An vương hít sâu một hơi, ném trường đao một cái, lại ngồi vào bên cạnh cái bàn đá, trên mặt hiện lên vẻ tuyệt vọng và cụt hứng.
Hư Ninh lẳng lặng nhìn hắn, lại bỗng nhiên phun ra một ngụm máu.
- Tôn giả, trước tiên ngươi đi chữa thương đi.
An vương quay đầu liếc hắn một cái, vung vung tay, thê lương cười cười:
- Cũng không cần thiết phải hộ pháp ta nữa.
Hư Ninh nói:
- Điện hạ đang lo lắng tới tương lai hay sao?
- Ta không cần phải lo lắng gì cả, vì Sở Ly không dám giết ta.
An vương hừ lạnh một tiếng.
Hư Ninh nói:
- Điện hạ chỉ bị phế bỏ A Tu La thần công mà thôi.
- Sao?
An vương quay đầu trừng mắt nhìn về phía hắn.
Hư Ninh bình tĩnh nói:
- A Tu La thần công bị phế, võ công còn lại vẫn còn ở người, điện hạ không phát hiện ra chuyện này sao?
An vương vội vã vận công, một lát sau, trên mặt hắn hiện lên vẻ mừng như điên:
- Đúng là còn thật!
Hư Ninh nói:
- Điện hạ, bần tăng cáo từ.
- Tôn giả nên nghỉ ngơi thật tốt!
An tâm vội vã nói.
Tay của Hư Ninh hợp thành hình chữ thập thi lễ:
- Điện hạ có thể yên tâm bên Sở Đại tổng quản, chưởng lực của Tính Minh không dễ loại bỏ như vậy, thương thế của hắn rất khó để khôi phục. Giống như lúc trước điện hạ trúng chưởng lực của Lục cô nương vậy.
- Ha ha...
An vương cười to nói:
- Đây đúng là một tin tức tốt!
Hư Ninh nở một nụ cười, xoay người cáo từ.
An vương lẳng lặng ngồi ở bên cạnh cái bàn đá, chậm rãi thu nụ cười lại.
Không còn A Tu La thần công cho nên hắn không thể đánh giết được Sở Ly, không giết chết được hắn, cho dù võ công vẫn còn thì có ích lợi gì cơ chứ?
Niềm vui vì võ công chưa bị phế biến mất, sự căm hận lần nữa tràn ngập trái tim của hắn.
- Đại Lôi Âm tự... Đại Lôi Âm tự...
An vương tự lẩm bẩm, mỗi một chữ đều nghiến răng nghiến lợi, hận không thể lập tức diệt Đại Lôi Âm tự hiện tại. Giết chết toàn bộ hòa thượng ở bên trong, lại dùng những cái đầu trọc kia xây thành một ngọn tháp!
- A di đà phật...
Một tiếng niệm phật vang lên.
An vương quay đầu nhìn lại, sắc mặt trở nên âm trầm:
- Ngươi là người phương nào?
- Bần tăng Pháp Viên.
Một hòa thượng tuấn tú nhẹ nhàng bay xuống trong viện, ôn nhu nói:
- Vì biểu hiện sự áy náy của tệ tự, ta chuyên tới để truyền một môn tuyệt học cho điện hạ.
- Hừ, Đại Lôi Âm tự các ngươi tốt bụng như vậy sao?
An vương cười gằn.
Pháp Viên nói:
- Chỉ cần điện hạ không tu A Tu La thần công, chắc chắn tệ tự sẽ không nhúng tay vào... Điện hạ có muốn tu luyện hay không? Kim Thân La Hán thần công này không thua gì A Tu La thần công, thậm chí lại còn hơn một bậc.
- Không thể!
An vương hừ lạnh nói.
Pháp Viên nói:
- Tệ tự luôn luôn kính sợ tránh xa đối với triều đình, nước giếng không phạm nước sông. Mà hoàng thượng vẫn luôn mắt nhìn chằm chằm vào tệ tự, ham muốn truyền thừa của tệ tự, tệ tự mới bất đắc dĩ phản kích. Tương lai nếu như điện hạ có được ngôi báu thì xin hãy nhớ tới tình truyền công của tệ tự, chỉ cần như vậy là đủ rồi!
- Có chuyện tốt như vậy sao?
An vương cau mày nhìn hắn.
Pháp Viên nói:
- Kim Thân La Hán thần công cương mãnh bá đạo, tu luyện có tiến triển cực nhanh, nhưng muốn duy trì sự tiến bộ dũng mãnh thì lại cần trình độ phật pháp tinh thâm, bên người điện hạ có Hư Ninh, có thể thỉnh giáo bất cứ lúc nào, đối với tu luyện có rất nhiều ích lợi.
- Có thể so được với A Tu La thần công hay không?
Pháp Viên bình tĩnh nói:
- Nếu như không sánh được với A Tu La thần công thì tệ tự cũng sẽ không truyền cho điện hạ... Có điều pháp không truyền qua tai, cần quán đỉnh truyền thụ, điện hạ nên suy nghĩ cho kỹ càng.
- Kim Thân La Hán thần công...
An vương trầm ngâm.
Pháp Viên nói:
- Một vị tiền bối của tệ tụ tu luyện thần công này đại thành, Kim thân không bị phá, đã sống quá năm trăm tuổi.
- Có thể đánh được A Tu La thần công hay không?
An vương hừ lạnh nói.
Pháp Viên chậm rãi gật đầu:
- A Tu La thần công là kỹ thuật giết chóc, Kim Thân La Hán thần công là phương pháp trở thành kim thân, hai thứ ai thắng ai thua thì chỉ có thể bằng tu vi của mình mà thôi, pháp không phân cao thấp.
- Tốc độ tu luyện thì sao?
An vương nói.
Pháp Viên nói:
- Không kém A Tu La thần công, thậm chí còn hơn một bậc.
- Thần công như vậy, sao ta chưa từng nghe nói qua cơ chứ?
An vương cau mày nói.
Pháp Viên vẻ mỉm cười nói:
- Thần công như vậy hầu như tệ tự đều thông qua quán đỉnh để truyền thụ, sẽ không truyền ra ngoài, người ngoài không biết được về nó.
-... Được, vậy ta sẽ tin ngươi một lần!
An vương trầm giọng nói:
- Hiện giờ lập tức truyền thụ đi!
- Được.
Pháp Viên chậm rãi nói:
- Điện hạ buông bỏ tạp niệm, không nên chống cự.
Hắn ngồi vào trước mặt của An vương, hai tay hợp thành hình chữ thập thi lễ, sau đó tay phải giơ lên, chậm rãi sờ về phía đỉnh đầu của An vương.
An vương theo bản năng muốn chống cự tránh ra, mạnh mẽ nhẫn nhịn không nhúc nhích.
Hắn biết mình đang phải chịu nguy hiểm to lớn, có điều bởi vì lúc trước Tính Minh không hạ sát thủ cho nên hắn mới dám đánh cược một lần này, vì thu thập Sở Ly cho nên hắn cũng chỉ có thể đánh cược mà thôi!
Nếu là người khác, hắn chắc chắn đối phương sẽ không dám giết mình, Đại Lôi Âm tự thì lại không như thế, Đại Lôi Âm tự cũng không sợ phụ hoàng, nếu như muốn giết mình thật. Như vậy mình có chết thì cũng là chết vô ích, phụ hoàng không báo được mối thù này.
…
Sở Ly lẳng lặng ngồi ở trong viện, nhìn Pháp Viên tiến vào luyện công viện, truyền thụ cho An vương Kim Thân La Hán thần công.
Hắn lắc đầu một cái, như cười mà không phải cười.
Đại Lôi Âm tự làm việc quả thực là khiến cho người ta không có lời nào để nói, phế bỏ A Tu La thần công, lại truyền thụ cho hắn một môn tuyệt học thượng thừa là Kim Thân La Hán thần công, hoàng thượng cũng không thể nói gì được.
Đại Lôi Âm tự không sợ hoàng thượng, nhưng không chịu được hoàng thượng nổi giận, có lễ có tiết, không thể xoi mói được gì nữa.
Hơn nữa Đại Lôi Âm tự làm như vậy cũng đã tránh khỏi tính toán của mình, hiển nhiên Đại Lôi Âm tự cũng có cao nhân, nhìn thấu ý nghĩ của mình, không để cho mình được toại nguyện.
Hắn ngồi không nhúc nhích ở bên trong tiểu viện, Đại Viên Kính Trí được thúc giục đến mức tận cùng, muốn lấy được phần truyền thừa này.
Bàn tay phải của Pháp Viên nhẹ nhàng dán lên trên huyệt Bách hội của An vương.
Thân thể An vương khẽ run lên, đầu óc ầm vang, tức thì trở nên trống rỗng.
Một lát sau, trong đầu hắn dần dần hiện lên một bộ la hán đồ, ánh sáng màu vàng lập loè, chẳng khác nào một pho tượng bằng vàng.
Kim quang chậm rãi được thu lại, la hán đang ngủ hiện lên càng ngày càng rõ ràng.
Hắn nằm nghiêng ở trong hư không, nhắm mắt lại, khuôn mặt như cười mà không phải cười, vẻ mặt rất thản nhiên, chậm rãi hít thở, mỗi lần hít thở đều dài lâu chầm chậm.
Một lát sau, vị la hán này chậm rãi đứng lên, nhắm mắt lại đánh ra một bộ quyền pháp, tiếp theo tiếp tục nằm nghiêng ngủ thiếp đi, hít thở dài lâu.
Khi An vương mơ màng tỉnh lại thì lại phát hiện ra mình đang nằm nghiêng ở trên bàn đá, cảm giác như mình đang nằm ở trong nước ấm, quanh thân có khí tức ấm áp lưu chuyển, khoan khoái vô cùng. Cảm giác thoải mái va vui sướng như trước nay chưa từng có.
- Kim Thân La Hán thần công!
Hắn nở một nụ cười, nhẹ nhàng bay xuống bàn đá, đánh ra một bộ quyền pháp.
Quyền pháp cương mãnh bá đạo, đám hoa cỏ chung quanh giống như đặt mình trong sóng biển, bay lên rồi hạ xuống, đi xa rồi trở về, theo quyền của hắn động mà động theo.
Sau khi đánh quyền pháp một lần, khí tức ấm áp lưu chuyển quanh thân hoàn toàn chui vào trong xương tủy.
Trong xương sinh ra cảm giác tê dại, chờ cảm giác tê tê biến mất, trong lòng hắn sinh ra một loại cảm giác lực lớn vô cùng, dường như khí lực đã đột nhiên tăng lên thêm một đoạn lớn vậy.
Lúc này Sở Ly cũng tỉnh lại, cảm nhận được khí tức kỳ dị ở trong cơ thể.
Thiên Ma khí xuất hiện trong lòng, lập tức nuốt lấy những khí tức này.
Sở Ly nhíu nhíu mày, không nghĩ tới khí tức do tu luyện Kim Thân La Hán thần công này tạo ra lại tinh khiết như thế, lọt vào mắt của Thiên Ma khi, xem ra quả nhiên có chỗ tuyệt diệu, đáng giá để luyện một chút.
Lại nói tới An vương, hắn cũng không quá lo lắng, bây giờ An vương không tạo thành được uy hiếp với hắn. Mà vừa vặn hắn ta vừa đạt được Kim Thân La Hán thần công, nhất định sẽ muốn bế quan, làm cho hắn có một khoảng thời gian yên tĩnh, như vậy không thể tốt hơn được nữa.
Hắn chậm rãi xoay người, thi triển thần thông Thông Thiên triệt địa, cảm ứng vị trí của Tính Minh một chút.
Đạo chưởng lực kia trong thân thể của hắn vẫn còn, Sở Ly vẫn không loại bỏ chính là vì muốn thi triển thần thông Thông Thiên triệt địa, bởi vì hắn muốn có được viên A Tu La Chi Tâm kia.
Hư Ninh lẳng lặng nhìn hắn, lại bỗng nhiên phun ra một ngụm máu.
- Tôn giả, trước tiên ngươi đi chữa thương đi.
An vương quay đầu liếc hắn một cái, vung vung tay, thê lương cười cười:
- Cũng không cần thiết phải hộ pháp ta nữa.
Hư Ninh nói:
- Điện hạ đang lo lắng tới tương lai hay sao?
- Ta không cần phải lo lắng gì cả, vì Sở Ly không dám giết ta.
An vương hừ lạnh một tiếng.
Hư Ninh nói:
- Điện hạ chỉ bị phế bỏ A Tu La thần công mà thôi.
- Sao?
An vương quay đầu trừng mắt nhìn về phía hắn.
Hư Ninh bình tĩnh nói:
- A Tu La thần công bị phế, võ công còn lại vẫn còn ở người, điện hạ không phát hiện ra chuyện này sao?
An vương vội vã vận công, một lát sau, trên mặt hắn hiện lên vẻ mừng như điên:
- Đúng là còn thật!
Hư Ninh nói:
- Điện hạ, bần tăng cáo từ.
- Tôn giả nên nghỉ ngơi thật tốt!
An tâm vội vã nói.
Tay của Hư Ninh hợp thành hình chữ thập thi lễ:
- Điện hạ có thể yên tâm bên Sở Đại tổng quản, chưởng lực của Tính Minh không dễ loại bỏ như vậy, thương thế của hắn rất khó để khôi phục. Giống như lúc trước điện hạ trúng chưởng lực của Lục cô nương vậy.
- Ha ha...
An vương cười to nói:
- Đây đúng là một tin tức tốt!
Hư Ninh nở một nụ cười, xoay người cáo từ.
An vương lẳng lặng ngồi ở bên cạnh cái bàn đá, chậm rãi thu nụ cười lại.
Không còn A Tu La thần công cho nên hắn không thể đánh giết được Sở Ly, không giết chết được hắn, cho dù võ công vẫn còn thì có ích lợi gì cơ chứ?
Niềm vui vì võ công chưa bị phế biến mất, sự căm hận lần nữa tràn ngập trái tim của hắn.
- Đại Lôi Âm tự... Đại Lôi Âm tự...
An vương tự lẩm bẩm, mỗi một chữ đều nghiến răng nghiến lợi, hận không thể lập tức diệt Đại Lôi Âm tự hiện tại. Giết chết toàn bộ hòa thượng ở bên trong, lại dùng những cái đầu trọc kia xây thành một ngọn tháp!
- A di đà phật...
Một tiếng niệm phật vang lên.
An vương quay đầu nhìn lại, sắc mặt trở nên âm trầm:
- Ngươi là người phương nào?
- Bần tăng Pháp Viên.
Một hòa thượng tuấn tú nhẹ nhàng bay xuống trong viện, ôn nhu nói:
- Vì biểu hiện sự áy náy của tệ tự, ta chuyên tới để truyền một môn tuyệt học cho điện hạ.
- Hừ, Đại Lôi Âm tự các ngươi tốt bụng như vậy sao?
An vương cười gằn.
Pháp Viên nói:
- Chỉ cần điện hạ không tu A Tu La thần công, chắc chắn tệ tự sẽ không nhúng tay vào... Điện hạ có muốn tu luyện hay không? Kim Thân La Hán thần công này không thua gì A Tu La thần công, thậm chí lại còn hơn một bậc.
- Không thể!
An vương hừ lạnh nói.
Pháp Viên nói:
- Tệ tự luôn luôn kính sợ tránh xa đối với triều đình, nước giếng không phạm nước sông. Mà hoàng thượng vẫn luôn mắt nhìn chằm chằm vào tệ tự, ham muốn truyền thừa của tệ tự, tệ tự mới bất đắc dĩ phản kích. Tương lai nếu như điện hạ có được ngôi báu thì xin hãy nhớ tới tình truyền công của tệ tự, chỉ cần như vậy là đủ rồi!
- Có chuyện tốt như vậy sao?
An vương cau mày nhìn hắn.
Pháp Viên nói:
- Kim Thân La Hán thần công cương mãnh bá đạo, tu luyện có tiến triển cực nhanh, nhưng muốn duy trì sự tiến bộ dũng mãnh thì lại cần trình độ phật pháp tinh thâm, bên người điện hạ có Hư Ninh, có thể thỉnh giáo bất cứ lúc nào, đối với tu luyện có rất nhiều ích lợi.
- Có thể so được với A Tu La thần công hay không?
Pháp Viên bình tĩnh nói:
- Nếu như không sánh được với A Tu La thần công thì tệ tự cũng sẽ không truyền cho điện hạ... Có điều pháp không truyền qua tai, cần quán đỉnh truyền thụ, điện hạ nên suy nghĩ cho kỹ càng.
- Kim Thân La Hán thần công...
An vương trầm ngâm.
Pháp Viên nói:
- Một vị tiền bối của tệ tụ tu luyện thần công này đại thành, Kim thân không bị phá, đã sống quá năm trăm tuổi.
- Có thể đánh được A Tu La thần công hay không?
An vương hừ lạnh nói.
Pháp Viên chậm rãi gật đầu:
- A Tu La thần công là kỹ thuật giết chóc, Kim Thân La Hán thần công là phương pháp trở thành kim thân, hai thứ ai thắng ai thua thì chỉ có thể bằng tu vi của mình mà thôi, pháp không phân cao thấp.
- Tốc độ tu luyện thì sao?
An vương nói.
Pháp Viên nói:
- Không kém A Tu La thần công, thậm chí còn hơn một bậc.
- Thần công như vậy, sao ta chưa từng nghe nói qua cơ chứ?
An vương cau mày nói.
Pháp Viên vẻ mỉm cười nói:
- Thần công như vậy hầu như tệ tự đều thông qua quán đỉnh để truyền thụ, sẽ không truyền ra ngoài, người ngoài không biết được về nó.
-... Được, vậy ta sẽ tin ngươi một lần!
An vương trầm giọng nói:
- Hiện giờ lập tức truyền thụ đi!
- Được.
Pháp Viên chậm rãi nói:
- Điện hạ buông bỏ tạp niệm, không nên chống cự.
Hắn ngồi vào trước mặt của An vương, hai tay hợp thành hình chữ thập thi lễ, sau đó tay phải giơ lên, chậm rãi sờ về phía đỉnh đầu của An vương.
An vương theo bản năng muốn chống cự tránh ra, mạnh mẽ nhẫn nhịn không nhúc nhích.
Hắn biết mình đang phải chịu nguy hiểm to lớn, có điều bởi vì lúc trước Tính Minh không hạ sát thủ cho nên hắn mới dám đánh cược một lần này, vì thu thập Sở Ly cho nên hắn cũng chỉ có thể đánh cược mà thôi!
Nếu là người khác, hắn chắc chắn đối phương sẽ không dám giết mình, Đại Lôi Âm tự thì lại không như thế, Đại Lôi Âm tự cũng không sợ phụ hoàng, nếu như muốn giết mình thật. Như vậy mình có chết thì cũng là chết vô ích, phụ hoàng không báo được mối thù này.
…
Sở Ly lẳng lặng ngồi ở trong viện, nhìn Pháp Viên tiến vào luyện công viện, truyền thụ cho An vương Kim Thân La Hán thần công.
Hắn lắc đầu một cái, như cười mà không phải cười.
Đại Lôi Âm tự làm việc quả thực là khiến cho người ta không có lời nào để nói, phế bỏ A Tu La thần công, lại truyền thụ cho hắn một môn tuyệt học thượng thừa là Kim Thân La Hán thần công, hoàng thượng cũng không thể nói gì được.
Đại Lôi Âm tự không sợ hoàng thượng, nhưng không chịu được hoàng thượng nổi giận, có lễ có tiết, không thể xoi mói được gì nữa.
Hơn nữa Đại Lôi Âm tự làm như vậy cũng đã tránh khỏi tính toán của mình, hiển nhiên Đại Lôi Âm tự cũng có cao nhân, nhìn thấu ý nghĩ của mình, không để cho mình được toại nguyện.
Hắn ngồi không nhúc nhích ở bên trong tiểu viện, Đại Viên Kính Trí được thúc giục đến mức tận cùng, muốn lấy được phần truyền thừa này.
Bàn tay phải của Pháp Viên nhẹ nhàng dán lên trên huyệt Bách hội của An vương.
Thân thể An vương khẽ run lên, đầu óc ầm vang, tức thì trở nên trống rỗng.
Một lát sau, trong đầu hắn dần dần hiện lên một bộ la hán đồ, ánh sáng màu vàng lập loè, chẳng khác nào một pho tượng bằng vàng.
Kim quang chậm rãi được thu lại, la hán đang ngủ hiện lên càng ngày càng rõ ràng.
Hắn nằm nghiêng ở trong hư không, nhắm mắt lại, khuôn mặt như cười mà không phải cười, vẻ mặt rất thản nhiên, chậm rãi hít thở, mỗi lần hít thở đều dài lâu chầm chậm.
Một lát sau, vị la hán này chậm rãi đứng lên, nhắm mắt lại đánh ra một bộ quyền pháp, tiếp theo tiếp tục nằm nghiêng ngủ thiếp đi, hít thở dài lâu.
Khi An vương mơ màng tỉnh lại thì lại phát hiện ra mình đang nằm nghiêng ở trên bàn đá, cảm giác như mình đang nằm ở trong nước ấm, quanh thân có khí tức ấm áp lưu chuyển, khoan khoái vô cùng. Cảm giác thoải mái va vui sướng như trước nay chưa từng có.
- Kim Thân La Hán thần công!
Hắn nở một nụ cười, nhẹ nhàng bay xuống bàn đá, đánh ra một bộ quyền pháp.
Quyền pháp cương mãnh bá đạo, đám hoa cỏ chung quanh giống như đặt mình trong sóng biển, bay lên rồi hạ xuống, đi xa rồi trở về, theo quyền của hắn động mà động theo.
Sau khi đánh quyền pháp một lần, khí tức ấm áp lưu chuyển quanh thân hoàn toàn chui vào trong xương tủy.
Trong xương sinh ra cảm giác tê dại, chờ cảm giác tê tê biến mất, trong lòng hắn sinh ra một loại cảm giác lực lớn vô cùng, dường như khí lực đã đột nhiên tăng lên thêm một đoạn lớn vậy.
Lúc này Sở Ly cũng tỉnh lại, cảm nhận được khí tức kỳ dị ở trong cơ thể.
Thiên Ma khí xuất hiện trong lòng, lập tức nuốt lấy những khí tức này.
Sở Ly nhíu nhíu mày, không nghĩ tới khí tức do tu luyện Kim Thân La Hán thần công này tạo ra lại tinh khiết như thế, lọt vào mắt của Thiên Ma khi, xem ra quả nhiên có chỗ tuyệt diệu, đáng giá để luyện một chút.
Lại nói tới An vương, hắn cũng không quá lo lắng, bây giờ An vương không tạo thành được uy hiếp với hắn. Mà vừa vặn hắn ta vừa đạt được Kim Thân La Hán thần công, nhất định sẽ muốn bế quan, làm cho hắn có một khoảng thời gian yên tĩnh, như vậy không thể tốt hơn được nữa.
Hắn chậm rãi xoay người, thi triển thần thông Thông Thiên triệt địa, cảm ứng vị trí của Tính Minh một chút.
Đạo chưởng lực kia trong thân thể của hắn vẫn còn, Sở Ly vẫn không loại bỏ chính là vì muốn thi triển thần thông Thông Thiên triệt địa, bởi vì hắn muốn có được viên A Tu La Chi Tâm kia.
/753
|