Địch Lỵ Á cùng với Kiều An bệ hạ ở phía hàng đầu đàm tiếu, nói chuyện rất vui vẻ làm cho bệ hạ thỉnh thoảng bật cười sang sảng.
Đám người Kiều An bệ hạ, Địch Lỵ Á, Long Nhĩ Tư đại sư, Khải Ni Ân, Lan Khoa đi phía trước, đằng sau là cung đình thị giả, cung nữ với rất nhiều cường giả kỵ sĩ bám sát theo phía sau.
Mà đại đa số quý tộc còn lại đều ở tít tận đằng xa phía cuối hàng.
"Nữ nhân đó thực xinh đẹp a." Một đám quý tộc đế đô tuổi còn trẻ tụ tập lại cùng một chỗ, đám nam tử quý tộc tuổi còn trẻ này ở đế đô đều có địa vị cực cao, trong đó có hoàng tử, cũng có một số đệ tử của đại gia tộc. Bọn họ từ nhỏ cơm áo vô ưu, từ bé đến lớn đều được chăm sóc đặc biệt, tại đế đô càng không có kẻ dám chọc giận.
Người vừa mới lên tiếng là hầu tước Cơ Phất, nhi tử của Ngọc Lâm thân vương.
"Nàng hình như tên là Địch Lỵ Á". Một gã thanh niên quý tộc bên cạnh nói, gã thanh niên quý tộc này bất ngờ lại là bát hoàng tử của đế quốc - Tư Khoa Đặc - "Xinh đẹp như vậy, có khí chất như vậy, khắp trong đế đô cũng khó kiếm a."
Hầu tước Cơ Phất, Tư Khoa Đặc hoàng tử cùng một đoàn những kẻ ăn chơi đang đứng xa xa tùy tiện đánh giá.
Đích xác, Địch Lỵ Á có mị lực hấp dẫn bọn họ.
Giơ tay nhấc chân cũng có khí tức của cổ lão quý tộc, hơn nữa nàng bản thân còn là thất cấp ma pháp sư, cử chỉ đi đứng lại phiêu dật, cộng với bản thân Địch Lỵ Á lại có tướng mạo và khuôn mặt đẹp, cùng với mái tóc màu vàng suôn mềm tỏa sáng giống như mặt trời.
Tư Khoa Đặc cảm thán nói: "Địch Lỵ Á xuất thân từ Lai Ân gia tộc, năm đó trở thành đệ tử Ân Tư Đặc học viện, hiện tại là đệ tử của Phong hệ Thánh ma đạo Long Nhĩ Tư đại sư. Tại đế đô của Ngọc Lan đế quốc cũng là mỹ nữ số một số hai, thanh niên quý tộc theo đuổi nàng không thể đếm được."
Hầu tước Cơ Phất con mắt phát sang, nhìn bóng dáng Địch Lỵ Á xa xa: "Nếu ta có thể theo đuổi được nàng, có bắt ta không đụng đến những nữ nhân khác, ta cũng nguyện ý a."
"Cơ Phất biểu ca, quyết tâm lớn như vậy ư?" Tư Khoa Đặc vui vẻ liếc mắt nhìn Cơ Phất.
"Đó là đương nhiên!" Hầu tước Cơ Phất nói khẳng định.
Kiều An bệ hạ thiên vị phi thường, hắn có thân đệ đệ độc nhất là Ngọc Lâm thân vương, Kiều An bệ hạ càng phải quan tâm đến, thậm chí còn để cho Ngọc Lâm thân vương nắm giữ một trong bảy đại hành tỉnh là 'Đông Nam Hành Tỉnh'.
Yêu thương tất cả người cùng dòng máu, nên hầu tước Cơ Phất tự nhiên cũng được Kiều An bệ hạ ân sủng. Ở đế đô địa vị đó không phải là bình thường. Đám quý tộc ăn chơi nọ, cũng là do hắn cùng với Tư Khoa Đặc cầm đầu.
"Nếu biểu ca ngươi có quyết tâm lớn như vậy, ta cũng sẽ không tự cam rớt lại phía sau đâu." Tư Khoa Đặc tự tin cười, "Cơ Phất biểu ca, chúng ta thử xem, hai huynh đệ chúng ta ai có thể theo đuổi được Địch Lỵ Á tiểu thư đó."
"Được." Cơ Phất cũng gật đầu, tà dị cười nói, "Nếu thành công, coi như là tăng thêm thể diện cho nam nhân Áo Bố Lai Ân đế quốc a. Dù sao Địch Lỵ Á này cũng luôn được đám thanh niên quý tộc của Ngọc Lan đế quốc theo đuổi."
oOo
"Thiết nghĩ Địch Lỵ Á tiểu thư cùng với Long Nhĩ Tư đại sư đi đường vất vả cũng đã mệt mỏi rồi. Như vậy đi, bổn hoàng sẽ sai người an bài cho Địch Lỵ Á tiểu thư, Long Nhĩ Tư đại sư các người nghỉ ngơi trước đi. Đến buổi tối, lại tham gia vãn yến bổn hoàng cử hành tiếp đãi các ngươi, thế nào?" Trong khi Kiều An bệ hạ đi đến Phụ Thạch lộ thì dừng lại, quay sang Địch Lỵ Á nói.
Phủ đệ Phụ Thạch lộ, toàn bộ là do hoàng gia kiến tạo.
Một số hoàng gia tứ cấp quý tộc, hoặc là tiếp đãi một số khách nhân đều được chuyển đến ở Phụ Thạch lộ. Phủ đệ nơi này không phải là cứ có tiền là có thể mua được.
"Vậy xin y theo bệ hạ an bài." Địch Lỵ Á mỉm cười đáp.
Đúng lúc này thì Tư Khoa Đặc cùng với hầu tước Cơ Phất hai người bước vội từ phía sau đi tới, hai người bọn họ cũng biết, bây giờ Kiều An bệ hạ muốn tách ra khỏi Địch Lỵ Á. Hai người bọn họ tự nhiên muốn nắm lấy gấp cơ hội này.
Với thân phận hai người bọn họ, hộ vệ tự nhiên sẽ không dám ngăn trở.
"Địch Lỵ Á tiểu thư cùng Long Nhĩ Tư đại sư chắc chắn đối với đế đô không phải quen thuộc lắm, bổn hoàng an bài một vị hướng đạo cho các người nhé." Kiều An bệ hạ cười nói.
"Tạ ơn bệ hạ." Địch Lỵ Á cảm tạ.
"Phụ hoàng." "Bệ hạ." Lúc này Tư Khoa Đặc, hầu tước Cơ Phất con mắt hai người sáng lên, không một chút do dự lập tức lên tiếng.
Kiều An bệ hạ quay đầu lại nhìn. Nguyên lai là chính hoàng tử của mình cùng với chất tử.
"Tư Khoa Đặc, Cơ Phất, có chuyện gì vậy?" Kiều An bệ hạ hôm nay tâm tình rất tốt.
Hầu tước Cơ Phất khi đó cung kính đáp: "Bệ hạ chuẩn bị an bài hướng đạo. Thần cùng với Tư Khoa Đặc đối với đế đô đều quen thuộc giống như nhà mình, chúng thần nghĩ, để hai người chúng thần đảm nhiệm việc hướng đạo nhất định sẽ làm Địch Lỵ Á tiểu thư hài lòng."
Kiều An bệ hạ vừa nghe, nhìn Cơ Phất, Tư Khoa Đặc, ông ta sao lại nhìn không ra ý tứ của bọn chúng?
Bất quá, Kiều An bệ hạ cũng cho rằng Địch Lỵ Á rất tốt, nếu nhi tử hoặc là chất tử mình có thể nắm được nữ nhân này trong tay thì cũng rất tuyệt.
"Bổn hoàng cũng là muốn hỏi xem ý tứ của Địch Lỵ Á tiểu thư." Kiều An bệ hạ quay đầu nhìn về phía Địch Lỵ Á, "Địch Lỵ Á tiểu thư, ngươi nghĩ sao?"
Địch Lỵ Á nhìn Tư Khoa Đặc, hầu tước Cơ Phất, hai người. Hầu tước Cơ Phất lập tức lưng hơi ưỡn thẳng ra, tạo thành một bộ dáng thân sĩ hữu hảo. Trong đôi mắt Địch Lỵ Á thoáng hiện ra tia tiếu ý.
"Vậy Địch Lỵ Á lại làm phiền hai vị rồi." Địch Lỵ Á có chút hành lễ nói.
"Không phiền, không phiền." Tư Khoa Đặc, hầu tước Cơ phất hai người liền đáp.
Long Nhĩ Tư đại sư ở bên cạnh Địch Lỵ Á khóe miệng cũng lộ ra tia tiếu ý, tự bản thân cũng biết đệ tử của ông ta như thế nào rồi? Trong khi tại đế đô của Ngọc Lan đế quốc, không biết bao nhiêu người theo đuổi Địch Lỵ Á, bởi vì với thủ đoạn của Địch Lỵ Á có thể dễ dàng đem những kẻ đó đùa bỡn trong lòng bàn tay.
"Đặc sứ đại nhân, nơi này là nơi để các người ở tạm một khoảng thời gian." Một gã cung đình thị giả chỉ vào một tòa phủ đệ phía trước nói.
Hầu tước Cơ Phất đứng bên cạnh lập tức giải thích: "Địch Lỵ Á tiểu thư, Phụ Thạch lộ này trong đế đô của Áo Bố Lai Ân đế quốc là một nơi nổi danh phi thường, nơi này có mấy vị Thánh vực cường giả từng ở. Tỷ như ở đế quốc chúng ta có thiên tài Kiếm thánh Áo Lợi Duy Á cùng với đệ đệ hắn, cũng là sống ở tại Phụ Thạch lộ. Còn có cả Lâm Lôi đại sư cùng với đệ đệ thiên tài của hắn, cũng sống ở tại Phụ Thạch lộ này."
Hầu tước Cơ Phất đi theo một bên, vừa tiến vào trong tòa phủ đệ vừa nói.
"Đúng, hai đại thiên tài này, sợ rằng phóng tầm mắt khắp Ngọc Lan đại lục đều là tài ba phi thường." Bên cạnh là Tư Khoa Đặc cũng không cam lòng theo sau.
Địch Lỵ Á nghe thấy hai người nói như vậy, thần sắc trong mắt có một tia phức tạp, đương nhiên, nàng rất nhanh lại khôi phục lại vẻ thân thiết.
"Điều này không nhất định a." Một đạo thanh âm hùng hậu từ trong miệng Đại hùng bên cạnh vang lên.
Tư Khoa Đặc, Cơ Phất vừa nhìn thấy Đại hùng, lập tức cố gắng xuất ra vẻ tươi cười, trong khi nghênh đón, bọn họ có nghe người khác nói, con gấu này chính là Thánh vực ma thú 'Đại Địa Chi Hùng'. Thánh vực ma thú có thể biến hóa lớn nhỏ, Đại địa chi hùng hình thái bình thường chỉ cao hơn mười thước.
Một tay có thể tuyệt đối dễ dàng phách tử bọn họ.
"Ca ca Địch Lỵ Á rất lợi hại, năm nay mới hai mươi bảy tuổi đã là bát cấp ma pháp sư. Hơn nữa cũng trở thành đệ tử thân truyền của Đại Tế Ti." Đại hùng nhìn về phía Địch Lỵ Á. "Địch Lỵ Á, người nói có đúng không."
Địch Lỵ Á mỉm cười gật đầu.
Hai mươi bảy tuổi, bát cấp ma pháp sư, điều này tuyệt đối là một thành tích đáng sợ. Dựa theo tốc độ này, trước bốn mươi tuổi đạt tới cửu cấp đại ma đạo cũng có khả năng a.
Phải biết rằng, trước bốn mươi tuổi, đạt tới cửu cấp tuyệt đối có thể xưng là tuyệt thế thiên tài.
"Địch Khắc Tây, ta thấy đích thực là thiên tài có thiên phú về ma pháp." Long Nhĩ Tư đại sự cũng cười nói. Vừa nói, đám người bọn họ đã đi tới trong phòng khách.
"Ma pháp thiên tài sao?"
Tư khoa đặc ngẩng đầu nói, "Long Nhĩ Tư đại sư, nói đến ma pháp thiên tài ta cũng biết đấy, đế quốc chúng a có Lâm Lôi đại sư, năm nay cũng được hai mươi bảy tuổi, nhưng lại là cửu cấp đại ma đạo, hơn nữa năng lực chiến sĩ là Thánh vực đỉnh phong."
"Hai mươi bảy tuổi trở thành cửu cấp đại ma đạo? Không thể nào!" Long Nhĩ Tư đại sư tuyệt đối không tin, "Trên lịch sử Ngọc Lan đại lục, không có ai trước ba mươi tuổi đạt tới cửu cấp cả."
"Tư Khoa Đặc, chuyện này là thực chứ?" Hầu tước Cơ Phất nghi hoặc hỏi.
Tư Khoa Đặc vạn phần khẳng định: "Là thực đấy, chính phụ hoàng tự mình nói cho ta biết. Lâm Lôi đại sư cùng với Áo Lợi Duy Á đánh một trận, tất cả mọi ngươi đều biết năng lực chiến sĩ của hắn, nhưng lại không có chú ý tới năng lực ma pháp của hắn. Nhưng hắn đích xác đã là cửu cấp đại ma đạo rồi."
Long Nhĩ Tư nghe Tư Khoa Đặc nói như vậy, mặc dù trong đáy lòng không dám tin tưởng nhưng lý trí nói cho ông ta biết, chuyện này là thực.
"Lâm Lôi đại sư, cửu cấp đại ma đạo ..." Địch Lỵ Á thì lại không quá kinh ngạc.
Ở trong lòng nàng, Lâm Lôi chính là một người tràn ngập kỳ tích. Mười sáu tuổi đạt tới thạch điêu tông sư, năm đó được lịch sử chấp nhận là đệ nhị ma pháp thiên tài. Mà hôm nay, trở thành đệ nhất ma pháp thiên tài lại không có khả năng sao?
"Các ngươi ở lại đây nhé, Địch Lỵ Á, ta đi nghỉ ngơi trước, nếu ngươi muốn tìm ta, cứ nói một tiếng với Mạt Lôi." Long Nhĩ Tư nhắc nhở.
"Vâng, thưa sư phụ." Địch Lỵ Á khiêm tốn đáp, bên cạnh Tư Khoa Đặc, Cơ Phất hai người cũng đứng một bên hành lễ.
"Hai vị, ta cũng mệt rồi, xin phép đi nghỉ ngơi trước, thực xin lỗi." Địch Lỵ Á cũng đứng dậy nói.
Tư Khoa Đặc, Cơ Phất cũng biết không nên làm phiền, lập tức gật đầu. Sau đó Địch Lỵ Á mang theo con Cuồng lôi tật phong ưng phía sau rời đi.
Từ sau khi Long Nhĩ Tư đại sư thu phục được Đại địa chi hùng, Cuồng lôi tật phong ưng này chính là phụ trách bảo vệ Địch Lỵ Á. Có thể thấy rằng đại sư rất quan tâm đối với nàng.
oOo
"Huynh ấy cũng ở Phụ Thạch Lộ, có thể còn rất gần ta."
Địch Lỵ Á đứng trước cửa sổ trầm mặc.
Năm đó tại Ô Sơn trấn, đêm hôm đó, nàng cùng Lâm Lôi cáo biệt, rời Thần Thánh đồng minh trở lại tổ quốc mình, sau khi qua tết Ngọc Lan chuẩn bị quay về Thần Thánh đồng minh thì lại nhận được tin về Ngày hủy diệt.
Cả Phân Lai vương quốc trở thành một đống đổ nát, biến thành thiên đường của ma thú.
Mà căn cứ vào tin tức gia tộc thu được, mấy ngày trước Hủy diệt chi nhật, trong phủ đệ của ma pháp thiên tài 'Lâm Lôi' xuất hiện một ác ma muốn ám sát quốc vương của Phân Lai vương quốc. Hơn nữa phỏng chừng, Lâm Lôi bản thân cũng đã chết rồi.
Tin tức này khiến cho Địch Lỵ Á bị một tràng bệnh nặng.
Phải mất một năm, nàng mới hoàn toàn bình phục.
Trong thời gian tám chín năm trời, nàng căn bản vốn không có được tin tức gì về Lâm Lôi, nàng thậm chí đã quyết định vứt bỏ tình yêu, chăm chú vào việc xử lí chuyện của gia tộc, cùng với tu luyện ma pháp. Nhưng mà nàng không ngờ rằng ... trong khoảng thời gian gần đây, tại Ngọc Lan đế quốc bỗng lưu truyền về trận đại chiến giữa Lâm Lôi và Áo Lợi Duy Á.
Tin tức này đã khiến cho lòng Địch Lỵ Á nổi lên chút hưng phấn. Nàng thậm chí có cảm giác cả người tràn ngập sức sống, tràn ngập hy vọng.
Sau một thời gian vận động ngắn ngủi thì đã có chuyến viếng thăm này.
oOo
Vốn Địch Lỵ Á chuẩn bị ngày mai đi gặp Lâm Lôi, nhưng đứng ở trong phòng gần nửa giờ, chỉ nửa giờ ngắn ngủi thôi mà lại khiến cho nàng cảm giác như là nửa năm.
Đặc biệt nghĩ tới việc Lâm Lôi cùng sống ở Phụ Thạch lộ, nàng rốt cuộc cũng không nhịn được.
"Tiểu Phong, nói với sư phụ, ta chuẩn bị đi bái phỏng Lâm Lôi." Địch Lỵ Á quay về phía Cuồng lôi tật phong ưng bên cạnh nói, một lát sau Long Nhĩ Tư đại sư đã tới ngoài cửa.
Long Nhĩ Tư đại sư trên mặt thoáng nụ cười sủng ái: "Địch Lỵ Á, ta biết mà, chẳng đợi được lâu, ngươi sẽ đòi đi tìm hắn." Long Nhĩ Tư đại sư đối với chuyện của đệ tử mình thì biết rất rõ.
Trên mặt Địch Lỵ Á không khỏi thoáng đỏ ngượng ngùng. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
"Sư phụ!" Cái mũi Địch Lỵ Á chun lại, "Đừng giễu cợt ta nữa, chúng ta đi nhé."
"Được, được." Long Nhĩ Tư cười đáp.
Địch Lỵ Á, Long Nhĩ Tư đại sư, đi theo phía sau là Đại địa chi hùng, Cuồng lôi tật phong ưng, khi bọn họ bước ra tiền viện, lại phát hiện Cơ Ân, Tư Khoa Đặc hai người cũng ngồi ở đó.
"Địch Lỵ Á tiểu thư?" Cơ Phất, Tư Khoa Đặc con mắt sáng lên, lập tức đứng dậy, "Nàng muốn đi đâu?"
Địch Lỵ Á mày nhíu lại, nhưng mà vẫn cười nói như trước: "Ta chuẩn bị đi gặp vị thiên tài Lâm Lôi đại sư của các người."
"A, gặp Lâm Lôi đại sư a." Hầu tước Cơ Phất liền nói, "Đó là nên a. Bất quá bây giờ muốn gặp, sợ rằng khó khăn đó. Bởi vì hơn hai tháng sau, Lâm Lôi đại sư sẽ cùng với Hắc Đức Sâm đại nhân ở Đồ Tiêu sơn quyết chiến."
"Gì cơ?" Địch Lỵ Á chấn kinh, khó tránh được thất thố.
"Ồ, nàng vừa mới đến nên còn chưa biết, hai ngày trước Áo Lợi Duy Á cùng Hắc Đức Sâm đại nhân quyết chiến, hiện tại Áo Lợi Duy Á đại nhân trọng thương, sinh tử chưa rõ. Hắc Đức Sâm đại nhân lúc ấy cũng ước chiến với Lâm Lôi đại sư, Lâm Lôi đại sư đã đáp ứng rồi." Tư Khoa Đặc ở bên cạnh giải thích nói.
Đám người Kiều An bệ hạ, Địch Lỵ Á, Long Nhĩ Tư đại sư, Khải Ni Ân, Lan Khoa đi phía trước, đằng sau là cung đình thị giả, cung nữ với rất nhiều cường giả kỵ sĩ bám sát theo phía sau.
Mà đại đa số quý tộc còn lại đều ở tít tận đằng xa phía cuối hàng.
"Nữ nhân đó thực xinh đẹp a." Một đám quý tộc đế đô tuổi còn trẻ tụ tập lại cùng một chỗ, đám nam tử quý tộc tuổi còn trẻ này ở đế đô đều có địa vị cực cao, trong đó có hoàng tử, cũng có một số đệ tử của đại gia tộc. Bọn họ từ nhỏ cơm áo vô ưu, từ bé đến lớn đều được chăm sóc đặc biệt, tại đế đô càng không có kẻ dám chọc giận.
Người vừa mới lên tiếng là hầu tước Cơ Phất, nhi tử của Ngọc Lâm thân vương.
"Nàng hình như tên là Địch Lỵ Á". Một gã thanh niên quý tộc bên cạnh nói, gã thanh niên quý tộc này bất ngờ lại là bát hoàng tử của đế quốc - Tư Khoa Đặc - "Xinh đẹp như vậy, có khí chất như vậy, khắp trong đế đô cũng khó kiếm a."
Hầu tước Cơ Phất, Tư Khoa Đặc hoàng tử cùng một đoàn những kẻ ăn chơi đang đứng xa xa tùy tiện đánh giá.
Đích xác, Địch Lỵ Á có mị lực hấp dẫn bọn họ.
Giơ tay nhấc chân cũng có khí tức của cổ lão quý tộc, hơn nữa nàng bản thân còn là thất cấp ma pháp sư, cử chỉ đi đứng lại phiêu dật, cộng với bản thân Địch Lỵ Á lại có tướng mạo và khuôn mặt đẹp, cùng với mái tóc màu vàng suôn mềm tỏa sáng giống như mặt trời.
Tư Khoa Đặc cảm thán nói: "Địch Lỵ Á xuất thân từ Lai Ân gia tộc, năm đó trở thành đệ tử Ân Tư Đặc học viện, hiện tại là đệ tử của Phong hệ Thánh ma đạo Long Nhĩ Tư đại sư. Tại đế đô của Ngọc Lan đế quốc cũng là mỹ nữ số một số hai, thanh niên quý tộc theo đuổi nàng không thể đếm được."
Hầu tước Cơ Phất con mắt phát sang, nhìn bóng dáng Địch Lỵ Á xa xa: "Nếu ta có thể theo đuổi được nàng, có bắt ta không đụng đến những nữ nhân khác, ta cũng nguyện ý a."
"Cơ Phất biểu ca, quyết tâm lớn như vậy ư?" Tư Khoa Đặc vui vẻ liếc mắt nhìn Cơ Phất.
"Đó là đương nhiên!" Hầu tước Cơ Phất nói khẳng định.
Kiều An bệ hạ thiên vị phi thường, hắn có thân đệ đệ độc nhất là Ngọc Lâm thân vương, Kiều An bệ hạ càng phải quan tâm đến, thậm chí còn để cho Ngọc Lâm thân vương nắm giữ một trong bảy đại hành tỉnh là 'Đông Nam Hành Tỉnh'.
Yêu thương tất cả người cùng dòng máu, nên hầu tước Cơ Phất tự nhiên cũng được Kiều An bệ hạ ân sủng. Ở đế đô địa vị đó không phải là bình thường. Đám quý tộc ăn chơi nọ, cũng là do hắn cùng với Tư Khoa Đặc cầm đầu.
"Nếu biểu ca ngươi có quyết tâm lớn như vậy, ta cũng sẽ không tự cam rớt lại phía sau đâu." Tư Khoa Đặc tự tin cười, "Cơ Phất biểu ca, chúng ta thử xem, hai huynh đệ chúng ta ai có thể theo đuổi được Địch Lỵ Á tiểu thư đó."
"Được." Cơ Phất cũng gật đầu, tà dị cười nói, "Nếu thành công, coi như là tăng thêm thể diện cho nam nhân Áo Bố Lai Ân đế quốc a. Dù sao Địch Lỵ Á này cũng luôn được đám thanh niên quý tộc của Ngọc Lan đế quốc theo đuổi."
oOo
"Thiết nghĩ Địch Lỵ Á tiểu thư cùng với Long Nhĩ Tư đại sư đi đường vất vả cũng đã mệt mỏi rồi. Như vậy đi, bổn hoàng sẽ sai người an bài cho Địch Lỵ Á tiểu thư, Long Nhĩ Tư đại sư các người nghỉ ngơi trước đi. Đến buổi tối, lại tham gia vãn yến bổn hoàng cử hành tiếp đãi các ngươi, thế nào?" Trong khi Kiều An bệ hạ đi đến Phụ Thạch lộ thì dừng lại, quay sang Địch Lỵ Á nói.
Phủ đệ Phụ Thạch lộ, toàn bộ là do hoàng gia kiến tạo.
Một số hoàng gia tứ cấp quý tộc, hoặc là tiếp đãi một số khách nhân đều được chuyển đến ở Phụ Thạch lộ. Phủ đệ nơi này không phải là cứ có tiền là có thể mua được.
"Vậy xin y theo bệ hạ an bài." Địch Lỵ Á mỉm cười đáp.
Đúng lúc này thì Tư Khoa Đặc cùng với hầu tước Cơ Phất hai người bước vội từ phía sau đi tới, hai người bọn họ cũng biết, bây giờ Kiều An bệ hạ muốn tách ra khỏi Địch Lỵ Á. Hai người bọn họ tự nhiên muốn nắm lấy gấp cơ hội này.
Với thân phận hai người bọn họ, hộ vệ tự nhiên sẽ không dám ngăn trở.
"Địch Lỵ Á tiểu thư cùng Long Nhĩ Tư đại sư chắc chắn đối với đế đô không phải quen thuộc lắm, bổn hoàng an bài một vị hướng đạo cho các người nhé." Kiều An bệ hạ cười nói.
"Tạ ơn bệ hạ." Địch Lỵ Á cảm tạ.
"Phụ hoàng." "Bệ hạ." Lúc này Tư Khoa Đặc, hầu tước Cơ Phất con mắt hai người sáng lên, không một chút do dự lập tức lên tiếng.
Kiều An bệ hạ quay đầu lại nhìn. Nguyên lai là chính hoàng tử của mình cùng với chất tử.
"Tư Khoa Đặc, Cơ Phất, có chuyện gì vậy?" Kiều An bệ hạ hôm nay tâm tình rất tốt.
Hầu tước Cơ Phất khi đó cung kính đáp: "Bệ hạ chuẩn bị an bài hướng đạo. Thần cùng với Tư Khoa Đặc đối với đế đô đều quen thuộc giống như nhà mình, chúng thần nghĩ, để hai người chúng thần đảm nhiệm việc hướng đạo nhất định sẽ làm Địch Lỵ Á tiểu thư hài lòng."
Kiều An bệ hạ vừa nghe, nhìn Cơ Phất, Tư Khoa Đặc, ông ta sao lại nhìn không ra ý tứ của bọn chúng?
Bất quá, Kiều An bệ hạ cũng cho rằng Địch Lỵ Á rất tốt, nếu nhi tử hoặc là chất tử mình có thể nắm được nữ nhân này trong tay thì cũng rất tuyệt.
"Bổn hoàng cũng là muốn hỏi xem ý tứ của Địch Lỵ Á tiểu thư." Kiều An bệ hạ quay đầu nhìn về phía Địch Lỵ Á, "Địch Lỵ Á tiểu thư, ngươi nghĩ sao?"
Địch Lỵ Á nhìn Tư Khoa Đặc, hầu tước Cơ Phất, hai người. Hầu tước Cơ Phất lập tức lưng hơi ưỡn thẳng ra, tạo thành một bộ dáng thân sĩ hữu hảo. Trong đôi mắt Địch Lỵ Á thoáng hiện ra tia tiếu ý.
"Vậy Địch Lỵ Á lại làm phiền hai vị rồi." Địch Lỵ Á có chút hành lễ nói.
"Không phiền, không phiền." Tư Khoa Đặc, hầu tước Cơ phất hai người liền đáp.
Long Nhĩ Tư đại sư ở bên cạnh Địch Lỵ Á khóe miệng cũng lộ ra tia tiếu ý, tự bản thân cũng biết đệ tử của ông ta như thế nào rồi? Trong khi tại đế đô của Ngọc Lan đế quốc, không biết bao nhiêu người theo đuổi Địch Lỵ Á, bởi vì với thủ đoạn của Địch Lỵ Á có thể dễ dàng đem những kẻ đó đùa bỡn trong lòng bàn tay.
"Đặc sứ đại nhân, nơi này là nơi để các người ở tạm một khoảng thời gian." Một gã cung đình thị giả chỉ vào một tòa phủ đệ phía trước nói.
Hầu tước Cơ Phất đứng bên cạnh lập tức giải thích: "Địch Lỵ Á tiểu thư, Phụ Thạch lộ này trong đế đô của Áo Bố Lai Ân đế quốc là một nơi nổi danh phi thường, nơi này có mấy vị Thánh vực cường giả từng ở. Tỷ như ở đế quốc chúng ta có thiên tài Kiếm thánh Áo Lợi Duy Á cùng với đệ đệ hắn, cũng là sống ở tại Phụ Thạch lộ. Còn có cả Lâm Lôi đại sư cùng với đệ đệ thiên tài của hắn, cũng sống ở tại Phụ Thạch lộ này."
Hầu tước Cơ Phất đi theo một bên, vừa tiến vào trong tòa phủ đệ vừa nói.
"Đúng, hai đại thiên tài này, sợ rằng phóng tầm mắt khắp Ngọc Lan đại lục đều là tài ba phi thường." Bên cạnh là Tư Khoa Đặc cũng không cam lòng theo sau.
Địch Lỵ Á nghe thấy hai người nói như vậy, thần sắc trong mắt có một tia phức tạp, đương nhiên, nàng rất nhanh lại khôi phục lại vẻ thân thiết.
"Điều này không nhất định a." Một đạo thanh âm hùng hậu từ trong miệng Đại hùng bên cạnh vang lên.
Tư Khoa Đặc, Cơ Phất vừa nhìn thấy Đại hùng, lập tức cố gắng xuất ra vẻ tươi cười, trong khi nghênh đón, bọn họ có nghe người khác nói, con gấu này chính là Thánh vực ma thú 'Đại Địa Chi Hùng'. Thánh vực ma thú có thể biến hóa lớn nhỏ, Đại địa chi hùng hình thái bình thường chỉ cao hơn mười thước.
Một tay có thể tuyệt đối dễ dàng phách tử bọn họ.
"Ca ca Địch Lỵ Á rất lợi hại, năm nay mới hai mươi bảy tuổi đã là bát cấp ma pháp sư. Hơn nữa cũng trở thành đệ tử thân truyền của Đại Tế Ti." Đại hùng nhìn về phía Địch Lỵ Á. "Địch Lỵ Á, người nói có đúng không."
Địch Lỵ Á mỉm cười gật đầu.
Hai mươi bảy tuổi, bát cấp ma pháp sư, điều này tuyệt đối là một thành tích đáng sợ. Dựa theo tốc độ này, trước bốn mươi tuổi đạt tới cửu cấp đại ma đạo cũng có khả năng a.
Phải biết rằng, trước bốn mươi tuổi, đạt tới cửu cấp tuyệt đối có thể xưng là tuyệt thế thiên tài.
"Địch Khắc Tây, ta thấy đích thực là thiên tài có thiên phú về ma pháp." Long Nhĩ Tư đại sự cũng cười nói. Vừa nói, đám người bọn họ đã đi tới trong phòng khách.
"Ma pháp thiên tài sao?"
Tư khoa đặc ngẩng đầu nói, "Long Nhĩ Tư đại sư, nói đến ma pháp thiên tài ta cũng biết đấy, đế quốc chúng a có Lâm Lôi đại sư, năm nay cũng được hai mươi bảy tuổi, nhưng lại là cửu cấp đại ma đạo, hơn nữa năng lực chiến sĩ là Thánh vực đỉnh phong."
"Hai mươi bảy tuổi trở thành cửu cấp đại ma đạo? Không thể nào!" Long Nhĩ Tư đại sư tuyệt đối không tin, "Trên lịch sử Ngọc Lan đại lục, không có ai trước ba mươi tuổi đạt tới cửu cấp cả."
"Tư Khoa Đặc, chuyện này là thực chứ?" Hầu tước Cơ Phất nghi hoặc hỏi.
Tư Khoa Đặc vạn phần khẳng định: "Là thực đấy, chính phụ hoàng tự mình nói cho ta biết. Lâm Lôi đại sư cùng với Áo Lợi Duy Á đánh một trận, tất cả mọi ngươi đều biết năng lực chiến sĩ của hắn, nhưng lại không có chú ý tới năng lực ma pháp của hắn. Nhưng hắn đích xác đã là cửu cấp đại ma đạo rồi."
Long Nhĩ Tư nghe Tư Khoa Đặc nói như vậy, mặc dù trong đáy lòng không dám tin tưởng nhưng lý trí nói cho ông ta biết, chuyện này là thực.
"Lâm Lôi đại sư, cửu cấp đại ma đạo ..." Địch Lỵ Á thì lại không quá kinh ngạc.
Ở trong lòng nàng, Lâm Lôi chính là một người tràn ngập kỳ tích. Mười sáu tuổi đạt tới thạch điêu tông sư, năm đó được lịch sử chấp nhận là đệ nhị ma pháp thiên tài. Mà hôm nay, trở thành đệ nhất ma pháp thiên tài lại không có khả năng sao?
"Các ngươi ở lại đây nhé, Địch Lỵ Á, ta đi nghỉ ngơi trước, nếu ngươi muốn tìm ta, cứ nói một tiếng với Mạt Lôi." Long Nhĩ Tư nhắc nhở.
"Vâng, thưa sư phụ." Địch Lỵ Á khiêm tốn đáp, bên cạnh Tư Khoa Đặc, Cơ Phất hai người cũng đứng một bên hành lễ.
"Hai vị, ta cũng mệt rồi, xin phép đi nghỉ ngơi trước, thực xin lỗi." Địch Lỵ Á cũng đứng dậy nói.
Tư Khoa Đặc, Cơ Phất cũng biết không nên làm phiền, lập tức gật đầu. Sau đó Địch Lỵ Á mang theo con Cuồng lôi tật phong ưng phía sau rời đi.
Từ sau khi Long Nhĩ Tư đại sư thu phục được Đại địa chi hùng, Cuồng lôi tật phong ưng này chính là phụ trách bảo vệ Địch Lỵ Á. Có thể thấy rằng đại sư rất quan tâm đối với nàng.
oOo
"Huynh ấy cũng ở Phụ Thạch Lộ, có thể còn rất gần ta."
Địch Lỵ Á đứng trước cửa sổ trầm mặc.
Năm đó tại Ô Sơn trấn, đêm hôm đó, nàng cùng Lâm Lôi cáo biệt, rời Thần Thánh đồng minh trở lại tổ quốc mình, sau khi qua tết Ngọc Lan chuẩn bị quay về Thần Thánh đồng minh thì lại nhận được tin về Ngày hủy diệt.
Cả Phân Lai vương quốc trở thành một đống đổ nát, biến thành thiên đường của ma thú.
Mà căn cứ vào tin tức gia tộc thu được, mấy ngày trước Hủy diệt chi nhật, trong phủ đệ của ma pháp thiên tài 'Lâm Lôi' xuất hiện một ác ma muốn ám sát quốc vương của Phân Lai vương quốc. Hơn nữa phỏng chừng, Lâm Lôi bản thân cũng đã chết rồi.
Tin tức này khiến cho Địch Lỵ Á bị một tràng bệnh nặng.
Phải mất một năm, nàng mới hoàn toàn bình phục.
Trong thời gian tám chín năm trời, nàng căn bản vốn không có được tin tức gì về Lâm Lôi, nàng thậm chí đã quyết định vứt bỏ tình yêu, chăm chú vào việc xử lí chuyện của gia tộc, cùng với tu luyện ma pháp. Nhưng mà nàng không ngờ rằng ... trong khoảng thời gian gần đây, tại Ngọc Lan đế quốc bỗng lưu truyền về trận đại chiến giữa Lâm Lôi và Áo Lợi Duy Á.
Tin tức này đã khiến cho lòng Địch Lỵ Á nổi lên chút hưng phấn. Nàng thậm chí có cảm giác cả người tràn ngập sức sống, tràn ngập hy vọng.
Sau một thời gian vận động ngắn ngủi thì đã có chuyến viếng thăm này.
oOo
Vốn Địch Lỵ Á chuẩn bị ngày mai đi gặp Lâm Lôi, nhưng đứng ở trong phòng gần nửa giờ, chỉ nửa giờ ngắn ngủi thôi mà lại khiến cho nàng cảm giác như là nửa năm.
Đặc biệt nghĩ tới việc Lâm Lôi cùng sống ở Phụ Thạch lộ, nàng rốt cuộc cũng không nhịn được.
"Tiểu Phong, nói với sư phụ, ta chuẩn bị đi bái phỏng Lâm Lôi." Địch Lỵ Á quay về phía Cuồng lôi tật phong ưng bên cạnh nói, một lát sau Long Nhĩ Tư đại sư đã tới ngoài cửa.
Long Nhĩ Tư đại sư trên mặt thoáng nụ cười sủng ái: "Địch Lỵ Á, ta biết mà, chẳng đợi được lâu, ngươi sẽ đòi đi tìm hắn." Long Nhĩ Tư đại sư đối với chuyện của đệ tử mình thì biết rất rõ.
Trên mặt Địch Lỵ Á không khỏi thoáng đỏ ngượng ngùng. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
"Sư phụ!" Cái mũi Địch Lỵ Á chun lại, "Đừng giễu cợt ta nữa, chúng ta đi nhé."
"Được, được." Long Nhĩ Tư cười đáp.
Địch Lỵ Á, Long Nhĩ Tư đại sư, đi theo phía sau là Đại địa chi hùng, Cuồng lôi tật phong ưng, khi bọn họ bước ra tiền viện, lại phát hiện Cơ Ân, Tư Khoa Đặc hai người cũng ngồi ở đó.
"Địch Lỵ Á tiểu thư?" Cơ Phất, Tư Khoa Đặc con mắt sáng lên, lập tức đứng dậy, "Nàng muốn đi đâu?"
Địch Lỵ Á mày nhíu lại, nhưng mà vẫn cười nói như trước: "Ta chuẩn bị đi gặp vị thiên tài Lâm Lôi đại sư của các người."
"A, gặp Lâm Lôi đại sư a." Hầu tước Cơ Phất liền nói, "Đó là nên a. Bất quá bây giờ muốn gặp, sợ rằng khó khăn đó. Bởi vì hơn hai tháng sau, Lâm Lôi đại sư sẽ cùng với Hắc Đức Sâm đại nhân ở Đồ Tiêu sơn quyết chiến."
"Gì cơ?" Địch Lỵ Á chấn kinh, khó tránh được thất thố.
"Ồ, nàng vừa mới đến nên còn chưa biết, hai ngày trước Áo Lợi Duy Á cùng Hắc Đức Sâm đại nhân quyết chiến, hiện tại Áo Lợi Duy Á đại nhân trọng thương, sinh tử chưa rõ. Hắc Đức Sâm đại nhân lúc ấy cũng ước chiến với Lâm Lôi đại sư, Lâm Lôi đại sư đã đáp ứng rồi." Tư Khoa Đặc ở bên cạnh giải thích nói.
/809
|