Chương 54: Tôi mới là kẻ điên
Lãnh Tư Thần đột nhiên chạm đến một dòng chất lỏng nhớp nháp……
Trong lòng giật mình, lập tức đem áo ngoài cô kéo hết ra, thế nhưng phát hiện toàn bộ bụng cô đều là máu, mà hai tay anh cũng đã bị máu tươi của cô nhuộm đỏ……
“Hạ Úc Huân!” Lãnh Tư Thần kinh giận đan xen mà rống lên một tiếng.
Bởi vì mất máu quá nhiều, Hạ Úc Huân đã có chút thần trí mơ hồ, hoàn toàn không để ý đến sự phẫn nộ giờ phút này của Lãnh Tư Thần, cười khổ ôm lấy cổ anh, ở trên môi anh in lại một nụ hôn, suy yếu nói, “A Thần, không phải muốn tôi sao? Anh muốn cái gì…… Tôi đều sẽ cho anh……”
“Vì cái gì lại bị thương?” Lãnh Tư Thần dùng bàn tay lấp kín miệng vết thương của cô, nhưng nơi đó máu tươi vẫn đang không ngừng trào ra.
“A Thần…… Kỳ thật, vừa rồi…… Trong phút chốc, tôi cũng không muốn gỡ quả bom kia… Lạc Vi không phải kẻ điên, tôi mới là…… Ha ha…… Tôi mới là kẻ điên……”
“Câm miệng! Đừng nói nhiều lời!”
Lãnh Tư Thần đem cô bế ngang lên, một chân đá văng, cửa phòng.
Giờ phút này ngoài cửa đang vây quanh đầy nhân viên, nhìn thấy Lãnh Tư Thần lửa giận ngút trời cùng với Hạ Úc Huân hôn mê bất tỉnh người đầy máu trong lòng ngực anh, liên tiếp hít khí lạnh.
“Trời ạ! Tiểu Hạ ——” Annie run rẩy thân thể hét lên một tiếng.
“Tiểu huân ——” Một bóng người từ trong đám đông chạy như bay lại đây.
Lãnh Tư Triệt quả thực không thể tin được vào hai mắt mình, không thể tin được cô gái đang thở thoi thóp kia lại là Hạ Úc Huân mấy ngày trước còn sinh long hoạt hổ.
Thanh âm anh run rẩy không thành dáng vẻ gì, nói: “Anh, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”
“Tư Triệt, mọi chuyên nơi này liền giao cho em, em biết nên làm như thế nào. Anh đưa tiểu huân đi bệnh viện.” Lãnh Tư Thần nói xong vội vàng rời đi.
Nhìn khuôn mặt nhỏ trong lòng ngực dần dần mất đi huyết sắc, Lãnh Tư Thần quả thực như bị lửa thiếu đốt, toàn bộ trời đất, hết thảy đều biến mất, chỉ còn khuôn mặt trắng bệch của cô, chỉ còn lại những lời nói trước khi cô hôn mê.
Sống hơn hai mươi năm, anh chưa bao giờ biết, có một ngày chính mình cư nhiên sẽ có một khắc tuyệt vọng như vậy kinh hoàng như vậy.
“Hạ Úc Huân, chống đỡ……” Anh duy nhất có thể làm cũng chỉ là gọi tên cô, dường như như vậy sẽ khiến bản thân an tâm một chút.
Rốt cuộc đem cô đưa vào phòng cấp cứu, Lãnh Tư Thần cơ hồ đều trống rỗng, cả người đều rơi vào một loại khủng hoảng không tên.
“Ai là người nhà bệnh nhân?”
“Tôi đây, bác sĩ, cô ấy thế nào?”
“Mất máu quá nhiều, đang trong cơn sốc, anh là người nhà bệnh nhân sao? Mời lại đây ký vào tờ đơn này.”
Lãnh Tư Thần run rẩy mà tiếp nhận lá thư thông báo bệnh tình nguy kịch kia.
“Ngài là chồng của cô ấy sao? Bệnh nhân hiện tại cần truyền máu gấp, nhưng nhóm máu vợ ngài là nhóm máu đặc thù, thuộc nhóm máu hiếm A RH-, nhóm máu náy rất ít người có, máu tồn kho tại bệnh viện chúng tôi không đủ, đang khẩn cấp điều phối, nhưng rất có thể điều không được, cho nên anh nhất thiết phải tính toán tình huống tồi tệ nhất, xin hỏi bệnh nhân có thân nhân thuộc nhóm máu này không?”
Lời nói của bác sĩ làm Lãnh Tư Thần có cảm giác như rơi vào địa ngục.
Nhóm máu A RH-…… Tại sao lại như vậy!
“Cô ấy…… Chỉ có một người thân, là cha cô ấy, nhưng tôikhông biết cha cô ấy nhóm máu gì……”
“Vậy khẩn trương thông báo ông ấy đến đây một chuyến đi!” Bác sĩ nói xong liền vội vàng vào phòng bệnh.
Tình huống hiện tại, khẳng định là không thể lại giấu nữa.
Lãnh Tư Thần cuối cùng vẫn gọi điện thoại cho Hạ Mạt Lâm.
Hai mươi phút sau, Hạ Mạt Lâm vội vội vàng vàng mà tới bệnh viện, phía sau còn dẫn theo ba tên Trương Bảo, Ngư Nhạc và Hàn phong nằng nặc đòi đi cùng.
Nhìn thấy Lãnh Tư Thần, Hạ Mạt Lâm không nói hai lời, đi lên đánh mạnh vào anh một quyền.
Hạ Mạt Lâm là gia đình luyện võ, một quyền kia tuyệt đối không nhẹ.
“……” Lãnh Tư Thần tùy ý mà lau đi máu trên khóe miệng, một dáng vẻ nhận đánh nhận phạt.
“A a a! Anh anh anh…… Anh không phải chính là tổng giám đốc tập đoàn Lãnh thị kia sao?” Vẻ mặt Hàn phong hệt như vừa nhìn thấy quỷ.
/1572
|