Vương Cửu Cửu dù gì thì cũng là một cô gái vẫn còn trinh tiết, nên vừa bị Tần Lạc khiêu khích cái là toàn thân nàng đã mềm ra như sợi bún rồi, cổ nàng dựa vào bờ hồ, vốn nàng định cong người ra sau, nhưng không hiểu sao bộ ngực của nàng lại nhướn ra đằng trước.
Một làn da trắng nõn hồng hào, một bộ dạng thẹn thùng e ấp.
"Em đã chuẩn bị xong chưa?" Tần Lạc hỏi. Hắn đã cảm nhận được thân thể của Vương Cửu Cửu hoàn toàn ở trong trạng thái thả lỏng rồi, hai tay nàng ôm chặt lấy hắn như muốn nhập luôn thân thể của hai người làm một vậy.
"Ừm." Vương Cửu Cửu gật đầu đáp. Hai mắt nàng lờ đờ, nửa nhắm nửa mở nói: "Nghe nói sẽ rất đau."
"Anh sẽ cẩn thận." Tần Lạc nói.
Vương Cửu Cửu đột nhiên mở to đôi mắt đen láy ra nhìn chằm chằm vào Tần Lạc, nói: "Em mà không cảm thấy thích thì anh cũng đừng hòng đòi thoải mái."
"…………"
Thấy mặt Tần Lạc lại đần thối ra thì Vương Cửu Cửu cười thầm đắc ý. Nàng dạng hai chân ra, nói: "Vào đi."
Tần Lạc liền xả thân xông vào, hai người hợp làm một thể trong tiếng kêu đau đớn của Vương Cửu Cửu.
Trong anh có em, trong em cùng có anh. Trở thành trạng thái hòa hợp tự nhiên nhất của thiên địa âm dương.
Vương Cửu Cửu là con cái trong gia đình quân nhân, nên không được nuông chiều từ bé như những hoàng tử công chúa khác, từ nhỏ đã bầm chỗ nọ tím chỗ kia rồi.
Vì vậy mà nàng có thể chịu đựng được cảnh máu chảy đầu rơi, nhưng lại không thể chịu được cái màng trong cơ thể mình bị rách, chỗ rách này khiến cho miệng nàng kêu lên không ngớt, toàn thân co cứng lại, hai chân kẹp chặt lấy eo của Tần Lạc, không để cho hắn được động đậy nữa.
Chân dài cũng có cái lợi của nó, nàng dùng chân cặp hết lấy eo hắn rồi mà vẫn còn thừa ra một đoạn, đung đua trên mặt nước, trông giống như hai con cá chép trắng bị gọt sạch vây vậy.
"Không được nhúc nhích. Chúng ta nói chuyện một chút." Vương Cửu Cửu cau mày lại nói. Cái cảm giác này chẳng giống với biểu hiện lên tiên của các diễn viên trong những bộ phim Âu Mỹ hay Hàn Nhật mà nàng và Trương Nghi Y vẫn thường lén lút xem chút nào.
Mặc dù nàng không được thoải mái, nhưng cũng không yêu cầu Tần Lạc phải rút cái đó ra. Thế là hai người cứ thế mà dính chặt lấy nhau nằm yên một chỗ.
"Em muốn nói gì?" Tần Lạc hỏi. Hắn biết đây là giờ phút yếu đuối của một người phụ nữ, nên hắn cũng không ép buộc gì cả. Hắn thích Vương Cửu Cửu, thích thân thể của những cô gái đẹp, nhưng lại không hề có ý nghĩ nhất định phải để lại dấu tích của mình ở trên đó.
"Em muốn giúp bọn họ." Vương Cửu Cửu nói. Bạn đang đọc truyện tại
/1521
|