"Có thể".
Tần Lạc gật đầu. Lúc trước hắn chú ý tới hai người có chút kỳ quái trong đám bệnh nhân. Nhìn thấy hai người đi tới hắn chăm chú nhìn ông già.
"Đưa tay cho tôi" Tần Lạc nói.
Người con trai cầm tay bố mình giơ ra. Tần Lạc nói: "Để ông ấy tự giơ".
Người con trai sửng sốt sau đó bỏ tay bố mình ra để ông tự giơ lên.
"Tay tôi bẩn" ông già nói. Ông ta không giơ tay ra mà còn rúi vào trong áo.
"Không sao. Tay bẩn thì rửa" Tần Lạc mỉm cười nói vẻ khích lệ. Bạn đang đọc truyện tại
/1521
|