Hơn sáu mươi người chạy trốn thoát.
Bọn họ là Ác Ma ở phía trên cao, như thế nào lại đi đuổi bắt mấy tên trung vị thần?
Kim phát ác ma dùng thần thức truyền âm nói: "Bây giờ bọn tham gia khảo hạch Ác Ma phía trước bọn ta đã bỏ chạy hết, chúng ta đi tìm bọn Hắc Y Vệ!" lập tức hai người nhắm phía trước chạy đi, Khắc Lãng Phổ Đồn trong lòng ngập vẻ không cam, nhưng cũng vội đuổi theo.
"Lâm Lôi. Hy vọng ngươi đừng để ta thấy ngươi, lúc đó ta tuyệt đối sẽ không giống như lúc này đây."
Khắc Lãng Phổ Đồn hối hận, tại sao không sớm giết chết Lâm Lôi đi.
Thực ra không phải Khắc Lãng Phổ Đồn nương tay. Mà căn bản là lúc đó hắn không thể ra tay giết Lâm Lôi.
Lúc đó vì để chia một ngàn người tham gia Ác Ma khảo thí thành mười đội, lúc đó nếu Khắc Lãng Phổ Đốn muốn giết Lâm Lôi thì các Ác Ma cũng sẽ không cho, dù sao không có lý do gì mà giết chết Lâm Lôi. Thì phỏng chừng 1000 người tham gia khảo hạch cũng sẽ bỏ chạy tán loạn.
Nguyệt Lượng Hồ thành nội hoàn toàn hỗn loạn.
Một chỗ loạn, loạn khắp nơi!.
Mười người một nhóm điên cuồng chạy trốn, mấy trăm người phân tán ra các khu vực tầng thứ ba.
Vốn ẩn ấp trong các chỗ bí mật bọn Kim Y Vệ rất ngạc nhiên phát hiện ra, có mấy người đang vọt tới, mặc dù bọn chúng ẩn mình rất kín, nhưng mấy trăm người chạy loạn tự nhiên có mấy người chạy vào nơi chúng ẩn nấp.
Các cuộc chiến trong nháy mắt bắt đầu!
"Oành! Oành!" Năng lượng va chạm nổ mạnh, tiếng hét phẩn nộ, tiếng chém giết không ngừng vang trên khắp nơi trong toà thành.
Trong một căn phòng kín đáo.
Lâm Lôi, Bối Bối, Địch Lỵ Á ba người nấp trong đó.
"Bên ngoài thực náo loạn." Bối Bối trên mặt tràn đầy nét cười. Nhìn về phía Lâm Lôi: "Lão đại, chúng ta núp trong này, bọn Kim Y Vệ nếu bị giết sạch. Chúng ta như vậy sẽ không có Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn sao?"
"Đừng nóng vội!"
Lâm Lôi nhíu mày nói: "Kim Y Vệ nhân số cũng không ít, hơn nữa bọn chúng là người của thành bảo, sợ rằng bọn chúng mạnh hơn chúng ta một chút."
Lâm Lôi nhớ rất rõ một tiễn vừa rồi.
Mình có Mạch Động Khải Giáp kết hơp từ hai đại huyền ảo lĩnh ngộ mới sáng tạo ra. Lực lượng phòng ngự so với các trung vị thần bình thường mạnh hơn gấp 10 lần. Phòng ngự biến thái như thế mà còn bị bắn thủng. Lâm Lôi tin rằng người băn ra một tên đó nhất định là một thượng vị thần.
"Bọn Hắc Y Vệ hộ vệ cực mạnh của thành bảo sẽ không đánh lén ngay từ đầu, dám chắc là do bọn Kim Y Vệ làm." Lâm Lôi hiều rằng việc đánh lén như trên thì bọn Hắc Y Vệ sẽ không làm.
Lâm Lôi không khỏi cảm khái than một tiếng: "Địch Lỵ Á, Bối Bối hai người phải cẩn thận với bọn Kim Y Vệ, trong bọn Kim Y Vệ này không phải đều là trung vị thần hết đâu. "Lâm Lôi lập tức đem suy nghĩ của mình nói ra cho bọn họ nghe. Dặn dò bọn họ phải hết sức cẩn thận.
Nếu đối với bọn Kim Y Vệ mà tỏ ra khinh thường thì chỉ có nước xong đời.
"Giết trung vị thần Kim Y Vệ, cùng giết Thượng vị thần Kim Y Vệ thì cũng giống nhau là lấy Nguyệt lượng chỉ hoàn." Bối Bối nhếch mép nói: "Hy vọng vận khí tốt."
Bọn ba người Lâm Lôi mặc dù nói chuyện, nhưng dùng thần chi lĩnh vực cách ly, không để âm thanh lọt ra ngoài.
"Bồng" Vách tường đột nhiên chấn động.
"Bên ngoài đang có người đánh nhau!" Lâm Lôi, Địch Lỵ Á và Bối Bối trong nháy mắt đứng lên. Di chuyển nhanh như chớo đến bên vách tường, nếu cò người ở ngoài tiến vào thì bọn họ có thể liên thủ bất ngờ đánh lén giết chết địch nhân.
"Bồng!" Lại một lần nữa.
Cánh cửa gỗ mặc dù rất chắc chắn, nhưng lúc này cũng phải vỡ nát ra từng mảnh vụn, một bóng người vô lực từ bên ngoài bay vào rơi xuống nằm trên mặt đất.
Bọn Lâm Lôi ba người không hề nhúc nhích.
"Đó là một người chết!" Lâm Lôi lập tức nhận ra, thi thể nọ đầu bị đánh vỡ nát, một viên thần cách lăn trên mặt đất.
Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Bối Bối ba người nín thở.
"Hô"
Một đạo nhân ảnh trong nháy mắt tiến vào.
"Sát" Lâm Lôi ba người liền hành động.
Địch Lỵ Á trong nháy mắt triển khai "Phong Chi Không gian" huyền ảo, bóng người trong nháy mắt bị trói buộc, tốc độ giảm đi, Hắc Ngọc trọng kiếm trong tay Lâm Lôi không chút lưu tình trực tiếp phách lên trên người bóng người mới vào. Một kích mạnh nhất.
Hư vô kiếm ba!
"Hỗn đản chêt đi." Bối Bối cười lớn, một cước đá vào đầu người nọ.
"Bồng!" Bóng người nọ bị văng mạnh vào vách tường, rồi sau đó rơi mạnh trên mặt đất. Vách tường có gia trì ma pháp nên không hư hao chút nào.
Toà thành này có gia trì thêm ma pháp phòng ngư, bất quá không phải vách tường nào cũng được gia trì, bình thường những trọng tường cùng với nhà giam thì mới được gia trì, hoặc là trước cửa có bố trí thêm trận pháp.
"Ân?" Ba người Lâm Lôi sắc mặt đại biến. "Chưa chết?"
Bóng người kia đột nhiên đứng lên.
Chỉ là cái đầu của hắn bị Bối Bối đá một cước cực mạnh làm cho biến dạng, cơ nhục trên mặt vỡ ra, lộ ra bên trong một cái xương sọ bằng kim chúc, hai mắt của kim chúc đầu lâu là hai viên bảo thạch màu đỏ. Hắn quỉ dị nhìn chằm chằm bọn Lâm Lôi, phát ra tiếng cười: "Ba trung vị thần? Không sai!"
Trên mặt kim chúc đầu lâu thần lực lưu động, trong nháy mắt khuôn mặt đã được khôi phục.
"Không phải là người, cũng không có linh hồn!" Lâm Lôi trong lòng chấn động "Hư Vô Kiếm Ba" của mình chính là công kích vào linh hồn.
Lâm Lôi cảm ứng được, người này bên ngoài được bao phủ bởi cơ nhục, còn bên trong thì được cấu tạo bằng kim chúc, kim chúc quái vật này không có linh hồn khí tức.
"Đây là cái gì?" Lâm Lôi, Địch Lỵ Á và Bối Bối nghi hoặc nhìn nhau.
Cho dù là Kim Chúc Tánh Mạng, cũng có linh hồn, bất kể là loại Tánh mạng gì, linh hồn là tối căn bản. quái vật trước mắt không có linh hồn. Tuyệt đối không phải là tánh mạng, nhưng quái vật này lại có ý thức, lại còn có thể nói chuyện.
"Một phân thân biến dị?" Bọn Lâm Lôi thử đoán.
"Lão đại, quái vật này thân thể rất cứng, ta vừa rồi tung một cước toàn lực, cũng không thể làm đầu hắn vỡ tung được. Quái sự a." Bối Bối cảm thấy khó hiểu. Bối Bối tự biết lực lượng của mình đáng sợ như thế nào. Nếu mà luận về lực lượng thì ngay cả Lâm Lôi cũng không bằng hắn.
Đây chính là Phệ Thần thử đã nuốt được thần cách, nên có một số năng lực đặc thù.
"Gặp phải ta, các ngươi chết chắc rồi." Hai mắt quái vật phát ra hồng quang nhìn chằm chằm vào bọn Lâm Lôi ba người.
"Bồng"
Bối Bối vọt tới.
Bối Bối cùng quái vật này đánh nhau trông thực quái dị, giống như hai tên điên. Dùng tay chân đập mạnh vào đối phương, điên cuồng đánh nhau. Da thịt của quái vật hoàn toàn nát bét, máu tươi vung vãi, lộ ra thân thể bằng kim chúc.
Kim chúc thân thể này cực kỳ cứng rắn.
"Như thế nào lại có thể như vậy?" Quái vật nọ chấn động.
"Mụ địa (mẹ nó), ta muốn xem, thân thể của ta và ngươi ai cứng hơn!" Bối Bối quát lớn. Bối Bối đối với thân thể vô cùng tự tin, trong lòng thầm nghĩ: "Luyện hoá thần cách xong, ngay cả quái vật này cũng đánh không lại, thì còn gì là Phệ thần thử nữa."
"Lão đại, tên này tuyệt đối không phải là chân thân, chân thân hắn đang ở bên ngoài." Bối Bối thần thức truyền âm nói.
"Xoạt" Lâm Lôi lập tức phi thân ra ngoài.
Quả nhiên. Bên cạnh hành lang có một tên Kim Y Vệ đang giật mình luống cuống, trên mắt lộ ra vẻ kinh hãi. Hắn không phải kinh hãi vì thấy Lâm Lôi xuất hiện, mà hắn kinh hãi vì Bối Bối: "Dĩ nhiên, dĩ nhiên cò người thân thể, có thề cùng với Tử Thần Khôi Lỗi lấy cứng chọi cứng. Hắn khó có thể tin được.
Tử thần khôi lỗi!
Trên thực tế đó là một loại hình người binh khí, coi như là một loại thần khí, một loại thần khí đặc thù.
Bên trong Nguyệt Lượng Hồ thành bảo có hai mươi kiện Tử Thần Khôi Lỗi, đều là cấp bậc cao nhất, đạt tới thần khí hình người cấp bậc thượng vị thần khí.
Tử thần khôi lỗi năng lượng hạch tâm trong cơ thể là Thần tinh.
Muốn sử dụng Tử thần khôi lỗi, thì chỉ cần lấy máu nhận chủ, thì có thể sử dụng Tử thần khôi lỗi để tấn công người khác. Mặc dù Tử thần khôi lỗi cứng rắn cực kỳ, nhưng nó cũng có một khuyết điểm là nó không có linh hồn, nên không cách nào sử dụng linh hồn công kích.
"Kệ ngươi là ai." Tên Kim Y Vệ lạnh lùng cười.
Tử thần khôi lỗi đang đánh nhau kịch liệt với Bối Bối đột nhiên lấy ra một thanh chiến đao. Trên thanh chiến đao có bôi độc dịch. Giống với chất độc bôi lên trên đầu mụi tên lúc trước. Chất độc này sau khi nhập vào cơ thể lập tức công kích vào linh hồn. Cho nên chiến đao chỉ có thể công kích một lần, lần sau thì chất độc sẽ không còn.
Tên Kim Y Vệ không nỡ sử dụng, nhưng lúc này không thể không sử dụng đến.
"Dụng đao?" Bối Bối trừng mắt. "Ta sẽ không cùng ngươi lãng phí thời gian." Trong tay Bối Bối cũng xuất hiện một thanh truỷ thủ, thanh truỷ thủ màu đen này là do Bối Lỗ Đăc gia gia cho. Để cho Bối bối chiến đấu cùng Tử thần khôi lỗi. Bên ngoài Lâm Lôi cùng tên Kim Y Vệ cũng bắt đầu đánh nhau.
Kim Y Vệ cùng Lâm Lôi giao thủ trong chốc lát, Tên Kim Y Vệ trong nháy mắt hoá thành hai người.
"Thần phân thân?" Lâm Lôi trong lòng không khỏi lấy làm kinh hãi.
Cho dù như thế. Lâm Lôi vẫn như lúc đầu Hắc Ngọc trọng kiếm toàn lực bổ ra.
"Keng" tiếng vũ khí va chạm nhau.
Hư vô kiếm ba bay ra từ Hắc ngọc trọng kiếm bắn về phía phân thân của tên Kim Y Vệ. Thần phân thân còn lại của tên Kim Y Vệ một kiếm đâm nhanh về phía Lâm Lôi, nhưng ngay lúc đó đột nhiên tốc độ của hắn giảm xuống.
"Phong chi trói buộc?" Trong nháy mắt tên Kim Y Vệ hiểu được.
Cách Lâm Lôi phía sau không xa Địch Lỵ Á đang cầm ma pháp trượng niệm chú ngữ, chỉ thấy một đạo lưu quang bắn ra, trong nháy mắt đâm mạnh vào trong ngực tên Kim Y Vệ, trực tiếp xuyên thấu qua ngực tên Kim Y Vệ.
Thần phân thân của tên Kim Y Vệ không không khỏi run rên.
"Bất hảo!" Sắc mặt Kim Y Vệ đại biến, giật mình nhìn về phía Lâm Lôi. Thần phân thân của hắn vừa rồi bị giêt chết bởi chiêu Hư Vô Kiếm Ba của Lâm Lôi. Hắn cảm nhận được uy lực đáng sợ của chiêu kiế, "Như thể kinh người linh hồn công kích, tuyệt đối là dung hợp pháp tắc huyền ảo!"
Pháp tắc huyền ảo dung hợp!
Chuyên công kích linh hồn.
"Chạy" Kim Y Vệ trong nháy mắt quyết định, vội vàng đào tẩu
"Muốn chạy trốn?" Lâm Lôi trong nháy mắt gia tăng tốc độ. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
"A!" tên Kim Y Vệ đau khổ phát hiện tốc độ của hắn so với bình thường chỉ còn có phân nửa. Bởi vì toàn thân hắn bị trói buộc lại. "Mụ đàn bà ghê tởm." thân thể hắn bị trói buộc, đúng là kiệt tác của Địch Lỵ Á. Hắn cũng hiệu được ...
Căn bản hắn đánh cũng không lại Lâm Lôi.
"A!" Đối mặt với một kiếm tấn công của Lâm Lôi. Tên Kim Y Vệ bi phẫn, tuyệt vọng phản kháng.
"Phốc!"
Lúc sinh tử giao chiến, Bản thân phải sử dụng chiêu mạnh nhất. Hư vô kiếm ba đánh ra, tên Kim Y Vệ không cam lòng ngã xuống. Lâm Lôi liền thu hai phân thân của tên Kim Y Vệ vào không gian giới chỉ.
"Địch Lỵ Á cám ơn nàng!" Lâm Lôi đi tới nói.
"Đáng tiếc ta không biết Linh hồn công kích." Địch Lỵ Á cười nói.
Nếu chuẩn bị tham gia Ác Ma khảo hạch. Đượng nhiên mọi người đều muốn thực lực của mình được đề cao, cho nên Lâm Lôi đưa một kiện thần khí "Ca Đặc tư trường mâu" cho Địch LY Á luyện hoá, để nàng đề cao thực lực.
Phong cảnh giới "Khoái" phối hợp với trường mâu. Phối hợp với "Không Chi Không Gian thúc Phược" trường mâu của Địch Lỵ Á bắn ra uy lực tăng lên rất mạnh.
"Sao lại dừng lại" Trong phòng truyền ra âm thanh bất mãn của Bối Bối.
Lâm Lôi cùng Địch Lỵ Á nhìn nhau cười.
"Sao lại không ngừng?" Chủ nhân của Tử Thần Khôi Lỗi đã chết. Tự nhiên Tử Thần Khôi Lỗi cũng ngưng hoạt động
Lâm Lôi, Địch Lỵ Á bước vào trong phòng.
Tử thần khôi lỗi ngã ở góc tường vẫn không nhúc nhích, Bối Bối thấy Lâm Lôi hai người đi lại liền nói: "Lão đại kim chúc quái vật nằm im không nhúc nhích. Bổn tôn của hắn đã bị huynh giết chết?"
"Ài!"
Lâm Lôigật đầu.
"Đây là cái gì?" Địch Lỵ Á nghi hoặc nhìn Tử thần khôi lỗi. Bọn ba người Lâm Lôi cho đến bây giờ chưa bao giờ thấy qua Tử Thần Khôi lỗi.
Tử thần khôi lỗi, chính là binh khí hình người cực kỳ trân quí, trân quí hơn so với thượng vị thần khí bình thường. Giá của một kiện Tử thần khôi lỗi lớn hơn nhiều so với một quả thượng vị thần cách, chính vì vậy cả Nguyệt Lượng Hồ thành bảo chỉ có 20 kiện.
"Trước hết hãy thu quái vật này lại." Lâm Lôi nói, "Chờ chúng ta ra khỏi nơi này, sau đó điều tra xem quái vật kim chúc này là cái gì?"
Bọn Lâm Lôi cũng không biết. Thực ra chỉ cần lấy máu nhận chủ liền có thể điều khiển được Tử Thần Khôi Lỗi.
Bối Bồi liền đảo tay. Thu quái vật kim chúc vào không gian giới chỉ.
Bọn họ là Ác Ma ở phía trên cao, như thế nào lại đi đuổi bắt mấy tên trung vị thần?
Kim phát ác ma dùng thần thức truyền âm nói: "Bây giờ bọn tham gia khảo hạch Ác Ma phía trước bọn ta đã bỏ chạy hết, chúng ta đi tìm bọn Hắc Y Vệ!" lập tức hai người nhắm phía trước chạy đi, Khắc Lãng Phổ Đồn trong lòng ngập vẻ không cam, nhưng cũng vội đuổi theo.
"Lâm Lôi. Hy vọng ngươi đừng để ta thấy ngươi, lúc đó ta tuyệt đối sẽ không giống như lúc này đây."
Khắc Lãng Phổ Đồn hối hận, tại sao không sớm giết chết Lâm Lôi đi.
Thực ra không phải Khắc Lãng Phổ Đồn nương tay. Mà căn bản là lúc đó hắn không thể ra tay giết Lâm Lôi.
Lúc đó vì để chia một ngàn người tham gia Ác Ma khảo thí thành mười đội, lúc đó nếu Khắc Lãng Phổ Đốn muốn giết Lâm Lôi thì các Ác Ma cũng sẽ không cho, dù sao không có lý do gì mà giết chết Lâm Lôi. Thì phỏng chừng 1000 người tham gia khảo hạch cũng sẽ bỏ chạy tán loạn.
Nguyệt Lượng Hồ thành nội hoàn toàn hỗn loạn.
Một chỗ loạn, loạn khắp nơi!.
Mười người một nhóm điên cuồng chạy trốn, mấy trăm người phân tán ra các khu vực tầng thứ ba.
Vốn ẩn ấp trong các chỗ bí mật bọn Kim Y Vệ rất ngạc nhiên phát hiện ra, có mấy người đang vọt tới, mặc dù bọn chúng ẩn mình rất kín, nhưng mấy trăm người chạy loạn tự nhiên có mấy người chạy vào nơi chúng ẩn nấp.
Các cuộc chiến trong nháy mắt bắt đầu!
"Oành! Oành!" Năng lượng va chạm nổ mạnh, tiếng hét phẩn nộ, tiếng chém giết không ngừng vang trên khắp nơi trong toà thành.
Trong một căn phòng kín đáo.
Lâm Lôi, Bối Bối, Địch Lỵ Á ba người nấp trong đó.
"Bên ngoài thực náo loạn." Bối Bối trên mặt tràn đầy nét cười. Nhìn về phía Lâm Lôi: "Lão đại, chúng ta núp trong này, bọn Kim Y Vệ nếu bị giết sạch. Chúng ta như vậy sẽ không có Nguyệt Lượng Chỉ Hoàn sao?"
"Đừng nóng vội!"
Lâm Lôi nhíu mày nói: "Kim Y Vệ nhân số cũng không ít, hơn nữa bọn chúng là người của thành bảo, sợ rằng bọn chúng mạnh hơn chúng ta một chút."
Lâm Lôi nhớ rất rõ một tiễn vừa rồi.
Mình có Mạch Động Khải Giáp kết hơp từ hai đại huyền ảo lĩnh ngộ mới sáng tạo ra. Lực lượng phòng ngự so với các trung vị thần bình thường mạnh hơn gấp 10 lần. Phòng ngự biến thái như thế mà còn bị bắn thủng. Lâm Lôi tin rằng người băn ra một tên đó nhất định là một thượng vị thần.
"Bọn Hắc Y Vệ hộ vệ cực mạnh của thành bảo sẽ không đánh lén ngay từ đầu, dám chắc là do bọn Kim Y Vệ làm." Lâm Lôi hiều rằng việc đánh lén như trên thì bọn Hắc Y Vệ sẽ không làm.
Lâm Lôi không khỏi cảm khái than một tiếng: "Địch Lỵ Á, Bối Bối hai người phải cẩn thận với bọn Kim Y Vệ, trong bọn Kim Y Vệ này không phải đều là trung vị thần hết đâu. "Lâm Lôi lập tức đem suy nghĩ của mình nói ra cho bọn họ nghe. Dặn dò bọn họ phải hết sức cẩn thận.
Nếu đối với bọn Kim Y Vệ mà tỏ ra khinh thường thì chỉ có nước xong đời.
"Giết trung vị thần Kim Y Vệ, cùng giết Thượng vị thần Kim Y Vệ thì cũng giống nhau là lấy Nguyệt lượng chỉ hoàn." Bối Bối nhếch mép nói: "Hy vọng vận khí tốt."
Bọn ba người Lâm Lôi mặc dù nói chuyện, nhưng dùng thần chi lĩnh vực cách ly, không để âm thanh lọt ra ngoài.
"Bồng" Vách tường đột nhiên chấn động.
"Bên ngoài đang có người đánh nhau!" Lâm Lôi, Địch Lỵ Á và Bối Bối trong nháy mắt đứng lên. Di chuyển nhanh như chớo đến bên vách tường, nếu cò người ở ngoài tiến vào thì bọn họ có thể liên thủ bất ngờ đánh lén giết chết địch nhân.
"Bồng!" Lại một lần nữa.
Cánh cửa gỗ mặc dù rất chắc chắn, nhưng lúc này cũng phải vỡ nát ra từng mảnh vụn, một bóng người vô lực từ bên ngoài bay vào rơi xuống nằm trên mặt đất.
Bọn Lâm Lôi ba người không hề nhúc nhích.
"Đó là một người chết!" Lâm Lôi lập tức nhận ra, thi thể nọ đầu bị đánh vỡ nát, một viên thần cách lăn trên mặt đất.
Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Bối Bối ba người nín thở.
"Hô"
Một đạo nhân ảnh trong nháy mắt tiến vào.
"Sát" Lâm Lôi ba người liền hành động.
Địch Lỵ Á trong nháy mắt triển khai "Phong Chi Không gian" huyền ảo, bóng người trong nháy mắt bị trói buộc, tốc độ giảm đi, Hắc Ngọc trọng kiếm trong tay Lâm Lôi không chút lưu tình trực tiếp phách lên trên người bóng người mới vào. Một kích mạnh nhất.
Hư vô kiếm ba!
"Hỗn đản chêt đi." Bối Bối cười lớn, một cước đá vào đầu người nọ.
"Bồng!" Bóng người nọ bị văng mạnh vào vách tường, rồi sau đó rơi mạnh trên mặt đất. Vách tường có gia trì ma pháp nên không hư hao chút nào.
Toà thành này có gia trì thêm ma pháp phòng ngư, bất quá không phải vách tường nào cũng được gia trì, bình thường những trọng tường cùng với nhà giam thì mới được gia trì, hoặc là trước cửa có bố trí thêm trận pháp.
"Ân?" Ba người Lâm Lôi sắc mặt đại biến. "Chưa chết?"
Bóng người kia đột nhiên đứng lên.
Chỉ là cái đầu của hắn bị Bối Bối đá một cước cực mạnh làm cho biến dạng, cơ nhục trên mặt vỡ ra, lộ ra bên trong một cái xương sọ bằng kim chúc, hai mắt của kim chúc đầu lâu là hai viên bảo thạch màu đỏ. Hắn quỉ dị nhìn chằm chằm bọn Lâm Lôi, phát ra tiếng cười: "Ba trung vị thần? Không sai!"
Trên mặt kim chúc đầu lâu thần lực lưu động, trong nháy mắt khuôn mặt đã được khôi phục.
"Không phải là người, cũng không có linh hồn!" Lâm Lôi trong lòng chấn động "Hư Vô Kiếm Ba" của mình chính là công kích vào linh hồn.
Lâm Lôi cảm ứng được, người này bên ngoài được bao phủ bởi cơ nhục, còn bên trong thì được cấu tạo bằng kim chúc, kim chúc quái vật này không có linh hồn khí tức.
"Đây là cái gì?" Lâm Lôi, Địch Lỵ Á và Bối Bối nghi hoặc nhìn nhau.
Cho dù là Kim Chúc Tánh Mạng, cũng có linh hồn, bất kể là loại Tánh mạng gì, linh hồn là tối căn bản. quái vật trước mắt không có linh hồn. Tuyệt đối không phải là tánh mạng, nhưng quái vật này lại có ý thức, lại còn có thể nói chuyện.
"Một phân thân biến dị?" Bọn Lâm Lôi thử đoán.
"Lão đại, quái vật này thân thể rất cứng, ta vừa rồi tung một cước toàn lực, cũng không thể làm đầu hắn vỡ tung được. Quái sự a." Bối Bối cảm thấy khó hiểu. Bối Bối tự biết lực lượng của mình đáng sợ như thế nào. Nếu mà luận về lực lượng thì ngay cả Lâm Lôi cũng không bằng hắn.
Đây chính là Phệ Thần thử đã nuốt được thần cách, nên có một số năng lực đặc thù.
"Gặp phải ta, các ngươi chết chắc rồi." Hai mắt quái vật phát ra hồng quang nhìn chằm chằm vào bọn Lâm Lôi ba người.
"Bồng"
Bối Bối vọt tới.
Bối Bối cùng quái vật này đánh nhau trông thực quái dị, giống như hai tên điên. Dùng tay chân đập mạnh vào đối phương, điên cuồng đánh nhau. Da thịt của quái vật hoàn toàn nát bét, máu tươi vung vãi, lộ ra thân thể bằng kim chúc.
Kim chúc thân thể này cực kỳ cứng rắn.
"Như thế nào lại có thể như vậy?" Quái vật nọ chấn động.
"Mụ địa (mẹ nó), ta muốn xem, thân thể của ta và ngươi ai cứng hơn!" Bối Bối quát lớn. Bối Bối đối với thân thể vô cùng tự tin, trong lòng thầm nghĩ: "Luyện hoá thần cách xong, ngay cả quái vật này cũng đánh không lại, thì còn gì là Phệ thần thử nữa."
"Lão đại, tên này tuyệt đối không phải là chân thân, chân thân hắn đang ở bên ngoài." Bối Bối thần thức truyền âm nói.
"Xoạt" Lâm Lôi lập tức phi thân ra ngoài.
Quả nhiên. Bên cạnh hành lang có một tên Kim Y Vệ đang giật mình luống cuống, trên mắt lộ ra vẻ kinh hãi. Hắn không phải kinh hãi vì thấy Lâm Lôi xuất hiện, mà hắn kinh hãi vì Bối Bối: "Dĩ nhiên, dĩ nhiên cò người thân thể, có thề cùng với Tử Thần Khôi Lỗi lấy cứng chọi cứng. Hắn khó có thể tin được.
Tử thần khôi lỗi!
Trên thực tế đó là một loại hình người binh khí, coi như là một loại thần khí, một loại thần khí đặc thù.
Bên trong Nguyệt Lượng Hồ thành bảo có hai mươi kiện Tử Thần Khôi Lỗi, đều là cấp bậc cao nhất, đạt tới thần khí hình người cấp bậc thượng vị thần khí.
Tử thần khôi lỗi năng lượng hạch tâm trong cơ thể là Thần tinh.
Muốn sử dụng Tử thần khôi lỗi, thì chỉ cần lấy máu nhận chủ, thì có thể sử dụng Tử thần khôi lỗi để tấn công người khác. Mặc dù Tử thần khôi lỗi cứng rắn cực kỳ, nhưng nó cũng có một khuyết điểm là nó không có linh hồn, nên không cách nào sử dụng linh hồn công kích.
"Kệ ngươi là ai." Tên Kim Y Vệ lạnh lùng cười.
Tử thần khôi lỗi đang đánh nhau kịch liệt với Bối Bối đột nhiên lấy ra một thanh chiến đao. Trên thanh chiến đao có bôi độc dịch. Giống với chất độc bôi lên trên đầu mụi tên lúc trước. Chất độc này sau khi nhập vào cơ thể lập tức công kích vào linh hồn. Cho nên chiến đao chỉ có thể công kích một lần, lần sau thì chất độc sẽ không còn.
Tên Kim Y Vệ không nỡ sử dụng, nhưng lúc này không thể không sử dụng đến.
"Dụng đao?" Bối Bối trừng mắt. "Ta sẽ không cùng ngươi lãng phí thời gian." Trong tay Bối Bối cũng xuất hiện một thanh truỷ thủ, thanh truỷ thủ màu đen này là do Bối Lỗ Đăc gia gia cho. Để cho Bối bối chiến đấu cùng Tử thần khôi lỗi. Bên ngoài Lâm Lôi cùng tên Kim Y Vệ cũng bắt đầu đánh nhau.
Kim Y Vệ cùng Lâm Lôi giao thủ trong chốc lát, Tên Kim Y Vệ trong nháy mắt hoá thành hai người.
"Thần phân thân?" Lâm Lôi trong lòng không khỏi lấy làm kinh hãi.
Cho dù như thế. Lâm Lôi vẫn như lúc đầu Hắc Ngọc trọng kiếm toàn lực bổ ra.
"Keng" tiếng vũ khí va chạm nhau.
Hư vô kiếm ba bay ra từ Hắc ngọc trọng kiếm bắn về phía phân thân của tên Kim Y Vệ. Thần phân thân còn lại của tên Kim Y Vệ một kiếm đâm nhanh về phía Lâm Lôi, nhưng ngay lúc đó đột nhiên tốc độ của hắn giảm xuống.
"Phong chi trói buộc?" Trong nháy mắt tên Kim Y Vệ hiểu được.
Cách Lâm Lôi phía sau không xa Địch Lỵ Á đang cầm ma pháp trượng niệm chú ngữ, chỉ thấy một đạo lưu quang bắn ra, trong nháy mắt đâm mạnh vào trong ngực tên Kim Y Vệ, trực tiếp xuyên thấu qua ngực tên Kim Y Vệ.
Thần phân thân của tên Kim Y Vệ không không khỏi run rên.
"Bất hảo!" Sắc mặt Kim Y Vệ đại biến, giật mình nhìn về phía Lâm Lôi. Thần phân thân của hắn vừa rồi bị giêt chết bởi chiêu Hư Vô Kiếm Ba của Lâm Lôi. Hắn cảm nhận được uy lực đáng sợ của chiêu kiế, "Như thể kinh người linh hồn công kích, tuyệt đối là dung hợp pháp tắc huyền ảo!"
Pháp tắc huyền ảo dung hợp!
Chuyên công kích linh hồn.
"Chạy" Kim Y Vệ trong nháy mắt quyết định, vội vàng đào tẩu
"Muốn chạy trốn?" Lâm Lôi trong nháy mắt gia tăng tốc độ. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
"A!" tên Kim Y Vệ đau khổ phát hiện tốc độ của hắn so với bình thường chỉ còn có phân nửa. Bởi vì toàn thân hắn bị trói buộc lại. "Mụ đàn bà ghê tởm." thân thể hắn bị trói buộc, đúng là kiệt tác của Địch Lỵ Á. Hắn cũng hiệu được ...
Căn bản hắn đánh cũng không lại Lâm Lôi.
"A!" Đối mặt với một kiếm tấn công của Lâm Lôi. Tên Kim Y Vệ bi phẫn, tuyệt vọng phản kháng.
"Phốc!"
Lúc sinh tử giao chiến, Bản thân phải sử dụng chiêu mạnh nhất. Hư vô kiếm ba đánh ra, tên Kim Y Vệ không cam lòng ngã xuống. Lâm Lôi liền thu hai phân thân của tên Kim Y Vệ vào không gian giới chỉ.
"Địch Lỵ Á cám ơn nàng!" Lâm Lôi đi tới nói.
"Đáng tiếc ta không biết Linh hồn công kích." Địch Lỵ Á cười nói.
Nếu chuẩn bị tham gia Ác Ma khảo hạch. Đượng nhiên mọi người đều muốn thực lực của mình được đề cao, cho nên Lâm Lôi đưa một kiện thần khí "Ca Đặc tư trường mâu" cho Địch LY Á luyện hoá, để nàng đề cao thực lực.
Phong cảnh giới "Khoái" phối hợp với trường mâu. Phối hợp với "Không Chi Không Gian thúc Phược" trường mâu của Địch Lỵ Á bắn ra uy lực tăng lên rất mạnh.
"Sao lại dừng lại" Trong phòng truyền ra âm thanh bất mãn của Bối Bối.
Lâm Lôi cùng Địch Lỵ Á nhìn nhau cười.
"Sao lại không ngừng?" Chủ nhân của Tử Thần Khôi Lỗi đã chết. Tự nhiên Tử Thần Khôi Lỗi cũng ngưng hoạt động
Lâm Lôi, Địch Lỵ Á bước vào trong phòng.
Tử thần khôi lỗi ngã ở góc tường vẫn không nhúc nhích, Bối Bối thấy Lâm Lôi hai người đi lại liền nói: "Lão đại kim chúc quái vật nằm im không nhúc nhích. Bổn tôn của hắn đã bị huynh giết chết?"
"Ài!"
Lâm Lôigật đầu.
"Đây là cái gì?" Địch Lỵ Á nghi hoặc nhìn Tử thần khôi lỗi. Bọn ba người Lâm Lôi cho đến bây giờ chưa bao giờ thấy qua Tử Thần Khôi lỗi.
Tử thần khôi lỗi, chính là binh khí hình người cực kỳ trân quí, trân quí hơn so với thượng vị thần khí bình thường. Giá của một kiện Tử thần khôi lỗi lớn hơn nhiều so với một quả thượng vị thần cách, chính vì vậy cả Nguyệt Lượng Hồ thành bảo chỉ có 20 kiện.
"Trước hết hãy thu quái vật này lại." Lâm Lôi nói, "Chờ chúng ta ra khỏi nơi này, sau đó điều tra xem quái vật kim chúc này là cái gì?"
Bọn Lâm Lôi cũng không biết. Thực ra chỉ cần lấy máu nhận chủ liền có thể điều khiển được Tử Thần Khôi Lỗi.
Bối Bồi liền đảo tay. Thu quái vật kim chúc vào không gian giới chỉ.
/809
|