"Cô…..Cô muốn làm gì?". Văn Nhân Chiếu không ngờ sẽ gặp phải biến cố này, càng không ngờ cô gái nhìn thanh tú như nước này lại bạo lực như vậy. Tên công tử bột đẹp trai kia sợ xanh mặt, nước mắt sắp trào ra.
"Tôi chỉ là muốn nói cho cậu biết, cậu có thể ghét một người nhưng không được làm nhục người ta, huống hồ người đó lại là người tôi thích". Vương Cửu Cửu buông đầu hắn ra, nói.
"Tôi cũng là vì muốn giúp cô" Khuôn mặt trắng trẻo của Văn Nhân Chiếu đỏ ửng năm vết ngón tay. Không thể không nói da thằng cha này rất tốt, Vương Cửu Cửu chỉ là đặt tay lên mặt hắn đã lưu lại dấu vết rõ như vậy.
"Giúp tôi? Giúp thế nào?". Vương Cửu Cửu cười nhạt.
"Không phải cô nói thích hắn sao? Tôi có thể giúp cô cướp anh ta về". Văn Nhân Chiếu nói.
"Tôi thích anh ấy là việc của tôi. Tôi sẽ cướp anh ấy về, nhưng cái này thì có liên quan gì tới cậu?". Vương Cửu Cửu phản bác.
Nàng ta cũng biết, nếu Văn Nhân Chiếu tự nguyện giúp mình, thì như có thêm một nội gián, nếu hắn nói với mình tất cả những thiếu sót của chị gái hắn, thì cơ hội thành công là tương đối cao.
Nhưng đạt được thành công theo kiểu này thì có ý nghĩa gì?
Nàng yêu một người con trai, tự mình sẽ cố gắng có được, cho dù là thất bại cũng không có gì tiếc nuối, duyên phận chưa đến thì để kiếp sau.
Nếu dựa vào sự phản bội và phá đám của Văn Nhân Chiếu để có được tình yêu của Tần Lạc, đây là điều Vương Cửu Cửu không thể chấp nhận được. Người con gái như cô ấy, vẫn còn ôm mộng về một tình yêu trong sáng ngây thơ, không muốn trộn lẫn tình yêu với những mưu mô toan tính.
Nếu đồng ý thì không phải là giăng cho Tần Lạc một cái bẫy hay sao?
Đến khi anh ấy biết sự thật liệu có thể hy vọng sự tha thứ không?
"Cô cho rằng chỉ dựa vào mình cô là có thể thành công sao? Cô biết anh ta có bao nhiêu người con gái không? Lâm Hoán Khê, Lệ Khuynh Thành, một người mẫu Đài Loan, còn cả chị tôi nữa. Nhiều người như vậy, chẳng có ai thua kém cô. Cô chắc chắn mình có thể thắng được họ sao?". Văn Nhân Chiếu nói mỉa.
"Cậu điều tra anh ấy?". Vương Cửu Cửu ánh mắt tức giận, hai mắt trừng trừng nhìn tên công tử bột trước mặt.
Văn Nhân Chiếu lo Vương Cửu Cửu lại nói gì nữa, hắn lùi xuống hai bước nói: "Đâu có, tôi chỉ là xem qua tư liệu của anh ta".
"Tôi mà biết cậu dám điều tra anh ấy thì cậu chết chắc". Vương Cửu Cửu đe dọa.
"…………."Văn Nhân Chiếu há mồm không dám phản bác, đây là nhà vệ sinh nữ, hắn thật sự không dám đắc tội với cô gái dữ dằn, cái gì cũng dám làm này.
Bên ngoài vang lên tiếng vài bước chân.Văn Nhân Chiếu quýnh lên, muốn nhanh chóng lao ra. Lúc này hai người phụ nữ đã ung dung bước vào.
Ánh mắt họ lướt qua Vương Cửu Cửu và Văn Nhân Chiếu, sau đó mỗi người lại đi làm việc của mình, rửa tay, soi gương trang điểm lại. Bạn đang đọc truyện tại
/1521
|