Giọng nói của Bối Bối cũng khá to nên ai cũng nghe thấy, nghe xong tất cả cười ầm lên.
Tần Tranh cười hỏi: "Bối Bối, tại sao cháu phải gả cho Tần Lạc?"
"Cháu thích anh ấy" Bối Bối tự nhiên nói.
"Thế ai bảo cháu thích là có thể gả cho Tần Lạc?"
"Mẹ nói. Cháu hỏi mẹ tại sao anh Tần Lạc lại muốn kết hôn với chị ấy. Mẹ nói vì chị ấy thích anh Tần Lạc. Cháu cũng thích anh Tần Lạc nhưng bây giờ cháu còn bé. Đợi khi cháu lớn bằng anh Tần Lạc, cháu có thể gả cho anh ấy".
Mọi người càng cười vui vẻ ngay cả Lâm Hoán Khê cũng mỉm cười, nàng nhìn Bối Bối vẻ thích thú.
Cô bé này đáng yêu quá!
"Có muốn bế không?" Tần Lạc nhìn thấy Lâm Hoán Khê nhìn Bối Bối với vẻ thích thú như vậy, hắn chuyển Bối Bối qua cho nàng.
Lâm Hoán Khê đưa tay định ôm Bối Bối nhưng tay cô bé ôm chặt cổ Tần Lạc không chịu buông.
"Em không thích chị ấy bế. Em không thích chị ấy bế" Bối Bối hét lên.
/1521
|