Bác sĩ thiên tài

Chương 869: Dụng hình

/1521


Cừu Trọng Ngọc đã điều động cảnh sát phân cục Áp Bắc nên cô ta chỉ có thể đưa Tần Lạc về phân cục cảnh sát Áp Bắc.

Ngay khi Cừu Trọng Ngọc mới xuống xe, điện thoại di động của cô ta đổ chuông.

Cừu Trọng Ngọc móc điện thoại, nhìn lướt qua số điện thoại gọi đến, cô ta không nhận cuộc gọi và quay người nói với viên cảnh sát đội trưởng ở phía sau: "Tìm một phòng yên tĩnh."

"Hiểu rồi." Một người cảnh sát mang một đôi kính nhỏ cười tủm tỉm trả lời. Ở cục cảnh sát địa phương, tìm một căn phòng "yên tĩnh" nói một cách chính xác chính là tìm một nơi bí mật dùng để tra tấn.

"Các anh em, hãy dẫn đi." Người cảnh sát đeo kính nói.

Tần Lạc liếc mắt nhìn Cừu Trọng Ngọc vẻ quái dị, hắn không có bất kỳ hành động phản kkáng nào, lặng lẽ đi theo sau người cảnh sát đeo kính.

Khi Tần Lạc đi xa, Cừu Trọng Nọc mới nhận cuộc điện thoại, cô ta hỏi: "Có chuyện gì vậy?"

"Trọng Ngọc, có phải cô bắt Tần Lạc không?" Từ trong điện thoại vang lên giọng nói của Cừu Yên Mị.

"Đúng thế. Có chuyện gì vậy?" Cừu Trọng Ngọc bực mình hỏi. Mối quan hệ của cô ta và Cừu Yên Mị không êm đẹp cho lắm. Người phụ nữ này xinh đẹp hơn cô ta hơn nữa từ khi tới Yến Kinh đã tạo ra một cơn chấn động, khiến hình tượng của những người phụ nữ khác bị chèn ép.

Phụ nữ đều có tính đố kỵ, phàm là người thân thì càng đố kỵ.

"Hãy lập tức thả người." Cừu Yên Mị sốt ruột nói: "Tuyệt đối không nên bị mắc lừa."

"Mắc lừa?"

"Đúng vậy. Nhất định là Tần Lạc muốn em phạm sai lầm, sau đó anh ta sẽ kéo cả Cừu gia xuống nước. Hãy mau chóng thả anh ta ra…"

"Thả người sao? Anh ta đả thương Cừu Trọng Mưu như vậy mà cứ thế bỏ qua sao?"

"Chuyện này chúng ta sẽ nghĩ cách giải quyết sau. Bây giờ chưa phải là lúc xảy ra xung đột với Tần Lạc…"

"Tại sao tôi phải nghe lời chị?" Cừu Trọng Ngọc cười nhạt hỏi.

"Em muốn làm hại Cừu gia sao?"

"Cho dù là như vậy cũng còn có khí phách hơn chị." Nói xong Cừu Trọng Ngọc chấm dứt cuộc gọi.

"Đồ điếm." Cừu Trọng Ngọc thầm mắng trong lòng.

Cừu Trọng Ngọc đi tới phía sau đồn cảnh sát, cô ta hỏi một nam cảnh sát đi bên cạnh: "Phạm nhân mới bị bắt đang ở đâu?"

"Ở phía sau." Nam cảnh sát trả lời.

"Hãy dẫn tôi tới đó." Cừu Trọng Ngọc nói.

Ở phía sau đồn cảnh sát có một cánh cửa sắt. Người cảnh sát đứng lại, gõ tay vào cánh cửa sắt. Một lỗ nhỏ trên cánh cửa sắt được mở ra, một đôi mắt xuất hiện. Khi người bên trong nhìn thấy Cừu Trọng Ngọc, "cạch" cánh cửa lập tức được mở ra.

Người cảnh sát đeo kính đang ngồi thẩm vấn Tần Lạc. Sắc mặt anh ta có vẻ rất khó chịu. Có vẻ như anh ta gặp phải một cái đinh rất khó nuốt.

Tần Lạc vẫn đang ngồi rất thoải mái ở ghế nhưng hai tay của hắn đã bị còng lại.

Khi nhìn thấy Cừu Trọng Ngọc đi vào trong, người cảnh sát đeo kính vội vàng đứng lên kéo ghế mời Cừu Trọng Ngọc ngồi và nói: "Thủ trưởng, gã này rất cứng đầu. Gã không chịu nói điều gì."

"Thật thà sẽ được khoan dung. Chống cự sẽ bị nghiêm trị. Tốt nhất anh hãy khai ra chuyện anh sai vệ sĩ đánh người như thế nào?" Cừu Trọng Ngọc nhìn chằm chằm vào Tần Lạc nói.

Dáng người cô ta thật sự không xấu nhưng vấn đề là bộ quần áo trên người cô ta khiến cô ta trông giống như một bà già. Chỉ nói mà không cười, chỉ nhìn qua cũng biết cô ta là nhân viên có thâm niên trong ngành chấp pháp. Những người phụ nữ như cô ta trong cuộc sống không được ưa chuộng.

"Nếu tôi không nhận tội thì sao?" Tần Lạc cười hỏi.

"Đương nhiên sẽ nhận được sự trừng phạt nho nhỏ." Cừu Trọng Ngọc nói.

Tần Lạc nhìn liếc khắp căn phòng và nói: "Các người dẫn tôi tới căn phòng này. Cho dù tôi có khai hay không, các người cũng sẽ tra tấn tôi, đúng không? Tôi nói các người có lý lẽ. Khi tôi không nói các người sẽ vu oan giá họa cho tôi…"

Cừu Trọng Ngọc kinh ngạc nhìn Tần Lạc, cô ta nói: "Coi như là anh thông minh. Anh đã hiểu chuyện như vậy thì anh cứ ngoan ngoãn phối hợp. Khi con người ta đang tức giận, lực đánh người cũng mạnh hơn so với bình thường, tới khi đó người chịu khổ chính là anh đó."

"Các người có thể ra tay." Tần Lạc thờ ơ trả lời.

"Mẹ kiếp. Rượu mời không uống mà đòi uống rượu phạt." Gã cảnh sát đeo kính tức giận nói. "Các anh em tới hâm nóng người đi."

"Chờ một chút." Cừu Trọng Ngọc chặn lại. Cô ta dù không muốn nghe theo lời khuyên của Cừu Yên Mị thì cũng không muốn để lại sơ hở cho người ta nắm: "Trước tiên hãy cho anh ta hưởng chút không khí ấm."

"Hiểu rồi." Gã cảnh sát đeo kính cười nói: "Hãy dẫn nó đi hóng gió."

"Hóng gió" chính là dẫn phạm nhân tiến vào một căn phòng nhỏ trống không. Trên nóc phòng có vô số những lỗ nhỏ. Không khí lạnh được thổi qua những lỗ nhỏ này. Chỉ trong vòng ba phút đồng hồ là căn phòng đông cứng, trở nên lạnh giá như một căn phòng băng.

Luồng không khí trên nóc nhà được người bên ngoài điều khiển thay đổi cho phù hợp. Bọn họ nhất định không gây ra chết người nhưng là liên tục hành hạ thân thể và tinh thần của phạm nhân.

Ngay khi bước vào trong Tần Lạc đã biết ngay mục đích sử dụng của căn phòng này.

Loại hình bạo lực này tuyệt đối không để lại dấu vết gì trên thân thể phạm nhân nhưng lại đạt được hiệu quả mong muốn.

Hơn nữa vì bên ngoài trời mưa to nên khi Tần Lạc bị dẫn vào trong, quần áo của hắn cũng dính nước mưa. Lúc này nhiệt độ ngoài trời rất thấp. Một người mặc quần áo mong manh đứng ở ngoài đã có cảm giác rét run huống chi còn bị người ta thổi "điều hòa".

Không khí lạnh hóa thành một làn sương mù bay vào trong phòng.

Nhiệt độ cơ thể Tần Lạc nhanh chóng hạ xuống, thân thể hắn lập tức trở nên giá lạnh như băng.


/1521

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status