Trận chiến giữa Vô Cực và Thiên Vũ đang đến hồi gay cấn, khán giả tập trung xem đến nín thở để theo dõi trận đấu, cả khán đài im ắng không một tiếng động ngoại trừ âm thanh như sấm động phát ra từ võ đài một cách liên hồi. Nhưng chuyện bất ngờ lại xảy ra ngay khúc cao trào, toàn bộ thành viên hai nhóm đang chiến đấu có phần kịch liệt thì bỗng dưng tách ra khi cái tên Lăng Trúc Thanh được thét lên. Kể từ giây phút đó, trận chiến đã bước sang một hồi khác, một bước ngoặc thay đổi hoàn toàn diễn biến của cuộc đối đầu mà không ai có thể ngờ tới.
-☉-
Tề Hạo nhận thấy sự khác lạ từ nhóm Vô Cực khi nghe được cái tên Lăng Trúc Thanh, hắn biết đây chính là biến cố dẫn đến phản ứng của từng người bên Vô Cực. Tề Hạo lập tức truyền âm hỏi Võ Kiệt vì hắn cũng chưa từng nghe qua cái tên này:
“Võ Kiệt… chuyện này là thế nào, Lăng Trúc Thanh là ai?”
Đáp lại lời của Tề Hạo, Võ Kiệt chỉ vừa nói được hai từ:
“Cô ta...”
Võ Kiệt vừa bắt đầu truyền âm, hắn ngay lập tức cảm nhận được cảm giác nguy hiểm tột cùng đang ập tới rất nhanh. Võ Kiệt ngay lập tức vừa cúi đầu xuống thì một lưỡi đao đã chém sượt qua người hắn, vết chém còn lưu lại trên má Võ Kiệt một vết thương dài rỉ máu.
Võ Kiệt bây giờ đang cảm thấy áp lực cực lớn, hắn biết Lăng Trúc Thanh là ai, bây giờ lại đối đầu với nhân vật đó thực sự là một điều đáng sợ đối với hắn. Nếu cho hắn suy nghĩ lại, hắn sẽ không thét lên như lúc nãy để tạo ra cảnh tượng bây giờ, chỉ vì lúc đó hắn quá kinh động mà thôi.
Cảnh tượng một bóng đen vừa chém hụt đã xuất hiện ngay trước mặt Võ Kiệt, một cắp mắt Ảnh Miêu đầy giận dữ.
Tiểu Thanh không để Võ Kiệt kịp phản ứng, chín phi đao bay lơ lửng bên cạnh Tiểu Thanh liền như tên bắn tấn công Võ Kiệt tới tấp.
“Keng keng keng keng …” Võ Kiệt hai tay hai kiếm cật lực chặn đứng từng phi đao một, cố gắng dùng hết sức bình sinh để đối chọi với hàng loạt phi đao đang bao vây tứ phía Võ Kiệt. Âm thanh va chạm vang lên liên hồi không dứt.
Ngay lúc đó, bên trên Võ Kiệt bỗng xuất hiện hai bóng ảnh mở ảo, mỗi bóng ảnh tung một cước chẻ dọc từ trên cao xuống dưới.
Tiểu Thanh và Phân Ảnh đồng thời tấn công bất ngờ từ trên cao, Võ Kiệt hai tay đang không có khoảng trống để chống đỡ chín phi đao nhưng hắn cũng có cách thức khác để để đối phó.
“AAAAAA …” Võ Kiệt gầm lớn, từ lưng hắn bỗng mọc ra hai cánh tay khác, hai tay hiện ra liền xuất hiện hai thanh kiếm đón đỡ lấy hai cú chẻ dọc bằng chân của Tiểu Thanh và Phân Ảnh.
Điều diễn ra tiếp theo khiến Võ Kiệt càng kinh hãi hơn nữa, hai chân của Tiểu Thanh vừa chẻ xuống, thì hai thanh phi đao từ đâu bay đến nằm ngay dưới ngay dưới hai bàn chân.
Có phi đao che chắn, Tiểu Thanh dốc toàn lực chẻ thẳng xuống hai thanh kiếm từ hai tay mới mọc ra của Võ Kiệt đang đưa lên chông đỡ.
“KENG… KENG…” Lực tấn công rất mạnh, cả hai tay của Võ Kiệt không chịu đựng nổi liền bị chấn tách ra hai bên, Võ Kiệt ngay lập tức bị hai cước vào lưng cực mạnh, lưỡi đao dưới chân hai bóng ảnh đâm thẳng vào lưng Võ Kiệt. Tuy nhiên việc kinh hãi không phải là đòn tấn công bất ngờ đó của Tiểu Thanh, mà là chuyện khác.
“Thực thể hóa Phân Ảnh… không thể nào… cô ta có thể thực thể hóa cả Phân Ảnh” - Võ Kiệt trong lòng rúng động, cơn đau từ lưng không khiến hắn kinh động bằng điều hắn vừa mới nhận ra. Võ Kiệt có hiểu biết rất rõ về Ảnh Miêu tộc, đặc biệt là thiên phú Phân Ảnh nên sự việc này khiến hắn không thể tin nổi.
Phân Ảnh được tạo ra trong phạm vi ngắn, nó chỉ dùng để đánh lừa là chủ yếu vì nó như một cái bóng vậy, không thể tấn công được. Nhưng đằng này cả Tiểu Thanh lẫn Phân Ảnh đều thực hiện đòn chẻ bằng chân đó được thì chứng tỏ Phân Ảnh đó đã có thể thực thể hóa, và có thể tấn công được, nếu chuyện này xảy ra thì loại năng lực này của Tiểu Thanh còn khủng khiếp hơn cả Phân Thân nữa.
Phân Thân được tạo ra giống như một thực thể rồi, không thể tùy hứng xuất hiện khắp nơi như Phân Ảnh được, đó là điều khác biệt thứ nhất. Còn điều khiến loại Phân Ảnh này của Tiểu Thanh tạo ra kinh hãi chính là ở sự khác biệt thứ hai: Đó là với Phân Thân thì chân thân và phân thân luôn là một cá thể riêng biệt, nhưng khi Phân Ảnh của Tiểu Thanh đã thực thể hóa giống với Phân Thân lại là một chuyện hoàn toàn khác. Điều đó đồng nghĩa với việc không ai có thể biết được đâu là chân thân thật sự của Tiểu Thanh khi trực tiếp chiến đấu. Việc đối đầu với một cái bóng Phân Ảnh đã cực kỳ đau đầu rồi, đằng này chân thân thật sự lại có thể hoán đổi với Phân Ảnh qua lại liên tục thì ai có thể biệt được đâu mới thực sự là Tiểu Thanh.
Võ Kiệt vừa rúng động khi biết được sự việc Phân Ảnh của Tiểu Thanh có thể thực thể hóa, nhưng chưa kịp lên tiếng nói ra câu nào thì lòng lại càng kinh hoảng hơn nữa.
Nguyên lai hai bóng dáng Tiểu Thanh vừa tấn công từ trên cao đánh bay hai tay vừa mọc ra của Võ Kiệt, thì một bóng đen khác đã xuất hiện trước mặt hắn.
Tay chộp lấy một thanh phi đao vừa bay đến, một tia sáng lóe lên thì một tay của Võ Kiệt đã bị Tiểu Thanh cắt đứt gân. Võ Kiệt nhanh chóng mất lực buông thõng một tay, tay còn lại chưa kịp tấn công ngược lại Tiểu Thanh thì một đường dao lóe lên tiếp theo, cánh tay ấy cũng vô lực hạ xuống.
Hiện tại với năng lực Đại Yêu sơ cấp thì việc phục hồi gân tay bị đứt sẽ rất lâu, đặc biệt là trong chiến đấu mà bị thương như thế thì nắm chắc thua cuộc rồi. Võ Kiệt bị mất toàn bộ khả năng chống trả vì hai tay của hắn đã bị phế, nhưng quan trọng không phải là việc bị cắt đứt gân khiến Võ Kiệt kinh hoảng. Điều khiến Võ Kiệt như mất toàn bộ ý chí chiến đấu chính là việc xuất hiện của Tiểu Thanh, mà quan trọng… đây là bóng dáng Tiểu Thanh thứ ba, vì hai bóng dáng vừa tấn công từ trên cao vẫn còn hiện diện.
Như vậy có thể nói Tiểu Thanh đã tạo ra hai Phân Ảnh có thể thực thể hóa, thế thì chẳng khác nào Võ Kiệt một mình đánh với ba con quái vật cả.
Võ Kiệt biết điều khó khăn nhất và cũng là điều kiện tiên quyết nhất khi sử dụng Phân Ảnh đó chính là “phân tâm đa dụng”. Để tạo ra một Phân Ảnh thì yêu cầu người đó phải “nhất tâm nhị dụng”, có thể cùng lúc thực hiện hai việc hoàn toàn trái ngược nhau một cách hoàn mỹ, có thể tay trái đánh đàn nhưng tay phải múa kiếm, có thể suy nghĩ cùng lúc hai việc, và đặc biệt là trong chiến đấu thì việc phân tâm này càng khó khăn hơn nữa,
Nhưng đằng này lại xuất hiện tới hai Phân Ảnh, điều đó chứng tỏ Tiểu Thanh đã tới cảnh giới “nhất tâm tam dụng” trong Ảnh Miêu tộc, một việc chưa từng nghe nói tới ở đẳng cấp Đại Yêu hay thậm chí là Bán Tiên ở Ảnh Miêu tộc cả.
Vừa có thể thực thể hóa Phân Ảnh, lại có thể đạt tới cảnh giới đó, Tiểu Thanh đã khiến cho Võ Kiệt rơi vào cơn khủng hoảng trầm trọng khi đối đầu với một nhân vật như thế này.
- Đúng là… Lăng Trúc... - Võ Kiệt khuôn mặt thập phần khổ sở nói.
Tiểu Thanh sau khi cắt đứt gân hai tay của Võ Kiệt, nhưng lại nghe Võ Kiệt lặp lại cái tên Lăng Trúc Thanh. Ngay lập tức Tiểu Thanh không cho Võ Kiệt nói thêm từ nào nữa, tay cầm phi đao liên tục chém vào người Võ Kiệt.
Hai Phân Ảnh khác của Tiểu Thanh vừa từ trên cao hạ xuống cũng bọc lấy tấn công dồn dập vào kẻ bại trận không có khả năng chống đỡ ấy nữa.
Võ Kiệt tựa như một bao cát bị ba bóng dáng tấn công liên hồi từ ba hướng, dù thân thể có mạnh mẽ cỡ nào thì cũng bị trọng thương trầm trọng. Nhất là Võ Kiệt lại đang hoàn toàn mất đi khả năng chiến đấu lẫn chống đỡ nên chỉ có thể trơ mắt ra mà nhìn.
Tiểu Thanh quay ngược người bật về sau, sau đó liền xoay thân hình trên không tung một cú đá chuẩn xác thật mạnh vào đầu Võ Kiệt. Hai Phân Ảnh khác cũng thực hiện động tác tương tự, ba cú đá từ ba hướng khác nhau va thẳng vào đầu Võ Kiệt vang lên một tiếng động lớn.
“BÙNG …” Võ Kiệt thân thể thật sự không còn cảm giác gì nữa rồi, ba cú đá tấn công cùng lúc ấy đã khiến ý thức hắn chìm vào trong bóng tối. Dù có là Đại Yêu thì với đòn tấn công đó cũng khiến Võ Kiệt nằm liệt giường một khoảng thời gian dài. Thật sự đánh như thế này là Tiểu Thanh đã “nhẹ tay”, nếu không phải đang thi đấu thì e là Võ Kiệt đã mất mạng từ lâu.
“Bịch.. “ Võ Kiệt trọng thương bất tỉnh, cả người ngã về sau cùng với hàng tá vết thương chảy máu trên người, vết máu loang lổ ra cả sàn đấu. Mặc dù Võ Kiệt chưa chết, nhưng trông cảnh tượng thê thảm này thì người thường khó ai có thể dám mở mắt mà nhìn nổi.
-☉-
Tiểu Thanh tấn công và dứt điểm Võ Kiệt quá nhanh, nhưng người theo dõi thì không khỏi kinh khiếp vì quá “bạo lực” đối với một trận đánh như thế này.
Trên khán đài, nơi Hàm Hương và nhóm Hồ Phiêu đang ngồi.
- Aaa… trời ơi… bạo lực quá - Lạc Ngân tóc đó che mặt rì rầm nói.
Hàm Hương nghe vậy cười nói:
- Vậy chứ khi hai đứa đánh người ta thì không gọi là bạo lực à?
- Chuyện đó khác nhau chứ - Lạc Ngân bĩu môi.
Hàm Hương chỉ khẽ cười, nàng vốn đã sinh tồn một mình từ bé cho đến lớn nên nàng thừa biết nhiều cảnh tượng còn tàn khốc hơn vừa rồi nhiều. Việc tấn công như vậy của Tiểu Thanh nhìn thì có vẻ nặng tay, nhưng với còn mắt từng trải của Hàm Hương thì nàng nhận ra Tiểu Thanh đang muốn bịt miệng Võ Kiệt bằng cách cho hắn trọng thương cực nặng.
Hàm Hương chỉ tò mò một chuyện, đó là tại sao nhóm Vô Cực lại bỗng thay đổi tình huống như vậy vì cái tên Lăng Trúc Thanh của cô gái Ảnh Miêu đó?
Hàm Hương biết với thực lực của Minh Nguyệt và cả nhóm thì họ thừa sức để chiến thắng giải đấu này, nhưng họ cũng tạo ra những tình huống để thắng sao cho người khác nhìn vào trông có vẻ khó khăn. Giống như hai trận đối đầu với Thiên Vũ và Hồ Phiêu trước đó chính là minh chứng, tất cả đều trong tính toán của Vô Cực cả.
Nhưng hiện tại nhóm Vô Cực lại thay đổi hoàn toàn cách thức từ trước đến giờ, như vậy Hàm Hương chỉ có thể đoán là Vô Cực đang muốn kết thúc nhanh trận đấu trước khi Võ Kiệt tỉnh lại, nhận lấy phần thưởng rồi rời khỏi đây.
Phán đoán của Hàm Hương cũng chính xác phần nào, đúng là Minh Nguyệt và mọi người muốn rời khỏi đây càng nhanh càng tốt, nhưng cũng phải chiến thắng và đạt được sừng Ngọc Kỳ Lân đã.
-☉----------☉----------☉-
Nói đến Vân Phi.
Vân Phi bị kẹt trong bẫy vô hình, nhưng vừa nghe Minh Nguyệt truyền âm thông báo kết thúc trận chiến, Vân Phi liền thay đổi trạng thái.
Một cây côn lớn màu đỏ tươi thình lình xuất hiện trên tay, Vân Phi vận lực rồi vung một phát đánh tan cả màn tù túng vây hắn lại xung quanh.
Vân Phi nhắm thẳng một mạch phi thân tới hướng Bích Vi, chân chạy trên sàn đấu đạp hết vào những bẫy này đến bẫy khác liên tục, nhưng bẫy chưa kịp thành hình thì Vân Phi đã vượt qua mất.
Một tàn ảnh đỏ máu lướt vụt qua mọi thứ, trong tích tắc một bóng dáng dữ tợn với cặp mắt đỏ lòm đã xuất hiện ngay trước mặt Bích Vi.
Bích Vi ngay lúc đó cũng vừa hoàn thành tầng thứ hai của đại trận: “kích tốc”, vẫn là một trận hỗ trợ về tốc độ cho những ai có trận đồ vẽ trên người, và đó chính là nhóm Tuyệt Diệt. Còn nhóm Vô Cực thì không được hưởng lợi gì, lại còn bị trận “giảm tốc” áp chế, nhưng vào giờ phút này, những ảnh hưởng đó không còn là gì đối với họ cả.
Vừa xuất hiện trước mặt Bích Vi, Vân Phi liền vung côn, thanh côn dài bỗng như bị gãy ở khúc giữa, sau đó biến thành một cây côn nhị khúc.
Vân Phi đang trên đà lao tới liền va chạm thẳng vào người Bích Vi, khiến cả hắn và Bích Vi bị văng ra sau một đoạn. Bích Vi bị đẩy ngã nằm lăn trên mặt màn sàn, nhưng Bích Vi không kịp đứng dậy thì nàng đã bị Vân Phi ngay lập tức áp chế.
Hai khúc côn kề vào cổ Bích Vi tạo thành gọng kiềm, hai chân Vân Phi đứng đè chặt hai tay Bích Vi đang bị chèn dưới đất. Bích Vi bị khống chế nằm im không dám cử động, mắt nhìn vào khuôn mặt của Vân Phi mà Bích Vi cảm thấy sợ hãi.
Khuôn mặt dữ tợn, tóc đỏ tươi dựng đứng, cặp mắt đỏ ngầu, cặp răng nanh như chảy máu khiến người ngoài nhìn vào đã nổi da gà. Tuy nhiên Vân Phi bỗng thay đổi bộ dạng, mặt thì vẫn dữ, nhưng miệng cười khoái trá nói.
- Cô em nằm im đó mà quan sát đi… nếu còn cử động là ta sẽ lột đồ thành người mẫu khỏa thân… hê hê hê - Vân Phi cười nham nhở nói.
- Ngươi… - Bích Vi tức giận muốn phát tiết, nhưng sau đó im ngay vì thấy Vân Phi đang nhìn chằm vào người mình, nàng sợ là tên cẩu tặc này nói là làm thật.
Bích Vi quay mặt sang một bên, vừa lúc cảnh tượng Võ Kiệt bị ba thân ảnh Tiểu Thanh tấn công dồn dập, sau đó Võ Kiệt bị ba cú đá y hệt nhau vào đầu khiến hắn ngã người ra sau bất tỉnh với một thân thể trọng thương đầy máu.
Nhìn thấy cảnh đó, Bích Vi kinh động trong lòng, tại sao mọi chuyện lại biến chuyển chóng mặt đến vậy, chỉ vừa mới đây hai bên còn cân tài cân sức mà, nếu đợi đại trận hoàn thành thì Tuyệt Diệt sẽ nắm chắc phần thắng chứ.
Bích Vi vội quay mặt nhìn sang hướng gần đó, nơi có Thiết Giáp Long Điền Khê đang đối đầu với Hoàng Kim Ngưu Đại Tượng. Nhưng vừa nhìn sang thì cũng là cảnh Điền Khê bị văng khỏi sàn đấu, việc này khiến Bích Vi mặt mày tái nhợt như không tin nổi, nhất là khi nhìn thấy người vừa đánh bay tảng núi Thiết Giáp ấy… một Hoàng Kim Ngưu.
-☉-
Quay ngược lại thời điểm trước khi Điền Khê bị đánh bay và Võ Kiệt bị hạ gục. Khi Đại Tượng vừa nghe thấy Minh Nguyệt truyền âm, Đại Tượng bỗng nhìn về Điền Khê gần đó, ánh mắt như muốn nói với tên Thiết Giáp Long ấy rằng: kết thúc ở đây thôi.
Thiết Giáp Long có thể khiến bản thân cứng rắn như kim loại, ngoài ra còn có thể điều khiển kim loại trong phạm vi gần. Điền Khê lại đang ở ngay trên sàn đấu của võ đài được cấu tạo từ hợp kim thì chẳng khác nào hổ mọc thêm cánh. Hiện tại khắp nơi đều có lợi cho Điền Khê, mà hắn lại còn được hỗ trợ từ đại trận nữa, phải nói là Điền Khê có lợi về mọi mặt so với Đại Tượng.
Điền Khê thân hình tiếp tục lao về trước, sàn đấu xung quanh hắn uốn lượn cuốn theo, từng tảng kim loại như từng trụ tròn lớn mọc lên xung quanh Điền Khê đang dần dần chạy theo bên cạch Điền Khê hướng về trước mà đâm tới Đại Tượng.
Đại Tượng trước đó có phần “khó khăn” khi đối đầu với Điền Khê vì thiên phú Phản Chấn của bản thân không hề có tác dụng gì với tên thuần tấn công trực diện này cả. Nhưng bây giờ thì mọi chuyện đã khác.
Đại Tượng tay nắm chặt chuẩn bị tấn công, hai sừng trên đầu phát ra ánh sáng chói lọi, cặp sừng to lớn vàng chói bắt đầu lan ánh sáng ra toàn thân. Ngay tức thì thân hình của Đại Tượng như thay da đổi thịt toàn bộ, lớp da của Đại Tượng trở nên vàng đậm, cả khuôn mặt cũng chuyển sắc.
Đại Tượng hiện tại thực sự đã biến thành một bức tượng khổng lồ bằng vàng ròng, nhưng nó không đứng yên mà đang cúi người chuẩn bị lao tới.
Điền Khê đang trên đà tấn công, nhìn thấy cảnh tượng biến thân thật sự của Đại Tượng mà khuôn mặt biến sắc.
- Là Kim Thân.
Điền Khê buột miệng thốt lên, một Hoàng Kim Ngưu có thể biến thành Kim Thân phải là một thiên tài nghìn năm khó gặp của Ngưu tộc. Đằng này một Hoàng Kim Ngưu như thế lại thù lù đứng trước mặt Điền Khê khiến hắn cực kỳ bất ngờ, nhất là hắn chưa nghe qua gần đây xuất hiện thêm thiên tài nào ở Ngưu tộc như Đại Tượng cả, nhất là một Hoàng Kim Ngưu.
Nghe kể là một chuyện, nhưng gặp mặt lại là chuyện khác. Điền Khê tuy chấn động trong lòng, nhưng không vì thế mà e sợ. Hắn thực sự muốn đọ sức cùng một Hoàng Kim Ngưu, bây giờ còn xuất hiện một người như thế này thì đối với Điền Khê là một điều kích thích lớn hơn nữa.
Điền Khê hai tay đưa ra sau, nắm đấm to lớn bằng kim loại như chất chứa lực lượng rất lớn, lớp kim loại trên sàn đấu cuốn lên hai tay Điền Khê khiến hai nắm đấm ấy trông rất lớn và cực kỳ mạnh mẽ.
Đang trên đà lao tới, Điền Khê đấm mạnh hai tay từ sau mang theo sức lực toàn bộ của bản thân về hướng Đại Tượng. Cả đám trụ tròn được tạo từ sàn đấu xung quanh cũng ầm ầm cuốn tới.
Đại Tượng khi thấy Điền Khê đã gần áp sát, một chân Đại Tượng đưa ra sau rồi khụy xuống, một tay đưa về trước như chuẩn bị lấy đà.
“BÙNG…” Một âm thanh chấn động vang lên toàn võ đài, bóng dáng màu vàng của Đại Tượng như tên bay phóng thẳng về Điền Khê với một tốc độ cực nhanh tạo ra một tàn ảnh màu vàng rất lớn từ thể hình của Đại Tượng.
Đưa hai sừng vàng hướng về trước, Đại Tượng nhắm thẳng về Điền Khê mà húc.
Đỉnh của cặp sừng sáng lên, hai khối sáng dẹp và tròn sinh ra như hai chiếc đĩa xoáy mạnh trên đầu Đại Tượng.
Trong tích tắc, cú phóng tới của Đại Tượng đã áp sát ngay Điền Khê, cùng lúc với hai cú đấm của Điền Khê đang đưa về trước.
“ẦM… ẦM…”
Không kịp phản ứng, nhưng hai cú đấm của Điền Khê cũng vừa vặn chạm vào hai chiếc đĩa tròn đang xoáy trên đầu Đại Tượng. Vừa chạm vào, toàn bộ sức mạnh bộc phát từ Điền Khê đập thằng vào người Đại Tượng.
Nhưng khi vừa va chạm vào hai cái đĩa tròn ấy thì lực lượng mạnh bạo đó bị phản ngược lại, toàn bộ lực đánh quay ngược lại tấn công thẳng vào người Điền Khê.
Kinh động không thốt nên lời, Điền Khê ngay lập tức nhận lấy phản lực từ chính mình vừa dùng toàn sức tấn công, cộng với cú húc như trời giáng của Đại Tượng khiến Điền Khê như một quả bóng văng ra khỏi võ đài cực nhanh.
Thân hình khổng lồ bị húc bay ra khỏi võ đài với tốc độ xé gió.
Điền Khê đang bị bay đi vẫn chưa dừng lại, phải văng thêm một đoạn xa nữa, đập thẳng vào tấm chắn bảo vệ được dựng lên xung quanh võ đài mới dừng lại được. Cú va chạm ấy cũng khiến tấm chắn rung lên một hồi. Điền Khê toàn thân đau đớn rơi xuống đất, thân thể đen sậm với cái đầu trọc nằm im bất động không động đậy nổi, nhưng trong lòng thì bất ngờ không thốt nên lời.
Điền Khê biết Phản Chấn chỉ phản ngược lại năng lượng hay Chân Khí, đằng này cú húc của Đại Tượng lại phản lại toàn bộ lực lượng thân thể hắn dùng để tấn công. Điều đặc biệt là để có thể phản lại thì sức chịu đựng của Đại Tượng phải vượt qua cả sức tấn công, vậy mà kết quả Điền Khê lại bị húc bay như vậy thì chứng tỏ một điều… sức mạnh của Đại Tượng vượt xa so với Điền Khê.
-☉-
Chỉ trong thời gian ngắn mà Võ Kiệt và Điền Khê đã bị hạ một cách chóng vánh đầy bất ngờ, Bích Vi tình cảnh cũng không khá hơn là mấy khi bị Vân Phi khống chế.
Minh Nguyệt và Tử Phong sau khi ngừng chiến cũng chưa bắt đầu có hành động nào. Tề Hạo và Thái Yên đều đang kinh ngạc trước tình hình vừa diễn ra. Cả Tề Hạo lẫn Thái Yên sau khi chứng kiến việc vừa rồi đều nhận ra khả năng của ba người vừa ra tay kia rất lớn, vượt xa cả phán đoán từ trước của hai người. Nếu vậy thì nhóm Vô Cực thật sự rất mạnh, hiện tại Tuyệt Diệt chỉ còn lại hai Long Nhân, trong khi Vô Cực lại như biến thành quái vật.
Bích Vị bị đè chặt dưới đất, khuôn mặt có phần khó coi khi nhìn thấy sự việc vừa diễn ra.
- Đại trận dù có bị dừng lại thì nó vẫn sẽ ngày càng lớn mạnh hơn thôi, các ngươi không thể phá được nó.
Bích Vi mở miệng nói, nàng vẫn tin tưởng vào Tề Hạo và Thái Yên sẽ chiến thắng trận đánh này dù có biến cố gì xảy ra đi chăng nữa. Đại Trận hiện tại tuy chỉ có hai tầng, nhưng tác động của hai tầng ấy sẽ tăng dần theo thời gian, càng kéo dài thì lực giảm tốc và kích tốc sẽ tăng theo cấp số nhân. Chuyện phá Đại Trận cũng không dễ dàng khi tâm trận chính là năm đồ hình khắc trên người của năm thành viên Tuyệt Diệt, muốn phá trận sẽ là một chuyện khó khăn vì dù chỉ còn lại một người, đại trận vẫn sẽ được duy trì.
- Cô em nghĩ bọn này quan tâm đến nó à - Vân Phi hai chân vẫn đè chặt hai tay Bích Vi, hắn khom người rồi ngồi lên bụng Bích Vi cười cười nói - Không phá được từ bên trong, thì cứ phá từ bên ngoài thôi… ha ha.
Bích Vi không bận tâm chuyện bị cẩu tặc ngồi lên bụng, vì nàng đang tập trung vào hình ảnh một sinh vật trên không trung vừa hiện ra, một bóng dáng tập trung sự chú ý của tất cả những ai có mặt ở Đế Đô lần này.
-☉-
Trước đó.
Tử Phong tuy chưa học được công pháp tấn công nào đặc biệt, nhưng thay vào đó, hắn vẫn có bản năng của Tử Huyền Long. Nói rộng là bản năng mà con Rồng nào cũng biết, chỉ là hắn thì có phần đặc biệt hơn thôi.
Tử Phong biết mình đang nhận lãnh trách nhiệm quan trọng giống với lần đối đầu với nhóm Thiên Vũ, đó là phá trận. Lần trước tình hình có vẻ dễ dàng hơn vì chỉ cần dùng Huyền Thuật đánh bay đám Thiên Vũ ra khỏi trận đồ là xong, nhưng lần này trận tâm lại khắc trên người của Tề Hạo và Thái Yên thì hắn không thể hạ gục được hai người đó nổi.
Minh Nguyệt lại không thể toàn lực chiến đấu vì vượt quá giới hạn cho phép sẽ bị lộ thân phận, những người còn lại tuy có thể hợp lực hạ được Tề Hạo và Thái Yên nhưng cũng không nắm chắc được phần thắng trong khi cần kết thúc nhanh trận đấu.
Đại trận càng kéo dài càng khiến tình hình thêm bất lợi với nhóm Vô Cực, trong khi thực lực của Tề Hạo và Thái Yên sẽ càng lúc càng tăng lên. Nếu vẫn để tiếp diễn như vậy thì sẽ khó chiến thắng chứ chưa nói đến kết thúc nhanh được, nhất là Tề Hạo và Thái Yên vẫn chưa ra tay thật sự.
Tuy nghe có vẻ khó khăn để phá được đại trận, nhưng vẫn có một cách cơ bản dễ làm... đó là phá từ bên ngoài như Vân Phi nói, hay nói cách khác chính là... thổi bay cả đại trận.
Ngay khi Tiểu Thanh và Đại Tượng hạ gục được đối thủ của mình, cả hai liền xuất hiện ngay bên cạnh Vân Phi và Bích Vi đang nằm dưới đất. Tiểu Thanh cũng nắm chân lôi Võ Kiệt toàn thân trọng thương đi theo. Dường như Tiểu Thanh biết trước Tử Phong sắp làm gì, nàng kéo theo Võ Kiệt vì hắn đã vô lực chống đỡ, nếu để hắn nằm đó thì có khi bị tan xác mất.
Tử Phong vừa lúc đó cũng tung cánh bay vút lên không trung, Chân Khí quanh người Tử Phong xoáy ngược vào người, ba sừng ánh lên sắc tím. Sau đó toàn thân Tử Phong bị vây kín trong luồng Chân Khí tím đậm đang lan rộng ra xung quanh như một đám mây lớn.
“BÙNG” Một tiếng động vang lên, một quái vật khổng lồ xuất hiện ngay nơi Tử Phong vừa lơ lửng trên không trung. Quái vật vừa xuất hiện chính là bản thể thực sự của Tử Phong: Tử Huyền Long.
Tử Huyền Long sau khi thăng lên Đại Yêu khí tức hoàn toàn khác biệt so với trước. Trước kia khi vừa xuất hiện thì trên đầu Từ Huyền Long là ba khối sụn chạy dọc từ trán cho tới lưng, nhưng hiện tại ba khối sụn chạy dọc ấy nhô ra rắn chắc, trên đầu thì dài như sừng mọc ngược.
Thân hình Tử Huyền Long khổng lồ hơn mười mét, thân thể trông như đứng thẳng, Long Trảo sắc bén cộng với cái đuôi dài ngoằng ở đằng sau đang phần phật như gió thổi.
Tử Huyền Long đứng thẳng trên không trung với từng luồng Chân Khí tím đậm như làn sương vây quanh. Tử Huyền Long vỗ đôi cánh lớn tựa như che phủ cả một khu vực đang lơ lửng giữa không trung, thể hình với bộ vảy tím đậm bọc kín, cặp mắt huyền ảo nhìn xuống võ đài phía dưới.
Tử Huyền Long vừa xuất hiện gây kinh động toàn khán đài, từ khán giả cho đến những người có thế lực đều tập trung vào Tử Huyền Long. Thậm chí các Tiên Nhân ẩn mình cũng quan sát kĩ Tử Huyền Long, vì đây cũng là lần đầu tiên họ được tận mắt nhìn thấy “Ác Long” nổi tiếng hàng đầu này.
Tử Huyền Long vừa xuất hiện thì ba sừng trên đầu sáng lên, miệng mở to. Ai cũng nhận ra Tử Huyền Long đang sắp tấn công, mà là một đòn tấn công quen thuộc của Long tộc.
-☉-
Tề Hạo vừa nhìn thấy Tử Phong biến thành bản thể, tuy chưa hiểu mục đích của Tử Phong đang muốn làm gì, nhưng khi ba sưng trên đầu Tử Huyền Long vừa sáng lên và miệng mở to, Tề Hạo buột miệng nói lớn.
- Là Long Hống…
Đúng vậy, Tử Huyền Long đích xác là đang dùng Long Hống, một kỹ năng cơ bản mà con Rồng nào không cần học cũng biết. Kỹ năng này nhiều chủng tộc khác cũng dùng và đa phần có tên gọi tương tự nhau.
Long Hống không có gì đặc biệt, đơn giản là tích tụ lực lượng xung quanh ở miệng, rồi bắn ra ngoài bằng tiếng hống của bản thân. Có khi Long Hống được dùng với năng lực của bản thân, tựa như Hỏa Long thì phun lửa, Thủy Long thì phun nước, đó là một chuyện đơn giản.
Nhưng Long Hống ít khi có tác dụng trong chiến đấu, chỉ dùng để thị uy là nhiều, vì để có hiệu quả mạnh thì yêu cầu thời gian tích tụ lực lượng phải lâu lâu. Càng tích tụ thì lực lượng tấn công càng mạnh, có khi vượt qua khả năng của bản thân. Tuy nhiên trong chiến đấu thì đối thủ đâu dễ dàng để một con Rồng sử dụng Long Hống được, và cũng đâu có thời gian để mà tích tụ.
Đó là việc của các loài khác, nhưng vấn đề này đối với Tử Huyền Long là chuyện nhỏ, vì thứ Tử Huyền Long không hề thiếu, đó chính là thời gian.
Tử Huyền Long vừa mở miệng, Linh Khí xung quanh dao động rất lớn rồi ào ào cuốn vào miệng Tử Huyền Long. Linh Khí không thấy được bằng mắt thường, nhưng không khí chấn động thì ai cũng nhận thấy. Không gian ầm ầm rung chuyển, mọi thứ xung quanh tựa như bị miệng của Tử Huyền Long hút vào một cách mãnh liệt.
Trong trạng thái Huyền Thuật, nhất là khi Tử Phong đã tăng tốc đến cực hạn, hắn đã tích tụ được một lực lượng cực kỳ lớn, nhưng bên ngoài lại chỉ vừa trôi qua một giây.
Tử Huyền Long vừa mở miệng, một khối cầu tím cực lớn đã hình thành ngay trước miệng Tử Huyền Long. Áp lực từ khối cầu ấy phát ra vô cùng mạnh mẽ, chỉ trong thời gian ngắn mà Tử Huyền Long đã tạo ra một đòn tấn công đầy uy lực.
Không để Tề Hạo và Thái Yên kịp phản ứng, Tử Huyền Long gầm lên một tiếng rung động cả võ đài, tiếng gầm vang vọng khắp không gian, mang theo một lực lượng khổng lồ phóng thẳng xuống sàn đấu. Toàn bộ khu vực võ đài trong tích tắc bị một lực lượng tím đậm bao bọc lấy, cả sàn đấu rung lắc dữ dội.
“ẦMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMM”
Một luồng năng lượng khổng lồ mang sắc tím chói lòa bắn thẳng xuống trung tâm võ đài rộng lớn vang lên tiếng động mạnh. Trung tâm của đòn tấn công là nơi Tề Hạo đang đứng, và cách đó không xa là Minh Nguyệt và Thái Yên. Cả nhóm người Tiểu Thanh và Đại Tượng đứng đó xa xa cũng bị lực lượng lan tới.
Đại Tượng hai tay vỗ mạnh, một màn chắn hình cầu cực lớn xuất hiện bọc lấy toàn bộ người bên trong lại.
Màn chắn được Đại Tượng tạo ra cũng rung lắc mạnh, Vân Phi ngồi trên bụng Bích Vi nhìn cảnh tượng xung quanh với sắc tím tràn ngập mà miệng nói lớn:
- Thằng kỳ nhông này không biết phân biệt địch ta là gì à, kết thúc xong tao phải đào tạo nó lại mới được.
Bích Vi nằm đó không còn tâm trí nghĩ đến chuyện gì khác nữa, nàng đang nhớ đến những lời đồn về Tử Huyền Long: những con quái vật độc ác có sức tàn phá và độ nguy hiểm rất lớn. Hiện tại chỉ là một Đại Yêu sơ cấp mà sức tấn công đã mang tính hủy diệt như thế này, nếu thực lực cao hơn thì sẽ thế nào nữa. Càng nghĩ về viễn cảnh đó càng khiến Bích Vi e sợ hơn nữa. Quả là lời đồn không hề sai, chỉ là hiện tại Bích Vi không thấy tên Tử Huyền Long này có điểm gì gọi là “ác” cả.
-☉-
Cả sàn đấu của võ đài được cấu tạo từ hợp kim siêu bền do Đế Quốc chuẩn bị, kết hợp với đại trận được Bích Vi tích hợp vào khiến nó càng thêm chắc chắn. Nhưng hiện tại ngay trung tâm của đòn tấn công từ Tử Huyền Long, sàn đấu đã xuất hiện một lổ thủng cực lớn. Vết thủng ấy còn lan nứt rộng ra xung quanh một khoảng dài, cả võ đài gần như bị phá hủy toàn bộ, còn đại trận thì đã bị lực lượng bởi Long Hống của Tử Huyền Long… thổi bay.
Trên khán đài, hai vị Quốc Vương là Tiên Nhân thì mặt mày có vẻ nghiêm trọng, lần đầu tiên chứng kiến sức phá hoại của một Tử Huyền Long trong lời đồn khiến cả hai đăm chiêu suy nghĩ. Các Tiên Nhân lặng lẽ quan sát ở các nơi khác cũng phải trầm mặc trong giây lát, vì đây cũng là lần đầu tiên diện kiến một Tử Huyền Long, dù đó chỉ là Đại Yêu sơ cấp. Nhưng chính vì là Đại Yêu sơ cấp nên mới khiến cả đám Tiên Nhân trầm mặc. Vì hiện tại đã như thế, thì sau này sẽ thế nào, nếu để một Tử Huyền Long phát triển, có thể sẽ lại sinh ra một hung thần bất trị nhưng những Tử Huyền Long đã từng gây sóng gió khắp lục địa này.
Người đằng sau Đế Quốc lại nghĩ khác, miệng nở một nụ cười bí ẩn như suy nghĩ đến chuyện gì đó. Thân hình vẫn lặng lẽ lơ lửng theo dõi mọi thứ từ trên không, không một ai biết đến sự tồn tại của người này ngoài hai vị Quốc Vương.
Tử Huyền Long hiện thân và tấn công ngoài gây bất ngờ và lo lắng ra, nó còn khiến vài người nghi hoặc nữa, trong đó có công chúa Thảo Linh, người đã từng có ý định bắt Tử Phong lúc hắn vừa xuất hiện.
- Cai Đô trưởng lão, Tử Huyền Long này và con Rồng chúng ta gặp ở rừng Khu Vụ… có phải là một không - Thảo Linh ngồi ở khu vực Hoàng Gia mà lòng bất an hỏi.
Cai Đô râu bạc đứng đằng sau mặt có phần khó coi nói nhỏ với Thảo Linh:
- Thần hy vọng là không phải, nếu thật sự cùng là một người... thì lúc đó chúng ta có khi đã không còn mạng nữa rồi.
Cai Đô cũng từng suy nghĩ rất nhiều về hai nhân vật xuất hiện ở rừng Khu Vụ lần trước, một con Rồng tím và một Huyết Lang. Bây giờ trong nhóm Vô Cực cũng có một Tử Huyền Long và một Huyết Lang, điều này chẳng phải là trùng hợp ư? Nhưng lúc đó con Rồng ấy còn chưa đạt được Yêu Linh, đến Cai Đô đánh một đấm mà nó đã rụng xuống nước rồi. Còn bây giờ Tử Huyền Long trước mắt gầm một phát đã thổi bay cả sàn đấu. Đem hai hình ảnh khác biệt ấy so sánh với nhau thì khó ai mà tin được đó cùng là một.
Chỉ có một điều khiến cả công chúa lẫn Cai Đô tin vào sự trùng hợp này chính là tên Huyết Lang mồm mép kia, vì lần trước xuất hiện và cả cách ăn nói hiện tại là giống nhau như đúc.
Nhưng mọi chuyện tốt nhất Cai Đô không nên nghĩ tới nữa, nếu hai người đó không tìm tới làm phiền đã là may mắn lắm rồi. Lần trước Cai Đô đưa cả thẻ chứa toàn bộ tài sản của mình cho Vân Phi, xem như đó một cách chuộc tội với tên cẩu tặc ấy.
-☉-
Trở lại với trận chiến, đại trận bị phá hủy, sàn đấu thì hư hại trầm trọng. Trên sàn đấu, chỉ còn một vài khu vực là còn nguyên vẹn sau đòn Long Hống của Tử Huyền Long. Nơi còn toàn vẹn nhất là khoảng khu vực nhỏ được Đại Tượng che chắn cho những người ở phía sau, còn những nơi khác đa phần là bị nứt toạt ra.
Nhưng những khu vực còn toàn vẹn là ở bìa ngoài của sàn đấu, còn trung tâm của đòn tấn công là nơi Minh Nguyệt, Tề Hạo và Thái Yên đứng ở đó. Khu vực trung tâm đã bị phá hủy hoàn toàn, và cả ba bóng dáng của ba Long Nhân ấy cũng mất tích trên sàn đấu… vì họ đều đang ở trên cao.
Minh Nguyệt đứng trên vai Tử Huyền Long khổng lồ đang lơ lửng trên không trung, hai tay cầm song đao đang tỏa ra hắc khí đậm đặc. Minh Nguyệt cùng Tử Phong đều nhìn về đằng trước, ánh mắt cả hai tập trung vào hai sinh vật vừa xuất hiện, và toàn khán đài cũng đều tập trung về hướng đó, nơi có hai “Thần Long” đang uốn lượn trên không trung.
Thần Long, chính là tên gọi của Long Nhân khi đã vượt qua đẳng cấp Tiên Nhân, đó là lúc họ có thể bay lượn trên không trung mà không cần cánh. Hay nói cách khác Thần Long chính là Rồng không cần cánh mà vẫn bay, đó là hình thái tiến hóa cao nhất của loài Rồng.
Long tộc là tộc đặc biệt nhất trong mười hai đại tộc ở Lục Địa Thiên Tước. Trong đó, nổi trội chính là khả năng hóa thành Thần Long trước cả khi đạt tới mức Tiên Nhân. Khi hóa thành Thần Long rồi thì Long Nhân gần như lột xác, sức mạnh tăng tiến vượt bậc, dù đẳng cấp thấp hơn Tiên Nhân thì họ vẫn có thể phi hành trên không trung được.
Nguyên nhân của việc này là vì ở Thánh Địa Long Tộc có những bí mật, nó cất chứa thứ có thể khiến một Long Nhân có thực lực cao hóa thân thành Thần Long sớm hơn. Nhưng điều kiện để có thể thực hiện được rất hà khắc, nên những nhân vật trẻ có thể hóa thành Thần Long sớm là điều hiếm gặp ở Long tộc.
Nhưng hiện tại đối diện với Tử Huyền Long và Minh Nguyệt chính là hai Thần Long chính thống: Tề Hạo và Thái Yên, một trong những người vượt qua sự hà khắc của Long tộc để biến thành Thần Long.
Hai con Rồng với thân hình đẹp đẽ đang lơ lửng giữa không trung, khí tức xung quanh khiến không khí dao động.
Ám Lôi Long với thân hình mảnh manh nhưng hào quang sáng chói, lôi điện chạy dọc toàn thân phát ra âm thanh tí tách rợn người.
Thủy Long giống với Ám Lôi Long nhưng toàn thân là vảy xanh biếc, Chân Khí như làn sương nhẹ nhàng luân chuyển toàn thân.
Cả hai Thần Long đều có cặp sừng kì lạ trên đầu, hình thái có phần giống nhau đang nhìn chằm chằm vào Tử Huyền Long và Minh Nguyệt nhỏ nhắn so với thể hình hiện tại của ba con Rồng đang bay trên không trung.
-☉-
Song Long Vô Cực đối đầu với Song Long Tuyệt Diệt, cảnh tượng khiến toàn khán đài háo hức chờ đợi.
Một bên là Tử Huyền Long thân hình đồ sộ với sức phá hoại khủng khiếp vừa biểu diễn, cùng với một Hắc Ám Long mà mọi người đang chờ đợi để được chiêm ngưỡng.
Một bên là hai Thần Long khó ai có thể bắt gặp được một lần trong đời chứ chưa nói đến sẽ được chứng kiến hai Thần Long xuất hiện tại đây trong một trận chiến cả.
Nhưng tình thế bất lợi lại rơi vào nhóm Vô Cực. Tử Huyền Long sau khi dùng Long Hống với cực hạn thời gian, thì hắn sẽ không thể dùng Huyền Thuật để chiến đấu được nữa, tuy nhiên điều này ít ai biết được. Minh Nguyệt lại không có cách nào toàn lực ra tay ở đây cả, trong khi hiện tại phải đối đầu với cặp Thần Long vẫn chưa thực sự phát huy sức mạnh kia.
Tình thế tuy khó khăn, nhưng không phải là hết hy vọng để chiến thắng, tuy nhiên tình hình lại đang cần kết thúc nhanh trận đấu, trong khi hai Thần Long lộ diện e sẽ khiến trận đấu càng khó khăn hơn nữa.
Cả Tử Phong và Minh Nguyệt ánh mắt vẫn hừng hực khí thế nhìn hai Thần Long trên tinh thần sẵn sàng ra tay, dù cho có bất lợi hay khó khăn nào cản trở đi chăng nữa.
Tuy nhiên sự việc lại trái với những gì khán giả mong chờ, cả hai bên đang nhìn nhau chằm chằm nhưng chưa xông vào nhau như tưởng tượng. Thực sự hai bên không phải đang suy nghĩ hay muốn câu giờ, mà Minh Nguyệt và Tề Hạo đang có một cuộc nói chuyện thông qua “truyền âm nhập mật”.
-☉-
Khi Tề Hạo hóa thành Thần Long để đỡ chiêu Long Hống của Tử Huyền Long, hắn biết tình hình bây giờ hoàn toàn khác biệt so với những suy tính trước khi bước vào trận chiến. Mọi suy tính của cả hai nhóm đều bị phá vỡ, nhất là nhóm Vô Cực bỗng thay đổi chóng mặt, lột xác hoàn toàn cách thức chiến đấu khiến Tề Hạo càng thêm lo lắng.
Bây giờ mọi thứ đã vượt qua tầm kiểm soát, nếu tiếp tục đánh nhau thì Tề Hạo cũng khó có thể chiến thắng khi mà bên dưới là cả ba thành viên còn lại của Vô Cực vẫn còn nguyên vẹn như chưa tổn hại gì. Trong khi thực lực của ba người đó vừa thể hiện có thể chỉ là một phần nhỏ.
Trước mắt là cặp Song Long Vô Cực cũng đang muốn dứt điểm trận đấu dù Minh Nguyệt vẫn chưa lộ bản thể. Nếu sự việc tiếp diễn thì phần thắng sẽ rất khó nói, vì có những thứ Tề Hạo và Thái Yên không muốn để lộ diện, và như thế sẽ khó có thể đạt được mục đích của Tề Hạo trong trận chiến này: đó là biết được khả năng thật sự của Minh Nguyệt.
Tề Hạo suy tính trong chốc lát liền truyền âm cho Minh Nguyệt:
“Nguyệt cô nương… ta biết cô đang muốn kết thúc nhanh trận đánh này” - Tề Hạo giọng điệu trầm trầm vang vọng trong đầu Minh Nguyệt - “Nếu tiếp tục đánh nhau thì trận đấu sẽ kéo dài rất lâu… điều này hẳn cô cũng biết”
“Ngươi muốn gì?” - Giọng Minh Nguyệt vang lên trong đầu Tề Hạo.
“Rất đơn giản, chúng ta sẽ dùng lại trò cũ mà lúc trước ta đã từng đề xuất với cô” - Tề Hạo trầm ngâm - “Kết thúc thắng thua chỉ trong một chiêu”
Minh Nguyệt lập tức hiểu ý Tề Hạo muốn nói đến trò cũ ở đây là gì. Đó là khi Tề Hạo cùng Thái Yên xuất hiện lần đầu ở bìa rừng cạnh bãi tập kết phi thuyền, Tề Hạo đã đưa ra kiến nghị giải quyết mâu thuẫn với Đinh Lỗ bằng cách thức một chiêu. Lúc đó Minh Nguyệt chỉ cần đỡ được một chiêu của Đinh Lỗ thì mâu thuẫn đã giải quyết phần nào, còn lại là phụ thuộc vào trận chiến trên sàn đấu.
Hiện tại Tề Hạo lại nói ra cách thức này trước Minh Nguyệt thì nàng cũng thừa biết là hắn vẫn ngấm ngầm muốn điều tra thực lực thật sự của mình chứ không đơn giản là muốn kết thúc nhanh trận chiến. Nếu đã như vậy… Minh Nguyệt sẽ cho hắn được biết một phần.
“Được”
Minh Nguyệt chỉ trả lời bằng một từ ngắn gọn, nhưng nó lại là câu trả lời Tề Hạo mong muốn, và nó cũng là câu trả lời cho trận chung kết này sẽ kết thúc bằng cách nào.
“Để công bằng… hai bên sẽ tấn công bằng một đòn trực diện vào nhau, nếu bên nào bị thất thế tức là thua cuộc”
Minh Nguyệt không nói gì thêm tức là đã đồng ý.
Tử Phong nghe Minh Nguyệt truyền âm nói lại sự việc vừa rồi khiến hắn có phần bất ngờ. Nhưng điều làm hắn bất ngờ hơn nữa là Minh Nguyệt lại bảo Tử Phong: không làm gì cả.
Tề Hạo đem sự việc truyền âm cho Thái Yên, mặc dù Thái Yên phản đối dữ dội vì nàng muốn được đối đầu với Minh Nguyệt như thế nào, nhưng Tề Hạo nói thêm vài câu sau đã khiến Thái Yên dịu lại, rốt cuộc Thái Yên cũng chịu làm theo sắp xếp của Tề Hạo.
Tề Hạo cũng đoán được phần nào Tử Huyền Long sau khi sử dụng Long Hống sẽ khó có thể tấn công một đòn mang uy lực như vừa rồi lần nữa, tức là trong cuộc đối đầu này Minh Nguyệt sẽ là chủ lực. Với sức mạnh của Tề Hạo cùng Thái Yên kết hợp thì Minh Nguyệt không thể không tung ra thực lực thật sự được. Khi đó, dù muốn dù không, Minh Nguyệt vẫn phải lộ thực lực.
-☉-
Khán đài im ắng quan chiến, khán giả chăm chú theo dõi nhưng không thấy hai bên có bất cứ hành động gì, nhưng tất cả vẫn tập trung vì ai cũng biết trận đấu này sắp đi đến hồi kết.
Ám Lôi Long Thái Yên và Thủy Long Tề Hạo bắt đầu hành động.
Cả hai đưa Long Trảo về trước, miệng hé mở. Tức thì bay ra hai món vũ khí mà ai cũng đã nhìn thấy từ trước. Đó là cây trường kích có lưỡi kích xoay tròng phóng ra sấm sét, và thanh thủy kiếm uốn lượn trong vắt được Tề Hạo sử dụng.
Bên dưới sàn đấu, Đại Tượng chứng kiến cảnh ấy liền mở miệng nói nhỏ:
- Là bản mệnh Pháp Bảo.
Vân Phi vẫn ngồi trên bụng Bích Vi cười khẩy nói:
- Bộ có gì lạ lắm à… ở đây cũng có mấy cái này - Vân Phi hích hích hai khúc của côn nhị khúc vào hai má hồng hào của Bích Vi mà cười cười trêu ghẹo.
Tiểu Thanh cảm thấy chướng mắt nên tung một cước vào người Vân Phi. Vân Phi vội bật người né tránh, không ngồi trên bụng Bích Vi nữa, nhưng miệng lại nói lớn:
- Con điên này, mày làm gì đấy, không thấy tao đang áp chế kẻ địch à.
Vân Phi tuy nói vậy nhưng cũng không bận tâm tới Bích Vi nữa, để cô nàng tự ngồi dậy. Bích Vi đứng dậy, ánh mắt nhìn qua Tiểu Thanh, hay nói đúng hơn là Lăng Trúc Thanh, người đã tạo ra biến cố dẫn tới khung cảnh đổ nát này. Tuy nhiên Bích Vi cũng mở miệng nói khẽ:
- Cảm ơn… nhưng cô cho rằng chúng tôi sẽ thua sao - Bích Vi nhìn qua Võ Kiệt một thân bê bết máu nằm gần đó, ánh mắt nhìn qua Tiểu Thanh như không cam lòng.
Tiểu Thanh không nhìn lại Bích Vi, cặp mắt Ảnh Miêu vẫn nhìn lên không trung, nơi có bốn Long Nhân đang hiện diện, nơi sẽ quyết định kết quả của trận chiến.
- Chúng ta sẽ thắng - Tiểu Thanh mở miệng nói khẽ - Thanh thôi…
-☉-
Trên không trung.
Trường kích và thủy kiếm vừa xuất hiện từ miệng của hai Thần Long, cả hai món vũ khí liền bay tới trước Long Trảo.
Long Trảo của Tề Hạo và Thái Yên không chạm vào trường kích và thủy kiếm, nhưng cả hai món vũ khí lại đang dần sinh ra khí tức cuồng bạo. Trường kích và thủy kiếm quay tròn cực nhanh sau đó bắt đầu tiến sát lại gần nhau.
Lấy trường kích làm trung tâm, thủy kiếm bay vòng vòng xung quanh, một quả cầu khổng lồ dần dần sinh ra phía trước của hai món vũ khí. Quả cầu ấy chứa sấm sét dày đặc đang phóng ra những tia sét muốn chấn động cả không gian, xung quanh là một làn nước nhìn có vẻ mềm mại nhưng chứa trong nó là sự nguy hiểm tột cùng.
Nước dẫn điện rất tốt, và kết hợp với sấm sét như thế này còn tốt hơn. Đòn tấn công bằng bản mệnh Pháp Bảo, năng lượng tích tụ chính là sức tấn công toàn lực của Tề Hạo và Thái Yên cộng lại đang dần thành hình.
Hai Thần Long đang đưa Long Trảo về trước tích tụ lực lượng, nhưng Minh Nguyệt lại không có hành động gì khác cả, dường như đang buông xuôi mọi chuyện vậy.
Khán giả chứng khiến phần nào nghi hoặc, chẳng lẽ Vô Cực lại đầu hàng trước đòn tấn công ấy hay sao, vì nhìn quả cầu đó cuồng bạo và mang sức mạnh mang tính hủy diệt còn lớn hơn cả đòn Long Hống của Tử Huyền Long lúc trước nữa.
Trên khán đài.
Hàm Hương đang nhìn Minh Nguyệt đứng trên vai Tử Huyền Long, Hàm Hương cũng phần nào đón được hành động tiếp theo của Minh Nguyệt, và nó có lẽ sẽ giống với cảnh tượng lúc bé nàng từng gặp phải.
- Tỷ tỷ… Tại sao Nguyệt tỷ vẫn không hành động, đáng lẽ phải dồn lực để tấn công lại chứ? - Lạc Huyên với hai bím tóc trắng ngần ngồi bên cạnh Hàm Hương hỏi.
- Chắc là tỷ ấy đầu hàng rồi - Hàm Hương cười tinh nghịch trả lời.
- Ai mà tin cho nổi… cả đám bọn họ vừa mới làm rần rần lên như thế mà - Lạc Ngân tóc đỏ miệng nhanh nhảu nói - Có mà sắp làm chuyện gì đó muốn người khác bất ngờ thì đúng hơn.
Hàm Hương chỉ cười mà không nói gì, nàng biết Lạc Ngân nói đúng, vì nếu đúng như Hàm Hương đoán, thì Minh Nguyệt sẽ tạo ra một bất ngờ lớn khiến cho tất cả một phen khiếp vía.
-☉-
Hai Thần Long tích tụ lực lượng tạo ra một khối cầu chứa sức mạnh cực kỳ lớn, nhưng lại phát hiện Song Long bên Vô Cực lại chẳng động đậy gì.
Tệ Hạo tuy nghi hoặc nhưng vẫn tiếp thực hiện động tác kế tiếp.
“Tấn công”
Tề Hạo truyền âm vào đầu Thái Yên, thanh âm sắc lạnh như muốn cả hai dùng toàn lực phát động.
Hai Thần Long vung trảo về trước cực nhanh, hai món bản mệnh Pháp Bảo xoáy tròn cực độ, quả cầu cực lớn được tạo ra đằng trước mang theo một âm thanh gầm rú vang động cả khán đài.
Tiếng sấm động kinh thiên gây rung chuyển cả khu vực, cả quả cầu hóa thành một đường sáng bắn thẳng về hướng của Tử Huyền Long và Minh Nguyệt.
“ĐÙNGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGG”
Đòn tấn công kèm âm thanh sấm động bay rít về trước mang theo sức cuồng bạo mãnh liệt.
Minh Nguyệt từ trên vai Tử Huyền Long liền phóng về trước, cả người sinh ra hắc khí đậm đặc ngút trời, bóng dáng Minh Nguyệt bị mất hút trong đám hắc khí đó.
“GRÀOOOOO…”
Một tiếng gầm vang lên từ trong đám hắc khí, hắc khí xoáy tròn rồi kéo về một nơi vùng trung tâm, đó là miệng của một sinh vật vừa xuất hiện: “Hắc Ám Long”
Minh Nguyệt hóa thân thành Hắc Ám Long, khí tức phát ra mạnh mẽ không kém gì Tề Hạo và Thái Yên, nhưng điều đặc biệt khiến ai nhìn phải cũng tròn xoe mắt, vì Hắc Ám Long này lại là… một Thần Long khác nữa.
Vảy đen bóng loáng với hắc khí bao bọc, Hắc Ám Long mở miệng hút hắc khí quanh mình tạo ra một lỗ hổng lớn hay trước miệng.
Tề Hạo và Thái Yên chứng kiến cảnh tượng đó mà chấn động trong lòng, nhưng việc tiếp theo càng khiến cả hai phải kinh động hơn nữa:
Quả cầu sấm động với lực lượng hủy diệt bắn thẳng về hướng của Hắc Ám Long, nhưng Hắc Ám Long không né tránh hay làm gì cả, ngược lại còn mở miệng to hơn.
“ĐÙNG”
Quả cầu hủy diệt ấy vang lên một tiếng sấm lớn, rồi tức khắc bị Hắc Ám Long… nuốt vào bụng.
Cảnh tượng diễn ra chỉ trong thoáng chống, âm thanh kinh thiên vừa mới liên tiếp tạo ra từ đòn quả cầu hủy diệt của hai Thần Long bên Tuyệt Diệt bỗng tắt ngóm rồi biến mất. Toàn bộ khán đài lặng thinh không tạo ra một tiếng động nào, ngay cả khán giả còn quên đi hơi thở, ánh mắt mở to nhìn vào Hắc Ám Long đang uốn lượn trên không trung.
Khán đài im ắng, người chứng kiến thì như bất động. Những người có thực lực cũng không thể nào tưởng tượng ra được cảnh tượng này, loại hình chiến đấu này không ai dám mạo hiểm sử dụng, cho dù là Hắc Ám Long mang khả năng Thôn Phệ vạn vật đi chăng nữa.
“Thôn phệ… là thôn phệ sao? Không thể nào… sao lại có thể nuốt được nó như vậy” - Tề Hạo trong lòng rối không thể tả, cả Thái Yên cũng bắt đầu cảm thấy sợ Minh Nguyệt, nuốt một lực lượng như thế vào bụng là chuyện như thế nào chứ, chẳng lẽ sức mạnh của Minh Nguyệt hoàn toàn vượt qua cả Tề Hạo lẫn Thái Yên cộng lại.
Tử Huyền Long Tử Phong chứng kiến cảnh Minh Nguyệt hóa thành Hắc Ám Long rồi lao tới trước mặt mình nuốt lấy một đòn tấn công mang sức mạnh hủy diệt ấy cũng phải rợn người. Nhưng cảnh tượng như thế này có phần quen quen.
Hàm Hương cũng thấy quen với hình ảnh này, vì khi bé nàng đã từng chứng kiến nó. Đó là cảnh Minh Nguyệt che chắn nàng bằng tấm lưng bé nhỏ, miệng hút lấy toàn bộ đám “tử khí” xuất hiện đang gây nguy hiểm cho Hàm Hương. Lúc đó, cô bé Minh Nguyệt với khuôn mặt thánh thiện và ánh mắt trong sáng, nhưng bây giờ thay vào đó là hình ảnh một Hắc Ám Long khiến ai chứng kiến cảnh vừa rồi cũng phải rợn người.
- Không thể nào… - Lạc Ngân hai tay nắm lấy hai bím tóc đỏ lửa của mình kinh hãi nói - Sao Nguyệt tỷ có thể nuốt thứ đó vào người được… dù có muốn tạo bất ngờ gì đó cũng không đến mức này chứ.
Hàm Hương khẽ cười nói:
- Không phải nuốt đâu.
Đúng là không phải nuốt, vì nếu có thể Thôn Phệ được quả cầu hủy diệt đó thì e là sẽ gây chấn động khắp vùng Hữu Phần này mất.
-☉-
Thủy Long Tề Hạo và Ám Lôi Long Thái Yên vẫn còn đang bàng hoàng nhìn về Hắc Ám Long.
Hắc Ám Long với thân hình Thần Long uốn lượn trên không trung, hắc khí ẩn hiện xung quanh người trông rất ma mị huyền ảo. Cặp mắt Hắc Long lạnh lùng nhìn về cặp Thần Long trước mắt.
Vừa nuốt toàn bộ quả cầu đó vào người, Hắc Ám Long liền vung Long Trảo về trước tạo ra động tác giống y hệt động tác mà Tề Hạo và Thái Yên từng làm.
Tức thì, một lỗ đen nhỏ hình thành phía trước Long Trảo, trong tích tắc lỗ đen đó bỗng mở rộng ra.
Một quả cầu y hệt đòn tấn công từ hai Tề Hạo và Thái Yên tạo ra đang từ trong lỗ đen đó bắn ra ngoài.
“ĐÙNGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGG”
Bằng một tốc độc cực nhanh, quả cầu ấy kèm theo tiếng động vang trời bắn thẳng về hai Thần Long bên nhóm Tuyệt Diệt. Đây chính là quả cầu vừa được Hắc Ám Long nuốt vào người, và cũng là đòn tấn công tổng lực của Thái Yên cùng Tề Hạo.
Còn đang chấn động trước sự tình trước mắt, bây giờ lại nhận phải đòn tấn công mang tính hủy diệt do chính mình tạo ra, hai Thần Long ngay lập tức vận toàn lực vào vũ khí trước mắt để chống đỡ.
Trường kích và thủy kiếm hóa to ra, cả hai xoáy tròn tạo ra sức mạnh để chống đỡ quả cầu ấy. Nhưng sức mạnh của cả hai đã được dồn vào đòn tấn công vừa rồi, nên dù có chống đỡ thế nào cũng không thể chịu đựng nổi.
“BANG…” Cả trường kích và thủy kiếm đều bị hất văng ra hai bên rồi tan biến mất. Quả cầu sấm động với sức hủy diệt không hề suy yếu, nó vẫn tiếp tục bắn thẳng về hai Thần Long.
Sức chống đỡ chỉ duy trì được trong phút chốc, sức lực vừa rồi đã dồn vào quả cầu này, mà bây giờ nó còn quay ngược lại thì không thể nào duy trì được. Lời đánh cược cho trận chiến được kết thúc bằng một chiêu, và đúng là nó chỉ kết thúc bằng “một chiêu” do cả hai Thần Long tạo ra.
Mắt nhìn quả cầu hủy diệt do chính mình tạo ra đang phóng thẳng tới người mình, Tề Hạo như nghe được giọng của cha hắn - Thủy Long Vương đang vang vọng bên tai cách đây vài tháng.
“Tề Hạo… con cho rằng mình là thiên tài của Thủy Long tộc thì sao? Con nghĩ trong tộc Thủy Long của chúng ta không ai tài giỏi hơn con là con có quyền tự thị bản thân mình sao? Cho dù con có là người đứng đầu thiên hạ đi chăng nữa, nhưng đứng càng cao thì con sẽ càng bị mờ mắt bởi cái bóng của chính mình. Con sẽ không thể nhìn thấy người khác khi mà ánh mắt con chỉ nhìn vào khoảng không, con sẽ không nhìn thấy bên ngoài cái giếng này còn có những ai và những ngọn núi khác còn cao hơn cả nơi con đứng. Con thử đi ra ngoài một chuyến xem sao… ta nghĩ con sẽ có cách nhìn khác”
“ẦMMMMMMMMMMMM…” Quả cầu chạm vào hai Thần Long tạo ra âm thanh vang vọng, một vụ nổ cực lớn với sức mạnh hủy diệt lan ra xung quanh. Tuy sấm sét và áp lực của nước không gây ảnh hưởng gì đến Tề Hạo và Thái Yên, nhưng dư chấn từ vụ nổ mang tính cuồng bạo ấy chấn văng cả hai Thần Long bay ra xa.
Hai thân ảnh khổng lồ bị chấn ngược bay ra sau, văng một đoạn xa mà không thể tự dừng lại được. Cả hai Thần Long lập tức va chạm vào màn chắn bảo vệ khiến nó rung lên kịch liệt.
Ám Lôi Long và Thủy Long sau cú va chạm đó liền lập tức ổn định khí tức khi áp lực từ quả cầu hủy diệt dần tan mất.
Hai Thần Long lơ lửng lại trên không trung, toàn thân bị sây sát nhiều chỗ nhưng không nặng lắm. Ánh mắt của cả Thủy Long và Ám Lôi Long đều mang một vẻ khác lạ, trong lòng vừa kinh động vừa có những suy nghĩ riêng. Nhưng hiện tại thì cả hai đã bị văng xa tới mức này thì đồng nghĩa với việc Tuyệt Diệt đã thua cuộc trọng vụ đánh cược “một chiêu giải quyết tất cả”.
Tề Hạo hóa lại thành hình người, thân ảnh từ từ hạ xuống mặt đất. Tề Hạo với mái tóc xanh dài như làn nước tung bay, vẫn khuôn mặt tuấn tú, dáng người thư sinh khiến nhiều cô gái ở Đế Đô phải say đắm. Nhưng Tề Hạo hiện tại không phải thu hút ánh nhìn từ khán giả vì vẻ ngoài ấy, mà Tề Hạo đang đứng trên mặt đất bên ngoài võ đài, việc này khiến toàn khán đài kinh ngạc vì điều đó chẳng khác nào Tề Hạo đã chấp nhận bị loại khỏi trận chiến.
Thái Yên tuy không cam lòng nhìn Hắc Ám Long ở đằng xa, nhưng cũng hóa thành chiến thần xinh đẹp đầy dũng mạnh hạ xuống ngay bên cạnh Tề Hạo. Thái Yên hiện tại đã mất đi vẻ cao ngạo, khuôn mặt xinh đẹp với biểu cảm nửa không cam lòng, nửa e sợ.
- Nhóm Tuyệt Diệt chấp nhận… thua cuộc - Tề Hạo lớn tiếng nói.
Câu nói của Tề Hạo như sét đánh ngang tai tất cả những người có mặt ở khán đài, mặc dù qua trận chiến này tiếng sét là âm thanh được nghe nhiều nhất. Nhưng lời nói của Tề Hạo lại khiến toàn trường chấn động. Nhưng bất ngờ chỉ trong giây lát, còn lại là tiếng thét do hàng chục triệu khán giả có mặt ở khán đài này vang lên ào ạt không ngớt, tiếng thét đó lất át tất cả mọi thứ.
Tiếng reo hò vang dội gây náo động khắp khán đài, bởi đây là trận chiến hoành tráng và gay cấn nhất mà khán giả được chứng kiến ở giải đấu lần này. Trận đánh giữa Vô Cực và Tuyệt Diệt không những hoành tráng, mà nó còn mang yếu tố bất ngờ không ai có thể ngờ tới, nhất là những việc mà nhóm Vô Cực vừa thể hiện, một sức mạnh dường như đè bẹp cả nhóm được cho là mạnh nhất giải đấu lần này.
Mặc dù ở hai trận trước Vô Cực thắng có vẻ khó khăn, nhưng bỗng dưng tới trận chung kết họ lại giống như lột xác, thể hiện một thực lực áp đảo hoàn toàn Tuyệt Diệt. Việc này khán giả ngầm đoán nguyên nhân chính là nằm ở mâu thuẫn nội bộ Long tộc giữa “Ác Long” và Long với nhau, nhưng ai tinh ý hơn thì sẽ nhận ra nguyên nhân của sự việc này chỉ bắt đầu từ một cái tên: Lăng Trúc Thanh.
-☉-
Tề Hạo nhận thấy sự khác lạ từ nhóm Vô Cực khi nghe được cái tên Lăng Trúc Thanh, hắn biết đây chính là biến cố dẫn đến phản ứng của từng người bên Vô Cực. Tề Hạo lập tức truyền âm hỏi Võ Kiệt vì hắn cũng chưa từng nghe qua cái tên này:
“Võ Kiệt… chuyện này là thế nào, Lăng Trúc Thanh là ai?”
Đáp lại lời của Tề Hạo, Võ Kiệt chỉ vừa nói được hai từ:
“Cô ta...”
Võ Kiệt vừa bắt đầu truyền âm, hắn ngay lập tức cảm nhận được cảm giác nguy hiểm tột cùng đang ập tới rất nhanh. Võ Kiệt ngay lập tức vừa cúi đầu xuống thì một lưỡi đao đã chém sượt qua người hắn, vết chém còn lưu lại trên má Võ Kiệt một vết thương dài rỉ máu.
Võ Kiệt bây giờ đang cảm thấy áp lực cực lớn, hắn biết Lăng Trúc Thanh là ai, bây giờ lại đối đầu với nhân vật đó thực sự là một điều đáng sợ đối với hắn. Nếu cho hắn suy nghĩ lại, hắn sẽ không thét lên như lúc nãy để tạo ra cảnh tượng bây giờ, chỉ vì lúc đó hắn quá kinh động mà thôi.
Cảnh tượng một bóng đen vừa chém hụt đã xuất hiện ngay trước mặt Võ Kiệt, một cắp mắt Ảnh Miêu đầy giận dữ.
Tiểu Thanh không để Võ Kiệt kịp phản ứng, chín phi đao bay lơ lửng bên cạnh Tiểu Thanh liền như tên bắn tấn công Võ Kiệt tới tấp.
“Keng keng keng keng …” Võ Kiệt hai tay hai kiếm cật lực chặn đứng từng phi đao một, cố gắng dùng hết sức bình sinh để đối chọi với hàng loạt phi đao đang bao vây tứ phía Võ Kiệt. Âm thanh va chạm vang lên liên hồi không dứt.
Ngay lúc đó, bên trên Võ Kiệt bỗng xuất hiện hai bóng ảnh mở ảo, mỗi bóng ảnh tung một cước chẻ dọc từ trên cao xuống dưới.
Tiểu Thanh và Phân Ảnh đồng thời tấn công bất ngờ từ trên cao, Võ Kiệt hai tay đang không có khoảng trống để chống đỡ chín phi đao nhưng hắn cũng có cách thức khác để để đối phó.
“AAAAAA …” Võ Kiệt gầm lớn, từ lưng hắn bỗng mọc ra hai cánh tay khác, hai tay hiện ra liền xuất hiện hai thanh kiếm đón đỡ lấy hai cú chẻ dọc bằng chân của Tiểu Thanh và Phân Ảnh.
Điều diễn ra tiếp theo khiến Võ Kiệt càng kinh hãi hơn nữa, hai chân của Tiểu Thanh vừa chẻ xuống, thì hai thanh phi đao từ đâu bay đến nằm ngay dưới ngay dưới hai bàn chân.
Có phi đao che chắn, Tiểu Thanh dốc toàn lực chẻ thẳng xuống hai thanh kiếm từ hai tay mới mọc ra của Võ Kiệt đang đưa lên chông đỡ.
“KENG… KENG…” Lực tấn công rất mạnh, cả hai tay của Võ Kiệt không chịu đựng nổi liền bị chấn tách ra hai bên, Võ Kiệt ngay lập tức bị hai cước vào lưng cực mạnh, lưỡi đao dưới chân hai bóng ảnh đâm thẳng vào lưng Võ Kiệt. Tuy nhiên việc kinh hãi không phải là đòn tấn công bất ngờ đó của Tiểu Thanh, mà là chuyện khác.
“Thực thể hóa Phân Ảnh… không thể nào… cô ta có thể thực thể hóa cả Phân Ảnh” - Võ Kiệt trong lòng rúng động, cơn đau từ lưng không khiến hắn kinh động bằng điều hắn vừa mới nhận ra. Võ Kiệt có hiểu biết rất rõ về Ảnh Miêu tộc, đặc biệt là thiên phú Phân Ảnh nên sự việc này khiến hắn không thể tin nổi.
Phân Ảnh được tạo ra trong phạm vi ngắn, nó chỉ dùng để đánh lừa là chủ yếu vì nó như một cái bóng vậy, không thể tấn công được. Nhưng đằng này cả Tiểu Thanh lẫn Phân Ảnh đều thực hiện đòn chẻ bằng chân đó được thì chứng tỏ Phân Ảnh đó đã có thể thực thể hóa, và có thể tấn công được, nếu chuyện này xảy ra thì loại năng lực này của Tiểu Thanh còn khủng khiếp hơn cả Phân Thân nữa.
Phân Thân được tạo ra giống như một thực thể rồi, không thể tùy hứng xuất hiện khắp nơi như Phân Ảnh được, đó là điều khác biệt thứ nhất. Còn điều khiến loại Phân Ảnh này của Tiểu Thanh tạo ra kinh hãi chính là ở sự khác biệt thứ hai: Đó là với Phân Thân thì chân thân và phân thân luôn là một cá thể riêng biệt, nhưng khi Phân Ảnh của Tiểu Thanh đã thực thể hóa giống với Phân Thân lại là một chuyện hoàn toàn khác. Điều đó đồng nghĩa với việc không ai có thể biết được đâu là chân thân thật sự của Tiểu Thanh khi trực tiếp chiến đấu. Việc đối đầu với một cái bóng Phân Ảnh đã cực kỳ đau đầu rồi, đằng này chân thân thật sự lại có thể hoán đổi với Phân Ảnh qua lại liên tục thì ai có thể biệt được đâu mới thực sự là Tiểu Thanh.
Võ Kiệt vừa rúng động khi biết được sự việc Phân Ảnh của Tiểu Thanh có thể thực thể hóa, nhưng chưa kịp lên tiếng nói ra câu nào thì lòng lại càng kinh hoảng hơn nữa.
Nguyên lai hai bóng dáng Tiểu Thanh vừa tấn công từ trên cao đánh bay hai tay vừa mọc ra của Võ Kiệt, thì một bóng đen khác đã xuất hiện trước mặt hắn.
Tay chộp lấy một thanh phi đao vừa bay đến, một tia sáng lóe lên thì một tay của Võ Kiệt đã bị Tiểu Thanh cắt đứt gân. Võ Kiệt nhanh chóng mất lực buông thõng một tay, tay còn lại chưa kịp tấn công ngược lại Tiểu Thanh thì một đường dao lóe lên tiếp theo, cánh tay ấy cũng vô lực hạ xuống.
Hiện tại với năng lực Đại Yêu sơ cấp thì việc phục hồi gân tay bị đứt sẽ rất lâu, đặc biệt là trong chiến đấu mà bị thương như thế thì nắm chắc thua cuộc rồi. Võ Kiệt bị mất toàn bộ khả năng chống trả vì hai tay của hắn đã bị phế, nhưng quan trọng không phải là việc bị cắt đứt gân khiến Võ Kiệt kinh hoảng. Điều khiến Võ Kiệt như mất toàn bộ ý chí chiến đấu chính là việc xuất hiện của Tiểu Thanh, mà quan trọng… đây là bóng dáng Tiểu Thanh thứ ba, vì hai bóng dáng vừa tấn công từ trên cao vẫn còn hiện diện.
Như vậy có thể nói Tiểu Thanh đã tạo ra hai Phân Ảnh có thể thực thể hóa, thế thì chẳng khác nào Võ Kiệt một mình đánh với ba con quái vật cả.
Võ Kiệt biết điều khó khăn nhất và cũng là điều kiện tiên quyết nhất khi sử dụng Phân Ảnh đó chính là “phân tâm đa dụng”. Để tạo ra một Phân Ảnh thì yêu cầu người đó phải “nhất tâm nhị dụng”, có thể cùng lúc thực hiện hai việc hoàn toàn trái ngược nhau một cách hoàn mỹ, có thể tay trái đánh đàn nhưng tay phải múa kiếm, có thể suy nghĩ cùng lúc hai việc, và đặc biệt là trong chiến đấu thì việc phân tâm này càng khó khăn hơn nữa,
Nhưng đằng này lại xuất hiện tới hai Phân Ảnh, điều đó chứng tỏ Tiểu Thanh đã tới cảnh giới “nhất tâm tam dụng” trong Ảnh Miêu tộc, một việc chưa từng nghe nói tới ở đẳng cấp Đại Yêu hay thậm chí là Bán Tiên ở Ảnh Miêu tộc cả.
Vừa có thể thực thể hóa Phân Ảnh, lại có thể đạt tới cảnh giới đó, Tiểu Thanh đã khiến cho Võ Kiệt rơi vào cơn khủng hoảng trầm trọng khi đối đầu với một nhân vật như thế này.
- Đúng là… Lăng Trúc... - Võ Kiệt khuôn mặt thập phần khổ sở nói.
Tiểu Thanh sau khi cắt đứt gân hai tay của Võ Kiệt, nhưng lại nghe Võ Kiệt lặp lại cái tên Lăng Trúc Thanh. Ngay lập tức Tiểu Thanh không cho Võ Kiệt nói thêm từ nào nữa, tay cầm phi đao liên tục chém vào người Võ Kiệt.
Hai Phân Ảnh khác của Tiểu Thanh vừa từ trên cao hạ xuống cũng bọc lấy tấn công dồn dập vào kẻ bại trận không có khả năng chống đỡ ấy nữa.
Võ Kiệt tựa như một bao cát bị ba bóng dáng tấn công liên hồi từ ba hướng, dù thân thể có mạnh mẽ cỡ nào thì cũng bị trọng thương trầm trọng. Nhất là Võ Kiệt lại đang hoàn toàn mất đi khả năng chiến đấu lẫn chống đỡ nên chỉ có thể trơ mắt ra mà nhìn.
Tiểu Thanh quay ngược người bật về sau, sau đó liền xoay thân hình trên không tung một cú đá chuẩn xác thật mạnh vào đầu Võ Kiệt. Hai Phân Ảnh khác cũng thực hiện động tác tương tự, ba cú đá từ ba hướng khác nhau va thẳng vào đầu Võ Kiệt vang lên một tiếng động lớn.
“BÙNG …” Võ Kiệt thân thể thật sự không còn cảm giác gì nữa rồi, ba cú đá tấn công cùng lúc ấy đã khiến ý thức hắn chìm vào trong bóng tối. Dù có là Đại Yêu thì với đòn tấn công đó cũng khiến Võ Kiệt nằm liệt giường một khoảng thời gian dài. Thật sự đánh như thế này là Tiểu Thanh đã “nhẹ tay”, nếu không phải đang thi đấu thì e là Võ Kiệt đã mất mạng từ lâu.
“Bịch.. “ Võ Kiệt trọng thương bất tỉnh, cả người ngã về sau cùng với hàng tá vết thương chảy máu trên người, vết máu loang lổ ra cả sàn đấu. Mặc dù Võ Kiệt chưa chết, nhưng trông cảnh tượng thê thảm này thì người thường khó ai có thể dám mở mắt mà nhìn nổi.
-☉-
Tiểu Thanh tấn công và dứt điểm Võ Kiệt quá nhanh, nhưng người theo dõi thì không khỏi kinh khiếp vì quá “bạo lực” đối với một trận đánh như thế này.
Trên khán đài, nơi Hàm Hương và nhóm Hồ Phiêu đang ngồi.
- Aaa… trời ơi… bạo lực quá - Lạc Ngân tóc đó che mặt rì rầm nói.
Hàm Hương nghe vậy cười nói:
- Vậy chứ khi hai đứa đánh người ta thì không gọi là bạo lực à?
- Chuyện đó khác nhau chứ - Lạc Ngân bĩu môi.
Hàm Hương chỉ khẽ cười, nàng vốn đã sinh tồn một mình từ bé cho đến lớn nên nàng thừa biết nhiều cảnh tượng còn tàn khốc hơn vừa rồi nhiều. Việc tấn công như vậy của Tiểu Thanh nhìn thì có vẻ nặng tay, nhưng với còn mắt từng trải của Hàm Hương thì nàng nhận ra Tiểu Thanh đang muốn bịt miệng Võ Kiệt bằng cách cho hắn trọng thương cực nặng.
Hàm Hương chỉ tò mò một chuyện, đó là tại sao nhóm Vô Cực lại bỗng thay đổi tình huống như vậy vì cái tên Lăng Trúc Thanh của cô gái Ảnh Miêu đó?
Hàm Hương biết với thực lực của Minh Nguyệt và cả nhóm thì họ thừa sức để chiến thắng giải đấu này, nhưng họ cũng tạo ra những tình huống để thắng sao cho người khác nhìn vào trông có vẻ khó khăn. Giống như hai trận đối đầu với Thiên Vũ và Hồ Phiêu trước đó chính là minh chứng, tất cả đều trong tính toán của Vô Cực cả.
Nhưng hiện tại nhóm Vô Cực lại thay đổi hoàn toàn cách thức từ trước đến giờ, như vậy Hàm Hương chỉ có thể đoán là Vô Cực đang muốn kết thúc nhanh trận đấu trước khi Võ Kiệt tỉnh lại, nhận lấy phần thưởng rồi rời khỏi đây.
Phán đoán của Hàm Hương cũng chính xác phần nào, đúng là Minh Nguyệt và mọi người muốn rời khỏi đây càng nhanh càng tốt, nhưng cũng phải chiến thắng và đạt được sừng Ngọc Kỳ Lân đã.
-☉----------☉----------☉-
Nói đến Vân Phi.
Vân Phi bị kẹt trong bẫy vô hình, nhưng vừa nghe Minh Nguyệt truyền âm thông báo kết thúc trận chiến, Vân Phi liền thay đổi trạng thái.
Một cây côn lớn màu đỏ tươi thình lình xuất hiện trên tay, Vân Phi vận lực rồi vung một phát đánh tan cả màn tù túng vây hắn lại xung quanh.
Vân Phi nhắm thẳng một mạch phi thân tới hướng Bích Vi, chân chạy trên sàn đấu đạp hết vào những bẫy này đến bẫy khác liên tục, nhưng bẫy chưa kịp thành hình thì Vân Phi đã vượt qua mất.
Một tàn ảnh đỏ máu lướt vụt qua mọi thứ, trong tích tắc một bóng dáng dữ tợn với cặp mắt đỏ lòm đã xuất hiện ngay trước mặt Bích Vi.
Bích Vi ngay lúc đó cũng vừa hoàn thành tầng thứ hai của đại trận: “kích tốc”, vẫn là một trận hỗ trợ về tốc độ cho những ai có trận đồ vẽ trên người, và đó chính là nhóm Tuyệt Diệt. Còn nhóm Vô Cực thì không được hưởng lợi gì, lại còn bị trận “giảm tốc” áp chế, nhưng vào giờ phút này, những ảnh hưởng đó không còn là gì đối với họ cả.
Vừa xuất hiện trước mặt Bích Vi, Vân Phi liền vung côn, thanh côn dài bỗng như bị gãy ở khúc giữa, sau đó biến thành một cây côn nhị khúc.
Vân Phi đang trên đà lao tới liền va chạm thẳng vào người Bích Vi, khiến cả hắn và Bích Vi bị văng ra sau một đoạn. Bích Vi bị đẩy ngã nằm lăn trên mặt màn sàn, nhưng Bích Vi không kịp đứng dậy thì nàng đã bị Vân Phi ngay lập tức áp chế.
Hai khúc côn kề vào cổ Bích Vi tạo thành gọng kiềm, hai chân Vân Phi đứng đè chặt hai tay Bích Vi đang bị chèn dưới đất. Bích Vi bị khống chế nằm im không dám cử động, mắt nhìn vào khuôn mặt của Vân Phi mà Bích Vi cảm thấy sợ hãi.
Khuôn mặt dữ tợn, tóc đỏ tươi dựng đứng, cặp mắt đỏ ngầu, cặp răng nanh như chảy máu khiến người ngoài nhìn vào đã nổi da gà. Tuy nhiên Vân Phi bỗng thay đổi bộ dạng, mặt thì vẫn dữ, nhưng miệng cười khoái trá nói.
- Cô em nằm im đó mà quan sát đi… nếu còn cử động là ta sẽ lột đồ thành người mẫu khỏa thân… hê hê hê - Vân Phi cười nham nhở nói.
- Ngươi… - Bích Vi tức giận muốn phát tiết, nhưng sau đó im ngay vì thấy Vân Phi đang nhìn chằm vào người mình, nàng sợ là tên cẩu tặc này nói là làm thật.
Bích Vi quay mặt sang một bên, vừa lúc cảnh tượng Võ Kiệt bị ba thân ảnh Tiểu Thanh tấn công dồn dập, sau đó Võ Kiệt bị ba cú đá y hệt nhau vào đầu khiến hắn ngã người ra sau bất tỉnh với một thân thể trọng thương đầy máu.
Nhìn thấy cảnh đó, Bích Vi kinh động trong lòng, tại sao mọi chuyện lại biến chuyển chóng mặt đến vậy, chỉ vừa mới đây hai bên còn cân tài cân sức mà, nếu đợi đại trận hoàn thành thì Tuyệt Diệt sẽ nắm chắc phần thắng chứ.
Bích Vi vội quay mặt nhìn sang hướng gần đó, nơi có Thiết Giáp Long Điền Khê đang đối đầu với Hoàng Kim Ngưu Đại Tượng. Nhưng vừa nhìn sang thì cũng là cảnh Điền Khê bị văng khỏi sàn đấu, việc này khiến Bích Vi mặt mày tái nhợt như không tin nổi, nhất là khi nhìn thấy người vừa đánh bay tảng núi Thiết Giáp ấy… một Hoàng Kim Ngưu.
-☉-
Quay ngược lại thời điểm trước khi Điền Khê bị đánh bay và Võ Kiệt bị hạ gục. Khi Đại Tượng vừa nghe thấy Minh Nguyệt truyền âm, Đại Tượng bỗng nhìn về Điền Khê gần đó, ánh mắt như muốn nói với tên Thiết Giáp Long ấy rằng: kết thúc ở đây thôi.
Thiết Giáp Long có thể khiến bản thân cứng rắn như kim loại, ngoài ra còn có thể điều khiển kim loại trong phạm vi gần. Điền Khê lại đang ở ngay trên sàn đấu của võ đài được cấu tạo từ hợp kim thì chẳng khác nào hổ mọc thêm cánh. Hiện tại khắp nơi đều có lợi cho Điền Khê, mà hắn lại còn được hỗ trợ từ đại trận nữa, phải nói là Điền Khê có lợi về mọi mặt so với Đại Tượng.
Điền Khê thân hình tiếp tục lao về trước, sàn đấu xung quanh hắn uốn lượn cuốn theo, từng tảng kim loại như từng trụ tròn lớn mọc lên xung quanh Điền Khê đang dần dần chạy theo bên cạch Điền Khê hướng về trước mà đâm tới Đại Tượng.
Đại Tượng trước đó có phần “khó khăn” khi đối đầu với Điền Khê vì thiên phú Phản Chấn của bản thân không hề có tác dụng gì với tên thuần tấn công trực diện này cả. Nhưng bây giờ thì mọi chuyện đã khác.
Đại Tượng tay nắm chặt chuẩn bị tấn công, hai sừng trên đầu phát ra ánh sáng chói lọi, cặp sừng to lớn vàng chói bắt đầu lan ánh sáng ra toàn thân. Ngay tức thì thân hình của Đại Tượng như thay da đổi thịt toàn bộ, lớp da của Đại Tượng trở nên vàng đậm, cả khuôn mặt cũng chuyển sắc.
Đại Tượng hiện tại thực sự đã biến thành một bức tượng khổng lồ bằng vàng ròng, nhưng nó không đứng yên mà đang cúi người chuẩn bị lao tới.
Điền Khê đang trên đà tấn công, nhìn thấy cảnh tượng biến thân thật sự của Đại Tượng mà khuôn mặt biến sắc.
- Là Kim Thân.
Điền Khê buột miệng thốt lên, một Hoàng Kim Ngưu có thể biến thành Kim Thân phải là một thiên tài nghìn năm khó gặp của Ngưu tộc. Đằng này một Hoàng Kim Ngưu như thế lại thù lù đứng trước mặt Điền Khê khiến hắn cực kỳ bất ngờ, nhất là hắn chưa nghe qua gần đây xuất hiện thêm thiên tài nào ở Ngưu tộc như Đại Tượng cả, nhất là một Hoàng Kim Ngưu.
Nghe kể là một chuyện, nhưng gặp mặt lại là chuyện khác. Điền Khê tuy chấn động trong lòng, nhưng không vì thế mà e sợ. Hắn thực sự muốn đọ sức cùng một Hoàng Kim Ngưu, bây giờ còn xuất hiện một người như thế này thì đối với Điền Khê là một điều kích thích lớn hơn nữa.
Điền Khê hai tay đưa ra sau, nắm đấm to lớn bằng kim loại như chất chứa lực lượng rất lớn, lớp kim loại trên sàn đấu cuốn lên hai tay Điền Khê khiến hai nắm đấm ấy trông rất lớn và cực kỳ mạnh mẽ.
Đang trên đà lao tới, Điền Khê đấm mạnh hai tay từ sau mang theo sức lực toàn bộ của bản thân về hướng Đại Tượng. Cả đám trụ tròn được tạo từ sàn đấu xung quanh cũng ầm ầm cuốn tới.
Đại Tượng khi thấy Điền Khê đã gần áp sát, một chân Đại Tượng đưa ra sau rồi khụy xuống, một tay đưa về trước như chuẩn bị lấy đà.
“BÙNG…” Một âm thanh chấn động vang lên toàn võ đài, bóng dáng màu vàng của Đại Tượng như tên bay phóng thẳng về Điền Khê với một tốc độ cực nhanh tạo ra một tàn ảnh màu vàng rất lớn từ thể hình của Đại Tượng.
Đưa hai sừng vàng hướng về trước, Đại Tượng nhắm thẳng về Điền Khê mà húc.
Đỉnh của cặp sừng sáng lên, hai khối sáng dẹp và tròn sinh ra như hai chiếc đĩa xoáy mạnh trên đầu Đại Tượng.
Trong tích tắc, cú phóng tới của Đại Tượng đã áp sát ngay Điền Khê, cùng lúc với hai cú đấm của Điền Khê đang đưa về trước.
“ẦM… ẦM…”
Không kịp phản ứng, nhưng hai cú đấm của Điền Khê cũng vừa vặn chạm vào hai chiếc đĩa tròn đang xoáy trên đầu Đại Tượng. Vừa chạm vào, toàn bộ sức mạnh bộc phát từ Điền Khê đập thằng vào người Đại Tượng.
Nhưng khi vừa va chạm vào hai cái đĩa tròn ấy thì lực lượng mạnh bạo đó bị phản ngược lại, toàn bộ lực đánh quay ngược lại tấn công thẳng vào người Điền Khê.
Kinh động không thốt nên lời, Điền Khê ngay lập tức nhận lấy phản lực từ chính mình vừa dùng toàn sức tấn công, cộng với cú húc như trời giáng của Đại Tượng khiến Điền Khê như một quả bóng văng ra khỏi võ đài cực nhanh.
Thân hình khổng lồ bị húc bay ra khỏi võ đài với tốc độ xé gió.
Điền Khê đang bị bay đi vẫn chưa dừng lại, phải văng thêm một đoạn xa nữa, đập thẳng vào tấm chắn bảo vệ được dựng lên xung quanh võ đài mới dừng lại được. Cú va chạm ấy cũng khiến tấm chắn rung lên một hồi. Điền Khê toàn thân đau đớn rơi xuống đất, thân thể đen sậm với cái đầu trọc nằm im bất động không động đậy nổi, nhưng trong lòng thì bất ngờ không thốt nên lời.
Điền Khê biết Phản Chấn chỉ phản ngược lại năng lượng hay Chân Khí, đằng này cú húc của Đại Tượng lại phản lại toàn bộ lực lượng thân thể hắn dùng để tấn công. Điều đặc biệt là để có thể phản lại thì sức chịu đựng của Đại Tượng phải vượt qua cả sức tấn công, vậy mà kết quả Điền Khê lại bị húc bay như vậy thì chứng tỏ một điều… sức mạnh của Đại Tượng vượt xa so với Điền Khê.
-☉-
Chỉ trong thời gian ngắn mà Võ Kiệt và Điền Khê đã bị hạ một cách chóng vánh đầy bất ngờ, Bích Vi tình cảnh cũng không khá hơn là mấy khi bị Vân Phi khống chế.
Minh Nguyệt và Tử Phong sau khi ngừng chiến cũng chưa bắt đầu có hành động nào. Tề Hạo và Thái Yên đều đang kinh ngạc trước tình hình vừa diễn ra. Cả Tề Hạo lẫn Thái Yên sau khi chứng kiến việc vừa rồi đều nhận ra khả năng của ba người vừa ra tay kia rất lớn, vượt xa cả phán đoán từ trước của hai người. Nếu vậy thì nhóm Vô Cực thật sự rất mạnh, hiện tại Tuyệt Diệt chỉ còn lại hai Long Nhân, trong khi Vô Cực lại như biến thành quái vật.
Bích Vị bị đè chặt dưới đất, khuôn mặt có phần khó coi khi nhìn thấy sự việc vừa diễn ra.
- Đại trận dù có bị dừng lại thì nó vẫn sẽ ngày càng lớn mạnh hơn thôi, các ngươi không thể phá được nó.
Bích Vi mở miệng nói, nàng vẫn tin tưởng vào Tề Hạo và Thái Yên sẽ chiến thắng trận đánh này dù có biến cố gì xảy ra đi chăng nữa. Đại Trận hiện tại tuy chỉ có hai tầng, nhưng tác động của hai tầng ấy sẽ tăng dần theo thời gian, càng kéo dài thì lực giảm tốc và kích tốc sẽ tăng theo cấp số nhân. Chuyện phá Đại Trận cũng không dễ dàng khi tâm trận chính là năm đồ hình khắc trên người của năm thành viên Tuyệt Diệt, muốn phá trận sẽ là một chuyện khó khăn vì dù chỉ còn lại một người, đại trận vẫn sẽ được duy trì.
- Cô em nghĩ bọn này quan tâm đến nó à - Vân Phi hai chân vẫn đè chặt hai tay Bích Vi, hắn khom người rồi ngồi lên bụng Bích Vi cười cười nói - Không phá được từ bên trong, thì cứ phá từ bên ngoài thôi… ha ha.
Bích Vi không bận tâm chuyện bị cẩu tặc ngồi lên bụng, vì nàng đang tập trung vào hình ảnh một sinh vật trên không trung vừa hiện ra, một bóng dáng tập trung sự chú ý của tất cả những ai có mặt ở Đế Đô lần này.
-☉-
Trước đó.
Tử Phong tuy chưa học được công pháp tấn công nào đặc biệt, nhưng thay vào đó, hắn vẫn có bản năng của Tử Huyền Long. Nói rộng là bản năng mà con Rồng nào cũng biết, chỉ là hắn thì có phần đặc biệt hơn thôi.
Tử Phong biết mình đang nhận lãnh trách nhiệm quan trọng giống với lần đối đầu với nhóm Thiên Vũ, đó là phá trận. Lần trước tình hình có vẻ dễ dàng hơn vì chỉ cần dùng Huyền Thuật đánh bay đám Thiên Vũ ra khỏi trận đồ là xong, nhưng lần này trận tâm lại khắc trên người của Tề Hạo và Thái Yên thì hắn không thể hạ gục được hai người đó nổi.
Minh Nguyệt lại không thể toàn lực chiến đấu vì vượt quá giới hạn cho phép sẽ bị lộ thân phận, những người còn lại tuy có thể hợp lực hạ được Tề Hạo và Thái Yên nhưng cũng không nắm chắc được phần thắng trong khi cần kết thúc nhanh trận đấu.
Đại trận càng kéo dài càng khiến tình hình thêm bất lợi với nhóm Vô Cực, trong khi thực lực của Tề Hạo và Thái Yên sẽ càng lúc càng tăng lên. Nếu vẫn để tiếp diễn như vậy thì sẽ khó chiến thắng chứ chưa nói đến kết thúc nhanh được, nhất là Tề Hạo và Thái Yên vẫn chưa ra tay thật sự.
Tuy nghe có vẻ khó khăn để phá được đại trận, nhưng vẫn có một cách cơ bản dễ làm... đó là phá từ bên ngoài như Vân Phi nói, hay nói cách khác chính là... thổi bay cả đại trận.
Ngay khi Tiểu Thanh và Đại Tượng hạ gục được đối thủ của mình, cả hai liền xuất hiện ngay bên cạnh Vân Phi và Bích Vi đang nằm dưới đất. Tiểu Thanh cũng nắm chân lôi Võ Kiệt toàn thân trọng thương đi theo. Dường như Tiểu Thanh biết trước Tử Phong sắp làm gì, nàng kéo theo Võ Kiệt vì hắn đã vô lực chống đỡ, nếu để hắn nằm đó thì có khi bị tan xác mất.
Tử Phong vừa lúc đó cũng tung cánh bay vút lên không trung, Chân Khí quanh người Tử Phong xoáy ngược vào người, ba sừng ánh lên sắc tím. Sau đó toàn thân Tử Phong bị vây kín trong luồng Chân Khí tím đậm đang lan rộng ra xung quanh như một đám mây lớn.
“BÙNG” Một tiếng động vang lên, một quái vật khổng lồ xuất hiện ngay nơi Tử Phong vừa lơ lửng trên không trung. Quái vật vừa xuất hiện chính là bản thể thực sự của Tử Phong: Tử Huyền Long.
Tử Huyền Long sau khi thăng lên Đại Yêu khí tức hoàn toàn khác biệt so với trước. Trước kia khi vừa xuất hiện thì trên đầu Từ Huyền Long là ba khối sụn chạy dọc từ trán cho tới lưng, nhưng hiện tại ba khối sụn chạy dọc ấy nhô ra rắn chắc, trên đầu thì dài như sừng mọc ngược.
Thân hình Tử Huyền Long khổng lồ hơn mười mét, thân thể trông như đứng thẳng, Long Trảo sắc bén cộng với cái đuôi dài ngoằng ở đằng sau đang phần phật như gió thổi.
Tử Huyền Long đứng thẳng trên không trung với từng luồng Chân Khí tím đậm như làn sương vây quanh. Tử Huyền Long vỗ đôi cánh lớn tựa như che phủ cả một khu vực đang lơ lửng giữa không trung, thể hình với bộ vảy tím đậm bọc kín, cặp mắt huyền ảo nhìn xuống võ đài phía dưới.
Tử Huyền Long vừa xuất hiện gây kinh động toàn khán đài, từ khán giả cho đến những người có thế lực đều tập trung vào Tử Huyền Long. Thậm chí các Tiên Nhân ẩn mình cũng quan sát kĩ Tử Huyền Long, vì đây cũng là lần đầu tiên họ được tận mắt nhìn thấy “Ác Long” nổi tiếng hàng đầu này.
Tử Huyền Long vừa xuất hiện thì ba sừng trên đầu sáng lên, miệng mở to. Ai cũng nhận ra Tử Huyền Long đang sắp tấn công, mà là một đòn tấn công quen thuộc của Long tộc.
-☉-
Tề Hạo vừa nhìn thấy Tử Phong biến thành bản thể, tuy chưa hiểu mục đích của Tử Phong đang muốn làm gì, nhưng khi ba sưng trên đầu Tử Huyền Long vừa sáng lên và miệng mở to, Tề Hạo buột miệng nói lớn.
- Là Long Hống…
Đúng vậy, Tử Huyền Long đích xác là đang dùng Long Hống, một kỹ năng cơ bản mà con Rồng nào không cần học cũng biết. Kỹ năng này nhiều chủng tộc khác cũng dùng và đa phần có tên gọi tương tự nhau.
Long Hống không có gì đặc biệt, đơn giản là tích tụ lực lượng xung quanh ở miệng, rồi bắn ra ngoài bằng tiếng hống của bản thân. Có khi Long Hống được dùng với năng lực của bản thân, tựa như Hỏa Long thì phun lửa, Thủy Long thì phun nước, đó là một chuyện đơn giản.
Nhưng Long Hống ít khi có tác dụng trong chiến đấu, chỉ dùng để thị uy là nhiều, vì để có hiệu quả mạnh thì yêu cầu thời gian tích tụ lực lượng phải lâu lâu. Càng tích tụ thì lực lượng tấn công càng mạnh, có khi vượt qua khả năng của bản thân. Tuy nhiên trong chiến đấu thì đối thủ đâu dễ dàng để một con Rồng sử dụng Long Hống được, và cũng đâu có thời gian để mà tích tụ.
Đó là việc của các loài khác, nhưng vấn đề này đối với Tử Huyền Long là chuyện nhỏ, vì thứ Tử Huyền Long không hề thiếu, đó chính là thời gian.
Tử Huyền Long vừa mở miệng, Linh Khí xung quanh dao động rất lớn rồi ào ào cuốn vào miệng Tử Huyền Long. Linh Khí không thấy được bằng mắt thường, nhưng không khí chấn động thì ai cũng nhận thấy. Không gian ầm ầm rung chuyển, mọi thứ xung quanh tựa như bị miệng của Tử Huyền Long hút vào một cách mãnh liệt.
Trong trạng thái Huyền Thuật, nhất là khi Tử Phong đã tăng tốc đến cực hạn, hắn đã tích tụ được một lực lượng cực kỳ lớn, nhưng bên ngoài lại chỉ vừa trôi qua một giây.
Tử Huyền Long vừa mở miệng, một khối cầu tím cực lớn đã hình thành ngay trước miệng Tử Huyền Long. Áp lực từ khối cầu ấy phát ra vô cùng mạnh mẽ, chỉ trong thời gian ngắn mà Tử Huyền Long đã tạo ra một đòn tấn công đầy uy lực.
Không để Tề Hạo và Thái Yên kịp phản ứng, Tử Huyền Long gầm lên một tiếng rung động cả võ đài, tiếng gầm vang vọng khắp không gian, mang theo một lực lượng khổng lồ phóng thẳng xuống sàn đấu. Toàn bộ khu vực võ đài trong tích tắc bị một lực lượng tím đậm bao bọc lấy, cả sàn đấu rung lắc dữ dội.
“ẦMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMM”
Một luồng năng lượng khổng lồ mang sắc tím chói lòa bắn thẳng xuống trung tâm võ đài rộng lớn vang lên tiếng động mạnh. Trung tâm của đòn tấn công là nơi Tề Hạo đang đứng, và cách đó không xa là Minh Nguyệt và Thái Yên. Cả nhóm người Tiểu Thanh và Đại Tượng đứng đó xa xa cũng bị lực lượng lan tới.
Đại Tượng hai tay vỗ mạnh, một màn chắn hình cầu cực lớn xuất hiện bọc lấy toàn bộ người bên trong lại.
Màn chắn được Đại Tượng tạo ra cũng rung lắc mạnh, Vân Phi ngồi trên bụng Bích Vi nhìn cảnh tượng xung quanh với sắc tím tràn ngập mà miệng nói lớn:
- Thằng kỳ nhông này không biết phân biệt địch ta là gì à, kết thúc xong tao phải đào tạo nó lại mới được.
Bích Vi nằm đó không còn tâm trí nghĩ đến chuyện gì khác nữa, nàng đang nhớ đến những lời đồn về Tử Huyền Long: những con quái vật độc ác có sức tàn phá và độ nguy hiểm rất lớn. Hiện tại chỉ là một Đại Yêu sơ cấp mà sức tấn công đã mang tính hủy diệt như thế này, nếu thực lực cao hơn thì sẽ thế nào nữa. Càng nghĩ về viễn cảnh đó càng khiến Bích Vi e sợ hơn nữa. Quả là lời đồn không hề sai, chỉ là hiện tại Bích Vi không thấy tên Tử Huyền Long này có điểm gì gọi là “ác” cả.
-☉-
Cả sàn đấu của võ đài được cấu tạo từ hợp kim siêu bền do Đế Quốc chuẩn bị, kết hợp với đại trận được Bích Vi tích hợp vào khiến nó càng thêm chắc chắn. Nhưng hiện tại ngay trung tâm của đòn tấn công từ Tử Huyền Long, sàn đấu đã xuất hiện một lổ thủng cực lớn. Vết thủng ấy còn lan nứt rộng ra xung quanh một khoảng dài, cả võ đài gần như bị phá hủy toàn bộ, còn đại trận thì đã bị lực lượng bởi Long Hống của Tử Huyền Long… thổi bay.
Trên khán đài, hai vị Quốc Vương là Tiên Nhân thì mặt mày có vẻ nghiêm trọng, lần đầu tiên chứng kiến sức phá hoại của một Tử Huyền Long trong lời đồn khiến cả hai đăm chiêu suy nghĩ. Các Tiên Nhân lặng lẽ quan sát ở các nơi khác cũng phải trầm mặc trong giây lát, vì đây cũng là lần đầu tiên diện kiến một Tử Huyền Long, dù đó chỉ là Đại Yêu sơ cấp. Nhưng chính vì là Đại Yêu sơ cấp nên mới khiến cả đám Tiên Nhân trầm mặc. Vì hiện tại đã như thế, thì sau này sẽ thế nào, nếu để một Tử Huyền Long phát triển, có thể sẽ lại sinh ra một hung thần bất trị nhưng những Tử Huyền Long đã từng gây sóng gió khắp lục địa này.
Người đằng sau Đế Quốc lại nghĩ khác, miệng nở một nụ cười bí ẩn như suy nghĩ đến chuyện gì đó. Thân hình vẫn lặng lẽ lơ lửng theo dõi mọi thứ từ trên không, không một ai biết đến sự tồn tại của người này ngoài hai vị Quốc Vương.
Tử Huyền Long hiện thân và tấn công ngoài gây bất ngờ và lo lắng ra, nó còn khiến vài người nghi hoặc nữa, trong đó có công chúa Thảo Linh, người đã từng có ý định bắt Tử Phong lúc hắn vừa xuất hiện.
- Cai Đô trưởng lão, Tử Huyền Long này và con Rồng chúng ta gặp ở rừng Khu Vụ… có phải là một không - Thảo Linh ngồi ở khu vực Hoàng Gia mà lòng bất an hỏi.
Cai Đô râu bạc đứng đằng sau mặt có phần khó coi nói nhỏ với Thảo Linh:
- Thần hy vọng là không phải, nếu thật sự cùng là một người... thì lúc đó chúng ta có khi đã không còn mạng nữa rồi.
Cai Đô cũng từng suy nghĩ rất nhiều về hai nhân vật xuất hiện ở rừng Khu Vụ lần trước, một con Rồng tím và một Huyết Lang. Bây giờ trong nhóm Vô Cực cũng có một Tử Huyền Long và một Huyết Lang, điều này chẳng phải là trùng hợp ư? Nhưng lúc đó con Rồng ấy còn chưa đạt được Yêu Linh, đến Cai Đô đánh một đấm mà nó đã rụng xuống nước rồi. Còn bây giờ Tử Huyền Long trước mắt gầm một phát đã thổi bay cả sàn đấu. Đem hai hình ảnh khác biệt ấy so sánh với nhau thì khó ai mà tin được đó cùng là một.
Chỉ có một điều khiến cả công chúa lẫn Cai Đô tin vào sự trùng hợp này chính là tên Huyết Lang mồm mép kia, vì lần trước xuất hiện và cả cách ăn nói hiện tại là giống nhau như đúc.
Nhưng mọi chuyện tốt nhất Cai Đô không nên nghĩ tới nữa, nếu hai người đó không tìm tới làm phiền đã là may mắn lắm rồi. Lần trước Cai Đô đưa cả thẻ chứa toàn bộ tài sản của mình cho Vân Phi, xem như đó một cách chuộc tội với tên cẩu tặc ấy.
-☉-
Trở lại với trận chiến, đại trận bị phá hủy, sàn đấu thì hư hại trầm trọng. Trên sàn đấu, chỉ còn một vài khu vực là còn nguyên vẹn sau đòn Long Hống của Tử Huyền Long. Nơi còn toàn vẹn nhất là khoảng khu vực nhỏ được Đại Tượng che chắn cho những người ở phía sau, còn những nơi khác đa phần là bị nứt toạt ra.
Nhưng những khu vực còn toàn vẹn là ở bìa ngoài của sàn đấu, còn trung tâm của đòn tấn công là nơi Minh Nguyệt, Tề Hạo và Thái Yên đứng ở đó. Khu vực trung tâm đã bị phá hủy hoàn toàn, và cả ba bóng dáng của ba Long Nhân ấy cũng mất tích trên sàn đấu… vì họ đều đang ở trên cao.
Minh Nguyệt đứng trên vai Tử Huyền Long khổng lồ đang lơ lửng trên không trung, hai tay cầm song đao đang tỏa ra hắc khí đậm đặc. Minh Nguyệt cùng Tử Phong đều nhìn về đằng trước, ánh mắt cả hai tập trung vào hai sinh vật vừa xuất hiện, và toàn khán đài cũng đều tập trung về hướng đó, nơi có hai “Thần Long” đang uốn lượn trên không trung.
Thần Long, chính là tên gọi của Long Nhân khi đã vượt qua đẳng cấp Tiên Nhân, đó là lúc họ có thể bay lượn trên không trung mà không cần cánh. Hay nói cách khác Thần Long chính là Rồng không cần cánh mà vẫn bay, đó là hình thái tiến hóa cao nhất của loài Rồng.
Long tộc là tộc đặc biệt nhất trong mười hai đại tộc ở Lục Địa Thiên Tước. Trong đó, nổi trội chính là khả năng hóa thành Thần Long trước cả khi đạt tới mức Tiên Nhân. Khi hóa thành Thần Long rồi thì Long Nhân gần như lột xác, sức mạnh tăng tiến vượt bậc, dù đẳng cấp thấp hơn Tiên Nhân thì họ vẫn có thể phi hành trên không trung được.
Nguyên nhân của việc này là vì ở Thánh Địa Long Tộc có những bí mật, nó cất chứa thứ có thể khiến một Long Nhân có thực lực cao hóa thân thành Thần Long sớm hơn. Nhưng điều kiện để có thể thực hiện được rất hà khắc, nên những nhân vật trẻ có thể hóa thành Thần Long sớm là điều hiếm gặp ở Long tộc.
Nhưng hiện tại đối diện với Tử Huyền Long và Minh Nguyệt chính là hai Thần Long chính thống: Tề Hạo và Thái Yên, một trong những người vượt qua sự hà khắc của Long tộc để biến thành Thần Long.
Hai con Rồng với thân hình đẹp đẽ đang lơ lửng giữa không trung, khí tức xung quanh khiến không khí dao động.
Ám Lôi Long với thân hình mảnh manh nhưng hào quang sáng chói, lôi điện chạy dọc toàn thân phát ra âm thanh tí tách rợn người.
Thủy Long giống với Ám Lôi Long nhưng toàn thân là vảy xanh biếc, Chân Khí như làn sương nhẹ nhàng luân chuyển toàn thân.
Cả hai Thần Long đều có cặp sừng kì lạ trên đầu, hình thái có phần giống nhau đang nhìn chằm chằm vào Tử Huyền Long và Minh Nguyệt nhỏ nhắn so với thể hình hiện tại của ba con Rồng đang bay trên không trung.
-☉-
Song Long Vô Cực đối đầu với Song Long Tuyệt Diệt, cảnh tượng khiến toàn khán đài háo hức chờ đợi.
Một bên là Tử Huyền Long thân hình đồ sộ với sức phá hoại khủng khiếp vừa biểu diễn, cùng với một Hắc Ám Long mà mọi người đang chờ đợi để được chiêm ngưỡng.
Một bên là hai Thần Long khó ai có thể bắt gặp được một lần trong đời chứ chưa nói đến sẽ được chứng kiến hai Thần Long xuất hiện tại đây trong một trận chiến cả.
Nhưng tình thế bất lợi lại rơi vào nhóm Vô Cực. Tử Huyền Long sau khi dùng Long Hống với cực hạn thời gian, thì hắn sẽ không thể dùng Huyền Thuật để chiến đấu được nữa, tuy nhiên điều này ít ai biết được. Minh Nguyệt lại không có cách nào toàn lực ra tay ở đây cả, trong khi hiện tại phải đối đầu với cặp Thần Long vẫn chưa thực sự phát huy sức mạnh kia.
Tình thế tuy khó khăn, nhưng không phải là hết hy vọng để chiến thắng, tuy nhiên tình hình lại đang cần kết thúc nhanh trận đấu, trong khi hai Thần Long lộ diện e sẽ khiến trận đấu càng khó khăn hơn nữa.
Cả Tử Phong và Minh Nguyệt ánh mắt vẫn hừng hực khí thế nhìn hai Thần Long trên tinh thần sẵn sàng ra tay, dù cho có bất lợi hay khó khăn nào cản trở đi chăng nữa.
Tuy nhiên sự việc lại trái với những gì khán giả mong chờ, cả hai bên đang nhìn nhau chằm chằm nhưng chưa xông vào nhau như tưởng tượng. Thực sự hai bên không phải đang suy nghĩ hay muốn câu giờ, mà Minh Nguyệt và Tề Hạo đang có một cuộc nói chuyện thông qua “truyền âm nhập mật”.
-☉-
Khi Tề Hạo hóa thành Thần Long để đỡ chiêu Long Hống của Tử Huyền Long, hắn biết tình hình bây giờ hoàn toàn khác biệt so với những suy tính trước khi bước vào trận chiến. Mọi suy tính của cả hai nhóm đều bị phá vỡ, nhất là nhóm Vô Cực bỗng thay đổi chóng mặt, lột xác hoàn toàn cách thức chiến đấu khiến Tề Hạo càng thêm lo lắng.
Bây giờ mọi thứ đã vượt qua tầm kiểm soát, nếu tiếp tục đánh nhau thì Tề Hạo cũng khó có thể chiến thắng khi mà bên dưới là cả ba thành viên còn lại của Vô Cực vẫn còn nguyên vẹn như chưa tổn hại gì. Trong khi thực lực của ba người đó vừa thể hiện có thể chỉ là một phần nhỏ.
Trước mắt là cặp Song Long Vô Cực cũng đang muốn dứt điểm trận đấu dù Minh Nguyệt vẫn chưa lộ bản thể. Nếu sự việc tiếp diễn thì phần thắng sẽ rất khó nói, vì có những thứ Tề Hạo và Thái Yên không muốn để lộ diện, và như thế sẽ khó có thể đạt được mục đích của Tề Hạo trong trận chiến này: đó là biết được khả năng thật sự của Minh Nguyệt.
Tề Hạo suy tính trong chốc lát liền truyền âm cho Minh Nguyệt:
“Nguyệt cô nương… ta biết cô đang muốn kết thúc nhanh trận đánh này” - Tề Hạo giọng điệu trầm trầm vang vọng trong đầu Minh Nguyệt - “Nếu tiếp tục đánh nhau thì trận đấu sẽ kéo dài rất lâu… điều này hẳn cô cũng biết”
“Ngươi muốn gì?” - Giọng Minh Nguyệt vang lên trong đầu Tề Hạo.
“Rất đơn giản, chúng ta sẽ dùng lại trò cũ mà lúc trước ta đã từng đề xuất với cô” - Tề Hạo trầm ngâm - “Kết thúc thắng thua chỉ trong một chiêu”
Minh Nguyệt lập tức hiểu ý Tề Hạo muốn nói đến trò cũ ở đây là gì. Đó là khi Tề Hạo cùng Thái Yên xuất hiện lần đầu ở bìa rừng cạnh bãi tập kết phi thuyền, Tề Hạo đã đưa ra kiến nghị giải quyết mâu thuẫn với Đinh Lỗ bằng cách thức một chiêu. Lúc đó Minh Nguyệt chỉ cần đỡ được một chiêu của Đinh Lỗ thì mâu thuẫn đã giải quyết phần nào, còn lại là phụ thuộc vào trận chiến trên sàn đấu.
Hiện tại Tề Hạo lại nói ra cách thức này trước Minh Nguyệt thì nàng cũng thừa biết là hắn vẫn ngấm ngầm muốn điều tra thực lực thật sự của mình chứ không đơn giản là muốn kết thúc nhanh trận chiến. Nếu đã như vậy… Minh Nguyệt sẽ cho hắn được biết một phần.
“Được”
Minh Nguyệt chỉ trả lời bằng một từ ngắn gọn, nhưng nó lại là câu trả lời Tề Hạo mong muốn, và nó cũng là câu trả lời cho trận chung kết này sẽ kết thúc bằng cách nào.
“Để công bằng… hai bên sẽ tấn công bằng một đòn trực diện vào nhau, nếu bên nào bị thất thế tức là thua cuộc”
Minh Nguyệt không nói gì thêm tức là đã đồng ý.
Tử Phong nghe Minh Nguyệt truyền âm nói lại sự việc vừa rồi khiến hắn có phần bất ngờ. Nhưng điều làm hắn bất ngờ hơn nữa là Minh Nguyệt lại bảo Tử Phong: không làm gì cả.
Tề Hạo đem sự việc truyền âm cho Thái Yên, mặc dù Thái Yên phản đối dữ dội vì nàng muốn được đối đầu với Minh Nguyệt như thế nào, nhưng Tề Hạo nói thêm vài câu sau đã khiến Thái Yên dịu lại, rốt cuộc Thái Yên cũng chịu làm theo sắp xếp của Tề Hạo.
Tề Hạo cũng đoán được phần nào Tử Huyền Long sau khi sử dụng Long Hống sẽ khó có thể tấn công một đòn mang uy lực như vừa rồi lần nữa, tức là trong cuộc đối đầu này Minh Nguyệt sẽ là chủ lực. Với sức mạnh của Tề Hạo cùng Thái Yên kết hợp thì Minh Nguyệt không thể không tung ra thực lực thật sự được. Khi đó, dù muốn dù không, Minh Nguyệt vẫn phải lộ thực lực.
-☉-
Khán đài im ắng quan chiến, khán giả chăm chú theo dõi nhưng không thấy hai bên có bất cứ hành động gì, nhưng tất cả vẫn tập trung vì ai cũng biết trận đấu này sắp đi đến hồi kết.
Ám Lôi Long Thái Yên và Thủy Long Tề Hạo bắt đầu hành động.
Cả hai đưa Long Trảo về trước, miệng hé mở. Tức thì bay ra hai món vũ khí mà ai cũng đã nhìn thấy từ trước. Đó là cây trường kích có lưỡi kích xoay tròng phóng ra sấm sét, và thanh thủy kiếm uốn lượn trong vắt được Tề Hạo sử dụng.
Bên dưới sàn đấu, Đại Tượng chứng kiến cảnh ấy liền mở miệng nói nhỏ:
- Là bản mệnh Pháp Bảo.
Vân Phi vẫn ngồi trên bụng Bích Vi cười khẩy nói:
- Bộ có gì lạ lắm à… ở đây cũng có mấy cái này - Vân Phi hích hích hai khúc của côn nhị khúc vào hai má hồng hào của Bích Vi mà cười cười trêu ghẹo.
Tiểu Thanh cảm thấy chướng mắt nên tung một cước vào người Vân Phi. Vân Phi vội bật người né tránh, không ngồi trên bụng Bích Vi nữa, nhưng miệng lại nói lớn:
- Con điên này, mày làm gì đấy, không thấy tao đang áp chế kẻ địch à.
Vân Phi tuy nói vậy nhưng cũng không bận tâm tới Bích Vi nữa, để cô nàng tự ngồi dậy. Bích Vi đứng dậy, ánh mắt nhìn qua Tiểu Thanh, hay nói đúng hơn là Lăng Trúc Thanh, người đã tạo ra biến cố dẫn tới khung cảnh đổ nát này. Tuy nhiên Bích Vi cũng mở miệng nói khẽ:
- Cảm ơn… nhưng cô cho rằng chúng tôi sẽ thua sao - Bích Vi nhìn qua Võ Kiệt một thân bê bết máu nằm gần đó, ánh mắt nhìn qua Tiểu Thanh như không cam lòng.
Tiểu Thanh không nhìn lại Bích Vi, cặp mắt Ảnh Miêu vẫn nhìn lên không trung, nơi có bốn Long Nhân đang hiện diện, nơi sẽ quyết định kết quả của trận chiến.
- Chúng ta sẽ thắng - Tiểu Thanh mở miệng nói khẽ - Thanh thôi…
-☉-
Trên không trung.
Trường kích và thủy kiếm vừa xuất hiện từ miệng của hai Thần Long, cả hai món vũ khí liền bay tới trước Long Trảo.
Long Trảo của Tề Hạo và Thái Yên không chạm vào trường kích và thủy kiếm, nhưng cả hai món vũ khí lại đang dần sinh ra khí tức cuồng bạo. Trường kích và thủy kiếm quay tròn cực nhanh sau đó bắt đầu tiến sát lại gần nhau.
Lấy trường kích làm trung tâm, thủy kiếm bay vòng vòng xung quanh, một quả cầu khổng lồ dần dần sinh ra phía trước của hai món vũ khí. Quả cầu ấy chứa sấm sét dày đặc đang phóng ra những tia sét muốn chấn động cả không gian, xung quanh là một làn nước nhìn có vẻ mềm mại nhưng chứa trong nó là sự nguy hiểm tột cùng.
Nước dẫn điện rất tốt, và kết hợp với sấm sét như thế này còn tốt hơn. Đòn tấn công bằng bản mệnh Pháp Bảo, năng lượng tích tụ chính là sức tấn công toàn lực của Tề Hạo và Thái Yên cộng lại đang dần thành hình.
Hai Thần Long đang đưa Long Trảo về trước tích tụ lực lượng, nhưng Minh Nguyệt lại không có hành động gì khác cả, dường như đang buông xuôi mọi chuyện vậy.
Khán giả chứng khiến phần nào nghi hoặc, chẳng lẽ Vô Cực lại đầu hàng trước đòn tấn công ấy hay sao, vì nhìn quả cầu đó cuồng bạo và mang sức mạnh mang tính hủy diệt còn lớn hơn cả đòn Long Hống của Tử Huyền Long lúc trước nữa.
Trên khán đài.
Hàm Hương đang nhìn Minh Nguyệt đứng trên vai Tử Huyền Long, Hàm Hương cũng phần nào đón được hành động tiếp theo của Minh Nguyệt, và nó có lẽ sẽ giống với cảnh tượng lúc bé nàng từng gặp phải.
- Tỷ tỷ… Tại sao Nguyệt tỷ vẫn không hành động, đáng lẽ phải dồn lực để tấn công lại chứ? - Lạc Huyên với hai bím tóc trắng ngần ngồi bên cạnh Hàm Hương hỏi.
- Chắc là tỷ ấy đầu hàng rồi - Hàm Hương cười tinh nghịch trả lời.
- Ai mà tin cho nổi… cả đám bọn họ vừa mới làm rần rần lên như thế mà - Lạc Ngân tóc đỏ miệng nhanh nhảu nói - Có mà sắp làm chuyện gì đó muốn người khác bất ngờ thì đúng hơn.
Hàm Hương chỉ cười mà không nói gì, nàng biết Lạc Ngân nói đúng, vì nếu đúng như Hàm Hương đoán, thì Minh Nguyệt sẽ tạo ra một bất ngờ lớn khiến cho tất cả một phen khiếp vía.
-☉-
Hai Thần Long tích tụ lực lượng tạo ra một khối cầu chứa sức mạnh cực kỳ lớn, nhưng lại phát hiện Song Long bên Vô Cực lại chẳng động đậy gì.
Tệ Hạo tuy nghi hoặc nhưng vẫn tiếp thực hiện động tác kế tiếp.
“Tấn công”
Tề Hạo truyền âm vào đầu Thái Yên, thanh âm sắc lạnh như muốn cả hai dùng toàn lực phát động.
Hai Thần Long vung trảo về trước cực nhanh, hai món bản mệnh Pháp Bảo xoáy tròn cực độ, quả cầu cực lớn được tạo ra đằng trước mang theo một âm thanh gầm rú vang động cả khán đài.
Tiếng sấm động kinh thiên gây rung chuyển cả khu vực, cả quả cầu hóa thành một đường sáng bắn thẳng về hướng của Tử Huyền Long và Minh Nguyệt.
“ĐÙNGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGG”
Đòn tấn công kèm âm thanh sấm động bay rít về trước mang theo sức cuồng bạo mãnh liệt.
Minh Nguyệt từ trên vai Tử Huyền Long liền phóng về trước, cả người sinh ra hắc khí đậm đặc ngút trời, bóng dáng Minh Nguyệt bị mất hút trong đám hắc khí đó.
“GRÀOOOOO…”
Một tiếng gầm vang lên từ trong đám hắc khí, hắc khí xoáy tròn rồi kéo về một nơi vùng trung tâm, đó là miệng của một sinh vật vừa xuất hiện: “Hắc Ám Long”
Minh Nguyệt hóa thân thành Hắc Ám Long, khí tức phát ra mạnh mẽ không kém gì Tề Hạo và Thái Yên, nhưng điều đặc biệt khiến ai nhìn phải cũng tròn xoe mắt, vì Hắc Ám Long này lại là… một Thần Long khác nữa.
Vảy đen bóng loáng với hắc khí bao bọc, Hắc Ám Long mở miệng hút hắc khí quanh mình tạo ra một lỗ hổng lớn hay trước miệng.
Tề Hạo và Thái Yên chứng kiến cảnh tượng đó mà chấn động trong lòng, nhưng việc tiếp theo càng khiến cả hai phải kinh động hơn nữa:
Quả cầu sấm động với lực lượng hủy diệt bắn thẳng về hướng của Hắc Ám Long, nhưng Hắc Ám Long không né tránh hay làm gì cả, ngược lại còn mở miệng to hơn.
“ĐÙNG”
Quả cầu hủy diệt ấy vang lên một tiếng sấm lớn, rồi tức khắc bị Hắc Ám Long… nuốt vào bụng.
Cảnh tượng diễn ra chỉ trong thoáng chống, âm thanh kinh thiên vừa mới liên tiếp tạo ra từ đòn quả cầu hủy diệt của hai Thần Long bên Tuyệt Diệt bỗng tắt ngóm rồi biến mất. Toàn bộ khán đài lặng thinh không tạo ra một tiếng động nào, ngay cả khán giả còn quên đi hơi thở, ánh mắt mở to nhìn vào Hắc Ám Long đang uốn lượn trên không trung.
Khán đài im ắng, người chứng kiến thì như bất động. Những người có thực lực cũng không thể nào tưởng tượng ra được cảnh tượng này, loại hình chiến đấu này không ai dám mạo hiểm sử dụng, cho dù là Hắc Ám Long mang khả năng Thôn Phệ vạn vật đi chăng nữa.
“Thôn phệ… là thôn phệ sao? Không thể nào… sao lại có thể nuốt được nó như vậy” - Tề Hạo trong lòng rối không thể tả, cả Thái Yên cũng bắt đầu cảm thấy sợ Minh Nguyệt, nuốt một lực lượng như thế vào bụng là chuyện như thế nào chứ, chẳng lẽ sức mạnh của Minh Nguyệt hoàn toàn vượt qua cả Tề Hạo lẫn Thái Yên cộng lại.
Tử Huyền Long Tử Phong chứng kiến cảnh Minh Nguyệt hóa thành Hắc Ám Long rồi lao tới trước mặt mình nuốt lấy một đòn tấn công mang sức mạnh hủy diệt ấy cũng phải rợn người. Nhưng cảnh tượng như thế này có phần quen quen.
Hàm Hương cũng thấy quen với hình ảnh này, vì khi bé nàng đã từng chứng kiến nó. Đó là cảnh Minh Nguyệt che chắn nàng bằng tấm lưng bé nhỏ, miệng hút lấy toàn bộ đám “tử khí” xuất hiện đang gây nguy hiểm cho Hàm Hương. Lúc đó, cô bé Minh Nguyệt với khuôn mặt thánh thiện và ánh mắt trong sáng, nhưng bây giờ thay vào đó là hình ảnh một Hắc Ám Long khiến ai chứng kiến cảnh vừa rồi cũng phải rợn người.
- Không thể nào… - Lạc Ngân hai tay nắm lấy hai bím tóc đỏ lửa của mình kinh hãi nói - Sao Nguyệt tỷ có thể nuốt thứ đó vào người được… dù có muốn tạo bất ngờ gì đó cũng không đến mức này chứ.
Hàm Hương khẽ cười nói:
- Không phải nuốt đâu.
Đúng là không phải nuốt, vì nếu có thể Thôn Phệ được quả cầu hủy diệt đó thì e là sẽ gây chấn động khắp vùng Hữu Phần này mất.
-☉-
Thủy Long Tề Hạo và Ám Lôi Long Thái Yên vẫn còn đang bàng hoàng nhìn về Hắc Ám Long.
Hắc Ám Long với thân hình Thần Long uốn lượn trên không trung, hắc khí ẩn hiện xung quanh người trông rất ma mị huyền ảo. Cặp mắt Hắc Long lạnh lùng nhìn về cặp Thần Long trước mắt.
Vừa nuốt toàn bộ quả cầu đó vào người, Hắc Ám Long liền vung Long Trảo về trước tạo ra động tác giống y hệt động tác mà Tề Hạo và Thái Yên từng làm.
Tức thì, một lỗ đen nhỏ hình thành phía trước Long Trảo, trong tích tắc lỗ đen đó bỗng mở rộng ra.
Một quả cầu y hệt đòn tấn công từ hai Tề Hạo và Thái Yên tạo ra đang từ trong lỗ đen đó bắn ra ngoài.
“ĐÙNGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGG”
Bằng một tốc độc cực nhanh, quả cầu ấy kèm theo tiếng động vang trời bắn thẳng về hai Thần Long bên nhóm Tuyệt Diệt. Đây chính là quả cầu vừa được Hắc Ám Long nuốt vào người, và cũng là đòn tấn công tổng lực của Thái Yên cùng Tề Hạo.
Còn đang chấn động trước sự tình trước mắt, bây giờ lại nhận phải đòn tấn công mang tính hủy diệt do chính mình tạo ra, hai Thần Long ngay lập tức vận toàn lực vào vũ khí trước mắt để chống đỡ.
Trường kích và thủy kiếm hóa to ra, cả hai xoáy tròn tạo ra sức mạnh để chống đỡ quả cầu ấy. Nhưng sức mạnh của cả hai đã được dồn vào đòn tấn công vừa rồi, nên dù có chống đỡ thế nào cũng không thể chịu đựng nổi.
“BANG…” Cả trường kích và thủy kiếm đều bị hất văng ra hai bên rồi tan biến mất. Quả cầu sấm động với sức hủy diệt không hề suy yếu, nó vẫn tiếp tục bắn thẳng về hai Thần Long.
Sức chống đỡ chỉ duy trì được trong phút chốc, sức lực vừa rồi đã dồn vào quả cầu này, mà bây giờ nó còn quay ngược lại thì không thể nào duy trì được. Lời đánh cược cho trận chiến được kết thúc bằng một chiêu, và đúng là nó chỉ kết thúc bằng “một chiêu” do cả hai Thần Long tạo ra.
Mắt nhìn quả cầu hủy diệt do chính mình tạo ra đang phóng thẳng tới người mình, Tề Hạo như nghe được giọng của cha hắn - Thủy Long Vương đang vang vọng bên tai cách đây vài tháng.
“Tề Hạo… con cho rằng mình là thiên tài của Thủy Long tộc thì sao? Con nghĩ trong tộc Thủy Long của chúng ta không ai tài giỏi hơn con là con có quyền tự thị bản thân mình sao? Cho dù con có là người đứng đầu thiên hạ đi chăng nữa, nhưng đứng càng cao thì con sẽ càng bị mờ mắt bởi cái bóng của chính mình. Con sẽ không thể nhìn thấy người khác khi mà ánh mắt con chỉ nhìn vào khoảng không, con sẽ không nhìn thấy bên ngoài cái giếng này còn có những ai và những ngọn núi khác còn cao hơn cả nơi con đứng. Con thử đi ra ngoài một chuyến xem sao… ta nghĩ con sẽ có cách nhìn khác”
“ẦMMMMMMMMMMMM…” Quả cầu chạm vào hai Thần Long tạo ra âm thanh vang vọng, một vụ nổ cực lớn với sức mạnh hủy diệt lan ra xung quanh. Tuy sấm sét và áp lực của nước không gây ảnh hưởng gì đến Tề Hạo và Thái Yên, nhưng dư chấn từ vụ nổ mang tính cuồng bạo ấy chấn văng cả hai Thần Long bay ra xa.
Hai thân ảnh khổng lồ bị chấn ngược bay ra sau, văng một đoạn xa mà không thể tự dừng lại được. Cả hai Thần Long lập tức va chạm vào màn chắn bảo vệ khiến nó rung lên kịch liệt.
Ám Lôi Long và Thủy Long sau cú va chạm đó liền lập tức ổn định khí tức khi áp lực từ quả cầu hủy diệt dần tan mất.
Hai Thần Long lơ lửng lại trên không trung, toàn thân bị sây sát nhiều chỗ nhưng không nặng lắm. Ánh mắt của cả Thủy Long và Ám Lôi Long đều mang một vẻ khác lạ, trong lòng vừa kinh động vừa có những suy nghĩ riêng. Nhưng hiện tại thì cả hai đã bị văng xa tới mức này thì đồng nghĩa với việc Tuyệt Diệt đã thua cuộc trọng vụ đánh cược “một chiêu giải quyết tất cả”.
Tề Hạo hóa lại thành hình người, thân ảnh từ từ hạ xuống mặt đất. Tề Hạo với mái tóc xanh dài như làn nước tung bay, vẫn khuôn mặt tuấn tú, dáng người thư sinh khiến nhiều cô gái ở Đế Đô phải say đắm. Nhưng Tề Hạo hiện tại không phải thu hút ánh nhìn từ khán giả vì vẻ ngoài ấy, mà Tề Hạo đang đứng trên mặt đất bên ngoài võ đài, việc này khiến toàn khán đài kinh ngạc vì điều đó chẳng khác nào Tề Hạo đã chấp nhận bị loại khỏi trận chiến.
Thái Yên tuy không cam lòng nhìn Hắc Ám Long ở đằng xa, nhưng cũng hóa thành chiến thần xinh đẹp đầy dũng mạnh hạ xuống ngay bên cạnh Tề Hạo. Thái Yên hiện tại đã mất đi vẻ cao ngạo, khuôn mặt xinh đẹp với biểu cảm nửa không cam lòng, nửa e sợ.
- Nhóm Tuyệt Diệt chấp nhận… thua cuộc - Tề Hạo lớn tiếng nói.
Câu nói của Tề Hạo như sét đánh ngang tai tất cả những người có mặt ở khán đài, mặc dù qua trận chiến này tiếng sét là âm thanh được nghe nhiều nhất. Nhưng lời nói của Tề Hạo lại khiến toàn trường chấn động. Nhưng bất ngờ chỉ trong giây lát, còn lại là tiếng thét do hàng chục triệu khán giả có mặt ở khán đài này vang lên ào ạt không ngớt, tiếng thét đó lất át tất cả mọi thứ.
Tiếng reo hò vang dội gây náo động khắp khán đài, bởi đây là trận chiến hoành tráng và gay cấn nhất mà khán giả được chứng kiến ở giải đấu lần này. Trận đánh giữa Vô Cực và Tuyệt Diệt không những hoành tráng, mà nó còn mang yếu tố bất ngờ không ai có thể ngờ tới, nhất là những việc mà nhóm Vô Cực vừa thể hiện, một sức mạnh dường như đè bẹp cả nhóm được cho là mạnh nhất giải đấu lần này.
Mặc dù ở hai trận trước Vô Cực thắng có vẻ khó khăn, nhưng bỗng dưng tới trận chung kết họ lại giống như lột xác, thể hiện một thực lực áp đảo hoàn toàn Tuyệt Diệt. Việc này khán giả ngầm đoán nguyên nhân chính là nằm ở mâu thuẫn nội bộ Long tộc giữa “Ác Long” và Long với nhau, nhưng ai tinh ý hơn thì sẽ nhận ra nguyên nhân của sự việc này chỉ bắt đầu từ một cái tên: Lăng Trúc Thanh.
/134
|