Một đám Thánh vực thực sự là rung động quá lớn, Ốc Đốn mấy người bọn họ cũng phải mất một lúc đầu óc mới dần dần nguội lại, song dẫu là là đang tỉnh táo thì bọn họ trong lòng cũng vô cùng hưng phấn.
Bọn họ gần đây đều nhất mực buồn rầu vì chuyện hôn nhân giữa Ni Na cùng Ốc Đốn.
Thân phận Vũ Thần thân truyền đệ tử cùng với Áo Lợi Duy Á mang đến áp lực thực sự quá lớn. Còn hiện tại bọn họ trong lòng đều có mười phần sức mạnh.
Ốc Đốn trên mặt hiện rõ nụ cười sáng lạn đắc ý ... Không ngờ ca ca mình lại mang theo nhiều cường giả đến như vậy. Hắn phảng phất tưởng tượng ra tràng cảnh mình cùng Ni Na kết hôn.
"Ca, đa tạ, cạn chén." Ốc Đốn nâng chén rượu lên.
Lâm Lôi cũng cười nâng chén.
Ốc Đốn từ nhỏ đã rất sùng bái Lâm Lôi, từ Ô Sơn trấn lại có thể xuất ra một vị đệ tử Ân Tư Đặc ma pháp học viện, đương nhiên là rất đắc ý. Mà mười bảy năm qua, Lâm Lôi bản thân ngoài hai Thánh vực ma thú, đồng thời còn có 3 Thánh vực đi theo.
"Ca, sau đây vài ngày sẽ chính là Ngọc Lan lễ, huynh cũng tròn 27 tuổi. Lúc nào thì kết hôn a?" Ốc Đốn ghé sát tai Lâm Lôi thấp giọng hi hi cười dò hỏi.
"Ngươi cái tên tiểu tử này." Lâm Lôi cười, "Chuyện này ta tạm thời không muốn nhắc đến."
"Ừm." Ốc Đốn trái lại gật gật đầu.
Cho dù Ốc Đốn hắn hôm nay cũng là đế quốc bá tước, cũng cao tới hai thước hai, song ở trước mặt Lâm Lôi thì vẫn là một đứa trẻ như lúc trước.
"Kỳ thực, Lệ Na ba nữ hài tử các nàng đều rất ổn đó." Ốc Đốn trộm nói.
Lâm Lôi cốc nhẹ đầu hắn. Nguồn: http://truyenyy.com
"Không nói nữa, không nói nữa. Uống rượu, uống rượu." Ốc Đốn vội vàng la lên.
Bên cạnh quản gia Hi Lý cùng Hi Nhĩ Mạn nhìn thấy hai huynh đệ như vậy, trong lòng cũng là rất an ủi. Nhìn nhau, cũng nở nụ cười.
Vừa mới tới Bá tước phủ được vài ngày, Lâm Lôi cùng đệ đệ mình đều vô cùng vui vẻ, có điều Lâm Lôi cũng dặn dò qua đám người Ốc Đốn, chuyện mình cùng Hắc Lỗ là Thánh vực có tiết lộ ra ngoài cũng không có vấn đề gì, có điều thực lực của năm huynh đệ Ba Khắc cùng với Bối Bối tạm thời cần phải giữ bí mật.
Năm huynh đệ Ba Khắc cùng với Bối Bối đều là đối tượng để Lâm Lôi trọng yếu dựa vào.
Hơn nữa, cả Áo Bố Lai Ân đế quốc này, cơ hồ không một ai biết Ba Khắc năm huynh đệ là Bất tử chiến sĩ. Cho nên giữ bí mật cũng rất đơn giản.
Lâm Lôi Thánh vực ma thú Hắc Lỗ, hai Thánh vực, hẳn là đủ để uy hiếp người ngoài.
Ngọc lan lịch ngày 30 tháng 12 năm 10008, Ngọc Lan lễ trọng đại cũng đã tới, ngoài trời tuyết rơi dày, toàn bộ đế quốc đều bị bao phủ trong bông tuyết, khắp đất trời chỉ toàn một màu trắng mênh mông.
Phụ Thạch lộ, tại sân luyện võ của Ốc Đốn Bá tước phủ đệ.
Mặc dù bông tuyết bay tán loạn song Lâm Lôi vẫn như cũ khoanh chân ngồi trên mặt cỏ im lặng tu luyện, Ốc Đốn cường hãn như vậy đương nhiên cũng không quan tâm tới bông tuyết.
"Phù." Ốc Đốn cởi trần lộ vẻ nhiệt khí, trong tay hắn, chiến đao 'Đồ Lục' đặt ở một bên, đang chuẩn bị nghỉ ngơi trong chốc lát. Tới khi hắn thấy ở bên cạnh đang lặng yên tu luyện là Lâm Lôi thì -
"Hả?"
Ốc Đốn tới lúc này mới kinh ngạc phát hiện, mặc dù bông tuyết bay tán loạn, song tất cả bông tuyết ở gần thân thể Lâm Lôi thì đều xoay quanh mà lách ra. Cứ như là Lâm Lôi bên người có gió lốc vậy, thậm chí quần áo cũng không có lấy một bông tuyết.
"Đây là?" Ốc Đốn hơi giật mình.
Lâm Lôi vốn đang tĩnh tu, đôi mắt đột nhiên mở ra: "Ốc Đốn. Nhìn cái gì vậy?" Cho dù vừa rồi hết sức chăm chú tu luyện, song nếu có người chăm chú quan sát mình thì Lâm Lôi vẫn cảm giác được.
"Đại ca, bông tuyết sao lại, sao lại như vậy? Chẳng lẽ đây chính là cảnh giới 'Thế' mà trong thư tịch của gia tộc có ghi lại hay sao?" Ốc Đốn kinh ngạc nói.
Lâm Lôi mỉm cười đáp: "Ốc Đốn. Đạt đến 'Thế' tầng thứ nhất là có thể khiến cho bông tuyết, nước mưa không dính vào thân thể, có điều muốn toàn tâm khống chế chu vi thiên địa chi thế ở xung quanh thì tuyệt đối không có khả năng. Trong khi tu luyện, không quan tâm đến mọi tình huống thì có thể làm được như vậy."
Lâm Lôi vừa rồi cũng không tận lực làm như vậy, chỉ là xuất ra một ý niệm ở trong đầu, như thế bông tuyết liền không thể nào dính vào thân thể.
"Siêu việt 'Thế', đó là cái gì?" Ốc đốn trong lòng thực sự bội phục đại ca mình.
Hắn khổ tu nhiều năm như vậy, còn được hưởng sự giáo dục tốt nhất tại Áo Bố Lai Ân học viện, vậy mà cho tới bây giờ cũng chỉ vừa mới đạt tới mức 'Cử Trọng Nhược Khinh' mà trong bộ sách của gia tộc có ghi lại.
Kỳ thực Ốc Đốn không cần phải khiêm tốn, Lâm Lôi có thể đạt được tốc độ đột phá kinh người như thế, ngoại trừ việc bản thân hắn thực sự là một thiên tài ra thì mặt khác còn là nhờ vào một loại Lực tương tác nguyên tố giúp đỡ.
Đối với người bình thường mà nói, Lực tương tác nguyên tố chỉ đại biểu cho việc tu luyện Ma pháp lực trong thời gian ngắn. Có điều đối với cường giả mà nói, điều đó lại đại biểu cho sự biến đổi dễ dàng, có thể dung hợp cùng với tự nhiên, qua đó lại càng dễ dàng có thể ngộ ra thiên địa pháp tắc.
"Đây là do ta lĩnh ngộ được từ Phong chi áo nghĩa." Lâm Lôi lạnh nhạt cười, "Đây bất quá chỉ là vận dung đơn giản nhất mà thôi."
"Phong chi áo nghĩa?" Ốc Đốn mắt sáng lên.
"Ngươi cứ tiếp tục tu luyện đi." Lâm Lôi nói xong một tiếng, thì lại nhắm mắt tiếp tục tĩnh tu.
Kỳ thực hiện tại thời gian Lâm Lôi thi triển thạch điêu điêu khắc là tương đối ít, trừ phi có điều gì đó xúc động khiến cho tâm tình dâng cao thì khi đó hắn mới càng dễ dàng tiến vào trạng thái điêu khắc, hiệu quả cũng càng cao hơn.
Mà bình thường thạch điêu điêu khắc, hiệu quả so với việc Lâm Lôi tĩnh tu cũng không cách biệt lắm.
Hiện tại Lâm Lôi đối với việc giải thích Phong nguyên tố pháp tắc, Địa nguyên tố pháp tắc, trong khi tĩnh tu, trình độ cùng với tự nhiên dung hợp đã vượt qua hiệu quả của thạch điêu điêu khắc bình thường.
Loại tĩnh tu để ngộ pháp tắc này cũng khiến cho tốc độ biến đổi Tinh thần lực của Lâm Lôi không ngừng tiến bộ.
Trong đêm tôi.
Lâm Lôi vẫn đang chìm tĩnh tu, nét mặt vốn lạnh lùng bỗng thoáng cười, rồi sau đó môi hắn khẽ động, không bao lâu sau -
"Sọat!"
Lâm Lôi vốn đang ngồi, toàn thân bỗng đạt đến một tốc độ di động đáng sợ. Chỉ trong nháy mắt, khắp các góc của sân luyện võ, ở những vị trí khác nhau đồng thời xuất hiện tới chín Lâm Lôi.
Lập tức chín tàn ảnh biến mất, Lâm Lôi lại xuất hiện tại vị trí vốn đang khoanh chân ngồi.
Hắn lúc này mới mở to hai mắt: "Được xưng là cực mạnh tốc độ phụ trợ ma pháp, Phong hệ cửu cấp ma pháp 'Phong Ảnh Thuật' quả nhiên danh bất hư truyền, giúp cho ta dù đang trong hình thái của loài người cũng đã vượt qua cả tốc độ nhanh nhất sau khi biến thân đạt tới Thánh vực."
Đúng!
Cửu cấp ma pháp!
Năm đó Lâm Lôi bước vào Ma Thú sơn mạch xấp xỉ được một năm liền đạt tới bát cấp ma pháp sư, có điều từ bát cấp ma pháp sư đến cửu cấp ma pháp sư, Tinh thần lực phải rất kinh người. Cho dù có là thiên tài ma pháp đi nữa thì cũng phải mất đến vài chục năm.
Song nhờ Lâm Lôi trường kỳ tĩnh tu, Tinh thần lực cũng tiến bộ cực nhanh.
Chỉ mất thời gian có bảy năm rưỡi, rốt cuộc cũng có đột phá, cuối cùng hiện tại đã đạt tới cửu cấp đại ma đạo rồi.
"Ngày mai chính là Ngọc Lan lễ, Ngọc Lan lễ là một dịp trọng đại, đạt tới cửu cấp đại ma đạo cảnh giới, thực sự là ..." Lâm Lôi trong lòng cũng cực kỳ vui vẻ.
Ma pháp sư lực công kích rất đáng sợ, chỉ cần để cho ma pháp sư có thời gian, đồng cấp bậc ma pháp sư tuyệt đối có thể dùng ma pháp đánh bại đồng cấp bậc chiến sĩ. Đặc biệt là phạm vi ma pháp rộng lớn của ma pháp sư đại phạm vi ma pháp thực sự khiến cho người ta phải sợ hãi.
"Đến ngày mai, là ta đã được 27 tuổi, 27 tuổi rồi." Lâm Lôi trên mặt có phần tự tin.
Thực đáng sợ.
27 tuổi cửu cấp song hệ đại ma đạo, quả thực căn cứ theo ghi chép lịch sự của Ngọc Lan đại lục, trong quá khứ bài danh đệ nhất lúc đạt tới cửu cấp đại ma đạo thì tuổi cũng ngoài ba mươi rồi.
"Phong hệ ma pháp như bạo long quyển, đối phó với mười vạn đại quân cũng không có gì khó. Mà trong Địa hệ ma pháp thì như 'Thổ Chi Thành Bang' cũng là một phạm vi phòng ngự ma pháp rộng lớn ..." Lâm Lôi cũng phải thừa nhận, ma pháp sư càng cường đại thì khi chiến tranh khởi động, tác dụng lại càng đáng sợ.
Hơn nữa ma pháp sư độc lập công kích cũng rất mạnh.
"Phong hệ cửu cấp ma pháp 'Chân Không Tuyệt Sát Thuật' được xưng tụng là chỉ cần có đủ Ma pháp lực thì ngay đến cả Thánh vực cũng đều có thể bị giết chết chỉ bằng một thế ma pháp. Quả thực là biến thái." Lâm Lôi không ngừng than thở.
Phong hệ ma pháp rất dũng mãnh, 'Chân Không Tuyệt Sát Thuật' là một loại cửu cấp ma pháp công kích cực mạnh, còn 'Thứ Nguyên Chi Nhận' lại là một loại cấm chú cực mạnh.
Địa hệ ma pháp phòng ngự cũng rất nổi danh, kể cả phòng ngự đơn độc hay là tập thể.
Cửu cấp ma pháp sư tầng thứ 'Đại Trọng Lực Thuật' có thể khiến cho một cường giả lập tức trái tim tan tành, mạch máu vỡ vụn, chết ngay tại chỗ. Dù sao thì một số người, mặc dù cơ thể bề ngoài thì lợi hại song nội tạng, mạch máu độ cứng cỏi cũng không nhất thiết là quá mạnh.
"Có điều đối ta mà nói, hữu dụng nhất chính là 'Phong Ảnh Thuật'. Cực mạnh tốc độ phụ gia ma pháp!"
Lâm Lôi trong hình dạng loài người, tốc độ nếu so với trạng thái Thánh vực thì còn chậm chạp gấp đôi. Song nếu dựa vào Phong ảnh thuật, kể cả trong hình dạng loài người tốc độ còn vượt qua cả biến thân hình thái. Thực là đáng sợ!
Ngày lễ Ngọc Lan, ánh sáng mặt trời trên cao tỏa sáng, chiếu rọi bao trùm khắp từng nhánh cây, những bông tuyết còn sót lại trên các nóc nhà cũng phản xạ ánh sáng thực là chói mắt, cả đế đô như chìm ngập trong ánh sáng.
Trong ngày này, đế đô cũng cử hành những hoạt động lớn để chúc mừng.
Bên trong xe ngựa.
Sau khi xem xét các hoạt động trở về, Lâm Lôi, Ốc Đốn lại cùng ngồi chung xe ngựa đàm luận xem chuyện với Ni Na rốt cuộc sẽ xử lý như thế nào.
"Ốc Đốn, sau hai ngày nữa, ngươi hãy dẫn ta đi bái kiến vị hoàng đế bệ hạ kia." Lâm Lôi trực tiếp nói.
"Gặp bệ hạ?" Ốc Đốn giật mình nhìn về phía ca ca.
Lâm Lôi khẽ cười: "Ta với Áo Bố Lai Ân đế quốc cũng không có thù oán, nếu lão hoàng đế bệ hạ kia chịu đem Ni Na gả cho ngươi thì ta cũng không ngại định cư tại Áo Bố Lai Ân đế quốc."
Ốc Đốn nhìn ca ca mình, trong lòng cũng hiểu được ý tứ của Lâm Lôi.
"Nếu như thể hoàng đế không nhìn ra được thời vụ, đem Thất công chúa gả cho Bố Lỗ Mặc, như vậy cũng chỉ có thể sử dụng một chiêu cuối cùng, trực tiếp đem Ni Na cướp đi, sau đó hai người các ngươi cùng nhau bỏ trốn." Lâm Lôi nhìn về phía Ốc Đốn, "Ốc Đốn, ngươi có nguyện ý tiếp nhận kết quả này không?"
Ốc Đốn trầm mặc chỉ trong giây lát, đáp: "Ta đương nhiên sao cũng được, đối với Áo Bố Lai Ân đế quốc, ta cũng không có cảm giác gì. Có điều Ni Na nàng ..."
"Thất công chúa sẽ phản đối?" Lâm Lôi dò hỏi.
Điểm ấy rất quan trọng.
Ốc Đốn lắc đầu nói: "Ta hiểu Ni Na, lúc trước trong khi ta cùng với Khải Lan tranh đoạt, Ni Na đã từng nói, nếu bệ hạ thực sự bức bách nàng, nàng sẽ theo ta trốn. Chỉ là Ni Na lo lắng chạy không thoát."
"Chuyện ấy ngươi không cần quan tâm, trừ phi Vũ Thần tự thân xuất mã." Lâm Lôi lạnh nhạt nói.
Hắn cũng biết, với thân phận của Vũ Thần thì sẽ không quản chuyện nhỏ nhặt này. Trừ phi đế quốc gặp phải kinh thiên nguy nan, lúc ấy Vũ Thần có thể mới hiện thân.
Những chuyện bình thường kể cả là ám sát hoàng đế, Vũ Thần cũng sẽ không quản đến.
Vũ Thần tử tôn rất nhiều, chết mất một vị hoàng đế thì còn có người khác kế thừa. Quan trọng nhất chính là dù có đại sự lật đổ đế quốc, Vũ Thần xưa nay vốn đã có thể xem như 'Thần Linh' cũng sẽ không quản.
Ba ngày sau, bên ngoài cổng hoàng cung xuất hiện một cỗ xe ngựa, một thanh niên cao lớn mặc trang phục chiến sĩ cùng một gã thanh niên mặc màu đen lần lượt xuống xe.
"Ốc Đốn bá tước, vị này là ..." Thủ vệ canh gác ở cửa cung dò hỏi, đương nhiên với nhãn lực của bọn họ cũng có thể nhìn ra được, người ở bên cạnh Ốc Đốn bá tước này cũng không phải dạng tầm thường.
Ốc Đốn khẽ cười nói: "Vị này là đại ca ta, ta muốn dẫn huynh ấy đến gặp bệ hạ."
Thủ vệ ở cửa cung không hề làm khó dễ, trực tiếp cho đi. Kỳ thực cửa cung bên ngoài của hoàng cung muốn vào cũng không khó, chỉ cần là kẻ có thân phận là có thể dẫn người đi vào.
Bởi vì hoàng cung rất lớn, mà một vài nơi trọng yếu ở bên trong hoàng cung thì đều có thủ vệ canh phòng nghiêm ngặt.
"Đứng lại." Hai gã thủ vệ quát lớn, "Ốc Đốn bá tước, người bên cạnh là ai?"
"Phiền xin hãy thông báo một chút, vị này là Lâm Lôi đại ca ta, ta dẫn đại ca ta tới gặp bệ hạ." Ốc đốn lập tức đáp.
"Các ngươi hãy chờ một chút." Trong đó một gã thủ vệ quát, rồi hắn lập tức liền chạy vào viện môn bên trong.
Viện này bên trong cao thủ rất nhiều, không được sự ưng thuận của hoàng đế bệ hạ, đám quý tộc này căn bản không được phép tiến vào. Một lát sau, tên thủ vệ kia chạy ra nói: "Bệ hạ cho phép các ngươi vào."
"Cao thủ thực sự không ít." Lâm Lôi đi vào trong viện, cảm thụ được Phong hệ nguyên tố ba động, dễ dàng phát hiện ra vị trí của đám cao thủ.
Đi một hồi lâu mới đến bên ngoài một tòa điển nhã thư phòng.
"Bệ hạ." Ốc Đốn lớn tiếng hô.
"Ha ha, Ốc Đốn, nghe nói có Lâm Lôi đại ca ngươi tới? Mau vào đây." Thanh âm sang sảng của đế quốc hoàng đế 'Kiều An' từ bên trong thư phòng truyền đến.
Lâm Lôi mỉm cười, liền tiến vào bên trong thư phòng.
Bọn họ gần đây đều nhất mực buồn rầu vì chuyện hôn nhân giữa Ni Na cùng Ốc Đốn.
Thân phận Vũ Thần thân truyền đệ tử cùng với Áo Lợi Duy Á mang đến áp lực thực sự quá lớn. Còn hiện tại bọn họ trong lòng đều có mười phần sức mạnh.
Ốc Đốn trên mặt hiện rõ nụ cười sáng lạn đắc ý ... Không ngờ ca ca mình lại mang theo nhiều cường giả đến như vậy. Hắn phảng phất tưởng tượng ra tràng cảnh mình cùng Ni Na kết hôn.
"Ca, đa tạ, cạn chén." Ốc Đốn nâng chén rượu lên.
Lâm Lôi cũng cười nâng chén.
Ốc Đốn từ nhỏ đã rất sùng bái Lâm Lôi, từ Ô Sơn trấn lại có thể xuất ra một vị đệ tử Ân Tư Đặc ma pháp học viện, đương nhiên là rất đắc ý. Mà mười bảy năm qua, Lâm Lôi bản thân ngoài hai Thánh vực ma thú, đồng thời còn có 3 Thánh vực đi theo.
"Ca, sau đây vài ngày sẽ chính là Ngọc Lan lễ, huynh cũng tròn 27 tuổi. Lúc nào thì kết hôn a?" Ốc Đốn ghé sát tai Lâm Lôi thấp giọng hi hi cười dò hỏi.
"Ngươi cái tên tiểu tử này." Lâm Lôi cười, "Chuyện này ta tạm thời không muốn nhắc đến."
"Ừm." Ốc Đốn trái lại gật gật đầu.
Cho dù Ốc Đốn hắn hôm nay cũng là đế quốc bá tước, cũng cao tới hai thước hai, song ở trước mặt Lâm Lôi thì vẫn là một đứa trẻ như lúc trước.
"Kỳ thực, Lệ Na ba nữ hài tử các nàng đều rất ổn đó." Ốc Đốn trộm nói.
Lâm Lôi cốc nhẹ đầu hắn. Nguồn: http://truyenyy.com
"Không nói nữa, không nói nữa. Uống rượu, uống rượu." Ốc Đốn vội vàng la lên.
Bên cạnh quản gia Hi Lý cùng Hi Nhĩ Mạn nhìn thấy hai huynh đệ như vậy, trong lòng cũng là rất an ủi. Nhìn nhau, cũng nở nụ cười.
Vừa mới tới Bá tước phủ được vài ngày, Lâm Lôi cùng đệ đệ mình đều vô cùng vui vẻ, có điều Lâm Lôi cũng dặn dò qua đám người Ốc Đốn, chuyện mình cùng Hắc Lỗ là Thánh vực có tiết lộ ra ngoài cũng không có vấn đề gì, có điều thực lực của năm huynh đệ Ba Khắc cùng với Bối Bối tạm thời cần phải giữ bí mật.
Năm huynh đệ Ba Khắc cùng với Bối Bối đều là đối tượng để Lâm Lôi trọng yếu dựa vào.
Hơn nữa, cả Áo Bố Lai Ân đế quốc này, cơ hồ không một ai biết Ba Khắc năm huynh đệ là Bất tử chiến sĩ. Cho nên giữ bí mật cũng rất đơn giản.
Lâm Lôi Thánh vực ma thú Hắc Lỗ, hai Thánh vực, hẳn là đủ để uy hiếp người ngoài.
Ngọc lan lịch ngày 30 tháng 12 năm 10008, Ngọc Lan lễ trọng đại cũng đã tới, ngoài trời tuyết rơi dày, toàn bộ đế quốc đều bị bao phủ trong bông tuyết, khắp đất trời chỉ toàn một màu trắng mênh mông.
Phụ Thạch lộ, tại sân luyện võ của Ốc Đốn Bá tước phủ đệ.
Mặc dù bông tuyết bay tán loạn song Lâm Lôi vẫn như cũ khoanh chân ngồi trên mặt cỏ im lặng tu luyện, Ốc Đốn cường hãn như vậy đương nhiên cũng không quan tâm tới bông tuyết.
"Phù." Ốc Đốn cởi trần lộ vẻ nhiệt khí, trong tay hắn, chiến đao 'Đồ Lục' đặt ở một bên, đang chuẩn bị nghỉ ngơi trong chốc lát. Tới khi hắn thấy ở bên cạnh đang lặng yên tu luyện là Lâm Lôi thì -
"Hả?"
Ốc Đốn tới lúc này mới kinh ngạc phát hiện, mặc dù bông tuyết bay tán loạn, song tất cả bông tuyết ở gần thân thể Lâm Lôi thì đều xoay quanh mà lách ra. Cứ như là Lâm Lôi bên người có gió lốc vậy, thậm chí quần áo cũng không có lấy một bông tuyết.
"Đây là?" Ốc Đốn hơi giật mình.
Lâm Lôi vốn đang tĩnh tu, đôi mắt đột nhiên mở ra: "Ốc Đốn. Nhìn cái gì vậy?" Cho dù vừa rồi hết sức chăm chú tu luyện, song nếu có người chăm chú quan sát mình thì Lâm Lôi vẫn cảm giác được.
"Đại ca, bông tuyết sao lại, sao lại như vậy? Chẳng lẽ đây chính là cảnh giới 'Thế' mà trong thư tịch của gia tộc có ghi lại hay sao?" Ốc Đốn kinh ngạc nói.
Lâm Lôi mỉm cười đáp: "Ốc Đốn. Đạt đến 'Thế' tầng thứ nhất là có thể khiến cho bông tuyết, nước mưa không dính vào thân thể, có điều muốn toàn tâm khống chế chu vi thiên địa chi thế ở xung quanh thì tuyệt đối không có khả năng. Trong khi tu luyện, không quan tâm đến mọi tình huống thì có thể làm được như vậy."
Lâm Lôi vừa rồi cũng không tận lực làm như vậy, chỉ là xuất ra một ý niệm ở trong đầu, như thế bông tuyết liền không thể nào dính vào thân thể.
"Siêu việt 'Thế', đó là cái gì?" Ốc đốn trong lòng thực sự bội phục đại ca mình.
Hắn khổ tu nhiều năm như vậy, còn được hưởng sự giáo dục tốt nhất tại Áo Bố Lai Ân học viện, vậy mà cho tới bây giờ cũng chỉ vừa mới đạt tới mức 'Cử Trọng Nhược Khinh' mà trong bộ sách của gia tộc có ghi lại.
Kỳ thực Ốc Đốn không cần phải khiêm tốn, Lâm Lôi có thể đạt được tốc độ đột phá kinh người như thế, ngoại trừ việc bản thân hắn thực sự là một thiên tài ra thì mặt khác còn là nhờ vào một loại Lực tương tác nguyên tố giúp đỡ.
Đối với người bình thường mà nói, Lực tương tác nguyên tố chỉ đại biểu cho việc tu luyện Ma pháp lực trong thời gian ngắn. Có điều đối với cường giả mà nói, điều đó lại đại biểu cho sự biến đổi dễ dàng, có thể dung hợp cùng với tự nhiên, qua đó lại càng dễ dàng có thể ngộ ra thiên địa pháp tắc.
"Đây là do ta lĩnh ngộ được từ Phong chi áo nghĩa." Lâm Lôi lạnh nhạt cười, "Đây bất quá chỉ là vận dung đơn giản nhất mà thôi."
"Phong chi áo nghĩa?" Ốc Đốn mắt sáng lên.
"Ngươi cứ tiếp tục tu luyện đi." Lâm Lôi nói xong một tiếng, thì lại nhắm mắt tiếp tục tĩnh tu.
Kỳ thực hiện tại thời gian Lâm Lôi thi triển thạch điêu điêu khắc là tương đối ít, trừ phi có điều gì đó xúc động khiến cho tâm tình dâng cao thì khi đó hắn mới càng dễ dàng tiến vào trạng thái điêu khắc, hiệu quả cũng càng cao hơn.
Mà bình thường thạch điêu điêu khắc, hiệu quả so với việc Lâm Lôi tĩnh tu cũng không cách biệt lắm.
Hiện tại Lâm Lôi đối với việc giải thích Phong nguyên tố pháp tắc, Địa nguyên tố pháp tắc, trong khi tĩnh tu, trình độ cùng với tự nhiên dung hợp đã vượt qua hiệu quả của thạch điêu điêu khắc bình thường.
Loại tĩnh tu để ngộ pháp tắc này cũng khiến cho tốc độ biến đổi Tinh thần lực của Lâm Lôi không ngừng tiến bộ.
Trong đêm tôi.
Lâm Lôi vẫn đang chìm tĩnh tu, nét mặt vốn lạnh lùng bỗng thoáng cười, rồi sau đó môi hắn khẽ động, không bao lâu sau -
"Sọat!"
Lâm Lôi vốn đang ngồi, toàn thân bỗng đạt đến một tốc độ di động đáng sợ. Chỉ trong nháy mắt, khắp các góc của sân luyện võ, ở những vị trí khác nhau đồng thời xuất hiện tới chín Lâm Lôi.
Lập tức chín tàn ảnh biến mất, Lâm Lôi lại xuất hiện tại vị trí vốn đang khoanh chân ngồi.
Hắn lúc này mới mở to hai mắt: "Được xưng là cực mạnh tốc độ phụ trợ ma pháp, Phong hệ cửu cấp ma pháp 'Phong Ảnh Thuật' quả nhiên danh bất hư truyền, giúp cho ta dù đang trong hình thái của loài người cũng đã vượt qua cả tốc độ nhanh nhất sau khi biến thân đạt tới Thánh vực."
Đúng!
Cửu cấp ma pháp!
Năm đó Lâm Lôi bước vào Ma Thú sơn mạch xấp xỉ được một năm liền đạt tới bát cấp ma pháp sư, có điều từ bát cấp ma pháp sư đến cửu cấp ma pháp sư, Tinh thần lực phải rất kinh người. Cho dù có là thiên tài ma pháp đi nữa thì cũng phải mất đến vài chục năm.
Song nhờ Lâm Lôi trường kỳ tĩnh tu, Tinh thần lực cũng tiến bộ cực nhanh.
Chỉ mất thời gian có bảy năm rưỡi, rốt cuộc cũng có đột phá, cuối cùng hiện tại đã đạt tới cửu cấp đại ma đạo rồi.
"Ngày mai chính là Ngọc Lan lễ, Ngọc Lan lễ là một dịp trọng đại, đạt tới cửu cấp đại ma đạo cảnh giới, thực sự là ..." Lâm Lôi trong lòng cũng cực kỳ vui vẻ.
Ma pháp sư lực công kích rất đáng sợ, chỉ cần để cho ma pháp sư có thời gian, đồng cấp bậc ma pháp sư tuyệt đối có thể dùng ma pháp đánh bại đồng cấp bậc chiến sĩ. Đặc biệt là phạm vi ma pháp rộng lớn của ma pháp sư đại phạm vi ma pháp thực sự khiến cho người ta phải sợ hãi.
"Đến ngày mai, là ta đã được 27 tuổi, 27 tuổi rồi." Lâm Lôi trên mặt có phần tự tin.
Thực đáng sợ.
27 tuổi cửu cấp song hệ đại ma đạo, quả thực căn cứ theo ghi chép lịch sự của Ngọc Lan đại lục, trong quá khứ bài danh đệ nhất lúc đạt tới cửu cấp đại ma đạo thì tuổi cũng ngoài ba mươi rồi.
"Phong hệ ma pháp như bạo long quyển, đối phó với mười vạn đại quân cũng không có gì khó. Mà trong Địa hệ ma pháp thì như 'Thổ Chi Thành Bang' cũng là một phạm vi phòng ngự ma pháp rộng lớn ..." Lâm Lôi cũng phải thừa nhận, ma pháp sư càng cường đại thì khi chiến tranh khởi động, tác dụng lại càng đáng sợ.
Hơn nữa ma pháp sư độc lập công kích cũng rất mạnh.
"Phong hệ cửu cấp ma pháp 'Chân Không Tuyệt Sát Thuật' được xưng tụng là chỉ cần có đủ Ma pháp lực thì ngay đến cả Thánh vực cũng đều có thể bị giết chết chỉ bằng một thế ma pháp. Quả thực là biến thái." Lâm Lôi không ngừng than thở.
Phong hệ ma pháp rất dũng mãnh, 'Chân Không Tuyệt Sát Thuật' là một loại cửu cấp ma pháp công kích cực mạnh, còn 'Thứ Nguyên Chi Nhận' lại là một loại cấm chú cực mạnh.
Địa hệ ma pháp phòng ngự cũng rất nổi danh, kể cả phòng ngự đơn độc hay là tập thể.
Cửu cấp ma pháp sư tầng thứ 'Đại Trọng Lực Thuật' có thể khiến cho một cường giả lập tức trái tim tan tành, mạch máu vỡ vụn, chết ngay tại chỗ. Dù sao thì một số người, mặc dù cơ thể bề ngoài thì lợi hại song nội tạng, mạch máu độ cứng cỏi cũng không nhất thiết là quá mạnh.
"Có điều đối ta mà nói, hữu dụng nhất chính là 'Phong Ảnh Thuật'. Cực mạnh tốc độ phụ gia ma pháp!"
Lâm Lôi trong hình dạng loài người, tốc độ nếu so với trạng thái Thánh vực thì còn chậm chạp gấp đôi. Song nếu dựa vào Phong ảnh thuật, kể cả trong hình dạng loài người tốc độ còn vượt qua cả biến thân hình thái. Thực là đáng sợ!
Ngày lễ Ngọc Lan, ánh sáng mặt trời trên cao tỏa sáng, chiếu rọi bao trùm khắp từng nhánh cây, những bông tuyết còn sót lại trên các nóc nhà cũng phản xạ ánh sáng thực là chói mắt, cả đế đô như chìm ngập trong ánh sáng.
Trong ngày này, đế đô cũng cử hành những hoạt động lớn để chúc mừng.
Bên trong xe ngựa.
Sau khi xem xét các hoạt động trở về, Lâm Lôi, Ốc Đốn lại cùng ngồi chung xe ngựa đàm luận xem chuyện với Ni Na rốt cuộc sẽ xử lý như thế nào.
"Ốc Đốn, sau hai ngày nữa, ngươi hãy dẫn ta đi bái kiến vị hoàng đế bệ hạ kia." Lâm Lôi trực tiếp nói.
"Gặp bệ hạ?" Ốc Đốn giật mình nhìn về phía ca ca.
Lâm Lôi khẽ cười: "Ta với Áo Bố Lai Ân đế quốc cũng không có thù oán, nếu lão hoàng đế bệ hạ kia chịu đem Ni Na gả cho ngươi thì ta cũng không ngại định cư tại Áo Bố Lai Ân đế quốc."
Ốc Đốn nhìn ca ca mình, trong lòng cũng hiểu được ý tứ của Lâm Lôi.
"Nếu như thể hoàng đế không nhìn ra được thời vụ, đem Thất công chúa gả cho Bố Lỗ Mặc, như vậy cũng chỉ có thể sử dụng một chiêu cuối cùng, trực tiếp đem Ni Na cướp đi, sau đó hai người các ngươi cùng nhau bỏ trốn." Lâm Lôi nhìn về phía Ốc Đốn, "Ốc Đốn, ngươi có nguyện ý tiếp nhận kết quả này không?"
Ốc Đốn trầm mặc chỉ trong giây lát, đáp: "Ta đương nhiên sao cũng được, đối với Áo Bố Lai Ân đế quốc, ta cũng không có cảm giác gì. Có điều Ni Na nàng ..."
"Thất công chúa sẽ phản đối?" Lâm Lôi dò hỏi.
Điểm ấy rất quan trọng.
Ốc Đốn lắc đầu nói: "Ta hiểu Ni Na, lúc trước trong khi ta cùng với Khải Lan tranh đoạt, Ni Na đã từng nói, nếu bệ hạ thực sự bức bách nàng, nàng sẽ theo ta trốn. Chỉ là Ni Na lo lắng chạy không thoát."
"Chuyện ấy ngươi không cần quan tâm, trừ phi Vũ Thần tự thân xuất mã." Lâm Lôi lạnh nhạt nói.
Hắn cũng biết, với thân phận của Vũ Thần thì sẽ không quản chuyện nhỏ nhặt này. Trừ phi đế quốc gặp phải kinh thiên nguy nan, lúc ấy Vũ Thần có thể mới hiện thân.
Những chuyện bình thường kể cả là ám sát hoàng đế, Vũ Thần cũng sẽ không quản đến.
Vũ Thần tử tôn rất nhiều, chết mất một vị hoàng đế thì còn có người khác kế thừa. Quan trọng nhất chính là dù có đại sự lật đổ đế quốc, Vũ Thần xưa nay vốn đã có thể xem như 'Thần Linh' cũng sẽ không quản.
Ba ngày sau, bên ngoài cổng hoàng cung xuất hiện một cỗ xe ngựa, một thanh niên cao lớn mặc trang phục chiến sĩ cùng một gã thanh niên mặc màu đen lần lượt xuống xe.
"Ốc Đốn bá tước, vị này là ..." Thủ vệ canh gác ở cửa cung dò hỏi, đương nhiên với nhãn lực của bọn họ cũng có thể nhìn ra được, người ở bên cạnh Ốc Đốn bá tước này cũng không phải dạng tầm thường.
Ốc Đốn khẽ cười nói: "Vị này là đại ca ta, ta muốn dẫn huynh ấy đến gặp bệ hạ."
Thủ vệ ở cửa cung không hề làm khó dễ, trực tiếp cho đi. Kỳ thực cửa cung bên ngoài của hoàng cung muốn vào cũng không khó, chỉ cần là kẻ có thân phận là có thể dẫn người đi vào.
Bởi vì hoàng cung rất lớn, mà một vài nơi trọng yếu ở bên trong hoàng cung thì đều có thủ vệ canh phòng nghiêm ngặt.
"Đứng lại." Hai gã thủ vệ quát lớn, "Ốc Đốn bá tước, người bên cạnh là ai?"
"Phiền xin hãy thông báo một chút, vị này là Lâm Lôi đại ca ta, ta dẫn đại ca ta tới gặp bệ hạ." Ốc đốn lập tức đáp.
"Các ngươi hãy chờ một chút." Trong đó một gã thủ vệ quát, rồi hắn lập tức liền chạy vào viện môn bên trong.
Viện này bên trong cao thủ rất nhiều, không được sự ưng thuận của hoàng đế bệ hạ, đám quý tộc này căn bản không được phép tiến vào. Một lát sau, tên thủ vệ kia chạy ra nói: "Bệ hạ cho phép các ngươi vào."
"Cao thủ thực sự không ít." Lâm Lôi đi vào trong viện, cảm thụ được Phong hệ nguyên tố ba động, dễ dàng phát hiện ra vị trí của đám cao thủ.
Đi một hồi lâu mới đến bên ngoài một tòa điển nhã thư phòng.
"Bệ hạ." Ốc Đốn lớn tiếng hô.
"Ha ha, Ốc Đốn, nghe nói có Lâm Lôi đại ca ngươi tới? Mau vào đây." Thanh âm sang sảng của đế quốc hoàng đế 'Kiều An' từ bên trong thư phòng truyền đến.
Lâm Lôi mỉm cười, liền tiến vào bên trong thư phòng.
/809
|