Bàn Long

Chương 220: Ước định

/809


Ánh mắt Mạch Khắc Khẳng Hi nhìn Lâm Lôi bắt đầu có chuyển biến.
"Ha ha ..." Mạch Khắc Khẳng Hi trầm mặc một hồi rồi cất tiếng cười, đồng thời toàn thân cũng từ trên không trung hạ xuống, chậm rãi bước về phía Lâm Lôi, thái độ thân thiết hơn nhiều, "Lâm Lôi, ngươi là ma pháp thiên tài trong truyền thuyết, còn được gọi là lịch sử đệ nhị, ta thấy, năng lực chiến sĩ của ngươi so với ma pháp năng lực còn mạnh hơn. Trẻ tuổi như vậy đã có thực lực Thánh vực. Long huyết chiến sĩ không hổ là chung cực chiến sĩ." Lâm Lôi luôn luôn kiêu ngạo vì gia tộc của mình, có điều nghĩ tới gia tộc hiện tại phân li tan vỡ, cũng chỉ còn lại bản thân và đệ đệ mà trong lòng cảm thấy có chút bi thương.
"Mạch Khắc Khẳng Hi tiên sinh, không biết ngài có chuyện gì khác không, nếu như không có thì ta xin đi trước." Lâm Lôi nói.
Mạch Khắc Khẳng Hi vội vàng đáp: "Lâm Lôi huynh đệ, ta và ngươi lần đầu gặp nhau, sao không giao lưu một chút? Hơn nữa ta đối với Long huyết chiến sĩ trong truyền thuyết cũng rất hiếu kì. Nếu có thời gian, ta rất muốn cùng Lâm Lôi ngươi tỷ tí cọ sát một phen. Dù sao Thánh vực cảnh giới muốn tiến bộ, cao thủ cùng đẳng cao giao thủ tỷ thí cũng là biện pháp rất hay." Nói xong, Mạch Khắc Khẳng Hi thành khẩn nhìn Lâm Lôi với ánh mắt chờ đợi.
Tỷ thí?
Ở tây bắc hành tỉnh Mạch Khắc Khẳng Hi cũng là bá chủ một phương, có thể cùng với Mạch Khắc Khẳng Hi kết giao, đối với bản thân cũng có vài chỗ tốt, hơn nữa Cơ Ân cũng ở tây bắc hành tỉnh, cũng coi như là giúp đỡ Cơ Ân một chút.
Lâm Lôi đắn đo một lát, rồi gật đầu: "Ta trên người cón có thương tích. Ngài thì vừa tới, cũng không tiên để tỉ thí. Như vậy đi, ta về trước ... đợi qua một đoạn thời gian, ta lại tới bái phỏng ngài, sẽ không quá lâu đâu, chắc là nội trong vòng một tháng thôi."
Mạch Khắc Khẳng Hi vui mừng gật đầu.
"Tốt lắm. Ta ở trong thành bảo của Cổ Khắc Tư gia tộc đợi Lâm Lôi ngươi tới."
"Nhất định rồi." Lâm Lôi mỉm cười gật đầu.
Lúc này trời đổ tuyết lớn, bông tuyết bay bay, còn Lâm Lôi, Mạch Khắc Khẳng Hi hai cường giả cấp bậc Thánh vực đều mỉm cười, rồi cáo biệt nhau.
Đồng hoang mệnh mông, hiện giờ cũng chỉ có Lâm Lôi và Bối Bối.
"Tuyết mùa đông." Lâm Lôi nhìn vùng tuyết lớn mịt mù vô tận, lúc còn trẻ cũng trong một ngày tuyết lớn, hắn và Ngải Lệ Tư tương luyến.
Ngày sau, cũng trong một ngày tuyết rơi như thế, Lâm Lôi lại cùng Ngải Lệ Tư chia tay.
Hơn nữa trong Ma Thú sơn thạch, cũng trong một ngày tuyết lớn, Lâm Lôi đã lĩnh ngộ cảnh giới 'Thế' đầu tiên.
Còn hôm nay, lại trong một đêm tuyết, bản thân đột phá tới cảnh giới cửu cấp chiến sĩ. Thực lực chân chính đã hoàn toàn bước vào Thánh vực.
"Hoa tuyết ..."
Lâm Lôi cảm khái muôn vàn, rồi cúi đầu nhìn thân thể của mình, đoạn bật cười khanh khách. "Ta vừa rồi không ngờ lại cứ thế này nói chuyện với một Thánh vực cường giả lâu như vậy?"
Bởi vì biến thân để chiến đấu cùng với Thiên sứ, quần áo của Lâm Lôi đã rách dưới không ra hình dáng gì. Ngay cả quần cũng như vậy.
Bộ dạng này chỉ sợ so với ăn mày còn đáng thương hơn.
Bất quá vừa rồi Mạch Khắc Khẳng Hi lại không hề để ý đến điều này, kì thực không ít Thánh vực cao thủ khi khổ tu, mỗi lần tu luyện có thể đến mấy tháng, trên người sớm đã không ra hình dạng gì rồi. Bọn họ đối với những thứ này không quá để ý đến, thứ mà bọn họ coi trong là bên trong mỗi con người.
Giống như Lâm Lôi, tuy quần áo trên người đã rách nát, nhưng chỉ đơn giản là đứng đó, không ai dám coi thường hắn.
Đây chính là khí chất của một cá nhân.
"Lão đại. Huynh nói huynh có thể bước vào Thánh vực, huynh bây giờ biến thân đi, để ta chiêm ngưỡng vẻ oai hùng của lão đại." Bối Bối lấp láy đôi mắt nhỏ nhìn Lâm Lôi, cố ý nói một cách vỗ mông ngựa, Lâm Lôi trong lòng cũng nóng lên.
Kiến nghị không tồi.
"Được." Hắn cười đáp. Bối Bối lập tức nhảy lên đầu vai Lâm Lôi. Trên người Lâm Lôi lại mọc ra hắc sắc lân phiến, gai nhọn mọc ra từ lưng, khủy tay, trán. Mắt cũng biến thành màu ám kim.
Tựa hồ như vẫn giống với hình dạng trong quá khứ.
Nhưng Lâm Lôi lại cảm thấy không giống.
"Phù." Lâm Lôi chỉ cảm thấy năng lượng đặc biệt của Long huyết chiến sĩ huyết mạch tiềm phục trong thân thể bắt đầu dung nhập vào trong xương cốt, cơ nhục, thậm chí cả lân giáp, gai nhọn, long vĩ.
Lân giáp vốn màu den không ngờ lại có quầng sáng màu xanh trói mắt trong đó.
"Cảm giác rất cường đại."
Hắn cảm thấy thị lực, thính lực của bản thân đều tăng lên gấp bội. Động tình trong phương viên mấy dặm đều không thoát khỏi sự tra xét của bản thân.
"Lực lượng cường đại, đáu khí cường đại." Lâm Lôi nắm chặt quyền đầu, cả không khí đều chấn động, lực lượng mạnh mẽ ẩn chứa trong cơ nhục so với trước đây còn đáng sợ hơn, đấu khí trong người lúc này cũng hùng hồn hơn nhiều.
"Ha ha.." Lâm Lôi hưng phấn cười lớn.
Lúc đêm về khuya, tuyết lớn bay tán loạn trong vùng hoang dã, Long huyết chiến sĩ hoàn toàn biến thân giống như một quái vật trực tiếp bồng bềnh bay lên, lăng không mà đứng, đồng thời phát ra tiếng cười lớn cực kỳ hưng phấn vong vọng trong thiên địa.
"Chẳng trách Ba Khắc biến thân đạt tới Thánh vực lại hưng phấn như vậy, không tưởng rằng chỉ là đột phá giới hạn đó, thực lực lại gia tăng nhiều như vậy." Lâm Lôi trong lòng vô cùng cao hứng.
Long huyết chiến sĩ có thiên phú dị bẩm, chỉ cầng năng lượng đạt tới là tự nhiên có thể phi hành, giống như chim muông có thể phi hành vậy, đây là thiên phú không cần phải lĩnh ngộ.
"Luận về thần kì, huyết dịch của Cức bối thiết giáp long còn xa mới bằng huyết mạch của Long huyết chiến sĩ." Lâm Lôi đứng trên không trung trong lòng rất cảm khái.
Khi trước hắn thôn phệ phần lớn hoạt long huyết cùng với long tinh của Cức bối thiết giáp long, nhưng cho dù là như vậy, cũng bị Long huyết chiến sĩ huyết mạch trong người Lâm Lôi làm tan đi hết.
Hơn nữa, Lâm Lôi lúc này đã bước vào Thánh vực, hắn cảm thấy sự đề thăng của năng lượng Long huyết chiến sĩ huyết mạch đối với các cơ năng của thân thể mình.
"Tốc độ hiện giờ tối thiểu cũng tăng lên gấp đôi." Lâm Lôi tâm ý vừa động, cả người liền lưu lại một tàn ảnh trong không trung.
"Còn phòng ngự." Hắn nhìn lân giáp hoàn hảo vô khuyết trên người, đặc biệt là quầng sáng màu xanh ẩn tàng trong lân giáp. "Hiện tại nếu lại đánh nhau với tứ dực Thiên sứ, cùng lắm là chỉ bị thương nhẹ mà thôi."
Lâm Lôi khóe miệng khẽ nhếch lên.
Tự tin!
Vô cùng tự tin!
Kì thực Thánh vực nhân loại chiến sĩ, phòng ngự của nhục thể vốn yếu, cho dù là cường giả đạt tới Thánh vực đỉnh phong, phòng ngự của bọn họ cũng không bằng được ma thú Thánh vực đồng dạng.
Còn tứ đại chung cực chiến sĩ cũng là một loại biến thái tồn tại so với ma thú.
Như vậy cũng là vì nếu Long huyết chiến sĩ trong hình dáng nhân loại bước vào Thánh vực, một khi biến thân thì đạt tới Thánh vực đỉnh phong, chính là vô định, không cần phải xem xét về cảnh giới.
Cho dù chỉ cậy mạnh, trong Thánh vực cùng là tồn tại vô địch. Đó chính là thiên phú!
Giống như Hắc Lỗ đố kị khi thấy Bối Bối mạnh mẽ như vậy, tứ đại chung cực chiến sĩ cũng đáng để cho bất kỳ tộc quần nào trên đại lúc phải đố kị.
"Lão đại." Bối Bối từ dưới nhảy lên.
Lâm Lôi đưa tay ôm lấy nó, Bối Bối bèn bò lên vai hắn. Lâm Lôi toàn thân đều là hắc sắc lân phiến, trên vai lại có một hắc sắc Ảnh thử đang đứng.
Đúng là một sự phối hợp tuyệt vời.
"Bối Bối, thử cảm giác tốc độ chân chính của Thánh vực phi hành nhé." Lâm Lôi ha hả cười nói, đồng thời tốc độ toàn thân đạt tới cực hạn, hóa thành một đạo hồng quang hắc sắc, trong không trung chỉ thấy lưu lại một đạo tàn ảnh, rồi trực tiếp biến mất.
Vùng hoang dã thê lương giữa đêm khuya, tuyết lớn vẫn cứ rơi đầy trời.
Chỉ có những thi thể trên mặt đất chứng minh cho cuộc đại chiến vừa xảy ra.
Tốc độ phi hành trực tiếp của Thánh vực rất đánh sợ, một giờ tuyệt đối vượt qua một nghìn dặm, Lâm Lôi chỉ cảm thấy vừa qua một chút thì đã thấy Vân Phong trấn ở ngay trước mắt.
Tuyết đêm phủ xuống Vân Phong trấn. Rất yên tĩnh.
Lâm Lôi trực tiếp bay tới tòa phủ đệ ở sâu tận phía tây tiểu trấn, hắn giống như một thiên thạch từ trong không trung nhanh chóng đáp xuống trong lạc viện.
"Ai!" Một tiếng quát khẽ vang lên. Lập tức có mấy thân ảnh lao tới.
Tốc độ phi hành của Lâm Lôi rất nhanh, thậm chỉ còn sản sinh ra bạo thanh, đương nhiên dẫn tới sự chú ý của đám người Ba Khắc. Nhưng khi bọn họ thấy Lâm Lôi biến thân thành hình thái Long huyết chiến sĩ, cũng thầm thở ra một hơi.
"Ủa, cửa chưa mở mà đã tiến vào rồi?" Lão ngũ Cái Tì trong năm huynh đệ kinh ngạc nói, sau đó chằm chằm nhìn vào Lâm Lôi, "Đại nhân, người chẳng lẽ đã?"
Lâm Lôi cười nhìn Cái Tì.
Cái Tì là người thông minh và có đầu óc linh hoạt nhất trong Bất tử chiến sĩ ngũ huynh đệ, cũng là người đầu tiên lãnh ngộ Cử trọng nhược khinh trong năm huynh đệ.
"A, Thánh vực!" những người ở bên cạnh cũng có phản ứng, năm huynh đệ đều kinh ngạc nhìn Lâm Lôi.
"Lôi đại ca về rồi ư?" Tiếng Chiêm Ni vang lên. Sau đó nàng cũng chạy ra, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng biến thân của Lâm Lôi, không ngời lại thét lên lanh lảnh, "Quái vật!"
Lệ Bối Tạp, Lệ Na tỷ muội ở cùng phòng với nàng lập tức an ủi.
"Chiêm Ni, đó là Lâm Lôi đại ca khi biến thân thành Long huyết chiến sĩ." Lệ Bối Tạp cười giảng giải.
Lâm Lôi lúc này cũng khôi phục lại hình dáng nhân loại bình thường, Chiêm Ni vừa mới bị làm cho kinh hoàng trợn tròn mắt nhìn cảnh này, sau đó nhìn Lệ Bối Tạp: "Long huyết chiến sĩ? Long huyết chiễn sĩ gì cơ?"
"Ha ha, Long huyết chiến sĩ là một trong tứ đại chung cực chiến sĩ. Năm huynh đệ chúng ta cũng là chung cực chiến sĩ, là Bất tử chiến sĩ trong đó!" Cái Tì kiêu ngạo đáp.
Chiêm Ni nhìn đám người xung quanh. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
Đêm nay khi nàng cùng với Hắc Lỗ tới đây, thì tạm thời ở với Lệ Bối Tạp, Lệ Na. Lệ Bối Tạp và Lệ Na đang giới thiệu bối cảnh của đám người này với nàng, chỉ mới giới thiệu đến Tái Tư Lặc mà thôi.
Chiêm Ni vừa rồi khi còn ở trong phòng vì Tái Tư Lặc là Vong linh đại ma đạo mà kinh ngạc, không ngờ lại mọc ra cả Long huyết chiến sĩ, Bất tử chiến sĩ.
"Đây, đây đều là ..." Nàng cảm thấy đầu óc hỗn loạn.
"Chiêm Ni. Nàng trước tiên cứ nghỉ ngơi đi đã." Lâm Lôi cười nói.
Đám Ba Khắc ngũ huynh đệ vẫn vì sự đột phá của Lâm Lôi mà cảm thấy chấn kinh, lão nhị An Khoa nhếch môi bất đắc dĩ cười nói: "Đại nhân người đột phá nhanh như vậy, Ba Khắc lão đại đạt tới Thánh vực cũng không phải là đối thủ của ngài, hiện tại lại càng không phải là đối thủ của ngài ... chênh lệc quá lớn a."
"Không lợi hại thì sao còn là đại nhân, còn dẫn chúng ta tới Quang Minh giáo đình báo thù?" Cái Tì ở bên cạnh kiêu hãnh nói.
"Các ngươi mỗi người đều có lực lượng Thánh vực." Tái Tư Lặc trên mặt cũng nở nụ cười. "Cũng may lão gia hỏa ta cuối cùng cũng có một chút lĩnh ngộ, tin trằng trong mười năm có thể đột phá, đạt tới Thánh vực rồi."
Mười năm?
Tái Tư Lặc cũng đã tám trăm tuổi. Đối với ông ta mà nói, mười năm chỉ là một khoảng thời gian ngắn.
"Vong linh Thánh ma đạo, đó là một dạng tồn tại phi thường đáng sợ." Mắt Lâm Lôi sáng lên, "Tới lúc đó triệu hoán vài vong linh cấp Thánh vực, thậm chí còn kéo theo mấy trăm vạn vong linh đại cửu cấp vong linh đại ma đạo, thực là phi thường đáng sợ.
Hơn nữa Vong linh Thánh ma đạo mỗi người đều đáng sợ như cả một đế quốc.
"
Ha ha, mọi người đều đề thăng, con mẹ nó, để xem Quang Minh giáo đình đó còn dám phái người tới nữa không? Tới một giết một, tới mười giết mười, rồi đem thân thể cho Tái Tư Lặc làm vong linh nô dịch, quay lại phản sát." Cái Tì nói liên mồm, bản thân cũng vì chủ ý của mình mà hưng phấn không thôi.
Mọi người đều rất vui vẻ, thực lực đề thăng, cũng có vốn để chống chọi với Quang Minh giáo đình.
Lâm Lôi trong lòng cũng rất cao hứng.
Ngửng đầu nhìn trời, lúc này bong tuyết bay bay. Lâm Lôi đảo mắt nhìn mọi người. "
Được rồi, bên ngoài có tuyết lớn, mọi người vào trong phòng khách đi."
"
Được, hôm nay không say không nghỉ." Ba Khắc luôn trầm ổn cũng cao hứng nói lớn.
Chúng nhân náo nhiệt tới quá nửa đêm, kì thực đoàn thể chống đối với Quang Minh giáo đình này, thực lực của tất cả đều mạnh. Lâm Lôi có thực lực mạnh nhất mới được xem là thủ lĩnh.
Thời gian trôi qua, nháy máy đã ba ngày.
Chiêm Ni cũng hoàn toàn biết được bối cảnh của mọi người, cũng dần dần hoàn toàn tiếp thụ. Hơn nữa tới lúc này, nàng mới biết thành chủ của một quận thành trong mắt đám người này chẳng là cái gì cả.
Đừng nói là một quận thành, cho dù là một tây bắc hành tỉnh, Cổ Khắc Tư gia tộc cường đại, đám người Lâm Lôi cũng không thèm để ý, chỉ là vì sự tồn tại của Mạch Khắc Khẳng Hi, nên mới nhìn Cổ Khắc Tư gia tộc một cách bình đẳng.
"Ba Khắc bọn họ, còn có Lâm Lôi đại ca, tu luyện đều rất khắc khổ." Chiêm Ni, Lệ Bối Tạp, Lệ Na ba nàng mĩ nữ lúc này ríu rít đàm luận, đồng thời cũng xách rỏ đi vào trong phủ đệ.
Nhưng khi bọn họ bước gần tới đình viện, đột nhiên nhìn thấy Ảnh thử Bối Bối không ngờ cũng phiêu phù trong không trung.
Nhìn thấy Chiêm Ni ba người bước vào thì nghịch ngợm nháy nháy mắt, trong miệng cũng phát ra thanh âm trong trẻo của nhân loại: "
Oa, ba vị mĩ nữ, xin chào các nàng!"
 

/809

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status