"Da Lỗ, ngươi?"
Ánh mắt Da Lỗ lúc này lạnh như băng, giống như thanh đao đâm vào ngực Lâm Lôi. Nhiều năm qua đi, bốn anh em ở phòng 987 tình cảm rất tốt, mặc dù thời kỳ niên thiếu thi thoảng có phát sinh tranh chấp, cũng sẽ không ảnh hưởng đến tình cảm.
Lâm Lôi cho đến bay giờ không thể nào nghĩ được, Da Lỗ lại dùng ánh mắt đó nhìn mình.
Giống như một kẻ xa lạ, nhìn một người chết vậy.
"Ân?" Vẻ mặt Lâm Lôi biến đổi.
Hắn rốt cuộc cũng phát hiện ra biến hóa trong cơ thể. Chén rượu đó chui vào trong bụng có ẩn chứa một sợi nhỏ màu xám kỳ lạ, rất nhiều sợi nhỏ nhanh chóng lao về não bộ của Lâm Lôi, rất nhanh tiến vào trong óc.
Rất nhiều sợi nhỏ màu xám trực tiếp thẩm thấu vào Linh hồn hải dương.
"Ông"
Lâm Lôi chỉ cảm thấy đầu óc mê muội, cả người run lên rồi ngã xuống ghế, nhưng chạm phải ghế thì Lâm Lôi cả người vô lực ngã xuống mặt đất. Mà giờ phút này, Lâm Lôi lại không phát hiện ra là sự chú ý của hắn đã tập trung lên đầu.
"Lâm Lôi Đại nhân" thị nữ cách đó không xa lập tức kinh hãi kêu lên.
Lâm Lôi ở trong mắt đám thị nữ hộ vệ của Long huyết tòa thành chính là Thần cao cao tại thượng. tên thị nữ này không bao giờ nghĩ được rằng, Lâm Lôi vô địch lại như Người bình thường ngã xuống mặt đát. Mà tiếng kêu sợ hãi của thị nữa liền hấp dẫn những người bên ngoài chạy vào.
Người đến đầu tiên chính là Tái Tư Lặc.
Tái Tư Lặc chạy đến hậu hoa viên, nhìn thấy cảnh này sắc mặt liền biến đổi: "Lâm Lôi Đại nhân" Tái Tư Lặc lập tức chạy đến bên cạnh Lâm Lôi, nhưng lúc này không có ai có thể giúp được Lâm Lôi. Tái Tư Lặc lập tức quay đầu nhìn Da Lỗ.
"Là ngươi" Tái Tư Lặc lạnh lùng nhìn hắn.
Da Lỗ im lặng, không nói gì.
"Ca, ca" Đám người Ốc Đốn chạy đến nhìn thấy Lâm Lôi ngã trên mặt đất đều là hoảng sợ.
Lâm Lôi bị người ta chém một đao bị thương, bọn họ không sợ hãi như vậy. Nhưng Lâm Lôi bỗng dưng ngã xuống mặt đất, bọn họ sao không thể sợ hãi, không lo lắng được chứ.
Trong đầu Lâm Lôi, rất nhiều sợi nhỏ màu xám thẩm thấu vào, cho dù Linh hồn hải dương có một vầng sáng màu xanh nhạt bao phủ, nhưng vẫn bị rất nhiều sợi nhỏ đâm xuyên qua, trực tiếp nhằm về phía Linh hồn đang biến thành Kiếm hình.
Linh hồn kiếm hình huyền phủ ở chỗ sâu trong Linh hồn hải dương.
"Không ổn" Lâm Lôi tuyệt đối không thể để cho đám sợi nhỏ công kích Linh hồn của mình, lập tức cố gắng khống chế Tinh thần lực ngăn cản.
Linh hồn hải dương nhất thời chán động, Tinh thần lực áp bức, tiêu tan sợi nhỏ màu xám này. Đạt đến cảnh giới Thánh Ma Đạo, Tinh thần lực của Lâm Lôi được tăng lên rất nhiều, càng dễ dàng khống chế. Sợi nhỏ màu xám quyêt tâm đâm thủng Tinh thần lực, nhanh chóng tới gần Linh hồn kiếm hình.
Nhưng quá trình đâm thủng này, rất nhiều sợi nhỏ màu xám cũng bị tổn thất năng lượng.
Sau khi tổn thất một phần ba năng lượng, sợi nhỏ màu xám vẫn còn bao vây Linh hồn của Lâm Lôi. Rất nhiều sợi nhỏ màu xám trực tiếp bao vây Linh hồn kiếm hình, Linh hồn của Lâm Lôi giống như con chim chết, sợi nhỏ muốn thẩm thấu vào trong.
Linh hồn là nơi quan trọng nhất.
Một khi bị sợi nhỏ đâm thủng, thì sẽ là tử kỳ của mình, Lâm Lôi rất rõ ràng.
"Ông" Vầng sáng màu xanh bên ngoài Linh hồn kiếm hình đột nhiên sáng rực lên như mặt trời, sợi nhỏ màu xám giống như bông tuyết nhanh chóng tan rã, cả Linh hồn hải dương đã không còn loại sợi nhỏ màu xám này nữa.
Lâm Lôi lúc này mới thở dài được một hơi.
Mở mắt.
"Các ngươi làm cái gì đó?" Lâm Lôi vừa mở mắt không khỏi phẫn nộ quát lên.
Lúc này Da Lỗ đang cuộn tròn lại, trên người tràn đầy vết máu, nhưng Da Lỗ vẫn còn đang nhúc nhích, chưa chết hẳn. Mà đám người Ốc Đốn đang ở bên cạnh, đặc biệt là Thái Lặc con trai hắn đang đá mạnh lên người Da Lỗ.
"Phốc" Da Lỗ phun ra một ngụm máu.
"Ca! Lâm Lôi đại nhân!" Đám người Ốc Đốn nghe thấy Lâm Lôi hét lên, ngược lại đều vui mừng và sợ hãi nhìn.
"Cha" Thái Lặc lúc này cũng quay đầu lại, trên mặt còn nước mắt tràn ngập vui mừng và sợ hãi.
Trên từ quản gia Hi Lý, nhỏ đến con của Thái Lặc, hơn mười người ở Long huyết tòa thành đều tụ tập ở đây. Tất cả đều oán hận nhìn Lâm Lôi, khi Lâm Lôi tỉnh lại cũng khiến cho đám người này phóng túng.
"Cha, ngươi không sao chứ" Thái Lặc lập tức đến gần Lâm Lôi.
"Các ngươi đứng sang một bên" Lâm Lôi nhìn Da Lỗ.
Lâm Lôi biết vừa rồi mình trúng chiêu độc rất đáng sợ, nếu không phải thời khắc mấu chốt, lực lượng bảo vệ đặc thù của Long huyết chiến sĩ đột nhiên tăng mạnh, mình có thể thoát hay không thực sự khó nói.
Tất cả đều do bình rượu ngon mà Da Lỗ mang theo tạo ra.
"Hộc hộc" Da Lỗ ngậm miệng, nhưng máu vẫn chảy từ trong miệng ra, hiển nhiên bọn Thái Lặc vừa rồi rất phẫn nộ, dù sao Lâm Lôi là người thân của bọn hắn, Thái Lặc, Ốc Đốn đều phẫn nộ mà ra tay.
Nếu không phải bởi vì quan hệ giữa Lâm Lôi và Da Lỗ, thì sớm đã bị đánh chết rồi.
Lâm Lôi nhìn thấy hình dạng của Da Lỗ bây giờ, trực tiếp đặt tay phải lên trên vai Da Lỗ, khống chế Sinh mệnh nguyên châu trong cơ thể, một cỗ lực lượng tràn ngập sinh cơ lập tức từ Sinh mệnh nguyên châu cuồn cuộn truyền vào trong cơ thể Da Lỗ.
Vết thương của Da Lỗ rất nhanh hồi phục.
"Da Lỗ, nói cho ta biết, tại sao" Lâm Lôi nhìn chằm chằm Da Lỗ, trầm thấp nói.
Thân thể của Da Lỗ đã tốt lên nhiều, không còn ho khan, hắn lạnh lùng nhìn Lâm Lôi: "Không tại sao hết" Nói xong, Da Lỗ không nói gì nữa.
Trái tim Lâm Lôi trở nên lạnh giá.
Huynh đệ sinh tử.
Lúc đầu mình vì chia tay Ngả Lệ Tư, ở giữa trời băng tuyết 11 ngày đêm, nhưng đám Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trí vẫn ở bên cạnh, bởi vì lo lắng cho người anh em là hắn. Mình muốn tìm Phân Lai quốc vương báo thù, Da Lỗ biết được liền toàn lực hỗ trợ mình.
Hắn hoàn toàn không để ý, vì vậy mà đắc tội với Quang Minh giáo đình.
Lâm Lôi từng cho rằng tình anh em giữa bốn người bọn họ vĩnh viễn sẽ không thay đổi.
Nhưng nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Da Lỗ, Lâm Lôi cảm thấy rất đau lòng.
"Da Lỗ Lão Đại, ta gọi ngươi Da Lỗ Lão Đại một lần nữa, nói cho ta biết, tại sao ngươi làm như vậy" Lâm Lôi cố kìm nén sự thống khổ trong lòng, nhìn chằm chằm Da Lỗ. Đây chính là Da Lỗ Lão Đại luôn cười hì hì, vì anh em mà bất chấp gian nguy năm đó hay sao?
Da Lỗ nhìn Lâm Lôi: "Hỏi nhiều làm gì, giết ngươi mà thôi" Da Lỗ lạnh lùng nói, rất là tự nhiên.
Lâm Lôi cảm thấy trái tim mình quặn thắt, một cơn đau đớn từ trái tim truyền ra, đau đớn đến mức Lâm Lôi run nhẹ lên. Lâm Lôi rất quý trọng tình cảm, bất kể là vợ, con hay là anh em.
Lâm Lôi vẫn cho rằng tình cảm là tài sản lớn nhất.
Hắn cũng tin tưởng, các huynh đệ của hắn sẽ không bao giờ phản bội hắn, tình cảm của bọn họ không thể nào bị phá vỡ.
"Tại sao, tại sao lại như vậy?" cả người Lâm Lôi khẽ run lên, trong mắt hiện lên vẻ khó hiểu, đau đớn.
Người anh em tốt của mình sao lại phản bội mình?
Nhưng nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Da Lỗ, Lâm Lôi thực sự không biết nói gì nữa.
"Ca, tên Da Lỗ muốn giết ngươi, ngươi còn suy nghĩ cái gì? Người như vậy nên giết chết" Ốc Đốn lúc này rất là phẫn nộ. Đặc biệt nghe được Da Lỗ lạnh nhạt nói "Giết ngươi đó" hắn cảm thấy đại ca của mình không đáng như vậy.
Lâm Lôi hít sâu một hơi, để giữ lấy một chút bình tĩnh.
"Da Lỗ Lão Đại, đây là lần cuối cùng ta gọi ngươi Da Lỗ Lão Đại" Lâm Lôi nhìn Da Lỗ, trong lòng vô cùng đau đớn, trong đầu hiện lên cảnh bốn huynh đệ vui cười với nhau thời niên thiếu.
"Ngươi đi đi" Lâm Lôi xoay người không nhìn Da Lỗ.
Da Lỗ nhìn Lâm Lôi, rồi dứt khoát quay đầu bỏ đi. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
"Ca"
"Cha"
"Lâm Lôi Đại nhân"
Đám người Ốc Đốn, Thái Lặc, Cái Tỳ, Bối Đặc đều tức giận, Da Lỗ muôn giết Lâm Lôi, mà Lâm Lôi lại không hề trừng phạt hắn.
"Nhớ là không được làm khó Da Lỗ. Dù sao hắn cũng từng là anh em của ta" Lâm Lôi nói chữ "Từng" trong lòng càng thêm đau đớn "Được rồi, các ngươi lui ra đi, ta muốn một mình yên lặng một chút.
Mọi người nhìn nhau, nhìn theo bóng lưng Lâm Lôi rồi lui ra.
Cả hậu hoa viên ngoài Lâm Lôi chỉ còn lại Tái Tư Lặc.
"Tái Tư Lặc" Lâm Lôi không xoay người: "Ngươi cũng lui ra đi"
"Lâm Lôi Đại nhân, không biết ngươi có thể nói cho ta biết vừa rồi thân thể ngươi phát sinh chuyện gì không. Có lẽ, ta có thể hiểu được một chút" Tái Tư Lặc nhìn Lâm Lôi, ánh mắt rất kiên quyết.
"Không được" Lâm Lôi lạnh nhạt nói: "Ta không muốn nghĩ đến chuyện này nữa"
Tâm trạng Lâm Lôi lúc này rất không tốt.
"Lâm Lôi Đại nhân, ngươi nói cho ta chuyện phát sinh trong cơ thể ngươi, có lẽ ta có thể nói cho ngươi biết, nguyên nhân Da Lỗ làm như vậy. Cũng có thể, Da Lỗ làm như vậy, cũng không trách hắn" Tái Tư Lặc nói.
Lâm Lôi đột nhiên xoay người lại, nhìn chằm chằm Tái Tư Lặc "Ngươi nói cái gì?"
"Ta nói làm như vậy có lẽ không trách Da Lỗ, có thể hắn có nguyên nhân khác" Tái Tư Lặc nói.
Lâm Lôi nghe được, trong lòng tràn ngập hy vọng, hắn thực sự hy vọng Da Lỗ có lỗi khổi, vừa rồi hắn hỏi Da Lỗ cũng là muốn biết nguyên nhân. Nhưng hắn từ trong ánh mắt Da Lỗ không thấy một tia đau khổ nào, mà rất lạnh lùng.
Nên mới làm Lâm Lôi lạnh giá.
"Được, ta nói cho ngươi" Lâm Lôi lập tức cẩn thận nói cho Tái Tư Lặc chuyện phát sinh trong cơ thể. Đương nhiên, vầng sáng màu xanh đặc trưng của Long huyết chiến sĩ, Lâm Lôi không có nói. Dù sao đối với Tái Tư Lặc mà nói, hắn chỉ muốn biết công kích Lâm Lôi là gì mà thôi.
"Hồn ti?" Tái Tư Lặc nghe xong mắt sáng rực lên: "Quả nhiên không khác với tưởng tượng của ta"
"Hồn ti là cái gì?" Lâm Lôi nhìn Tái Tư Lặc.
Tái Tư Lặc cẩn thận nói: "Lâm Lôi Đại nhân, ta rất là nghi hoặc, mà bây giờ ta tuyệt đối khẳng định. Ta nói cho ngươi, Hồn ti trên thực tế là một loại Vong linh Ma pháp rất ác độc chuyên môn công kích Linh hồn. Nhưng luyện chế rất khó khăn, điều kiện cũng rất hà khắc, ta chưa luyện chế bao giờ cả"
"Ngươi nói là trong rược có Hồn ti?" Lâm Lôi hỏi.
Tái Tư Lặc gật đầu nói: "Đúng, Hồn Ti sau khi luyện chế thành công, phải đặt ở trong một loại chất lỏng đặc thù, như thế Hồn Ti mới có thể bảo tồn lâu dài được"
"Hung thủ sau lưng, nhất định là một người tu luyện Vong Linh thuật?" Hai mắt Lâm Lôi sáng rực lên.
Tái Tư Lặc gật đầu nói: "Lâm Lôi Đại nhân, thực ra ngươi nói cho chúng ta biết, ngày hôm qua sau khi ngươi giết hai tên áo trắng, tên Tử kim thử vương Cáp Lý nói, thần cấp cường giả sau lưng tên áo trắng biết các ngươi giết hai người đó. Điểm này ta đã bắt đầu nghi ngờ"
"Bởi vì, thần cấp cường giả cũng không có khả năng lúc nào cũng phóng thích thần thức, các ngươi đột nhiên giết chết người áo trắng, thì thần cấp cường giả sau lưng sao biết được? Nhưng Cáp Lý lại khẳng định là thần cấp cường giả đó sẽ biết. Như vậy theo ta biết chỉ có một cách có thể"
"Đó chính là Hồn Ti"
Tái Tư Lặc nghiêm túc nói: "Dùng Linh hồn lực của mình ngưng tụ thành Hồn Chủng, sau đó đem Hồn chủng gán vào Linh hồn người khác, thì đối phương sẽ bị khống chế hoàn toàn. Đồng thời người hầu và chủ nhân có thể tiến hành Linh hồn trao đổi. Cho nên hai tên áo trắng trước khi chết đã đem hình dáng của ngươi và Pháp Ân truyền cho vị thần cấp cường giả đó"
Lâm Lôi khiếp sợ trong lòng.
"Lâm Lôi Đại nhân ngươi nói, có chín tên áo trắng, hơn nữa mỗi một người đều có thực lực Thánh vực cực hạn, có thể khống chế cả chín cường giả Thánh vực cực hạn, ta nghĩ hẳn là tu luyện Vong Linh thuật, đạt đến thần cấp cường giả" Tái Tư Lặc khẳng định nói: "Bởi vì Vong Linh Thánh Ma đạo tuyệt đối không có năng lực khống chế nhiều Thánh vực cực hạn đến như vậy. Dù sao, khống chế người càng cường đại thì yêu cầu Hồn chủng càng cao"
"Hơn nữa, Đại nhân ngươi và Da Lỗ là anh em có tình cảm rất sâu đậm, nhưng hắn khi giết ngươi lại lạnh lùng như vậy, không hề do dự. Hắn còn có thể lấy ra rượu độc có ẩn chứa Hồn Ti. Chỉ có một giải thích, hắn đã bị vị thần cấp cường giả kia dùng Hồn Chủng khống chế"
Tái Tư Lặc nhìn Lâm Lôi: "Lâm Lôi Đại nhân, ngươi hẳn là sẽ hiểu cho Da Lỗ, sau khi bị Hồn Chủng khống chế, tận trong Linh hồn sẽ đặt mệnh lệnh của chủ nhân lên đầu tiên. Bảo hắn tự sát, muốn hắn giết cha mẹ, hắn cũng không hề do dự. Hắn chỉ là một con rối bị khống chế mà thôi"
Trong lòng Lâm Lôi vừa vui mừng, vừa sợ hãi.
Lo lắng cho Da Lỗ.
"Da Lỗ hắn bị khống chế, vậy có biện pháp để khôi phục bình thường không?" Lâm Lôi vô cùng lo lắng cho Da Lỗ.
"Có" Tái Tư Lặc gật đầu nói "Chính là giết chết tên thần cấp cường giả đó, Hồn Chủng tự nhiên sẽ tiêu tan".
Ánh mắt Da Lỗ lúc này lạnh như băng, giống như thanh đao đâm vào ngực Lâm Lôi. Nhiều năm qua đi, bốn anh em ở phòng 987 tình cảm rất tốt, mặc dù thời kỳ niên thiếu thi thoảng có phát sinh tranh chấp, cũng sẽ không ảnh hưởng đến tình cảm.
Lâm Lôi cho đến bay giờ không thể nào nghĩ được, Da Lỗ lại dùng ánh mắt đó nhìn mình.
Giống như một kẻ xa lạ, nhìn một người chết vậy.
"Ân?" Vẻ mặt Lâm Lôi biến đổi.
Hắn rốt cuộc cũng phát hiện ra biến hóa trong cơ thể. Chén rượu đó chui vào trong bụng có ẩn chứa một sợi nhỏ màu xám kỳ lạ, rất nhiều sợi nhỏ nhanh chóng lao về não bộ của Lâm Lôi, rất nhanh tiến vào trong óc.
Rất nhiều sợi nhỏ màu xám trực tiếp thẩm thấu vào Linh hồn hải dương.
"Ông"
Lâm Lôi chỉ cảm thấy đầu óc mê muội, cả người run lên rồi ngã xuống ghế, nhưng chạm phải ghế thì Lâm Lôi cả người vô lực ngã xuống mặt đất. Mà giờ phút này, Lâm Lôi lại không phát hiện ra là sự chú ý của hắn đã tập trung lên đầu.
"Lâm Lôi Đại nhân" thị nữ cách đó không xa lập tức kinh hãi kêu lên.
Lâm Lôi ở trong mắt đám thị nữ hộ vệ của Long huyết tòa thành chính là Thần cao cao tại thượng. tên thị nữ này không bao giờ nghĩ được rằng, Lâm Lôi vô địch lại như Người bình thường ngã xuống mặt đát. Mà tiếng kêu sợ hãi của thị nữa liền hấp dẫn những người bên ngoài chạy vào.
Người đến đầu tiên chính là Tái Tư Lặc.
Tái Tư Lặc chạy đến hậu hoa viên, nhìn thấy cảnh này sắc mặt liền biến đổi: "Lâm Lôi Đại nhân" Tái Tư Lặc lập tức chạy đến bên cạnh Lâm Lôi, nhưng lúc này không có ai có thể giúp được Lâm Lôi. Tái Tư Lặc lập tức quay đầu nhìn Da Lỗ.
"Là ngươi" Tái Tư Lặc lạnh lùng nhìn hắn.
Da Lỗ im lặng, không nói gì.
"Ca, ca" Đám người Ốc Đốn chạy đến nhìn thấy Lâm Lôi ngã trên mặt đất đều là hoảng sợ.
Lâm Lôi bị người ta chém một đao bị thương, bọn họ không sợ hãi như vậy. Nhưng Lâm Lôi bỗng dưng ngã xuống mặt đất, bọn họ sao không thể sợ hãi, không lo lắng được chứ.
Trong đầu Lâm Lôi, rất nhiều sợi nhỏ màu xám thẩm thấu vào, cho dù Linh hồn hải dương có một vầng sáng màu xanh nhạt bao phủ, nhưng vẫn bị rất nhiều sợi nhỏ đâm xuyên qua, trực tiếp nhằm về phía Linh hồn đang biến thành Kiếm hình.
Linh hồn kiếm hình huyền phủ ở chỗ sâu trong Linh hồn hải dương.
"Không ổn" Lâm Lôi tuyệt đối không thể để cho đám sợi nhỏ công kích Linh hồn của mình, lập tức cố gắng khống chế Tinh thần lực ngăn cản.
Linh hồn hải dương nhất thời chán động, Tinh thần lực áp bức, tiêu tan sợi nhỏ màu xám này. Đạt đến cảnh giới Thánh Ma Đạo, Tinh thần lực của Lâm Lôi được tăng lên rất nhiều, càng dễ dàng khống chế. Sợi nhỏ màu xám quyêt tâm đâm thủng Tinh thần lực, nhanh chóng tới gần Linh hồn kiếm hình.
Nhưng quá trình đâm thủng này, rất nhiều sợi nhỏ màu xám cũng bị tổn thất năng lượng.
Sau khi tổn thất một phần ba năng lượng, sợi nhỏ màu xám vẫn còn bao vây Linh hồn của Lâm Lôi. Rất nhiều sợi nhỏ màu xám trực tiếp bao vây Linh hồn kiếm hình, Linh hồn của Lâm Lôi giống như con chim chết, sợi nhỏ muốn thẩm thấu vào trong.
Linh hồn là nơi quan trọng nhất.
Một khi bị sợi nhỏ đâm thủng, thì sẽ là tử kỳ của mình, Lâm Lôi rất rõ ràng.
"Ông" Vầng sáng màu xanh bên ngoài Linh hồn kiếm hình đột nhiên sáng rực lên như mặt trời, sợi nhỏ màu xám giống như bông tuyết nhanh chóng tan rã, cả Linh hồn hải dương đã không còn loại sợi nhỏ màu xám này nữa.
Lâm Lôi lúc này mới thở dài được một hơi.
Mở mắt.
"Các ngươi làm cái gì đó?" Lâm Lôi vừa mở mắt không khỏi phẫn nộ quát lên.
Lúc này Da Lỗ đang cuộn tròn lại, trên người tràn đầy vết máu, nhưng Da Lỗ vẫn còn đang nhúc nhích, chưa chết hẳn. Mà đám người Ốc Đốn đang ở bên cạnh, đặc biệt là Thái Lặc con trai hắn đang đá mạnh lên người Da Lỗ.
"Phốc" Da Lỗ phun ra một ngụm máu.
"Ca! Lâm Lôi đại nhân!" Đám người Ốc Đốn nghe thấy Lâm Lôi hét lên, ngược lại đều vui mừng và sợ hãi nhìn.
"Cha" Thái Lặc lúc này cũng quay đầu lại, trên mặt còn nước mắt tràn ngập vui mừng và sợ hãi.
Trên từ quản gia Hi Lý, nhỏ đến con của Thái Lặc, hơn mười người ở Long huyết tòa thành đều tụ tập ở đây. Tất cả đều oán hận nhìn Lâm Lôi, khi Lâm Lôi tỉnh lại cũng khiến cho đám người này phóng túng.
"Cha, ngươi không sao chứ" Thái Lặc lập tức đến gần Lâm Lôi.
"Các ngươi đứng sang một bên" Lâm Lôi nhìn Da Lỗ.
Lâm Lôi biết vừa rồi mình trúng chiêu độc rất đáng sợ, nếu không phải thời khắc mấu chốt, lực lượng bảo vệ đặc thù của Long huyết chiến sĩ đột nhiên tăng mạnh, mình có thể thoát hay không thực sự khó nói.
Tất cả đều do bình rượu ngon mà Da Lỗ mang theo tạo ra.
"Hộc hộc" Da Lỗ ngậm miệng, nhưng máu vẫn chảy từ trong miệng ra, hiển nhiên bọn Thái Lặc vừa rồi rất phẫn nộ, dù sao Lâm Lôi là người thân của bọn hắn, Thái Lặc, Ốc Đốn đều phẫn nộ mà ra tay.
Nếu không phải bởi vì quan hệ giữa Lâm Lôi và Da Lỗ, thì sớm đã bị đánh chết rồi.
Lâm Lôi nhìn thấy hình dạng của Da Lỗ bây giờ, trực tiếp đặt tay phải lên trên vai Da Lỗ, khống chế Sinh mệnh nguyên châu trong cơ thể, một cỗ lực lượng tràn ngập sinh cơ lập tức từ Sinh mệnh nguyên châu cuồn cuộn truyền vào trong cơ thể Da Lỗ.
Vết thương của Da Lỗ rất nhanh hồi phục.
"Da Lỗ, nói cho ta biết, tại sao" Lâm Lôi nhìn chằm chằm Da Lỗ, trầm thấp nói.
Thân thể của Da Lỗ đã tốt lên nhiều, không còn ho khan, hắn lạnh lùng nhìn Lâm Lôi: "Không tại sao hết" Nói xong, Da Lỗ không nói gì nữa.
Trái tim Lâm Lôi trở nên lạnh giá.
Huynh đệ sinh tử.
Lúc đầu mình vì chia tay Ngả Lệ Tư, ở giữa trời băng tuyết 11 ngày đêm, nhưng đám Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trí vẫn ở bên cạnh, bởi vì lo lắng cho người anh em là hắn. Mình muốn tìm Phân Lai quốc vương báo thù, Da Lỗ biết được liền toàn lực hỗ trợ mình.
Hắn hoàn toàn không để ý, vì vậy mà đắc tội với Quang Minh giáo đình.
Lâm Lôi từng cho rằng tình anh em giữa bốn người bọn họ vĩnh viễn sẽ không thay đổi.
Nhưng nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Da Lỗ, Lâm Lôi cảm thấy rất đau lòng.
"Da Lỗ Lão Đại, ta gọi ngươi Da Lỗ Lão Đại một lần nữa, nói cho ta biết, tại sao ngươi làm như vậy" Lâm Lôi cố kìm nén sự thống khổ trong lòng, nhìn chằm chằm Da Lỗ. Đây chính là Da Lỗ Lão Đại luôn cười hì hì, vì anh em mà bất chấp gian nguy năm đó hay sao?
Da Lỗ nhìn Lâm Lôi: "Hỏi nhiều làm gì, giết ngươi mà thôi" Da Lỗ lạnh lùng nói, rất là tự nhiên.
Lâm Lôi cảm thấy trái tim mình quặn thắt, một cơn đau đớn từ trái tim truyền ra, đau đớn đến mức Lâm Lôi run nhẹ lên. Lâm Lôi rất quý trọng tình cảm, bất kể là vợ, con hay là anh em.
Lâm Lôi vẫn cho rằng tình cảm là tài sản lớn nhất.
Hắn cũng tin tưởng, các huynh đệ của hắn sẽ không bao giờ phản bội hắn, tình cảm của bọn họ không thể nào bị phá vỡ.
"Tại sao, tại sao lại như vậy?" cả người Lâm Lôi khẽ run lên, trong mắt hiện lên vẻ khó hiểu, đau đớn.
Người anh em tốt của mình sao lại phản bội mình?
Nhưng nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Da Lỗ, Lâm Lôi thực sự không biết nói gì nữa.
"Ca, tên Da Lỗ muốn giết ngươi, ngươi còn suy nghĩ cái gì? Người như vậy nên giết chết" Ốc Đốn lúc này rất là phẫn nộ. Đặc biệt nghe được Da Lỗ lạnh nhạt nói "Giết ngươi đó" hắn cảm thấy đại ca của mình không đáng như vậy.
Lâm Lôi hít sâu một hơi, để giữ lấy một chút bình tĩnh.
"Da Lỗ Lão Đại, đây là lần cuối cùng ta gọi ngươi Da Lỗ Lão Đại" Lâm Lôi nhìn Da Lỗ, trong lòng vô cùng đau đớn, trong đầu hiện lên cảnh bốn huynh đệ vui cười với nhau thời niên thiếu.
"Ngươi đi đi" Lâm Lôi xoay người không nhìn Da Lỗ.
Da Lỗ nhìn Lâm Lôi, rồi dứt khoát quay đầu bỏ đi. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
"Ca"
"Cha"
"Lâm Lôi Đại nhân"
Đám người Ốc Đốn, Thái Lặc, Cái Tỳ, Bối Đặc đều tức giận, Da Lỗ muôn giết Lâm Lôi, mà Lâm Lôi lại không hề trừng phạt hắn.
"Nhớ là không được làm khó Da Lỗ. Dù sao hắn cũng từng là anh em của ta" Lâm Lôi nói chữ "Từng" trong lòng càng thêm đau đớn "Được rồi, các ngươi lui ra đi, ta muốn một mình yên lặng một chút.
Mọi người nhìn nhau, nhìn theo bóng lưng Lâm Lôi rồi lui ra.
Cả hậu hoa viên ngoài Lâm Lôi chỉ còn lại Tái Tư Lặc.
"Tái Tư Lặc" Lâm Lôi không xoay người: "Ngươi cũng lui ra đi"
"Lâm Lôi Đại nhân, không biết ngươi có thể nói cho ta biết vừa rồi thân thể ngươi phát sinh chuyện gì không. Có lẽ, ta có thể hiểu được một chút" Tái Tư Lặc nhìn Lâm Lôi, ánh mắt rất kiên quyết.
"Không được" Lâm Lôi lạnh nhạt nói: "Ta không muốn nghĩ đến chuyện này nữa"
Tâm trạng Lâm Lôi lúc này rất không tốt.
"Lâm Lôi Đại nhân, ngươi nói cho ta chuyện phát sinh trong cơ thể ngươi, có lẽ ta có thể nói cho ngươi biết, nguyên nhân Da Lỗ làm như vậy. Cũng có thể, Da Lỗ làm như vậy, cũng không trách hắn" Tái Tư Lặc nói.
Lâm Lôi đột nhiên xoay người lại, nhìn chằm chằm Tái Tư Lặc "Ngươi nói cái gì?"
"Ta nói làm như vậy có lẽ không trách Da Lỗ, có thể hắn có nguyên nhân khác" Tái Tư Lặc nói.
Lâm Lôi nghe được, trong lòng tràn ngập hy vọng, hắn thực sự hy vọng Da Lỗ có lỗi khổi, vừa rồi hắn hỏi Da Lỗ cũng là muốn biết nguyên nhân. Nhưng hắn từ trong ánh mắt Da Lỗ không thấy một tia đau khổ nào, mà rất lạnh lùng.
Nên mới làm Lâm Lôi lạnh giá.
"Được, ta nói cho ngươi" Lâm Lôi lập tức cẩn thận nói cho Tái Tư Lặc chuyện phát sinh trong cơ thể. Đương nhiên, vầng sáng màu xanh đặc trưng của Long huyết chiến sĩ, Lâm Lôi không có nói. Dù sao đối với Tái Tư Lặc mà nói, hắn chỉ muốn biết công kích Lâm Lôi là gì mà thôi.
"Hồn ti?" Tái Tư Lặc nghe xong mắt sáng rực lên: "Quả nhiên không khác với tưởng tượng của ta"
"Hồn ti là cái gì?" Lâm Lôi nhìn Tái Tư Lặc.
Tái Tư Lặc cẩn thận nói: "Lâm Lôi Đại nhân, ta rất là nghi hoặc, mà bây giờ ta tuyệt đối khẳng định. Ta nói cho ngươi, Hồn ti trên thực tế là một loại Vong linh Ma pháp rất ác độc chuyên môn công kích Linh hồn. Nhưng luyện chế rất khó khăn, điều kiện cũng rất hà khắc, ta chưa luyện chế bao giờ cả"
"Ngươi nói là trong rược có Hồn ti?" Lâm Lôi hỏi.
Tái Tư Lặc gật đầu nói: "Đúng, Hồn Ti sau khi luyện chế thành công, phải đặt ở trong một loại chất lỏng đặc thù, như thế Hồn Ti mới có thể bảo tồn lâu dài được"
"Hung thủ sau lưng, nhất định là một người tu luyện Vong Linh thuật?" Hai mắt Lâm Lôi sáng rực lên.
Tái Tư Lặc gật đầu nói: "Lâm Lôi Đại nhân, thực ra ngươi nói cho chúng ta biết, ngày hôm qua sau khi ngươi giết hai tên áo trắng, tên Tử kim thử vương Cáp Lý nói, thần cấp cường giả sau lưng tên áo trắng biết các ngươi giết hai người đó. Điểm này ta đã bắt đầu nghi ngờ"
"Bởi vì, thần cấp cường giả cũng không có khả năng lúc nào cũng phóng thích thần thức, các ngươi đột nhiên giết chết người áo trắng, thì thần cấp cường giả sau lưng sao biết được? Nhưng Cáp Lý lại khẳng định là thần cấp cường giả đó sẽ biết. Như vậy theo ta biết chỉ có một cách có thể"
"Đó chính là Hồn Ti"
Tái Tư Lặc nghiêm túc nói: "Dùng Linh hồn lực của mình ngưng tụ thành Hồn Chủng, sau đó đem Hồn chủng gán vào Linh hồn người khác, thì đối phương sẽ bị khống chế hoàn toàn. Đồng thời người hầu và chủ nhân có thể tiến hành Linh hồn trao đổi. Cho nên hai tên áo trắng trước khi chết đã đem hình dáng của ngươi và Pháp Ân truyền cho vị thần cấp cường giả đó"
Lâm Lôi khiếp sợ trong lòng.
"Lâm Lôi Đại nhân ngươi nói, có chín tên áo trắng, hơn nữa mỗi một người đều có thực lực Thánh vực cực hạn, có thể khống chế cả chín cường giả Thánh vực cực hạn, ta nghĩ hẳn là tu luyện Vong Linh thuật, đạt đến thần cấp cường giả" Tái Tư Lặc khẳng định nói: "Bởi vì Vong Linh Thánh Ma đạo tuyệt đối không có năng lực khống chế nhiều Thánh vực cực hạn đến như vậy. Dù sao, khống chế người càng cường đại thì yêu cầu Hồn chủng càng cao"
"Hơn nữa, Đại nhân ngươi và Da Lỗ là anh em có tình cảm rất sâu đậm, nhưng hắn khi giết ngươi lại lạnh lùng như vậy, không hề do dự. Hắn còn có thể lấy ra rượu độc có ẩn chứa Hồn Ti. Chỉ có một giải thích, hắn đã bị vị thần cấp cường giả kia dùng Hồn Chủng khống chế"
Tái Tư Lặc nhìn Lâm Lôi: "Lâm Lôi Đại nhân, ngươi hẳn là sẽ hiểu cho Da Lỗ, sau khi bị Hồn Chủng khống chế, tận trong Linh hồn sẽ đặt mệnh lệnh của chủ nhân lên đầu tiên. Bảo hắn tự sát, muốn hắn giết cha mẹ, hắn cũng không hề do dự. Hắn chỉ là một con rối bị khống chế mà thôi"
Trong lòng Lâm Lôi vừa vui mừng, vừa sợ hãi.
Lo lắng cho Da Lỗ.
"Da Lỗ hắn bị khống chế, vậy có biện pháp để khôi phục bình thường không?" Lâm Lôi vô cùng lo lắng cho Da Lỗ.
"Có" Tái Tư Lặc gật đầu nói "Chính là giết chết tên thần cấp cường giả đó, Hồn Chủng tự nhiên sẽ tiêu tan".
/809
|