Bác sĩ thiên tài

Chương 1309: Hàm răng nhét thịt rôi

/1521


"Đúng vây a". Tần Lạc phi thường khẳng định gật đầu, nói:"Lúc ấy có bảy hay là tám cô gái trẻ vây quanh hắn. Còn có người gọi hắn là A Zhaxi hay là Agassi gì đó mà hình như là nói bằng tiếng Hàn. Cuối cùng vẫn là con lên giải vây, con nói:"Ông ấy là bố tôi, các cô tìm ông ấy có chuyện gì không?". Đám nữ hài tữ kia không tin còn nói là dù đã có con cũng không ngại.

Long Vương cười đến chảy nước mắt nói:"Chuyện này cũng không làm tôi ngạc nhiên. Lúc Phong Tuyết còn trẻ, tại Yến Kinh hắn nổi danh là mỹ nam tử, danh khí không kém hơn con bây giờ bao nhiêu. Hơn nữa hắn lại còn bày ra vẻ lãnh khốc khiến đám nữ hài tứ kia đều như nổi điên chạy theo hắn. Lúc ấy hắn có một danh xưng là"danh viên sát thủ" bởi vì tất cả các diễn viên nỗi tiếng ở Yến Kinh đều thích hắn. Phàm nơi nào hắn xuất hiện là toàn bộ diễn viên nổi tiếng Yến Kinh đều chạy tới nhìn hắn một lần. Bàn về danh tiếng đối với nữ nhân thì sư phụ và Bình Minh dù có thúc ngựa đuổi theo cũng không bằng hắn".

"Lợi hại như vậy sao?" Lần này đến phiên Tần Lạc kinh ngạc hỏi.

"Về sau, chỉ cần có buổi tụ hội nào mọi người đều cố ý không thông báo cho Phong Tuyết. Ta và Bình Minh cũng đều vụng trộm đi dự, không có biện pháp nào khác vì chỉ cần hắn có mặt là nam nhân khác đều trở thành vai diễn phụ. Con nên nhớ nam nhân có thề tham gia vào những hội này có ai mà không cho mình là rất cao? Ai nguyện ý đi làm vai diễn phụ cho người khác? Vì vậy, tất cả mọi người đều chống lại hắn. Ta và Bình Minh vây mà cũng gia nhập vào đám đối lập khiến cho Phong Tuyết thành kẻ cô đơn. Chúng ta vẫn cho rằng cuộc sống của hắn sẽ không dễ chịu lắm, không nghĩ tới một ngày hắn gặp được cô ấy".

Đột nhiên thanh âm của Long Vương dừng lại, nụ cười trên môi cũng dần dần cứng lại rồi biến mất. Khi nhắc đến từ"cô ấy" thì ông ta giống như là chợt nhớ ra cái gì đó, tựa như nhìn thấy con mãnh thú và dòng nước lũ.

"Cô ấy là ai?" Tần Lạc hỏi.

"Phong Tuyết có nói gì với con hay không?" Long Vương hỏi.

"Không ạ". Tần Lạc lắc đầu nói.

"Quên đi". Long Vương nặng nề thở dài nói:"Đã qua rồi. Cứ để cho mọi việc qua đi".

"À", nếu như Long Vương không phải là sư phụ hắn mà nói, Tần Lạc thậm chí còn muốn dùng"châm phạt" đề bức cung buộc hắn kể lại câu chuyện xưa. Làm gì có chuyện như vậy chứ? Chuyện đang hay lại kể có một nữa, vừa mới mở đầu đã kết thúc rồi? Đây như là hành vi của thái giám bị người ta khinh bi a?

Yến Kinh đồn đại là"Phó Phong Tuyết thiện mưu, Long Thiên Trượng thiện đoạn, Hoàng Thiên Minh thiện chấp hành". Vì sao ta thiện đoạn, vì sao Bình Minh thiện chấp hành là bởi vì chúng ta rõ ràng, chỉ cần Phong Tuyết lập kế hoạch thì nhất định sẽ không thất bại. Hắn tìm phương pháp, ta đánh nhịp, Bình Minh động thủ đi làm. Chúng ta đều tin tường hắn". Bạn đang đọc truyện được copy tại


/1521

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status