Ác Ma thành bảo trong đại sảnh tầng thứ nhất.
"Vưu Na tiểu thư!" Bối Bối đứng ở bên quầy tiền, cùng Vưu Na tiểu thư chào hỏi.
Vưu Na cũng có chút kinh hãi nhìn Bối Bối đứng phía sau Lâm Lôi và Địch Lỵ Á: "Lâm Lôi ta vừa rồi còn cảm khái nghĩ còn quá ít người quay trở về, không nghĩ tới ba người các ngươi đều còn sống quay trở về, thực sư là chúc mừng a!"
"Chúng ta là do may mắn thôi" Lâm Lôi nghĩ đến chuyện xảy ra bên ngoài Đế Dực thành. Khi đối mặt với Ô Nhĩ Ni Sâm, Lâm Lôi phát hiện ra, bản thân mình căn bản không có một chút năng lực phản kháng. Thực lực cách nhau quá lớn.
"Vưu Na tiểu thư. Chúng ta đã chờ một thời gian rồi. Lúc nào mới có thể nộp tín vật khảo hạch vậy?" Bối Bối có chút gấp gáp nói. Bọn Lâm Lôi đã đợi ở đây rất lâu rồi. Vưu Na cười nói: "Đừng có gấp, để trở thành Ác Ma, không thể đơn giản là cấp cho các ngươi một chiếc huy Ác Ma là được. Phải trải qua một số thủ tục nhất định."
Sau một lúc lâu -
"Những ai đã thành công vượt qua khảo hạch tại Nguyệt Lượng hồ thành bảo thì lên tầng hai" Trên tầng hai đi xuống một vị Ác Ma tóc ngắn màu vàng cao giọng nói.
"Còn không mau đi!" Vưu Na cười nói.
"Vưu Na tiểu thư chúng ta đi trước" Bối Bối cười nói.
Lúc này hơn hai mươi người đều đã bước lên đại sảnh tầng hai, diện tích đại sảnh tầng hai nhỏ hơn tầng một, nhưng lại có nhiều phòng hơn. Bọn Lâm Lôi được người tóc ngắn màu vàng dẫn vào một căn phòng màu đen.
Phía trong căn phòng màu đen, có ba người đang ngồi.
"Lại đây, đưa Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn, Ác Ma ấn chương cho ta." Một người trung niên mặc áo đen nói.
Lúc này nhóm người đi lên chưa nộp tín vật, trình tự trở thành Ác Ma khá phức tạp, cũng may người mặc áo đen làm tương đối nhanh, khoảng vài phút là xong một người.
"Kế tiếp!" Người mặc áo đen nói.
Rốt cục cũng đến lượt Lâm Lôi.
Lâm Lôi lập tức đưa Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn cùng Ác Ma ấn chương tham gia khảo hạch cho đối phương.
"Tên" Người mặc áo đen nói.
"Lâm Lôi." Lâm Lôi nói.
Ngay lập tức. Lâm Lôi cảm thấy toàn thân chấn động, thì ra người mặc áo đen thi triển thần chi lĩnh vực, lập tức cách ly Lâm Lôi với những người bên ngoài.
"Bây giờ ngươi hãy đem Linh hồn khí tức đưa vào. Người mặc áo đen đảo tay lấy ra một viên châu màu xanh biếc, đặt viên châu ở bên cạnh Lâm Lôi, bằng mắt thường cũng có thể nhận thấy viên châu nhanh chóng chuyển sang màu xám.
Chỉ trong chốc lát, cả viên châu biến thành màu xám.
"Linh hồn khí tức?Đây là cái gì?" Lâm Lôi tò mò hỏi.
Người mặc áo đen liếc mắt nhìn một cái rồi lạnh nhạt nói: "Cái này gọi là Hồn Ánh thạch, có thể đem Linh hồn khí tức hút vào trong, cho dù linh hồn ngươi có mạnh đến đâu nhưng chỉ cần có một viên Hồn Ánh thạch thì thân phận của ngươi cũng sẽ bị xác nhận."
Lâm Lôi trong lòng có chút kinh ngạc. Còn có thứ này vật chất này tồn tại a.
Bất quá việc này cũng bình thường thôi, tại Ngọc Lan đại lục, có một số luyện kim thuật sĩ luyện chế ra các công cụ, khiến cho Lâm Lôi kinh ngạc. Còn ở Địa ngục thì càng có nhiều chuyện ngạc nhiên cũng không có gì kỳ quái.
"Đây là Huân chương ác ma, đây là phó huân chương, ngươi đem hai cái này lấy máu nhận chủ." Người mặc áo đen căn dặn.
Lâm Lôi nhìn thấy Ác Ma huân chương thì con mắt sáng lên. Đây chính là tiêu chí của Ác Ma.
"Phó ác ma huân chương?" Lâm Lôi có chút kinh ngạc, cái Phó ác ma huân chương này có màu lam, Lâm Lôi cho đến bây giờ chưa từng thấy qua.
Người mặc áo đen cười nói: "Phó ác ma huân chương, chúng ta sẽ lưu lại Ác Ma thành bảo, khi Phó ác ma huân chương trở thành vật vô chủ, thì chúng ta sẽ biết ngươi đã chết."
Lâm Lôi chợt hiểu. Vật này dùng để xác nhận một người đã chết hay chưa.
Sau khi lấy máu nhận chủ, Lâm Lôi lấy Huân chương ác ma, theo yêu cầu phải được đeo trước ngực. Lầm Lôi trực tiếp đưa Huân chương ác ma dung hợp cùng Mạch động khải giáp. Dù sao Mạch động khải giáp cũng chỉ là áo ngoài thôi
Ác ma thành ngoại.
"Lâm Lôi sau này mọi người đều ở lại Đế Dực thành sao?" Thuỵ Kim Na nhìn Lâm Lôi nói, "Ta còn nợ các ngươi 20 vạn mặc thạch, một thời gian sau ta sẽ trả các ngươi." Thuỵ Kim Na không thích nợ tiền tài của người khác.
"Không cần đâu, chúng ta qua một thời gian cũng sẽ rời Đế Dực thành." Lâm Lôi nói thẳng.
"Rời đi. Các ngươi đi đâu, có xa không?"
Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Bối Bối ba người nhìn nhau. Bối Bối quay người về phía Thuỵ Kim Na cười nói: "Thuỵ Kim Na, ba người chúng ta muốn tung hoành cả Tử kinh đại lục, sau đó phiêu bạc Tinh thần vụ hải. Chứ không phải sống chui rút ở cái Địa ngục này đâu. Vậy nàng nói có xa hay không?"
Thuỵ Kim Na nhất thời chấn kinh, trong Địa ngục có rất nhiều thượng vị thần, nhưng họ không có đi ra khỏi đại lục.
Dù sao Địa ngục là một trong năm đại lục diện tích lớn vô cùng, gần như là không có điểm dừng. Nếu mà không có nguyên nhân gì đặc biệt, thì họ sẽ không mạo hiểm tiến vào đại lục.
"Ta, ta ..." Thuỵ Kim Na chẳng biết làm thế nào để trả lại cho bọn Lâm Lôi 20 vạn mặc thạch.
"Hắc hắc, không vội. Sau này nếu có cơ hội gặp nhau ngươi có thể trả cho ta." Bối Bối cười nói.
"Ân. Bây giờ đành cám ơn ngươi trước." Thuỵ Kim Na nhìn Huân chương ác ma trước ngực không khỏi cảm kích, trở thành Ác ma là giấc mộng nhiều năm của nàng.
Bọn Lâm Lôi cáo biệt cùng Thuỵ Kim Na, trước tiên tìm một quán ăn mở tiệc ăn mừng cho sự thành công lần này. Mặc dù bây giờ bọn họ đã trở lại chỗ ở, nhưng vẫn chưa nộp phí dừng chân, bọn họ có những tính toán khác.
Bọn Lâm Lôi ở trong đình viện, ba người ngồi quanh một cái bàn đá.
"Bây giờ tính làm sao cho tốt, chúng ta nên đặt phủ đệ ở nơi nào." Bối Bối hưng phấn nói. Lập tức hắn vung tay lên bảy cái không gian giới chỉ liền xuất hiện trên mặt bàn đá. Ánh mặt trời màu đỏ chiếu xuống làm bảy chiếc không gian giới chỉ phản chiếu ánh sáng lấp lánh.
"Ta cũng có một ít." Địch Lỵ Á cười nói, nàng cũng lấy ra hai cái không gian giới chỉ để trên bàn.
Lâm Lôi thấy vậy không khỏi mỉm cười.
Lúc còn ở Nguyệt Lượng hồ thành bảo, lúc đầu bị đám Ác ma đuổi giết. Bọn Lâm Lôi phía trước như là những con tốt hôi. Sau hai lần tập kích, Bối Bối thu được bốn thi thể trung vị thần, Địch Lỵ Á thu được 2 thi thể trung vị thần. Về sau, sau mấy lần chiến đấu ... mà trước đây không lâu ngoài Đế Dực thành, khi Ô Nhĩ Ni Sâm ra lệnh cho mọi người tàn sát lẫn nhau, có hơn 100 trung vị thần bị giết còn lại có gần ba mươi người. Bọn Lâm Lôi cũng giết chết hơn mười người, những thi thể này tự nhiên cũng thu lấy.
"Lão đại, ngươi nhiều nhất ở đây mà." Bối Bối nói.
Lâm Lôi đảo tay, chừng hơn mười chiếc không gian giới chỉ rơi xuống bàn. Mười một chiếc không gian giới chỉ thì: ba cái lấy được khi còn trong Nguyệt lượng hồ thành bảo, còn tám chiếc thu được trong lúc hỗn chiến. Bất quá trân quí nhất trong mười một chiếc thì đó chính là chiếc không gian giới chỉ màu đen!
"Chiếc không gian giới chỉ màu đen này chứa tài phú vượt quá tưởng tượng của mình.!" Lâm Lôi cảm thán than một tiếng.
Đây là của tên Hắc y vệ bị giết
Hắc Y Vệ chính là thượng vị thần, hơn nữa lại là thành phần tinh anh, nên tài sản tự nhiên không ít.
"Chiếc không gian giới chỉ màu đen này chúng ta đã xem qua. Chỉ riêng trạm thạch, mặc thạch thì đã hơn 9000 vạn, ngoài ra còn có một viên Linh hồn kim châu thì tuyệt đối đạt tới ức vạn mặc thạch." Bối Bối hưng phấn nói, "Bây giờ chúng ta xem các không gian giới chỉ kia."
Giới chỉ của Hắc y vệ ta đã xem qua.
Ngoại trừ hai ba cái đã xem qua, còn lại phần lớn hắn vẫn chưa xem qua.
"Bắt đầu." Lâm Lôi, Địch Lỵ Á trong lòng cũng có chút khẩn trương chờ mong.
Một đống không gian giới chỉ trên thạch bàn, bọn Lâm Lôi bắt đầu phân chia lấy máu nhận chủ, bắt đầu xem xét tài phú bên trong. Đại lượng mặc thạch, trạm thạch bị bọn Lâm Lôi lấy ra, một chút dụng phẩm cũng được lấy ra.
"Hảo, sách sách chủ nhân chiếc không gian giới chỉ này là một tên trung vị thần lắm tiền!" Bối Bối kinh hỉ đứng lên.
Lâm Lôi cùng Địch Lỵ Á lập tức ngẩng đầu nhìn.
"Có bao nhiêu?" Lâm Lôi mong chờ nói.
"Lão đại. Tài sản của trung vị thần này vượt quá ngàn vạn." Bối Bối lập tức nói. "Mà hơn nữa trong không gian giới chỉ còn có không ít thần cách nữa."
Mặc dù tham gia Ác ma khảo hạch, trung vị thần tương đối là tầm thường, phần lớn sở hữu tài sản hơn mười vạn, còn hơn trăm vạn tương đối ít. Còn về phần vượt quá ngàn vạn càng hiếm tới cực điểm. Lâm Lôi tự mình xem qua bốn chiếc không gian giới chỉ, cao nhất là một người có hơn hai trăm vạn mặc thạch.
"Bối Bối, mau tiếp tục thanh lý số không gian giới chỉ còn lại." Lâm Lôi cười nói
Lúc này đột nhiên Địch Lỵ Á thất thanh kêu lên một tiếng.
"Làm sao vậy?" Lâm Lôi cùng Bối Bối đều nhìn lại.
Địch Lỵ Á trên mặt tràn đầy vẻ vui mừng: "Lâm Lôi chàng đoán xem tài sản bên trong chiếc không gian giới chỉ này có giá trị bao nhiêu?"
Bối Bối tặc nhẳn đảo qua nói ngay: "Một ngàn vạn?"
Địch Lỵ Á mỉm cười lắc đầu.
"Một ngàn một trăm vạn, hay còn cao hơn nữa?" Lâm Lôi liền hỏi.
"Đương nhiên là không thấp hơn một ngàn vạn rồi." Địch Lỵ Á nói. Lâm Lôi không khỏi chấn động: "Trong đó có bao nhiêu?"
Địch Lỵ Á mỉm cười nói: "Trong này mặc thạch, trạm thạch cộng lại có khoảng tám mươi mấy vạn."
"Tám mươi mấy vạn?" Bối Bối trừng mắt. "Đại tẩu còn nói hơn một ngàn vạn?"
Đich Ly Á cười nói: "Ta còn chưa nói xong, mặc dù mặc thạch và trạm thạch chỉ có như vậy thôi, nhưng trong này còn có ..." Địch Lỵ Á đảo tay, trong tay liền xuất hiện hai khối tinh thể màu đen.
Thần cách!
Cảm ứng được khí tức của thần cách.
"Thượng vị thần cách, hai khối?" Lâm Lôi kinh hô.
Địch Lỵ Á mỉm cười gật đầu: "Một khối thuộc tính Phong, còn một khối là Hắc ám thuộc tính."
Lâm Lôi không khỏi vui vẻ, ngạc nhiên nói: "Hai khối thượng vị thần cách này. Một trung vị thần làm sao mà có?"
Địch Lỵ Á không khỏi oán giận nói: "Lâm Lôi, đừng nói người khác, chúng ta cũng đâu có thượng vị thần cách? Chúng ta mới đến Địa ngục không bao lâu, mà lại có được Hắc y vệ thượng vị thần cách. Như thế không tốt sao?"
"Cũng đúng." Lâm Lôi không khỏi đồng tình.
Chính mình tự nhiên có được, người khác sao lại không, chỉ là ... chính bọn mình chiếm tiện nghi.
Sau một lúc lâu bọn Lâm Lôi đã xem qua hết các không gian giới chỉ.
Đương nhiên bọn họ chưa xem xét kĩ, bọn Lâm Lôi chỉ thống kê xem số lượng mặc thạch, trạm thạch, thần cách và vật phẩm.
"Bây giờ có thể khẳng định. Chúng ta có một ức hai ngàn vạn mặc thạch! Đương nhiên, không kể chúng ta còn có bốn khối thượng vị thần cách." Lâm Lôi nói.
Bốn khối thượng vị thần cách. Một khối mang từ Ngọc Lan đại lục đến, còn có một khối của Hắc Y Vệ, vừa rồi trong không gian giới chỉ phát hiện thêm hai khối.
"Địch Lỵ Á." Lâm Lôi nhìn về phía Địch Lỵ Á. "Ta vốn nghĩ đến sau này mua cho nàng một viên thượng vị thần cách phong thuộc tính, không ngờ đến chúng ta lại lấy được. Ngươi mau luyện hoá viên này đi." Lâm Lôi lấy viên thượng vị thần cách phong thuộc tính đưa cho Địch Lỵ Á.
Địch Lỵ Á nếu cố gắng luyện hoá thần cách thì Lâm Lôi tin rằng nàng sẽ sớm đạt đến cảnh giới thượng vị thần.
Mà Lâm Lôi cùng Bối Bối hai người cũng hiểu rằng lãnh ngộ pháp tắc không thể dễ dàng. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
"Ài!" Địch Lỵ Á hơi gật đầu.
Bối Bối bên cạnh xem xét cẩn thận các vật phẩm một chút, dù sao khi kiểm tra không phải cái gì cũng xem xét kĩ càng. Tỷ như ... bộ sách, bọn Lâm Lôi không chú ý kỹ.
"Lão đại." Huynh xem đây là cái gì?"
Bối Bối kinh hãi kêu lên.
Lâm Lôi có chút nghi hoặc quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Bối Bối trong tay đang cầm một quyển sách. Bên trên có hàng chữ "Thất nguyên tố pháp tắc huyền ảo giản thuật."
"Vưu Na tiểu thư!" Bối Bối đứng ở bên quầy tiền, cùng Vưu Na tiểu thư chào hỏi.
Vưu Na cũng có chút kinh hãi nhìn Bối Bối đứng phía sau Lâm Lôi và Địch Lỵ Á: "Lâm Lôi ta vừa rồi còn cảm khái nghĩ còn quá ít người quay trở về, không nghĩ tới ba người các ngươi đều còn sống quay trở về, thực sư là chúc mừng a!"
"Chúng ta là do may mắn thôi" Lâm Lôi nghĩ đến chuyện xảy ra bên ngoài Đế Dực thành. Khi đối mặt với Ô Nhĩ Ni Sâm, Lâm Lôi phát hiện ra, bản thân mình căn bản không có một chút năng lực phản kháng. Thực lực cách nhau quá lớn.
"Vưu Na tiểu thư. Chúng ta đã chờ một thời gian rồi. Lúc nào mới có thể nộp tín vật khảo hạch vậy?" Bối Bối có chút gấp gáp nói. Bọn Lâm Lôi đã đợi ở đây rất lâu rồi. Vưu Na cười nói: "Đừng có gấp, để trở thành Ác Ma, không thể đơn giản là cấp cho các ngươi một chiếc huy Ác Ma là được. Phải trải qua một số thủ tục nhất định."
Sau một lúc lâu -
"Những ai đã thành công vượt qua khảo hạch tại Nguyệt Lượng hồ thành bảo thì lên tầng hai" Trên tầng hai đi xuống một vị Ác Ma tóc ngắn màu vàng cao giọng nói.
"Còn không mau đi!" Vưu Na cười nói.
"Vưu Na tiểu thư chúng ta đi trước" Bối Bối cười nói.
Lúc này hơn hai mươi người đều đã bước lên đại sảnh tầng hai, diện tích đại sảnh tầng hai nhỏ hơn tầng một, nhưng lại có nhiều phòng hơn. Bọn Lâm Lôi được người tóc ngắn màu vàng dẫn vào một căn phòng màu đen.
Phía trong căn phòng màu đen, có ba người đang ngồi.
"Lại đây, đưa Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn, Ác Ma ấn chương cho ta." Một người trung niên mặc áo đen nói.
Lúc này nhóm người đi lên chưa nộp tín vật, trình tự trở thành Ác Ma khá phức tạp, cũng may người mặc áo đen làm tương đối nhanh, khoảng vài phút là xong một người.
"Kế tiếp!" Người mặc áo đen nói.
Rốt cục cũng đến lượt Lâm Lôi.
Lâm Lôi lập tức đưa Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn cùng Ác Ma ấn chương tham gia khảo hạch cho đối phương.
"Tên" Người mặc áo đen nói.
"Lâm Lôi." Lâm Lôi nói.
Ngay lập tức. Lâm Lôi cảm thấy toàn thân chấn động, thì ra người mặc áo đen thi triển thần chi lĩnh vực, lập tức cách ly Lâm Lôi với những người bên ngoài.
"Bây giờ ngươi hãy đem Linh hồn khí tức đưa vào. Người mặc áo đen đảo tay lấy ra một viên châu màu xanh biếc, đặt viên châu ở bên cạnh Lâm Lôi, bằng mắt thường cũng có thể nhận thấy viên châu nhanh chóng chuyển sang màu xám.
Chỉ trong chốc lát, cả viên châu biến thành màu xám.
"Linh hồn khí tức?Đây là cái gì?" Lâm Lôi tò mò hỏi.
Người mặc áo đen liếc mắt nhìn một cái rồi lạnh nhạt nói: "Cái này gọi là Hồn Ánh thạch, có thể đem Linh hồn khí tức hút vào trong, cho dù linh hồn ngươi có mạnh đến đâu nhưng chỉ cần có một viên Hồn Ánh thạch thì thân phận của ngươi cũng sẽ bị xác nhận."
Lâm Lôi trong lòng có chút kinh ngạc. Còn có thứ này vật chất này tồn tại a.
Bất quá việc này cũng bình thường thôi, tại Ngọc Lan đại lục, có một số luyện kim thuật sĩ luyện chế ra các công cụ, khiến cho Lâm Lôi kinh ngạc. Còn ở Địa ngục thì càng có nhiều chuyện ngạc nhiên cũng không có gì kỳ quái.
"Đây là Huân chương ác ma, đây là phó huân chương, ngươi đem hai cái này lấy máu nhận chủ." Người mặc áo đen căn dặn.
Lâm Lôi nhìn thấy Ác Ma huân chương thì con mắt sáng lên. Đây chính là tiêu chí của Ác Ma.
"Phó ác ma huân chương?" Lâm Lôi có chút kinh ngạc, cái Phó ác ma huân chương này có màu lam, Lâm Lôi cho đến bây giờ chưa từng thấy qua.
Người mặc áo đen cười nói: "Phó ác ma huân chương, chúng ta sẽ lưu lại Ác Ma thành bảo, khi Phó ác ma huân chương trở thành vật vô chủ, thì chúng ta sẽ biết ngươi đã chết."
Lâm Lôi chợt hiểu. Vật này dùng để xác nhận một người đã chết hay chưa.
Sau khi lấy máu nhận chủ, Lâm Lôi lấy Huân chương ác ma, theo yêu cầu phải được đeo trước ngực. Lầm Lôi trực tiếp đưa Huân chương ác ma dung hợp cùng Mạch động khải giáp. Dù sao Mạch động khải giáp cũng chỉ là áo ngoài thôi
Ác ma thành ngoại.
"Lâm Lôi sau này mọi người đều ở lại Đế Dực thành sao?" Thuỵ Kim Na nhìn Lâm Lôi nói, "Ta còn nợ các ngươi 20 vạn mặc thạch, một thời gian sau ta sẽ trả các ngươi." Thuỵ Kim Na không thích nợ tiền tài của người khác.
"Không cần đâu, chúng ta qua một thời gian cũng sẽ rời Đế Dực thành." Lâm Lôi nói thẳng.
"Rời đi. Các ngươi đi đâu, có xa không?"
Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Bối Bối ba người nhìn nhau. Bối Bối quay người về phía Thuỵ Kim Na cười nói: "Thuỵ Kim Na, ba người chúng ta muốn tung hoành cả Tử kinh đại lục, sau đó phiêu bạc Tinh thần vụ hải. Chứ không phải sống chui rút ở cái Địa ngục này đâu. Vậy nàng nói có xa hay không?"
Thuỵ Kim Na nhất thời chấn kinh, trong Địa ngục có rất nhiều thượng vị thần, nhưng họ không có đi ra khỏi đại lục.
Dù sao Địa ngục là một trong năm đại lục diện tích lớn vô cùng, gần như là không có điểm dừng. Nếu mà không có nguyên nhân gì đặc biệt, thì họ sẽ không mạo hiểm tiến vào đại lục.
"Ta, ta ..." Thuỵ Kim Na chẳng biết làm thế nào để trả lại cho bọn Lâm Lôi 20 vạn mặc thạch.
"Hắc hắc, không vội. Sau này nếu có cơ hội gặp nhau ngươi có thể trả cho ta." Bối Bối cười nói.
"Ân. Bây giờ đành cám ơn ngươi trước." Thuỵ Kim Na nhìn Huân chương ác ma trước ngực không khỏi cảm kích, trở thành Ác ma là giấc mộng nhiều năm của nàng.
Bọn Lâm Lôi cáo biệt cùng Thuỵ Kim Na, trước tiên tìm một quán ăn mở tiệc ăn mừng cho sự thành công lần này. Mặc dù bây giờ bọn họ đã trở lại chỗ ở, nhưng vẫn chưa nộp phí dừng chân, bọn họ có những tính toán khác.
Bọn Lâm Lôi ở trong đình viện, ba người ngồi quanh một cái bàn đá.
"Bây giờ tính làm sao cho tốt, chúng ta nên đặt phủ đệ ở nơi nào." Bối Bối hưng phấn nói. Lập tức hắn vung tay lên bảy cái không gian giới chỉ liền xuất hiện trên mặt bàn đá. Ánh mặt trời màu đỏ chiếu xuống làm bảy chiếc không gian giới chỉ phản chiếu ánh sáng lấp lánh.
"Ta cũng có một ít." Địch Lỵ Á cười nói, nàng cũng lấy ra hai cái không gian giới chỉ để trên bàn.
Lâm Lôi thấy vậy không khỏi mỉm cười.
Lúc còn ở Nguyệt Lượng hồ thành bảo, lúc đầu bị đám Ác ma đuổi giết. Bọn Lâm Lôi phía trước như là những con tốt hôi. Sau hai lần tập kích, Bối Bối thu được bốn thi thể trung vị thần, Địch Lỵ Á thu được 2 thi thể trung vị thần. Về sau, sau mấy lần chiến đấu ... mà trước đây không lâu ngoài Đế Dực thành, khi Ô Nhĩ Ni Sâm ra lệnh cho mọi người tàn sát lẫn nhau, có hơn 100 trung vị thần bị giết còn lại có gần ba mươi người. Bọn Lâm Lôi cũng giết chết hơn mười người, những thi thể này tự nhiên cũng thu lấy.
"Lão đại, ngươi nhiều nhất ở đây mà." Bối Bối nói.
Lâm Lôi đảo tay, chừng hơn mười chiếc không gian giới chỉ rơi xuống bàn. Mười một chiếc không gian giới chỉ thì: ba cái lấy được khi còn trong Nguyệt lượng hồ thành bảo, còn tám chiếc thu được trong lúc hỗn chiến. Bất quá trân quí nhất trong mười một chiếc thì đó chính là chiếc không gian giới chỉ màu đen!
"Chiếc không gian giới chỉ màu đen này chứa tài phú vượt quá tưởng tượng của mình.!" Lâm Lôi cảm thán than một tiếng.
Đây là của tên Hắc y vệ bị giết
Hắc Y Vệ chính là thượng vị thần, hơn nữa lại là thành phần tinh anh, nên tài sản tự nhiên không ít.
"Chiếc không gian giới chỉ màu đen này chúng ta đã xem qua. Chỉ riêng trạm thạch, mặc thạch thì đã hơn 9000 vạn, ngoài ra còn có một viên Linh hồn kim châu thì tuyệt đối đạt tới ức vạn mặc thạch." Bối Bối hưng phấn nói, "Bây giờ chúng ta xem các không gian giới chỉ kia."
Giới chỉ của Hắc y vệ ta đã xem qua.
Ngoại trừ hai ba cái đã xem qua, còn lại phần lớn hắn vẫn chưa xem qua.
"Bắt đầu." Lâm Lôi, Địch Lỵ Á trong lòng cũng có chút khẩn trương chờ mong.
Một đống không gian giới chỉ trên thạch bàn, bọn Lâm Lôi bắt đầu phân chia lấy máu nhận chủ, bắt đầu xem xét tài phú bên trong. Đại lượng mặc thạch, trạm thạch bị bọn Lâm Lôi lấy ra, một chút dụng phẩm cũng được lấy ra.
"Hảo, sách sách chủ nhân chiếc không gian giới chỉ này là một tên trung vị thần lắm tiền!" Bối Bối kinh hỉ đứng lên.
Lâm Lôi cùng Địch Lỵ Á lập tức ngẩng đầu nhìn.
"Có bao nhiêu?" Lâm Lôi mong chờ nói.
"Lão đại. Tài sản của trung vị thần này vượt quá ngàn vạn." Bối Bối lập tức nói. "Mà hơn nữa trong không gian giới chỉ còn có không ít thần cách nữa."
Mặc dù tham gia Ác ma khảo hạch, trung vị thần tương đối là tầm thường, phần lớn sở hữu tài sản hơn mười vạn, còn hơn trăm vạn tương đối ít. Còn về phần vượt quá ngàn vạn càng hiếm tới cực điểm. Lâm Lôi tự mình xem qua bốn chiếc không gian giới chỉ, cao nhất là một người có hơn hai trăm vạn mặc thạch.
"Bối Bối, mau tiếp tục thanh lý số không gian giới chỉ còn lại." Lâm Lôi cười nói
Lúc này đột nhiên Địch Lỵ Á thất thanh kêu lên một tiếng.
"Làm sao vậy?" Lâm Lôi cùng Bối Bối đều nhìn lại.
Địch Lỵ Á trên mặt tràn đầy vẻ vui mừng: "Lâm Lôi chàng đoán xem tài sản bên trong chiếc không gian giới chỉ này có giá trị bao nhiêu?"
Bối Bối tặc nhẳn đảo qua nói ngay: "Một ngàn vạn?"
Địch Lỵ Á mỉm cười lắc đầu.
"Một ngàn một trăm vạn, hay còn cao hơn nữa?" Lâm Lôi liền hỏi.
"Đương nhiên là không thấp hơn một ngàn vạn rồi." Địch Lỵ Á nói. Lâm Lôi không khỏi chấn động: "Trong đó có bao nhiêu?"
Địch Lỵ Á mỉm cười nói: "Trong này mặc thạch, trạm thạch cộng lại có khoảng tám mươi mấy vạn."
"Tám mươi mấy vạn?" Bối Bối trừng mắt. "Đại tẩu còn nói hơn một ngàn vạn?"
Đich Ly Á cười nói: "Ta còn chưa nói xong, mặc dù mặc thạch và trạm thạch chỉ có như vậy thôi, nhưng trong này còn có ..." Địch Lỵ Á đảo tay, trong tay liền xuất hiện hai khối tinh thể màu đen.
Thần cách!
Cảm ứng được khí tức của thần cách.
"Thượng vị thần cách, hai khối?" Lâm Lôi kinh hô.
Địch Lỵ Á mỉm cười gật đầu: "Một khối thuộc tính Phong, còn một khối là Hắc ám thuộc tính."
Lâm Lôi không khỏi vui vẻ, ngạc nhiên nói: "Hai khối thượng vị thần cách này. Một trung vị thần làm sao mà có?"
Địch Lỵ Á không khỏi oán giận nói: "Lâm Lôi, đừng nói người khác, chúng ta cũng đâu có thượng vị thần cách? Chúng ta mới đến Địa ngục không bao lâu, mà lại có được Hắc y vệ thượng vị thần cách. Như thế không tốt sao?"
"Cũng đúng." Lâm Lôi không khỏi đồng tình.
Chính mình tự nhiên có được, người khác sao lại không, chỉ là ... chính bọn mình chiếm tiện nghi.
Sau một lúc lâu bọn Lâm Lôi đã xem qua hết các không gian giới chỉ.
Đương nhiên bọn họ chưa xem xét kĩ, bọn Lâm Lôi chỉ thống kê xem số lượng mặc thạch, trạm thạch, thần cách và vật phẩm.
"Bây giờ có thể khẳng định. Chúng ta có một ức hai ngàn vạn mặc thạch! Đương nhiên, không kể chúng ta còn có bốn khối thượng vị thần cách." Lâm Lôi nói.
Bốn khối thượng vị thần cách. Một khối mang từ Ngọc Lan đại lục đến, còn có một khối của Hắc Y Vệ, vừa rồi trong không gian giới chỉ phát hiện thêm hai khối.
"Địch Lỵ Á." Lâm Lôi nhìn về phía Địch Lỵ Á. "Ta vốn nghĩ đến sau này mua cho nàng một viên thượng vị thần cách phong thuộc tính, không ngờ đến chúng ta lại lấy được. Ngươi mau luyện hoá viên này đi." Lâm Lôi lấy viên thượng vị thần cách phong thuộc tính đưa cho Địch Lỵ Á.
Địch Lỵ Á nếu cố gắng luyện hoá thần cách thì Lâm Lôi tin rằng nàng sẽ sớm đạt đến cảnh giới thượng vị thần.
Mà Lâm Lôi cùng Bối Bối hai người cũng hiểu rằng lãnh ngộ pháp tắc không thể dễ dàng. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
"Ài!" Địch Lỵ Á hơi gật đầu.
Bối Bối bên cạnh xem xét cẩn thận các vật phẩm một chút, dù sao khi kiểm tra không phải cái gì cũng xem xét kĩ càng. Tỷ như ... bộ sách, bọn Lâm Lôi không chú ý kỹ.
"Lão đại." Huynh xem đây là cái gì?"
Bối Bối kinh hãi kêu lên.
Lâm Lôi có chút nghi hoặc quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Bối Bối trong tay đang cầm một quyển sách. Bên trên có hàng chữ "Thất nguyên tố pháp tắc huyền ảo giản thuật."
/809
|