"Còn có thể cứu không?" Vương Cửu Cửu ôm Tần Lạc, vẻ mặt đau lòng nhìn hắn nói: "Anh ta dù sao cũng là người của Vương gia. Lần này vì giúp chúng ta nên mới phản bội Hoàng Thiên Trọng. Y thuật của anh rất lợi hại, đến trùng độc của Văn Nhân Mục Nguyệt anh cũng có thể chữa khỏi, liệu có thể chữa cái kia cho anh ta không?"
Tần Lạc kinh ngạc nhìn Vương Cửu Cửu: "Chuyện trúng độc của Văn Nhân Mục Nguyệt em cũng biết?"
"Tất nhiên rồi." Vương Cửu Cửu nói: "Ở Yến Kinh có chuyện gì có thể che mắt được em chứ?"
Tần lạc thầm nghĩ đúng là thế thật- mạng lưới tình báo của Vương gia đương nhiên coi chuyện ba nhà Tần, Bạch, Văn Nhân là trọng tâm chính trong công việc của họ. Lúc đó, chuyện hắn bế Văn Nhân Mục Nguyệt rồi còn mắng cho bọn người Văn Nhân Không một trận đã lan truyền khắp Yến Kinh từ lâu rồi, và tất nhiên với những kẻ nhanh nhẹn đã biết Văn Nhân Mục Nguyệt mắc bệnh nặng. Nhưng người có thể biết Văn Nhân Mục Nguyệt trúng trùng độc thì cực kì ít.
Tần lạc đi qua Vương Cửu Cửu đến bên Lôi Diệu Dương bắt mạch cho hắn: "Phần dưới của hắn chưa phải hoàn toàn đã bị hỏng hẳn, chỉ dùng thủ đoạn bạo lực đá nát thôi. Vì vậy, cũng không phải hoàn toàn không có cơ hội trị khỏi. Đương nhiên, chỉ là sợ tổn thương hệ thống tinh hoàn quá nghiêm trọng. Nếu thế thì, rất khó có cơ hội phục hồi."
"Vậy anh mau nhìn đi, cái đó nó có tổn thương quá nghiêm trọng không?" Vương Cửu Cửu thúc giục hắn. Xem ra nàng ta thật muốn Lôi Diệu Dương bình phục. Cho dù lúc trước nàng vô cùng không thích hắn, nhưng cũng không muốn hắn phải chịu trừng phạt tàn khốc thế này.
"Em ra ngoài đi." Tần Lạc nói với Vương Cửu Cửu.
Vương Cửu Cửu biết Tần Lạc muốn kiểm tra chỗ đó của Lôi Diệu Dương. Và tất nhiên con gái không tiện nhìn chỗ đó. Do vậy nàng khôn khéo mà rời đi.
"Cắt bỏ quần của hắn." Tần Lạc nói
Tôn Thiếu Phương là bác sĩ quân y, hơn nữa còn có cấp bậc nhất định. Bình thường là một nhân vật rất kiêu ngạo, nhưng lại không thể không xem trọng lời nói của Tần Lạc. Bởi vì hắn ta vừa tận mắt nhìn thấy đại tiểu thư áp cả người vào Tần Lạc.
Vương Cửu Cửu có thân phận thế nào? Viện trường viện điều dưỡng gặp nàng ta cũng phải nhún nhường khom lưng tận tâm hầu hạ nàng. Không biết thân phận của Tần Lạc ra sao? Có quan trọng không?
Tần Lạc nói xong, hắn khẩn trương bảo mọi người: "Hãy cắt quần hắn ta ra."
Y tá gật đầu rồi lập tức tuân theo bác sĩ điều trị, cầm lấy kéo chuyên dụng cắt bỏ chiếc quần trên người Lôi Diệu Dương.
Sau đó Tần Lạc bước tới xé chiếc quần ra hai bên. Hành động này làm phần dưới của Lôi Diệu Dương lồ lộ trước mắt của mọi người.
Một khối thịt và máu mơ hồ không rõ, rất giống với một đống thịt nát. Vị trí này rất đặc biệt, không cách nào băng bó hoặc là bó bột.
Bạn đã từng thấy vị bác sĩ nào bó bột cho "cậu nhỏ" của bệnh nhân chưa?
Mặt trên bôi thuốc mỡ màu xanh, có vẻ như bác sĩ đã khử trùng và điều trị.
"Loại thuốc mỡ này có tác dụng gì thế?" Tần Lạc hỏi.
"Làm lưu thông máu, tan máu bầm, nhanh chóng khép vết thương." Tôn Thiếu Phương giải thích cặn kẽ "Lúc đưa vào đây, chỗ đó vẫn rỏ máu. Đó là vết thương mới, có lẽ lúc gần đưa đến đây thì mới bị làm ra vậy."
Trong nội tâm Tần Lạc âm thầm phẫn nộ.
Khẳng định là Hoàng Thiên Trọng bức ép mình xin lỗi liền bị từ chối, hắn liền ghi hận trong lòng, đành phải dồn món nợ mới trên người của Lôi Diệu Dương. Tuy hắn ta đã đồng ý thả người, nhưng vẫn muốn dùng trọng hình với Lôi Diệu Dương.
/1521
|