Bàn Long

Chương 65: Bối Bối đích thực lực (Thượng)

/809


Lâm Lôi đứng ngay trước thi thể của Mã Đặc, nhìn liếc qua rồi thở dài một hơi, bất giác không tự chủ được đưa tay sờ lên bụng.
Nơi đó có một vết thương, một vết thương thiếu chút nữa đã lấy đi tính mạng của chính hắn.
"Ngươi so với Ny Na tính ra còn thua xa lắm." Lâm Lôi lắc đầu thờ dài một tiếng, trên thực tế tên Mã Đặc này cũng chẳng có giao tình gì nhiều cho lắm, chỉ là một chút quen biết ngắn ngủi trên đường mà thôi, mà một chút quen biết ngắn ngủi ấy không đủ để làm cho Lâm Lôi có thể tin tưởng vào hắn được.
Huống hồ chi ...
Kinh nghiệm trải qua chuyện với Ny Na một lần, Lâm Lôi dĩ nhiên không thể dễ dàng đưa lưng ra cho người khác muốn làm gì thì làm như vậy.
"Chi, chi ..." tiểu Ảnh thử Bối Bối lúc này đang cắn cái túi da đeo sau lưng của Mã Đặc lôi tới, vội vàng dùng linh hồn truyền âm với Lâm Lôi: "Lão đại, nhanh mở ra nhìn thử xem, xem có bao nhiêu ma tinh hạch a, suốt một tháng nay có nhiều sát thủ muốn giết huynh nhưng chưa có một sát thủ nào có túi đồ nhiều ma tinh hạch như của tên sát thủ đầu tiên hết."
Đức Lâm Kha Ốc Đặc cũng xuất hiện bên cạnh Lâm Lôi.
"Lâm Lôi, tiểu Ảnh thử ngươi dạy bảo thế nào mà hình như có vẻ ưa thích ma tinh hạch ghê nhỉ." Đức Lâm Kha Ốc Đặc cười nói.
"Hình như có phần đúng là như vậy." Lâm Lôi khoa tay cầm lấy túi da nhanh chóng mở ra, đồng thời cùng Bối Bối đàm luận: "Bối Bối, lần này ngươi giết tên Mã Đặc, hình như không có dùng đến hàm răng sắc bén mà chỉ dùng có cặp móng vuốt. Sao lại không dùng vũ khí lợi hại nhất là hàm răng vậy?"
Bối Bối đứng thẳng dậy, kiêu hãnh ngẩng đầu lên kêu to: "Chi, chi ..." đồng thời truyền âm nói: "Lão đại, thực lực của Bối Bối ta lợi hại thế nào thì huynh cũng đã thấy rồi. Móng vuốt có thể không so bì được với hàm răng, nhưng cái tên Mã Đặc quá âm hiểm này, cần gì phải dùng đến miệng của ta chứ." Đồng thời Bối Bối cố ý làm một động tác mô phỏng theo kiểu nhổ nước bọt xuống đất.
Một con tiểu Ảnh thử thế mà lại đứng thẳng lên cố ý phun nước miếng, trời ạ, ánh mắt thực sự là giống người y hệt. Lâm Lôi thấy vậy cũng phải bật cười. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
"Được rồi, à, Bối Bối, ngươi xem, trong túi của Mã Đặc cũng chứa không ít, có ba mươi viên, xem ra một tháng qua hắn cũng không hề nhàn rỗi. Bất quá trong ba mươi viên ma tinh hạch này loại tốt nhất cũng chỉ là ngũ cấp ma thú ma tinh hạch mà thôi."
Lâm Lôi cẩn thận thống kê một chút.
Hơn ba mươi ngày nay, hoặc hắn giết ma thú, hoặc là giết lại một số người muốn giết hắn, ma tinh hạch thu được tổng cộng lên đến hơn ba trăm viên, giá trị tổng cộng của ba trăm viên ma tinh hạch này dựa theo Lâm Lôi phán đoán chắc vào khoảng bốn vạn kim tệ.
"Bốn vạn kim tệ, nếu để phụ thân ta mà biết được thì ..." Nghĩ đến cảnh lúc đưa bốn vạn kim tệ đến trước mặt phụ thân, phản ứng của phụ thân, khiến Lâm Lôi tự dưng cảm thấy một nỗi vui sướng dấy lên trong lòng.
"Ngươi có thể thu hoạch được nhiều như vậy cũng là chuyện bình thường." Đức Lâm Kha Ốc Đặc đứng bên cạnh nói, "Trong hơn ba trăm viên ma tinh hạch này, ngoại trừ gần năm mươi viên là do chính ngươi giết ma thú xong lấy ra, còn phần lớn còn lại đều là lấy được từ trong túi của một số ít sát thủ."
Lâm Lôi gật đầu thừa nhận.
Nghĩ lại tên sát thủ đầu tiên muốn giết mình, đã tự đem đến cho mình một vạn năm nghìn kim tệ, mấy tên sát thủ sau cộng lại cũng chỉ hơn tên sát thủ đầu tiên có chút xíu.
"Ma Thú sơn mạch vô cùng nguy hiểm, do đó người ta khi tiến vào Ma Thú sơn mạch đa phần là cùng nhau liên thủ đi vào. Sát thủ bình thường không dám tấn công một đám người, bởi vì sở trường của sát thủ là trong nháy mắt giết chết địch nhân, cho nên sát thủ thường thì tiến hành xuống tay với những người chỉ có một thân một mình".
Đức Lâm Kha Ốc Đặc đột nhiên bật cười, chòm râu bạc phất phơ: "Lâm Lôi, ngươi nhìn ngươi kìa, đừng tưởng mình thân hình cao to, mặt vẫn còn nguyên nét thơ ngây như trước, phía trên mép cũng chỉ lún phún lông tơ, tất cả đều biểu hiện một điều ..."
"Ta vẫn còn là một thiếu niên!"
Đức Lâm Kha Ốc Đặc cười ha hả: "Lâm Lôi, ở trong Ma Thú sơn mạch, ngươi thử nói xem nếu một tên sát thủ phát hiện ra một thiếu niên có nét mặt thơ ngây một thân một mình thí luyện, bọn chúng liệu có thể bông tha cho ngươi hay không đây? Sở dĩ trong vòng có một tháng ngắn ngủi, ngươi gặp đến mấy tên sát thủ là vì vậy."
"Người ta phải rủ được bằng hữu thì mới dám đi, có thể cả tháng trời cũng chẳng gặp đến một sát thủ nữa. Đương nhiên trong lúc chúng ta mới tiến nhập vào Ma Thú sơn mạch, so với năm kẻ đã bỏ mạng trước đó là ngoại lệ. Một là bọn chúng thực lực không đủ mạnh, hai là tên sát thủ kia thực lực quá mạnh, bất quá tên sát thủ kia cuối cùng cũng bỏ mạng dưới tay của Bối Bối."
Lâm Lôi cũng gật đầu mà cười.
Bản thân mình năm nay cũng chỉ mới mười lăm tuổi, mặc dù thân thể cao một thước tám, nhưng chỉ cần liếc nhìn một cái cũng nhận ra ngay Lâm Lôi mới chỉ là một thiếu niên.
"Bình nhường ngũ cấp, lục cấp ma pháp sư, tại Ma Thú sơn mạch cũng chỉ thu nhập được khoảng mấy nghìn kim tệ mà thôi. Hơn nữa mấy nghìn kim tệ này đều là liều mạng mà đánh đổi được. Dù sao thì trong Ma Thú sơn mạch thực sự là quá nguy hiểm." Đức Lâm Kha Ốc Đặc cảm thán nói.
Lâm Lôi gật đầu đồng ý: "Đúng là rất nguy hiểm, ta bây giờ mới ở khu vực bên ngoài thí luyện, mới gặp được tối đa là lục cấp ma thú thì đã có vài lần toàn bị thương rồi, nếu không phải nhờ có Bàn Long chi giới, nếu không phải ta là Phong - Địa song hệ ma pháp sư lại vừa là tứ cấp chiến sĩ, nếu không phải còn có Bối Bối bên cạnh, ta một thân một mình sợ rằng đã sớm xong đời rồi."
Nhìn về phía tiểu Ảnh thử Bối Bối, nó lúc này đang chơi đùa cùng đống ma thú tinh hạch.
Tâm tình trở nên bình tĩnh, Lâm Lôi thu gom lại đống ma thú tinh hạch, sau đó mang theo tiểu Ảnh thử lại xuất phát, tiếp tục quá trình thí luyện tại Ma Thú sơn mạch. Dựa theo kế hoạch từ trước mà hắn đã vạch ra, sắp tới sẽ ở trong Ma Thú sơn mạch chừng hơn hai tháng.
oOo
Hàng ngày, Lâm Lôi đều dùng ma thú để chém giết, ma pháp cùng chiến sĩ công kích phối hợp càng ngày càng thêm tinh diệu, kinh nghiệm sử dụng Địa hệ, Phong hệ ma pháp cũng càng trở nên phong phú hơn, mà xác suất bị thương của hắn cũng ngày một ít đi. Đương nhiên nhịn không được, Lâm Lôi cũng từ từ tiến gần vào vùng trung tâm của Ma Thú sơn mạch, số lượng lục cấp ma thú cũng ngày một nhiều hơn, Lâm Lôi càng ngày càng thêm kinh hãi.
Ngày thứ bốn mươi sáu từ khi Lâm Lôi tiến vào Ma Thú sơn mạch ...
"Oa ..."
Mặt hồ đang yên bình bỗng sinh ra một gợn sóng, chỉ thấy một bóng người từ đáy hồ ngóc lên, đúng là Lâm Lôi, Lâm Lôi đang dùng một miếng vải thoải mái lau khắp thân mình.
Tiểu Ảnh thử Bối Bối đang ở trên bờ cũng rất hâm mộ, "Chi, chi ..." kêu vang một tiếng bay lên không, rồi sau đó lao thẳng xuống giữa hồ nước. Lâm Lôi thấy cảnh đó chỉ cười cười mà tiếp tục tắm rửa tiếp.
"Ha ha, đừng quậy, Bối Bối, đừng có quậy" Lâm Lôi nhịn không được bật cười.
"Hóa ra lão đại huynh cũng sợ chọc lét." tiểu Ảnh thử hứng phấn từ đáy hồ nhảy lên, trên mắt lưu lại một vẻ đắc ý.
Lâm Lôi cười cười đi lên bờ, lấy từ trong túi ra một bộ quần áo để thay. Sau khi tắm rửa thay quần áo quả thực là nhẹ nhàng thoái mái hơn nhiều, sau đó hắn đem bộ quần áo lúc trước ra bên cạnh hồ giặt giũ rồi treo lên lên một cành cây gần hồ. Mặt khác, Lâm Lôi nhảy lên trên một chạc cây của một cây đại thụ khác, nằm trên đó nhìn tiểu Ảnh thử Bối Bối quậy phá trong hồ nước.
Chỉ thấy Bối Bối thích thú lúc thì từ mặt nước vọt lên, trong phút chốc lại chìm vào trong mặt nước hồ, rồi phút chốc lại nhảy ngược lên ...
''Ầm!'' ''Ầm!'' ''Ầm!'' ''Ầm!'' ...
Mặt đất chợt phát ra những tiếng động ồn ào, hơn nữa tiết tấu của tiếng động tựa hồ như là tiếng nện của bước chân, trong lòng Lâm Lôi không khỏi chấn động, trực tiếp hướng về nguyên nhân phát ra âm thanh - phía nam hơn trăm thước nhìn lại, chỉ thấy một cái bóng to lớn mơ hồ xuất hiện tại giữa rừng rậm bên hồ phía nam, gần như trong chốc lát, Lâm Lôi cuối cùng đã thấy rõ mục tiêu.
Một thân hình cao to khoảng hai tầng lầu, toàn thân bao phủ tầng tầng các lớp lân giáp đỏ rực như lửa giống như tấm khiên, lại còn có bộ lân giáp chắc khoẻ bao trùm toàn bộ tứ chi, đặc biệt là một cái đuôi linh hoạt như một cây roi dài chiếm tới hơn nửa thân hình. Hai con mắt to như hai cái đèn lồng, ánh lên giống màu hồng của hồng bảo thạch đang nhìn chăm chăm vào mặt hồ, lỗ mũi thỉnh thoảng lại phun ra những làn khói trắng ẩn chứa mùi vị của lưu huỳnh.
Lâm Lôi cả người bỗng rụt lại như con mèo bị cắt đuôi, thân thể có chút khẩn trương, kích động hẳn lên.
"Tấn mãnh long, thất cấp ma thú 'Tấn Mãnh Long'!"
 

/809

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status