Bác sĩ thiên tài

Chương 593: Đột nhiên giam giữ!

/1521


Đối với Tần Lạc mà nói, đây đúng là tháng ngày đen tối

Hắn cảm thấy bản thân mình là người đàn ông bận rộn nhất trên đời này . Một lúc phải chạy đến bệnh viện thăm Tần Tranh, chốc lát lại phải ba chân bốn cẳng chạy tới Viện điều dưỡng chữa trị cho Văn Nhân Mục Nguyệt.

Hai người đều được hắn hết mực quan tâm, đối với ai hắn cũng không muốn chậm trễ.

Qua một tháng thời gian chăm chỉ điều dưỡng và dùng thuốc của Tần Lạc, Văn Nhân Mục Nguyệt cuối cùng đã dần dần hồi phục. Sắc mặt càng ngày càng hồng hào. Thậm chí sức khỏe so với trước đây còn tốt hơn rất nhiều.

Trong mấy ngày này, việc mà Tần Lạc và Văn Nhân Mục Nguyệt ưu thích nhất là cùng nhau đi dạo vào sáng sớm.

Trong rừng cây, chân núi, dọc bờ đê và trên cầu...hầu hết nơi có thể đến trong Viện điều dưỡng đều bắt gặp dấu chân của hai người.

Hai người nói chuyện cũng không nhiều, hơn nữa phần nhiều là Tần Lạc nói. Nhưng mối quan hệ của hai người coi như là đã được khai thông hết mức rồi.

Văn Nhân Mục Nguyệt giống như là một tiểu thư nhà giàu có vừa mới bước chân vào giang hồ , đối với cái gì cũng rất tò mò.

Núi kia, sông kia, hoa kia, cỏ kia thậm chí đến cả công dụng của cây dược thảo trên đường mà Tần Lạc giải thích cho nàng, nàng cũng cảm thấy vô cùng thích thú, và say sưa lắng nghe.

Bạn cũng biết, nam nhân đều như vậy

Một nữ thần đầy vẻ ngây thơ mở to đôi mắt, chớp chớp chăm chú nhìn bạn. Bạn cũng sẽ giống như là Tần Lạc thôi, cái miệng cứ thao thao bất tuyệt trôi chảy một cách kì lạ.

"Loại hoa này tên là Ác Tử, ở phái bắc rất ít thấy. Anh nghi ngờ đây ắt hẳn phải là một loại giống hoa được cấy ghép. Em đừng có nhìn nhìn những nụ hoa nhỏ màu tím này khó coi, nếu mà có cơ hội anh sẽ đưa em đi Vân Điền tận mắt nhìn thấy. Cả vùng sơn dã được phủ đầy những bông hoa nhỏ này, chỉ cần có gió là những con sóng màu tím nối đuôi nhau nhấp nhô...Cảnh lúc đó thật là đẹp làm người khác không khỏi kinh ngạc."

Vẻ mặt của Văn Nhân Mục Nguyệt lộ ra vẻ háo hức, nói :"Có cơ hội, anh sẽ đưa em đi Vân Điền chứ?"

"Ừ.Đó có là gì?Không phải là?"Tần Lạc đột nhiên dừng lại, nói:"Em thật sự muốn đi Vân Điền?"

"Ừm."Văn Nhân Mục Nguyệt khẳng định.

"Hay là đừng đi."

Tần Lạc lập tức đổi giọng giống như một phát thanh viên thời sự của Hoa Hạ.

"Khắp Vân Điền đều là đường núi, không có đường xe chạy, không có máy bay, tất cả đều phải dựa vào đôi chân để đi.

Hơn nữa nơi nơi đều là rắn độc trùng độc, thậm chí có loài gấu to.Anh lần trước tại Vân Điền lúc phải xử lí độc muỗi mặt người, liền đâm chết một con... Em chưa từng trải qua, không biết thế nào là nguy hiểm, suýt chút nữa cũng có thể bỏ mạng luôn."

Không phải là Tần Lạc không đồng ý đưa Văn Nhân Mục Nguyệt đi Vân Điền, mà bởi vì chỗ đó quá nguy hiểm, thân phận của Mục Nguyệt quá quan trọng không cho phép tới chỗ đó.


/1521

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status