Giờ nghỉ trưa…
-“Đi ăn thôi nào cả nhà” – anh Tuấn gọi mọi người
-“Okie, đi nào”
-“Chi Lan đi luôn nhé”
-“Dạ mấy anh chị ra trước đi, em xuống sau” – nó tranh thủ dọn dẹp
Đang đi ra tới cửa thì bị giọng ai đó làm nó giật mình
-“Tôi muốn mời em đi ăn trưa được không”
-“Lại là anh à, nhưng tôi có hẹn đi ăn với mấy anh chị trong phòng rồi”
-“Chúng ta cùng là đồng nghiệp đi ăn chung có sao đâu”
Nó không biết cách từ chối, đành gật đầu đồng ý “biết đâu hắn là Giám đốc thật, mà mình đắc tội thì… ôi thôi kệ để hắn đi chắc không sao đâu”
…………..
-“Chi Lan ở đây” – chị Hương vẫy tay gọi nó
Đi đến chỗ mọi người ai cũng há hốc ngạc nhiên làm nó cũng giật mình…
-“Chào phó giám đốc” – chị Hoa lễ phép chào hắn, tuy chị lớn tuổi hơn nhưng vẫn cung kính với cấp trên của mình
Mọi người đều chào hắn, hắn cũng lễ phép chào lại…chỉ có nó vẫn đứng như tượng chẳng hiểu gì
-“Đây là phó giám đốc?” – nó quay sang mọi người hỏi
-“Uhm, em không biết sao, chị còn tưởng em là bạn của Phó giám đốc chứ”
-“Em…”
Thấy nó ngượng ngùng hắn tiếp lời
-“Em chưa giới thiệu với cô ấy, nhưng mà mọi người cứ gọi em là Ken được rồi, đừng gọi là phó giám đốc nghe già lắm”
Mọi người cười vui vẻ, nói chuyện rôm rả…
-“Bữa nay để chị trả hết” – chị Hoa lấy ví tiền ra
-“Không… hôm nay em trả” – anh Tuấn ngăn chị Hoa lại
-“Để em… mấy anh chị để em”
Nó nhanh nhẹn lấy ví tiền của mình ra thì ai đó ngăn lại
-“Em đã trả hết rồi mọi người đừng tranh nhau nữa”- Ken lên tiếng
-“HẢ” – mọi người đều ngạc nhiên
Ai cũng nhanh chống về phòng làm tiếp công việc của mình, lúc định bước vào phòng thì anh ta chặn nó lại
-“Dương Nguyệt Chi Lan tên đẹp lắm”
-“Sao anh lại biết cả họ tên tôi”
Như nhớ ra điều gì nó nói tiếp –”À… tôi quên mất anh là phó giám đốc, nhưng mà anh không cần phải điều tra từng nhân viên của mình chứ”
-“Anh không điều tra từng nhân viên của mình, chỉ riêng một người thôi”
Nó như hiểu được câu nói của hắn, nhanh chóng đánh trống lãng –”Tôi vào làm đây”
Hắn mỉm cười nhìn nó đi vào phòng, cô gái đó có nụ cười rất xinh, ánh mắt luôn cuốn hút người nhìn…
………………..
-“Từ lúc đi ăn tới giờ ông bị làm sao vậy, cứ ngồi đó cười hoài” – Jame nhìn sang cái bàn của Ken
-“Kệ tôi, tôi cười liên quan gì chú em chứ”
-“Ông đúng là đồ điên nhất hành tinh”
-“Tâm trạng tôi đang vui không chấp”
-“Đồ khùng…”
Vậy là cả buổi có đứa ngồi làm việc mà cái mặt hớn hở, cười cười như người điên, còn một tên đối diện thì hầm hầm khó chịu….
…………………
-“Hôm nay, tôi sẽ dẫn ông đi gặp một người rất đặc biệt” – Ken nhìn sang phía hắn
-“Đặc biệt với ông hay với tôi” – mắt vẫn dán vào cuốn sổ
-“Tất nhiên là với tôi rồi”
-“Tôi cũng muốn xem mặt cô gái ấy như thế nào, mà ông trở thành người khùng khùng điên điên mấy bữa nay”
-“Đảm bảo với ông, không làm ông thất vọng đâu”
Jame lắc đầu nhìn ông bạn của mình….
Chiều hôm đó…
-“Chiều nay anh muốn mời em đi ăn, được chứ”
-“Tôi bận rồi”
-“Em có biết đắc tội với cấp trên sẽ như thế nào không, huống chi em chỉ mới là sinh viên thực tập”
Nó hiểu ý hắn, liền gật đầu đồng ý –”Được rồi”
………………
Nhà hàng D’House
Ken đến nhà trọ rước nó, cả 2 cùng tới nhà hàng mà Ken đã đặt trước…
Hôm nay nó diện trên người một cái váy lửng ngang gối cùng cái thắt lưng dễ thương, tóc xõa, nhìn rất ư là đẹp…
-“Hôm nay em đẹp lắm”
-“Tôi biết” – nó cười ngượng nhìn Ken
-“Hôm nay anh sẽ giới thiệu với em một người”
-“Ai vậy, tôi biết không”
-“Chút nữa em sẽ biết”
Hắn cứ đưa mắt nhìn về phía nó, làm cho ai đó khó chịu lên tiếng:
-“Anh không còn biết nhìn chỗ nào khác à”
-“Không… anh thích thế”
-“Đúng là..”
-“Em có bạn trai chưa”
Nó chưa trả lời hắn thì ai kia có cuộc gọi đến –”Anh nghe điện thoại đi kìa”
Với lấy cái điện thoại trên bàn –”Sao giờ này ông chưa đến, tôi và bạn gái tôi đang đợi ông đây này, nhanh lên chứ”
-“Cái gì”
-“Ông… thôi được rồi tôi sẽ xin lỗi cô ấy”
Hắn ngước lên nhìn về hướng nó, mặt buồn xo trả lời –”Thằng bạn của anh hôm nay nó có chuyện đột xuất không đến được em thông cảm nhé”
-“Không sao đâu… mà nè ai là bạn gái anh”
-“Chẳng lẻ là bạn trai”
Hắn cười tinh ranh, rồi đưa cái menu cho nó
-“Em gọi món đi”
-“Cái gì cũng được hết”
-“Có cần phải lạnh lùng khi ngồi với anh vậy không”
Nó nhếch môi cười duyên –”Được rồi, em ăn gì cũng được mà”
Từ nãy giờ hắn mới nhận được một câu nói ngọt ngào của nó, lắc đầu mỉm cười …
-“Đi ăn thôi nào cả nhà” – anh Tuấn gọi mọi người
-“Okie, đi nào”
-“Chi Lan đi luôn nhé”
-“Dạ mấy anh chị ra trước đi, em xuống sau” – nó tranh thủ dọn dẹp
Đang đi ra tới cửa thì bị giọng ai đó làm nó giật mình
-“Tôi muốn mời em đi ăn trưa được không”
-“Lại là anh à, nhưng tôi có hẹn đi ăn với mấy anh chị trong phòng rồi”
-“Chúng ta cùng là đồng nghiệp đi ăn chung có sao đâu”
Nó không biết cách từ chối, đành gật đầu đồng ý “biết đâu hắn là Giám đốc thật, mà mình đắc tội thì… ôi thôi kệ để hắn đi chắc không sao đâu”
…………..
-“Chi Lan ở đây” – chị Hương vẫy tay gọi nó
Đi đến chỗ mọi người ai cũng há hốc ngạc nhiên làm nó cũng giật mình…
-“Chào phó giám đốc” – chị Hoa lễ phép chào hắn, tuy chị lớn tuổi hơn nhưng vẫn cung kính với cấp trên của mình
Mọi người đều chào hắn, hắn cũng lễ phép chào lại…chỉ có nó vẫn đứng như tượng chẳng hiểu gì
-“Đây là phó giám đốc?” – nó quay sang mọi người hỏi
-“Uhm, em không biết sao, chị còn tưởng em là bạn của Phó giám đốc chứ”
-“Em…”
Thấy nó ngượng ngùng hắn tiếp lời
-“Em chưa giới thiệu với cô ấy, nhưng mà mọi người cứ gọi em là Ken được rồi, đừng gọi là phó giám đốc nghe già lắm”
Mọi người cười vui vẻ, nói chuyện rôm rả…
-“Bữa nay để chị trả hết” – chị Hoa lấy ví tiền ra
-“Không… hôm nay em trả” – anh Tuấn ngăn chị Hoa lại
-“Để em… mấy anh chị để em”
Nó nhanh nhẹn lấy ví tiền của mình ra thì ai đó ngăn lại
-“Em đã trả hết rồi mọi người đừng tranh nhau nữa”- Ken lên tiếng
-“HẢ” – mọi người đều ngạc nhiên
Ai cũng nhanh chống về phòng làm tiếp công việc của mình, lúc định bước vào phòng thì anh ta chặn nó lại
-“Dương Nguyệt Chi Lan tên đẹp lắm”
-“Sao anh lại biết cả họ tên tôi”
Như nhớ ra điều gì nó nói tiếp –”À… tôi quên mất anh là phó giám đốc, nhưng mà anh không cần phải điều tra từng nhân viên của mình chứ”
-“Anh không điều tra từng nhân viên của mình, chỉ riêng một người thôi”
Nó như hiểu được câu nói của hắn, nhanh chóng đánh trống lãng –”Tôi vào làm đây”
Hắn mỉm cười nhìn nó đi vào phòng, cô gái đó có nụ cười rất xinh, ánh mắt luôn cuốn hút người nhìn…
………………..
-“Từ lúc đi ăn tới giờ ông bị làm sao vậy, cứ ngồi đó cười hoài” – Jame nhìn sang cái bàn của Ken
-“Kệ tôi, tôi cười liên quan gì chú em chứ”
-“Ông đúng là đồ điên nhất hành tinh”
-“Tâm trạng tôi đang vui không chấp”
-“Đồ khùng…”
Vậy là cả buổi có đứa ngồi làm việc mà cái mặt hớn hở, cười cười như người điên, còn một tên đối diện thì hầm hầm khó chịu….
…………………
-“Hôm nay, tôi sẽ dẫn ông đi gặp một người rất đặc biệt” – Ken nhìn sang phía hắn
-“Đặc biệt với ông hay với tôi” – mắt vẫn dán vào cuốn sổ
-“Tất nhiên là với tôi rồi”
-“Tôi cũng muốn xem mặt cô gái ấy như thế nào, mà ông trở thành người khùng khùng điên điên mấy bữa nay”
-“Đảm bảo với ông, không làm ông thất vọng đâu”
Jame lắc đầu nhìn ông bạn của mình….
Chiều hôm đó…
-“Chiều nay anh muốn mời em đi ăn, được chứ”
-“Tôi bận rồi”
-“Em có biết đắc tội với cấp trên sẽ như thế nào không, huống chi em chỉ mới là sinh viên thực tập”
Nó hiểu ý hắn, liền gật đầu đồng ý –”Được rồi”
………………
Nhà hàng D’House
Ken đến nhà trọ rước nó, cả 2 cùng tới nhà hàng mà Ken đã đặt trước…
Hôm nay nó diện trên người một cái váy lửng ngang gối cùng cái thắt lưng dễ thương, tóc xõa, nhìn rất ư là đẹp…
-“Hôm nay em đẹp lắm”
-“Tôi biết” – nó cười ngượng nhìn Ken
-“Hôm nay anh sẽ giới thiệu với em một người”
-“Ai vậy, tôi biết không”
-“Chút nữa em sẽ biết”
Hắn cứ đưa mắt nhìn về phía nó, làm cho ai đó khó chịu lên tiếng:
-“Anh không còn biết nhìn chỗ nào khác à”
-“Không… anh thích thế”
-“Đúng là..”
-“Em có bạn trai chưa”
Nó chưa trả lời hắn thì ai kia có cuộc gọi đến –”Anh nghe điện thoại đi kìa”
Với lấy cái điện thoại trên bàn –”Sao giờ này ông chưa đến, tôi và bạn gái tôi đang đợi ông đây này, nhanh lên chứ”
-“Cái gì”
-“Ông… thôi được rồi tôi sẽ xin lỗi cô ấy”
Hắn ngước lên nhìn về hướng nó, mặt buồn xo trả lời –”Thằng bạn của anh hôm nay nó có chuyện đột xuất không đến được em thông cảm nhé”
-“Không sao đâu… mà nè ai là bạn gái anh”
-“Chẳng lẻ là bạn trai”
Hắn cười tinh ranh, rồi đưa cái menu cho nó
-“Em gọi món đi”
-“Cái gì cũng được hết”
-“Có cần phải lạnh lùng khi ngồi với anh vậy không”
Nó nhếch môi cười duyên –”Được rồi, em ăn gì cũng được mà”
Từ nãy giờ hắn mới nhận được một câu nói ngọt ngào của nó, lắc đầu mỉm cười …
/59
|