Tần Lạc đẩy cửa vào phòng, tất cả mọi người đều quay lại nhìn hắn.
"Cũng khuya rồi, mọi người về nghỉ ngơi đi." Tần Lạc vừa cười vừa nói. "Ngày mai đại hội bắt đầu rồi, chúng ta còn rất nhiều chuyện phải làm."
"Đoàn trưởng, đã tìm được biện pháp giải quyết à?" Đại biểu trung y Tào Mạnh Khâm ngờ vực hỏi.
Tần Lạc ra cửa nghe điện thoại trở về rồi bảo mọi người giải tán, như vậy không phải đã tìm được biện pháp giải quyết rồi sao?
"Sẽ có biện pháp." Tần Lạc ra vẻ bí mật. Cũng không có nói là tìm được hay không tìm được, làm cho tất cả đều cảm thấy mơ hồ.
Mọi người quả thật cũng đã mệt nhọc. Ở trên máy bay một đoạn đường dài ngủ không ngon giấc, vừa đến nơi liền ăn chút đồ ăn rồi đi ngủ. Không ít người vừa mới tiến vào giấc mộng đẹp thì nghe tin phó đoàn trưởng gặp chuyện không may. Bọn họ không thể không bò dậy từ trên giường để đi thăm.
Bây giờ Tần Lạc cho bọn họ trở về, bọn họ hiển nhiên không có ý kiến gì.
Đợi cho tất cả đã đi ra ngoài, Cố Bách Hiền lại ngồi xuống ghế sa lông không nhúc nhích.
"Cố lão, ông cũng trở về nghỉ ngơi đi." Tần Lạc vừa cười vừa nói.
/1521
|