Vị diện giám thủ giả? (Người canh gác vị diện)
Nghe thấy danh tự này, trong lòng Lâm Lôi liền có chút minh bạch. Ý nghĩa của canh gác, giám sát, bảo vệ. Chẳng trách Hoắc Đan này có thực lực đáng sợ như vậy.
"Lâm Lôi, người còn chưa trả lời, có nguyện ý tới vị diện khác hay không." Hoắc Đan thúc giục.
Thánh vực cường giả có nguyện ý tới vị diện cao hơn hay không, là do tự mình quyết định. Vị diện giám thủ giả chỉ là phụ trách nói cho đối phương chuyện này mà thôi.
Lâm Lôi ngược lại rất bình tĩnh.
"Hoắc Đan tiên sinh, nói thực, ta đối với các vị diện khác cơ hồ chẳng biết chút gì, không biết ngươi có thể nói rõ ráng với ta không?" Lâm Lôi khiêm nhường hỏi.
Đức Lâm Kha Ốc Đặc kỳ thực cũng biết sự tồn tại của Vị diện giám thủ giả, chỉ là lúc trước thực lực của Lâm Lôi còn rất yếu, Đức Lâm Kha Ốc Đặc cũng không vội nói với Lâm Lôi. Bất quá sự tình liên quan tới Tứ địa chí cao vị diện, Đức Lâm Kha Ốc Đặc đã nói qua.
"Loại vật chất vị diện giống như Ngọc Lan vị diện, vô cùng vô cùng nhiều. Những vật chất vị diện này đều không khác nhau lắm, chỉ là có vật chất vị diện, do ma thú làm chủ, hoặc là do chủng loại khác làm chủ, có vị diện do nhân loại làm chủ ... Bản chất của những vị diện này vốn tương tự nhau." Hoắc Đan đem những tri thức cơ bản ở vị diện cao hơn nói ra.
"Phía trên những vật chất vị diện này, chính là Tứ đại chí cao vị diện và Thất đại thần vị diện." Hoắc Đan cười nói, "Như Thất đại thần vị diện, là do Thất đại nguyên tố chủ thần sáng tạo. Còn Tứ đại chí cao vị diện, lại là do Tứ đại chí cao thần sáng tạo."
Lâm Lôi gật đầu.
"Thất đại thần vị diện, cùng Tứ đại chí cao vị diện, có gì khác biệt?"
Hoắc Đan bật cười nói: "Thất đại thần vị diện, phân biệt là Địa, Hỏa, Thủy, Phong, Lôi điện, Quang minh, Hắc ám Thất đại thần vị diện. Ví như ngươi đi con đường lĩnh ngộ Địa hệ pháp tắc, tiến vào Đại địa thần giới, tu luyện dễ dàng di một nửa mà hiệu quả lại gấp đôi."
"Bất quá, Thất đại thần vị diện, không bằng Tứ đại chí cao vị diện. Ngươi hay là tiến vào Chí cao vị diện thì tốt hơn." Hoắc Đan xúi giục, "Lâm Lôi, ngươi phải biết, Chí cao vị diện này là do Chí cao thần sáng tạp. Tứ đại chí cao vị diện, là những tồn tại riêng biệt ở trên chủ thần."
"Chí cao thần? Có người có thể tu luyện thành Chí cao thần u?" Lâm Lôi đột nhiên hỏi.
Hoắc Đan ngạc nhiên nhìn Lâm Lôi.
"Ha ha ..." Hoắc Đan cười lớn, phảng phất như nghe thấy gì đó rất buồn cười.
Lâm Lôi nghi hoặc nhìn Hoắc Đan.
"Lâm Lôi, ngươi xem còn rất vô tri a." Hoắc Đan cười nói, "Ngươi căn bản không biết, Chí cao thần, căn bản không phải người tu luyện thành. Ta nói với ngươi, ví như chủ thần, các chủng tộc, đều có cơ hội tu luyện thành chủ thần. Chỉ là khả năng rất thấp, rất thấp ..."
"Thấp thế nào?" Lâm Lôi hỏi tiếp.
"Lấy một ví dụ. Trong một trăm triệu thần phổ thông, đều không nhất định có một chủ thần." Hoắc Đan cười nói, "Ví như trong Quang minh giới, hạ vị thần, trung vị thần, thượng vị thần đều rất nhiều. Nhưng dù nghìn vạn năm, trong bọn họ rất khó xuất hiện một vị chủ thần."
Lâm Lôi trầm mặc.
"Hạ vị thần, trung vị thần, thượng vị thần?" Lâm Lôi nhíu mày, nghi hoặc nhìn Hoắc Đan.
Lúc trước Đức Lâm gia gia chỉ là nói qua thần, tịnh chưa nói những cái khác.
"Đương nhiên, thần cách của thần cũng phân đẳng cấp." Hoắc Đan nghiêm mặt nói, "Khi ngươi lĩnh ngộ pháp tắc đặt tới một trình độ nhất định, đạt được bản thân nguyên tố pháp tắc thừa nhận, tự nhiên giáng lâm thần cách, ngươi cũng liền thành thần rồi. Bất quá mới bắt đầu, chỉ là hạ vị thần. Tùy theo ngươi lĩnh ngộ tăng thêm ... Đạt tới giới hạn nhất định, liền tiến vào trung vị thần."
Lâm Lôi giờ mới minh bạch.
"Vũ Thần là thần cấp gì?" Lâm Lôi hiếu kỳ hỏi.
Hoắc Đan khó chịu nhìn Lâm Lôi một cái, cười nói: "Nể thân phận tổ tiên ngươi, ta nói cho ngươi. Vũ Thần ... cũng bất quá là hạ vị thần mà thôi."
"Hạ vị thần?" Lâm Lôi chớp mắt mấy lần.
Trời ạ, Vũ Thần hơn năm nghìn năm trước đã tiến vào thần cấp rồi, với thiên phú của hắn, hiện tại phải đáng sợ hơn nhiều mới đúng, làm sao còn là hạ vị thần?
"Ha ha, Lâm Lôi, ngươi nghĩ rằng hạ vị thần tới trung vị thần, rất dễ dàng?" Hoắc Đan lắc đầu nói. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
"Nhưng Vũ Thần năm nghìn năm trước đã là hạ vị thần rồi." Lâm Lôi lập tức nói.
"Khi đó, hắn là hạ vị thần. Nhưng cùng là hạ vị thần, khác biệt cũng rất lớn. Ví dụ lĩnh ngộ một phần trăm nguyên tố pháp tắc, liền là hạ vị thần, còn lĩnh ngộ mười phần trăm nguyên tố pháp tắc, mới là trung vị thần. Còn kể cả hắn lĩnh ngộ chín phần trăm, cũng vẫn là hạ vị thần. Ngươi nói xem, lĩnh ngộ một phần trăm, với lĩnh ngộ chín phần trăm, có thể giống nhau sao? Mặc dù bọn họ đều là hạ vị thần." Hoắc Đan giải thích.
Lâm Lôi giật mình.
"Lâm Lôi, đừng quá tham lam. Trên con đường của thần, tiến mỗi bước đều cực kỳ khó khăn. Trong Tứ đại chí cao vị diện, vượt qua mấy chục vạn năm, đều không thể từ hạ vị thần đạt tới trung vị thần, không thể tính được."
Hoắc Đan cảm khái nói: "Phía trên chúng thần, chủ thần, chính là vô địch rồi.
"Không phải còn có chí cao thần ư?" Lâm Lôi lập tức nói.
"Chí cao thần?" Hoắc Đan đột nhiên cười lớn, "Ngươi vừa rồi không phải hỏi ta người có thể tu luyện tới Chí cao thần không. Hiện tại ta nói cho người ..."
"Chí cao thần ..." Hoắc Đan cười cười nhìn Lâm Lôi, "Lâm Lôi, Chí cao thần tịnh không phải người tu luyện thành. Bọn họ không có giới tính, thậm chí không có thân thể."
"A?" Lâm Lôi kinh ngạc nhìn Hoắc Đan.
"Thất đại thần vị diện, bọn họ kỳ thực là Tứ đại chí cao quy tắc huyễn hóa mà thành. Bản thân bọn họ chính là quy tắc vận hành của vô số vị diện! Tử vong chí cao thần, chính là Tử vong quy tắc, Hủy diệt chí cao thần, chính là Hủy diệt quy tắc, Vận mệnh chí cao thần, chính là Vận mệnh quy tắc, Sinh mệnh chí cao thần, chính là Sinh mệnh quy tắc!"
Hoắc Đan mỉm cười nhìn Lâm Lôi: "Ngươi nói, Chí cao thần có thể tu luyện tới ư?"
Lâm Lôi minh bạch.
Thất đại thần vị diện, căn bản chính là một bộ phân của vô số vị diện thiên địa, bọn họ chính là trời, bọn họ chính là đất.. Bọn họ vượt lên trên tất cả các sinh linh.
Bản thân bọn họ chính là quy tắc!
"Bản thân Chí cao thần chính là quy tắc, bọn họ không có ái hận tình cừu, bọn họ đạm mạc, ngươi chửi Chí cao thần, bọn họ sẽ không để ý, ngươi lấy lòng Chí cao thần, Chí cao thần cũng sẽ không thưởng cho ngươi ... Nếu ngươi muốc phái hoại sự vận hành của vị diện, Chí cao thần liền sẽ trừng phạt ngươi."
Lâm Lôi bật cười.
Chí cao thần, bọn họ tuy tồn tại, nhưng bọn họ là quy tắc huyễn hóa, căn bản không cần quan tâm, để ý.
"Chửi Chí cao thần? Có người dám chửi Chí cao thần ư?" Lâm Lôi cười hỏi.
Hoắc Đan ngạc nhiên, cười mắng: "Ta chỉ là nói như vậy, kể cả ta ở Địa ngục sinh hoạt nhiều năm như vậy, cũng chưa nghe qua Chí cao thần hiện thân. Hiện tại ngươi có thể cho rằng, mạnh nhất, vô địch, chính là chủ thần. Ý chí của chủ thần không thể kháng lại!"
Lâm Lôi gật đầu tở vẻ minh bạch.
"Lâm Lôi, Thất đại thần vị diện, chỉ là đối với tu luyện nguyên tố pháp tắc xác định có lợi ích. Còn Thất đại thần vị diện thì không giống. Bất kể ngươi tu luyện một loại pháp tắc nào, ở Tứ đại chí cao vị diện, tốc độ tu luyện đều không kém Thất đại thần vị diện." Hoắc Đan xúi giục, "Bởi vậy, Tứ đại chí cao vị diện, đó mới là lựa chọn tốt nhất."
Tứ đại chí cao vị diện ... Thiên giới, Minh giới, Địa ngục, Sinh mệnh giới.
"Lâm Lôi, các tiền bối gia tộc ngươi đều ở Địa ngục, không bằng, ngươi cũng tới Địa ngục đi." Hoắc Đan tiếp tục nói.
"Đi?"
Lâm Lôi trong lòng sớm đã có quyết định.
Trong Địa ngục đó chỉ có các tiền bối gia tộc mình trước giờ chưa từng gặp, tới liệu có bao nhiêu ý nghĩa? Còn trong Ngọc Lan, lại là đệ đệ Ốc Đốn của mình, còn có hảo huynh đệ Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trì, còn có rất nhiều hảo bằng hữu, huynh đệ, như năm huynh đệ Ba Khắc, Chiêm Ni mấy người."
Hơn nữa.
Mình còn có một mục tiêu ... Nhổ tận gốc Quang minh giáo đình.
Hoắc Đan thấy Lâm Lôi chần chừ, tiếp tục dụ dỗ: "Lâm Lôi, trong Địa ngục có rất nhiều chủng tộc, các chủng tộc mạnh mẽ lợi hại. Vô số công kích kỳ lạ. Tới đó, tu luyện mới có thể càng thêm hứng thú."
"Không."
Lâm Lôi lắc đầu cười nói, "Hoắc Đan tiên sinh. Cảm ta ngươi nói cho ta nhiều như vậy, nhưng hiện tại ta còn trẻ tuổi, thậm chí còn chưa kết hôn. Ta còn chưa vội đi."
Hoắc Đan nghe Lâm Lôi nói như vậy, chỉ có thể bất lực gật đầu.
Thân là Vị diện giám thủ giả, không thể bắt buộc người khác rời khỏi vị diện của mình. Nếu như người khác không nguyện ý, kể cả tu luyện tới thượng vị thần, đều có thể tiếp tục ở lại vật chất vị diện."
"Hoắc Đan tiên sinh, ta muốn hỏi. Tới Chí cao thần, có thể lại quay về không?" Lâm Lôi đột nhiên hỏi.
Hoắc Đan lắc đầu nói: "Cơ hồ không thể nào, mười vạn người tiến vào Chí cao thần, sợ rằng cũng không có một người có thể quay về quê hương mình. Bởi vì muốn quay về, cái giá cao đến đáng sợ."
Lâm Lôi cũng minh bạch.
Chẳng trách Vũ Thần, Đại tế ti đều không muốn tới Chí cao thần, thần cấp cao thủ đều không muốn đi, có thể tưởng tượng sự khó khăn để quay về.
Mười vạn người đi, cả một người quay vè cũng khó.
Xác suất như vậy, quá thấp.
"Hoắc Đan tiên sinh, xin lỗi, để ngươi đi tay không một chuyến rồi." Lâm Lôi khiêm tốn nói.
"Nếu như vậy, ta đi trước." Hoắc Đan đứng dậy, "Lâm Lôi, nếu như ngày nào đó ngươi muốn rời khỏi vật chất vị diện này, có thể tới 'Bắc cực băng nguyên' ở tận cùng Bắc hải tìm ta, trên tòa băng sơn cao nhất ở Bắc cực băng nguyên đó, ta sống ở đó."
Lâm Lôi trong lòng kinh ngạc.
"Bắc cực băng nguyên?" Lâm Lôi lần đầu tiên biết, ở tận cùng Bắc hải còn có một Bắc cực băng nguyên.
"Hoắc Đan, vậy tận cùng Nam hải?" Lâm Lôi hiểu kỳ hỏi.
"Phạm vi của Nam hải so với Bắc hải lớn hơn nhiều, cơ hồ rộng lớn vô biên, tận cùng của nó ... Chính là tận cùng của Ngọc Lan vị diện, không gian loạn lưu rồi."
Lâm Lôi giật mình.
Sau đó Hoắc Đan liền đằng không bay đi, trực tiếp hướng về phía bắc, rất nhanh liền biến mất ở phía chân trời. Lâm Lôi đứng ở chỗ cũ, lại không nhúc nhích một lúc lâu.
Nói chuyện cùng Hoắc Đan, đối với Lâm Lôi ảnh hưởng rất lớn.
"Lão đại, kỳ thực ta đối với Chí cao thần rất hiếu kỳ, oa, các loại các dạng chủng tộc kỳ lạ, thánh vực chỉ là phổ thông, ở đó, nhất định rất sảng khoái." Bối Bối hai mắt phát sáng.
Lâm Lôi vỗ vỗ cái đầu nhỏ của Bối Bối: "Ngươi đi, tìm chết à? Ở đó, tùy tiện lấy ra một cường giả sợ rằng đều có thể giết ngươi."
Lâm Lôi trong lòng đối với tu luyện sau này đã có tính toán rồi.
Chủ thần? đó là tham vọng quá cao rồi.
Hiện tại chỉ có thể từng bước, trước tiên đạt tới hạ vị thần rồi nói. Một khi thành hạ vị thần, Lâm Lôi liền có tự tin diệt sạch Quang minh giáo đình.
oOo
Lâm Lôi rất biết mình, với thực lực bây giờ của hắn, ở vũ đài khổng lồ Ngọc Lan đại lục này, chưa có tư cách kiêu ngạo.
"Ngay cả Áo Lợi Duy Á đó, ta có thể thắng hắn còn khó nói." Lâm Lôi đối với linh hồn công kích của 'Hắc thạch kiếm' của Áo Lợi Duy Á, không có chút nắm chắc.
Linh hồn công kích?
Lâm Lôi không khỏi nhớ tới Bàn Long giới chỉ, năm đó lúc Lâm Lôi bị một đạo tín ngưỡng hàng lâm, trong bàn Long giới chỉ từng xuất hiện một luồng sức mạnh ngăn cản.
"Nhưng Đức Lâm gia gia năm đó cũng là chủ nhân của Bàn Long giới chỉ, vì sao lúc người chết, Bàn Long chi giới không giúp đỡ người?" Lâm Lôi trong lòng hoài nghi.
Năng lượng thần bí trong Bàn Long giới chỉ, phải cần được dẫn đạo.
Một chút tín ngưỡng chi lực của Quang minh chủ thần, liền dẫn khởi năng lượng trong Bàn Long giới chỉ, mới có thể ngăn cản. Còn công kích của Áo Lợi Duy Á, không nhất định sẽ dẫn xuất năng lượng trong Bàn Long chi giới.
"Bàn Long chi giới rốt cuộc ẩn tàng bí mật gì, ta cũng không biết, bất kể thế nào, không thể hy vọng vào Bàn Long chi giới. Muốn chiến đấu, phải dựa vào chính mình."
oOo
Lúc này ở các nơi như đại sảnh, viện lạc của bá tước phủ đều là quý tộc, phú hào, còn Lâm Lôi và hai ma thú của hắn lại trong luyện công trường ở hậu viện, bắt đầu một mình tu luyện.
"Tới Địa ngục, liền khó quay về. Ta cũng khó trông chờ được gia tộc tiền bối ủng hộ, ở Ngọc Lan đại lục, tất cả chỉ có thể dừa vào chính mình.
HIện tại Lâm Lôi đã quên rằng, mấy chục vị Long huyết chiến sĩ của Long huyết chiến sĩ gia tộc, với tam đại chung cực chiến sĩ gia tộc kia, vì sao đều thống nhất rời khỏi Ngọc Lan đại lục? Cả một thánh vực cũng không lưu lại chiếu có đời sau?
Ngọc Lan đại lục, so với tưởng tượng của Lâm Lôi sâu hơn nhiều.
Nghe thấy danh tự này, trong lòng Lâm Lôi liền có chút minh bạch. Ý nghĩa của canh gác, giám sát, bảo vệ. Chẳng trách Hoắc Đan này có thực lực đáng sợ như vậy.
"Lâm Lôi, người còn chưa trả lời, có nguyện ý tới vị diện khác hay không." Hoắc Đan thúc giục.
Thánh vực cường giả có nguyện ý tới vị diện cao hơn hay không, là do tự mình quyết định. Vị diện giám thủ giả chỉ là phụ trách nói cho đối phương chuyện này mà thôi.
Lâm Lôi ngược lại rất bình tĩnh.
"Hoắc Đan tiên sinh, nói thực, ta đối với các vị diện khác cơ hồ chẳng biết chút gì, không biết ngươi có thể nói rõ ráng với ta không?" Lâm Lôi khiêm nhường hỏi.
Đức Lâm Kha Ốc Đặc kỳ thực cũng biết sự tồn tại của Vị diện giám thủ giả, chỉ là lúc trước thực lực của Lâm Lôi còn rất yếu, Đức Lâm Kha Ốc Đặc cũng không vội nói với Lâm Lôi. Bất quá sự tình liên quan tới Tứ địa chí cao vị diện, Đức Lâm Kha Ốc Đặc đã nói qua.
"Loại vật chất vị diện giống như Ngọc Lan vị diện, vô cùng vô cùng nhiều. Những vật chất vị diện này đều không khác nhau lắm, chỉ là có vật chất vị diện, do ma thú làm chủ, hoặc là do chủng loại khác làm chủ, có vị diện do nhân loại làm chủ ... Bản chất của những vị diện này vốn tương tự nhau." Hoắc Đan đem những tri thức cơ bản ở vị diện cao hơn nói ra.
"Phía trên những vật chất vị diện này, chính là Tứ đại chí cao vị diện và Thất đại thần vị diện." Hoắc Đan cười nói, "Như Thất đại thần vị diện, là do Thất đại nguyên tố chủ thần sáng tạo. Còn Tứ đại chí cao vị diện, lại là do Tứ đại chí cao thần sáng tạo."
Lâm Lôi gật đầu.
"Thất đại thần vị diện, cùng Tứ đại chí cao vị diện, có gì khác biệt?"
Hoắc Đan bật cười nói: "Thất đại thần vị diện, phân biệt là Địa, Hỏa, Thủy, Phong, Lôi điện, Quang minh, Hắc ám Thất đại thần vị diện. Ví như ngươi đi con đường lĩnh ngộ Địa hệ pháp tắc, tiến vào Đại địa thần giới, tu luyện dễ dàng di một nửa mà hiệu quả lại gấp đôi."
"Bất quá, Thất đại thần vị diện, không bằng Tứ đại chí cao vị diện. Ngươi hay là tiến vào Chí cao vị diện thì tốt hơn." Hoắc Đan xúi giục, "Lâm Lôi, ngươi phải biết, Chí cao vị diện này là do Chí cao thần sáng tạp. Tứ đại chí cao vị diện, là những tồn tại riêng biệt ở trên chủ thần."
"Chí cao thần? Có người có thể tu luyện thành Chí cao thần u?" Lâm Lôi đột nhiên hỏi.
Hoắc Đan ngạc nhiên nhìn Lâm Lôi.
"Ha ha ..." Hoắc Đan cười lớn, phảng phất như nghe thấy gì đó rất buồn cười.
Lâm Lôi nghi hoặc nhìn Hoắc Đan.
"Lâm Lôi, ngươi xem còn rất vô tri a." Hoắc Đan cười nói, "Ngươi căn bản không biết, Chí cao thần, căn bản không phải người tu luyện thành. Ta nói với ngươi, ví như chủ thần, các chủng tộc, đều có cơ hội tu luyện thành chủ thần. Chỉ là khả năng rất thấp, rất thấp ..."
"Thấp thế nào?" Lâm Lôi hỏi tiếp.
"Lấy một ví dụ. Trong một trăm triệu thần phổ thông, đều không nhất định có một chủ thần." Hoắc Đan cười nói, "Ví như trong Quang minh giới, hạ vị thần, trung vị thần, thượng vị thần đều rất nhiều. Nhưng dù nghìn vạn năm, trong bọn họ rất khó xuất hiện một vị chủ thần."
Lâm Lôi trầm mặc.
"Hạ vị thần, trung vị thần, thượng vị thần?" Lâm Lôi nhíu mày, nghi hoặc nhìn Hoắc Đan.
Lúc trước Đức Lâm gia gia chỉ là nói qua thần, tịnh chưa nói những cái khác.
"Đương nhiên, thần cách của thần cũng phân đẳng cấp." Hoắc Đan nghiêm mặt nói, "Khi ngươi lĩnh ngộ pháp tắc đặt tới một trình độ nhất định, đạt được bản thân nguyên tố pháp tắc thừa nhận, tự nhiên giáng lâm thần cách, ngươi cũng liền thành thần rồi. Bất quá mới bắt đầu, chỉ là hạ vị thần. Tùy theo ngươi lĩnh ngộ tăng thêm ... Đạt tới giới hạn nhất định, liền tiến vào trung vị thần."
Lâm Lôi giờ mới minh bạch.
"Vũ Thần là thần cấp gì?" Lâm Lôi hiếu kỳ hỏi.
Hoắc Đan khó chịu nhìn Lâm Lôi một cái, cười nói: "Nể thân phận tổ tiên ngươi, ta nói cho ngươi. Vũ Thần ... cũng bất quá là hạ vị thần mà thôi."
"Hạ vị thần?" Lâm Lôi chớp mắt mấy lần.
Trời ạ, Vũ Thần hơn năm nghìn năm trước đã tiến vào thần cấp rồi, với thiên phú của hắn, hiện tại phải đáng sợ hơn nhiều mới đúng, làm sao còn là hạ vị thần?
"Ha ha, Lâm Lôi, ngươi nghĩ rằng hạ vị thần tới trung vị thần, rất dễ dàng?" Hoắc Đan lắc đầu nói. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
"Nhưng Vũ Thần năm nghìn năm trước đã là hạ vị thần rồi." Lâm Lôi lập tức nói.
"Khi đó, hắn là hạ vị thần. Nhưng cùng là hạ vị thần, khác biệt cũng rất lớn. Ví dụ lĩnh ngộ một phần trăm nguyên tố pháp tắc, liền là hạ vị thần, còn lĩnh ngộ mười phần trăm nguyên tố pháp tắc, mới là trung vị thần. Còn kể cả hắn lĩnh ngộ chín phần trăm, cũng vẫn là hạ vị thần. Ngươi nói xem, lĩnh ngộ một phần trăm, với lĩnh ngộ chín phần trăm, có thể giống nhau sao? Mặc dù bọn họ đều là hạ vị thần." Hoắc Đan giải thích.
Lâm Lôi giật mình.
"Lâm Lôi, đừng quá tham lam. Trên con đường của thần, tiến mỗi bước đều cực kỳ khó khăn. Trong Tứ đại chí cao vị diện, vượt qua mấy chục vạn năm, đều không thể từ hạ vị thần đạt tới trung vị thần, không thể tính được."
Hoắc Đan cảm khái nói: "Phía trên chúng thần, chủ thần, chính là vô địch rồi.
"Không phải còn có chí cao thần ư?" Lâm Lôi lập tức nói.
"Chí cao thần?" Hoắc Đan đột nhiên cười lớn, "Ngươi vừa rồi không phải hỏi ta người có thể tu luyện tới Chí cao thần không. Hiện tại ta nói cho người ..."
"Chí cao thần ..." Hoắc Đan cười cười nhìn Lâm Lôi, "Lâm Lôi, Chí cao thần tịnh không phải người tu luyện thành. Bọn họ không có giới tính, thậm chí không có thân thể."
"A?" Lâm Lôi kinh ngạc nhìn Hoắc Đan.
"Thất đại thần vị diện, bọn họ kỳ thực là Tứ đại chí cao quy tắc huyễn hóa mà thành. Bản thân bọn họ chính là quy tắc vận hành của vô số vị diện! Tử vong chí cao thần, chính là Tử vong quy tắc, Hủy diệt chí cao thần, chính là Hủy diệt quy tắc, Vận mệnh chí cao thần, chính là Vận mệnh quy tắc, Sinh mệnh chí cao thần, chính là Sinh mệnh quy tắc!"
Hoắc Đan mỉm cười nhìn Lâm Lôi: "Ngươi nói, Chí cao thần có thể tu luyện tới ư?"
Lâm Lôi minh bạch.
Thất đại thần vị diện, căn bản chính là một bộ phân của vô số vị diện thiên địa, bọn họ chính là trời, bọn họ chính là đất.. Bọn họ vượt lên trên tất cả các sinh linh.
Bản thân bọn họ chính là quy tắc!
"Bản thân Chí cao thần chính là quy tắc, bọn họ không có ái hận tình cừu, bọn họ đạm mạc, ngươi chửi Chí cao thần, bọn họ sẽ không để ý, ngươi lấy lòng Chí cao thần, Chí cao thần cũng sẽ không thưởng cho ngươi ... Nếu ngươi muốc phái hoại sự vận hành của vị diện, Chí cao thần liền sẽ trừng phạt ngươi."
Lâm Lôi bật cười.
Chí cao thần, bọn họ tuy tồn tại, nhưng bọn họ là quy tắc huyễn hóa, căn bản không cần quan tâm, để ý.
"Chửi Chí cao thần? Có người dám chửi Chí cao thần ư?" Lâm Lôi cười hỏi.
Hoắc Đan ngạc nhiên, cười mắng: "Ta chỉ là nói như vậy, kể cả ta ở Địa ngục sinh hoạt nhiều năm như vậy, cũng chưa nghe qua Chí cao thần hiện thân. Hiện tại ngươi có thể cho rằng, mạnh nhất, vô địch, chính là chủ thần. Ý chí của chủ thần không thể kháng lại!"
Lâm Lôi gật đầu tở vẻ minh bạch.
"Lâm Lôi, Thất đại thần vị diện, chỉ là đối với tu luyện nguyên tố pháp tắc xác định có lợi ích. Còn Thất đại thần vị diện thì không giống. Bất kể ngươi tu luyện một loại pháp tắc nào, ở Tứ đại chí cao vị diện, tốc độ tu luyện đều không kém Thất đại thần vị diện." Hoắc Đan xúi giục, "Bởi vậy, Tứ đại chí cao vị diện, đó mới là lựa chọn tốt nhất."
Tứ đại chí cao vị diện ... Thiên giới, Minh giới, Địa ngục, Sinh mệnh giới.
"Lâm Lôi, các tiền bối gia tộc ngươi đều ở Địa ngục, không bằng, ngươi cũng tới Địa ngục đi." Hoắc Đan tiếp tục nói.
"Đi?"
Lâm Lôi trong lòng sớm đã có quyết định.
Trong Địa ngục đó chỉ có các tiền bối gia tộc mình trước giờ chưa từng gặp, tới liệu có bao nhiêu ý nghĩa? Còn trong Ngọc Lan, lại là đệ đệ Ốc Đốn của mình, còn có hảo huynh đệ Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trì, còn có rất nhiều hảo bằng hữu, huynh đệ, như năm huynh đệ Ba Khắc, Chiêm Ni mấy người."
Hơn nữa.
Mình còn có một mục tiêu ... Nhổ tận gốc Quang minh giáo đình.
Hoắc Đan thấy Lâm Lôi chần chừ, tiếp tục dụ dỗ: "Lâm Lôi, trong Địa ngục có rất nhiều chủng tộc, các chủng tộc mạnh mẽ lợi hại. Vô số công kích kỳ lạ. Tới đó, tu luyện mới có thể càng thêm hứng thú."
"Không."
Lâm Lôi lắc đầu cười nói, "Hoắc Đan tiên sinh. Cảm ta ngươi nói cho ta nhiều như vậy, nhưng hiện tại ta còn trẻ tuổi, thậm chí còn chưa kết hôn. Ta còn chưa vội đi."
Hoắc Đan nghe Lâm Lôi nói như vậy, chỉ có thể bất lực gật đầu.
Thân là Vị diện giám thủ giả, không thể bắt buộc người khác rời khỏi vị diện của mình. Nếu như người khác không nguyện ý, kể cả tu luyện tới thượng vị thần, đều có thể tiếp tục ở lại vật chất vị diện."
"Hoắc Đan tiên sinh, ta muốn hỏi. Tới Chí cao thần, có thể lại quay về không?" Lâm Lôi đột nhiên hỏi.
Hoắc Đan lắc đầu nói: "Cơ hồ không thể nào, mười vạn người tiến vào Chí cao thần, sợ rằng cũng không có một người có thể quay về quê hương mình. Bởi vì muốn quay về, cái giá cao đến đáng sợ."
Lâm Lôi cũng minh bạch.
Chẳng trách Vũ Thần, Đại tế ti đều không muốn tới Chí cao thần, thần cấp cao thủ đều không muốn đi, có thể tưởng tượng sự khó khăn để quay về.
Mười vạn người đi, cả một người quay vè cũng khó.
Xác suất như vậy, quá thấp.
"Hoắc Đan tiên sinh, xin lỗi, để ngươi đi tay không một chuyến rồi." Lâm Lôi khiêm tốn nói.
"Nếu như vậy, ta đi trước." Hoắc Đan đứng dậy, "Lâm Lôi, nếu như ngày nào đó ngươi muốn rời khỏi vật chất vị diện này, có thể tới 'Bắc cực băng nguyên' ở tận cùng Bắc hải tìm ta, trên tòa băng sơn cao nhất ở Bắc cực băng nguyên đó, ta sống ở đó."
Lâm Lôi trong lòng kinh ngạc.
"Bắc cực băng nguyên?" Lâm Lôi lần đầu tiên biết, ở tận cùng Bắc hải còn có một Bắc cực băng nguyên.
"Hoắc Đan, vậy tận cùng Nam hải?" Lâm Lôi hiểu kỳ hỏi.
"Phạm vi của Nam hải so với Bắc hải lớn hơn nhiều, cơ hồ rộng lớn vô biên, tận cùng của nó ... Chính là tận cùng của Ngọc Lan vị diện, không gian loạn lưu rồi."
Lâm Lôi giật mình.
Sau đó Hoắc Đan liền đằng không bay đi, trực tiếp hướng về phía bắc, rất nhanh liền biến mất ở phía chân trời. Lâm Lôi đứng ở chỗ cũ, lại không nhúc nhích một lúc lâu.
Nói chuyện cùng Hoắc Đan, đối với Lâm Lôi ảnh hưởng rất lớn.
"Lão đại, kỳ thực ta đối với Chí cao thần rất hiếu kỳ, oa, các loại các dạng chủng tộc kỳ lạ, thánh vực chỉ là phổ thông, ở đó, nhất định rất sảng khoái." Bối Bối hai mắt phát sáng.
Lâm Lôi vỗ vỗ cái đầu nhỏ của Bối Bối: "Ngươi đi, tìm chết à? Ở đó, tùy tiện lấy ra một cường giả sợ rằng đều có thể giết ngươi."
Lâm Lôi trong lòng đối với tu luyện sau này đã có tính toán rồi.
Chủ thần? đó là tham vọng quá cao rồi.
Hiện tại chỉ có thể từng bước, trước tiên đạt tới hạ vị thần rồi nói. Một khi thành hạ vị thần, Lâm Lôi liền có tự tin diệt sạch Quang minh giáo đình.
oOo
Lâm Lôi rất biết mình, với thực lực bây giờ của hắn, ở vũ đài khổng lồ Ngọc Lan đại lục này, chưa có tư cách kiêu ngạo.
"Ngay cả Áo Lợi Duy Á đó, ta có thể thắng hắn còn khó nói." Lâm Lôi đối với linh hồn công kích của 'Hắc thạch kiếm' của Áo Lợi Duy Á, không có chút nắm chắc.
Linh hồn công kích?
Lâm Lôi không khỏi nhớ tới Bàn Long giới chỉ, năm đó lúc Lâm Lôi bị một đạo tín ngưỡng hàng lâm, trong bàn Long giới chỉ từng xuất hiện một luồng sức mạnh ngăn cản.
"Nhưng Đức Lâm gia gia năm đó cũng là chủ nhân của Bàn Long giới chỉ, vì sao lúc người chết, Bàn Long chi giới không giúp đỡ người?" Lâm Lôi trong lòng hoài nghi.
Năng lượng thần bí trong Bàn Long giới chỉ, phải cần được dẫn đạo.
Một chút tín ngưỡng chi lực của Quang minh chủ thần, liền dẫn khởi năng lượng trong Bàn Long giới chỉ, mới có thể ngăn cản. Còn công kích của Áo Lợi Duy Á, không nhất định sẽ dẫn xuất năng lượng trong Bàn Long chi giới.
"Bàn Long chi giới rốt cuộc ẩn tàng bí mật gì, ta cũng không biết, bất kể thế nào, không thể hy vọng vào Bàn Long chi giới. Muốn chiến đấu, phải dựa vào chính mình."
oOo
Lúc này ở các nơi như đại sảnh, viện lạc của bá tước phủ đều là quý tộc, phú hào, còn Lâm Lôi và hai ma thú của hắn lại trong luyện công trường ở hậu viện, bắt đầu một mình tu luyện.
"Tới Địa ngục, liền khó quay về. Ta cũng khó trông chờ được gia tộc tiền bối ủng hộ, ở Ngọc Lan đại lục, tất cả chỉ có thể dừa vào chính mình.
HIện tại Lâm Lôi đã quên rằng, mấy chục vị Long huyết chiến sĩ của Long huyết chiến sĩ gia tộc, với tam đại chung cực chiến sĩ gia tộc kia, vì sao đều thống nhất rời khỏi Ngọc Lan đại lục? Cả một thánh vực cũng không lưu lại chiếu có đời sau?
Ngọc Lan đại lục, so với tưởng tượng của Lâm Lôi sâu hơn nhiều.
/809
|