Khi xe rẽ vào trong khu dân cư Hoa Hồng thì Lý Đằng Huy và Trương Mẫn đã đứng chờ ở ngoài cổng. Thấy xe của Tần Lạc dừng lại thì cả hai cùng nhanh chân bước tới nghênh đón.
Tần Lạc mở cửa bước xuống xe rồi bắt tay Lý Đằng Huy nói : " Mọi người đều là bạn bè với nhau mà, không cần phải khách khí như vậy."
" Ài ... Tôi là một người cha không tốt. Tuy là cũng đoán ra được có người đứng đằng sau giở trò đuổi bác sĩ đến khám bệnh cho Hy Dung và Hy Vũ mà Trương Mẫn mời tới, nhưng cũng không có cách nào đi truy cứu được cả. Hiện giờ mời một bác sĩ tài giỏi như anh đến chữa bệnh thì tôi dĩ nhiên phải đích thân ra đón anh để tỏ lòng biết ơn chứ. Tôi nghĩ đây cũng là trách nhiệm của một người cha phải làm." Lý Đằng Huy vô cùng khó xử nói. Câu nói này của ông ta có thể nói cho Tần Lạc nghe, mà cũng có thể là nói cho Trương Mẫn cùng nghe nữa.
Quả nhiên, Trương Mẫn nghe xong mà mát lòng mát dạ.
Bác sĩ ở thời buổi bây giờ có bao nhiêu kẻ hám lợi, nhưng bọn họ mời được người bác sĩ đến chữa trị cho con gái bọn họ lại là một người bác sĩ không hề hám lợi chút nào. Mới đầu bọn họ đã nói ra rằng đây là căn bệnh nan y khó chữa nhưng vẫn có phương pháp để điều trị, nhưng đến lần sau khi bọn họ gọi cho bác sĩ hỏi han tình hình thì mấy vị bác sĩ kia lại nói bệnh tình con gái họ không thể chữa trị được rồi bảo họ đi tìm bác sĩ khác .... Nếu mà chỉ một, hai lần thì có thể nói là duyên số nó vậy, nhưng nếu năm lần bảy lượt mà vẫn như thế thì đến cả thằng ngốc cũng biết được là bên trong chắc chắn có vấn đề.
Lý Đằng Huy không phải là nhân vật Sheldon trong phim hài truyền hình của Mỹ. Ông ta là một thiên tài hóa học. Vì hoàn cảnh gia đình của ông mà ông đối với những nhân tình thế thái đều rất am hiểu. Ông biết chắc chắn là Tần gia hoặc vợ ông đã đứng sau lưng ông mà giở trò.
Lúc đó thì ông vẫn còn dựa dẫm vào Tần gia, nhưng thâm tâm ông vẫn có chút gì đó không cam tâm. Có những chuyện có thể làm nhưng lại không thể nói ra được, và ông cũng không đủ can đảm để thừa nhận với Tần Tung Hoành và Ngô Sương biết là ông có hai đứa con gái là Hy Dung và Hy Vũ.
Nhưng tình cảnh bây giờ đã khác xưa rồi, ông đã thoát khỏi sự kiềm chế của Tần gia. Văn Nhân Mục Nguyệt và Bạch Phá Cục đã tạo đà thuận lợi cho ông có một cơ sở riêng, tình cảm giữa ông và Ngô Sương cũng chỉ tồn tại trên danh nghĩa mà thôi. Chính vì vậy mà ông đã đem hết tình cảm của ông dồn vào Trương Mẫn và hai người con gái. Trương Mẫn bây giờ cũng đã qua được cơn bĩ cực của cuộc đời, hiện giờ coi như đã danh chính ngôn thuận sống với Lý Đằng Huy.
" Tôi sẽ cố gắng!" Tần Lạc nói. Hắn bây giờ vẫn chưa tìm ra phương pháp chữa trị hữu hiệu nào cho Hy Dung và Hy Vũ cả, chính vì vậy mà chỉ nói kiểu úp úp mở mở : " Tôi giới thiệu cho hai người biết một bác sĩ chuyên gia tâm lý học hàng đầu thế giới : Ngài Davids!"
Tần Lạc sau khi từ chối khám bệnh cho ông lão nhà Cừu gia xong thì Cừu Yên Mị liền đi mời "Yêu tinh mắt xanh" Davids tới. Tần Lạc thấy vậy liền mời Davids tới giúp đỡ, nhưng thực chất là hắn cũng đã lôi kéo luôn người này về phía mình .... Nhưng trước khi làm việc này hắn đã nói trước với Cừu Yên Mị rồi.
Hắn tuy chẳng có cảm tình gì với những người đàn ông nhà họ Cừu, nhưng lại rất có cảm tình với những người con gái của dòng họ này. Sau mấy lần tiếp xúc hắn đều thu được rất nhiều thứ bổ ích, hơn nữa Cừu Yên Mị cũng là người duy nhất muốn đưa Lệ Khuynh Thành về ra mắt tổ tiên trong gia đình. Chỉ riêng điểm này thôi nàng cũng đã nhận được sự tôn trọng của Tần Lạc rồi.
Lệ Khuynh Thành muốn quay về hay không là một chuyện, nhưng cũng phải nể mặt người ta đã chứ.
Cừu Yên Mị nghe nói Tần Lạc có ý này xong thì lập tức không còn muốn ngăn cản hắn nữa mà chỉ ước định với hắn là hai ngày đến kiểm tra cho ông của nàng một lần mà thôi. Tần Lạc dĩ nhiên là cũng đồng ý ngay tức khắc.
Lý Đằng Huy lúc này mới đưa mắt ra để ý người đứng sau lưng Tần Lạc, phát hiện sau lưng hắn là một người ngoại quốc đang mỉm cười tiến tới. Lý Đằng Huy liền chủ động đưa tay ra bắt rồi cười nói bằng tiếng Anh : " Ngài Davids! Tần Lạc tiên sinh đã giới thiệu với tôi về ngài. Anh ấy nói rằng ngài là một bác sĩ tâm lý giỏi nhất thế giới hiện nay. Gặp được ngài là một vinh dự lớn lao đối với tôi."
Lý Đằng Huy cũng có rất nhiều năm sống kinh nghiệm ở nước ngoài nên tiếng Anh của ông cũng khá là nhuần nhuyễn. Điều này làm cho Davids cảm thấy vô cùng thoải mái và thân thiện.
" Anh quá khách khí rồi. Tôi cũng rất lấy làm vinh hạnh khi gặp anh, chỉ là tôi đến đây để học tập Tần Lạc tiên sinh. Anh ấy có rất nhiều ý nghĩ làm tôi vô cùng kinh ngạc và khâm phục!" Davids ở Trung Quốc khá lâu rồi, do vậy mà cách hành xử của ông cũng rất Trung Quốc. Đến cả cái kiểu cách khách khí của ông cũng rất phù hợp với người Trung Quốc.
Lý Đằng Huy nghe vậy liền bật cười ha hả nhìn Tần Lạc nói : " Đúng vậy! Tần Lạc tiên sinh là anh hùng dân tộc của chúng tôi, cũng là một trong những vị bác sĩ Trung y giỏi nhất Trung Quốc .... Được hai người tài giỏi như vậy chữa trị cho thì bệnh tình của con gái tôi chắc chắn sẽ được chữa khỏi thôi!"
Davids nghe vậy liền đưa tay lên khẽ nâng gọng kính, nói : " Tôi vẫn còn chưa hiểu tình hình cho lắm, do vậy cũng chưa chắc là liệu có chữa trị được cho con gái của anh hay không? Còn nữa, tâm lý học là một thứ vô cùng huyền diệu. Cho dù anh có hiểu nguyên nhân căn bệnh nó phát tác ra sao nhưng cũng chưa chắc anh đã chữa trị nổi. Đây chính là điểm khác biệt giữa ngoại khoa và nội khoa."
Davids nói xong liền đưa tay tự chỉ lên đầu mình, nói : " Trong này chứa đựng quá nhiều thứ mà tôi không thể nào kiềm chế nổi."
" Cái này thì tôi hiểu!" Lý Đằng Huy gật đầu nói. " Phiền hai người tận tâm giúp đỡ!"
Trương Mẫn thấy Lý Đằng Huy chỉ dùng tiếng Anh nói chuyện với Davids mà quên mất sự tồn tại của Tần Lạc nên vội tiến tới nói : " Anh mau mời khách vào trong dùng trà đi. Sau đó nhờ họ xem bệnh cho con gái ra sao chứ?"
" Được rồi." Lý Đằng Huy gật đầu nói.
Sau khi vào trong phòng khách thì Tần Lạc thấy nơi đây vô cùng gọn gàng sạch sẽ. Hắn kinh ngạc hỏi : " Hy Dung và Hy Vũ đâu nhỉ?"
" Ở trên lầu. Có người đang trông hai đứa nó." Trương Mẫn nói. " Có khách tới sợ chúng nó làm gì vô lễ." Bạn đang đọc truyện được copy tại
/1521
|