Bác sĩ thiên tài

Chương 1035: Tôi đã tức giận rồi đấy

/1521


Cách thời gian xuất phát ngày càng gần thì những thành viên trong đoàn đại biểu cũng đến ngày một đông hơn.

Lúc trước Tần Lạc cũng nhìn được danh sách đoàn đại biểu ở chỗ Thái Công Dân, thậm chí bộ phận thành viên Trung Y trong đoàn đại biểu còn do hai người bọn họ cùng thương lượng mà ra.

Đây là một sân khấu tầm cỡ thế giới, có thể đi giao lưu học hỏi với những bác sĩ xuất sắc nhất trên toàn thế giới, thì quả là một việc vô cùng hữu ích đối với mỗi người.

Trong 9 thành viên Trung Y thì có đến 4 thành viên đến từ Công Hội Trung Y. Tần Lạc cũng hy vọng có thể mượn cơ hội này để rèn luyện và bồi dưỡng người cấp dưới mình. Bên cạnh đó là 5 người đến từ Hiệp Hội Trung Y hoặc là những vị Trung Y xuất sắc không thuộc tổ chức nào.

Những thành viên Trung Y này chẳng lạ gì Tần Lạc cả, hơn nữa họ còn không vì "cùng ngành là oan gia" mà ghen ghét hay thù địch hắn, mà ngược lại họ đều chủ động bước lên trước chào hắn một cách cung kính.

Bọn họ đều biết người trẻ tuổi này đã đem lại cho Trung Y một sự biến đổi to lớn như thế nào, mà bọn họ đều là một trong những người được lợi từ đó.

"Ái chà, trưởng đoàn đến sớm quá!"

"Chào trưởng đoàn. Để anh phải đợi lâu rồi!"

"Hội trưởng, lần trước đi Hàn Quốc không đến lượt tôi, cuối cùng lần này cũng có cơ hội đi theo anh rồi …"

Tần Lạc mỉm cười chào từng người bọn họ, chứ không hề tỏ ra mình hơn người chút nào.

Tất nhiên, vì hắn quá trẻ, nên nếu có sì mặt ra ra vẻ nghiêm túc thì có khi còn làm cho người ta có cảm giác trông chẳng ra làm sao cả.

Tôn chỉ của Tần Lạc đó là: Khiến người khác phải phục vì năng lực của mình.

Người có quan hệ rất tốt với Tần Lạc là đại sư chẩn cốt Cố Bách Hiền cũng đến rồi, ông được Tần Lạc đặc biệt mời đi. Lần đi Mỹ này chắc không thể tránh khỏi việc sẽ phải tỉ thí hay so tài với người khác thì chiêu nắn xương chẩn cốt của Cố Bách Hiền khá là lợi hại và hiệu quả vô cùng thần kỳ.

Nếu có thách thức thì ông ấy lên hù dọa những người ngoại quốc kia một chút, khiến cho bọn họ phải kinh ngạc về "công phu Trung Quốc" vẫn hoàn toàn là một việc rất dễ dàng.

"Sắp đến giờ rồi. Cậu cũng lên ngồi đi. Không cần phải đứng ở ngoài đợi thế đâu." Cố Bách Hiền khi lên xe ngồi rồi thì quay ra nói với Tần Lạc.

Ông cũng đến đây được một lúc rồi, sau khi nói chuyện với Tần Lạc được một lát thì ra ngồi dưới gốc cây đọc sách. Mặc dù bộ y tế đã phái một chiếc xe bus hạng sang đưa bọn họ, nhưng dù gì thì không khí trên xe cũng không thể tốt bằng ở bên ngoài được.

Bọn họ đợi cả nửa ngày trời rồi, nhưng vẫn không thấy bóng dáng phó trưởng đoàn đoàn đại biểu đâu. Hiện giờ tất cả mọi người trong đoàn chỉ đợi có một mình ông ta, vì vậy mà cũng không thể trách việc một người có tài như ông cảm thấy có phần khó chịu.

Đến một cấp độ như bọn họ đây rồi thì làm gì có nhân vật to lớn nào mà họ chưa gặp chứ? Họ cũng chẳng xem một phó sở trưởng thường vụ là gì hết.

"Ha ha, được." Tần Lạc gật đầu cười đáp. "Còn mấy phút nữa. Cũng sắp đến giờ rồi."

Minh Hạo nói không sai, Tiền Hoành Lượng quả là một quan viên điển hình. Khi chỉ còn 5 phút nữa thì xuất phát thì xe của ông ta mới từ từ tiến lại.

Xe của ông ta vừa mới dừng lại, thì thư ký của ông ta ngồi ở ghế phụ lái vội vàng bước xuống chạy ra mở cửa sau xe, sau đó dùng tay mời một người đàn ông trung niên xuống xe.

Tiền Hoành Lượng khoảng chừng hơn 40 tuổi, hoặc có thể tuổi đời thật của ông ta còn lớn hơn thế, nhưng xem chừng ông ta rất biết bảo dưỡng nhan sắc.

Tóc vẫn còn đen nháy, không biết là do ông ta nhuộm tóc hay là ông ta vẫn thường xuyên uống một loại thuốc dưỡng sinh nào đó, mặt chữ điền, vẻ mặt nghiêm nghị, đi đứng trịnh trọng, oai vệ, một luồng khí quan uy dày đặc tràn đến, khiến cho người ta có đôi chút áp lực.

Ông ta bước tới bên chiếc xe bus, khi đi qua mặt Tần Lạc thì ông ta như thể không nhìn thấy người này vậy, cứ thế mà lên thẳng xe.

Thư ký của ông ta xách theo một chiếc valy loại nhỏ chạy sát phía sau, tiếp đó thì xếp hành lý gọn gàng vào giá để hành lý thì khom lưng cúi người hỏi ông ta còn dặn dò thêm gì nữa không, sau khi nhận được câu trả lời là không thì mới xuống xe với vẻ "lưu luyến không rời".

Đợi đến khi thư ký của Tiền Hoành Lượng xuống xe rồi thì Tần Lạc mới lên xe và ngồi cạnh Cố Bách Hiền.

"Mọi người đã đến đông đủ cả chưa?" Tiền Hoành Lượng vừa mới bước lên xe đã "thực hiện" luôn chức trách của một phó trưởng đoàn, lớn tiếng hỏi.

"Đến đông đủ cả rồi." Một nhân viên phụ trách công việc điểm danh cười đáp.

"Ừm. Thế thì xuất phát đi thôi." Tiền Hoành Lượng nói.

"Anh tài xế ơi, có thể đi được rồi." Nhân viên nói với anh tài xế ngồi phía trước.

Anh tài xế không nói lại lời nào, yên lặng khởi động xe.

Tham gia đại hội lần này đều là tinh anh của Trung Tây Y, mọi người đều thuộc hệ thống y liệu, cho dù chưa từng gặp mặt nhưng cũng đã nghe nói đến nhau, vì vậy mà họ có không ít đề tài để chuyện trò, không khí trên xe cũng rất sôi nổi.

Tần Lạc sau khi nói chuyện với Cố Bách Hiền vài câu thì nhắm mắt lại dưỡng thần. Đối với người khác mà nói thì đến Mỹ có thể là một chuyến du lịch để con người ta có thể thư thái, nghỉ ngơi, nhưng đối với hắn mà nói thì đây là một hành trình phải đặt cược cả tính mạng mình vào.

"Hoàng Đế." Trong đầu hắn cứ hiện lên cái tên của người đàn ông này.


/1521

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status