biết được chắc hối hận đến ói máu quá"
Về chuyện linh hồn biến dị Lâm Lôi cũng không nói ra vì hắn sợ nhiều người tuyên truyền ra ngoài, hắn chỉ nói mình đạt tới đại viên mãn.
"Đúng, phải còn thực sự cảm kích bọn họ" Lâm Lôi quét mắt về hướng Đông Bắc quát khẽ "Đi, chúng ta đi gặp Tái Nhân Đặc và Áo Đinh"
"Áo Đinh" Da Lỗ nghiến răng, ánh mắt lãnh lệ.
Nhất thời Lâm Lôi khống chế kim chúc táng mạng tốc độ tăng lên cực hạn.
Dưới tay của Bắc Hài phủ chủ có một số gã thuộc hạ là thất tinh ác ma, những người này đều có thành trì riêng.
Mà hiện giờ Áo Đinh đang đứng trên thành trì của mình, thoải mái ngắm mặt trời và nhìn ngắm thảo nguyên. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"Ân?" Áo Đinh nhướng mày, phía chân trời xa xa đang có một đạo kim chúc tánh mạng theo hướng này cực nhanh bay tới. Kinh chúc tánh mạng này phi hành cực nhanh khiến Áo Đinh kinh sợ "Tốc độ nhanh như vậy, xem ra khống chế kim chúc tánh mạng cũng là siêu cấp cường giả"
"Áo Đinh"
Âm thanh trầm thấp trong chốc lát lan truyền đến trăm ngàn dặm, đa số binh lính, kể cả Bắc Hài chủ cũng giật mình bừng tỉnh.
"Người nào?" Áo Đinh sắc mặt khẽ biến.
Đến phạm vi trước Áo Đinh, kim chúc tánh mạng chợt tiêu thất, lộ ra một đám người, cầm đầu là Lâm Lôi.
"Lâm Lôi" Áo Đinh sợ đến sắc mặt đại biến "Thế là thế nào? Lâm Lôi này sao lại còn sống? Cho dù còn sống làm sao có thể quay lại?"
"Sưu" Nhóm người từ trên không hạ xuống.
"Những kẻ mới đến dừng lại" Một tiếng gầm vang lên, nhất thời bọn thủ vệ đều bay tới, ngay lập tức gần một trăm tên lính bao vây nhóm người của Lâm Lôi.
"Cút" Lâm Lôi khẽ quát.
Một cỗ lực vô hình nhanh chóng tản ra, đánh lên trên người của nhóm binh lính, đám binh lính lập tức bị đánh bay. Cũng may Lâm Lôi không hạ độc thủ, nếu không nhóm người này đã sớm bị giết chết.
Một đám người của Lâm Lôi như không hề có ảnh hưởng gì, cứ như vậy từ trên cao hạ xuống, phàm là binh lính cản trở họ đều bị phản chấn văng sang hai bên.
"Thủ đoạn gì thế này?" Áo Đinh trong lòng khiếp sợ.
Giết thượng vị thần không khó, nhưng thủ đoạn mà Lâm Lôi vừa thi triển khiến người ta kinh hãi. Lâm Lôi nhìn về hướng Áo Đinh.
"Áo Đinh, ngươi biết ta chứ?" Một tiếng nói được phát qua kẽ răng, Da Lỗ gắt gao nhìn chằm chằm Áo Đinh.
Áo Đinh quay đầu nhìn, vừa trong thấy Da Lỗ hắn đã cười rộ lên "Ha ha ha ta còn tưởng là ai, nguyên lai là Đạo Sâm thương hội hội chủ, không nghĩ ngươi là vong linh mà còn có thể đạt tới thần cấp, thực sự là ngoài dự liệu của ta a, sau khi đạt được thần cấp còn có gặp được huynh đệ, thực là khó à.
Áo Đinh tựa hồ không sợ hãi.
"Lâm Lôi" Một đạo âm thanh trầm ấm, ôn hòa vang lên.
Lâm Lôi quay lại nhìn, hắn thấy năm đạo thân ảnh đang bay tới. cầm đầu chính là Tái Nhân Đặc phủ chủ Bắc Hài phủ, vợ hắn A Ny Tháp, bên cạnh Tái Nhân Đặc còn có Ba thuộc hạ, tất cả đều là Thất tinh ác ma cảnh giới cao thủ.
"Tái Nhân Đặc" Lâm Lôi liền nói.
"Lâm Lôi, ngươi tới đây cũng nên thông báo một tiếng, ta sẽ tới tận nơi nghênh đón a" Tái Nhân Đặc cười nói xong thì năm người bọn họ cũng tới bên cạnh Áo Đinh, Lâm Lôi cũng không hề ngăn cản.
Lần này trên không trung xuất hiện hai phương nhân mã giằng co, phía bên dưới có một số lượng lớn binh lính quan khán.
Nếu Tái Nhân Đặc mà ra lệnh một tiếng có lẽ tất cả binh lính bên dưới đều lao cả lên.
"Thông báo một tiếng? "Lâm Lôi lạnh nhạt cười "Tái Nhân Đặc, phỏng chừng nếu ta thông báo cho ngươi một tiếng, ngươi lại thông báo cho tên Áo Đinh này chạy trốn ... ha ha thực không thể nghĩ được Tái Nhân Đặc ngươi địa vị là chủ phủ cũng có thủ đoạn này đùa bỡn, thực buồn cười ..."
Sắc mặt Tái Nhân Đặc sầm xuống.
"Hừ, ngươi chỉ là một Thanh Long nhất tộc trưởng lão?" Đáy lòng Tái Nhân Đặc cười thầm "Trước đây ta còn lo lắng tên Lâm Lôi này là Đại Viên mãn, nhưng tại U Minh sơn hắn không có được U Minh quả, dám chắc không phải đại viên mãn" Nguyên lai Tái Nhân Đặc có được thông tin từ Bát đại thánh tộc mới lo lắng thực lực của Lâm Lôi.
Nhưng kết quả tại U Minh sơn khiến Tái Nhân Đặc yên tâm.
Chính xác, nếu lúc đầu Lâm Lôi là đại viên mãn thì U Minh quả chắc chắn hắn dễ dàng lấy được.
"Tái Nhân Đặc, ngươi nên lui qua một bên, chuyện này không quan hệ đến ngươi" Lâm Lôi lạnh lung nói "Mục tiêu của ta chỉ có một, chính là hắn – Áo Đinh" Lâm Lôi nhìn về phía Áo Đinh.
Áo Đinh liền nhìn về phía Tái Nhân Đặc.
Tái Nhân Đặc cười cười nhìn Lâm Lôi "Lâm Lôi, ta cũng đã lấy lễ ra tiếp ngươi, ngươi cần gì càn rỡ vậy? Áo Đinh là thuộc hạ của ta, nếu chỉ một câu của ngươi mà ta để cho ngươi động thủ giết hắn, Tái Nhân Đặc ta làm sao làm được Chủ phủ? Nếu hắn đã là thuộc hạ của ta, ta tuyệt đối không để ngươi mang hắn đi. Lâm Lôi ... nếu ngươi thức thời bây giờ hãy đi đi, nếu không đừng trách ta không nể mặt, như vậy sẽ không dễ coi đâu"
Tái Nhân Lặc giờ này tự tin mười phần.
"Tái Nhân Đặc" Bối Bối tức giận mắng "Lần trước ngươi cố ý gạt chúng ta để chúng ta đi U Minh sơn, chúng ta còn chưa tìm ngươi tính sổ là đã nể mặt ngươi lắm rồi, ngươi chỉ là một chủ phủ, trước mặt huynh đệ ta còn bày trò? Ngươi có tư cách sao?" Sau khi trải qua vị diện chiến trường, Bối Bối cũng không thèm để tên Tái Nhân Đặc này vào mắt, muốn giết Tái Nhân Đặc, Bối Bối mười phần nắm chắc.
"Làm càn" Tái Nhân Đặc sắc mặt khó coi khẽ quát.
Đột nhiên trên tay Tái Nhân Đặc xuất hiện một trường thương màu đen, một cỗ hơi thở đáng sợ từ trường thương lan tỏa ra xung quanh. Nhất thời Áo Đinh đứng bên cạnh nở nụ cười.
"Sưu" Tái Nhân Đặc trực tiếp nhằm Bối Bối, hiển nhiên những lời của Bối Bối làm hắn nổi giận.
Thực quỷ dị ...
Lâm Lôi thân hình đang còn đứng yên tại chỗ nhưng trước mặt Tái Nhân Đặc lại xuất hiện một ảo ảnh mơ hồ.
"Bùng" một cước trực tiếp đánh thẳng vào ngực Tái Nhân Đặc, Tái Nhân Đặc lúc này như là một bì cát hướng phía dưới bay xuống.
"Oanh" một góc tòa thành tan nát, sau đó ầm ầm đổ xuống mặt đất. Giờ phút này, thân ảnh đầu tiên của Lâm Lôi mới chậm rãi tiêu tán, mà ảo ảnh mơ hồ nọ dần hiện ra thân thể hắn.
Áo Đinh, mấy tên thất tinh ác ma, phủ chủ phu nhân A Ny Tháp, cùng với những binh lính đang quan khán lúc này sợ ngây người.
"Phụt" Tái Nhân Đặc phun ra một ngụm máu tươi, hắn nằm trên mặt đất hoảng sợ nhìn về phía Lâm Lôi.
Đây là tốc độ gì?
Lâm Lôi nhìn về phía Tái Nhân Đặc đang nằm trên mặt đất đạm mạc nói "Ngươi đứng qua một bên, nếu còn kiêu ngạo thì đừng trách ta không lưu tình" Lâm Lôi nói xong, quay đầu nhìn về phía Áo Đinh, ánh mắt cực kỳ lạnh lẽo.
Áo Đinh giờ này sắc mặt trắng bệnh, thân thể run rẩy.
/809
|