Chương 9.1
Thịnh Kiều bỏ điện thoại vào túi: "Liên quan gì đến anh, buổi tối ăn lẩu! Đi!"
Chung Thâm nổi điên lên, túm Phó Tử Thanh nói: "Xem cô ấy kìa! Xem cô ấy kìa!"
Phó Tử Thanh liếc anh ta một cái: "Việc riêng của Tiểu Kiều, có liên quan gì đến cậu." Nói xong cũng cao lãnh rời đi.
Chung Thâm cảm giác mình bị chọc tức phát khóc.
Hai ngày sau, Thịnh Kiều nhận được vé vào buổi biểu diễn do Hoắc Hi gửi đến. Anh có hai buổi biểu diễn, hai vé gửi đến đều là chỗ ngồi vip trong hội trường, buổi diễn đầu tiên vào ngày mười ba tháng sau, tính không sai thì là hai ngày sau khi cô đóng máy.
Thịnh Kiều ôm vé kích động đến cả đêm không ngủ, ngày hôm sau lúc rời giường có hai quầng thâm trên mắt thì nhận được điện thoại của Kiều Vũ.
"Thịnh tiểu thư, tài liệu liên quan đã chuẩn bị xong, tùy lúc có thể bắt đầu kiện tụng."
______☆______
Tác giả có lời muốn nói:
Tác giả: tôi cũng muốn thêm Wechat của idol, có rồi liền bỏ, tuyệt không dây dưa.
Nếu các bạn có cơ hội thêm Wechat của idol thì sẽ gửi gì đầu tiên? Tôi chắc là cái gì cũng không dám gửi, aizzz...
Thịnh Kiều cầm điện thoại ngẩn ra vài giây.
Cửa phòng bị Chung Thâm gõ vang, anh ta gọi cô cùng đi ăn sáng, Thịnh Kiều thu hồi suy nghĩ, trả lời: "Chờ bộ phim của em đóng máy đã, không thể ảnh hưởng đến việc quay chụp của đoàn phim."
Kiều Vũ đồng ý, dừng một chút, lại nói: "Thịnh Kiều, cá nhân tôi có mấy câu muốn nói với cô."
"Anh nói đi."
"Cho dù chúng ta đánh trận chiến này thế nào cũng không thể bảo đảm ảnh chụp không bị lộ ra Nếu có thể, tôi nói nếu, tôi nghĩ cô nên tìm cách lấy được những tấm ảnh đó trước khi khởi tố."
Thịnh Kiều bị người anh trai ngay thẳng của mình chọc cười một chút: "Kiều Vũ, lời này không phải là lời một luật sư nên nói."
Kiều Vũ đương nhiên cũng biết, trầm mặc một lát, xấu hổ nói: "Chỉ là đề nghị cá nhân, ha ha."
Tuy như vậy nhưng Thịnh Kiều vẫn rất cảm động: "Em biết, anh yên tâm."
Cô không phải chưa suy xét qua đề nghị này của Kiều Vũ. Lấy được mấy tấm ảnh gốc rồi tiêu hủy, Cao Mỹ Linh không có nhược điểm uy hiếp cô, đồng nghĩa với việc không đánh mà thắng. Nhưng làm được việc này thật sự quá khó, cô cũng đâu thể hack di động, máy tính, két sắt của Cao Mỹ Linh đúng không? Huống chi cô cũng không biết ảnh gốc được giấu ở đâu.
Trong lòng có chuyện, khó tránh khỏi vẻ mặt có chút rầu rĩ không vui. Thời điểm ăn sáng, Chung Thâm đánh giá cô vài lần, thở dài: "Hôm nay hai người đều làm sao vậy? Cô như vậy, Phó Tử Thanh cũng như vậy."
Thịnh Kiều cắn một miếng bánh bao: "Phó Tử Thanh làm sao vậy?"
"Không biết chọc phải ai, sáng nay một loạt tài khoản marketing bịa đặt nói anh ta ngoại tình lúc học đại học. Công ty quản lý của anh ta đã lên tiếng bác bỏ cũng không được, bây giờ tìm tên Phó Tử Thanh trên mạng, chỉ thấy toàn tin hắc anh ta, tố cáo cũng không được."
"Bác bỏ tin đồn là được, người tin tưởng anh ấy trước sau cũng sẽ tin tưởng. Còn những chuyện bịa đặt trên Weibo thì nói đoàn đội của cậu ấy viết chương trình tự động báo cáo không phải là được rồi sao."
Chung Thâm nhìn cô giống như nói cô đùa tôi à: "Cô nói viết chương trình là có thể viết sao? Còn tự động báo cáo, việc đó có khác gì phá tường lửa và chương trình vận hành của Weibo, bóp méo số liệu đâu?"
Thịnh Kiều sửng sốt một chút: "Tôi nghĩ việc đó rất đơn giản."
/593
|