"Vợ ơi, anh đã viết xong rồi..." Trong mắt của Phong Cẩm Thành xẹt qua một tia giả dối, Kê Thanh đột nhiên phát hiện, hiện tại Phong Cẩm Thành ở trước mặt của cô giống như trong suốt vậy, tâm tư của hắn cũng đều không có chỗ nào che giấu, điểm này đại khái chính bản thân hắn cũng không biết.
Kê Thanh đưa tay ra nhận lấy tờ giấy trong tay hắn, trên giấy bày ra mấy cái tên, khiến đáy lòng của Kê Thanh không tự chủ máu ghen cũng cuồn cuộn nổi lên, liếc nhìn phía trước một chút, cho dù mặt sau như thế nào cũng không muốn xem .
Phong Cẩm Thành cẩn thận quan sát sắc mặt của Kê Thanh, mắt nhìn thấy khuôn mặt nhỏ của vợ đang từ trắng chuyn sang đen, trong lòng cũng thầm kêu một tiếng không ổn, thật nhanh liền quyết định dùng hai tay ôm lấy Kê Thanh mà nói :"Vợ ơi, em nói thì phải giữ lời nha! Anh đã thành thật khai báo với em rồi. Em đã nói, nếu anh làm xong yêu cầu em giao, thì cho anh vào phòng ngủ."
Kê Thanh liếc hắn một cái :"Em lại không nhớ đã nói như vậy, em nói là thương lượng sau, hơn nữa anh đã nói ghi chép rõ ràng, nhưng chỉ là lời nói của một phía, em còn phải xác nhận thật giả, cho nên đêm nay vẫn chưa được." Nói xong, Kê Thanh thoát khỏi Phong Cẩm Thành, lùi về phía sau, liền đóng cửa rồi khóa lại.
Phong Cẩm Thành chau mày, nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm cánh cửa trước mắt, nếu giờ cho hắn một cái rìu, hắn sẽ trực tiếp phá cánh cửa này mà vào trong, nếu mềm không được thì hắn chỉ có thể sử dụng vũ lực, đây là quan bức dân phản, không thể trách hắn.
Đi vào phòng lấy cái chìa khóa, tra cái chìa đó khóa vào ổ khóa, sau đó xoay một vòng, Phong Cẩm Thành liền đi vào trong phòng, đèn trong phòng đã tắt, chỉ có một màu đen bao phủ toàn bộ, có một chút ánh sáng từ cái đèn đường ở ngoài cửa sổ chiếu vào, ánh sáng đi xuyên qua bức rèm cửa sổ, chiếu vào đến bên trong cũng chỉ là một loại ánh sáng yếu ớt và mỏng manh, vô tình tạo nên bầu không khí ấm áp và lãng mạn.
Vợ của hắn đang nằm trên cái giường màu đen, mặc cái áo ngủ bằng tơ lụa màu đỏ thẫm, cô mặc kiểu áo này lên người nhìn thật khêu gợi, rất tinh tế, cổ áo ngủ được khoét kiểu chữ V, xung quang còn có lớp ren làm điểm nhấn, chỉ nhìn vào liền thấy mê người, tóc của vợ hắn rất dài, có chút gợn sóng, toàn bộ mái tóc đen của cô được vén qua một bên, mái tóc ấy vừa vặn nằm che ở ngay trước ngực cô, càng khiến cho người ta muốn thổ huyết...
Vòng eo mềm mại nhỏ nhắn, cái váy ôm lấy cái mông tròn, váy ngủ còn được xẻ tà hai bên, cái đùi của cô như ẩn như hiện, Phong Cẩm Thành liền cảm thấy toàn bộ máu trong người đột ngột xông lên, cảm thấy xoang mũi có chút nóng, hắn thật không có tiền đồ mà, giờ phút này lại chảy máu mũi ...
Cái áo này vốn dĩ là trước kia Phong Cẩm Thành mua tặng Kê Thanh, nhưng cô lại xấu hổ không dám mặc, nên đã đem cái đầm ngủ này cất đi, hai ngày trước trong lúc cô thu dọn quần áo thì lại tìm thấy, giờ mới lấy ra mặc.
Kê Thanh cũng không muốn làm khó Phong Cẩm Thành, giống như Trương Lộ nói :“Đang được hạnh phúc mà cô không biết hưởng” Cô và Phong Cẩm Thành gượng ép nhiều năm như vậy, hiện tại nghĩ lại cũng đều là chuyện hiểu lầm, có lẽ Phong Cẩm Thành là yêu cô thật sự, thật sự rất yêu, yêu nhiều đến nỗi vì cô mà làm nhiều chuyện như vậy, nhưng cô lại không hề biết, cô thật là hồ đồ, người đàn ông này cũng thật là quá ương ngạnh, ngoài mặt thì mạnh miệng nhưng lòng thì lại rất mềm, hình ảnh của hắn trong lòng của cô cũng từ từ tốt lên.
Đủ loại hiểu lầm và tổn thương của trước kia đều đã qua đi, thứ mà cô có thể nắm chắc được là hiện tại cùng tương lai, bên cạnh còn có người đàn ông cô yêu thương, Kê Thanh cảm thấy Trương lộ nói như vậy cũng đúng, cô còn nói thêm nữa :“Rõ ràng là thích, rõ ràng là yêu, nhưng cô lại nhát gan so với bất kỳ ai, đây chỉ có thể chứng minh tình yêu của cô còn chưa đủ mạnh, ít ra tình yêu của cô không sâu đậm bằng tình yêu của Phong Cẩm Thành”.
Trước đây cô từng nghĩ đời này cô và Trương Lộ cũng sẽ không bao giờ mỉm cười hòa bình với nhau, bởi vì Trương lộ là nguyên nhân đã khiến cô rời khỏi Phong Cẩm Thành, chính là hai năm không tranh giành, khi Trương lộ gửi một số hình chụp đến hòm thư của cô, đồng thời đã giáng cho Kê Thanh một đòn trí mạng.
Khi đó, Trương Lộ cùng Phong Cẩm Thành đang ở với nhau, dù điều đó vẫn chưa làm sáng tỏ được điều gì, nhưng Kê Thanh có thể cảm thấy được hạnh phúc này quá bé nhỏ, không đủ sâu sắc. Cũng là sự tin tưởng của cô đối với tình yêu của chính mình quá mức bạc nhược, nhìn vào tấm ảnh thấy nam nữ lõa thể ở chung với nhau, cô liền cảm thấy tình yêu của mình liền biến thành màu xám.
Phụ nữ là loại động vật rất dễ bị dụ dỗ và lừa gạt, biết Phong Cẩm Thành ở bên ngoài có phụ nữ là một chuyện, còn tận mắt trông thấy lại là một chuyện khác, nghĩ đến chuyện của cha cô, khiến cô quyết định bỏ chạy trối chết.
Sau đó cô có xem qua rất nhiều hình chụp, dần dần mới hiểu ra được, kỹ thuật cắt ghép của tấm ảnh kia khá là vụng về, căn bản chỉ cần hiểu biết một it về máy tính là có thể làm được.
Sau khi cô trở lại, Trương lộ cũng vẫn chưa cắt đứt hy vọng, vẫn ích kỷ không chừa thủ đoạn nào, cô lúc nào cũng là chướng ngại vật cản trở tình cảm của Kê Thanh và Phong Cẩm Thành, kỳ thật trong tiềm thức của chính mình, Kê Thanh cũng chắc chắc một điều là Phong Cẩm Thành cũng không hề thích Trương Lộ, nhưng khi nhìn thấy hình ảnh không vừa mắt đó, giống như một hạt cát rơi vào trong mắt vậy, tuy là không nguy hiểm đến tính mạng nhưng lúc nào cũng khiến cho người ta cảm thấy khó chịu.
Cô và Trương Lộ xem nhau như tình địch! Lúc nào cũng như đứng ở hai chiến tuyến vậy, hôm nay nghe lại những lời cũ này mặc dù không hay lắm nhưng lại lời thật, mục đích đầu của Trương Lộ lúc đầu không phải vì muốn phá hư, mà là vì muốn tác hợp, nguyên nhân nào khiến cô lại làm như vậy, Kê Thanh không thể đoán được nhưng Kê Thanh rõ ràng có thể cảm nhận được, trong lúc Kê Thanh bỏ đi thì Trương Lộ cũng chính thức rời khỏi Phong Cẩm Thành, tuy rằng có chút không cam lòng nhưng cũng rút lui một cách sạch sẽ và lưu loát, đây cũng là điều mà Kê Thanh bội phục ở Trương Lộ, đồng hời cũng ngưỡng mộ người phụ nữ rất xuất sắc đó.
Nếu lấy bản thân của mình ra so sánh với Trương Lộ, cô là một cô gái có vẻ quá mức bình thường, không có gì nổi trội cả, bởi vì cô bình thường bên người đã có Phong Cẩm Thành, nên cô muốn hạnh phúc của mình cũng bình thường như vậy.
Hạnh phúc nhất của phụ nữ là lấy lòng của chồng mình, đó cũng là điều đương nhiên, nhưng cô thì lại chưa bao giờ nghĩ đến chuyện đó, người luôn luôn chủ động lại là siêu phẩm Phong Cẩm Thành, lại còn chảy máu mũi, hơn nữa hiện tại, cô cũng chưa đồng ý?
Kê Thanh cúi đầu nhìn nhìn bản thân của mình, như có một bàn tay vô hình xẹt qua cái áo ngủ mỏng trên người, nàng vừa cử động nhẹ cúi nhìn, vạt áo mỏng mà siêu tốt của cô đồng thời cũng theo động tác của cô mà mở ra, lộ ra cái đùi thon dài trắng trẻo, như vậy không che không đậy, để Phong Cẩm Thành thu vào trong tầm mắt...
Phong Cẩm Thành cảm thấy, vợ của hắn đang ở đây khiêu chiến sự nhẫn nại đã đến mức cực hạn của hắn, đồng thời cô cũng đang đùa với lửa, đôi mắt to long lanh nhìn hắn, hấp dẫn hắn, khiến cho ba hồn bảy vía đều bay khỏi cơ thể, không biết đã chạy đi đâu hết...
Phong Cẩm Thành sờ mũi, ngăn máu mũi của mình lại, nên động tác có chút chần chờ, chứ không đã trực tiếp xông lên, động tác nhanh nhẹn giống như một con báo săn mồi vậy, đem con mồi ăn tươi nuốt sống...
Kê Thanh bị hắn đặt ở dưới thân :"Yêu tinh, em chính là yêu tinh..." Phong Cẩm Thành than thở, khiến cho Kê Thanh không khỏi buồn cười, tay vừa đưa lên che cái miệng của hắn, đồng thời cũng cực lực bắt lấy bàn tay to đang không yên phận của hắn, xảo quyệt nói :"Phong Cẩm Thành, trên giấy anh viết mấy cái đó, em cảm thấy vẫn chưa được rõ ràng, cho nên hôm nay anh vẫn phải đến phòng khách ngủ..."
"Chưa rõ ràng?" Phong Cẩm Thành há mồm hung hăng cắn tay của cô một cái. Khiến cho Kê Thanh phải than đau, hắn nói :"Rõ ràng cái gì chứ? Nếu trói mấy người phụ nữ kia lại một chỗ mà đem ra so sánh với em, thì bọn họ cũng không phải là đối thủ của em, em là người khiến cho anh say mê nhất... Vợ ơi, hiện tại cho anh vào đi, nếu cón để anh nhịn nữa thì sẽ bị nghẹt thật đó, chuyện này có thể liên quan đến hạnh phúc cả đời của em đó, không tin em thử sờ nó xem, em hãy sờ nó đi, nó nhớ em sắp chết rồi..."
Nắm lấy tay của Kê Thanh sau đó liền kéo tay của cô đến thân dưới đang cương cứng của hắn, cái miệng củ hắn dừng lại trên đôi môi đỏ mọng của Kê Thanh, dùng lưỡi cậy miệng cô ra, ngậm mút, tấn công, khiêu chiến gắn bó xâm nhập... Giống như đang trong cơn khát nhiều năm, rốt cục cũng tìm được rồi nguồn nước vậy, liều mạng mà mút... Thậm chí Kê Thanh còn cảm giác được đầu lưỡi và khoang miệng của mình đều đang bị hắn chiếm giữ, cái tay của cô chạm vào vị trí nhạy cảm của hắn, liền từ trong tay của cô dâng trào căng lên...
Đến khi Phong Cẩm Thành cảm thấy vừa lòng, mới buông lỏng môi của cô ra, bắt đầu từ môi của cô một đường đi xuống, tấn công cái cổ nhỏ của cô, sau đó vòng qua lỗ tại của cô, hơi thở của hắn phả vào lỗ tai của Kê Thanh, Kê Thanh nhịn không được toàn thân đều run lên... Cái loại run này, căn bản là cô không thể khống chế được, miệng của hắn ngậm lấy lỗ tai của cô, nhưng bàn tay của hắn thì không ngừng sờ loạn vuốt ve điểm nhạy cảm của cô, khiến cho cô cảm thấy rất thoải mái nhưng tay chân lại không nhịn được mà cứ vùng vẫy, tiếng than nhẹ như có như không từ miệng của cô phát ra, hòa tan trong không khí, tiếng rên mềm mại, gợi cảm, rất ám muội, nói không nên lời...
Phong Cẩm Thành lần này rat ay quả thật quá độc ác, căn bản cũng là vô tâm, nên bày vẽ quá nhiều chi tiết cho màn ‘khúc dạo đầu’, bàn tay to trượt thẳng đến cấm địa, cảm thấy chỗ đó của Kê Thanh đã rất trơn, hắn liền không chút do dự mà tiến vào... Nơi ấm áp và mềm mại ấy đã lâu không được tiến vào, nên Phong Cẩm Thành cũng dừng lại một lát... Trong khi Kê Thanh vẫn còn chưa thích ứng kịp loại cảm giác đau đớn đột nhiên bị mở rộng này, đã bị hắn mạnh mẽ tăng tốc, điên cuồng hoạt động với vận tốc không thể kềm chế...
Tình triều dâng lên ồ ạt, như gió bão đang càn quét, lý trí cũng không còn, mãi mãi chỉ còn lại một vận luật, vào lúc kích tình bay bổng, dứt bỏ những băn khoăn sở hữu, bỏ qua những hiểu lầm, không còn chia cách, không còn tuyệt vọng, cái gì cũng đều không màng, chỉ cần người đàn ông trước mắt này là đủ, ở trong lòng của cô, anh chính là người đàn ông dũng mãnh, cô thích và cũng yêu người đàn ông này...
Hai tay của Kê Thanh gắt gao vòng qua cổ của hắn, ngón tay đan chặt vào nhau vững vàng đặt trên gáy của hắn, cơ thể của cô cũng lắc lư theo từng động tác của hắn, giống như một chiếc thuyền vậy, cứ mãi lắc lư theo sóng biển, nâng lên rồi hạ xuống...
Nơi ấm áp và mềm mại ấy đã có phản xạ với tình triều, từ đáy lòng dâng lên một cảm xúc, dần dần lớn mạnh, theo từng động tác cao thấp của hắn mà đi lên, ruột gan của Kê Thanh bắt đầu nóng lên, giống như ở bên trong đang có một ngọn lửa thiêu đốt vậy, rất là nóng... A... Đến khoảnh khắc đỉnh điểm, toàn thân của cô như căng cứng, cảm giác trong người lâng lâng rất dễ chịu, trong nháy mắt liền dịu lại... Loại dư vị này cũng không kéo dài được bao lâu, đã bị Phong Cẩm Thành tăng nhanh tiết tấu, giờ đây cô giống như đang bay theo hắn vậy...
Dường như người đàn ông này đang muốn đâm xuyên qua người của cô vậy, hai tay giữ chặt lấy thắt lưng của cô, cô đều có thể cảm nhận được lực đạo của ngón tay hắn rất lớn, tiếng rên rỉ của Kê Thanh còn chưa có thoát ra khỏi miệng, thì toàn bộ đã bị Phong Cẩm Thành nuốt vào trong bụng, hắn phát ra một tiếng ‘hô’ nặng nề, quanh quẩn ở bên vành tai của Kê Thanh, Kê Thanh cảm thấy hắn giống như một con thú vậy...
Hắn nằm ở trên người của cô, mồ hôi toát ra ướt hết cả người, mặc dù có chút nhớp dính, nhưng đây là loại nước thân mật của hai người, vật của hắn vẫn còn nằm ở trong người cô, tình huống này gọi là ‘trong anh có em, trong em có anh, tuy hai mà một’ thậm chí vừa nãy Kê Thanh còn cảm thấy giây phút đó, chính mình giống như được hòa tan ở thân dưới của hắn vậy.
Phong Cẩm Thành nhẹ nhàng hôn cô, ánh mắt, cái mũi, đôi môi khiêu gợi, cổ, lỗ tai, xương quai xanh... Khi hắn ngậm lấy đỉnh quả đào màu đỏ hồng kia, toàn thân của Kê Thanh nhịn không được liền rung rung lên, lực hút của hắn rất mạnh, cô có thể cảm thấy sữa của mình đang ào ào chảy ra...
Nàng vội vàng đẩy cái đầu của hắn ra, Phong Cẩm Thành lại giữ lấy tay của cô, nắm giữ ở lòng bàn tay, ngẩng đầu lên ánh mắt của hắn có chút xấu xa, khóe môi còn dính lại một chút sữa màu trắng, khiến cho máu của Kê Thanh dâng lên đến não, đồng thời cô cũng cảm thấy vật đang ở phía trong cơ thể cô, đang từ từ lớn dần lên...
Kê Thanh đưa tay ra nhận lấy tờ giấy trong tay hắn, trên giấy bày ra mấy cái tên, khiến đáy lòng của Kê Thanh không tự chủ máu ghen cũng cuồn cuộn nổi lên, liếc nhìn phía trước một chút, cho dù mặt sau như thế nào cũng không muốn xem .
Phong Cẩm Thành cẩn thận quan sát sắc mặt của Kê Thanh, mắt nhìn thấy khuôn mặt nhỏ của vợ đang từ trắng chuyn sang đen, trong lòng cũng thầm kêu một tiếng không ổn, thật nhanh liền quyết định dùng hai tay ôm lấy Kê Thanh mà nói :"Vợ ơi, em nói thì phải giữ lời nha! Anh đã thành thật khai báo với em rồi. Em đã nói, nếu anh làm xong yêu cầu em giao, thì cho anh vào phòng ngủ."
Kê Thanh liếc hắn một cái :"Em lại không nhớ đã nói như vậy, em nói là thương lượng sau, hơn nữa anh đã nói ghi chép rõ ràng, nhưng chỉ là lời nói của một phía, em còn phải xác nhận thật giả, cho nên đêm nay vẫn chưa được." Nói xong, Kê Thanh thoát khỏi Phong Cẩm Thành, lùi về phía sau, liền đóng cửa rồi khóa lại.
Phong Cẩm Thành chau mày, nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm cánh cửa trước mắt, nếu giờ cho hắn một cái rìu, hắn sẽ trực tiếp phá cánh cửa này mà vào trong, nếu mềm không được thì hắn chỉ có thể sử dụng vũ lực, đây là quan bức dân phản, không thể trách hắn.
Đi vào phòng lấy cái chìa khóa, tra cái chìa đó khóa vào ổ khóa, sau đó xoay một vòng, Phong Cẩm Thành liền đi vào trong phòng, đèn trong phòng đã tắt, chỉ có một màu đen bao phủ toàn bộ, có một chút ánh sáng từ cái đèn đường ở ngoài cửa sổ chiếu vào, ánh sáng đi xuyên qua bức rèm cửa sổ, chiếu vào đến bên trong cũng chỉ là một loại ánh sáng yếu ớt và mỏng manh, vô tình tạo nên bầu không khí ấm áp và lãng mạn.
Vợ của hắn đang nằm trên cái giường màu đen, mặc cái áo ngủ bằng tơ lụa màu đỏ thẫm, cô mặc kiểu áo này lên người nhìn thật khêu gợi, rất tinh tế, cổ áo ngủ được khoét kiểu chữ V, xung quang còn có lớp ren làm điểm nhấn, chỉ nhìn vào liền thấy mê người, tóc của vợ hắn rất dài, có chút gợn sóng, toàn bộ mái tóc đen của cô được vén qua một bên, mái tóc ấy vừa vặn nằm che ở ngay trước ngực cô, càng khiến cho người ta muốn thổ huyết...
Vòng eo mềm mại nhỏ nhắn, cái váy ôm lấy cái mông tròn, váy ngủ còn được xẻ tà hai bên, cái đùi của cô như ẩn như hiện, Phong Cẩm Thành liền cảm thấy toàn bộ máu trong người đột ngột xông lên, cảm thấy xoang mũi có chút nóng, hắn thật không có tiền đồ mà, giờ phút này lại chảy máu mũi ...
Cái áo này vốn dĩ là trước kia Phong Cẩm Thành mua tặng Kê Thanh, nhưng cô lại xấu hổ không dám mặc, nên đã đem cái đầm ngủ này cất đi, hai ngày trước trong lúc cô thu dọn quần áo thì lại tìm thấy, giờ mới lấy ra mặc.
Kê Thanh cũng không muốn làm khó Phong Cẩm Thành, giống như Trương Lộ nói :“Đang được hạnh phúc mà cô không biết hưởng” Cô và Phong Cẩm Thành gượng ép nhiều năm như vậy, hiện tại nghĩ lại cũng đều là chuyện hiểu lầm, có lẽ Phong Cẩm Thành là yêu cô thật sự, thật sự rất yêu, yêu nhiều đến nỗi vì cô mà làm nhiều chuyện như vậy, nhưng cô lại không hề biết, cô thật là hồ đồ, người đàn ông này cũng thật là quá ương ngạnh, ngoài mặt thì mạnh miệng nhưng lòng thì lại rất mềm, hình ảnh của hắn trong lòng của cô cũng từ từ tốt lên.
Đủ loại hiểu lầm và tổn thương của trước kia đều đã qua đi, thứ mà cô có thể nắm chắc được là hiện tại cùng tương lai, bên cạnh còn có người đàn ông cô yêu thương, Kê Thanh cảm thấy Trương lộ nói như vậy cũng đúng, cô còn nói thêm nữa :“Rõ ràng là thích, rõ ràng là yêu, nhưng cô lại nhát gan so với bất kỳ ai, đây chỉ có thể chứng minh tình yêu của cô còn chưa đủ mạnh, ít ra tình yêu của cô không sâu đậm bằng tình yêu của Phong Cẩm Thành”.
Trước đây cô từng nghĩ đời này cô và Trương Lộ cũng sẽ không bao giờ mỉm cười hòa bình với nhau, bởi vì Trương lộ là nguyên nhân đã khiến cô rời khỏi Phong Cẩm Thành, chính là hai năm không tranh giành, khi Trương lộ gửi một số hình chụp đến hòm thư của cô, đồng thời đã giáng cho Kê Thanh một đòn trí mạng.
Khi đó, Trương Lộ cùng Phong Cẩm Thành đang ở với nhau, dù điều đó vẫn chưa làm sáng tỏ được điều gì, nhưng Kê Thanh có thể cảm thấy được hạnh phúc này quá bé nhỏ, không đủ sâu sắc. Cũng là sự tin tưởng của cô đối với tình yêu của chính mình quá mức bạc nhược, nhìn vào tấm ảnh thấy nam nữ lõa thể ở chung với nhau, cô liền cảm thấy tình yêu của mình liền biến thành màu xám.
Phụ nữ là loại động vật rất dễ bị dụ dỗ và lừa gạt, biết Phong Cẩm Thành ở bên ngoài có phụ nữ là một chuyện, còn tận mắt trông thấy lại là một chuyện khác, nghĩ đến chuyện của cha cô, khiến cô quyết định bỏ chạy trối chết.
Sau đó cô có xem qua rất nhiều hình chụp, dần dần mới hiểu ra được, kỹ thuật cắt ghép của tấm ảnh kia khá là vụng về, căn bản chỉ cần hiểu biết một it về máy tính là có thể làm được.
Sau khi cô trở lại, Trương lộ cũng vẫn chưa cắt đứt hy vọng, vẫn ích kỷ không chừa thủ đoạn nào, cô lúc nào cũng là chướng ngại vật cản trở tình cảm của Kê Thanh và Phong Cẩm Thành, kỳ thật trong tiềm thức của chính mình, Kê Thanh cũng chắc chắc một điều là Phong Cẩm Thành cũng không hề thích Trương Lộ, nhưng khi nhìn thấy hình ảnh không vừa mắt đó, giống như một hạt cát rơi vào trong mắt vậy, tuy là không nguy hiểm đến tính mạng nhưng lúc nào cũng khiến cho người ta cảm thấy khó chịu.
Cô và Trương Lộ xem nhau như tình địch! Lúc nào cũng như đứng ở hai chiến tuyến vậy, hôm nay nghe lại những lời cũ này mặc dù không hay lắm nhưng lại lời thật, mục đích đầu của Trương Lộ lúc đầu không phải vì muốn phá hư, mà là vì muốn tác hợp, nguyên nhân nào khiến cô lại làm như vậy, Kê Thanh không thể đoán được nhưng Kê Thanh rõ ràng có thể cảm nhận được, trong lúc Kê Thanh bỏ đi thì Trương Lộ cũng chính thức rời khỏi Phong Cẩm Thành, tuy rằng có chút không cam lòng nhưng cũng rút lui một cách sạch sẽ và lưu loát, đây cũng là điều mà Kê Thanh bội phục ở Trương Lộ, đồng hời cũng ngưỡng mộ người phụ nữ rất xuất sắc đó.
Nếu lấy bản thân của mình ra so sánh với Trương Lộ, cô là một cô gái có vẻ quá mức bình thường, không có gì nổi trội cả, bởi vì cô bình thường bên người đã có Phong Cẩm Thành, nên cô muốn hạnh phúc của mình cũng bình thường như vậy.
Hạnh phúc nhất của phụ nữ là lấy lòng của chồng mình, đó cũng là điều đương nhiên, nhưng cô thì lại chưa bao giờ nghĩ đến chuyện đó, người luôn luôn chủ động lại là siêu phẩm Phong Cẩm Thành, lại còn chảy máu mũi, hơn nữa hiện tại, cô cũng chưa đồng ý?
Kê Thanh cúi đầu nhìn nhìn bản thân của mình, như có một bàn tay vô hình xẹt qua cái áo ngủ mỏng trên người, nàng vừa cử động nhẹ cúi nhìn, vạt áo mỏng mà siêu tốt của cô đồng thời cũng theo động tác của cô mà mở ra, lộ ra cái đùi thon dài trắng trẻo, như vậy không che không đậy, để Phong Cẩm Thành thu vào trong tầm mắt...
Phong Cẩm Thành cảm thấy, vợ của hắn đang ở đây khiêu chiến sự nhẫn nại đã đến mức cực hạn của hắn, đồng thời cô cũng đang đùa với lửa, đôi mắt to long lanh nhìn hắn, hấp dẫn hắn, khiến cho ba hồn bảy vía đều bay khỏi cơ thể, không biết đã chạy đi đâu hết...
Phong Cẩm Thành sờ mũi, ngăn máu mũi của mình lại, nên động tác có chút chần chờ, chứ không đã trực tiếp xông lên, động tác nhanh nhẹn giống như một con báo săn mồi vậy, đem con mồi ăn tươi nuốt sống...
Kê Thanh bị hắn đặt ở dưới thân :"Yêu tinh, em chính là yêu tinh..." Phong Cẩm Thành than thở, khiến cho Kê Thanh không khỏi buồn cười, tay vừa đưa lên che cái miệng của hắn, đồng thời cũng cực lực bắt lấy bàn tay to đang không yên phận của hắn, xảo quyệt nói :"Phong Cẩm Thành, trên giấy anh viết mấy cái đó, em cảm thấy vẫn chưa được rõ ràng, cho nên hôm nay anh vẫn phải đến phòng khách ngủ..."
"Chưa rõ ràng?" Phong Cẩm Thành há mồm hung hăng cắn tay của cô một cái. Khiến cho Kê Thanh phải than đau, hắn nói :"Rõ ràng cái gì chứ? Nếu trói mấy người phụ nữ kia lại một chỗ mà đem ra so sánh với em, thì bọn họ cũng không phải là đối thủ của em, em là người khiến cho anh say mê nhất... Vợ ơi, hiện tại cho anh vào đi, nếu cón để anh nhịn nữa thì sẽ bị nghẹt thật đó, chuyện này có thể liên quan đến hạnh phúc cả đời của em đó, không tin em thử sờ nó xem, em hãy sờ nó đi, nó nhớ em sắp chết rồi..."
Nắm lấy tay của Kê Thanh sau đó liền kéo tay của cô đến thân dưới đang cương cứng của hắn, cái miệng củ hắn dừng lại trên đôi môi đỏ mọng của Kê Thanh, dùng lưỡi cậy miệng cô ra, ngậm mút, tấn công, khiêu chiến gắn bó xâm nhập... Giống như đang trong cơn khát nhiều năm, rốt cục cũng tìm được rồi nguồn nước vậy, liều mạng mà mút... Thậm chí Kê Thanh còn cảm giác được đầu lưỡi và khoang miệng của mình đều đang bị hắn chiếm giữ, cái tay của cô chạm vào vị trí nhạy cảm của hắn, liền từ trong tay của cô dâng trào căng lên...
Đến khi Phong Cẩm Thành cảm thấy vừa lòng, mới buông lỏng môi của cô ra, bắt đầu từ môi của cô một đường đi xuống, tấn công cái cổ nhỏ của cô, sau đó vòng qua lỗ tại của cô, hơi thở của hắn phả vào lỗ tai của Kê Thanh, Kê Thanh nhịn không được toàn thân đều run lên... Cái loại run này, căn bản là cô không thể khống chế được, miệng của hắn ngậm lấy lỗ tai của cô, nhưng bàn tay của hắn thì không ngừng sờ loạn vuốt ve điểm nhạy cảm của cô, khiến cho cô cảm thấy rất thoải mái nhưng tay chân lại không nhịn được mà cứ vùng vẫy, tiếng than nhẹ như có như không từ miệng của cô phát ra, hòa tan trong không khí, tiếng rên mềm mại, gợi cảm, rất ám muội, nói không nên lời...
Phong Cẩm Thành lần này rat ay quả thật quá độc ác, căn bản cũng là vô tâm, nên bày vẽ quá nhiều chi tiết cho màn ‘khúc dạo đầu’, bàn tay to trượt thẳng đến cấm địa, cảm thấy chỗ đó của Kê Thanh đã rất trơn, hắn liền không chút do dự mà tiến vào... Nơi ấm áp và mềm mại ấy đã lâu không được tiến vào, nên Phong Cẩm Thành cũng dừng lại một lát... Trong khi Kê Thanh vẫn còn chưa thích ứng kịp loại cảm giác đau đớn đột nhiên bị mở rộng này, đã bị hắn mạnh mẽ tăng tốc, điên cuồng hoạt động với vận tốc không thể kềm chế...
Tình triều dâng lên ồ ạt, như gió bão đang càn quét, lý trí cũng không còn, mãi mãi chỉ còn lại một vận luật, vào lúc kích tình bay bổng, dứt bỏ những băn khoăn sở hữu, bỏ qua những hiểu lầm, không còn chia cách, không còn tuyệt vọng, cái gì cũng đều không màng, chỉ cần người đàn ông trước mắt này là đủ, ở trong lòng của cô, anh chính là người đàn ông dũng mãnh, cô thích và cũng yêu người đàn ông này...
Hai tay của Kê Thanh gắt gao vòng qua cổ của hắn, ngón tay đan chặt vào nhau vững vàng đặt trên gáy của hắn, cơ thể của cô cũng lắc lư theo từng động tác của hắn, giống như một chiếc thuyền vậy, cứ mãi lắc lư theo sóng biển, nâng lên rồi hạ xuống...
Nơi ấm áp và mềm mại ấy đã có phản xạ với tình triều, từ đáy lòng dâng lên một cảm xúc, dần dần lớn mạnh, theo từng động tác cao thấp của hắn mà đi lên, ruột gan của Kê Thanh bắt đầu nóng lên, giống như ở bên trong đang có một ngọn lửa thiêu đốt vậy, rất là nóng... A... Đến khoảnh khắc đỉnh điểm, toàn thân của cô như căng cứng, cảm giác trong người lâng lâng rất dễ chịu, trong nháy mắt liền dịu lại... Loại dư vị này cũng không kéo dài được bao lâu, đã bị Phong Cẩm Thành tăng nhanh tiết tấu, giờ đây cô giống như đang bay theo hắn vậy...
Dường như người đàn ông này đang muốn đâm xuyên qua người của cô vậy, hai tay giữ chặt lấy thắt lưng của cô, cô đều có thể cảm nhận được lực đạo của ngón tay hắn rất lớn, tiếng rên rỉ của Kê Thanh còn chưa có thoát ra khỏi miệng, thì toàn bộ đã bị Phong Cẩm Thành nuốt vào trong bụng, hắn phát ra một tiếng ‘hô’ nặng nề, quanh quẩn ở bên vành tai của Kê Thanh, Kê Thanh cảm thấy hắn giống như một con thú vậy...
Hắn nằm ở trên người của cô, mồ hôi toát ra ướt hết cả người, mặc dù có chút nhớp dính, nhưng đây là loại nước thân mật của hai người, vật của hắn vẫn còn nằm ở trong người cô, tình huống này gọi là ‘trong anh có em, trong em có anh, tuy hai mà một’ thậm chí vừa nãy Kê Thanh còn cảm thấy giây phút đó, chính mình giống như được hòa tan ở thân dưới của hắn vậy.
Phong Cẩm Thành nhẹ nhàng hôn cô, ánh mắt, cái mũi, đôi môi khiêu gợi, cổ, lỗ tai, xương quai xanh... Khi hắn ngậm lấy đỉnh quả đào màu đỏ hồng kia, toàn thân của Kê Thanh nhịn không được liền rung rung lên, lực hút của hắn rất mạnh, cô có thể cảm thấy sữa của mình đang ào ào chảy ra...
Nàng vội vàng đẩy cái đầu của hắn ra, Phong Cẩm Thành lại giữ lấy tay của cô, nắm giữ ở lòng bàn tay, ngẩng đầu lên ánh mắt của hắn có chút xấu xa, khóe môi còn dính lại một chút sữa màu trắng, khiến cho máu của Kê Thanh dâng lên đến não, đồng thời cô cũng cảm thấy vật đang ở phía trong cơ thể cô, đang từ từ lớn dần lên...
/68
|