"Mục Ba, mời tiếp tục." Lâm Lôi chăm chú lắng nghe.
Mục Ba mỉm cười nói: "Chủ nhân Thanh Hỏa thành, cũng là Thanh Hỏa đại nhân, một trong ngũ đại vương giả. Thanh Hỏa đại nhân rất thần bí, thực lực mạnh mẽ không cần bàn, hắn cơ hồ không có hiện thân, có thể xác định hắn có mặt ở Thanh Hỏa thành hay không cũng không thể xác định được. Trong Thanh Hỏa thành, nổi tiếng nhất, danh tiếng gần bằng với Thanh Hỏa đại nhân, chính là A Đức Kim Tư đại nhân, thượng vị thần cường đại.
"Thượng vị thần?"
Lâm Lôi trong lòng run lên, không khỏi âm thầm thở dài: "Áo Lợi Duy Á, người muốn bào thù cho đệ đệ ngươi? Khó khăn rồi."
Hủy diệt Vũ Thần sơn chính là do bọn A Đức Kim Tư làm ra.
Áo Lợi Duy Á muốn giết A Đức Kim Tư, có khả năng sao?
"Lâm Lôi, giữa các Thượng vị thần với nhau, thực lực cũng có cách biệt. Giữa người luyện hóa thần cách để đạt tới thượng vị thần và kẻ tự mình tự lực đạt tới thượng vị thần cũng có khoảng cách rất lớn. Hiểu được pháp tắc nhưng chưa chắc thể sử dụng linh hoạt pháp tắc. Tại ngục giam Ba Đạt vị diện, cùng đẳng cấp, thực lực nếu không đủ, sẽ bị đào thải sát tử."
Mục Ba tự nói: "A Đức Kim Tư đại nhân, thành danh đã ức vạn năm, tại ngục giam Qua Ba Đạt vị diện là một thượng vị thần cực kỳ mạnh mẽ.
"Ta hiểu rồi, chúng ta giờ không dám trêu trọc A Đức Kim Tư rồi." Lâm Lôi tự giễu nói.
Biết thực lực các phương nhân mã, Lâm Lôi mới có thể xác định nên xử lý như thế nào.
"Còn có nữa? Ngọc Lan đại lục, chắc sẽ không chỉ có một cường giả chứ?" Lâm Lôi truy vấn.
Mục Ba gật đầu nói: "Na La Áo đế quốc đã trải qua một phen kiếp nạn, chết đi hơn ức nhân, một lượng lớn dân cư đã di dời, lượng người trong đế quốc không còn là mấy, tự nhiên không tính đến rồi. Hiện nay, Lai Nhân đế quốc, Ngọc Lan đế quốc và Ba Lỗ Khắc đế quốc của ngươi đều bị trung vị thần cấp bậc cường giả chiếm lĩnh còn Áo Bố Lai Ân đế quốc, thì đã bị A Đức Kim Tư đại nhân chiếm lĩnh rồi.
"Tất cả đều là trung vị thần?" Lâm Lôi đáy lòng thấy khổ sáp.
Áo Lợi Duy Á thả ra số lượng cường giả còn muốn nhiều hơn phỏng đoán, trong đó ngay cả trung vị thần cũng có mấy vị.
"Trung vị thần chiếm Ngọc Lan đế quốc ta biết, tên là Áo Nhĩ Tác Phổ. Mà đối với những người ngoài đế quốc đến đây ta không nắm rõ lắm. Mà về phía thần thánh đồng minh, hắc ám đồng minh, ta đối với phe đó không quen thuộc, do vậy cũng không biết rõ ràng." Mục Ba tự nói.
Lâm Lôi gật gật đầu.
Bất kể phía Tây hai bên đồng mình như thế nào, ít ra phía Đông của tứ đại đế quốc đều đã bị thu phục.
"Mục Ba." Lâm Lôi trong lòng đột nhiên cả kinh.
"Cái gì?" Mục Ba nhìn vẻ mặt của Lâm Lôi, không khỏi có chút nghi hoặc.
Lâm Lôi liền hỏi ngay: "Ngươi nói, vị Thanh Hỏa thành chủ nhân kia, chính là Thanh Hỏa đại nhân, một trong Ngũ đại vương giả của Qua Ba Đạt vị diện ngục giam, ngươi nói thử xem, lần này không gian chi môn mở ra trong phút chốc, vị Thanh Hỏa đại nhân này có từ đó mà trở về Ngọc Lan đại lục vị diện không?"
Mục Ba ngẩn người ra.
"Cái này, ta không rõ ràng lắm." Mục Ba than thở nói: "Nếu Thanh Hỏa đại nhân trở lại Ngọc Lan đại lục vị diện, vậy thì không được rồi. Sợ rằng cho dù là chủ thần sứ giả Bối Lỗ Đặc đại nhân, cũng nhất định không địch nổi Thanh Hỏa đại nhân."
Lâm Lôi đã biết qua lai lịch của Qua Ba Đạt vị diện giam ngục, cũng âm thầm gật đầu.
"Ngũ đại vương giả ..."
Lâm Lôi từ tận trong đáy lòng hiện ra một tia chấn động.
Vương giả!
Qua Ba Đạt vị diện giam ngục này, từ khi thiên địa hình thành thì đã tồn tại rồi, cường giả bị áp chế trong đóng số lượng cũng vô cùng lớn. Trong vô số cường giả, có thể đi tới đỉnh phong, trở thành ngũ đại vương giả của giam ngục vị diện. Những nhân vật như thế này, trong đám thượng vị thần, cũng thuộc về dạng tối đỉnh phong thượng vị thần.
"Mà Thanh Hỏa đại nhân tại Thanh Hỏa thành đều không lộ diện, có thể lúc này hắn căn bản không có mặt tại Thanh Hỏa thành." Mục Ba lại nói tiếp.
"Mục Ba, ta có một điểm rất nghi ngờ." Lâm Lôi cau mày nói.
"Nói đi." Mục ba thái độ rất thân thiện.
Lâm Lôi gật gật đầu: "Ta vẫn rất nghi ngờ, hạ vị thần, trung vị thần đều dừng lại tại Ngọc Lan đại lục, ta còn có thể lý giải, bọn họ là còn khao khát lấy được thần cách trong chúng thần mộ, nhưng vị A đức Kim Tư đại nhân kia là thượng vị thần a, hắn vì cái gì mà dừng lại ở Ngọc Lan đại lục vị diện? Hắn đã đạt đến thượng vị thần rồi, chúng mộ thần địa chẳng lẽ còn có thần cách chủ thần?" Lâm Lôi cười nói.
Lâm Lôi biết rõ ràng.
Chủ thần, nhân số là cố định rồi. Địa hỏa thủy phong, lôi điện, quang mình, hắc ám, thất đại nguyên tố hệ. Mỗi hệ chỉ có duy nhất một vị chủ thần. Vô số vị diện, trải qua năm tháng vô tận, số lượng thần cấp cường giả đản sinh vô cùng lớn, không thể đếm xuể.
Nhìn đến Qua Ba Đạt vị diện giam ngục, đây cũng chỉ là một cái vị diện mà thôi.
Vẫn còn vô số vị diện khác cùng tồn tại.
Mà đặc biệt là tứ đại chí cao vị diện, thất đại thần vị diện, càng làm người ta sợ hãi. Thần cấp cường giả có bao nhiêu? Số lượng còn vượt quá sự tưởng tượng.
Mà chủ thần ở đâu?
Tỷ như nhất hệ đại địa này, chỉ có bảy vị chủ thần. Một vị chết đi, mới có một vị có khả năng đắc được chủ thần thần cách, kế thừa chủ thần vị trí. Rồi có thể cường hoành như chủ thần, nhưng chuyện chủ thần chết đi đâu có đơn giản như vậy? Còn huống chi, chúng thần mộ địa vốn là nơi du hí của chủ thần.
Chủ thần có thể đem một bộ thần cách chủ thần bỏ lại trong đó sao?
Cho dù tên chủ thần này muốn bỏ lại, thì hắn cũng phải có một bộ chủ thần thần cách a.
"Không."
Mục Ba lắc lắc đầu nói: "Lâm Lôi, người vẫn chưa biết rồi, trong chúng thần mộ địa chắc chắn có giấu chủ thần khí."
"Chủ thần khí?" Lâm Lôi có chút giật mình "Ngay cả là chủ thần, cũng cần phải hết sức chú tâm mới tạo dựng được một kiện thần khí, còn cần phải mất một khoảng thời gian rất dài mới có thể tạo ra một kiện chủ thần khí. Chẳng lẽ vị chủ thần sáng tạo chúng thần mộ địa, cũng bỏ lại chủ thần khí vào trong đó?"
"Cũng không hoàn toàn là chủ thần khí ..."
Mục Ba thần bí nói: "Theo truyền thuyết, chúng thần mộ có mười tám tầng, còn có cả chủ thần cách!"
"Chuyện đùa, hoàn toàn là chuyện đùa." Lâm Lôi cười lớn nói.
"Cái này thì không nhất định." Mục Ba nghiêm túc nói: "Lâm Lôi, là ngươi không biết thôi."
Lâm Lôi đáy lòng run lên.
Hăn liền nhớ tới Tử huyết nhuyễn kiếm của mình.
"Ngươi nói, những vị thượng vị thần cường hoành kia, vì chuyện gì mà đến đây? Chỉ là vì mấy món thần khí phổ thông?"
"Phổ thông thần cách? Ngẫm nghĩ lại cũng không có chút khả năng a." Mục Ba cười nói: "Cho nên ta mới xác định, trong chúng thần mộ địa khẳng định có chủ thần khí, còn việc có hay không chủ thần thần cách, ta cũng không xác định được. Nhưng là, tại Qua Ba Đạt vị diện giam ngục, có lưu truyền tin tức trong chúng thần mộ địa có thần cách của chủ thần."
Lâm Lôi ám thán không thôi.
Trách sao tên A Đức Kim Tư kia còn lưu lại Ngọc Lan đại lục vị diện.
Lâm Lôi cùng Mục Ba đàm luận khá lâu, sau giờ cơm trưa, Mục Ba liền rời đi. Nhưng Lâm Lôi tự nhiên lại tiếp tục chìm đắm vào tu luyện, thời gian dần trôi, đảo mắt đã qua hơn một tháng, khoảng cách đến lúc Vũ thần, đại tế ti quay về cũng không còn mấy ngày nữa.
Ba Lỗ Khắc đế quốc, trong một tòa phủ đệ xa hoa.
Một vị trung niên nhân, mình mặc bạch sắc trường bào trông nho nhã, đang ngồi trong đình. Vừa uống mỹ tửu, vừa hân thưởng cảnh đẹp trong vườn. Người này, chính là người đã hủy diệt hoàng cung: trung vị thần "Áo Gia Văn".
"Phụ thân." Một thanh niên tóc vàng tiến tới.
"Ân?" Áo Gia Văn quay đầu nhìn con mình một cái, năm đó, khi bị bức bách tiến nhập Qua Đạt Ba vị diện giam ngục, hắn đã là thánh vực cực hạn cường giả, nhưng là, nhi tử hắn mới chỉ gia nhập thánh vực, nhưng cũng bị đồng thời ném vào trọng vị diện giam ngục. Bọn hắn bị nhốt trong vị diện giam ngục một thời gian rất dài.
Áo Gia Văn vẫn luôn cố gắng bảo vệ con mình, trải qua tân tân khổ khổ, trải qua vô tận tuế nguyệt, hắn mới đạt tới trung vị thần cảnh giới, còn con hắn cũng đã đạt tới hạ vị thần cảnh giới.
Rốt cuộc, phụ tử hai người bọn họ cũng trốn ra khỏi vị diện giam ngục.
"Phụ thân, Ba Lỗ Khắc đế quốc tuy rất dễ dàng có thể khống chế, nhưng dân chúng của đế quốc, tất cả đều đã tín ngưỡng Lâm Lôi rồi, điểm này khá là phiền toái a." Kim phát thanh niên cau mày nói: "Cải biến tín ngưỡng, việc này hoàn toàn không đơn giản chút nào."
Giết tất cả dân chúng? Đó chỉ là hành vi ngu ngốc.
Quê hương Áo Gia Văn cũng là Ngọc Lan đại lục vị diện, hẳn sẽ không ngu ngốc làm như vậy.
"Việc này rất đơn giản." Áo Gia Văn khóe miệng khẽ nhếch lên cười cười.
"Ân?" Kim phát thanh niên nghi hoặc nhìn phụ thân hắn.
"Bọn họ không phải là tín ngưỡng Lâm Lôi sao? Ta nghe nói, Long Huyết tòa thành kia đã trở thành thánh địa của Ba Lỗ Khắc đế quốc. Vậy cũng tốt ... chúng ta ngày mai xuất phát, trực tiếp xuống tay, đem Long Huyết thành san thành bình địa. Đồng thời, trực tiếp sát tử tên Lâm Lôi, sao đó, ta đem thi thể Lâm Lôi, trực tiếp treo trên cổng thành tại đế đô."
"Đồng thời, ta sẽ biên tạo một ít chuyện xưa."
Áo Gia Văn nhìn con mình: "loại sự tình như thế này, rất đơn giản, chỉ cần hạ thấp Lâm Lôi, ngoài ra sau Lâm Lôi bị sát tử, ta đồng thời ngụy tạo một chút thần tích đi ra, rất nhanh chóng, dân chúng sẽ cải biến tín ngưỡng thôi."
Trong Long Huyết thành bảo.
"Tỷ tỷ, hai ngày nay, Đế Lâm đại nhân bọn họ cũng sẽ trở về rồi, đến lúc đó, tình hình sẽ tốt hơn nữa." Lệ Bối Tạp cùng tỷ tỷ nàng Lệ Na đi trong hoa viên, đồng thời ngẩng đâu lên trời nhìn: "Hi vọng Vũ thần, Đại tế ti bọn họ sớm đến a."
Lệ Na cười nói: "Đừng nóng lòng, dù sao mọi việc cũng sẽ nhanh tới thôi."
"Ta không nóng vội sao được?" Lệ Bối Tạ đột nhiên mở to mắt "A, có người đang bay đến! Không phải bọn Vũ thần, di, sao lại là đi đến từ phương Bắc đây?"
Lệ Na ngẩng đầu nhìn.
Từ chân trời phía Bắc, loáng thoáng thấy bóng người bay tới, nhưng là một lúc sau, thì có thể nhìn rõ được rồi, đó không phải là một vài người, mà là một đám người! Thoạt nhìn, ít nhất cũng phải hơn năm, sáu chục vị cường giả.
"Bất hảo!" Lệ Na sắc mặt nhất thời biến sắc.
Từ phương Bắc mà có thể phái ra một lúc nhiều cường giả như vậy, chỉ có thể là bọn họ.
"Mau, mau báo cho Lâm Lôi đại nhân biết."
Lệ Na, Lệ Bối Tạp lập tức hướng nơi Lâm Lôi tu luyện mà chạy vội tới.
Lâm Lôi là tại trước khi bọn Lệ Na tới, đã phát hiện thấy trên bầu trời có một mảng lớn nhân ảnh, Lâm Lôi sắc mặt không khỏi biến đổi, lập tức trong thần thức truyền âm nói: "Ốc đốn, mau mang theo A Nặc, còn có những người khác nữa, lập tức đi vi hình vị diện mật thất."
"Cửa" của Vi hình vị diên mật thất vẫn bị công kích.
Nhưng là chỉ cần thánh vực cường giả đem người bên ngoài kết thành một vòng bảo hộ, còn có thể trụ vững trong một khoảng thời gian ngắn. Hơn nữa ... bổn tôn của Lâm Lôi cũng là đang ở tại vi hình vị diện mật thất.
"Rõ, ca!" Ốc Đốn cũng phát hiện ra bóng nhân ảnh trên bầu trời, biết rằng có cái gì đó không ổn.
"Nhanh, Ni Na, không cần quản những người khác nữa." Ốc Đốn nhanh tay kéo A Nặc, rồi theo hướng mật thất mà đi tới.
Giờ phút này chạy trốn đã không còn kịp nữa, lập tức trốn vào trong vi hình vị diện mật thất, cho dù đối phương hủy diệt Long Huyết thành giống như đã hủy diệt hoàng cung, vũ thân sơn, thì ít nhất cũng không thương tổn được đến Lỵ Á, Ốc Đốn bọn họ.
Lôi Lâm bổn tôn cũng lập tức đánh tỉnh Áo Lợi Duy Á, Đức Tư Lê: "Nhanh, người của Áo Gia Văn đến rồi." Áo Lợi Duy Á, Đức Tư Lê hai người đại kinh. Cũng lập tức đi ra khỏi vi hình vị diện mật thất, trực tiếp đi lên mặt đất.
"Lâm Lôi, ra đây!"
Một đạo thanh âm hùng hậu vang vọng khắp Huyết thành bảo.
"Thực sự là đến tìm ta đây." Lâm Lôi ngửa đầu lên nhìn đám người đang bất động trên không trung. Đám người này gần sáu mười người, kẻ cầm đầu là một gã trung niên mặc một trường bào không nhiễm bụi trần, mái tóc dài vàng kim dưới ánh mặt trời trông rất là chói mắt.
Lâm Lôi, Áo Lợi Duy Á, Đức Tư Lê ba người nhìn nhau, ngay liên đó đồng thời phi tới giữa không trung.
"Há há, các ngươi thực sự can đảm." tên trung niên cầm đầu cười nói, ánh mắt hắn tức thì đảo qua ba người Lâm Lôi "Lâm Lôi là tên nào?"
"Áo Gia Văn, ngươi không biết ta, vậy mà tới tìm ta?" Lâm Lội cười nhạt, nhìn hắn.
"Nga, ngươi biết tên ta, không sai." Gã trung niên nhìn hắn, nhẹ nhẹ gật đầu"ta đã nghe qua khá nhiều sự tình của ngươi, ngươi đích xác có thể coi là một kẻ thiên tài, ta nguyên lúc đầu cũng không có ý định giết ngươi, nhưng dân chúng tất cả đều tín ngưỡng ngươi. Muốn cải biến tín ngưỡng của họ, biện pháp tốt nhất chính là trực tiếp đưa tín ngưỡng hiện có hủy diệt đi."
"Mục đích ta đến đây, ngươi đáng ra phải biết rồi chứ?" Áo Gia Văn cười cười nhìn Lâm Lôi, thái độ phi thường khách khí.
Trước khi giết người, còn cười cười nói nói, thông báo cho người ta biết là ta muốn giết ngươi. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Đây đúng là một thói quen giết người vô cùng tà ác.
"Đương nhiên, hai người còn lại, ta có thể không giết, ta chính là muốn giết một mình Lâm Lôi mà thôi." Áo Gia Văn nhìn về phía Đức Tư Lê, Áo Lợi Duy Á hai người, "Các ngươi trước tiên hãy rời đi đi."
Mục Ba mỉm cười nói: "Chủ nhân Thanh Hỏa thành, cũng là Thanh Hỏa đại nhân, một trong ngũ đại vương giả. Thanh Hỏa đại nhân rất thần bí, thực lực mạnh mẽ không cần bàn, hắn cơ hồ không có hiện thân, có thể xác định hắn có mặt ở Thanh Hỏa thành hay không cũng không thể xác định được. Trong Thanh Hỏa thành, nổi tiếng nhất, danh tiếng gần bằng với Thanh Hỏa đại nhân, chính là A Đức Kim Tư đại nhân, thượng vị thần cường đại.
"Thượng vị thần?"
Lâm Lôi trong lòng run lên, không khỏi âm thầm thở dài: "Áo Lợi Duy Á, người muốn bào thù cho đệ đệ ngươi? Khó khăn rồi."
Hủy diệt Vũ Thần sơn chính là do bọn A Đức Kim Tư làm ra.
Áo Lợi Duy Á muốn giết A Đức Kim Tư, có khả năng sao?
"Lâm Lôi, giữa các Thượng vị thần với nhau, thực lực cũng có cách biệt. Giữa người luyện hóa thần cách để đạt tới thượng vị thần và kẻ tự mình tự lực đạt tới thượng vị thần cũng có khoảng cách rất lớn. Hiểu được pháp tắc nhưng chưa chắc thể sử dụng linh hoạt pháp tắc. Tại ngục giam Ba Đạt vị diện, cùng đẳng cấp, thực lực nếu không đủ, sẽ bị đào thải sát tử."
Mục Ba tự nói: "A Đức Kim Tư đại nhân, thành danh đã ức vạn năm, tại ngục giam Qua Ba Đạt vị diện là một thượng vị thần cực kỳ mạnh mẽ.
"Ta hiểu rồi, chúng ta giờ không dám trêu trọc A Đức Kim Tư rồi." Lâm Lôi tự giễu nói.
Biết thực lực các phương nhân mã, Lâm Lôi mới có thể xác định nên xử lý như thế nào.
"Còn có nữa? Ngọc Lan đại lục, chắc sẽ không chỉ có một cường giả chứ?" Lâm Lôi truy vấn.
Mục Ba gật đầu nói: "Na La Áo đế quốc đã trải qua một phen kiếp nạn, chết đi hơn ức nhân, một lượng lớn dân cư đã di dời, lượng người trong đế quốc không còn là mấy, tự nhiên không tính đến rồi. Hiện nay, Lai Nhân đế quốc, Ngọc Lan đế quốc và Ba Lỗ Khắc đế quốc của ngươi đều bị trung vị thần cấp bậc cường giả chiếm lĩnh còn Áo Bố Lai Ân đế quốc, thì đã bị A Đức Kim Tư đại nhân chiếm lĩnh rồi.
"Tất cả đều là trung vị thần?" Lâm Lôi đáy lòng thấy khổ sáp.
Áo Lợi Duy Á thả ra số lượng cường giả còn muốn nhiều hơn phỏng đoán, trong đó ngay cả trung vị thần cũng có mấy vị.
"Trung vị thần chiếm Ngọc Lan đế quốc ta biết, tên là Áo Nhĩ Tác Phổ. Mà đối với những người ngoài đế quốc đến đây ta không nắm rõ lắm. Mà về phía thần thánh đồng minh, hắc ám đồng minh, ta đối với phe đó không quen thuộc, do vậy cũng không biết rõ ràng." Mục Ba tự nói.
Lâm Lôi gật gật đầu.
Bất kể phía Tây hai bên đồng mình như thế nào, ít ra phía Đông của tứ đại đế quốc đều đã bị thu phục.
"Mục Ba." Lâm Lôi trong lòng đột nhiên cả kinh.
"Cái gì?" Mục Ba nhìn vẻ mặt của Lâm Lôi, không khỏi có chút nghi hoặc.
Lâm Lôi liền hỏi ngay: "Ngươi nói, vị Thanh Hỏa thành chủ nhân kia, chính là Thanh Hỏa đại nhân, một trong Ngũ đại vương giả của Qua Ba Đạt vị diện ngục giam, ngươi nói thử xem, lần này không gian chi môn mở ra trong phút chốc, vị Thanh Hỏa đại nhân này có từ đó mà trở về Ngọc Lan đại lục vị diện không?"
Mục Ba ngẩn người ra.
"Cái này, ta không rõ ràng lắm." Mục Ba than thở nói: "Nếu Thanh Hỏa đại nhân trở lại Ngọc Lan đại lục vị diện, vậy thì không được rồi. Sợ rằng cho dù là chủ thần sứ giả Bối Lỗ Đặc đại nhân, cũng nhất định không địch nổi Thanh Hỏa đại nhân."
Lâm Lôi đã biết qua lai lịch của Qua Ba Đạt vị diện giam ngục, cũng âm thầm gật đầu.
"Ngũ đại vương giả ..."
Lâm Lôi từ tận trong đáy lòng hiện ra một tia chấn động.
Vương giả!
Qua Ba Đạt vị diện giam ngục này, từ khi thiên địa hình thành thì đã tồn tại rồi, cường giả bị áp chế trong đóng số lượng cũng vô cùng lớn. Trong vô số cường giả, có thể đi tới đỉnh phong, trở thành ngũ đại vương giả của giam ngục vị diện. Những nhân vật như thế này, trong đám thượng vị thần, cũng thuộc về dạng tối đỉnh phong thượng vị thần.
"Mà Thanh Hỏa đại nhân tại Thanh Hỏa thành đều không lộ diện, có thể lúc này hắn căn bản không có mặt tại Thanh Hỏa thành." Mục Ba lại nói tiếp.
"Mục Ba, ta có một điểm rất nghi ngờ." Lâm Lôi cau mày nói.
"Nói đi." Mục ba thái độ rất thân thiện.
Lâm Lôi gật gật đầu: "Ta vẫn rất nghi ngờ, hạ vị thần, trung vị thần đều dừng lại tại Ngọc Lan đại lục, ta còn có thể lý giải, bọn họ là còn khao khát lấy được thần cách trong chúng thần mộ, nhưng vị A đức Kim Tư đại nhân kia là thượng vị thần a, hắn vì cái gì mà dừng lại ở Ngọc Lan đại lục vị diện? Hắn đã đạt đến thượng vị thần rồi, chúng mộ thần địa chẳng lẽ còn có thần cách chủ thần?" Lâm Lôi cười nói.
Lâm Lôi biết rõ ràng.
Chủ thần, nhân số là cố định rồi. Địa hỏa thủy phong, lôi điện, quang mình, hắc ám, thất đại nguyên tố hệ. Mỗi hệ chỉ có duy nhất một vị chủ thần. Vô số vị diện, trải qua năm tháng vô tận, số lượng thần cấp cường giả đản sinh vô cùng lớn, không thể đếm xuể.
Nhìn đến Qua Ba Đạt vị diện giam ngục, đây cũng chỉ là một cái vị diện mà thôi.
Vẫn còn vô số vị diện khác cùng tồn tại.
Mà đặc biệt là tứ đại chí cao vị diện, thất đại thần vị diện, càng làm người ta sợ hãi. Thần cấp cường giả có bao nhiêu? Số lượng còn vượt quá sự tưởng tượng.
Mà chủ thần ở đâu?
Tỷ như nhất hệ đại địa này, chỉ có bảy vị chủ thần. Một vị chết đi, mới có một vị có khả năng đắc được chủ thần thần cách, kế thừa chủ thần vị trí. Rồi có thể cường hoành như chủ thần, nhưng chuyện chủ thần chết đi đâu có đơn giản như vậy? Còn huống chi, chúng thần mộ địa vốn là nơi du hí của chủ thần.
Chủ thần có thể đem một bộ thần cách chủ thần bỏ lại trong đó sao?
Cho dù tên chủ thần này muốn bỏ lại, thì hắn cũng phải có một bộ chủ thần thần cách a.
"Không."
Mục Ba lắc lắc đầu nói: "Lâm Lôi, người vẫn chưa biết rồi, trong chúng thần mộ địa chắc chắn có giấu chủ thần khí."
"Chủ thần khí?" Lâm Lôi có chút giật mình "Ngay cả là chủ thần, cũng cần phải hết sức chú tâm mới tạo dựng được một kiện thần khí, còn cần phải mất một khoảng thời gian rất dài mới có thể tạo ra một kiện chủ thần khí. Chẳng lẽ vị chủ thần sáng tạo chúng thần mộ địa, cũng bỏ lại chủ thần khí vào trong đó?"
"Cũng không hoàn toàn là chủ thần khí ..."
Mục Ba thần bí nói: "Theo truyền thuyết, chúng thần mộ có mười tám tầng, còn có cả chủ thần cách!"
"Chuyện đùa, hoàn toàn là chuyện đùa." Lâm Lôi cười lớn nói.
"Cái này thì không nhất định." Mục Ba nghiêm túc nói: "Lâm Lôi, là ngươi không biết thôi."
Lâm Lôi đáy lòng run lên.
Hăn liền nhớ tới Tử huyết nhuyễn kiếm của mình.
"Ngươi nói, những vị thượng vị thần cường hoành kia, vì chuyện gì mà đến đây? Chỉ là vì mấy món thần khí phổ thông?"
"Phổ thông thần cách? Ngẫm nghĩ lại cũng không có chút khả năng a." Mục Ba cười nói: "Cho nên ta mới xác định, trong chúng thần mộ địa khẳng định có chủ thần khí, còn việc có hay không chủ thần thần cách, ta cũng không xác định được. Nhưng là, tại Qua Ba Đạt vị diện giam ngục, có lưu truyền tin tức trong chúng thần mộ địa có thần cách của chủ thần."
Lâm Lôi ám thán không thôi.
Trách sao tên A Đức Kim Tư kia còn lưu lại Ngọc Lan đại lục vị diện.
Lâm Lôi cùng Mục Ba đàm luận khá lâu, sau giờ cơm trưa, Mục Ba liền rời đi. Nhưng Lâm Lôi tự nhiên lại tiếp tục chìm đắm vào tu luyện, thời gian dần trôi, đảo mắt đã qua hơn một tháng, khoảng cách đến lúc Vũ thần, đại tế ti quay về cũng không còn mấy ngày nữa.
Ba Lỗ Khắc đế quốc, trong một tòa phủ đệ xa hoa.
Một vị trung niên nhân, mình mặc bạch sắc trường bào trông nho nhã, đang ngồi trong đình. Vừa uống mỹ tửu, vừa hân thưởng cảnh đẹp trong vườn. Người này, chính là người đã hủy diệt hoàng cung: trung vị thần "Áo Gia Văn".
"Phụ thân." Một thanh niên tóc vàng tiến tới.
"Ân?" Áo Gia Văn quay đầu nhìn con mình một cái, năm đó, khi bị bức bách tiến nhập Qua Đạt Ba vị diện giam ngục, hắn đã là thánh vực cực hạn cường giả, nhưng là, nhi tử hắn mới chỉ gia nhập thánh vực, nhưng cũng bị đồng thời ném vào trọng vị diện giam ngục. Bọn hắn bị nhốt trong vị diện giam ngục một thời gian rất dài.
Áo Gia Văn vẫn luôn cố gắng bảo vệ con mình, trải qua tân tân khổ khổ, trải qua vô tận tuế nguyệt, hắn mới đạt tới trung vị thần cảnh giới, còn con hắn cũng đã đạt tới hạ vị thần cảnh giới.
Rốt cuộc, phụ tử hai người bọn họ cũng trốn ra khỏi vị diện giam ngục.
"Phụ thân, Ba Lỗ Khắc đế quốc tuy rất dễ dàng có thể khống chế, nhưng dân chúng của đế quốc, tất cả đều đã tín ngưỡng Lâm Lôi rồi, điểm này khá là phiền toái a." Kim phát thanh niên cau mày nói: "Cải biến tín ngưỡng, việc này hoàn toàn không đơn giản chút nào."
Giết tất cả dân chúng? Đó chỉ là hành vi ngu ngốc.
Quê hương Áo Gia Văn cũng là Ngọc Lan đại lục vị diện, hẳn sẽ không ngu ngốc làm như vậy.
"Việc này rất đơn giản." Áo Gia Văn khóe miệng khẽ nhếch lên cười cười.
"Ân?" Kim phát thanh niên nghi hoặc nhìn phụ thân hắn.
"Bọn họ không phải là tín ngưỡng Lâm Lôi sao? Ta nghe nói, Long Huyết tòa thành kia đã trở thành thánh địa của Ba Lỗ Khắc đế quốc. Vậy cũng tốt ... chúng ta ngày mai xuất phát, trực tiếp xuống tay, đem Long Huyết thành san thành bình địa. Đồng thời, trực tiếp sát tử tên Lâm Lôi, sao đó, ta đem thi thể Lâm Lôi, trực tiếp treo trên cổng thành tại đế đô."
"Đồng thời, ta sẽ biên tạo một ít chuyện xưa."
Áo Gia Văn nhìn con mình: "loại sự tình như thế này, rất đơn giản, chỉ cần hạ thấp Lâm Lôi, ngoài ra sau Lâm Lôi bị sát tử, ta đồng thời ngụy tạo một chút thần tích đi ra, rất nhanh chóng, dân chúng sẽ cải biến tín ngưỡng thôi."
Trong Long Huyết thành bảo.
"Tỷ tỷ, hai ngày nay, Đế Lâm đại nhân bọn họ cũng sẽ trở về rồi, đến lúc đó, tình hình sẽ tốt hơn nữa." Lệ Bối Tạp cùng tỷ tỷ nàng Lệ Na đi trong hoa viên, đồng thời ngẩng đâu lên trời nhìn: "Hi vọng Vũ thần, Đại tế ti bọn họ sớm đến a."
Lệ Na cười nói: "Đừng nóng lòng, dù sao mọi việc cũng sẽ nhanh tới thôi."
"Ta không nóng vội sao được?" Lệ Bối Tạ đột nhiên mở to mắt "A, có người đang bay đến! Không phải bọn Vũ thần, di, sao lại là đi đến từ phương Bắc đây?"
Lệ Na ngẩng đầu nhìn.
Từ chân trời phía Bắc, loáng thoáng thấy bóng người bay tới, nhưng là một lúc sau, thì có thể nhìn rõ được rồi, đó không phải là một vài người, mà là một đám người! Thoạt nhìn, ít nhất cũng phải hơn năm, sáu chục vị cường giả.
"Bất hảo!" Lệ Na sắc mặt nhất thời biến sắc.
Từ phương Bắc mà có thể phái ra một lúc nhiều cường giả như vậy, chỉ có thể là bọn họ.
"Mau, mau báo cho Lâm Lôi đại nhân biết."
Lệ Na, Lệ Bối Tạp lập tức hướng nơi Lâm Lôi tu luyện mà chạy vội tới.
Lâm Lôi là tại trước khi bọn Lệ Na tới, đã phát hiện thấy trên bầu trời có một mảng lớn nhân ảnh, Lâm Lôi sắc mặt không khỏi biến đổi, lập tức trong thần thức truyền âm nói: "Ốc đốn, mau mang theo A Nặc, còn có những người khác nữa, lập tức đi vi hình vị diện mật thất."
"Cửa" của Vi hình vị diên mật thất vẫn bị công kích.
Nhưng là chỉ cần thánh vực cường giả đem người bên ngoài kết thành một vòng bảo hộ, còn có thể trụ vững trong một khoảng thời gian ngắn. Hơn nữa ... bổn tôn của Lâm Lôi cũng là đang ở tại vi hình vị diện mật thất.
"Rõ, ca!" Ốc Đốn cũng phát hiện ra bóng nhân ảnh trên bầu trời, biết rằng có cái gì đó không ổn.
"Nhanh, Ni Na, không cần quản những người khác nữa." Ốc Đốn nhanh tay kéo A Nặc, rồi theo hướng mật thất mà đi tới.
Giờ phút này chạy trốn đã không còn kịp nữa, lập tức trốn vào trong vi hình vị diện mật thất, cho dù đối phương hủy diệt Long Huyết thành giống như đã hủy diệt hoàng cung, vũ thân sơn, thì ít nhất cũng không thương tổn được đến Lỵ Á, Ốc Đốn bọn họ.
Lôi Lâm bổn tôn cũng lập tức đánh tỉnh Áo Lợi Duy Á, Đức Tư Lê: "Nhanh, người của Áo Gia Văn đến rồi." Áo Lợi Duy Á, Đức Tư Lê hai người đại kinh. Cũng lập tức đi ra khỏi vi hình vị diện mật thất, trực tiếp đi lên mặt đất.
"Lâm Lôi, ra đây!"
Một đạo thanh âm hùng hậu vang vọng khắp Huyết thành bảo.
"Thực sự là đến tìm ta đây." Lâm Lôi ngửa đầu lên nhìn đám người đang bất động trên không trung. Đám người này gần sáu mười người, kẻ cầm đầu là một gã trung niên mặc một trường bào không nhiễm bụi trần, mái tóc dài vàng kim dưới ánh mặt trời trông rất là chói mắt.
Lâm Lôi, Áo Lợi Duy Á, Đức Tư Lê ba người nhìn nhau, ngay liên đó đồng thời phi tới giữa không trung.
"Há há, các ngươi thực sự can đảm." tên trung niên cầm đầu cười nói, ánh mắt hắn tức thì đảo qua ba người Lâm Lôi "Lâm Lôi là tên nào?"
"Áo Gia Văn, ngươi không biết ta, vậy mà tới tìm ta?" Lâm Lội cười nhạt, nhìn hắn.
"Nga, ngươi biết tên ta, không sai." Gã trung niên nhìn hắn, nhẹ nhẹ gật đầu"ta đã nghe qua khá nhiều sự tình của ngươi, ngươi đích xác có thể coi là một kẻ thiên tài, ta nguyên lúc đầu cũng không có ý định giết ngươi, nhưng dân chúng tất cả đều tín ngưỡng ngươi. Muốn cải biến tín ngưỡng của họ, biện pháp tốt nhất chính là trực tiếp đưa tín ngưỡng hiện có hủy diệt đi."
"Mục đích ta đến đây, ngươi đáng ra phải biết rồi chứ?" Áo Gia Văn cười cười nhìn Lâm Lôi, thái độ phi thường khách khí.
Trước khi giết người, còn cười cười nói nói, thông báo cho người ta biết là ta muốn giết ngươi. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Đây đúng là một thói quen giết người vô cùng tà ác.
"Đương nhiên, hai người còn lại, ta có thể không giết, ta chính là muốn giết một mình Lâm Lôi mà thôi." Áo Gia Văn nhìn về phía Đức Tư Lê, Áo Lợi Duy Á hai người, "Các ngươi trước tiên hãy rời đi đi."
/809
|