Một kiếm giết chết 12 Thượng vị thần, chấn nhiếp đối phương, bốn người Lâm Lôi bình yên rời đi.
"Lâm Lôi, tên Thiếu gia của Ba Cách Tiếu gia tộc có thể mang cường giả đến báo thù không?" Áo Lợi Duy Á nhíu mày có chút lo lắng.
Lâm Lôi cười cười.
Nhưng Địch Lỵ Á đã trả lời: "Áo Lợi Duy Á, nói ra thì vị thiếu gia Ba Cách Tiếu gia tộc chỉ tranh chấp với chúng ta về một bộ quần áo. Sau đó Lâm Lôi giết chết 12 Thượng vị thần bình thường mà hắn sai khiến, đối với một ít đại gia tộc cổ xưa thì chết 12 Thượng vị thần bình thường không tính là cái gì. Ta nghĩ, vị Thiếu gia kia sẽ không lỗ mãng, không dò xét rõ ràng sẽ không báo thù đâu"
"Đến, trực tiếp giết chết"
Bối Bối hừ lạnh nói: "Dù sao chúng ta cũng sẽ lập tức rời khỏi Mịch La Đảo. Ba Cách Tiếu gia tộc gì đó có lợi hại hơn nữa chẳng lẽ có thể quản được các nơi khác sao?"
"Đi thôi, các Đại gia tộc rất khinh thường tiểu nhân vật, nhưng lại có chút kiêng kỵ với cường giả chính thức" Lâm Lôi cười cười, Lâm Lôi vừa ra tay, đối phương đã đưa hắn trở thành Thượng vị thần. Nhưng khí tức của hắn đúng là Trung vị thần.
Đối phương nhất định sẽ cho rằng Lâm Lôi ẩn tàng khí tức.
Thực ra Lâm Lôi vốn là Trung vị thần. Thì làm sao bị đối phương phát hiện ra khí tức Thượng vị thần chứ?
Đối phương sẽ chỉ biết cho rằng thực lực Lâm Lôi quá cường đại, năng lực ẩn tàng khí tức rất cao.
Có khả năng ẩn tàng khí tức đến mức này, hơn nữa một kiếm vừa rồi, hoàn toàn có thể khiến đối phương liên tưởng phong phú. Gia tộc có cường thịnh đến đâu cũng không muốn đắc tội với tuyệt thế cường giả. Dù sao, cường giả đích thực, một mình một người là có thể dễ dàng tiêu diệt một gia tộc.
Trước mặt tuyệt thế cường giả thì chiến thuật biển người sẽ không có chút hiệu lực gì.
Vì lòng kiêu hãnh mà đắc tội với một cường giả có thể là Thất tinh ác ma, vậy tên Tắc Khắc Lạp Thiếu gia sẽ không dám làm như vậy.
Bốn người Lâm Lôi trực tiếp đi ra bên ngoài, đi một lát Lâm Lôi cũng không phát hiện có người đi theo mình. Trong lòng hiểu rõ, tên Tắc Khắc Lạp Thiếu gia chắc là sẽ buông tha việc báo thù.
Bối Bối nói thầm: "Mịch La Đảo, một hòn đảo thực là xinh đẹp. Đáng tiếc đến một ngày đã phải ly khai, ta còn muốn bách chiến bách thắng ở Đấu chiến trường" Chiến đấu với Trung vị thần thì Bối Bối sao có thể thất bại? Dù cho đứng yên mặc cho đối phương đánh cũng thắng.
Trừ phi đối phương cũng có Thần cách binh khí, Chủ thần khí thì sợ rằng mới thương tổn được Bối Bối.
"Đi thôi. Đợi sau này sẽ có cơ hội đến đây" Lâm Lôi cười nói.
"Lâm Lôi nhìn kìa" Địch Lỵ Á có chút giật mình kéo tay Lâm Lôi mà hô, Lâm Lôi lập tức quay đầu nhìn theo ánh mắt của Địch Lỵ Á, Lâm Lôi vừa nhìn thì cũng cảm thấy chấn động. Nhìn qua cửa sổ trong suốt phía xa xa, có thể nhìn thấy một nam tử lạnh lùng có mái tóc dài màu đỏ đang ngồi ở cửa sổ.
Vũ Thần, Áo Bố Lai Ân.
"Vũ Thần" Lâm Lôi mừng rỡ.
"Vũ Thần?" Áo Lợi Duy Á cũng nghi hoặc quan sát, lập tức cũng kinh hãi.
Đám cường giả tiến vào trong Địa ngục đều hiểu được, ở trong Địa ngục có thể gặp phải bằng hữu của mình ở Vật chất vị diện là một chuyện rất hiếm có. Loại cảm giác gặp gỡ cố hương, đủ để bọn họ cảm thấy kích động và hưng phấn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
"Ha ha, Vũ Thần" Bối Bối là người đầu tiên chạy về phía quán ăn đó.
Bọn Lâm Lôi cũng lập tức đuổi kịp, tiến vào trong quán ăn, quán ăn này tương đối yên tĩnh, thực khách bên trong khá thưa thớt. Chỉ thấy Áo Bố Lai Ân đang lẳng lặng ngồi đó uống một chén nước tra.
"Vũ Thần cũng trở thành Thượng vị thần?" Lâm Lôi có chút kinh ngạc, lúc đầu Vũ Thần cũng là luyện hóa Thần cách mới đạt đến Trung vị thần, ngắn ngủi gần 1000 năm đã đạt đến cảnh giới Thượng vị thần, chỉ có một khả năng ... luyện hóa Thượng vị thần Thần cách.
"Hài. Vũ Thần" Bối Bối trực tiếp chạy đến bên cạnh Vũ Thần.
Áo Bố Lai Ân đang cúi đầu uống trà ngẩn ra. Vũ Thần? Ở Địa ngục nhiều năm như vậy không có ai gọi hắn là Vũ Thần.
Áo Bố Lai Ân vừa ngẩng đầu lên đã thấy Bối Bối đang đứng cạnh bàn, cùng với ba người Lâm Lôi, Địch Lỵ Á và Áo Lợi Duy Á đang đi đến. Mặt Vũ Thần Áo Bố Lai Ân trân cứng lại, mang theo một tia kinh hãi: "Lâm Lôi, là các ngươi?"
"Áo Bố Lai Ân, đã lâu không gặp" Lâm Lôi cười nói.
"Đã lâu không gặp" Áo Bố Lai Ân cũng cười rộ lên.
"Còn không mời chúng ta ngồi xuống" Bối Bối hừ hừ nói.
Áo Bố Lai Ân lập tức cười cười: "Ha ha, ta không mời người khác thì còn không có việc gì, làm sao dám không mời Bối Bối ngươi chứ? Lại đây, mọi người ngồi xuống nào" Nói xong, Áo Bố Lai Ân lập tức vẫy tay cho nhân viên phục vụ, tên nhân viên phục vụ lập tức chạy đến: "Bây giờ còn chưa muốn ăn" Lâm Lôi lập tức nói.
"Vậy uống rượu đi" Áo Bố Lai Ân gọi một ít rượu, rồi cùng đàm luận với mọi người.
Áo Bố Lai Ân hỏi chuyện mấy năm qua của Lâm Lôi, Áo Lợi Duy Á; Lâm Lôi cũng chỉ là đại khái miêu tả một ít chuyện sau khi đi đến Địa ngục, tuy nhiên lúc gặp phải nguy hiểm cũng không nói tỉ mỉ rõ ràng. Sau vài câu, bọn Lâm Lôi liền nói đến chuyện ở Tử Kinh đại lục.
"Chúng ta đã từng bị lâm vào trong Tử Tinh Sơn Mạch, may mắn mà chạy ra được ngoài" Áo Lợi Duy Á nói một câu, nói đến đây, Địch Lỵ Á còn cố ý triển khai Thần chi lĩnh vực, bao quanh mấy người lại. Cách ly thanh âm với bên ngoài, không cho ngoại nhân nghe được.
Lâm Lôi tưởng rằng Áo Bố Lai Ân sẽ giật mình, nhưng Áo Bố Lai Ân lại không có cảm giác gì.
Thực ra, Áo Bố Lai Ân luôn ở Tinh Thần vụ hải, đối với chuyện ở Tử Kinh đại lục biết rất ít, không rõ hàm nghĩa chạy trốn ra khỏi Tử Tinh Sơn Mạch là như thế nào.
"Lâm Lôi, ngươi thực là can đảm, trong Địa ngục đầy rẫy nguy cơ, lúc đầu nếu không phải đi theo Tháp La Sa, sợ là ta đã sớm chết ở Tinh Thần vụ hải rồi. mà ngươi dĩ nhiên từ Tử Kinh đại lục đi đến Huyết Phong đại lục, lợi hại, bội phục" Áo Bố Lai Ân sợ hãi than thở không thôi.
Áo Lợi Duy Á cười cười.
Theo như Áo Lợi Duy Á thấy, thì thực lực hôm nay của Lâm Lôi tung hoành Địa ngục mà không chọc phải đại địch thì tuyệt đối không có nguy hiểm gì.
"Áo Bố Lai Ân, còn các ngươi? Cuộc sống trong Địa ngục thế nào?" Lâm Lôi cười hỏi.
"Chúng ta? Hoàn hảo" Áo Bố Lai Ân gật đầu nói: "Sau khi đi đến Địa ngục, trong đám người chúng ta có hai người là Tháp La Sa và Đế Lâm, mặc dù cũng có nguy cơ nhưng bọn Tháp La Sa vẫn có năng lực ứng phó. Sau này, Tháp La Sa càng đột phá từ Trung vị thần cảnh giới đạt đến Thượng vị thần cảnh giới, hắn tự mình đạt đến Thượng vị thần."
Lâm Lôi không khỏi kinh ngạc.
"Đợi đến khi Tháp La Sa đạt đến cảnh giới Thượng vị thần, hắn càng lợi hại hơn" Áo Bố Lai Ân than thở: "Tháp La Sa vốn đã dung hợp hai loại pháp tắc huyền ảo, phối hợp với thiên phú của hắn thì càng trở nên lợi hại. Hắn từng giết chết ba Ngũ tinh Ác ma."
"Ba Ngũ tinh Ác ma?" Bốn người Lâm Lôi hơi giật mình.
Nghĩ lại, Lâm Lôi hiểu ra, Tháp La Sa tự mình đạt đến Thượng vị thần, pháp tắc huyền ảo lại dung hợp hai loại, giả thiết chiêu thức tấn công có thể kết hợp với Thiên phú thần thông của Thần thú, thì có thể so với Lục tinh Ác ma bình thường.
"Đúng, Tháp La Sa hắn ở Đấu chiến trường Mịch La Đảo này càng dành được bách chiến bách thắng" Áo Bố Lai Ân than thở.
Lâm Lôi âm thầm gật đầu. Lục tinh Ác ma bình thường là có thể đạt được bách chiến bách thắng, Ngũ tinh Ác ma may mắn cũng có thể đạt được. Tháp La Sa làm được như vậy cũng là có thể.
"Đế Lâm, hắn cũng đạt được bách chiến bách thắng của Trung vị thần ở Mịch La Đảo" Áo Bố Lai Ân cười nói: "Cũng bởi vì như vậy, nên Tháp La Sa, Đế Lâm cũng có chỗ ở ở Tây đảo, Tháp La Sa càng cho chúng ta Thần cách, để ta, Hi Tắc, và hai đứa con của Đế Lâm đều đạt đến cảnh giới Thượng vị thần"
Trong lòng Lâm Lôi hiểu ra.
Thì ra như vậy, hai con trai Lục Mục kim nghê của Đế Lâm cũng đều là luyện hóa Thần cách mà thành thần. Áo Bố Lai Ân cũng là như vậy. Nếu đã luyện hóa Thần cách, vậy tự nhiên sẽ luyện hóa đến mức cuối cùng, chỉ là luyện hóa Thần cách đạt đến Thượng vị thần, tiền đồ sau này rất xa vời.
Địch Lỵ Á mỉm cười nói: "Xem ra, cuộc sống các ngươi ở đây rất tốt"
"Rất tốt" Áo Bố Lai Ân gật đầu, nhưng lập tức như nhớ đến cái gì, lắc đầu nói: "Tuy nhiên, Hi Tắc hắn ..."
"Hi Tắc làm sao? Lâm Lôi lập tức hỏi.
Hi Tắc và Lâm Lôi có giao tình tương đối thâm sâu. Lúc đầu ở Phân Lai thành, Hi Tắc đã giúp mình. Sau này, chính mình đi cứu năm huynh đệ Bất tử chiến sĩ Ba Khắc, gặp phải nguy hiểm sinh tử thì cũng là Hi Tắc ra tay cứu giúp.
Mấy lần hỗ trợ, Lâm Lôi vô cùng cảm kích Hi Tắc.
"Hi Tắc, hắn bây giờ rất chán nản" Áo Bố Lai Ân lắc đầu thở dài.
"Chán nản?" Bối Bối trừng mắt: "Tên Hi Tắc đó, dường như không để ý bất cứ cái gì, sao lại có thể chán nản chứ?"
Lâm Lôi cũng có chút khó hiểu.
"Tình cảm có vấn đề" Áo Bố Lai Ân nói.
Trên mặt mấy người Lâm Lôi đều hiện lên vẻ kinh ngạc. Hi Tắc lúc ở Ngọc Lan đại lục vô cùng tiêu dao. Đàn bà thường xuyên thay đổi, không có người đàn bà cố định nào cả, ngay cả Thánh nữ của Băng tuyết nữ thần, Hi Tắc cũng bỏ chạy không để ý đến.
Theo Lâm Lôi thấy, người như vậy, thì tình cảm sẽ không bị đau khổ mới đúng.
Nhìn thấy vẻ mặt mấy người Lâm Lôi, Áo Bố Lai Ân nói: "Lúc đầu ta cũng giống như các ngươi, không dám tin, nhưng Hi Tắc là thực, như nhập ma với người đàn bà tên là Tắc Hi Lỵ, hắn và Tắc Hi Lỵ yêu nhau rất sâu đậm. Hi Tắc còn nói với chúng ta, giờ phút này hắn đã tìm được tình yêu đích thực"
Mấy người Lâm Lôi nghe thấy đều kinh ngạc.
"Đương nhiên, chuyện tình cảm của bọn họ xảy ra chuyện gì, ta cũng không rõ ràng lắm, chúng ta không hỏi quá sâu đến chuyện đời tư của hắn. Mọi người chúng ta đều vui mừng khi thấy Hi Tắc và Tắc Hi Lỵ đó tiếp tục như vậy"
"Theo đạo lý như vậy rất tốt" Áo Bố Lai Ân lắc đầu cười nói: "Đáng tiếc, Tắc Hi Lỵ có thân phận không bình thường, nàng là đệ tử hạch tâm của Cái La Đức gia tộc một trong ngũ đại gia tộc của Mịch La Đảo, hơn nữa một thời gian trước đã được đem gả cho Tắc Khắc Lạp thiếu gia của Ba Cách Tiếu gia tộc"
Tắc Khắc Lạp Thiếu gia?
Bốn người Lâm Lôi nghe thấy không khỏi nhìn nhau, dĩ nhiên cũng liên quan đến tên Tắc Khắc Lạp. Vừa mới cách đây không lâu, bọn Lâm Lôi có mâu thuẫn với tên Tắc Khắc Lạp.
"Sao, giật mình hả? Chúng ta cũng rất giật mình, nhưng sự thực là như vậy" Áo Bố Lai Ân thở dài nói: "Thần cấp cường giả hẳn là có tâm tình kiên định, ai có thể ngờ rằng, tên Hi Tắc tựa hồ bị đả kích trí mạng. Cả ngày mơ mơ màng màng, không uống rượu thì ngây ngốc, hoặc là ngủ, hoặc là tu luyện, cả người rất chán nản"
Lâm Lôi không khỏi đồng tình với Hi Tắc.
Áo Bố Lai Ân nói ra rất bình thường, nhưng Lâm Lôi đã từng thất tình, hiểu được sự đau khổ người đàn bà của mình bị cướp đi, cái loại thống khổ này khiến người ta không thể hít thở được, yêu càng sâu, đau khổ càng nhiều.
"Hi Tắc, xem ra thực sự là rất đau khổ" Lâm Lôi thầm than.
Nói chuyện một lát, mọi người đã uống hết sạch rượu.
"Từ từ vậy, dù sao chuyện cũng mới phát sinh một thời gian, bây giờ Hi Tắc trong thời gian ngắn không thể suy nghĩ ra được, đợi thời gian trôi qua, hẳn là sẽ tốt hơn" Áo Bố Lai Ân nói xong thì đứng lên: "Lâm Lôi đi, đến nơi ở của chúng ta, Tháp La Sa, Đế Lâm và hai con của Đế Lâm cũng ở đó, bọn họ thấy ngươi nhất định cũng rất vui vẻ"
Mấy người Lâm Lôi cũng lập tức đứng dậy.
"Lão Đại, chúng ta có cùng đi với bọn Ngả Kỳ nữa không?" Bối Bối dò hỏi.
"Không, đến lúc đó chúng ta sẽ đi một mình. Hơn nữa còn có Bối Tỳ đi theo bọn họ, nên sẽ an toàn thôi" Lâm Lôi nhìn thấy nhóm bằng hữu này, liền không muốn vội vàng lu khai. Còn mâu thuẫn với Tắc Khắc Lạp, nếu tên Tắc Khắc Lạp không vội vã trả thù thì hiển nhiên sẽ không tiếp tục trả thù.
Dù sao, muốn trả thù sẽ lập tức ra tay.
Bốn người Lâm Lôi đi theo Áo Bố Lai Ân, trực tiếp đi nhanh về phía Tây.
Mịch La Đảo, chia làm Đông đảo và Tây đảo, Tây đảo là chỗ ở của ngũ Đại gia tộc và Hộ đảo chiến sĩ, ngoại nhân không được phép tiến vào.
"Thực xinh đẹp" Lâm Lôi nhìn từ xa xa dễ dàng thấy được một tiểu lâu hai tầng xinh đẹp.
"Đây là nơi ở của Hộ đảo chiến sĩ" Áo Bố Lai Ân cười nói: "Ta cũng ở đây, được Tháp La Sa hỗ trợ, ta cũng trở thành một tên Hộ đảo chiến sĩ. Hộ đảo chiến sĩ cứ hàng năm lại thay phiên một lần, năm nay chúng ta được nghỉ ngơi"
Chỉ thấy khu vực nơi ở của Hộ đảo chiến sĩ đang có người tuần tra.
"Chúng ta có thể vào không?" Bối Bối hơi lo lắng.
"Không sao, nơi ở của Hộ đảo chiến sĩ quản lý không nghiêm, chỉ cần Hộ đảo chiến sĩ dẫn vào là có thể vào. Quản lý nghiêm ngặt là khu vực của ngũ Đại gia tộc. Tuy nhiên bọn họ ở khu vực tận cùng bên trong" Áo Bố Lai Ân nói, trên người đột nhiên xuất hiện một bộ chiến giáp màu máu đỏ.
Đây là cách chứng minh thân phận Hộ đảo chiến sĩ, Hộ đảo chiến sĩ đang tuần tra lập tức cho qua.
Bốn người Lâm Lôi đi theo Áo Bố Lai Ân, bước vào khu vực nơi ở của Hộ đảo chiến sĩ.
"Lâm Lôi, tên Thiếu gia của Ba Cách Tiếu gia tộc có thể mang cường giả đến báo thù không?" Áo Lợi Duy Á nhíu mày có chút lo lắng.
Lâm Lôi cười cười.
Nhưng Địch Lỵ Á đã trả lời: "Áo Lợi Duy Á, nói ra thì vị thiếu gia Ba Cách Tiếu gia tộc chỉ tranh chấp với chúng ta về một bộ quần áo. Sau đó Lâm Lôi giết chết 12 Thượng vị thần bình thường mà hắn sai khiến, đối với một ít đại gia tộc cổ xưa thì chết 12 Thượng vị thần bình thường không tính là cái gì. Ta nghĩ, vị Thiếu gia kia sẽ không lỗ mãng, không dò xét rõ ràng sẽ không báo thù đâu"
"Đến, trực tiếp giết chết"
Bối Bối hừ lạnh nói: "Dù sao chúng ta cũng sẽ lập tức rời khỏi Mịch La Đảo. Ba Cách Tiếu gia tộc gì đó có lợi hại hơn nữa chẳng lẽ có thể quản được các nơi khác sao?"
"Đi thôi, các Đại gia tộc rất khinh thường tiểu nhân vật, nhưng lại có chút kiêng kỵ với cường giả chính thức" Lâm Lôi cười cười, Lâm Lôi vừa ra tay, đối phương đã đưa hắn trở thành Thượng vị thần. Nhưng khí tức của hắn đúng là Trung vị thần.
Đối phương nhất định sẽ cho rằng Lâm Lôi ẩn tàng khí tức.
Thực ra Lâm Lôi vốn là Trung vị thần. Thì làm sao bị đối phương phát hiện ra khí tức Thượng vị thần chứ?
Đối phương sẽ chỉ biết cho rằng thực lực Lâm Lôi quá cường đại, năng lực ẩn tàng khí tức rất cao.
Có khả năng ẩn tàng khí tức đến mức này, hơn nữa một kiếm vừa rồi, hoàn toàn có thể khiến đối phương liên tưởng phong phú. Gia tộc có cường thịnh đến đâu cũng không muốn đắc tội với tuyệt thế cường giả. Dù sao, cường giả đích thực, một mình một người là có thể dễ dàng tiêu diệt một gia tộc.
Trước mặt tuyệt thế cường giả thì chiến thuật biển người sẽ không có chút hiệu lực gì.
Vì lòng kiêu hãnh mà đắc tội với một cường giả có thể là Thất tinh ác ma, vậy tên Tắc Khắc Lạp Thiếu gia sẽ không dám làm như vậy.
Bốn người Lâm Lôi trực tiếp đi ra bên ngoài, đi một lát Lâm Lôi cũng không phát hiện có người đi theo mình. Trong lòng hiểu rõ, tên Tắc Khắc Lạp Thiếu gia chắc là sẽ buông tha việc báo thù.
Bối Bối nói thầm: "Mịch La Đảo, một hòn đảo thực là xinh đẹp. Đáng tiếc đến một ngày đã phải ly khai, ta còn muốn bách chiến bách thắng ở Đấu chiến trường" Chiến đấu với Trung vị thần thì Bối Bối sao có thể thất bại? Dù cho đứng yên mặc cho đối phương đánh cũng thắng.
Trừ phi đối phương cũng có Thần cách binh khí, Chủ thần khí thì sợ rằng mới thương tổn được Bối Bối.
"Đi thôi. Đợi sau này sẽ có cơ hội đến đây" Lâm Lôi cười nói.
"Lâm Lôi nhìn kìa" Địch Lỵ Á có chút giật mình kéo tay Lâm Lôi mà hô, Lâm Lôi lập tức quay đầu nhìn theo ánh mắt của Địch Lỵ Á, Lâm Lôi vừa nhìn thì cũng cảm thấy chấn động. Nhìn qua cửa sổ trong suốt phía xa xa, có thể nhìn thấy một nam tử lạnh lùng có mái tóc dài màu đỏ đang ngồi ở cửa sổ.
Vũ Thần, Áo Bố Lai Ân.
"Vũ Thần" Lâm Lôi mừng rỡ.
"Vũ Thần?" Áo Lợi Duy Á cũng nghi hoặc quan sát, lập tức cũng kinh hãi.
Đám cường giả tiến vào trong Địa ngục đều hiểu được, ở trong Địa ngục có thể gặp phải bằng hữu của mình ở Vật chất vị diện là một chuyện rất hiếm có. Loại cảm giác gặp gỡ cố hương, đủ để bọn họ cảm thấy kích động và hưng phấn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
"Ha ha, Vũ Thần" Bối Bối là người đầu tiên chạy về phía quán ăn đó.
Bọn Lâm Lôi cũng lập tức đuổi kịp, tiến vào trong quán ăn, quán ăn này tương đối yên tĩnh, thực khách bên trong khá thưa thớt. Chỉ thấy Áo Bố Lai Ân đang lẳng lặng ngồi đó uống một chén nước tra.
"Vũ Thần cũng trở thành Thượng vị thần?" Lâm Lôi có chút kinh ngạc, lúc đầu Vũ Thần cũng là luyện hóa Thần cách mới đạt đến Trung vị thần, ngắn ngủi gần 1000 năm đã đạt đến cảnh giới Thượng vị thần, chỉ có một khả năng ... luyện hóa Thượng vị thần Thần cách.
"Hài. Vũ Thần" Bối Bối trực tiếp chạy đến bên cạnh Vũ Thần.
Áo Bố Lai Ân đang cúi đầu uống trà ngẩn ra. Vũ Thần? Ở Địa ngục nhiều năm như vậy không có ai gọi hắn là Vũ Thần.
Áo Bố Lai Ân vừa ngẩng đầu lên đã thấy Bối Bối đang đứng cạnh bàn, cùng với ba người Lâm Lôi, Địch Lỵ Á và Áo Lợi Duy Á đang đi đến. Mặt Vũ Thần Áo Bố Lai Ân trân cứng lại, mang theo một tia kinh hãi: "Lâm Lôi, là các ngươi?"
"Áo Bố Lai Ân, đã lâu không gặp" Lâm Lôi cười nói.
"Đã lâu không gặp" Áo Bố Lai Ân cũng cười rộ lên.
"Còn không mời chúng ta ngồi xuống" Bối Bối hừ hừ nói.
Áo Bố Lai Ân lập tức cười cười: "Ha ha, ta không mời người khác thì còn không có việc gì, làm sao dám không mời Bối Bối ngươi chứ? Lại đây, mọi người ngồi xuống nào" Nói xong, Áo Bố Lai Ân lập tức vẫy tay cho nhân viên phục vụ, tên nhân viên phục vụ lập tức chạy đến: "Bây giờ còn chưa muốn ăn" Lâm Lôi lập tức nói.
"Vậy uống rượu đi" Áo Bố Lai Ân gọi một ít rượu, rồi cùng đàm luận với mọi người.
Áo Bố Lai Ân hỏi chuyện mấy năm qua của Lâm Lôi, Áo Lợi Duy Á; Lâm Lôi cũng chỉ là đại khái miêu tả một ít chuyện sau khi đi đến Địa ngục, tuy nhiên lúc gặp phải nguy hiểm cũng không nói tỉ mỉ rõ ràng. Sau vài câu, bọn Lâm Lôi liền nói đến chuyện ở Tử Kinh đại lục.
"Chúng ta đã từng bị lâm vào trong Tử Tinh Sơn Mạch, may mắn mà chạy ra được ngoài" Áo Lợi Duy Á nói một câu, nói đến đây, Địch Lỵ Á còn cố ý triển khai Thần chi lĩnh vực, bao quanh mấy người lại. Cách ly thanh âm với bên ngoài, không cho ngoại nhân nghe được.
Lâm Lôi tưởng rằng Áo Bố Lai Ân sẽ giật mình, nhưng Áo Bố Lai Ân lại không có cảm giác gì.
Thực ra, Áo Bố Lai Ân luôn ở Tinh Thần vụ hải, đối với chuyện ở Tử Kinh đại lục biết rất ít, không rõ hàm nghĩa chạy trốn ra khỏi Tử Tinh Sơn Mạch là như thế nào.
"Lâm Lôi, ngươi thực là can đảm, trong Địa ngục đầy rẫy nguy cơ, lúc đầu nếu không phải đi theo Tháp La Sa, sợ là ta đã sớm chết ở Tinh Thần vụ hải rồi. mà ngươi dĩ nhiên từ Tử Kinh đại lục đi đến Huyết Phong đại lục, lợi hại, bội phục" Áo Bố Lai Ân sợ hãi than thở không thôi.
Áo Lợi Duy Á cười cười.
Theo như Áo Lợi Duy Á thấy, thì thực lực hôm nay của Lâm Lôi tung hoành Địa ngục mà không chọc phải đại địch thì tuyệt đối không có nguy hiểm gì.
"Áo Bố Lai Ân, còn các ngươi? Cuộc sống trong Địa ngục thế nào?" Lâm Lôi cười hỏi.
"Chúng ta? Hoàn hảo" Áo Bố Lai Ân gật đầu nói: "Sau khi đi đến Địa ngục, trong đám người chúng ta có hai người là Tháp La Sa và Đế Lâm, mặc dù cũng có nguy cơ nhưng bọn Tháp La Sa vẫn có năng lực ứng phó. Sau này, Tháp La Sa càng đột phá từ Trung vị thần cảnh giới đạt đến Thượng vị thần cảnh giới, hắn tự mình đạt đến Thượng vị thần."
Lâm Lôi không khỏi kinh ngạc.
"Đợi đến khi Tháp La Sa đạt đến cảnh giới Thượng vị thần, hắn càng lợi hại hơn" Áo Bố Lai Ân than thở: "Tháp La Sa vốn đã dung hợp hai loại pháp tắc huyền ảo, phối hợp với thiên phú của hắn thì càng trở nên lợi hại. Hắn từng giết chết ba Ngũ tinh Ác ma."
"Ba Ngũ tinh Ác ma?" Bốn người Lâm Lôi hơi giật mình.
Nghĩ lại, Lâm Lôi hiểu ra, Tháp La Sa tự mình đạt đến Thượng vị thần, pháp tắc huyền ảo lại dung hợp hai loại, giả thiết chiêu thức tấn công có thể kết hợp với Thiên phú thần thông của Thần thú, thì có thể so với Lục tinh Ác ma bình thường.
"Đúng, Tháp La Sa hắn ở Đấu chiến trường Mịch La Đảo này càng dành được bách chiến bách thắng" Áo Bố Lai Ân than thở.
Lâm Lôi âm thầm gật đầu. Lục tinh Ác ma bình thường là có thể đạt được bách chiến bách thắng, Ngũ tinh Ác ma may mắn cũng có thể đạt được. Tháp La Sa làm được như vậy cũng là có thể.
"Đế Lâm, hắn cũng đạt được bách chiến bách thắng của Trung vị thần ở Mịch La Đảo" Áo Bố Lai Ân cười nói: "Cũng bởi vì như vậy, nên Tháp La Sa, Đế Lâm cũng có chỗ ở ở Tây đảo, Tháp La Sa càng cho chúng ta Thần cách, để ta, Hi Tắc, và hai đứa con của Đế Lâm đều đạt đến cảnh giới Thượng vị thần"
Trong lòng Lâm Lôi hiểu ra.
Thì ra như vậy, hai con trai Lục Mục kim nghê của Đế Lâm cũng đều là luyện hóa Thần cách mà thành thần. Áo Bố Lai Ân cũng là như vậy. Nếu đã luyện hóa Thần cách, vậy tự nhiên sẽ luyện hóa đến mức cuối cùng, chỉ là luyện hóa Thần cách đạt đến Thượng vị thần, tiền đồ sau này rất xa vời.
Địch Lỵ Á mỉm cười nói: "Xem ra, cuộc sống các ngươi ở đây rất tốt"
"Rất tốt" Áo Bố Lai Ân gật đầu, nhưng lập tức như nhớ đến cái gì, lắc đầu nói: "Tuy nhiên, Hi Tắc hắn ..."
"Hi Tắc làm sao? Lâm Lôi lập tức hỏi.
Hi Tắc và Lâm Lôi có giao tình tương đối thâm sâu. Lúc đầu ở Phân Lai thành, Hi Tắc đã giúp mình. Sau này, chính mình đi cứu năm huynh đệ Bất tử chiến sĩ Ba Khắc, gặp phải nguy hiểm sinh tử thì cũng là Hi Tắc ra tay cứu giúp.
Mấy lần hỗ trợ, Lâm Lôi vô cùng cảm kích Hi Tắc.
"Hi Tắc, hắn bây giờ rất chán nản" Áo Bố Lai Ân lắc đầu thở dài.
"Chán nản?" Bối Bối trừng mắt: "Tên Hi Tắc đó, dường như không để ý bất cứ cái gì, sao lại có thể chán nản chứ?"
Lâm Lôi cũng có chút khó hiểu.
"Tình cảm có vấn đề" Áo Bố Lai Ân nói.
Trên mặt mấy người Lâm Lôi đều hiện lên vẻ kinh ngạc. Hi Tắc lúc ở Ngọc Lan đại lục vô cùng tiêu dao. Đàn bà thường xuyên thay đổi, không có người đàn bà cố định nào cả, ngay cả Thánh nữ của Băng tuyết nữ thần, Hi Tắc cũng bỏ chạy không để ý đến.
Theo Lâm Lôi thấy, người như vậy, thì tình cảm sẽ không bị đau khổ mới đúng.
Nhìn thấy vẻ mặt mấy người Lâm Lôi, Áo Bố Lai Ân nói: "Lúc đầu ta cũng giống như các ngươi, không dám tin, nhưng Hi Tắc là thực, như nhập ma với người đàn bà tên là Tắc Hi Lỵ, hắn và Tắc Hi Lỵ yêu nhau rất sâu đậm. Hi Tắc còn nói với chúng ta, giờ phút này hắn đã tìm được tình yêu đích thực"
Mấy người Lâm Lôi nghe thấy đều kinh ngạc.
"Đương nhiên, chuyện tình cảm của bọn họ xảy ra chuyện gì, ta cũng không rõ ràng lắm, chúng ta không hỏi quá sâu đến chuyện đời tư của hắn. Mọi người chúng ta đều vui mừng khi thấy Hi Tắc và Tắc Hi Lỵ đó tiếp tục như vậy"
"Theo đạo lý như vậy rất tốt" Áo Bố Lai Ân lắc đầu cười nói: "Đáng tiếc, Tắc Hi Lỵ có thân phận không bình thường, nàng là đệ tử hạch tâm của Cái La Đức gia tộc một trong ngũ đại gia tộc của Mịch La Đảo, hơn nữa một thời gian trước đã được đem gả cho Tắc Khắc Lạp thiếu gia của Ba Cách Tiếu gia tộc"
Tắc Khắc Lạp Thiếu gia?
Bốn người Lâm Lôi nghe thấy không khỏi nhìn nhau, dĩ nhiên cũng liên quan đến tên Tắc Khắc Lạp. Vừa mới cách đây không lâu, bọn Lâm Lôi có mâu thuẫn với tên Tắc Khắc Lạp.
"Sao, giật mình hả? Chúng ta cũng rất giật mình, nhưng sự thực là như vậy" Áo Bố Lai Ân thở dài nói: "Thần cấp cường giả hẳn là có tâm tình kiên định, ai có thể ngờ rằng, tên Hi Tắc tựa hồ bị đả kích trí mạng. Cả ngày mơ mơ màng màng, không uống rượu thì ngây ngốc, hoặc là ngủ, hoặc là tu luyện, cả người rất chán nản"
Lâm Lôi không khỏi đồng tình với Hi Tắc.
Áo Bố Lai Ân nói ra rất bình thường, nhưng Lâm Lôi đã từng thất tình, hiểu được sự đau khổ người đàn bà của mình bị cướp đi, cái loại thống khổ này khiến người ta không thể hít thở được, yêu càng sâu, đau khổ càng nhiều.
"Hi Tắc, xem ra thực sự là rất đau khổ" Lâm Lôi thầm than.
Nói chuyện một lát, mọi người đã uống hết sạch rượu.
"Từ từ vậy, dù sao chuyện cũng mới phát sinh một thời gian, bây giờ Hi Tắc trong thời gian ngắn không thể suy nghĩ ra được, đợi thời gian trôi qua, hẳn là sẽ tốt hơn" Áo Bố Lai Ân nói xong thì đứng lên: "Lâm Lôi đi, đến nơi ở của chúng ta, Tháp La Sa, Đế Lâm và hai con của Đế Lâm cũng ở đó, bọn họ thấy ngươi nhất định cũng rất vui vẻ"
Mấy người Lâm Lôi cũng lập tức đứng dậy.
"Lão Đại, chúng ta có cùng đi với bọn Ngả Kỳ nữa không?" Bối Bối dò hỏi.
"Không, đến lúc đó chúng ta sẽ đi một mình. Hơn nữa còn có Bối Tỳ đi theo bọn họ, nên sẽ an toàn thôi" Lâm Lôi nhìn thấy nhóm bằng hữu này, liền không muốn vội vàng lu khai. Còn mâu thuẫn với Tắc Khắc Lạp, nếu tên Tắc Khắc Lạp không vội vã trả thù thì hiển nhiên sẽ không tiếp tục trả thù.
Dù sao, muốn trả thù sẽ lập tức ra tay.
Bốn người Lâm Lôi đi theo Áo Bố Lai Ân, trực tiếp đi nhanh về phía Tây.
Mịch La Đảo, chia làm Đông đảo và Tây đảo, Tây đảo là chỗ ở của ngũ Đại gia tộc và Hộ đảo chiến sĩ, ngoại nhân không được phép tiến vào.
"Thực xinh đẹp" Lâm Lôi nhìn từ xa xa dễ dàng thấy được một tiểu lâu hai tầng xinh đẹp.
"Đây là nơi ở của Hộ đảo chiến sĩ" Áo Bố Lai Ân cười nói: "Ta cũng ở đây, được Tháp La Sa hỗ trợ, ta cũng trở thành một tên Hộ đảo chiến sĩ. Hộ đảo chiến sĩ cứ hàng năm lại thay phiên một lần, năm nay chúng ta được nghỉ ngơi"
Chỉ thấy khu vực nơi ở của Hộ đảo chiến sĩ đang có người tuần tra.
"Chúng ta có thể vào không?" Bối Bối hơi lo lắng.
"Không sao, nơi ở của Hộ đảo chiến sĩ quản lý không nghiêm, chỉ cần Hộ đảo chiến sĩ dẫn vào là có thể vào. Quản lý nghiêm ngặt là khu vực của ngũ Đại gia tộc. Tuy nhiên bọn họ ở khu vực tận cùng bên trong" Áo Bố Lai Ân nói, trên người đột nhiên xuất hiện một bộ chiến giáp màu máu đỏ.
Đây là cách chứng minh thân phận Hộ đảo chiến sĩ, Hộ đảo chiến sĩ đang tuần tra lập tức cho qua.
Bốn người Lâm Lôi đi theo Áo Bố Lai Ân, bước vào khu vực nơi ở của Hộ đảo chiến sĩ.
/809
|